quân đội từ phương bắc lần lượt tiến vào, lướt qua biên giới thánh an vương quốc.Có một ngày, Lai Âu thánh nữ mặc khôi giáp lóe ra quangmang chói mắt, kỵ mã đứng trước đại quân, lớn tiếng mà nói, hôm nay cùng địch nhân chiến đấu, binh lính đã chờ từ sớm, mỗi người nhiệt huyết sôi trào, gào thét hưng phấn, muốn giết sạch địh nhân cho thỏa lòng. Đại quân xuất phát về phía trước, mà phía trước trên bình nguyên một hồi chiến đấu thảm thiết đã bắt đầu. Một phương là đệ nhị quân đoàn của đức lý vương quốc, cùng có năm vạn người, do quân đoàn trưởng Đạt Đắc Liệt suất lĩnh, theo tả lộ tiến công thánh an vương quốc, nhưng ai ngờ lại gặp thánh an vương quốc tại bình nguyên, mà bên thánh an vương quốc tại bình nguyên chỉ phái tới bộ đội nà bên kia thì phái cả quân đoàn.
Lúc đầu, chúc kị binh dưới trướng Lai Âu bị phái ra ngoài, kèm theo một quân đoàn thèo kế hoạch là kị binh cùng bộ đội theo Lai Âu thánh nữ cùng tới. quân đoàn trưởng tiếp nhận mệnh lệnh của Lai Âu, tạo thành một đoàn quân cùng hướng phương bắc đi tới. Bất quá trên thực tế, gấp quá không có chờ Lai Âu đến tụ họp, nhân tiện mang theo tam vạn nhân mã hướng bắc thẳng tiến, nghênh ngang xâm nhập quốc cảnh đức lý vương quốc là đệ nhị quân đoàn.Lai Âu biết được, lập tức sai người đi trước báo tin, muốn hắn đi chậm chờ nàng cùng quân đội tập hợp lại cùng công địch. Nhận được lệnh hắn không tình nguyện chậm lại tốc độ hành quân nhưng vì hắn xuất phát tại địa điểm gần với tiền tuyến, lúc Lai Âu còn chưa tới thì hắn tại bình nguyên tao ngộ quân địch, triển khai một hồi quyết chiến kịch liệt.Trên chiến trường cuồng phong gào thét, bão cát đầy trời chiến sĩ hai bên tử trận thảm thiết, tiếng binh khí va chạm cùng với tiếng binh sĩ bị thương kêu la thảm thiết khắp nơi, vang vọngQuân đoàn trưởng đệ nhị quân đoàn đạt Đắc Liệt cưỡi kị mã nhìn chiến tuyến xa xa mà trầm mặc không nói.
Đạt đắc liệt thân hình khôi ngô, hình thể khổng lồ lưng hùm vai gấu là đệ nhất mãnh tướng trong đức lý vương quốc, mà sau hắn các chiến sĩ toàn thân phát tán sát khí lành lạnh.Bên người hắn, một gã da đen ghìm ngựa lại, nhìn về xa xa cau mày nói "tướng quân, xem ra cục diện là quân ta thắng rồi"."tại sao thấy được?"Đạt Đắc nhĩ ngữ khí trầm giọng hỏi tên đại hán đó.Tên đại hán đó nói "ngươi đúng là hữu dũng vô mưu, khuất phục bộ hạ bằng uy vũ thôi chứ không cóm ưu lược gỉ cả.bây giờ biết quân ta có đại thế, lại tiến công như vũ bão như thế nào lại không có khả năng bất bại đây? Quân ta mặc dù có năm vạn, quân địch có tám vạn nhưng phòng ngự cách tả của quân địch lại lung lay sắp đổ, chỉ cần chúng ta phái một đội quân dự bị ra, gia tăng áp lực lên cánh tả của chúng lúc đó nhất định cánh tả sẽ chắc chắn sụp đổ, sẽ mở ra một đường tiến cho quân ta rồi.
