-Ai?
Trương Dương nuốt nước bọt, hoàn toàn ngây ra.
-Tên của Lão Hủ là Trương Tam Phong.
Ông lão tóc bạc kia cười hề hề, hòa nhã dễ gần, ông ta không hề để ý biều hiện khác thường của Trương Dương.
Cũng không trách Trương Dương phản ứng kịch liệt như thế, Trương Tam Phong... đó không phải là lão tổ tông Võ Đang sao, tiền minh chủ thiên hạ Trung Quốc, là tiền bối sáng tạo ra Võ Đang Thái Cực.
Nhưng, nghe đồn rằng vị tiền bối này không phải đã chết lâu rồi sao?
-Ngài là Võ Đang Trương Chân Nhân?
Trương Dương lấy lại chút tinh thần, nhưng vẫn có chút đờ đẫn, ăn nói có chút ấp úng, chân tướng này làm cho người ta phải phá kính mắt rồi.
Dù hắn nghĩ thế nào, cũng không nghĩ ra người xuất hiện trước mặt sẽ là Võ Đang chưởng giáo danh chấn Trung Quốc mấy trăm năm trước Trương Chân Nhân.
Thì ra, lúc trước Thập Nhị Quan Kim Quan Mãng nhiều lần muốn rời khỏi Trường Bạch Sơn cướp đoạt tiên đan bàn đào, thậm chí ra tay giết Trương Dương trước, cuối cùng đều không rời khỏi Trường Bạch Sơn, không phải vì có ông lão ngũ tầng và Dẫn Long Sơn Huyễn Thử tiền bối giam chân.
Sau khi Trương Dương chính thức giao đấu với Thập Nhị Quan Kim Quan Mãng, liền biết rõ bất kể là Dẫn Long Sơn Huyễn Thử (chuột ảo) tiền bối, hay ông lão ngũ tầng xuất hiện tại Trường Bạch Sơn lúc trước, đều không thể ngăn cản bất kỳ ý đồ nào của nó. Sức mạnh của Thập Nhị Quan Kim Quan Mãng sớm đã vượt qua những cường giả ngũ tầng còn lại.
Nguyên nhân chính thức khiến nó từ bỏ tấn công Trương Dương là Trương Tam Phong vẫn luôn ẩn náu ở Nam Hải, cũng chính là chủ nhân đích thực của nó.
-Chân Nhân, cái tên này trăm năm trở lại đây không ai gọi ta như thế rồi.
Lão nhân vuốt râu, lắc đầu nỉ non.
Từ người của lão nhân này, Trương Dương không cảm nhận được bất kỳ sát ý nào, càng không cảm nhận được bất kỳ địch ý, đơn giản mà nói, khi ông ta xuất hiện trước mặt, ngươi liền phát hiện đối phương hoàn toàn không có gì làm ngươi phải động thủ.
Trở lại nguyên dạng, lão nhân trước mặt này hoàn toàn diễn dịch bốn chữ này đến cực hạn.
Ông ấy là cường giả ngũ tầng, nhưng đồng thời cũng là một lão nhân có thể mất đi bất cứ lúc nào. Từ trên người ông ta, Trương Dương có thể cảm nhận được, hơi thở sinh mệnh của đối phương không ngừng suy yếu, rõ ràng ông ta đã sớm như đèn hết dầu.
Trương Chân Nhân nghiêng đầu, như có tâm tư nhìn ra bên ngoài Trường Bạch Sơn, sau khi liếc mắt một cái nghiêng đầu lại, tiện tay từ trên người ném ra mấy cái chai.
Trương Dương tiếp nhận mấy cái chai theo bản năng, lúc này mới phát hiện trong bình đựng Thiên Trì vô căn thủy.
-Ngươi muốn thứ này, Lão Hủ cho ngươi.
Trương Chân Nhân nhếch miệng cười, xem ra ông ta rất thích cười, hơn nữa... ông ấy dường như không ý thức được cơ thể mình sớm đã như đèn hết dầu rồi.
Chậm rãi đứng dậy, lão nhân vận động tứ chi một chút, Trương Dương bỗng nhiên phát hiện, những động tác đơn giản theo lão nhân thi triển tứ chi, mắt sáng kia nhìn qua thân thể như đèn hết dầu có thể tắt bất cứ lúc nào lại biến thành mơ hồ.
-Nhân lúc hai tên kia vẫn chưa xuất hiện, tiểu tử, có muốn nói chuyện với Lão Hủ không?
Trương Chân Nhân nhảy từ trên người Thập Nhị Quan Kim Quan Mãng xuống, đi đến chỗ Trương Dương, cẩn thận xem xét Trương Dương một lượt, nhếch miệng cười.
Trương Dương ngây người gật đầu, từ trước đến giờ hắn không nghĩ có một ngày lại được gặp Võ Đang Trương Tam Phong Trương Chân Nhân.
Không còn nghi ngờ gì nữa, cái tên Trương Tam Phong đã sớm trở thành tên truyền kỳ của giới tu luyện Trung Quốc, dù là thế giới người bình thường cũng tiếng tăm lẫy lừng.
-Trương Dương, ngươi nghĩ, cường giả ngũ tầng có nên sống bất diệt không?
Tinh quang trong mắt Trương Chân Nhân không ngừng, lúc hỏi câu hỏi này, một luồng linh khí nhẹ nhàng bao quanh hai người, linh khí này cực kì đặc biệt, khiến Trương Dương đẵm chìm trong đó cảm thấy thể xác và tình thần khoan khoái.
