Sau khi ba người rời nhà của Turaman gần khu rừng, Balum mới không nhịn được, dè dặt cẩn trọng hỏi Burlando: "Thưa ngài, bậc bề trên của ngài nhất định rất hiểu ngài phù thủy kia?"
Chàng trai liếc gã đầu lĩnh lính đánh thuê Râu Đỏ, cười cười nhưng không trả lời.
Balum đợi một lúc lâu, không hiểu ra làm sao.
Tuy rằng kỵ sĩ trẻ tuổi đã dẫn dắt họ mở một đường máu trong đại quân vô số vong linh khiến anh ta luôn tin phục từ trong tâm, nhưng sau khi khâm phục thì thỉnh thoảng cũng ngờ vực vô cớ — bình thường, mỗi lời nói cử chỉ của Burlando không giống như điệu bộ hay có của quý tộc lớn.
Chàng trai có nói mình sẽ kế thừa một lãnh địa, nhưng Balum vẫn có phần không tin. Đương nhiên, anh ta cũng không vì sự không tín nhiệm này mà sinh ra cảm giác xa lạ, vẫn toàn tâm toàn ý làm việc cho Burlando. Dù sao anh vẫn cảm thấy, đi theo người thanh niên này có khả năng có tiền đồ hơn.
Chẳng qua trong lòng vẫn ngầm nghĩ, dù sao quý tộc vẫn thích sĩ diện ngoài miệng.
Thế nhưng, mọi việc xảy ra vừa nãy đã đảo điên nhận thức của vị đầu lĩnh lính đánh thuê. Không giống như Freya, cùng lắm chỉ phóng đại vầng sáng thần bí của Burlando trong lòng thêm một tầng nữa, giờ phút này Balum rất tin lời Burlando đã nói.
Sau lưng vị kỵ sĩ trẻ tuổi này chẳng những có bối cảnh thâm sâu, thậm chí có khả năng còn không phải bối cảnh bình thường. Người thường sẽ không thể móc nối quan hệ được với lãnh chúa phù thủy của cao nguyên nắm quyền thế cực cao, những quý tộc tự thành một hệ đó dù có gặp quốc vương cũng sẽ không ăn nói khép nép.
Nghĩ đến đây, Balum liếc Burlando một cái, cào cào tóc.
Buổi sáng ngày thứ ba.
Đoàn người cuối cùng cũng tới Braggs "Trong truyền thuyết" — Braggs có thể nói là trung tâm phía nam của Goran – Elson. Tòa thành này được xây dựng trên một sườn núi thoai thoải dọc theo dòng sông Usson, kéo dài từ triền núi lan xuống dưới.
Nó có tường thành màu xám trắng được xây theo dạng vòng tròn đồng tâm hướng vào phía trong, phân ra thành tầng tầng lớp lớp theo độ cao, từ đại lộ Rừng Châm nhìn sang trông giống như thạch cao đổ thành khuôn. Bởi vậy, nông dân bản địa thường gọi Braggs là Thành Trắng.
Vào thời gian thời tiết sáng sủa, khách tới từ khu vực Anzek, Dragos có thể nhìn thấy hàng loạt nóc nhà màu nâu phản chiếu ánh sáng trong thành từ cách xa mười dặm, cùng với những ngã tư đường trùng điệp dọc theo triền núi hướng lên trên.
Thời trung cổ, đó quả thực là cảnh tượng vô cùng tráng lệ, tượng trưng cho phồn vinh của văn minh — đương nhiên, Braggs còn chưa được tính là thành phố lớn, nhưng ít nhất nó nằm trong khu vực lớn ở phía đông sông Usson này cũng hội tụ ba mươi lăm nghìn dân cư. Thậm chí, ở toàn bộ khu vực phía nam Goran – Elson thì nơi này cũng là nơi tập trung dân cư đông đúc nhất.