Đạt Đắc Liệt trầm ngâm không nói, nghe lời bộ hạ khuyên bảo rốt cục hạ lệnh "đội dự bị chuẩn bị xuất phát. toàn lực công kích cánh tả của quân địch".Quân lệnh đã hạ, vô số chiến sĩ lập tức lao ra doanh trướng, hướng về phái trận tuyến mà vọt tới. Đoàn quân khổng lồ lướt đi trên mặt đất, xông qua khu vực địch khống chế, phát ra tiếng gầm thét cuồng bạo, nhằm quân địch trước mắt quơ cao chiến đao-trường mâu ra sức hướng quân địch liều chết mà chém giết. Chỉ một chốc tiếng kêu la thê lương vang rền ầm ĩ từ cánh tả của quân thánh an vương quốc vang lên.Binh lính thánh an vương quốc chiến đấu kiệt sức nay đột nhiên lọt vào chiến trường với quân đội đang sung sức, tinh thần trong phút chốc mất hết giống như bị lọt vào bầy hổ đói buông tay chịu chết lúc này tử thương vô số.Nguyên bản phòng tuyến cánh tả chống đỡ không nổi áp lực lớn trong phút chốc bị chọc thủng.đội trưởng bên kia rống lên giận dữ, suất lĩnh bộ hạ tiến hành phản kích, vô số danh kị binh theo sau hắn liều chết tiến lên.Nhưng lại không thể ngăn cản được thế công dũng mãnh của quân địch, rất nhiều nam nhi trai tráng sôi trào nhiệt huyết đã ngã xuống biên giới nước nhà, vì bảo vệ quốc gia mà chảy xuống giọt máu cuối cùng.
Xa xa bên kia là chủ soái của quân, chòm râu trên mặt đung đưa nhìn cảnh này sắc mặt chợt đại biến, lớn tiếng hạ lệnh nói "đội dự bị trên đình núi, chuẩn bị không để cho họ phá tan phòng tuyến bên cánh tả".Bộ hạ tướng lãnh nhận lệnh, lập tức điều quân liều chết xông lên, cúng quân cánh tả còn sót lại cùng liều chết chặn thế công cường đại của địch nhân.Song phương kịch liệt tử chiến, tiếng kêu la rung trời, không biết có bao nhiêu chiến sĩ anh dũng ngã xuống trong chiến đấu, máu tươi nhiễm đỏ cả thánh an vương quốc.Phe cánh bên đức lý vương quốc, quang mang trong mắt lóe ra mãnh liệt, hướng bộ hạ bên mình ra lệnh, gia tăng lực công kích bởi vì thời gian chống đỡ của quân địch bên cánh tả không còn nhiều thời gian cầm cự nổi rồi.
Trên bình nguyên mịt mù, chiến tuyến hai bên bày ra thật dài, tiến hành chiến đấu thảm liệt, các chiến sĩ tử vong rất nhiều, không biết sau khi chết hồn của mình sẽ trôi dạt về nơi nào.Mắt thấy tình hình bên cánh tả ngày càng hiểm trở thản đạo nhĩ sắc mặt dần trở nên xanh mét, quân đội dự bị trong tay chẵng lẽ không thể thế công cường đại của quân địch sao, chẵng lẽ hôm nay thật sự đại bại sao?Bây giờ hắn thật sự có chút hối hận, không nên tùy tiện mà ra, nếu bị quân địch đột phá vào cánh tả, toàn bộ phòng tuyến quân sẽ mất, tất không có đường sống.Ánh mắt hắn không tư chủ nhìn về phương xa "Lai Âu thánh nữ từng nói qua muốn suất lĩnh thị vệ tới cứu viện, chỉ hận là ta hành quân quá nhanh, nếu đợi nàng cùng nhau tiến công, tất nhiên có thể đánh bại quân địch rồi.Bây giờ thiên địa mờ mịt, Lai Âu khi nào mới đây? Đợi nàng tới được ta còn mệnh để chờ sao?"
