*cô đấu: ý nghĩa là chị dâu và e chồng âm thầm đấu đá nhau.
Trong Liên Viện của Sở Phủ,
Sở Lưu Liên tựa vào trên giường nghe Vương quản gia bẩm báo, vừa nghe nói Thái Hậu nương nương triệu Sở Lưu Nguyệt tiến Cung nàng có chút bất ngờ không kịp phản ứng. Đợi đến lúc Sở Lưu Liên tỉnh táo lại, sắc mặt nàng lập tức thay đổi, vội vàng ra lệnh cho Thủy Tiên cùng Thược Dược:
- Nhanh, hai người các ngươi đi ngăn Nhị tiểu thư lại, đưa nàng ta đến đây.
Chỗ Sở Lưu Nguyệt cái gì cũng không có, nếu cứ để Sở Lưu Nguyệt tiến Cung như vậy chỉ sợ Thái Hậu nương nương sẽ trách cứ mẫu thân, bây giờ nàng nhất định phải chuẩn bị cho Sở Lưu Nguyệt thật tốt, như vậy mới không khiến mẫu thân bị điều tiếng xấu.
Sở Lưu Liên dứt lời, hai nha hoàn lập tức nhận mệnh nhanh chóng đi ra ngoài. Trong phòng, sắc mặt Vương quản gia tái nhợt, cuối cùng hắn cũng nhận ra vấn đề nằm ở chỗ nào, hóa ra là quần áo Sở Lưu Nguyệt mặc trên người giống như một tiểu nha hoàn. Nếu nàng cứ như vậy mà tiến Cung, chỉ sợ thanh danh xưa nay Phu Nhân tốn công xây dựng sẽ bị ảnh hưởng. Nghĩ như thế, Vương quản gia bắt đầu đổ mồ hôi lạnh, không ngừng dùng tay áo lau mồ hôi trên trán.
Sở Lưu Liên lạnh lùng liếc hắn một cái, vô cùng tức giận nói:
- Ngươi xem ngươi đã làm ra chuyện tốt gì? Chỉ một việc nhỏ như vậy mà cũng không xong, ngươi có thể đem nàng ta đến đây trước a.
- Tiểu nhân đáng chết, thật sự là tiểu nhân không nghĩ tới.
Vương quản gia cúi đầu nhận sai, chuyện này vốn là do hắn thất trách, Phu Nhân cùng Đại tiểu thư tin tưởng hắn như thế, vậy mà chuyện nhỏ này hắn cũng làm không xong, đây là sai lầm của hắn.
Sở Lưu Liên không kiên nhẫn phất phất tay ý bảo Vương quản gia đứng dậy, bây giờ nói cái gì cũng vô dụng, chỉ cần ngăn Sở Lưu Nguyệt lại là sẽ không có chuyện gì. Nơi này của nàng có rất nhiều trang sức và quần áo đẹp mà.
Nhưng rất nhanh sau đó Thủy Tiên cùng Thược Dược đã trở lại, vừa tiến vào đã thấy sắc mặt hai người đều có chút khó coi.
- Tiểu thư, xe ngựa trong Cung đã rời đi rồi.
- Nô tỳ đã hỏi qua vài hạ nhân, nghe nói quần áo Nhị tiểu thư mặc chính là quần áo mà lúc trước Đại tiểu thư không dùng nữa.
Lời vừa nói ra, sắc mặt những người trong phòng càng thêm khó coi. Sở Lưu Liên tức giận đến mức ho khan lên, lần này nàng thật sự đã bị chọc giận. Sở Lưu Liên hung hăng trừng mắt nhìn Vương quản gia một cái:
- Cút ra ngoài cho ta, xem ngươi đã làm chuyện gì.
Vương quản gia đi ra ngoài rồi, trong phòng một mảnh im lặng.
Hoàng Cung, Cảnh Ninh Cung là tên tẩm Cung của Thái Hậu nương nương. Trong Cảnh Ninh Cung bốn mùa như xuân, bên cạnh tường viện cao lớn trồng nhiều loại cây cổ thụ, hoa cỏ làm không khí Cảnh Ninh Cung trở nên tươi mát, thanh tĩnh. Bên trong nội Cung đèn hoa rực rỡ giăng khắp nơi khiến không khí Cảnh Ninh Cung thêm phần náo nhiệt.
