Brayson cứng nhắc ngồi xuống, lườm mắt Burlando một cái, trong lòng đã nhận định người này đang nói dối. Hắn và Burlando là dân binh Ankhesa cùng kỳ, tuy khoảng thời gian ở Braggs chưa từng gặp mặt, nhưng cũng hiểu khá rõ những gì đối phương trải qua.
Một con trai chủ tiệm xay bột, chẳng sợ tổ phụ là kỵ sĩ cuộc chiến tháng 11, mẫu thân có một chút huyết thống quý tộc, lại có thể có trải nghiệm thần kỳ cỡ nào. Về sau hắn được điều đến Đội phòng vệ, nghe nói tiểu tử này chuẩn bị kế thừa nghiệp cha, chẳng qua không biết thế nào lại chạy đến Bucce ngây người một năm.
Một năm hiển nhiên cũng ít có khả năng để tiểu tử này biết thêm được bao nhiêu kiến thức, nếu muốn nói dối, phải nghĩ kỹ xem có thể lừa qua đội trưởng Marden hay không. Brayson nghiêng đầu nhìn đội trưởng của mình, tuy tính tình vị đội trưởng già của bọn họ cực kỳ không tốt, lại cố chấp, nhưng cũng rất khôn khéo, lời nói dối thông thường chỉ cần dăm ba câu là sẽ bị ông chọc thủng.
Dù sao bất kỳ người lính nào có thể sống sót qua cuộc chiến tháng 11 từ đầu tới cuối, cũng đều không phải người đơn giản.
Sau khi Brayson ngồi xuống, một người trẻ tuổi trong Đội phòng vệ đoán chừng là nhìn ra bầu không khí có chút xấu hổ, mới mở miệng tiếp lời Brayson. Anh ta kể lại một ít chi tiết bắt đầu từ sáng cho đến cuộc chiến tao ngộ buổi chiều, người chung quanh ngẫu nhiên gật đầu đồng ý hoặc ngắt lời bổ sung một câu, chỉ có Brayson và lão đội trưởng không nói lời nào.
Marden mà Burlando quen tính tình vốn cực kỳ tệ, cơ hồ mở miệng sẽ mắng chửi người. Bất quá ở thời khắc mấu chốt lại vững vàng trầm tĩnh, đây là phẩm chất của lão binh, chẳng qua là lông mi xám bạc ngẫu nhiên hơi động một chút, biểu hiện ra nôn nóng trong lòng.
Về phần Brayson, hạ quyết tâm thờ ơ lạnh nhạt không để ý.
Burlando vừa nghe xong miêu tả, liền biết ngay bọn họ đã gặp phải ai. Đội quân bắt đầu từ Bucce một đường bám đuôi tới nhất định là của ‘Phù thủy Lich’ Roscoe. Trong trò chơi, Roscoe là một phù thủy vong linh thiên phú cực cao, ngoại hiệu này cũng là người chơi đặt cho gã. Thiên phú của gã chính là Lich —— vong linh bị triệu hồn càng dễ dàng chuyển hóa thành Lich —— bởi vậy quân đội của gã có một đặc điểm chính là bổ sung nguồn lính cực nhanh, tuy rằng sức tấn công không mạnh, nhưng ẩn nhẫn, gian xảo, giỏi lợi dụng vật hi sinh tiêu hao sinh lực, mài mòn sĩ khí kẻ địch.
Giai đoạn này Roscoe hẳn chỉ mới là một học đồ phù thủy vong linh, Burlando đoán địa vị của gã trong biên chế Tagus sẽ không vượt qua một trung đội trưởng. Kỳ thực hắn đoán gần xấp xỉ, chẳng qua hắn thế nào cũng không thể tưởng được là hắn đã từng gặp qua đối phương ở đằng xa —— vào cái đêm đào thoát Bucce ấy.