Hậu di chứng lấy kim châm huyệt dường như đã dần dần biến mất, cơ thể Trương Dương tự nhiên không nghe tuần hoàn của mình sai khiến, chu thiên đại tuần hoàn điên cuồng chuyển động dừng lại.
Trương Dương biết, Trương Tam Phong đang lấy linh khí của mình để chữa trị những mệt mỏi cơ thể sau đại chiến cho Trương Dương.
Về việc sử dụng linh khí, Trương Tam Phong đã sớm đi đường tắt, đi một con đường hẹp quanh co độc nhất vô nhị, hơn nữa nhất kỵ tuyệt trần.
Trương Dương trầm tư.
Sống bất diệt?
Nội kình tu luyện tới Đại viên mãn, tuổi thọ có thể kéo dài tới ba trăm năm, trên lý thuyết, sau khi thăng tiến ngũ tầng trải qua tu luyện thiên kiếp, thân thể cường đại đủ để đảm bảo cường giả ngũ tầng sống nghìn năm thậm chí lâu hơn.
Nhưng tuổi thọ chung quy có hạn, dù là cường giả ngũ tầng cũng không thể sống bất tử.
Trương Dương lắc lắc đầu, hắn không biết tại sao Trương Chân Nhân lại hỏi như vậy, nhưng vẫn đồng ý trả lời câu hỏi của ông ấy. Đối với tiền bối thanh danh nổi bật này, tự đáy lòng Trương Dương vô cùng tôn trọng.
-Tiểu tử kia, ngươi là người mà ta thấy có thiên phú nhất từ trước đến nay, khó trách, Phá Thiên Lão Nhi đặc biệt từ chỗ đó đến đây tìm ngươi.
Trương Tam Phong vuốt vuốt chòm râu dài của mình, cười nói:
-Nhưng ở chỗ đó, thật sự tồn tại khả năng bất tử, đương nhiên, mặc dù ta không tin bất tử, nhưng cũng không nghĩ bất tử có gì không tốt.
Trương Dương cảm thấy môi chát, lời nói của Trương Tam Phong như mây mù, hắn căn bản không hiểu.
Phá Thiên Lão Nhi? Chỗ đó? có thể bất tử?
Những cái này rốt cuộc là gì?
Trương Dương cảm nhận được, Trương Tam Phong đột nhiên xuất hiện trước mặt này không chỉ là chủ nhân của con Thập Nhị Quan Kim Quan Mãng này, điều ông ấy muốn nói, rất có thể là những cường giả ngũ tầng còn lại xuất hiện mấy nghìn năm trở lại đây cuối cùng đều đi đến đâu.
Những cường giả ngũ tầng này không một ai không phải là người chí cường, sau khi luyện thành cường đại đến đỉnh cao, mục đích cố gắng tu luyện cuối cùng cũng chỉ có đạt được bất tử.
-Gần Trường Kinh có một chỗ Hắc Sơn Cốc, nói vậy ngươi đã sớm biết, từ trước đến nay, người bảo hộ Trung Quốc đều ở đó, bảo hộ nơi đó.
-Trường Kinh, bản thân chính là nơi ẩn chứa long nhãn long mạch Trung Quốc, mà Hắc Sơn Cốc chính là lối vào nơi có khả năng bất tử.
-Tiền bối, tôi thật sự không hiểu, ngài có thể nói rõ hơn một chút không?
Băng kiếm trong tay Trương Dương không biết đã tan ra từ lúc nào, lại hóa thành linh khí được hấp thụ trong người, hắn nhìn Trương Tam Phong, cảm thấy đầu óc không đủ dùng.
-Ha ha, hệ thống thánh thủ, bây giờ ngươi hiểu chưa?
Trương Tam Phong nhìn Trương Dương đầy thâm ý, khẽ nói một câu.
Trương Dương toàn thân run rẩy!
Hệ thống thánh thủ, đây là bí mật lớn nhất trên người Trương Dương, cho dù là Mễ Tuyết cũng chưa từng biết việc liên quan đến hệ thống thánh thủ, nhưng Trương Tam Phong sao lại biết được?
Nói đúng ra, Trương Dương bây giờ căn bản không còn là Trương Dương trước đây, đây cũng là điểm mà bản thân Trương Dương thấy nghi hoặc nhất. Hắn đột nhiên nghĩ lại sau khi phi cơ của mình xuất thế chuyển mình tái sinh, hệ thống thánh thủ cũng là lúc đó đột nhiên xuất hiện.
Không ai biết lai lịch của nó, cũng không ai biết rốt cuộc nó có tác dụng gì, Trương Dương chỉ biết, bản thân sở dĩ có thể trong thời gian hai năm ngắn ngủi từ nội công nhất tầng thăng tiến đến ngũ tầng, không thể bỏ qua công lao của hệ thống thánh thủ.
-Ngươi không biết?
Lần này đến lượt Trương Tam Phong hơi kinh ngạc, ông ta một phát nắm được tay Trương Dương, nhíu mày trầm tư một lát, bừng tỉnh ngộ.
-Hệ thống thánh thủ lâm vào hôn mê, hoàn toàn tê liệt rồi? thì ra là vậy, chả trách ngươi có thể bình tĩnh vượt qua Cửu Đạo Kiếp Lôi, thì ra là nó tiêu tốn toàn bộ năng lượng giúp ngươi chống cự đạo kiếp lôi thứ chín!
Trương Tam Phong chậm rãi nói ra chân tướng Trương Dương vượt qua cửu đạo kiếp lôi, Trương Dương lại kinh ngạc lần nữa!