Lúc này hình như sinh mệnh nữ thần nghe được lời cầu khẩn của hắn, phía sau quân doanh đột nhiên có bụi mù bay lên, mù mịt tứ phía.Thản đạo nhĩ hai mắt trợn trừng, nhìn bụi mù đầy trời trong lòng kích động không ngừng "bên kia là viên quân của địch nhân hay là Lai Âu mà ta đang đợi đây?"Lúc này trong đức lý vương quốc các nhóm bô binh cũng chú ý đám bụi này, lập tức hạ lệnh cho quân mình chuẩn bị chiến đấu, đề phòng kẻ địch từ phía sau công tới.Nhưng mệnh lệnh này hạ có chút chậm, bọn lình rõ ràng chứng kiến xâm nhập thánh án vương quốc là một chi thiết kỵ cường đại xuất hiện trên chiến tuyến bình nguyên.Chiến mã phóng như bay, vô số gót sắt đạp trên đất chấn động cả chiến trường.Cùng với đó là những chiến sĩ phóng như tên bắn giục ngựa hướng về chiến trường mà gấp rút phi tẩu(cv ghi là mercerdes, mịa nó làm gì có)
Phía trước bọn họ là một gã tóc vàng cầm trọng kiếm phát ra hàn quang, suất lĩnh đội kị binh đó.Lai Âu thánh nữ mặc một bộ hoàng kim chấn đán giáp (hehe, giống giáp trong game PT đó pà kon), tại lúc ánh mặt trời chiếu rọi phát ra kim quang lóe mắt, làm cho người khác không nhìn thẳng được.Khôi giáp chế tạo thật hoàn mỹ, vừa toát được vẻ đẹp của nàng mà còn toát ra vẻ hùng dũng uy dũng của nàng.nàng cầm trong tay trọng kiếm, hàn quan lóe lóe dĩ nhiên là ột thần binh lợi khí rồi, nhưng so ra sát khí nó phát ra kém nàng.Trong mắt nàng sát khí phát ra mãnh liệt, bọn lính trong đức lý vương quốc nhìn lại từ xa, chứng kiến sát khì tràn ngập người thánh nữ, nhịn không được trong lòng phát lạnh khì thế của nàng thật là hùng dũng.Đạt Đắc Liệt cố nén kinh khủng trong lòng, lớn tiếng quát "chúng tướng sĩ nghe lệnh! Phía trước chính là một thánh nữ của địch quốc, chỉ cần có thể giết nàng quân địch tất nhiên tih thần bại suy, quân ta tất thắng! Nam nhi trai tráng, theo ta tiến lên, hành thích thánh nữ"
Nghe được hắn rống to, các bộ hạ trung thành lớn tiếng hô, đi theo quân đoàn trưởng, hướng về địch nhân liều chết. Thiết kị thánh an vương quốc điên cuồng phóng đến, không rõ số lượng bao nhiêu, mà nhóm bên này bất quá chỉ có mấy ngàn người, dựa vào tinh thần liều chết mà cầm cự.Họ biết được mình không còn đường thoái lui, nếu làm cho quân địch tới được tiếp iện cho chiến trường, hai bên giáp công thì mình cầm chắc thất bại. Hai đơn vị quân đội mang theo khí thế phô thiên cái địa, lưỡng binh va chạm nhau bắn tóe ra tia lửa sang lạn
Lai Âu suất kị vô số thiết kị tiến về phía trước, nhanh chóng tiến vào quân địch, nàng quơ trường kiếm, nhằm quân địch mà chém tới tấp, khí thế sắc bén của nàng hoàn toàn không ai dám ngăn cản. Tại phương cách nàng không xa, Ngã Nhĩ Hoa giơ cao cương đao, đi theo kị binh anh dũng tiến về phía trước liều chết, trên người hắn đang mặc một bộ bạch sắc tu nữ trường bào, tà áo gió bay pháp phới trong quân không khỏi làm cho người khác chú ý. Lần này tử chiến là yêu cầu của hắn hướng Lai Âu, mà Lai Âu thì đang trắc thí đao pháp của hắn, vì trên chiến trường hắn có khả năng tự bảo vệ mình.Bất quá ma luyện trong chiến đấu mới có thể đạt đại thành tựu, cho nên gật đầu đáp ứng với yêu cầu của hắn, phái them một ít binh lính bảo vệ hắn để trành cho vị trị liệu sư này không cẩn thận mà chết loạn.
Lúc này bên người Ngã Nhĩ Hoa có đội kị binh hơn mười người, chính là chiến sĩ phái tới bảo vệ hắn.Bọn họ một mặt giục ngựa tiến về trước, một mặt cẩn thận hộ vệ xung quanh Ngã Nhĩ Hoa để tránh cho vị tu nữ này bị thương tổn. Bất quá hắn bất chấp bọn họ, ánh mắt nhìn về phía trước, nhìn quân địch chạy loạn như điên trong mắt tóe ra quang mang cuồng liệt. Mặc dù là lần đầu ra trận nhưng nộ hỏa tích lũy lâu nay đã làm hắn sắp điên, thầm nghĩ phải đại khai sát giới để phát tiết.Huống chi hắn từng xem tiểu thuyết, các nhân vật đều là giết người trong nháy mắt, tới thế gới khác nếu không giết người sao gọi là hảo hán đây? Khoãng cách tới địch nhân phía trước ngày càng gần, đến nhanh nhất tự nhiên là kị binh địch nhân, hắn có thể rõ rang thấy được trong mắt địch nhân sát khí dữ tợn đang phát ra.