Hôm nay, yến hội được tổ chức ở hoa viên Thanh Lưu cách Cảnh Ninh Cung không xa, bốn phía để rất nhiều bình phong Lưu Ly, dưới ánh mặt trời, vô số kỳ hoa dị thảo đua nhau khoe sắc, hương hoa ngào ngạt len lỏi khắp mọi nơi.
Lúc này các Cáo Mệnh Phu Nhân của các gia tộc đã đến từ sớm, tập trung vào một chỗ bắt đầu nói chuyện phiếm. Một số Hậu Phi trong cung cũng đã đến, bình thường những Hậu Phi này không thể ra Cung gặp người thân, những lần yến hội thế này vừa hay giúp các nàng gặp được người nhà cho nên họ vô cùng vui vẻ tiến đến nói chuyện cùng mọi người.
Trừ bỏ Thái Hậu nương nương cùng Tam Phi chưa tới thì những người được mời đều đã đến khá đông đủ.
Tam phi có Thục Phi, Hiền Phi, Đức Phi .
Thục Phi chính là thiên kim của Quân Phủ, có phụ thân là Thừa Tướng đương triều, Thục phi sinh hạ Ngũ Công Chúa Phượng Bích Vân và Cửu Hoàng Tử Phượng Thụy.
Hiền Phi là người của Sở Quốc Công Phủ, sinh ra Lục Hoàng Tử Huệ Vương và tiểu công chúa nhỏ tuổi nhất Hoàng Thất là Thập Tam Công Chúa Phượng Bích Ngọc.
Còn lại Đức phi nương nương là đích nữ của Cơ Vương Phủ, sinh ra Thất Hoàng Tử Phượng Ngâm, nhưng do thân thể Đức Phi không tốt nên Hoàng Thượng không để cho nàng thụ thai tiếp mà lệnh cho ngự y điều trị thân thể cho nàng.
Trong Cung, trừ bỏ Hoàng Hậu từng là người được sủng ái nhất thì ba người đều được đối xử bình đẳng.
Nhưng người được Thái Hậu nương nương sủng ái nhất lại là Đức phi nương nương. Mặc dù Đức phi nương nương không phải cháu ruột của Thái Hậu nhưng nàng xuất thân từ Cơ Vương Phủ, trước khi xuất giá, lão Vương Phi của Cơ Vương Phủ chính là bạn tốt nơi khuê phòng của Thái Hậu nương nương. Tuy lão Vương Phi mất sớm nhưng yêu ai yêu cả đường đi, cho nên đối với Đức Phi nương nương xuất từ Cơ Vương Phủ bà luôn rất yêu thích. Hơn nữa tuy thân mình Đức Phi nương nương suy yếu nhưng nàng lại rất hiếu thuận đối với Thái Hậu nương nương, chính vì vậy Thái Hậu cũng đối tốt với nàng.
Bản nhân Thái hậu là người của Túc Vương Phủ, năm đó vì muốn cân bằng thế lực trong triều nên Tiên Đế đã cưới đích nữ của Túc Vương Phủ làm Hậu. Nhưng bởi vì Thái Hậu nương nương không thể sinh con cho nên Tiên Đế vẫn luôn thương tiếc bà, sau này người lại đưa một vị Hoàng Tử đến làm con thừa tự cho Thái Hậu, vị hoàng tử kia cũng chính là Hoàng Đế hiện tại.
Thái Hậu nương nương cũng không giống như những người quyền cao chức trọng khác muốn để bên ngoại lấn quyền trong triều chính. Mặc dù bà xuất thân từ Túc Vương Phủ nhưng cũng không mượn quyền lực trong tay quá nhiều, cũng không yêu cầu Hoàng Đế lập nữ nhân của Túc Vương Phủ làm Hậu. Hoàng Hậu là do chính Hoàng Đế lựa chọn cho nên việc phế Hậu, phế Thái Tử không hề liên quan đến Thái Hậu. Hoàng Thượng vẫn vô cùng hiếu thuận với bà.
