Lúc này, những người đứng trên ngọn núi này đều là những tinh anh của Thái Tử hôi, là lưc lương trung tầng.
Học viện Thiên VỊ chia làm đệ tử tạp dịch, đệ tử ngoại viện, đệ tử nội viện, đệ tử tinh anh, đệ tử hạch tâm, Thánh Đồ. Đệ tử hạch tâm là cường giả Đoạt Mệnh từ lần 5 trở nên, Thánh Đồ dù sao cũng là số ít, trên đại lục Phong Nhiêu này có bao nhiêu người có thể tu luyện tới truyền kỳ?
Cho nên, cho dù ở học viện nào, đoạt mệnh 5 lần trở nên là có thể thành đệ tử hạch tâm, đều là lực lượng nòng cốt, có khả năng mang lại cho môn phái thực lực, danh vong, tiềm lưc.
Rất hiển nhiên, trong mắt những người ở đây, hiện giờ Vân Hải Lam có thể tiến vào tầng lớp bậc trung này, cũng không phải hoàn toàn dự vào sự ưu ái của Thái tử, trong đó cũng có đôi chút bản lĩnh chân thật.
Bách Hoa thánh nữ là một thiên tài, nghe đồn năm 20 tuổi nàng ta đã có tu vi Đoạt Mệnh lần 9, dừng lại ở cảnh giới này hai mươi năm, cuối cùng cũng một bước lên trời, đánh vỡ gông cùm tấn chức truyền kỳ
Vân Hải Lam cũng nói:
Nhưng mà, sớm muội ta cùng làm cho nàng ta biết, ta sẽ tiến vào Truyền Kỳ sớm hơn nàng ta 10 năm.
Vân Hải Lam hiện giờ đã hơn 20 tuổi, nếu như tiến vào Truyền Kỳ nhanh hơn Bách Hoa thánh nữ 10 năm thì đúng là quá dọa người.
Trong mắt người khác, nàng ta đang nói khoác mà không biết ngượng, nhưng mà trong lòng nàng ta lại có một sự tự tin khó có thể nói, trên người của nàng loáng thoáng có thần uy và long uy, chỉ là Tạ Phong không cách nào cảm nhận được.
Hơn nữa, Tạ Phong lấy tu vi Đoạt Mệnh lần 9 lại không cách nào cảm nhận được cảnh giới của Vân Hải Lam, điều này đúng là không bình thường.
Cô gái này tuy rằng chiếm được Thái tử ưu ái, thế nhưng huyết mạch trên người không phải chuyện đùa, ngoài ra còn bái Phong Vân nhị tổ làm sư phụ, được ở trong Tiểu Càn Khôn Giới tu luyện không biết đã có cảnh aiới gì rồi. Nghe đồn Thái tử đang ở một nơi xa xôi tu luyện khí công vô thượng, cảnh giới cao nhất của Thiên Tử Thần Quyền, vậy mà vẫn phá không truyền cho nàng ta một kiện bảo bối, dưới sự trợ giúp của bảo bối này, ngay cả ta cũng không nhìn thấu được thực lực.
Tạ Phong nghĩ:
Trên người cô gái này có huyết mạch Hải thần, nhưng mà dường như còn có huyết mạch của rồng, thể chất Long Quy Đại Hải, không thể khinh thường được. Trên người Thái tử một số bảo bối vô cùng kì diệu, có bảo bối thậm chí có tu vi không dưới ta, nếu như ban cho cô gái này một kiện có uy lực lớn như vậy, vậy thì trong đại hội luận võ lần này, nàng ta sẽ đoạt giải nhất.
Tạ Phong sư huynh, huynh nghĩ như thế nào về đại hội luận võ lần này?
Đột nhiên, Vân Hải Lam xoay người hỏi Tạ Phong:
Tạ sư huynh, đại hội luận võ lần này có khi chỉ là các cao thủ Đoạt Mệnh lần 9 của các học viện tranh đấu với nhau. Các Thánh Đồ chắc là sẽ không tham gia, huynh là người nổi bật của Thái Tử hội chúng ta, không biết có lòng tin dùng tài nghệ trấn áp quần hùng hay không?
Tài nghệ trấn áp quần hùng? Nói dễ vậy sao?
Tạ Phong mỉm cười, ngoài miệng vô cùng khiêm tốn, thế nhưng trong lòng lại có một sự tự tin không gì sánh kịp:
Trong bốn đại học viện, đệ tử tinh anh nhiều vô cùng, cường giả Đoạt Mệnh lần 9 cũng không thiếu, có người dừng lại ở cảnh giới này đã mấy trăm năm, lúc nào cũng có thể tấn chức truyền kỳ. Ta cũng chỉ có thể cố hết sức đánh một trận mà thôi, nhưng mà sư muội cũng nên quan tâm một chút để giành thứ hạng cao. Nghe nói phần thưởng trong mỗi lần đại hội luận võ là vô cùng giá trị, nghe đồn phần thưởng cho vị trí đệ nhất là một kiện pháp bảo tồn tại từ thời thượng cổ.