Braggs cũng có hầu hết các phương tiện mà các thành phố đều có — ví dụ như hàng loạt cửa hàng và nhà xưởng trên đại lộ Tùng Đen, một loạt nhà gỗ cao thấp không đồng nhất cấu thành cảnh tượng quảng trường. Những người lữ hành và thương nhân từ các khu vực xung quanh hội tụ tại đây, trên đường lúc nào cũng có xe ngựa, xe lừa chở nặng chạy qua.
Freya, Roman lần đầu tiên tới thành phố lớn như vậy, tuy rằng hai thiếu nữ nông thôn luôn cho rằng Riedenburg và Anzek đã là cực hạn của sức tưởng tượng, nhưng tầng tầng tường thành cao ngất màu trắng và những con đường sạch sẽ, cảnh buôn bán phồn hoa của Braggs vẫn làm cho các nàng rung động sâu sắc.
Trước năm Dao găm, Braggs luôn là một cứ điểm quân sự giám thị Madala ở hướng nam. Bởi vậy, trời sinh nó có một cảm giác đầy hùng vĩ, cho dù Burlando là người hiện đại cũng khó tránh được cảm giác kinh thán, đừng nói hai cô nàng chưa trải việc đời Freya và Roman.
Mới mẻ tất nhiên dẫn tới hứng thú — mọi người đều rất hưng phấn. Có điều cô tiểu thư thương nhân và Freya mau chóng dừng chân không bước trước một cửa hàng thợ làm bạc. Con gái luôn thích những đồ chơi nhỏ sáng long lanh, tinh xảo, mà bạc của Braggs được đánh giá cao trên khắp vương quốc, thợ bạc của nơi này cũng có tay nghề hạng nhất.
Freya hâm mộ nhìn một chiếc kim cài áo hình trăng non, Roman lại thích một chiếc tráp bạc nho nhỏ. Chẳng qua Burlano cảm thấy buồn cười là hai người họ đều đã nắm chặt túi tiền, đúng là tập tính của con gái nông thôn.
Chàng trai lặng lẽ kéo Balum đi tới cạnh thợ bạc hỏi giá, mấy trăm Tor cuối cùng chảy ra ngoài như nước — Chẳng qua là Roman bé bỏng vui mừng một trận đối với hai món quà nhỏ này, sau đó thoải mái tiếp nhận, còn vui sướng nhìn hắn một cái.
Nữ võ thần tương lai Freya thì đỏ mặt cú đầu nghĩ rồi nghĩ — rồi mới cố tiếp nhận, sau đó lí nhí cảm ơn hắn một câu.
Burlando không thể trách sự ngại ngùng của Freya. Chợt hắn quay đầu lại, thấy Balum lặng lẽ vươn ngón cái với hắn. Burlando ngây ra một lúc, cảm thấy buồn cười. Gã Râu Đỏ này lắm ý tưởng thật, hắn chỉ không muốn hai cô gái thất vọng thôi.
Qua khúc nhạc đệm ngắn ngủi, đoàn người đi xuyên qua con đường, ở tận cùng đại lộ Tùng Đen tìm được mục đích chuyến đi này.
Tổng bộ đoàn kỵ binh Cánh Bạc — thực ra mấy người họ còn chưa vào đã thấy được Fenice nhỏ lấm la lấm lét bên ngoài. Thoạt nhìn thằng bé này khá ổn, chỉ cao lớn thêm một chút. Khi Fenice nhỏ thấy ba người họ thì không dám tin, day day mắt mình.
"Chị hai!"
"Burlando!"
"Roman!"
Cậu nhóc vui mừng la lên, nhảy xuống khỏi tảng đá bên ngoài tổng bộ kỵ binh, nhìn họ với sắc mặt giống như bị ảo giác: "Trời ơi, em không nằm mơ chứ?"
Freya thấy con chim chích này lập tức muốn trách cứ, nhưng vừa ra khỏi miệng lại đổi thành: "Nhóc Fenice, mọi người đâu rồi?"
"Mọi người đều ở đây, chúng em đều không sao cả, chị hai!"