Mà một chi bộ đội khác, hắn cũng không cần đoán, kẻ san bằng thôn Xanh trong lịch sử chính là Kabais. Bộ xương này cũng không nổi danh trong lịch sử Madala, bất quá nhập ngũ lâu năm, lúc này hẳn đã là một viên chủ tướng của Tagus.
Nói vậy môn quy trung đội Roscoe hẳn là vượt quá hai trăm, ít nhất có hai mươi Lich. Còn phía Kabais, với tư cách một chi chủ lực, ít nhất cũng phải tập trung một phần năm binh lực cánh tả Tagus, môn quy bộ đội lớn như vậy khẳng định không có khả năng chỉ có lính khô lâu, nói không chừng sẽ có võ sĩ đen và kỵ sĩ chết chóc.
Bất quá cũng may đại quân vong linh muốn phong tỏa mấy con đường chính băng qua rừng rậm, binh lực không có khả năng tập trung một chỗ, hôm nay dân chạy nạn hẳn là đã gặp được nửa trung đội Roscoe và một trung đội Kabais, bằng không không có khả năng dễ dàng toàn thân trở ra như vậy.
Đương nhiên Burlando cũng không thể nào nói ra kỹ càng đến thế, bằng không khó mà giải thích rõ nơi phát ra tin tức. Mấy lời trước còn có thể đổ lên đầu truyền thuyết, huyền thoại hay chuyện kể ít người biết đến gì đó, chứ nếu ngay cả bố trí binh lực của kẻ địch đều rõ rành rành thì cũng hơi có chút ảo. Làm tiên tri cũng phải có kỹ xảo cả đấy.
Hắn quyết định vẫn cứ nói theo đề tài trọng tâm phía trước, dừng một chút, hắn mở miệng nói: “Tôi không biết các vị từng nghe qua cái địa danh Anse này bao giờ chưa, đó là đại bản doanh của phù thủy vong linh. Kỳ thực Madala phân chia làm ba phái, một phái là ma cà rồng, một phái là phù thủy vong linh, hai phái này chắc không cần nói nhiều, các vị hẳn đều đã nghe qua truyền thuyết về chúng. Về phái còn lại cũng là phái nắm giữ không ít thực lực thực quyền, chúng ta có thể gọi là lãnh chúa hắc ám, sinh tiền là cường đạo, thổ phỉ, thánh đường kỵ sĩ, quý tộc phạm tội ác, bị thế giới nhân loại trục xuất hoặc dân du cư vong linh, chúng thờ phụng Hắc pháp điển, là kẻ thống trị truyền thống của Madala.”
“Nghe có vẻ mới lạ đấy, nhưng cũng chẳng qua là một câu chuyện mà thôi.” Một thành viên Đội phòng vệ đáp.
“Không, các anh thử nghĩ xem, nếu có ngày một người thống nhất cả ba phái, Madala sẽ phục sinh từ trong bóng tối. Trùng hợp là, bọn chúng cũng có một lời tiên đoán về việc này.”
“Vừa nãy anh mới nói quốc gia này chưa bao giờ chân chính thống nhất.”
“Quá khứ là thế, nhưng hiện tại cơ hội này đã gần ngay trước mắt.”
“Thế thì sao? Mắc mớ gì tới chúng ta chứ?”
“Đương nhiên là có, các anh từng nghe nói truyền thuyết chiếc gậy Thủy Ngân bao giờ chưa?” Burlando bỗng nhiên thay đổi đề tài.
“Chính là thứ trong lời tiên đoán, ai lấy được nó có thể thống nhất thế giới hắc ám?” Có người trong Đội phòng vệ hỏi.
Burlando gật gật đầu: “Tên đầy đủ của nó là ‘Chiếc gậy Thủy Ngân Loki’, để tôi nói cho các anh biết Loki là ai. Đó là một phù thủy vong linh thiên tài, lúc sinh tiền gần như đã hoàn thành sự nghiệp to lớn —— thống nhất Madala. Chẳng may thất bại trong gang tấc, kéo theo tung tích của cây gậy cũng trở thành một điều bí ẩn, chỉ lưu lại một truyền thuyết nói hễ ai nhận được nó thì sẽ một lần nữa trở thành vị vua thế giới hắc ám.”