Đây chính là đạo lý quân tử phòng thân, Hoàng Đế cũng không phải do Thái Hậu nương nương sinh thành, nếu bà thật sự tham dự vào những chuyện này chỉ sợ thân bà cũng khó bảo toàn, thậm chí ngay cả Túc Vương Phủ cũng không trách khỏi đại họa.
Trước của Cảnh Ninh Cung, thanh âm the thé của thái giám đột nhiên vang lên:
- Thái Hậu nương nương giá lâm, Thục Phi nương nương giá lâm, Hiền Phi nương nương giá lâm, Đức Phi nương nương giá lâm.
Âm thanh này vừa vang lên, các Cáo Mệnh Phu Nhân, Hoàng Thất Công Chúa cùng các thiên kim tiểu thư của các Gia tộc vội vàng đứng lên, nhanh chóng tách ra đứng ở hai bên, cung nghênh Thái Hậu nương nương cùng ba vị Hoàng Phi nương nương.
- Thần Phụ ( Thần Nữ ) bái kiến Thái Hậu nương nương, Thục phi nương nương, Hiền Phi nương nương, Đức Phi nương nương.
Trước lối đi vào Hoa Viên một đoàn người thong thả bước đến, dẫn đầu là một lão phu nhân trang dung đẹp đẽ quý phái, đây đúng là Thái Hậu nương nương đương triều. Tuy tóc đã điểm sợi bạc nhưng không hề tổn hại đến phong thái cao quý của bà mà ngược lại lại đem sự sắc bén trên người bà che dấu đi không ít, khiến bà nhìn qua giống như một trưởng bối hiền hòa. Bên cạnh bà vẫn luôn có một người theo sát nâng đỡ, người này tất nhiên là Đức Phi nương nương mà Thái Hậu thích nhất.
Tuy rằng tuổi Đức Phi nương nương cũng không ít, nhưng bởi vì nàng luôn biết chăm sóc bản thân cho nên nhìn qua vẫn vô cùng trẻ tuổi, lại dịu dàng tú lệ, chỉ là sắc da có chút tái nhợt, liếc mắt là có thể nhận ra đây là do bệnh cũ của nàng. Nhưng so với Thục Phi cùng Hiền Phi, thật ra Đức Phi là một người khá may mắn vì nàng trẻ tuổi hơn hai người một chút. Mặc dù Thục Phi cùng Hiền Phi đều mặc cẩm y hoa lệ, đeo trên mình những trang sức quý báu nhưng ở đuôi mắt đã mơ hồ thấy vài nếp nhăn. Nhưng có thể nhìn ra được hai người cũng là mỹ nhân hiếm có, tuy rằng đã hơi lớn tuổi nhưng thời trẻ tuổi nhất định cũng là tuyệt đại phong hoa*.
*tuyệt đại phong hoa= mỹ nhân tuyệt sắc.
Ngoài Đức Phi, Thục Phi, Hiền Phi đi theo sau Thái hậu nương nương còn có một lão phụ nhân. Lão phụ nhân này có tuổi tương đương với Thái Hậu, y phục trên người cũng vô cùng quý giá, hơn nữa khí thế uy nghi tỏa ra trên người bà so với Thái Hậu chỉ hơn chứ không kém.
Lão phụ nhân này đùng là lão Vương Phi của Túc Vương Phủ, cũng chính là chị dâu của Thái Hậu nương nương. Hôm nay là ngày mừng thọ Thái Hậu, thân là chị dâu tất nhiên bà không thể không có mặt nên bà dẫn theo vài người của Túc Vương Phủ tiến Cung chúc Thọ Thái Hậu, chẳng qua là trước khi đến yến hội bà tiến vào tẩm Cung Thái Hậu cùng Thái Hậu ôn chuyện một chút rồi mới cùng Thái Hậu đến đây.
Đoàn người tiến vào cửa, Thái Hậu cười ôn hòa vẫy tay:
- Mọi người đứng lên đi, hôm nay Ai Gia không câu nệ gì cả, mọi người cứ tùy ý là tốt rồi.
- Tạ Thái Hậu nương nương.