Cụ thể là cái gì, huynh có biết không? Tạ Phong sư huynh?
Vân Hải Lam hỏi.
Không biết, nghe nói là những người đứng đầu của bốn đại học viện họp nhau thương lượng, cuối cùng đánh cuộc, nếu học viện nào thua sẽ phải mang một kiện pháp bảo như vậy ra làm phần thưởng.
Tạ Phong ánh mắt sáng lên:
Nhưng mà chắc chắn đây là một kiện chí bảo, ta nhất định phải có được nó, có như vậy mới có thể thuận lợi tấn chức truyền kỳ, ai ngăn cản ta, chỉ có một từ, giết.
Chữ “giết” này được truyền ra, mọi người trên đỉnh núi rùng mình một cái, chỉ có Vân Hải Lam là vẫn đứng trên vách núi không nhúc nhích, nói:
Vậy thì muội chúc mừng Tạ Phong sư huynh mã đáo thành công. Còn nữa, Tạ Phong sư huynh, biểu ca muội Tống Hải Sơn đã chết, muội nghĩ chuyện này nên điều tra một chút, bởi vì trong đó có nghi hoặc rất lớn.
Có nghi hoặc gì? Giang Phàm đã nói hắn bị một vị ma đầu giết chết, chuyện này cứ kết thúc như vậy đi.
Một người thuộc tầng lớp cấp cao của Thái Tử hội đứng sau nói:
Hàng năm học viện chúng ta có rất nhiều đệ tử chết trong tay ma đầu, đây là thiên mệnh, không thể thay đổi.
Đã như vậy, muội chỉ còn cách tự mình đi điều tra mà thôi, đừng để muội điều tra ra được điều gì, bằng không các người sẽ aặp khó khăn đấy, lúc đó muội xem các người nói thế nào trước mặt Thái tử.
Nói xong câu đó, thân hình Vân Hải Lam trên vách núi biến mất, không khí nổ tung, vô số bóng xanh lam bay ra bốn phương tám hướng rồi biến mất, không một ai thấy nàng ta di chuyển như thế nào.
Chân khí thật mạnh.
Tạ Phong rùng mình:
Đây là Phích Lịch Tán Quang Độn, độn pháp mạnh nhất của Phong Vân nhị tổ, không ngờ nàng ta có thể vận dụng tới mức này?
Sư huynh, Vân Hải Lam không bình thường chút nào, Thái tử toàn lực tài bồi nàng ta, thực lực hiện giỜ của nàng ta đã có thể sánh ngang với một người Đoạt Mệnh lần 5, hơn nữa đây rất có thể chỉ là một phần nhỏ lực lượng.
Một đệ tử hạch tâm của Thái Tử hội nói:
Xem ra nàng ta nhất định tham gia đại hội luận võ lần này, cũng rất có thể phấn đấu tới giải nhất. Trên thế giới này các nhân vật thiên tài đều có thể vượt cấp khiêu chiến, ở thời viễn cổ, thậm chí cảnh aiới Đoạt Mệnh có thể chiến thắng cảnh giới Truyền Kỳ, hiện giờ mặc dù không có nhưng vẫn có một số người ở cường giả Đoạt Mệnh thấp quét ngang cảnh giới Đoạt Mệnh cao.
Ta đã sớm đề phòng, hiện giờ chỉ không biết Thái tử có tâm tư gì thôi, nếu Thái tử muốn cho nàng ta đoạt giải nhất, ta sẽ không tranh với nàng ta, nhưng mà để công bằng, Thái tử nhất định sẽ bồi thường cho ta.
Tạ Phong trầm tư:
Nhưng mà hiện giờ chúng ta không nên quan tâm tới chuyện này, nghe nói ngoài biển có một cái Già Thiên minh đã được thành lập?
Đúng vậy, chuyện này dường như Thái tử đã biết, chính là thiếu gia Già Thiên năm đó thất bại trong tay người ngóc đầu trở lại, dường như đã tu luyện thành công một môn ma công tuyệt thế vô địch của Yêu tộc. Thái tử lần này muốn thực sự giết hắn, cho nên mới tới ngoại vực tu luyện một môn đại khí công có khả năng đánh tan nguyên thần, nghe nói là đại thánh Già Thiên kia cũng bất lực trước môn khí công này.
Tạ Phong nói:
Thời gian tới chúng ta phải quan sát chặt chẽ nhất cử nhất động của Già Thiên minh, đây mới là việc quan trọng, hơn nữa nó còn liên quan tới Huyền Không Sơn, các ngươi hành sự phải cẩn thận, đừng cho rằng chúng ta là đệ tử học viện Thiên VỊ thì muốn làm gì thì làm, Huyền Không Sơn kia đã chú ý tới chúng ta lâu rồi.
Vậy thì chúng ta phải phái nhiều người đi các nơi, nghiêm mật giám sát động tĩnh của Già Thiên minh.