“Và hồi mùa xuân năm nay, có người từng trông thấy gậy Thủy Ngân xuất hiện tại Anse.”
“Đợi chút,” Brayson biến sắc: “Tin đồn mấy tháng trước là thật?”
“Mấy tháng trước?”
“A, tôi nhớ ra rồi, hình như là có thương nhân mang đến tin tức từ bên ấy, nói có người mang theo một thanh gậy chống kỳ quái mở ra một cái cổng lớn gì đó.”
“Cánh cổng thở dài.” Burlando bổ sung thêm: “Đó là kho báu của Loki, cũng là nơi đặt ngai vàng của ông ta —— ”
Trưởng đội phòng vệ già nua nhăn mày thật sâu: “Chàng trai, tuy rằng ta không hiểu lục đục giữa các đại nhân vật với nhau cho lắm, nhưng ý cậu nói là nội bộ Madala có biến động lớn? Vậy cũng thật khéo, ít ra có thể thấy lần này Madala nhất định có mưu đồ mà đến. Tuy rằng không rõ mục đích của chúng là gì, nhưng nhất định sẽ không chỉ tiểu đánh tiểu nháo cướp bóc như vậy, xâm lược ư? Chuyện này nghe có hơi vớ vẩn, nhưng tựa hồ cũng không phải không có khả năng —— ”
Bàn tay tràn đầy vết chai sạn của ông đặt trên đầu gối, nơi cách bội kiếm rất gần : “Brayson, cậu quen anh chàng này sao?”
Brayson sửng sốt, hắn biết chỉ cần mình mở miệng hoài nghi, tuy đội trưởng sẽ không đến mức lập tức một kiếm đâm xuyên tiểu tử này, nhưng ít ra cũng sẽ không nghe đối phương nói nhảm nữa.
Hắn kiềm không được âm trầm liếc nhìn Burlando một cái, không chút nào che dấu mỉa mai trong mắt. Bất quá hắn nghĩ nghĩ, lại không lựa chọn như vậy: “Đúng là có quen, và tôi cũng cho rằng anh ta đang nói dối. Nhưng lý trí của tôi lại nói cho tôi, người này không có lý do gì lừa gạt chúng ta —— ”
“Nếu cậu ta đã bị Madala thu mua?” Marden lại hỏi.
“Tôi cũng từng cân nhắc đến việc này, có điều nghĩ đến những gì anh ta trải qua cùng nhóm Freya, nếu quan chỉ huy của Madala có thể an bày sâu xa như vậy, chúng ta thua cũng không oan.”
“Nói phải lắm.” Marden vỗ vỗ bả vai phó thủ của mình.
A?
Không chỉ có Marden, ngay cả Burlando cũng kiềm không được liếc vị phó đội phòng vệ một cái, thoạt nhìn người này cũng không phải hoàn toàn hết thuốc chữa a. Đương nhiên cái mặt đáng ghét là không thể thay đổi, hơn nữa lòng dạ quá hẹp, thành không xong ngọc báu. Hắn mở ra thị giác thượng đế bình phẩm đối phương từ đầu đến chân một phen, đương nhiên nếu Brayson biết ý nghĩ trong lòng Burlando giờ phút này, nhất định sẽ hối hận những lời công bằng vừa nói.
Bất quá dẫu Brayson không quen hắn, hay nói xấu gì đó cũng không thành vấn đề. Burlando tự có biện pháp thuyết phục Marden, làm một người sớm giác ngộ tương lai, dù sao hắn vẫn đứng ở trình tự cao hơn.
Chẳng qua nếu thế sẽ khó tránh phải tốn nhiều võ mồm một chút, vả lại có khi lại nói hớ chỗ nào.