Cậu ta lại nhìn Burlando, thần sắc sùng bái nói: "Đại ca Burlando, mọi người đã biết chuyện xảy ra ở Riedenburg — người dân chạy nạn mà mọi người cứu đã tới Dragos rồi tới Braggs, sau đó sự tích về mọi người được lan truyền ra. Đại ca Burlando, anh quả thực là sóng vai chiến đấu với cái người lính đánh thuê siêu lợi hại Reto "Rồng Đồng Đỏ" sao —"
"Reto Rồng Đồng Đỏ?"
Burlando sửng sốt. Tuy rằng hắn đã đoán trước, nhưng không ngờ là Reto còn có một danh hiệu như thế.
"Quỷ tinh linh, nhóc thì biết cái gì kêu lợi hại?"
Balum nghe thấy lời nhóc Fenice nói — tuy rằng anh ta biết phiên bản của lời đồn này là do Burlando đã dặn nhóm dân chạy nạn. Anh ta không biết vì sao người thanh niên này không đồng ý làm náo động, nhưng vẫn không nhịn được mà chen miệng.
"Đương nhiên tôi biết, một người dẫn dắt mấy trăm người giết ra khỏi vòng vây của mười nghìn quân vong linh còn không lợi hại sao?" Fenice đáp rành mạch.
"Reto Rồng Đồng Đỏ, nghe nói ông ấy là lão binh của Cuộc chiến tháng 11, giống như đội trưởng Marden, đương nhiên lợi hại! Đúng rồi, chào chú, chú là ai thế?"
Balum suýt thì tức chết, có điều khi anh ta đang chuẩn bị trả lời, nhóc Fenice bỗng sáng mắt lên, la lớn: "Chú không phải là Balum Râu Đỏ đó chứ?"
"Hơ, quỷ nhỏ, chú mày nhận ra ta?" Balum sửng sốt.
"Tôi đương nhiên biết chú, hiện giờ chẳng mấy ai Braggs không biết các chú, khắp phố lớn ngõ nhỏ đều đang truyền nhau — Balum Râu đỏ dọa sợ vong linh! Không tin thì chú thử hỏi các ngài kỵ binh ấy, ngay cả họ cũng biết!" Đôi mắt Fenice nhỏ sáng bừng lên.
"Dọa sợ vong linh, cái danh hiệu này không tồi nha."
Bất kỳ ai cũng thích được khen, Balum cũng chẳng ngoại lệ. Chẳng qua anh ta vừa mới cười đắc ý bỗng nhớ rằng người thanh niên đã sáng tạo tất cả kỳ tích còn đang ngồi đây, vội thu lại vẻ cười cợt, trách mắng: "Hừ, một đám xuẩn ngốc."
Nhóc Fenice sửng sốt, như lọt vào sương mù. Có điều cậu ta vẫn còn tâm tính thiếu niên, đương nhiên cho rằng tất cả những cao nhân võ nghệ siêu phầm đều có tính tình quái đản, cho nên cũng lơ đễnh, mà quay sang nhìn Burlando nói: "Đại ca Burlando, anh lợi hại như thế, nhất định là một thành viên quan trọng trong những lính đánh thuê đó đúng không?"
Burlando nghe xong chỉ nụ cười, xoa xoa đầu thằng bé, gật gật đầu.
"A ha, em đã nói mà, mấy tên nhóc quỷ ngoài đường kia lại không tin."
Freya bên cạnh nghe thấy một chuyện thật quái lạ. Nàng nhìn sang Burlando, nghĩ rằng tên này đúng là lừa đảo. Chỉ là khi nàng nhớ tới dáng vẻ thẳng tiến không lùi của Burlando giữa vạn quân, trái tim lập tức đập mạnh, đành phải quay ngoắt đầu đi.
Roman lại cười mỉm, không biết đang nghĩ gì.
