CHƯƠNG 22
"Có lẽ... Không. Mạt Mạt, chỉ có em có thể chữa được bệnh mất ngủ của anh, có thể cho anh ở lại bên em được không?"
Giọng nói tɾong trẻo cuốn hút cực kỳ ôn hòa, làm gì còn dáng vẻ lạnh nhạt ngày thường nữa, trái lại như những cơn gió xuân phả tới, mang theo sự ấm ấp không nói nên lời làm người ta dần buông bỏ đề phòng, không nỡ lòng nào từ chối.
Cảnh Khiêm thấy cô gái có chút buông lỏng, bèn thừa thắng xông lên.
"Mạt Mạt, anh sẽ không làm gì kỳ quái với em đâụ Giúp anh nhé, được không?"
Hướng Dĩ Mạt vờ tỏ ra buồn rầu, dường như suy nghĩ rấtlâu, cuối cùng cân đo đong đếm lợi hại rồi mới đồng ý.
"Cảnh Khiêm, anh có thể ở lại chỗ này, thậm chí là dựa vào tôi mà ngủ. Nhưng tôi muốn anh giữ miệng, anh cũng biết cái tôi nói là gì. Tôi cũng biết, có một số chuyện không thể lừa được anh, mặc dù tôi dốc sức phủ nhận.
Anh là người thông minh, tôi không hy vọng người nhà của mình nghe thấy chút phong thanh nào. Tôi không bị bệnh, anh có thể chấp nhận không?"
Giờ phút này, giọng nói mềm mại vô cùng tỉnh táo.
Cảnh Khiêm im lặng nhìn cô hai giây.
Rồi anh ta dùng giọng nói cuốn hút kia đáp "Được."
Hướng Dĩ Mạt như buông bỏ được chuyện lớn tɾong lòng, khuôn mặt nhỏ nhắn hiện lên chút ý cười "Cảm ơn anh Cảnh Khiêm."
Tiếng anh thân thươռg đã lâu mới được nghe.
Giọng nói mềm mại toát lên sự tha thiết ͼhân thành, đến cả độ cong ngọt ngào của khóe miệng cũng khiến lòng Cảnh Khiêm ngọt ngào theo.
Đột nhiên Cảnh Khiêm liên tưởng tuy tɾong những lần bốn người bọn họ tụ họp mấy năm nay không gặp lại Hướng Dĩ Mạt, nhưng vẫn nghe được tên cô từ tɾong miệng Tần Sở.
Trước đây, anh ta, Lục Vọng Trần và cả Kỷ Hành Vũ luôn nghe Tần Sở nói Mạt Mạt của anh ta ngây thơ động lòng người cỡ nào.
Hiện giờ, Tần Sở lại đi trách móc Hướng Dĩ Mạt trở nên tùy hứng ngang ngược và kiêu ngạo, hay cố tình gây sự.
Lúc trước Cảnh Khiêm còn nghĩ có phải có hiểu lầm gì không.
Nay anh ta không biết có hiểu lầm gì không, anh ta chỉ biết Mạt Mạt vẫn là Mạt Mạt, Hướng Dĩ Mạt chưa từng thay đổi.
"Đúng rồi." Hướng Dĩ Mạt à một tiếng "Cảnh Khiêm, lúc ở nhà, việc nấu nướng giao luôn cho anh được không?"
Cho dù là đời trước hay đời này, Hướng Dĩ Mạt hoàn toàn không chút thiên phú nào về việc nấu nướng, danh xưng "Sát thủ nhà ßếp" cực kỳ hợp với cô.
Về phần bạn muốn hỏi cô rằng nếu đã như vậy, một mình Hướng Dĩ Mạt sống riêng lâu như vậy, giải quyết vấn đề ăn uống thế nào.
Còn có thể giải quyết thế nào được? Ở trường học có căng tin, bên ngoài thì có nhà hàng.
/333
|