Sau khi tạ ơn, tất cả mọi người đều tự động lùi lại hai bên nhường lối cho Thái Hậu cùng các Hoàng Phi tiến vào, vừa đi một bên bà tùy ý hỏi thái giám Tiểu An Tử bên cạnh:
- Hoàng Thượng còn chưa qua đây sao?
- Hồi bẩm Thái Hậu nương nương, Hoàng Thượng đã phái người lại đây truyền lời, người sẽ từ Ngự Thư Phòng đến thẳng đây.
- Ân, vậy đợi Hoàng Thượng một chút đi.
Thái Hậu nói xong cười nhìn về phía lão Túc Vương Phi bên cạnh, mặt mày hớn hở nói:
- Hoàng Thượng cũng thật là, Ai Gia đã nói rõ hôm nay chỉ là yến hội tư gia nhưng hắn lại nhất quyết muốn qua đây, xem ra Ai Gia chỉ có thể đợi hắn một chút.
Tuy rằng lời nói của Thái Hậu có vẻ như trêu đùa, nhưng thần sắc lại mang theo chút kiêu ngạo.
Tuy Hoàng Thượng không phải do bà sinh thành nhưng vẫn luôn hiếu thuận với bà, tuyệt đối không hề kém so với nhi tử thân sinh.
Khóe miệng Lão Vương Phi Túc Vương Phủ ngoéo một cái, trong tâm khinh thường. Còn không phải Hoàng Thượng làm cho người ngoài xem sao? Người muốn chiếm được thanh danh Hiếu thuận, bằng không sao lại tốn nhiều tâm tư như vậy với một người không phải mẫu thân ruột của mình?
Trong lòng Túc lão Vương Phi hiểu rõ ràng, lời này của Thái Hậu chính là nói cho bà nghe chứ không phải tự nói bản thân mình. Cũng bởi vì bà đã từng nói qua rằng, nữ nhân không thể sinh dục chính là người không có phúc phận cho nên mỗi lần gặp bà Thái Hậu đều nói bóng nói gió về chuyện này với bà, thật sự là phiền não. Nếu không phải Thái Hậu phát thiệp mời thì hôm nay bà cũng không muốn tiến Cung.
Trong Liên Viện của Sở Phủ,
Sở Lưu Liên tựa vào trên giường nghe Vương quản gia bẩm báo, vừa nghe nói Thái Hậu nương nương triệu Sở Lưu Nguyệt tiến Cung nàng có chút bất ngờ không kịp phản ứng. Đợi đến lúc Sở Lưu Liên tỉnh táo lại, sắc mặt nàng lập tức thay đổi, vội vàng ra lệnh cho Thủy Tiên cùng Thược Dược:
- Nhanh, hai người các ngươi đi ngăn Nhị tiểu thư lại, đưa nàng ta đến đây.
Chỗ Sở Lưu Nguyệt cái gì cũng không có, nếu cứ để Sở Lưu Nguyệt tiến Cung như vậy chỉ sợ Thái Hậu nương nương sẽ trách cứ mẫu thân, bây giờ nàng nhất định phải chuẩn bị cho Sở Lưu Nguyệt thật tốt, như vậy mới không khiến mẫu thân bị điều tiếng xấu.
Sở Lưu Liên dứt lời, hai nha hoàn lập tức nhận mệnh nhanh chóng đi ra ngoài. Trong phòng, sắc mặt Vương quản gia tái nhợt, cuối cùng hắn cũng nhận ra vấn đề nằm ở chỗ nào, hóa ra là quần áo Sở Lưu Nguyệt mặc trên người giống như một tiểu nha hoàn. Nếu nàng cứ như vậy mà tiến Cung, chỉ sợ thanh danh xưa nay Phu Nhân tốn công xây dựng sẽ bị ảnh hưởng. Nghĩ như thế, Vương quản gia bắt đầu đổ mồ hôi lạnh, không ngừng dùng tay áo lau mồ hôi trên trán.
Sở Lưu Liên lạnh lùng liếc hắn một cái, vô cùng tức giận nói:
- Ngươi xem ngươi đã làm ra chuyện tốt gì? Chỉ một việc nhỏ như vậy mà cũng không xong, ngươi có thể đem nàng ta đến đây trước a.