“Tốt lắm, chúng ta trở lại vấn đề chính,” Marden mở miệng nói: “Chàng trai, nói vậy là cậu cho rằng mục tiêu của Madala chính là Riedenburg?”
“Ở vùng Goran — Elson, phòng tuyến Erewhon có thể dựa vào chỉ có mỗi cứ điểm Vanmier. Mà Riedenburg bảo hộ bên cánh phòng tuyến này, cho nên mục tiêu của Madala chỉ có thể là Riedenburg.” Burlando gật gật đầu.
Marden kiềm không được xoa xoa mũi, mắng một câu: “Nếu Madala đã hạ quyết tâm, nói vậy bọn cắn chúng ta trước đó hẳn sẽ không là tiểu nhân vật gì đi? Quái lạ, vì sao chúng ta lại phải gánh một xấp chuyện xúi quẩy thế này!”
“Tôi cũng không rõ ràng tình huống cụ thể cho lắm,” Burlando thầm nói không rõ ràng mới lạ: “Bất quá theo miêu tả của các vị, đám theo đuôi phía trước hẳn là một đội quân do phù thủy vong linh suất lĩnh. Còn chi bộ đội phía sau có thể là của lãnh chúa hắc ám —— ”
“Biên chế quân đội phù thủy vong linh lấy Lich làm đơn vị cơ sở, rất dễ nhận ra, nghe miêu tả hẳn là có môn quy nửa trung đội. Mà quân lãnh chúa hắc ám lại tương đối hỗn loạn, nhưng theo binh lực lưu lại ở thôn Xanh mà xem, ít nhất phải hai trung đội trở lên.”
“Đại khái thế.” Marden gật gật đầu.
Nhưng ông cũng không biết Burlando đã bớt xén ít nhất một nửa số lượng, có điều dù chỉ có một nửa cũng đã đủ khiến mọi người kiềm không được lo lắng vội vàng. Môn quy đại quân vong linh như vậy, hơn ba mươi thành viên Đội phòng vệ bọn họ mang theo một đám trẻ em phụ nữ người già yếu ớt, làm sao có thể phá vây thành công?
Lão đội trưởng cũng thở dài: “Được rồi, Burlando. Nếu cậu đã tới nói cho chúng ta biết những chuyện này, phải chăng ta có thể cho rằng cậu đã có ý tưởng trong lòng? Ta không ngại nghe cậu trình bày, nếu chiến cuộc đúng như theo như lời cậu, ta thật không có nắm chắc mang theo mọi người giết ra a.”
Lời này khiến Freya cúi đầu khẽ than một tiếng.
Nhưng Burlando lại gật gật đầu: “Tôi có biện pháp.”
Lập tức ánh mắt mọi người đều tập trung toàn bộ trên người hắn, thậm chí Brayson dù có chút không tín nhiệm, nhưng vẫn khó tránh khỏi vẻ khiếp sợ.
Điều này làm cho Burlando có chút khẩn trương hít một hơi, nói đến cùng hắn cũng chỉ mới vừa gom góp một ít dũng khí mà thôi, giờ bị chú ý như vậy vẫn khiến người trẻ tuổi đột nhiên cảm thấy có chút áp lực. Hắn bỗng ý thức được mỗi một câu nói tiếp theo của mình sẽ có khả năng ảnh hưởng đến sự sống chết của rất nhiều người, hẳn là nên cẩn thận thêm một chút.
Trong lòng hắn không ngừng nhắc nhở bản thân bình tĩnh, ngàn vạn chớ bỏ sót thứ gì.
“Mọi người có thể đi hướng bắc, vượt qua bãi sông Chủy Thủ.” Hắn đáp.
“Bãi sông Chủy Thủ?”
“Là chỗ đó à, vì sao?”