Khi mấy người đang nói chuyện với nhau, tin tức "Anh hùng Riedenburg" trở về đã truyền ra từ tổng bộ kỵ binh. Người dân thành thị trời sinh thích náo nhiệt, chỉ chốc lát sau đã có người bu đầy quanh ngã tư đường. Thậm chí còn có một số người trẻ tuổi trong số kỵ binh Cánh Bạc cũng không nhịn được mà kéo nhau tới, muốn xem những người giết ra từ trong hàng nghìn vong linh kia trông như thế nào.
Dù sao những người này cũng là quân chính quy của quân đoàn Bờm Trắng, có một số thậm chí đã giao chiến với bộ đội của Madala, trong lòng họ đều biết đối phương có bao nhiêu khó chơi. Trên thực tế, kỵ binh Cánh Bạc vốn không bằng lòng tin vào lời đồn đãi vớ vẩn đó, nhưng lời đồn truyền ra mỗi ngày, lại thêm trong số người dân chạy nạn quả thật có không ít đồng nghiệp của họ ở Riedenburg. Hai phương diện xác minh, quan chỉ huy kỵ binh Cánh Bạc là tước sĩ Shanal lại phát hiện, có khả năng là bọn họ đang đối mặt với chân tướng.
Dù sao thì mấy nghìn người dân chạy nạn còn đang tụ tập ở gần Braggs chưa giải tán, tuy rằng cho tới giờ chưa từng có ai nhìn thấy Reto Rồng Đồng Đỏ trong truyền thuyết kia.
Đây chính là một công lao bằng trời.
Bởi vậy, sĩ quan cấp cao và cấp thấp có cái nhìn hoàn toàn khác nhau. Sĩ quan cấp cao bức thiết muốn liên hệ với lãnh đạo của đối phương để làm rõ kết quả chuyện đã xảy ra, sĩ quan cấp thấp thì loáng thoáng nảy sinh cảm giác muốn so bì.
"Fenice, bọn họ chính là lính đánh thuê Riedenburg sao?"
Burlando nhìn thấy mấy thiếu niên chui ra khỏi đám đông, chạy tới cạnh Fenice nhỏ hỏi.
"Đương nhiên, đây là chị hai tớ. Đây là đại ca Burlando, đây là…"
Fenice nhỏ chỉ chỉ Balum, ra vẻ khoe khoang.
"Chú ấy không phải là Balum Râu Đỏ đấy chứ?"
Sắc mặt các thiếu niên kia đều thay đổi, dù sao thì bộ râu đỏ bắt mắt của Balum thực quá dễ nhận ra.
"Ha ha, coi như mấy cậu thông minh."
Lúc này nhóc Fenice quả thực hưng phấn đến mức muốn vểnh đuôi lên trời. Cậu nhóc đã sớm biết rằng Burlando lợi hại, nhưng không thể tưởng được hắn lại có quan hệ với mấy vị trong truyền thuyết kia.
Tuy rằng từ mấy ngày trước cậu đã luôn ba hoa, nhưng căn bản chẳng ai tin cậu cả. Hôm nay nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc đến há hốc miệng kia quả thực là rất đáng giá.
Có điều khi cậu đang khoác lác ở đây, Burlando lại cảm thấy trong kỵ binh Cánh Bạc bên kia có mấy ánh mắt không tốt lành đang liếc tới. Hắn không cảm thấy lạ đối với việc này. Trước kia sở dĩ hắn bảo mọi người làm vậy cũng là không muốn to chuyện. Dù sao thì thực lực của hắn còn rất yếu, không thích hợp đứng trên đầu sóng ngọn gió ngay lúc này.
Bởi vậy từ đầu hắn đã tìm tới một người làm chiếc khiên cho mình, vốn Balum là tốt nhất, nhưng hắn lại đang cần một người quen thuộc giao tiếp, cho nên lui một bước chọn Reto cũng không lầm.
Chẳng qua là Burlando không đoán được, cho dù như vậy vẫn dẫn tới sự bất mãn của quân đội. Hắn thở dài, cũng chỉ có thể âm thầm cảnh giác.