-Ý của tiền bối là…
-Đúng vậy, nguồn gốc thật sự của hệ thống thánh thủ chính là từ nơi những người bảo hộ Trung Quốc lúc trước thủ hộ ở Hắc Sơn Cốc.
Chương 1041-2 Bất tử (kết thúc)
Trương Tam Phong khẽ gật đầu nói tiếp:
-Cường giả ngũ tầng đời trước, sau khi ngũ tầng nhiệm kỳ tiếp theo xuất hiện, cũng là lúc sắp chết, đều từ Hắc Sơn Cốc tiến vào nơi đó. Còn nơi đó rốt cuộc là gì, ta chưa từng đến, cũng không biết được.
-Nhưng có một điểm Lão Hủ rất rõ, rất nhiều cường giả ngũ tầng đều muốn ở đó lĩnh ngộ bất tư, nhưng cuối cùng không một người nào thành công. Về phần hệ thống thánh thủ trên người ngươi, ta chỉ biết nó đến từ nơi đó, nhưng chân tướng, có lẽ chỉ có cách ngươi đi vào nơi đó mới có thể hiểu được.
-Tuy nhiên ngươi cũng không cần quan tâm, hệ thống thánh thủ bản thân chỉ có thể coi là một người hướng dẫn trợ giúp ngươi tu luyện, nhưng thực sự phát huy tác dụng vẫn là sự cố gắng của bản thân ngươi.
Trương Dương không kìm được nắm bình đựng vô căn thủy trong tay, nhẹ nhàng nói:
-Chỗ đó có hạn chế?
Trương Tam Phong không hề ngạc nhiên gật đầu:
-Một khi đi vào, sẽ không có khả năng đi ra, ngoại lệ duy nhất chính là người đạt được hệ thống thánh thủ, cũng chính là người mà nơi đó chọn, ví dụ như ngươi, hoặc ví dụ như Lão Hủ.
-Tuy nhiên, Lão Hủ không hứng thú với bất tử, cho nên bao nhiêu năm rồi vẫn ẩn náu ở Nam Hải, đề phòng người nơi đó tìm thấy ta, còn ngươi, Phá Thiên Lão Nhị đã xuất hiện rồi, vậy anh ta chính là người bên trong thả ra để đón tiếp ngươi.
Trương Tam Phong cười, hành tung của Phá Thiên và người áo đen không giấu được ông ta, người áo đen là người bảo hộ bên ngoài Hắc Sơn Cốc, Phá Thiên Lão Nhi đã sớm vào Hắc Sơn Cốc, không có chỉ dẫn của hệ thống thánh thủ, gã căn bản không thể ra được.
-Đời người không quá trường bách niên, có thể sống một năm là một năm. Lão Hủ lưu luyến thế giới này, không hứng thú với tu luyện, với bất tử, hôm nay đến đây, cũng chỉ muốn thăm ngươi. Còn ngươi có đồng ý bất từ ở nơi đó hay không, đều do ngươi lựa chọn.
Linh khí tản đi, Trương Tam Phong lại biến thành lão nhân dường như có thể chết bất cứ lúc nào, ông ta nhìn Trương Dương, cuối cùng cười, quay người lướt nhẹ đi.
-Tiểu tử kia, ta phải đi rồi, lần này dám đến tìm ngươi trước mặt bọn họ, chính là không muốn quay về nơi đó với Phá Thiên Lão Nhi. Còn ngươi, nghĩ cho kĩ, có hệ thống thánh thủ lại thêm thiên phú của ngươi, thật sự rất có khả năng lĩnh ngộ bất tử ở đó, nhưng trong động một ngày bằng nghìn năm ở ngoài, cái cảm giác này thiết nghĩ ngươi cũng từng trải qua rồi chứ? Cuối cùng lựa chọn thế nào, ngươi tự quyết định!
Bóng dáng Trương Tam Phong biến mất ven hồ Thiên Trì, câu nói cuối cùng như búa tạ đạp vào lòng Trương Dương.
Lúc trước bế quan tại Dã Nhân Sơn, Trương Dương chỉ thấy mình trải qua một cái chớp mắt, nhưng ra ngoài động lại phát hiện, thế thượng đã qua nửa năm.
Nếu thật phải đi chỗ kia, có lẽ chỉ đi một ngày, ra ngoài lần nữa thế giới này đã không còn Mễ Tuyết, cũng không còn Long Phong, Hồ Hâm, Cổ Phong, càng không còn Khúc Mỹ Lan Nghiêm Lương Phi Kiều Dịch Hồng bọn họ… hàng rào xung quanh Thiên Trì phút chốc sụp đổ.
Lão giả ngũ tầng lâu rồI không gặp kia xuất hiện trước mặt Trương Dương, đồng hành còn có một thanh niên cải lão hoàn đồng, Phá Thiên Lão Nhi.
-Ông ta đi rồi.
Lão giả ngũ tầng dường như thở phào nhẹ nhõm.
-Con rùa đen rụt đầu!
Phá Thiên Lão Nhi nghiến răng nghiến lợi, nhưng quay đầu, gã thấy Trương Dương vẫn đứng nguyên tại chỗ, mắt chợt sáng lên. Trương Tam Phong đi rồi không cần lo, ông ta già quá rồi, già đến mức cho dù vào chỗ đó cũng không sống được lâu, nhưng Trương Dương vẫn còn rất trẻ, có nhiều thời gian lĩnh ngộ đạo bất tử cất giấu ở chỗ đó.
- Trương Dương.
Người mà thoạt nhìn tuổi tác xấp xỉ Trương Dương đi lên trước một bước, Trương Dương quay người nhìn anh ta.