Burlando do dự một chút, hắn phải làm thế nào để giải thích rõ ràng tại sao ‘Kỵ sĩ trắng’ Ebdon và ‘Quỷ thi’ Huesa lại đến đó muộn hai ngày đây?
Một con trai chủ tiệm xay bột, chẳng sợ tổ phụ là kỵ sĩ cuộc chiến tháng 11, mẫu thân có một chút huyết thống quý tộc, lại có thể có trải nghiệm thần kỳ cỡ nào. Về sau hắn được điều đến Đội phòng vệ, nghe nói tiểu tử này chuẩn bị kế thừa nghiệp cha, chẳng qua không biết thế nào lại chạy đến Bucce ngây người một năm.
Một năm hiển nhiên cũng ít có khả năng để tiểu tử này biết thêm được bao nhiêu kiến thức, nếu muốn nói dối, phải nghĩ kỹ xem có thể lừa qua đội trưởng Marden hay không. Brayson nghiêng đầu nhìn đội trưởng của mình, tuy tính tình vị đội trưởng già của bọn họ cực kỳ không tốt, lại cố chấp, nhưng cũng rất khôn khéo, lời nói dối thông thường chỉ cần dăm ba câu là sẽ bị ông chọc thủng.
Dù sao bất kỳ người lính nào có thể sống sót qua cuộc chiến tháng 11 từ đầu tới cuối, cũng đều không phải người đơn giản.
Sau khi Brayson ngồi xuống, một người trẻ tuổi trong Đội phòng vệ đoán chừng là nhìn ra bầu không khí có chút xấu hổ, mới mở miệng tiếp lời Brayson. Anh ta kể lại một ít chi tiết bắt đầu từ sáng cho đến cuộc chiến tao ngộ buổi chiều, người chung quanh ngẫu nhiên gật đầu đồng ý hoặc ngắt lời bổ sung một câu, chỉ có Brayson và lão đội trưởng không nói lời nào.
Marden mà Burlando quen tính tình vốn cực kỳ tệ, cơ hồ mở miệng sẽ mắng chửi người. Bất quá ở thời khắc mấu chốt lại vững vàng trầm tĩnh, đây là phẩm chất của lão binh, chẳng qua là lông mi xám bạc ngẫu nhiên hơi động một chút, biểu hiện ra nôn nóng trong lòng.
Về phần Brayson, hạ quyết tâm thờ ơ lạnh nhạt không để ý.
Burlando vừa nghe xong miêu tả, liền biết ngay bọn họ đã gặp phải ai. Đội quân bắt đầu từ Bucce một đường bám đuôi tới nhất định là của ‘Phù thủy Lich’ Roscoe. Trong trò chơi, Roscoe là một phù thủy vong linh thiên phú cực cao, ngoại hiệu này cũng là người chơi đặt cho gã. Thiên phú của gã chính là Lich —— vong linh bị triệu hồn càng dễ dàng chuyển hóa thành Lich —— bởi vậy quân đội của gã có một đặc điểm chính là bổ sung nguồn lính cực nhanh, tuy rằng sức tấn công không mạnh, nhưng ẩn nhẫn, gian xảo, giỏi lợi dụng vật hi sinh tiêu hao sinh lực, mài mòn sĩ khí kẻ địch.
Giai đoạn này Roscoe hẳn chỉ mới là một học đồ phù thủy vong linh, Burlando đoán địa vị của gã trong biên chế Tagus sẽ không vượt qua một trung đội trưởng. Kỳ thực hắn đoán gần xấp xỉ, chẳng qua hắn thế nào cũng không thể tưởng được là hắn đã từng gặp qua đối phương ở đằng xa —— vào cái đêm đào thoát Bucce ấy.
Mà một chi bộ đội khác, hắn cũng không cần đoán, kẻ san bằng thôn Xanh trong lịch sử chính là Kabais. Bộ xương này cũng không nổi danh trong lịch sử Madala, bất quá nhập ngũ lâu năm, lúc này hẳn đã là một viên chủ tướng của Tagus.