Không xa nhìn thấy như vậy, Ngã Nhĩ Hoa đột nhiên hét lên một tiếng, chiên mã hạ xuống đột nhiên nhún lên lấy tốc độc như tên bắn lao nhanh về phía trước. Đơn vị kị binh phụ trách bảo vệ hắn phát hoảng, kinh hoàng la lên liều mình thúc ngựa đuổi theo hắn để bảo vệ an toàn cho hắn. Chiến mã phóng như bay, Ngã Nhĩ Hoa như tia chớp phóng tới trước quân địch, cương đao lăng không chém xuống, mang theo phong thanh thê lương hung hăng bổ vào đầu khôi của địch nhân. Vì đây là lần đầu hắn cầm đao giết người khó tránh có chút khẩn trương, một đao hắn muốn nhắm ngay cổ họng quân địch nhưng không ngờ là trảm vào đầu khôi của địch nhân. Nhưng nộ hỏa tích trữ trong long hắn giờ này bùng phát, lực lượng nhất thời tăng lên, làm cho lực đao mãnh liệt hơn nữa cương đao của hắn quá sắc bén một đao hung hăng chém xuống dĩ nhiên đem đầu khôi bổ thành hai nửa, và tất nhiên là cái đầu người bên trong cũng bị bổ tét ra, máu cùng não tương bắn ra ngoài Dưới sự trợ giúp của khống thú thuật, hắn thúc chiến mã vọt qua tên lính kia, binh lính không ngờ hắn lại nhanh đến vậy, chưa kịp ra một chiêu đã bị hắn chém nát đầu rớt từ trên ngựa xuống đất. Nhìn đầu địch nhân bị nghiền nát, huyết nhục rơi rớt, bộ dáng thê thảm cực điểm, Ngã Nhĩ Hoa không khỏi ngẩn ngơ,hô dấp đông cứng lại, thở không nổi. Trong phút chốc, một quân kị binh khác thúc ngựa đến, giơ cao chiến đao điên cuồng gào thét hướng Ngã Nhĩ Hoa mà chém tới Bạn đang xem tại TruyệnYY - www.truyenyy_com
Trong tích tắc thất thần, lúc này Ngã Nhĩ Hoa không kịp quay đao về ngăn cản, chỉco1 thể căm tức mà trơ mắt nhìn thế công của địch nhân. Tinh thần ma pháp như cương châm trong mắt Ngã Nhĩ Hoa mãnh liệt bắn ra, chỉ thấy tên địch đang giơ đao chem. Hắn tự nhiên lại hoa mắt, đau đầu trong thoáng chốc.Hắn không nhịn được rên lên, cương đao trong tay run lên, mạc danh kì diệu là hắn lại chém lệch sang bên cạnh. Một đao vì dồn sức quá nhiều nên tên lính đó chem. Vào khoảng không than thể lệch nghiêng sang một tí, Ngã Nhĩ Hoa thuận theo thế đó chém xuống một đao, kéo xẹt qua cổ hắn một cái tức thì cổ đứt lìa, đầu văng long lốc máu phun ra thành vòi tại cái thẹo to bằng cái chén nơi cổ của hắn. Chứng kiến tên tu nữ tóc ngắn này trong phút chốc diệt chết hai tên lính, kỵ binh đức lý vương quốc rất khiếp sợ, lập tức thúc ngựa hướng bên tu nữ đó vọt tới, trong miệng rống lên giận dữ thề trảm sát yêu nữ báo thù cho đồng bạn.
Lúc này đơn vị bảo vệ cho Ngã Nhĩ Hoa hơn mười kị binh đã thúc ngựa chạy tới, ngăn cản vài tên kị binh giơ cao cương đao tử chiến, tiếng binh khí va chạm đinh tai nhức óc vang lên. Ngã Nhĩ Hoa cũng không vội tham gia, trong không trung ra lệnh liền giục ngựa lao đến bên địch nhân, cương đao lăng không chém xuống, mỗi lần vung đao là máu văng tứ tung, đao chém và sườn của tên địch, đánh rớt ngựa hết. Lúc này kị binh đức lý vương quốc đang tử chiến với mười người hộ vệ của Ngã Nhĩ Hoa không ngờrang82 hắn lại nhanh như vậy, căn bản không trở đao về đỡ được bị Ngã Nhĩ Hoa chém xuống một đao kêu thảm té ngựa mà tử. Binh lính thánh an vương quốc từ phía sau xông lên, nhìn thấy Ngã Nhĩ Hoa dũng mãnh như vậy, trong nháy mắt khí thế dâng lên, sát khí tăng bừng bừng gào thét mà xông vào quân địch, cương đao hung mãnh chém xuống, đem kị binh địch nhân đánh cho thất điên bát đảo máu nhuộm bình nguyên.