Lão giả ngũ tầng bên cạnh nheo mắt lại, nhẹ nhàng giới thiệu với Trương Dương:
-Lão Nhi này chính là Phá Thiên, người tạo ra phá thiên kiếm pháp của ngươi cũng chính là anh ta.
Phá Thiên Lão Nhi gật đầu, nhìn Trương Dương, ánh mắt nóng bỏng.
Trương Tam Phong nói không sai, mục đích Phá Thiên Lão Nhi xuất hành ở Trường Bạch Sơn chính là muốn dẫn Trương Dương đến nơi đó.
Ông cụ Trương Bình Lỗ sẽ trở thành cường giả ngũ tầng mới nhất của Trung Quốc, có thể thay thế người áo đen trở thành người bảo hộ, lần này, ý nghĩ trong lòng Phá Thiên là muốn dẫn lão giả áo đen ngũ tầng và Trương Dương cùng đi đến chỗ đó, mọi người cùng lĩnh ngộ bất tử.
Nhìn bộ dạng của bọn họ, Trương Dương cuối cùng cũng hiểu, sự việc hệ thống thánh thủ chỉ có một mình Trương Tam Phong biết, Phá Thiên và lão giả ngũ tầng rõ ràng không biết một chút gì về chuyện này.
Đi hay không đi?
Lão giả ngũ tầng im lặng không nói, lão vẫn luôn thủ ở chỗ đó, về lý mà nói lão nên sớm vào đó, nhưng vì Trung Quốc vẫn mãi không có cường giả ngũ tầng mới xuất hiện, nên lão mới chần chừ không vào.
Sau khi đi vào, liền có cơ hội lĩnh ngộ bất tử, đối với người tu luyện ngũ tầng cường đại, có lẽ bất tử mới là thứ mà bọn họ ham muốn nhất.
Ông lão ngũ tầng tập trung ánh mắt vào vô căn thủy trong tay Trương Dương, trong lòng lão hiểu rõ, Hoa Hạ sắp có một người tiến vào tầng năm, bản thân cũng có thể yên tâm rời đi.
-Năm đó tiền bối Trương Tam Phong nhận được lời mời, vì sao sau đó lại không chịu đến?
Trương Dương im lặng rất lâu, chậm rãi mở miệng, vừa không nhận lời cùng đi với Phá Thiên, cũng không từ chối, mà đưa ra câu hỏi thế này...
-Trương Tam Phong đánh bại người đón tiếp ông ấy, cho nên không đến.
Phá Thiên Lão Nhi sửng sốt, lửa trong mắt anh ta dần dần nguội đi, ý của Trương Dương hình như không muốn đi.
-Nói cách khác, nếu không muốn đi đến chỗ đó, chỉ cần đánh bại người phụ trách dẫn tiếp, cũng chính là anh phải không?
Trương Dương mỉm cười, trong lòng đã có quyết định của mình.
-Đúng vậy, chỉ cần ngươi đánh bại ta, ta sẽ tự trở về, không bao giờ đến tìm ngươi nữa.
Phá Thiên Lão Nhi vừa dứt lời, Trương Dương nhảy dựng lên, băng kiếm trong tay lại ngưng tụ lần nữa.
-Vậy đánh đi!
Trên Trường Bạch Sơn, một hang rào lại được dựng lên, lần này Thập Nhị Quan Kim Quan Mãng Xà bị mời ra bên ngoài.
Ba ngày ba đêm.
Đất đai Trung Quốc cả một vùng rung chuyển ba ngày ba đêm.
…
Thoáng cái đã qua nửa năm nữa.
Hôm nay trong thành Trường Kinh đặc biệt náo nhiệt, hàng loạt siêu xe như Maserati, Bugatti, Porsche... cùng nhau xuyên qua nội thành Trường Kinh như triển lãm xe.
-Đây rốt cuộc là ai, phô trương lớn như vậy!
-Nhiều siêu xe như vậy làm xe hoa, rốt cuộc công tử nhà ai kết hôn đây?
-Thật là khí thế, đúng rồi, tôi nghe nói kết hôn hình như là Trương Dương, được phong là thần y Trung Quốc chúng ta.
-Trương thần y? Vậy tôi phải đi chuẩn bị một phong bì, lúc trước con tôi bệnh nặng, chính Trương thần y đã chữa khỏi đấy...
Trước biệt tự mới xây của Trương Dương, một tấm chữ song hỉ to đùng dán ở cửa chính.
Hôn lễ xa hoa nhất từ trước đến nay ở Trung Quốc, đang tổ chức tại Trường Kinh.
Trong một căn phòng trang điểm, Mễ Tuyết ngồi yên trước bàn trang điểm, xung quanh rất nhiều người đẹp thời trang, toàn bộ đều là chuyên gia hóa trang đẳng cấp Trương Dương mời đến, đang trang điểm cho Mễ Tuyết.
Còn Mễ Tuyết chỉ lo vuốt cái bụng hơi to ra của mình, vẻ mặt hạnh phúc.
Về phần Trương Dương, căn bản không để ý đến cài gì mà tân lang không được gặp tân nương, liền đứng ở cửa phòng hóa trang mà Mễ Tuyết hóa trang, mặc lễ phục màu trắng đứng dựa vào khung cửa, trên mặt là nụ cười sáng lạn.
Bất tử?
Nếu như bất tử khô khan, vậy không bằng là sưởi ấm vợ con, ít nhất hắn từng chết đi một lần, hiểu hơn ai hết tình cảm quan trọng hơn nhiều so với sinh mạng.