- Tiểu nhân đáng chết, thật sự là tiểu nhân không nghĩ tới.
Vương quản gia cúi đầu nhận sai, chuyện này vốn là do hắn thất trách, Phu Nhân cùng Đại tiểu thư tin tưởng hắn như thế, vậy mà chuyện nhỏ này hắn cũng làm không xong, đây là sai lầm của hắn.
Sở Lưu Liên không kiên nhẫn phất phất tay ý bảo Vương quản gia đứng dậy, bây giờ nói cái gì cũng vô dụng, chỉ cần ngăn Sở Lưu Nguyệt lại là sẽ không có chuyện gì. Nơi này của nàng có rất nhiều trang sức và quần áo đẹp mà.
Nhưng rất nhanh sau đó Thủy Tiên cùng Thược Dược đã trở lại, vừa tiến vào đã thấy sắc mặt hai người đều có chút khó coi.
- Tiểu thư, xe ngựa trong Cung đã rời đi rồi.
- Nô tỳ đã hỏi qua vài hạ nhân, nghe nói quần áo Nhị tiểu thư mặc chính là quần áo mà lúc trước Đại tiểu thư không dùng nữa.
Lời vừa nói ra, sắc mặt những người trong phòng càng thêm khó coi. Sở Lưu Liên tức giận đến mức ho khan lên, lần này nàng thật sự đã bị chọc giận. Sở Lưu Liên hung hăng trừng mắt nhìn Vương quản gia một cái:
- Cút ra ngoài cho ta, xem ngươi đã làm chuyện gì.
Vương quản gia đi ra ngoài rồi, trong phòng một mảnh im lặng.
Hoàng Cung, Cảnh Ninh Cung là tên tẩm Cung của Thái Hậu nương nương. Trong Cảnh Ninh Cung bốn mùa như xuân, bên cạnh tường viện cao lớn trồng nhiều loại cây cổ thụ, hoa cỏ làm không khí Cảnh Ninh Cung trở nên tươi mát, thanh tĩnh. Bên trong nội Cung đèn hoa rực rỡ giăng khắp nơi khiến không khí Cảnh Ninh Cung thêm phần náo nhiệt.
Hôm nay, yến hội được tổ chức ở hoa viên Thanh Lưu cách Cảnh Ninh Cung không xa, bốn phía để rất nhiều bình phong Lưu Ly, dưới ánh mặt trời, vô số kỳ hoa dị thảo đua nhau khoe sắc, hương hoa ngào ngạt len lỏi khắp mọi nơi.
Lúc này các Cáo Mệnh Phu Nhân của các gia tộc đã đến từ sớm, tập trung vào một chỗ bắt đầu nói chuyện phiếm. Một số Hậu Phi trong cung cũng đã đến, bình thường những Hậu Phi này không thể ra Cung gặp người thân, những lần yến hội thế này vừa hay giúp các nàng gặp được người nhà cho nên họ vô cùng vui vẻ tiến đến nói chuyện cùng mọi người.
Trừ bỏ Thái Hậu nương nương cùng Tam Phi chưa tới thì những người được mời đều đã đến khá đông đủ.
Tam phi có Thục Phi, Hiền Phi, Đức Phi .
Thục Phi chính là thiên kim của Quân Phủ, có phụ thân là Thừa Tướng đương triều, Thục phi sinh hạ Ngũ Công Chúa Phượng Bích Vân và Cửu Hoàng Tử Phượng Thụy.
Hiền Phi là người của Sở Quốc Công Phủ, sinh ra Lục Hoàng Tử Huệ Vương và tiểu công chúa nhỏ tuổi nhất Hoàng Thất là Thập Tam Công Chúa Phượng Bích Ngọc.
Còn lại Đức phi nương nương là đích nữ của Cơ Vương Phủ, sinh ra Thất Hoàng Tử Phượng Ngâm, nhưng do thân thể Đức Phi không tốt nên Hoàng Thượng không để cho nàng thụ thai tiếp mà lệnh cho ngự y điều trị thân thể cho nàng.
Trong Cung, trừ bỏ Hoàng Hậu từng là người được sủng ái nhất thì ba người đều được đối xử bình đẳng.