Vì tranh giành một cái danh mà dẫn tới phiền toái, chẳng những trong hiện thực mà hắn cũng đã gặp không ít trong trò chơi.
Chàng trai liếc gã đầu lĩnh lính đánh thuê Râu Đỏ, cười cười nhưng không trả lời.
Balum đợi một lúc lâu, không hiểu ra làm sao.
Tuy rằng kỵ sĩ trẻ tuổi đã dẫn dắt họ mở một đường máu trong đại quân vô số vong linh khiến anh ta luôn tin phục từ trong tâm, nhưng sau khi khâm phục thì thỉnh thoảng cũng ngờ vực vô cớ — bình thường, mỗi lời nói cử chỉ của Burlando không giống như điệu bộ hay có của quý tộc lớn.
Chàng trai có nói mình sẽ kế thừa một lãnh địa, nhưng Balum vẫn có phần không tin. Đương nhiên, anh ta cũng không vì sự không tín nhiệm này mà sinh ra cảm giác xa lạ, vẫn toàn tâm toàn ý làm việc cho Burlando. Dù sao anh vẫn cảm thấy, đi theo người thanh niên này có khả năng có tiền đồ hơn.
Chẳng qua trong lòng vẫn ngầm nghĩ, dù sao quý tộc vẫn thích sĩ diện ngoài miệng.
Thế nhưng, mọi việc xảy ra vừa nãy đã đảo điên nhận thức của vị đầu lĩnh lính đánh thuê. Không giống như Freya, cùng lắm chỉ phóng đại vầng sáng thần bí của Burlando trong lòng thêm một tầng nữa, giờ phút này Balum rất tin lời Burlando đã nói.
Sau lưng vị kỵ sĩ trẻ tuổi này chẳng những có bối cảnh thâm sâu, thậm chí có khả năng còn không phải bối cảnh bình thường. Người thường sẽ không thể móc nối quan hệ được với lãnh chúa phù thủy của cao nguyên nắm quyền thế cực cao, những quý tộc tự thành một hệ đó dù có gặp quốc vương cũng sẽ không ăn nói khép nép.
Nghĩ đến đây, Balum liếc Burlando một cái, cào cào tóc.
Buổi sáng ngày thứ ba.
Đoàn người cuối cùng cũng tới Braggs "Trong truyền thuyết" — Braggs có thể nói là trung tâm phía nam của Goran – Elson. Tòa thành này được xây dựng trên một sườn núi thoai thoải dọc theo dòng sông Usson, kéo dài từ triền núi lan xuống dưới.
Nó có tường thành màu xám trắng được xây theo dạng vòng tròn đồng tâm hướng vào phía trong, phân ra thành tầng tầng lớp lớp theo độ cao, từ đại lộ Rừng Châm nhìn sang trông giống như thạch cao đổ thành khuôn. Bởi vậy, nông dân bản địa thường gọi Braggs là Thành Trắng.
Vào thời gian thời tiết sáng sủa, khách tới từ khu vực Anzek, Dragos có thể nhìn thấy hàng loạt nóc nhà màu nâu phản chiếu ánh sáng trong thành từ cách xa mười dặm, cùng với những ngã tư đường trùng điệp dọc theo triền núi hướng lên trên.
Thời trung cổ, đó quả thực là cảnh tượng vô cùng tráng lệ, tượng trưng cho phồn vinh của văn minh — đương nhiên, Braggs còn chưa được tính là thành phố lớn, nhưng ít nhất nó nằm trong khu vực lớn ở phía đông sông Usson này cũng hội tụ ba mươi lăm nghìn dân cư. Thậm chí, ở toàn bộ khu vực phía nam Goran – Elson thì nơi này cũng là nơi tập trung dân cư đông đúc nhất.
Braggs cũng có hầu hết các phương tiện mà các thành phố đều có — ví dụ như hàng loạt cửa hàng và nhà xưởng trên đại lộ Tùng Đen, một loạt nhà gỗ cao thấp không đồng nhất cấu thành cảnh tượng quảng trường. Những người lữ hành và thương nhân từ các khu vực xung quanh hội tụ tại đây, trên đường lúc nào cũng có xe ngựa, xe lừa chở nặng chạy qua.