Hết
Trương Dương nuốt nước bọt, hoàn toàn ngây ra.
-Tên của Lão Hủ là Trương Tam Phong.
Ông lão tóc bạc kia cười hề hề, hòa nhã dễ gần, ông ta không hề để ý biều hiện khác thường của Trương Dương.
Cũng không trách Trương Dương phản ứng kịch liệt như thế, Trương Tam Phong... đó không phải là lão tổ tông Võ Đang sao, tiền minh chủ thiên hạ Trung Quốc, là tiền bối sáng tạo ra Võ Đang Thái Cực.
Nhưng, nghe đồn rằng vị tiền bối này không phải đã chết lâu rồi sao?
-Ngài là Võ Đang Trương Chân Nhân?
Trương Dương lấy lại chút tinh thần, nhưng vẫn có chút đờ đẫn, ăn nói có chút ấp úng, chân tướng này làm cho người ta phải phá kính mắt rồi.
Dù hắn nghĩ thế nào, cũng không nghĩ ra người xuất hiện trước mặt sẽ là Võ Đang chưởng giáo danh chấn Trung Quốc mấy trăm năm trước Trương Chân Nhân.
Thì ra, lúc trước Thập Nhị Quan Kim Quan Mãng nhiều lần muốn rời khỏi Trường Bạch Sơn cướp đoạt tiên đan bàn đào, thậm chí ra tay giết Trương Dương trước, cuối cùng đều không rời khỏi Trường Bạch Sơn, không phải vì có ông lão ngũ tầng và Dẫn Long Sơn Huyễn Thử tiền bối giam chân.
Sau khi Trương Dương chính thức giao đấu với Thập Nhị Quan Kim Quan Mãng, liền biết rõ bất kể là Dẫn Long Sơn Huyễn Thử (chuột ảo) tiền bối, hay ông lão ngũ tầng xuất hiện tại Trường Bạch Sơn lúc trước, đều không thể ngăn cản bất kỳ ý đồ nào của nó. Sức mạnh của Thập Nhị Quan Kim Quan Mãng sớm đã vượt qua những cường giả ngũ tầng còn lại.
Nguyên nhân chính thức khiến nó từ bỏ tấn công Trương Dương là Trương Tam Phong vẫn luôn ẩn náu ở Nam Hải, cũng chính là chủ nhân đích thực của nó.
-Chân Nhân, cái tên này trăm năm trở lại đây không ai gọi ta như thế rồi.
Lão nhân vuốt râu, lắc đầu nỉ non.
Từ người của lão nhân này, Trương Dương không cảm nhận được bất kỳ sát ý nào, càng không cảm nhận được bất kỳ địch ý, đơn giản mà nói, khi ông ta xuất hiện trước mặt, ngươi liền phát hiện đối phương hoàn toàn không có gì làm ngươi phải động thủ.
Trở lại nguyên dạng, lão nhân trước mặt này hoàn toàn diễn dịch bốn chữ này đến cực hạn.
Ông ấy là cường giả ngũ tầng, nhưng đồng thời cũng là một lão nhân có thể mất đi bất cứ lúc nào. Từ trên người ông ta, Trương Dương có thể cảm nhận được, hơi thở sinh mệnh của đối phương không ngừng suy yếu, rõ ràng ông ta đã sớm như đèn hết dầu.
Trương Chân Nhân nghiêng đầu, như có tâm tư nhìn ra bên ngoài Trường Bạch Sơn, sau khi liếc mắt một cái nghiêng đầu lại, tiện tay từ trên người ném ra mấy cái chai.
Trương Dương tiếp nhận mấy cái chai theo bản năng, lúc này mới phát hiện trong bình đựng Thiên Trì vô căn thủy.
-Ngươi muốn thứ này, Lão Hủ cho ngươi.
Trương Chân Nhân nhếch miệng cười, xem ra ông ta rất thích cười, hơn nữa... ông ấy dường như không ý thức được cơ thể mình sớm đã như đèn hết dầu rồi.
Chậm rãi đứng dậy, lão nhân vận động tứ chi một chút, Trương Dương bỗng nhiên phát hiện, những động tác đơn giản theo lão nhân thi triển tứ chi, mắt sáng kia nhìn qua thân thể như đèn hết dầu có thể tắt bất cứ lúc nào lại biến thành mơ hồ.
-Nhân lúc hai tên kia vẫn chưa xuất hiện, tiểu tử, có muốn nói chuyện với Lão Hủ không?
Trương Chân Nhân nhảy từ trên người Thập Nhị Quan Kim Quan Mãng xuống, đi đến chỗ Trương Dương, cẩn thận xem xét Trương Dương một lượt, nhếch miệng cười.
Trương Dương ngây người gật đầu, từ trước đến giờ hắn không nghĩ có một ngày lại được gặp Võ Đang Trương Tam Phong Trương Chân Nhân.
Không còn nghi ngờ gì nữa, cái tên Trương Tam Phong đã sớm trở thành tên truyền kỳ của giới tu luyện Trung Quốc, dù là thế giới người bình thường cũng tiếng tăm lẫy lừng.
-Trương Dương, ngươi nghĩ, cường giả ngũ tầng có nên sống bất diệt không?
Tinh quang trong mắt Trương Chân Nhân không ngừng, lúc hỏi câu hỏi này, một luồng linh khí nhẹ nhàng bao quanh hai người, linh khí này cực kì đặc biệt, khiến Trương Dương đẵm chìm trong đó cảm thấy thể xác và tình thần khoan khoái.