Nói vậy môn quy trung đội Roscoe hẳn là vượt quá hai trăm, ít nhất có hai mươi Lich. Còn phía Kabais, với tư cách một chi chủ lực, ít nhất cũng phải tập trung một phần năm binh lực cánh tả Tagus, môn quy bộ đội lớn như vậy khẳng định không có khả năng chỉ có lính khô lâu, nói không chừng sẽ có võ sĩ đen và kỵ sĩ chết chóc.
Bất quá cũng may đại quân vong linh muốn phong tỏa mấy con đường chính băng qua rừng rậm, binh lực không có khả năng tập trung một chỗ, hôm nay dân chạy nạn hẳn là đã gặp được nửa trung đội Roscoe và một trung đội Kabais, bằng không không có khả năng dễ dàng toàn thân trở ra như vậy.
Đương nhiên Burlando cũng không thể nào nói ra kỹ càng đến thế, bằng không khó mà giải thích rõ nơi phát ra tin tức. Mấy lời trước còn có thể đổ lên đầu truyền thuyết, huyền thoại hay chuyện kể ít người biết đến gì đó, chứ nếu ngay cả bố trí binh lực của kẻ địch đều rõ rành rành thì cũng hơi có chút ảo. Làm tiên tri cũng phải có kỹ xảo cả đấy.
Hắn quyết định vẫn cứ nói theo đề tài trọng tâm phía trước, dừng một chút, hắn mở miệng nói: “Tôi không biết các vị từng nghe qua cái địa danh Anse này bao giờ chưa, đó là đại bản doanh của phù thủy vong linh. Kỳ thực Madala phân chia làm ba phái, một phái là ma cà rồng, một phái là phù thủy vong linh, hai phái này chắc không cần nói nhiều, các vị hẳn đều đã nghe qua truyền thuyết về chúng. Về phái còn lại cũng là phái nắm giữ không ít thực lực thực quyền, chúng ta có thể gọi là lãnh chúa hắc ám, sinh tiền là cường đạo, thổ phỉ, thánh đường kỵ sĩ, quý tộc phạm tội ác, bị thế giới nhân loại trục xuất hoặc dân du cư vong linh, chúng thờ phụng Hắc pháp điển, là kẻ thống trị truyền thống của Madala.”
“Nghe có vẻ mới lạ đấy, nhưng cũng chẳng qua là một câu chuyện mà thôi.” Một thành viên Đội phòng vệ đáp.
“Không, các anh thử nghĩ xem, nếu có ngày một người thống nhất cả ba phái, Madala sẽ phục sinh từ trong bóng tối. Trùng hợp là, bọn chúng cũng có một lời tiên đoán về việc này.”
“Vừa nãy anh mới nói quốc gia này chưa bao giờ chân chính thống nhất.”
“Quá khứ là thế, nhưng hiện tại cơ hội này đã gần ngay trước mắt.”
“Thế thì sao? Mắc mớ gì tới chúng ta chứ?”
“Đương nhiên là có, các anh từng nghe nói truyền thuyết chiếc gậy Thủy Ngân bao giờ chưa?” Burlando bỗng nhiên thay đổi đề tài.
“Chính là thứ trong lời tiên đoán, ai lấy được nó có thể thống nhất thế giới hắc ám?” Có người trong Đội phòng vệ hỏi.
Burlando gật gật đầu: “Tên đầy đủ của nó là ‘Chiếc gậy Thủy Ngân Loki’, để tôi nói cho các anh biết Loki là ai. Đó là một phù thủy vong linh thiên tài, lúc sinh tiền gần như đã hoàn thành sự nghiệp to lớn —— thống nhất Madala. Chẳng may thất bại trong gang tấc, kéo theo tung tích của cây gậy cũng trở thành một điều bí ẩn, chỉ lưu lại một truyền thuyết nói hễ ai nhận được nó thì sẽ một lần nữa trở thành vị vua thế giới hắc ám.”