Freya, Roman lần đầu tiên tới thành phố lớn như vậy, tuy rằng hai thiếu nữ nông thôn luôn cho rằng Riedenburg và Anzek đã là cực hạn của sức tưởng tượng, nhưng tầng tầng tường thành cao ngất màu trắng và những con đường sạch sẽ, cảnh buôn bán phồn hoa của Braggs vẫn làm cho các nàng rung động sâu sắc.
Trước năm Dao găm, Braggs luôn là một cứ điểm quân sự giám thị Madala ở hướng nam. Bởi vậy, trời sinh nó có một cảm giác đầy hùng vĩ, cho dù Burlando là người hiện đại cũng khó tránh được cảm giác kinh thán, đừng nói hai cô nàng chưa trải việc đời Freya và Roman.
Mới mẻ tất nhiên dẫn tới hứng thú — mọi người đều rất hưng phấn. Có điều cô tiểu thư thương nhân và Freya mau chóng dừng chân không bước trước một cửa hàng thợ làm bạc. Con gái luôn thích những đồ chơi nhỏ sáng long lanh, tinh xảo, mà bạc của Braggs được đánh giá cao trên khắp vương quốc, thợ bạc của nơi này cũng có tay nghề hạng nhất.
Freya hâm mộ nhìn một chiếc kim cài áo hình trăng non, Roman lại thích một chiếc tráp bạc nho nhỏ. Chẳng qua Burlano cảm thấy buồn cười là hai người họ đều đã nắm chặt túi tiền, đúng là tập tính của con gái nông thôn.
Chàng trai lặng lẽ kéo Balum đi tới cạnh thợ bạc hỏi giá, mấy trăm Tor cuối cùng chảy ra ngoài như nước — Chẳng qua là Roman bé bỏng vui mừng một trận đối với hai món quà nhỏ này, sau đó thoải mái tiếp nhận, còn vui sướng nhìn hắn một cái.
Nữ võ thần tương lai Freya thì đỏ mặt cú đầu nghĩ rồi nghĩ — rồi mới cố tiếp nhận, sau đó lí nhí cảm ơn hắn một câu.
Burlando không thể trách sự ngại ngùng của Freya. Chợt hắn quay đầu lại, thấy Balum lặng lẽ vươn ngón cái với hắn. Burlando ngây ra một lúc, cảm thấy buồn cười. Gã Râu Đỏ này lắm ý tưởng thật, hắn chỉ không muốn hai cô gái thất vọng thôi.
Qua khúc nhạc đệm ngắn ngủi, đoàn người đi xuyên qua con đường, ở tận cùng đại lộ Tùng Đen tìm được mục đích chuyến đi này.
Tổng bộ đoàn kỵ binh Cánh Bạc — thực ra mấy người họ còn chưa vào đã thấy được Fenice nhỏ lấm la lấm lét bên ngoài. Thoạt nhìn thằng bé này khá ổn, chỉ cao lớn thêm một chút. Khi Fenice nhỏ thấy ba người họ thì không dám tin, day day mắt mình.
"Chị hai!"
"Burlando!"
"Roman!"
Cậu nhóc vui mừng la lên, nhảy xuống khỏi tảng đá bên ngoài tổng bộ kỵ binh, nhìn họ với sắc mặt giống như bị ảo giác: "Trời ơi, em không nằm mơ chứ?"
Freya thấy con chim chích này lập tức muốn trách cứ, nhưng vừa ra khỏi miệng lại đổi thành: "Nhóc Fenice, mọi người đâu rồi?"
"Mọi người đều ở đây, chúng em đều không sao cả, chị hai!"