Hậu di chứng lấy kim châm huyệt dường như đã dần dần biến mất, cơ thể Trương Dương tự nhiên không nghe tuần hoàn của mình sai khiến, chu thiên đại tuần hoàn điên cuồng chuyển động dừng lại.
Trương Dương biết, Trương Tam Phong đang lấy linh khí của mình để chữa trị những mệt mỏi cơ thể sau đại chiến cho Trương Dương.
Về việc sử dụng linh khí, Trương Tam Phong đã sớm đi đường tắt, đi một con đường hẹp quanh co độc nhất vô nhị, hơn nữa nhất kỵ tuyệt trần.
Trương Dương trầm tư.
Sống bất diệt?
Nội kình tu luyện tới Đại viên mãn, tuổi thọ có thể kéo dài tới ba trăm năm, trên lý thuyết, sau khi thăng tiến ngũ tầng trải qua tu luyện thiên kiếp, thân thể cường đại đủ để đảm bảo cường giả ngũ tầng sống nghìn năm thậm chí lâu hơn.
Nhưng tuổi thọ chung quy có hạn, dù là cường giả ngũ tầng cũng không thể sống bất tử.
Trương Dương lắc lắc đầu, hắn không biết tại sao Trương Chân Nhân lại hỏi như vậy, nhưng vẫn đồng ý trả lời câu hỏi của ông ấy. Đối với tiền bối thanh danh nổi bật này, tự đáy lòng Trương Dương vô cùng tôn trọng.
-Tiểu tử kia, ngươi là người mà ta thấy có thiên phú nhất từ trước đến nay, khó trách, Phá Thiên Lão Nhi đặc biệt từ chỗ đó đến đây tìm ngươi.
Trương Tam Phong vuốt vuốt chòm râu dài của mình, cười nói:
-Nhưng ở chỗ đó, thật sự tồn tại khả năng bất tử, đương nhiên, mặc dù ta không tin bất tử, nhưng cũng không nghĩ bất tử có gì không tốt.
Trương Dương cảm thấy môi chát, lời nói của Trương Tam Phong như mây mù, hắn căn bản không hiểu.
Phá Thiên Lão Nhi? Chỗ đó? có thể bất tử?
Những cái này rốt cuộc là gì?
Trương Dương cảm nhận được, Trương Tam Phong đột nhiên xuất hiện trước mặt này không chỉ là chủ nhân của con Thập Nhị Quan Kim Quan Mãng này, điều ông ấy muốn nói, rất có thể là những cường giả ngũ tầng còn lại xuất hiện mấy nghìn năm trở lại đây cuối cùng đều đi đến đâu.
Những cường giả ngũ tầng này không một ai không phải là người chí cường, sau khi luyện thành cường đại đến đỉnh cao, mục đích cố gắng tu luyện cuối cùng cũng chỉ có đạt được bất tử.
-Gần Trường Kinh có một chỗ Hắc Sơn Cốc, nói vậy ngươi đã sớm biết, từ trước đến nay, người bảo hộ Trung Quốc đều ở đó, bảo hộ nơi đó.
-Trường Kinh, bản thân chính là nơi ẩn chứa long nhãn long mạch Trung Quốc, mà Hắc Sơn Cốc chính là lối vào nơi có khả năng bất tử.
-Tiền bối, tôi thật sự không hiểu, ngài có thể nói rõ hơn một chút không?
Băng kiếm trong tay Trương Dương không biết đã tan ra từ lúc nào, lại hóa thành linh khí được hấp thụ trong người, hắn nhìn Trương Tam Phong, cảm thấy đầu óc không đủ dùng.
-Ha ha, hệ thống thánh thủ, bây giờ ngươi hiểu chưa?
Trương Tam Phong nhìn Trương Dương đầy thâm ý, khẽ nói một câu.
Trương Dương toàn thân run rẩy!
Hệ thống thánh thủ, đây là bí mật lớn nhất trên người Trương Dương, cho dù là Mễ Tuyết cũng chưa từng biết việc liên quan đến hệ thống thánh thủ, nhưng Trương Tam Phong sao lại biết được?
Nói đúng ra, Trương Dương bây giờ căn bản không còn là Trương Dương trước đây, đây cũng là điểm mà bản thân Trương Dương thấy nghi hoặc nhất. Hắn đột nhiên nghĩ lại sau khi phi cơ của mình xuất thế chuyển mình tái sinh, hệ thống thánh thủ cũng là lúc đó đột nhiên xuất hiện.
Không ai biết lai lịch của nó, cũng không ai biết rốt cuộc nó có tác dụng gì, Trương Dương chỉ biết, bản thân sở dĩ có thể trong thời gian hai năm ngắn ngủi từ nội công nhất tầng thăng tiến đến ngũ tầng, không thể bỏ qua công lao của hệ thống thánh thủ.
-Ngươi không biết?
Lần này đến lượt Trương Tam Phong hơi kinh ngạc, ông ta một phát nắm được tay Trương Dương, nhíu mày trầm tư một lát, bừng tỉnh ngộ.
-Hệ thống thánh thủ lâm vào hôn mê, hoàn toàn tê liệt rồi? thì ra là vậy, chả trách ngươi có thể bình tĩnh vượt qua Cửu Đạo Kiếp Lôi, thì ra là nó tiêu tốn toàn bộ năng lượng giúp ngươi chống cự đạo kiếp lôi thứ chín!
Trương Tam Phong chậm rãi nói ra chân tướng Trương Dương vượt qua cửu đạo kiếp lôi, Trương Dương lại kinh ngạc lần nữa!