Vù vù vù...
Rất nhiều đệ tử theo đó biến mất.
Trên biển mây, Vân Hải Lam nhìn những đệ tử hạch tâm ở phía dưới biến mất, lắc đầu:
Những thành viên Thái Tử hội này cho rằng ta dựa vào Thái tử để phát triển, kỳ thực ở trong mắt ta, Thái tử chẩng khác gì Dương Kỳ, chỉ là một quân cờ cho ta mà thôi. Vân Hải Lam ta sẽ không bị bất cứ một người đàn ông nào chỉ huy
Đám thành viên của Thái Tử hội đối với ta tuy rằng khách khí, thế nhưng trong xương tủy bọn họ rất ghét ta, tương lai ta sẽ khiến cho bọn họ phải quỳ ở dưới chân
Ngồi trên biển mây, ánh mắt của nàng lại nhìn về phía Bách Hoa phong, nghĩ thầm:
Dương Kỳ... Ta thừa nhận là đã khinh thường ngươi, ngươi chỉ là một tên tiểu tử nông thôn lại có thể biến hóa nhanh chóng, có thực lực như hiện nay, hơn nữa thủ đoạn của ngươi rất độc ác, thành tựu trong tương lai sẽ không bình thường. Nếu như bây giờ ngươi có thể trung tâm với ta, thì nhất định có thể tạo nên nghiệp lớn ở học viện Thiên Vị, ta phải tìm một cơ hội hàng phục hắn mới được...
Vừa nghĩ, ánh mắt của nàng hiện lên những ánh sáng sắc bén:
Dương Kỳ, Tống Hải Sơn, Cốc Phần Tiên chết, ta biết ngươi nhất định có liên quan, thế nhưng ngươi che giấu quá tốt. Nếu như ta tìm được chứng cứ dồn ngươi vào chỗ chết, buộc ngươi phải trở thành nô tài cho ta, đó mới là chuyện tốt nhất.
Bách Hoa phong, trong đại điện.
Dương Kỳ liên tục chuyển vận lực lượng của Sinh Mệnh Chi Tuyền truyền vào trong cơ thể Dương Tố Tố.
Toàn thân Dương Tố Tố tòa ra ánh sáng có bảy màu, hấp thu sinh cơ hội tụ trong Khí Hải.
Cái gì? 7 cái Khí Hải?
Dương Kỳ thất kinh, hắn nhạy cảm nhận ra ở trong cơ thể Dương Tố Tố có bảy cái Khí Hải, đúng vậy, nó không phải huyệt đạo mà là Khí Hải.
Công năng của Khí Hải là độc nhất vô nhị, dùng để chuyển hóa sinh mệnh bổn nguyên, điều hỏa khí huyết toàn thân.
Nó khác với huyệt đạo, khi tu luyện tới Đoạt Mệnh lần 5, trong huyệt đạo có thể ngưng tụ thành xá lợi chân khí, nhưng cũng chỉ có tác dụng chứa đựng chân khí.
Người tu luyện thông qua hô hấp thổ nạp, thu thập thiên địa linh khí tiến vào Khí Hải, chuyển hóa thành bản mệnh chân khí, thông qua kinh mạch, lại chuyển vào trong các huyệt đạo.
Khí Hải là một cái lò luyện lớn, mà đầu mối quan trọng, là trung tâm của cơ thể, có tác dụng không cách nào thay thế.
Thế nhưng hiện giờ trong cơ thể Dương Tố Tố lại xuất hiện bảy cái vòng xoáy mênh mông, mỗi một cái vòng xoáy đều là một cái Khí Hải.
Những Khí Hải này có thể thu nạp lực lượng bên ngoài, biến chúng thành chân khí của bản thân, cung cấp cho kinh mạch.
Nói cách khác, hiện giờ mỗi một hô hấp của Dương Tố Tố sẽ mang lại một lượng chân khí gấp 7 lần người bình thường, mỗi một lần vận công đều tương đương với 7 người khác đồng thời vận công.
Việc này sẽ mang lại tiến bộ thần tốc bực nào?
Hấp thu thiên địa linh khí nhanh thế nào?
Hơn nữa, Dương Kỳ thậm chí còn cảm thấy bảy cái Khí Hải kia còn cường đại hơn bình thường.
Lúc này, trong cơ thể Dương Tố Tố giống như đã biến mất, chỉ còn lại bảy cái vòng xoáy Khí Hải cường đại, vĩnh không ngừng thổ nạp nguyên khí, hấp thu linh khí bên ngoài.
Hơn nữa, nguyên khí của 7 cái Khí Hải kia biến thành vòng xoáy, liên tục chấn động, vòng xoáy Khí Hải giống như một bàn cờ, hấp thu thiên địa nguyên khí tổng hợp thành một loại lực lượng có thể cải tạo thân thể.
Loại Khí Hải này tương đương với một cái lò luyện, có hiệu quả không khác gì Địa Ngục Dung Lô.
/1602
|