Quý Như Yên định tới nhà trọ thuê một gian phòng, kết quả Tư Đồ Mộng Nguyệt giữ tay nàng lại: “Như Yên tỷ, không cần thuê phòng, mọi người tới phủ Tư Đồ làm khách đi. Ta là nhị tiểu thư Tư Đồ gia, cùng lắm thì hai người ở trong viện của ta.”
Quý Như Yên toát mồ hôi, nàng với Lạc Thuấn Thần là phu thê, ở trong viện một cô nương chưa thành thân, chuyện này sao có thể?
“Tư Đồ cô nương khách sáo, chúng ta ở nhà trọ vẫn tiện hơn một chút, không làm phiền.”
‘Như Yên tỷ chán ghét làm bằng hữu với ta.”
“Sao có thể?”
“Vậy Như Yên tỷ, cùng Lạc đại ca tới Tư Đồ gia trước đi, sau đó mới quyết định có tới ở nhà trọ hay không?”
Tư Đồ Mộng Nguyệt chân thành mời mọc.
Quý Như Yên nhìn thoáng qua Lạc Thuấn Thần, hỏi ý kiến của hắn.
Lạc Thuấn Thần gật gật đầu.
“Vậy được rồi, ta nói trước, chúng ta là phu thê, chắc không thể ở trong viện của cô nương. Dù sao Lạc đại ca cũng là nam nhân, không tốt cho danh tiết của cô nương.”
Quý Như Yên cảm thấy nên phòng ngừa trước, miễn để Tư Đồ Mộng Nguyệt thật sự dắt bọn họ tới viện của nàng ta.
Tư Đồ Mộng Nguyệt liên tục gật đầu xác nhận, ba người đi về phía Tư Đồ gia.
Lúc ba người đi, một khung cửa sổ trên lầu hai có một nam tử trên lầu hai có một nam tử đang ngồi, hắn âm thầm nói nhỏ: “Kỳ lạ, sao nhị tiểu thư Mộng Nguyệt lại ở cùng một chỗ với nàng? Không phải nàng đang bị phạt sao?”
“Lãnh công tử sao thế?” ‘
Phía sau truyền tới một thanh âm của nam tử, kéo Lãnh Văn Bách hoàn hồn.
Lãnh Văn Bách mỉm cười: “Vừa rồi hình như nhìn thấy một người quen cũ, sau đó nhận ra mình nhìn lầm, khiến Trọng Tôn huynh đệ chê cười.” “Nào có, Lãnh công tử, mời uống rượu.”
Trọng Tôn Phong chắp tay rót cho Lãnh Văn Bách một chén rượu, hai người vui vẻ trò chuyện.
Lãnh Văn Bách hỏi: “Trọng Tôn huynh đệ, hình như Tư Đồ nhị tiểu thư không được gia tộc chào đón lắm?”
“Lãnh công tử đừng nhắc tới phế vật kia, đan điền của nàng ta bị hỏng, nay cả kiếm thuật của Tư Đồ gia cũng không luyện được. Lần này thánh vật của Bồ Đề chúng ta giảm xuống, nên tứ đại gia tộc quyết định tổ chức một buổi chọn ra thánh chúa. Tuy rằng Bồ Đề không có xung đột với các nước xung quanh, nhưng Lãnh công tử đồng ý tham gia nghi thức lần này, thật khiến bốn đại gia tộc được rạng danh.”
Lúc nhắc tới Tư Đồ Mộng Nguyệt trên mặt tràn đầy sự hèn mọn.
“Trọng Tôn huynh đệ nói quá, ta cũng thích phật khí của Bồ Đề, hàng năm đều tới đây ở một thời gian ngắn, nếu tứ đại gia tộc đã có lời mời, dĩ nhiên là vinh hạnh của ta.”
Lãnh Văn Bách mỉm cười, người trước mặt không thích Tư Đồ nhị tiểu thư, vậy hắn không cần thiết phải.... Tiếp tục hỏi, quay về phái người đi thăm dò cũng được.
Hai người ngồi trong tửu lâu nói một chút những điều cần chú ý trong nghi thức.
Trò chuyện bát quái một lúc, Lãnh Văn Bách nhìn thoáng qua người vừa bước lên lầu, cả người run lên, có chút kinh ngạc: “Thất sát! Sao có thể là ngươi!”
Thất Sát vừa nâng trường kiếm lên, vốn định thuê một gian phòng trên tầng hai, chờ Quý Như Yên tiểu thư tới, không ngờ vừa lên cầu thang đã bị người ngăn lại.
Quay đầu nhiều, thật kinh ngạc là Lãnh Văn Bách, chuyện này khiến Thất Sát đen mặt: “Xin chào Lãnh công tử.”
“Thất Sát, chúng ta có thể tâm sự không?”