Kị binh bị tàn sát hầu như không còn, bộ binh đức kí vương quốc thở hỗn hển, giơ trường muâ hướng Ngã Nhĩ Hoa cùng đồng bọn hắn chạy tới. Ngã Nhĩ Hoa lúc này giết đến cao hứng, hai mắt đỏ ngầu trong miệng hô thống khoái đang tìm địch nhân khắp nơi để tàn sát.Nhìn thấy bộ binh chạy tới lập tức cười lớn thúc ngựa chạy tới vọt vào địch trận giơ cao cương đao hướng địch nhân mà bổ xuống, Luc này cầm đầu bộ binh trong đức lí vương quốc là một gã thập phu trưởng giơ trường mâu lên, chưa kịp làm gì chợt kinh hãi khi thấy Ngã Nhĩ Hoa rất nhanh lướt tới cạnh hắn, trường mâu chưa kịp thu hồi chỉ có thế quát lên một tiếng trơ mắt nhìn cương đao hướng đầu mình chém xuống. Không làm hắn đợi lâu, Ngã Nhĩ Hoa lúc xuất hiện kèm theo một đao khí thế rợn người, trảm một phát ngay cổ của hắn, trong nháy mắt chặt đứt đầu hắn, cái đầu bay lên không trung một đoàn huyết vụ phún ra đỏ sậm, đem trường bào của Ngã Nhĩ Hoa nhuộm đỏ
Ngã Nhĩ Hoa lúc này không t hèm để ý tới quần áo hay nhan sắc của mình nữa, chỉ thấy hắn cười to mà huy đao, chém vè địch nhân phia sau hét lớn "Thống khoái! Giết ngườ thật thống khoái a". Địch binh bị đao bổ vào vai, cánh tay trong nháy mắt đứt lìa, khoai cảm giết choc trong phút chốc bao phủ cá thể xác lẫn tinh thần của hắn.Từ trước tới giờ dục hỏa bị áp súc đã biến thành ham muốn giết choc, cương đao diên cuồng phát ra, Ngã Nhĩ Hoa hai mắt mừng rỡ, hắn điên cuồng hét to, đem một gã kị binh vừa xông lên chém thành hai mảnh. Cách đó không xa, Lai Âu thánh nữ một kiếm bổ xuống địch binh đang tiến về nàng, đôi mắt đẹp nhìn về bên này chứng kiến sự dũng mãnh của Ái Nhĩ Toa trong long vui mừng, lập tức hung hăng bổ một kiếm vào cổ họng một tên kị binh nữa, đâm hắn té ngựa. Thiết kị thánh an vương quốc lấy Lai Âu cùng ngã Nhĩ Hoa hai người tiên phong đột nhập vòng vây địch, đại khai trảm sát thẳng giết đến máu chảy thành song, làm cho đội quân đức lí vương quốc không chống cự nổi
Đột nhiên một tiếng hét lớn trong trận vang lên "yêu nữ sư tử cung, có dám cùng ta quyết đấu?". Trong quân của đức lí vương quốc, một thiết mã bay vọt ra, người cầm đầu thật khôi ngô, lưng hùm vai gấu, tay cầm trọng kiếm vẻ mặt hung quang sát khí hắn đúng là chủ tướng Đạt Đắc Liệt. Đạt Đắc Liệt trong mắt ngập tràn bi phẫn cùng cuồng nộ.nhìn hai người trước mặt tàn sát quân mình, làm cho tâm can hắn đau đớn không thôi.
Lức giận trong mắt bốc lên cuồn cuộn, tay giơ cao trọng kiếm rống giận vọt về trước.Nhìn thánh nữ cung sư tử kim quang sang lạn tâm tình muốn trảm nàng thành trăm ngàn mảnh nhỏ. Giữa chiến trường, thánh nữ đang mặc hoàng kim chấn đán giáp, nhìn về trước giục ngựa vọt tới, hàn quang trong đôi mắt vọt ra. Trọng kiếm sắc bén cục kì giơ lên cao, Lai Âu hét lớn giục ngựa nhắm địch nhân vọt tới. Đạt Đắc Liệt rống giận, vận khởi đấu khí toàn than cảm giác được đấu khí cuồn cuộn như nước lũ, muốn từ cơ thể mà trào ra.Dư thừa đấu khí như vậy hắn chưa từng cảm nhận qua, chỉ có dưới sát khí này mà vận đấu khí mới khiến hắn đột phá cực hạn, trở thành kiếm thuật đại sư trong mơ ước. "vậy nhân tiện lấy yêu nữ thử kiếm" Đạt Đắc Liệt điên cuồng bay về trước, chiến kiếm giơ cao dung hết lực lượng hướng đầu Lai Âu chém xuống.