“Và hồi mùa xuân năm nay, có người từng trông thấy gậy Thủy Ngân xuất hiện tại Anse.”
“Đợi chút,” Brayson biến sắc: “Tin đồn mấy tháng trước là thật?”
“Mấy tháng trước?”
“A, tôi nhớ ra rồi, hình như là có thương nhân mang đến tin tức từ bên ấy, nói có người mang theo một thanh gậy chống kỳ quái mở ra một cái cổng lớn gì đó.”
“Cánh cổng thở dài.” Burlando bổ sung thêm: “Đó là kho báu của Loki, cũng là nơi đặt ngai vàng của ông ta —— ”
Trưởng đội phòng vệ già nua nhăn mày thật sâu: “Chàng trai, tuy rằng ta không hiểu lục đục giữa các đại nhân vật với nhau cho lắm, nhưng ý cậu nói là nội bộ Madala có biến động lớn? Vậy cũng thật khéo, ít ra có thể thấy lần này Madala nhất định có mưu đồ mà đến. Tuy rằng không rõ mục đích của chúng là gì, nhưng nhất định sẽ không chỉ tiểu đánh tiểu nháo cướp bóc như vậy, xâm lược ư? Chuyện này nghe có hơi vớ vẩn, nhưng tựa hồ cũng không phải không có khả năng —— ”
Bàn tay tràn đầy vết chai sạn của ông đặt trên đầu gối, nơi cách bội kiếm rất gần : “Brayson, cậu quen anh chàng này sao?”
Brayson sửng sốt, hắn biết chỉ cần mình mở miệng hoài nghi, tuy đội trưởng sẽ không đến mức lập tức một kiếm đâm xuyên tiểu tử này, nhưng ít ra cũng sẽ không nghe đối phương nói nhảm nữa.
Hắn kiềm không được âm trầm liếc nhìn Burlando một cái, không chút nào che dấu mỉa mai trong mắt. Bất quá hắn nghĩ nghĩ, lại không lựa chọn như vậy: “Đúng là có quen, và tôi cũng cho rằng anh ta đang nói dối. Nhưng lý trí của tôi lại nói cho tôi, người này không có lý do gì lừa gạt chúng ta —— ”
“Nếu cậu ta đã bị Madala thu mua?” Marden lại hỏi.
“Tôi cũng từng cân nhắc đến việc này, có điều nghĩ đến những gì anh ta trải qua cùng nhóm Freya, nếu quan chỉ huy của Madala có thể an bày sâu xa như vậy, chúng ta thua cũng không oan.”
“Nói phải lắm.” Marden vỗ vỗ bả vai phó thủ của mình.
A?
Không chỉ có Marden, ngay cả Burlando cũng kiềm không được liếc vị phó đội phòng vệ một cái, thoạt nhìn người này cũng không phải hoàn toàn hết thuốc chữa a. Đương nhiên cái mặt đáng ghét là không thể thay đổi, hơn nữa lòng dạ quá hẹp, thành không xong ngọc báu. Hắn mở ra thị giác thượng đế bình phẩm đối phương từ đầu đến chân một phen, đương nhiên nếu Brayson biết ý nghĩ trong lòng Burlando giờ phút này, nhất định sẽ hối hận những lời công bằng vừa nói.
Bất quá dẫu Brayson không quen hắn, hay nói xấu gì đó cũng không thành vấn đề. Burlando tự có biện pháp thuyết phục Marden, làm một người sớm giác ngộ tương lai, dù sao hắn vẫn đứng ở trình tự cao hơn.
Chẳng qua nếu thế sẽ khó tránh phải tốn nhiều võ mồm một chút, vả lại có khi lại nói hớ chỗ nào.
“Tốt lắm, chúng ta trở lại vấn đề chính,” Marden mở miệng nói: “Chàng trai, nói vậy là cậu cho rằng mục tiêu của Madala chính là Riedenburg?”