“Ngại ngùng, ta còn có việc đang vội, không thể phụng bồi.”
Thất Sát quay người rời đi, không định tiếp tục nghỉ chân tại nhà trọ này.
Quý Như Yên toát mồ hôi, nàng với Lạc Thuấn Thần là phu thê, ở trong viện một cô nương chưa thành thân, chuyện này sao có thể?
“Tư Đồ cô nương khách sáo, chúng ta ở nhà trọ vẫn tiện hơn một chút, không làm phiền.”
‘Như Yên tỷ chán ghét làm bằng hữu với ta.”
“Sao có thể?”
“Vậy Như Yên tỷ, cùng Lạc đại ca tới Tư Đồ gia trước đi, sau đó mới quyết định có tới ở nhà trọ hay không?”
Tư Đồ Mộng Nguyệt chân thành mời mọc.
Quý Như Yên nhìn thoáng qua Lạc Thuấn Thần, hỏi ý kiến của hắn.
Lạc Thuấn Thần gật gật đầu.
“Vậy được rồi, ta nói trước, chúng ta là phu thê, chắc không thể ở trong viện của cô nương. Dù sao Lạc đại ca cũng là nam nhân, không tốt cho danh tiết của cô nương.”
Quý Như Yên cảm thấy nên phòng ngừa trước, miễn để Tư Đồ Mộng Nguyệt thật sự dắt bọn họ tới viện của nàng ta.
Tư Đồ Mộng Nguyệt liên tục gật đầu xác nhận, ba người đi về phía Tư Đồ gia.
Lúc ba người đi, một khung cửa sổ trên lầu hai có một nam tử trên lầu hai có một nam tử đang ngồi, hắn âm thầm nói nhỏ: “Kỳ lạ, sao nhị tiểu thư Mộng Nguyệt lại ở cùng một chỗ với nàng? Không phải nàng đang bị phạt sao?”
“Lãnh công tử sao thế?” ‘
Phía sau truyền tới một thanh âm của nam tử, kéo Lãnh Văn Bách hoàn hồn.
Lãnh Văn Bách mỉm cười: “Vừa rồi hình như nhìn thấy một người quen cũ, sau đó nhận ra mình nhìn lầm, khiến Trọng Tôn huynh đệ chê cười.” “Nào có, Lãnh công tử, mời uống rượu.”
Trọng Tôn Phong chắp tay rót cho Lãnh Văn Bách một chén rượu, hai người vui vẻ trò chuyện.
Lãnh Văn Bách hỏi: “Trọng Tôn huynh đệ, hình như Tư Đồ nhị tiểu thư không được gia tộc chào đón lắm?”
“Lãnh công tử đừng nhắc tới phế vật kia, đan điền của nàng ta bị hỏng, nay cả kiếm thuật của Tư Đồ gia cũng không luyện được. Lần này thánh vật của Bồ Đề chúng ta giảm xuống, nên tứ đại gia tộc quyết định tổ chức một buổi chọn ra thánh chúa. Tuy rằng Bồ Đề không có xung đột với các nước xung quanh, nhưng Lãnh công tử đồng ý tham gia nghi thức lần này, thật khiến bốn đại gia tộc được rạng danh.”
Lúc nhắc tới Tư Đồ Mộng Nguyệt trên mặt tràn đầy sự hèn mọn.
“Trọng Tôn huynh đệ nói quá, ta cũng thích phật khí của Bồ Đề, hàng năm đều tới đây ở một thời gian ngắn, nếu tứ đại gia tộc đã có lời mời, dĩ nhiên là vinh hạnh của ta.”
Lãnh Văn Bách mỉm cười, người trước mặt không thích Tư Đồ nhị tiểu thư, vậy hắn không cần thiết phải.... Tiếp tục hỏi, quay về phái người đi thăm dò cũng được.
Hai người ngồi trong tửu lâu nói một chút những điều cần chú ý trong nghi thức.
Trò chuyện bát quái một lúc, Lãnh Văn Bách nhìn thoáng qua người vừa bước lên lầu, cả người run lên, có chút kinh ngạc: “Thất sát! Sao có thể là ngươi!”
Thất Sát vừa nâng trường kiếm lên, vốn định thuê một gian phòng trên tầng hai, chờ Quý Như Yên tiểu thư tới, không ngờ vừa lên cầu thang đã bị người ngăn lại.
Quay đầu nhiều, thật kinh ngạc là Lãnh Văn Bách, chuyện này khiến Thất Sát đen mặt: “Xin chào Lãnh công tử.”
“Thất Sát, chúng ta có thể tâm sự không?”
“Ngại ngùng, ta còn có việc đang vội, không thể phụng bồi.”
Thất Sát quay người rời đi, không định tiếp tục nghỉ chân tại nhà trọ này.
/800
|