Mũi kiếm hiện ra hàn quang lạnh ngắt, có một đạo quang mang bắn ra thoáng chốc biến dài ra bổ xuống dưới.Đấu khí cường đại vô kiên bất tồi (????) tin rằng trên đại lục không mấy ai có thể đỡ nổi một đòn này. Trong tích tắc này, Lai Âu thánh nữ giơ kiếm lên, mũi kiếm bắn ra đấu khí sang cả mặt đất, so với đấu khí của Đạt Đắc Liệt càng chói mắt hơn. Đạt Đắc Liệt hai mắt hoa lên, nhìn quang mang kia đánh tan đấu khí của hắn, trong đầu chỉ còn một ý niệm "đây là hoàng kim đấu khí trong truyền thuyết sao?" Ý niệm này giằng co trong đầu trong chốc lát, làm lưỡng đạo đấu khí phát ra hòa cùng một chỗ, một tiếng nổ oanh động thiên địa, than thể hắn bị đánh văng ra ngoài, chiến mã bị hoàng kim đấu khí bổ đôi, huyết nhục nhiễm đỏ đất.
Đạt đắc liệt máu tươi trong miệng phụt ra,, thực lực Lai Âu vượt qua niềm tin của hắn, cho dù hắn trong tích tắc này đột phá vẫn không phải là đối thủ của nàng.Khoảnh khắc đấu khí đánh tới, hắn hoàntoan2 rớt xuống hạ phong, kết cụ tan nhẫn là bị đánh bay ra ngoài ko rõ sống chết. Trước mắt biến thành một mảng màu đen, nội thương lục phủ ngũ tạng trầm trọng, hắn tin rằng khi rơi đụng đất mionh2 sẽ bị chấn nát phế phủ đến lúc đó cho dù có trị liệu sư giỏi nhất hắn cũng mất mệnh rồi.
Ngay tích tắc hắn rơi xuống đất, một đạo bạch quang xẹt qua, lúc đó trong mắt hắn chỉ còn là hàn quang lập lòe. Đột nhiên Đạt Đắc Liệt bay lên,có một ngươi phóng lên chém bay thủ cấp của hắn, chình là người nổi tiếng trong quân đội Ái NhĩToa tu nữ, nàng đã dung hành động chứng minh chính mình, trong miệng bọn lính không chỉ là "tu nữ điên" mà là trong chiến đấu không chiến sĩ nào xui xẻo đụng nàng.
Nhãn lực Ngã Nhĩ Hoa cùng tốc độ đã vượt qua hy vọng của hắn, bàn tay trong không trung huy động trong nháy mắt, bắt được thủ cấp tóc rối đầy máu giơ cao lên hý hửng hét "binh lính trong đức lý vương quốcnghe đây, Đạt Đắc Lý đã đến tội, nếu như ai không đầu hàng tất nhiên sẽ bị ta trảm". Khắp chiến trường toàn là thi hài, tu nữ mặc bạch y tay gio cao đầu lâu chủ tướn địch nhân phát ra uy hiếp tàn khốc.dòng máu đó từ trên đầu lâu không ngừng chảy xuôi xuống, nhiễu lên bạch y của Ngã nhĩ Hoa, nhuộm đỏ người hắn, mà hắn lại không để ý chút nào chỉ để ý giơ cao thủ cấp quân địch lớn tiếng rống giận bức bách quân địch đầu hàng.nhìn tình cảnh ác mộng này, vô số binh lính trong dức lý vương quốc không tự chủ được mà run lên, quân đoàn trường mà mình tin tưởng lại bị địch nhân chém đầu trên chiến trường, loại sự tình này sao lại phát sinh tại đệ nhị quân đoàn được mệnh danh anh dũng đây?