Cậu ta lại nhìn Burlando, thần sắc sùng bái nói: "Đại ca Burlando, mọi người đã biết chuyện xảy ra ở Riedenburg — người dân chạy nạn mà mọi người cứu đã tới Dragos rồi tới Braggs, sau đó sự tích về mọi người được lan truyền ra. Đại ca Burlando, anh quả thực là sóng vai chiến đấu với cái người lính đánh thuê siêu lợi hại Reto "Rồng Đồng Đỏ" sao —"
"Reto Rồng Đồng Đỏ?"
Burlando sửng sốt. Tuy rằng hắn đã đoán trước, nhưng không ngờ là Reto còn có một danh hiệu như thế.
"Quỷ tinh linh, nhóc thì biết cái gì kêu lợi hại?"
Balum nghe thấy lời nhóc Fenice nói — tuy rằng anh ta biết phiên bản của lời đồn này là do Burlando đã dặn nhóm dân chạy nạn. Anh ta không biết vì sao người thanh niên này không đồng ý làm náo động, nhưng vẫn không nhịn được mà chen miệng.
"Đương nhiên tôi biết, một người dẫn dắt mấy trăm người giết ra khỏi vòng vây của mười nghìn quân vong linh còn không lợi hại sao?" Fenice đáp rành mạch.
"Reto Rồng Đồng Đỏ, nghe nói ông ấy là lão binh của Cuộc chiến tháng 11, giống như đội trưởng Marden, đương nhiên lợi hại! Đúng rồi, chào chú, chú là ai thế?"
Balum suýt thì tức chết, có điều khi anh ta đang chuẩn bị trả lời, nhóc Fenice bỗng sáng mắt lên, la lớn: "Chú không phải là Balum Râu Đỏ đó chứ?"
"Hơ, quỷ nhỏ, chú mày nhận ra ta?" Balum sửng sốt.
"Tôi đương nhiên biết chú, hiện giờ chẳng mấy ai Braggs không biết các chú, khắp phố lớn ngõ nhỏ đều đang truyền nhau — Balum Râu đỏ dọa sợ vong linh! Không tin thì chú thử hỏi các ngài kỵ binh ấy, ngay cả họ cũng biết!" Đôi mắt Fenice nhỏ sáng bừng lên.
"Dọa sợ vong linh, cái danh hiệu này không tồi nha."
Bất kỳ ai cũng thích được khen, Balum cũng chẳng ngoại lệ. Chẳng qua anh ta vừa mới cười đắc ý bỗng nhớ rằng người thanh niên đã sáng tạo tất cả kỳ tích còn đang ngồi đây, vội thu lại vẻ cười cợt, trách mắng: "Hừ, một đám xuẩn ngốc."
Nhóc Fenice sửng sốt, như lọt vào sương mù. Có điều cậu ta vẫn còn tâm tính thiếu niên, đương nhiên cho rằng tất cả những cao nhân võ nghệ siêu phầm đều có tính tình quái đản, cho nên cũng lơ đễnh, mà quay sang nhìn Burlando nói: "Đại ca Burlando, anh lợi hại như thế, nhất định là một thành viên quan trọng trong những lính đánh thuê đó đúng không?"
Burlando nghe xong chỉ nụ cười, xoa xoa đầu thằng bé, gật gật đầu.
"A ha, em đã nói mà, mấy tên nhóc quỷ ngoài đường kia lại không tin."
Freya bên cạnh nghe thấy một chuyện thật quái lạ. Nàng nhìn sang Burlando, nghĩ rằng tên này đúng là lừa đảo. Chỉ là khi nàng nhớ tới dáng vẻ thẳng tiến không lùi của Burlando giữa vạn quân, trái tim lập tức đập mạnh, đành phải quay ngoắt đầu đi.
Roman lại cười mỉm, không biết đang nghĩ gì.
Khi mấy người đang nói chuyện với nhau, tin tức "Anh hùng Riedenburg" trở về đã truyền ra từ tổng bộ kỵ binh. Người dân thành thị trời sinh thích náo nhiệt, chỉ chốc lát sau đã có người bu đầy quanh ngã tư đường. Thậm chí còn có một số người trẻ tuổi trong số kỵ binh Cánh Bạc cũng không nhịn được mà kéo nhau tới, muốn xem những người giết ra từ trong hàng nghìn vong linh kia trông như thế nào.