Nhưng người được Thái Hậu nương nương sủng ái nhất lại là Đức phi nương nương. Mặc dù Đức phi nương nương không phải cháu ruột của Thái Hậu nhưng nàng xuất thân từ Cơ Vương Phủ, trước khi xuất giá, lão Vương Phi của Cơ Vương Phủ chính là bạn tốt nơi khuê phòng của Thái Hậu nương nương. Tuy lão Vương Phi mất sớm nhưng yêu ai yêu cả đường đi, cho nên đối với Đức Phi nương nương xuất từ Cơ Vương Phủ bà luôn rất yêu thích. Hơn nữa tuy thân mình Đức Phi nương nương suy yếu nhưng nàng lại rất hiếu thuận đối với Thái Hậu nương nương, chính vì vậy Thái Hậu cũng đối tốt với nàng.
Bản nhân Thái hậu là người của Túc Vương Phủ, năm đó vì muốn cân bằng thế lực trong triều nên Tiên Đế đã cưới đích nữ của Túc Vương Phủ làm Hậu. Nhưng bởi vì Thái Hậu nương nương không thể sinh con cho nên Tiên Đế vẫn luôn thương tiếc bà, sau này người lại đưa một vị Hoàng Tử đến làm con thừa tự cho Thái Hậu, vị hoàng tử kia cũng chính là Hoàng Đế hiện tại.
Thái Hậu nương nương cũng không giống như những người quyền cao chức trọng khác muốn để bên ngoại lấn quyền trong triều chính. Mặc dù bà xuất thân từ Túc Vương Phủ nhưng cũng không mượn quyền lực trong tay quá nhiều, cũng không yêu cầu Hoàng Đế lập nữ nhân của Túc Vương Phủ làm Hậu. Hoàng Hậu là do chính Hoàng Đế lựa chọn cho nên việc phế Hậu, phế Thái Tử không hề liên quan đến Thái Hậu. Hoàng Thượng vẫn vô cùng hiếu thuận với bà.
Đây chính là đạo lý quân tử phòng thân, Hoàng Đế cũng không phải do Thái Hậu nương nương sinh thành, nếu bà thật sự tham dự vào những chuyện này chỉ sợ thân bà cũng khó bảo toàn, thậm chí ngay cả Túc Vương Phủ cũng không trách khỏi đại họa.
Trước của Cảnh Ninh Cung, thanh âm the thé của thái giám đột nhiên vang lên:
- Thái Hậu nương nương giá lâm, Thục Phi nương nương giá lâm, Hiền Phi nương nương giá lâm, Đức Phi nương nương giá lâm.
Âm thanh này vừa vang lên, các Cáo Mệnh Phu Nhân, Hoàng Thất Công Chúa cùng các thiên kim tiểu thư của các Gia tộc vội vàng đứng lên, nhanh chóng tách ra đứng ở hai bên, cung nghênh Thái Hậu nương nương cùng ba vị Hoàng Phi nương nương.
- Thần Phụ ( Thần Nữ ) bái kiến Thái Hậu nương nương, Thục phi nương nương, Hiền Phi nương nương, Đức Phi nương nương.
Trước lối đi vào Hoa Viên một đoàn người thong thả bước đến, dẫn đầu là một lão phu nhân trang dung đẹp đẽ quý phái, đây đúng là Thái Hậu nương nương đương triều. Tuy tóc đã điểm sợi bạc nhưng không hề tổn hại đến phong thái cao quý của bà mà ngược lại lại đem sự sắc bén trên người bà che dấu đi không ít, khiến bà nhìn qua giống như một trưởng bối hiền hòa. Bên cạnh bà vẫn luôn có một người theo sát nâng đỡ, người này tất nhiên là Đức Phi nương nương mà Thái Hậu thích nhất.