Bọn họ run rấy, chỉ còn đấu khí may ra duy trì được, bọn lính thánh an vương quốc hưng phấn giơ cao vũ khí hò hét làm bọn họ lung lay muốn ngã, giờ đây thánh an binh lính phát ra đấu khí sôi trào giơ cao vũ khí muốn giết chết hết những binh lính đức lý vương quốc. Đệ nhị quân đoàn trong nháy mắt tan rã, rất nhiều binh lính trung thành với Đạt Đắc Liệt buông than cho đối thủ trước mặt mà quay người hướng Ngã Nhĩ Hoa điên cuồng chạy tới trong miệng gầm nộ bi phẫn, trong long nhất nhất muốn giết chết tu nữ tàn nhẫn này, báo thù cho chủ tướng. Ngã Nhĩ Hoa tay trái giơ cao đầu lâu, tay phải huy động cuồng đao, lớn tiếng kêu gọi ra lệnh địch nhân đầu hang lập tức.Nhưng đối mặt với hắn là đệ nhị quân đoàn mệnh danh là anh dũng nổi tiếng, nhất là rất nhiều binh lính xom chủ tướng là thần tượng, lửa giận bốc lên nhất tâm muốn báo thù cho chủ tường, khơn phải dễ dàng mà dập tắt bọn họ. Rất nhanh, quân địch diên cuồng vọt tới trước mặt Ngã Nhĩ Hoa, hắn vung tay phải cương đao xé gió chém ngang trước mặt, thủ cấp tên lính nháy mắt đứt lìa, thi thể không đầu trên ngựa gục ngã, lam cho trường bào Ngã nhĩ Hoa nhiễm đỏ.
Càng lúc càng nhiều binh lính như con thiêu than lao vào Ngã Nhĩ Hoa, bọn họ giơ cao vũ khí, cuồng bạo phát lực hò hét nhằm Ngã Nhĩ Hoa mà chém tới, hận không thể đem hắn xé xác để báo thù. Nga Nhĩ Hoa ra sức quơ cương đao, chém giết tầng tầng lớp lớp địch nhân, kháo cảm giết choc dần dần giảm xuống, nộ hỏa tích trong long phát tiết hôi lâu giơ cũng nhạt dần.Nhưng địch nhân này cuồn cuộn không ngừng vọt tới, phảng phất như giết hoài không hết, Chiến kì huy động, vô số kị binh từ bốn phương tám hướng quay tụ lại, theo mệnh lệnh Lai Âu thánh nữ tiêu diệt địch nhân. Chiến mã phi như tên, binh lĩnh trên ngựa chém nhau, trảm vào lưn, vào vai địch nhân, đánh rớt xuống đất hết.Rất nhiều binh lính thậm chí còn không kịp phản kháng, bởi ì trong mắt họ hỉ ó hình dáng của ác ma tu nữ đang cầm đầu lâu trong tay- Ngã Nhĩ Hoa mà thôi.
Bên ngươi hắn, có rất nhiều kị binh ra sức chém giết địch binh, trợ giúp hắn ngăn cản thế công của địch nhân, mà ở phương xa, quân đoàn Dã Tại Thản phát ra mệnh lệnh, mãnh liệt phản công đem bọn địch đã mất hết chiến ý đuổi chạy trốn rối rít. Đã có binh linh đức lý vương quốc quỳ xuống đầu hang, bọn họ không phải là chiến sĩ đặc biệt trung thành hay gì, có người mới nhập ngũ mà thôi, không có sinh ra cảm tình sâu đậm như vậy.Mà nếu như chienb61 sĩ trung thành không bị giết thì còn có thể tụ tập tất cả lại bên người Ngã Nhĩ Hoa nhất tâm giết chết hắn đoạt lại đầu của chủ tướng.
Giết vô số địch nhân, Ngã Nhĩ Hoa cảm giác được áp lực càng lúc càng lớn, bởi vì thế công của bọn địch là như không sợ chết, cứ nhắm hắn mà công không cần phải thủ. Cho dù hắn quơ đao không giảm tốc độ, lại có thể tùy ý khống chế chiến mã nhưng trên ngươi hắn không phòng thủ hết tất cả mọi nơi yếu nhược, người dính hai đao, vết thương tuy không sâu nhưng đau đến xương tủy, làm hắn ngay cả muốn dung trị liệu thuật cũng không thể làm được.