-Ý của tiền bối là…
-Đúng vậy, nguồn gốc thật sự của hệ thống thánh thủ chính là từ nơi những người bảo hộ Trung Quốc lúc trước thủ hộ ở Hắc Sơn Cốc.
Chương 1041-2 Bất tử (kết thúc)
Trương Tam Phong khẽ gật đầu nói tiếp:
-Cường giả ngũ tầng đời trước, sau khi ngũ tầng nhiệm kỳ tiếp theo xuất hiện, cũng là lúc sắp chết, đều từ Hắc Sơn Cốc tiến vào nơi đó. Còn nơi đó rốt cuộc là gì, ta chưa từng đến, cũng không biết được.
-Nhưng có một điểm Lão Hủ rất rõ, rất nhiều cường giả ngũ tầng đều muốn ở đó lĩnh ngộ bất tư, nhưng cuối cùng không một người nào thành công. Về phần hệ thống thánh thủ trên người ngươi, ta chỉ biết nó đến từ nơi đó, nhưng chân tướng, có lẽ chỉ có cách ngươi đi vào nơi đó mới có thể hiểu được.
-Tuy nhiên ngươi cũng không cần quan tâm, hệ thống thánh thủ bản thân chỉ có thể coi là một người hướng dẫn trợ giúp ngươi tu luyện, nhưng thực sự phát huy tác dụng vẫn là sự cố gắng của bản thân ngươi.
Trương Dương không kìm được nắm bình đựng vô căn thủy trong tay, nhẹ nhàng nói:
-Chỗ đó có hạn chế?
Trương Tam Phong không hề ngạc nhiên gật đầu:
-Một khi đi vào, sẽ không có khả năng đi ra, ngoại lệ duy nhất chính là người đạt được hệ thống thánh thủ, cũng chính là người mà nơi đó chọn, ví dụ như ngươi, hoặc ví dụ như Lão Hủ.
-Tuy nhiên, Lão Hủ không hứng thú với bất tử, cho nên bao nhiêu năm rồi vẫn ẩn náu ở Nam Hải, đề phòng người nơi đó tìm thấy ta, còn ngươi, Phá Thiên Lão Nhị đã xuất hiện rồi, vậy anh ta chính là người bên trong thả ra để đón tiếp ngươi.
Trương Tam Phong cười, hành tung của Phá Thiên và người áo đen không giấu được ông ta, người áo đen là người bảo hộ bên ngoài Hắc Sơn Cốc, Phá Thiên Lão Nhi đã sớm vào Hắc Sơn Cốc, không có chỉ dẫn của hệ thống thánh thủ, gã căn bản không thể ra được.
-Đời người không quá trường bách niên, có thể sống một năm là một năm. Lão Hủ lưu luyến thế giới này, không hứng thú với tu luyện, với bất tử, hôm nay đến đây, cũng chỉ muốn thăm ngươi. Còn ngươi có đồng ý bất từ ở nơi đó hay không, đều do ngươi lựa chọn.
Linh khí tản đi, Trương Tam Phong lại biến thành lão nhân dường như có thể chết bất cứ lúc nào, ông ta nhìn Trương Dương, cuối cùng cười, quay người lướt nhẹ đi.
-Tiểu tử kia, ta phải đi rồi, lần này dám đến tìm ngươi trước mặt bọn họ, chính là không muốn quay về nơi đó với Phá Thiên Lão Nhi. Còn ngươi, nghĩ cho kĩ, có hệ thống thánh thủ lại thêm thiên phú của ngươi, thật sự rất có khả năng lĩnh ngộ bất tử ở đó, nhưng trong động một ngày bằng nghìn năm ở ngoài, cái cảm giác này thiết nghĩ ngươi cũng từng trải qua rồi chứ? Cuối cùng lựa chọn thế nào, ngươi tự quyết định!
Bóng dáng Trương Tam Phong biến mất ven hồ Thiên Trì, câu nói cuối cùng như búa tạ đạp vào lòng Trương Dương.
Lúc trước bế quan tại Dã Nhân Sơn, Trương Dương chỉ thấy mình trải qua một cái chớp mắt, nhưng ra ngoài động lại phát hiện, thế thượng đã qua nửa năm.
Nếu thật phải đi chỗ kia, có lẽ chỉ đi một ngày, ra ngoài lần nữa thế giới này đã không còn Mễ Tuyết, cũng không còn Long Phong, Hồ Hâm, Cổ Phong, càng không còn Khúc Mỹ Lan Nghiêm Lương Phi Kiều Dịch Hồng bọn họ… hàng rào xung quanh Thiên Trì phút chốc sụp đổ.
Lão giả ngũ tầng lâu rồI không gặp kia xuất hiện trước mặt Trương Dương, đồng hành còn có một thanh niên cải lão hoàn đồng, Phá Thiên Lão Nhi.
-Ông ta đi rồi.
Lão giả ngũ tầng dường như thở phào nhẹ nhõm.
-Con rùa đen rụt đầu!
Phá Thiên Lão Nhi nghiến răng nghiến lợi, nhưng quay đầu, gã thấy Trương Dương vẫn đứng nguyên tại chỗ, mắt chợt sáng lên. Trương Tam Phong đi rồi không cần lo, ông ta già quá rồi, già đến mức cho dù vào chỗ đó cũng không sống được lâu, nhưng Trương Dương vẫn còn rất trẻ, có nhiều thời gian lĩnh ngộ đạo bất tử cất giấu ở chỗ đó.
- Trương Dương.
Người mà thoạt nhìn tuổi tác xấp xỉ Trương Dương đi lên trước một bước, Trương Dương quay người nhìn anh ta.