Dù sao những người này cũng là quân chính quy của quân đoàn Bờm Trắng, có một số thậm chí đã giao chiến với bộ đội của Madala, trong lòng họ đều biết đối phương có bao nhiêu khó chơi. Trên thực tế, kỵ binh Cánh Bạc vốn không bằng lòng tin vào lời đồn đãi vớ vẩn đó, nhưng lời đồn truyền ra mỗi ngày, lại thêm trong số người dân chạy nạn quả thật có không ít đồng nghiệp của họ ở Riedenburg. Hai phương diện xác minh, quan chỉ huy kỵ binh Cánh Bạc là tước sĩ Shanal lại phát hiện, có khả năng là bọn họ đang đối mặt với chân tướng.
Dù sao thì mấy nghìn người dân chạy nạn còn đang tụ tập ở gần Braggs chưa giải tán, tuy rằng cho tới giờ chưa từng có ai nhìn thấy Reto Rồng Đồng Đỏ trong truyền thuyết kia.
Đây chính là một công lao bằng trời.
Bởi vậy, sĩ quan cấp cao và cấp thấp có cái nhìn hoàn toàn khác nhau. Sĩ quan cấp cao bức thiết muốn liên hệ với lãnh đạo của đối phương để làm rõ kết quả chuyện đã xảy ra, sĩ quan cấp thấp thì loáng thoáng nảy sinh cảm giác muốn so bì.
"Fenice, bọn họ chính là lính đánh thuê Riedenburg sao?"
Burlando nhìn thấy mấy thiếu niên chui ra khỏi đám đông, chạy tới cạnh Fenice nhỏ hỏi.
"Đương nhiên, đây là chị hai tớ. Đây là đại ca Burlando, đây là…"
Fenice nhỏ chỉ chỉ Balum, ra vẻ khoe khoang.
"Chú ấy không phải là Balum Râu Đỏ đấy chứ?"
Sắc mặt các thiếu niên kia đều thay đổi, dù sao thì bộ râu đỏ bắt mắt của Balum thực quá dễ nhận ra.
"Ha ha, coi như mấy cậu thông minh."
Lúc này nhóc Fenice quả thực hưng phấn đến mức muốn vểnh đuôi lên trời. Cậu nhóc đã sớm biết rằng Burlando lợi hại, nhưng không thể tưởng được hắn lại có quan hệ với mấy vị trong truyền thuyết kia.
Tuy rằng từ mấy ngày trước cậu đã luôn ba hoa, nhưng căn bản chẳng ai tin cậu cả. Hôm nay nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc đến há hốc miệng kia quả thực là rất đáng giá.
Có điều khi cậu đang khoác lác ở đây, Burlando lại cảm thấy trong kỵ binh Cánh Bạc bên kia có mấy ánh mắt không tốt lành đang liếc tới. Hắn không cảm thấy lạ đối với việc này. Trước kia sở dĩ hắn bảo mọi người làm vậy cũng là không muốn to chuyện. Dù sao thì thực lực của hắn còn rất yếu, không thích hợp đứng trên đầu sóng ngọn gió ngay lúc này.
Bởi vậy từ đầu hắn đã tìm tới một người làm chiếc khiên cho mình, vốn Balum là tốt nhất, nhưng hắn lại đang cần một người quen thuộc giao tiếp, cho nên lui một bước chọn Reto cũng không lầm.
Chẳng qua là Burlando không đoán được, cho dù như vậy vẫn dẫn tới sự bất mãn của quân đội. Hắn thở dài, cũng chỉ có thể âm thầm cảnh giác.
Vì tranh giành một cái danh mà dẫn tới phiền toái, chẳng những trong hiện thực mà hắn cũng đã gặp không ít trong trò chơi.
/207
|