“Ở vùng Goran — Elson, phòng tuyến Erewhon có thể dựa vào chỉ có mỗi cứ điểm Vanmier. Mà Riedenburg bảo hộ bên cánh phòng tuyến này, cho nên mục tiêu của Madala chỉ có thể là Riedenburg.” Burlando gật gật đầu.
Marden kiềm không được xoa xoa mũi, mắng một câu: “Nếu Madala đã hạ quyết tâm, nói vậy bọn cắn chúng ta trước đó hẳn sẽ không là tiểu nhân vật gì đi? Quái lạ, vì sao chúng ta lại phải gánh một xấp chuyện xúi quẩy thế này!”
“Tôi cũng không rõ ràng tình huống cụ thể cho lắm,” Burlando thầm nói không rõ ràng mới lạ: “Bất quá theo miêu tả của các vị, đám theo đuôi phía trước hẳn là một đội quân do phù thủy vong linh suất lĩnh. Còn chi bộ đội phía sau có thể là của lãnh chúa hắc ám —— ”
“Biên chế quân đội phù thủy vong linh lấy Lich làm đơn vị cơ sở, rất dễ nhận ra, nghe miêu tả hẳn là có môn quy nửa trung đội. Mà quân lãnh chúa hắc ám lại tương đối hỗn loạn, nhưng theo binh lực lưu lại ở thôn Xanh mà xem, ít nhất phải hai trung đội trở lên.”
“Đại khái thế.” Marden gật gật đầu.
Nhưng ông cũng không biết Burlando đã bớt xén ít nhất một nửa số lượng, có điều dù chỉ có một nửa cũng đã đủ khiến mọi người kiềm không được lo lắng vội vàng. Môn quy đại quân vong linh như vậy, hơn ba mươi thành viên Đội phòng vệ bọn họ mang theo một đám trẻ em phụ nữ người già yếu ớt, làm sao có thể phá vây thành công?
Lão đội trưởng cũng thở dài: “Được rồi, Burlando. Nếu cậu đã tới nói cho chúng ta biết những chuyện này, phải chăng ta có thể cho rằng cậu đã có ý tưởng trong lòng? Ta không ngại nghe cậu trình bày, nếu chiến cuộc đúng như theo như lời cậu, ta thật không có nắm chắc mang theo mọi người giết ra a.”
Lời này khiến Freya cúi đầu khẽ than một tiếng.
Nhưng Burlando lại gật gật đầu: “Tôi có biện pháp.”
Lập tức ánh mắt mọi người đều tập trung toàn bộ trên người hắn, thậm chí Brayson dù có chút không tín nhiệm, nhưng vẫn khó tránh khỏi vẻ khiếp sợ.
Điều này làm cho Burlando có chút khẩn trương hít một hơi, nói đến cùng hắn cũng chỉ mới vừa gom góp một ít dũng khí mà thôi, giờ bị chú ý như vậy vẫn khiến người trẻ tuổi đột nhiên cảm thấy có chút áp lực. Hắn bỗng ý thức được mỗi một câu nói tiếp theo của mình sẽ có khả năng ảnh hưởng đến sự sống chết của rất nhiều người, hẳn là nên cẩn thận thêm một chút.
Trong lòng hắn không ngừng nhắc nhở bản thân bình tĩnh, ngàn vạn chớ bỏ sót thứ gì.
“Mọi người có thể đi hướng bắc, vượt qua bãi sông Chủy Thủ.” Hắn đáp.
“Bãi sông Chủy Thủ?”
“Là chỗ đó à, vì sao?”
Burlando do dự một chút, hắn phải làm thế nào để giải thích rõ ràng tại sao ‘Kỵ sĩ trắng’ Ebdon và ‘Quỷ thi’ Huesa lại đến đó muộn hai ngày đây?
/207
|