Lão giả ngũ tầng bên cạnh nheo mắt lại, nhẹ nhàng giới thiệu với Trương Dương:
-Lão Nhi này chính là Phá Thiên, người tạo ra phá thiên kiếm pháp của ngươi cũng chính là anh ta.
Phá Thiên Lão Nhi gật đầu, nhìn Trương Dương, ánh mắt nóng bỏng.
Trương Tam Phong nói không sai, mục đích Phá Thiên Lão Nhi xuất hành ở Trường Bạch Sơn chính là muốn dẫn Trương Dương đến nơi đó.
Ông cụ Trương Bình Lỗ sẽ trở thành cường giả ngũ tầng mới nhất của Trung Quốc, có thể thay thế người áo đen trở thành người bảo hộ, lần này, ý nghĩ trong lòng Phá Thiên là muốn dẫn lão giả áo đen ngũ tầng và Trương Dương cùng đi đến chỗ đó, mọi người cùng lĩnh ngộ bất tử.
Nhìn bộ dạng của bọn họ, Trương Dương cuối cùng cũng hiểu, sự việc hệ thống thánh thủ chỉ có một mình Trương Tam Phong biết, Phá Thiên và lão giả ngũ tầng rõ ràng không biết một chút gì về chuyện này.
Đi hay không đi?
Lão giả ngũ tầng im lặng không nói, lão vẫn luôn thủ ở chỗ đó, về lý mà nói lão nên sớm vào đó, nhưng vì Trung Quốc vẫn mãi không có cường giả ngũ tầng mới xuất hiện, nên lão mới chần chừ không vào.
Sau khi đi vào, liền có cơ hội lĩnh ngộ bất tử, đối với người tu luyện ngũ tầng cường đại, có lẽ bất tử mới là thứ mà bọn họ ham muốn nhất.
Ông lão ngũ tầng tập trung ánh mắt vào vô căn thủy trong tay Trương Dương, trong lòng lão hiểu rõ, Hoa Hạ sắp có một người tiến vào tầng năm, bản thân cũng có thể yên tâm rời đi.
-Năm đó tiền bối Trương Tam Phong nhận được lời mời, vì sao sau đó lại không chịu đến?
Trương Dương im lặng rất lâu, chậm rãi mở miệng, vừa không nhận lời cùng đi với Phá Thiên, cũng không từ chối, mà đưa ra câu hỏi thế này...
-Trương Tam Phong đánh bại người đón tiếp ông ấy, cho nên không đến.
Phá Thiên Lão Nhi sửng sốt, lửa trong mắt anh ta dần dần nguội đi, ý của Trương Dương hình như không muốn đi.
-Nói cách khác, nếu không muốn đi đến chỗ đó, chỉ cần đánh bại người phụ trách dẫn tiếp, cũng chính là anh phải không?
Trương Dương mỉm cười, trong lòng đã có quyết định của mình.
-Đúng vậy, chỉ cần ngươi đánh bại ta, ta sẽ tự trở về, không bao giờ đến tìm ngươi nữa.
Phá Thiên Lão Nhi vừa dứt lời, Trương Dương nhảy dựng lên, băng kiếm trong tay lại ngưng tụ lần nữa.
-Vậy đánh đi!
Trên Trường Bạch Sơn, một hang rào lại được dựng lên, lần này Thập Nhị Quan Kim Quan Mãng Xà bị mời ra bên ngoài.
Ba ngày ba đêm.
Đất đai Trung Quốc cả một vùng rung chuyển ba ngày ba đêm.
…
Thoáng cái đã qua nửa năm nữa.
Hôm nay trong thành Trường Kinh đặc biệt náo nhiệt, hàng loạt siêu xe như Maserati, Bugatti, Porsche... cùng nhau xuyên qua nội thành Trường Kinh như triển lãm xe.
-Đây rốt cuộc là ai, phô trương lớn như vậy!
-Nhiều siêu xe như vậy làm xe hoa, rốt cuộc công tử nhà ai kết hôn đây?
-Thật là khí thế, đúng rồi, tôi nghe nói kết hôn hình như là Trương Dương, được phong là thần y Trung Quốc chúng ta.
-Trương thần y? Vậy tôi phải đi chuẩn bị một phong bì, lúc trước con tôi bệnh nặng, chính Trương thần y đã chữa khỏi đấy...
Trước biệt tự mới xây của Trương Dương, một tấm chữ song hỉ to đùng dán ở cửa chính.
Hôn lễ xa hoa nhất từ trước đến nay ở Trung Quốc, đang tổ chức tại Trường Kinh.
Trong một căn phòng trang điểm, Mễ Tuyết ngồi yên trước bàn trang điểm, xung quanh rất nhiều người đẹp thời trang, toàn bộ đều là chuyên gia hóa trang đẳng cấp Trương Dương mời đến, đang trang điểm cho Mễ Tuyết.
Còn Mễ Tuyết chỉ lo vuốt cái bụng hơi to ra của mình, vẻ mặt hạnh phúc.
Về phần Trương Dương, căn bản không để ý đến cài gì mà tân lang không được gặp tân nương, liền đứng ở cửa phòng hóa trang mà Mễ Tuyết hóa trang, mặc lễ phục màu trắng đứng dựa vào khung cửa, trên mặt là nụ cười sáng lạn.
Bất tử?
Nếu như bất tử khô khan, vậy không bằng là sưởi ấm vợ con, ít nhất hắn từng chết đi một lần, hiểu hơn ai hết tình cảm quan trọng hơn nhiều so với sinh mạng.
Hết
/1041
|