Tuy rằng tuổi Đức Phi nương nương cũng không ít, nhưng bởi vì nàng luôn biết chăm sóc bản thân cho nên nhìn qua vẫn vô cùng trẻ tuổi, lại dịu dàng tú lệ, chỉ là sắc da có chút tái nhợt, liếc mắt là có thể nhận ra đây là do bệnh cũ của nàng. Nhưng so với Thục Phi cùng Hiền Phi, thật ra Đức Phi là một người khá may mắn vì nàng trẻ tuổi hơn hai người một chút. Mặc dù Thục Phi cùng Hiền Phi đều mặc cẩm y hoa lệ, đeo trên mình những trang sức quý báu nhưng ở đuôi mắt đã mơ hồ thấy vài nếp nhăn. Nhưng có thể nhìn ra được hai người cũng là mỹ nhân hiếm có, tuy rằng đã hơi lớn tuổi nhưng thời trẻ tuổi nhất định cũng là tuyệt đại phong hoa*.
*tuyệt đại phong hoa= mỹ nhân tuyệt sắc.
Ngoài Đức Phi, Thục Phi, Hiền Phi đi theo sau Thái hậu nương nương còn có một lão phụ nhân. Lão phụ nhân này có tuổi tương đương với Thái Hậu, y phục trên người cũng vô cùng quý giá, hơn nữa khí thế uy nghi tỏa ra trên người bà so với Thái Hậu chỉ hơn chứ không kém.
Lão phụ nhân này đùng là lão Vương Phi của Túc Vương Phủ, cũng chính là chị dâu của Thái Hậu nương nương. Hôm nay là ngày mừng thọ Thái Hậu, thân là chị dâu tất nhiên bà không thể không có mặt nên bà dẫn theo vài người của Túc Vương Phủ tiến Cung chúc Thọ Thái Hậu, chẳng qua là trước khi đến yến hội bà tiến vào tẩm Cung Thái Hậu cùng Thái Hậu ôn chuyện một chút rồi mới cùng Thái Hậu đến đây.
Đoàn người tiến vào cửa, Thái Hậu cười ôn hòa vẫy tay:
- Mọi người đứng lên đi, hôm nay Ai Gia không câu nệ gì cả, mọi người cứ tùy ý là tốt rồi.
- Tạ Thái Hậu nương nương.
Sau khi tạ ơn, tất cả mọi người đều tự động lùi lại hai bên nhường lối cho Thái Hậu cùng các Hoàng Phi tiến vào, vừa đi một bên bà tùy ý hỏi thái giám Tiểu An Tử bên cạnh:
- Hoàng Thượng còn chưa qua đây sao?
- Hồi bẩm Thái Hậu nương nương, Hoàng Thượng đã phái người lại đây truyền lời, người sẽ từ Ngự Thư Phòng đến thẳng đây.
- Ân, vậy đợi Hoàng Thượng một chút đi.
Thái Hậu nói xong cười nhìn về phía lão Túc Vương Phi bên cạnh, mặt mày hớn hở nói:
- Hoàng Thượng cũng thật là, Ai Gia đã nói rõ hôm nay chỉ là yến hội tư gia nhưng hắn lại nhất quyết muốn qua đây, xem ra Ai Gia chỉ có thể đợi hắn một chút.
Tuy rằng lời nói của Thái Hậu có vẻ như trêu đùa, nhưng thần sắc lại mang theo chút kiêu ngạo.
Tuy Hoàng Thượng không phải do bà sinh thành nhưng vẫn luôn hiếu thuận với bà, tuyệt đối không hề kém so với nhi tử thân sinh.
Khóe miệng Lão Vương Phi Túc Vương Phủ ngoéo một cái, trong tâm khinh thường. Còn không phải Hoàng Thượng làm cho người ngoài xem sao? Người muốn chiếm được thanh danh Hiếu thuận, bằng không sao lại tốn nhiều tâm tư như vậy với một người không phải mẫu thân ruột của mình?
Trong lòng Túc lão Vương Phi hiểu rõ ràng, lời này của Thái Hậu chính là nói cho bà nghe chứ không phải tự nói bản thân mình. Cũng bởi vì bà đã từng nói qua rằng, nữ nhân không thể sinh dục chính là người không có phúc phận cho nên mỗi lần gặp bà Thái Hậu đều nói bóng nói gió về chuyện này với bà, thật sự là phiền não. Nếu không phải Thái Hậu phát thiệp mời thì hôm nay bà cũng không muốn tiến Cung.
/60
|