Một kị sĩ cao cấp trong quân đoàn địch diên cuồng gào thét, phá tan trở ngại do kị binh thánh an vương quốc lập ra xông đến trước mặt Ngã Nhĩ Hoa giơ cao bảo kiếm. Đầu mũi kiếm, quang mang chớp nhá, Ngã Nhĩ Hoa đoán được đó là đấu khí của thượng cấp chiến sĩ mới sinh ra được, Phát hiện này làm cho hắn khiếp sợ không thôi, bởi vì hắn tới giờ còn không phát ra được đấu khí, giờ phút đang bị thương như vậy mà đối mặt với một cường địch chỉ bằng mình hắn thì làm sao mà địch nổi, Hắn vội vàng vung tay lên, đem đầu lâu trên tay quăng đi, hai tay huy động hết sức nắm lấy chuôi đao, trong đầu lẩm nhẩm khẩu quyết đấu khí. Một cỗ hơi thở mỏng manh chảy trong kinh mạch của hắn, ngay lập tức mạnh dần lên, toáng chốc chảy khắp châu than, tuôn ra thanh đao trong nháy mắt trong đao của hắn bộc phát ra quang mang chói lòa, một đạo đao khí dần hiện hình.
Ngã Nhĩ Hoa thét to, dung sức huy động bảo đao hướng địch nhân đánh xuống, Lưỡng đạo đấu khí va chạm nhau, một vụ nổ do đấu khí sinh ra, Ngã Nhĩ Hoa trong nháy mắt đập phải bức tường vụ nổ bị văng ra, ngã bay về phía sau. Địch nhân kia huyết lê đầy mặt, nhe răng lớn tiếng cười, giục ngựa phóng về phía trước trong long chỉ còn ý niệm vì chủ tướng bào thù mà trảm sát Ngã Nhĩ Hoa thành muôn mảnh.
Lúc này, một tiếng động vang lên, kim quang hiên ra đem địch nhân đánh bay về sau té ngã trên mặt đất, trên ngực và bụng lòi ra một thân đao, xé thân thể bay ra, nội tạng như xổ lồng lọt hết ra ngoài, máu chảy như mưa. Lúc này thân thể Ngã Nhĩ Hoa té về phía sau rơi vào trong lồng ngực ấm áp của một người, người đó còn dung ngọc thủ ấm áp vỗ nhẹ lưng của hắn, an ủi hắn. Hắn song chưởng mở ra, ôm chặt lấy thân thể mềm mại ấm áp cảm động đến gần rơi lệ.Bởi vì hắn biết thân thể ấm áp đó mà hắn có thể ôm chỉ là nàng, tuyết là nàng chứ không còn ai khác. Lai Âu thánh nữ tay trái đỡ thân thể hắn, tay phải quơ bảo kiếm lạnh lung quét ngang địch nhân, hàn quang trong mắt thoáng hiện "dám can đảm trước mặt ta đuổi giết thánh nữ sư tử cung, sự tình này tuyệt không thể tha thứ!" bảo kiếm trong tay lập tức lăng không bay qua, đấu khí tuôn trào vô số binh lính bị đấu khí quét qua kiêu t hảm mà ngã rụng, trên ngực bụng vết thương thật lớn dần hiện ra, thân thể mất đi năng lực hoạt động, biến thành thương binh chờ chết
Thân bảo kiếm của Lai Âu toát ra quang mang chói lọi, quang mang này bao phủ thân nàng làm cho nàng hiện ra vẻ uy lẫm giang hồ, chúng nhân nhìn vào tưởng như nữ thần chiến tranh giá lâm. Phái sau nàng, rất nhiều kị binh giơ cao trường đao liều chết tiến tới, đem quân địch vây tròn lọa đao trảm tử.Cương đao chém vào thân thể nghe "bịch bịch" vang lên, tiếng kêu thảm vang lên từng hồi, tiếng hét phẫn nộ cùng tuyệt vọng vang lên cùng mộ chỗ hòa thành bản hòa ca nơi chiến trường. Bên kia chiến trường, thản đạo nhỉ mừng rỡ suất lĩnh bọ hạ mình đuổi giết quân địch trốn chạy.Vô số tên lính bị chém giết, nhiều tên quỳ xuống đất mà cầu xin tha mạng
Chiến đấu rốt cục chấm dứt, bình nguyên rộng lớn giờ đây tràn ngập thi hài, mặt đất một màu đỏ sẫm, Bọn lính thánh an vương quốc hưng phấn cười lớn, giơ chiến đao hướng Lai Âu thánh nữ cùng cuồng địa tu nữ Ái Nh4 Toa mà hoan hô không ngừng.Bởi vì hai người bọn họ cố gắng hết mình, tạo ra một thắng lợi huy hoàng, ghi vào lịch sử cho thánh an vương quốc
/217
|