Edit: Nguyệt Ly Phong
Beta: tdbbkt
------
Mới vừa đi tới gần cửa phòng, Vân Chỉ Tịch đã ngửi được mùi máu tanh, nàng dạo bước đi vào buồng trong, thấy Lạc gia chủ nằm trên giường không dậy nổi.
Lạc Phong cầm tay mẫu thân của hắn đi theo vào, tuy biết rằng Vân Chỉ Tịch muốn giết người thì hắn không có biện pháp ngăn cản, nhưng mà hắn vẫn không thể từ bỏ.
Khụ khụ —— Lạc gia chủ lại ho khan kịch liệt, Lạc phu nhân vội vàng tiến lên giúp đỡ thuận khí, lại nhịn không được rơi lệ. Thấy Vân Chỉ Tịch đến gần, nàng hoang mang lo sợ nói: Tiểu đại phu, ngươi thật sự có biện pháp sao?
Ta nhìn xem. Vân Chỉ Tịch không có trực tiếp trả lời, mà là mở ra đôi mắt tâm linh. Khi sử dụng đôi mắt tâm linh, nàng lập tức thấy rõ vấn đề của Lạc gia chủ.
Lạc gia chủ không chỉ có thân trúng kịch độc, mà kinh mạch đã bị hủy đi tám chín phần. Hiện tại đã là bán thân bất toại, sống như một phế nhân mà thôi. Mà kinh mạch bị hủy hoại là do bị trúng độc! Nếu không phải đan điền còn có chút Huyền Kính chống cự, chỉ sợ hắn đã quy thiên. Tuy là như thế, hắn có thể sống thêm nhiều nhất là ba ngày!
Bỗng nhiên, Vân Chỉ Tịch nhìn thấy những kinh mạch chưa bị phế bỏ tràn đầy từng sợi hồng ti, ánh mắt vừa động, hỏi: Lạc gia chủ, ngươi ăn Hỏa Linh Quả?
Lời vừa nói ra, Lạc gia ba người đều là ngẩn ra! Bởi vì việc Lạc gia chủ ăn Hỏa Linh Quả, trừ bỏ ba người bọn họ biết thì không có bất luận kẻ nào biết cả! Bởi vì Hỏa Linh Quả là tài sản quý giá của Lạc gia, mà họ không hề muốn người ngoài biết đến. Nếu không phải hắn sắp không cầm cự được, Lạc gia chủ cũng sẽ không ăn linh quả tổ tiên truyền xuống.
Ngươi làm sao mà biết? Người đặt câu hỏi chính là Lạc Phong, hắn bỗng nhiên nghĩ đến khi gặp được vị tỷ tỷ, nàng cho thuộc hạ khiêng hai tấm vải Thần y tái thế, bao trị bách bệnh . Chẳng lẽ không phải cái kẻ lừa đảo mà thật sự là thần y?!
Trong lúc nhất thời, Lạc Phong tâm tình thay đổi khó lường.
Hỏa Linh Quả tuy là linh dược, nhưng cũng không công hiệu giải độc, ngươi ăn vào sẽ khiến tình huống càng tệ. Vân Chỉ Tịch nhíu nhíu mày, cảm thấy Hỏa Linh Quả bị phá hư, thật sự quá đáng tiếc. Phải biết rằng ở huyện Thanh Thành, dược liệu phần lớn đều là hàng bình thường, có thể đạt tới cấp bậc linh dược rất ít. Mà Hỏa Linh Quả xem như linh dược có chất lượng khá tốt, nay bị lãng phí như vậy, bán luyện dược sư như nàng thật đau lòng.
Vậy phải làm sao đây, xin tiểu đại phu hãy giúp đỡ! Lạc phu nhân nghiễm nhiên đem sự hoài nghi đối với Vân Chỉ Tịch hoàn toàn ném sau đầu, chỉ cảm thấy vị tiểu mỹ nhân đại phu này giống như thần! Ngay cả bắt mạch đều không làm cũng đã nhìn ra vấn đề của phu quân!
Ta thử xem đi. Vân Chỉ Tịch dù sao cũng là lần đầu tiên thí nghiệm, trong lòng cũng không nắm chắc lắm.
Lạc Phong bỗng nhiên ôm lấy chân nàng quỳ trên mặt đất, thanh âm nghẹn ngào nói: Thần y tỷ tỷ, lúc trước đều là ta không tốt, ta rất xin lỗi người. Chỉ cần ngươi cứu cha ta, sau này ta sẽ làm trâu làm ngựa báo đáp, sẽ không có nửa câu oán hận!
Vân Chỉ Tịch nhíu nhíu mày, cúi đầu nhìn một đôi mắt sáng ngời của Lạc Phong có một phần kiên nghị quyết tuyệt, nàng chậm rãi rút chân về: Ta không thiếu trâu ngựa.
Dứt lời, Vân Chỉ Tịch đã muốn đi tới mép giường. Lạc gia chủ hơi thở thoi thóp, nhìn Vân Chỉ Tịch suy yếu nói: Tiểu đại phu, ta biết tình huống của chính mình, sợ là sống không quá hai ngày nữa. Ngươi cũng đừng cố sức, đi thôi.
Cha —— không cần như vậy, để đại phu nhìn xem đi. Lạc Phong quỳ sát mép giường, cầm tay phụ thân đau đớn nói. Hận thù của hắn đối với Quỷ Phủ Bang đã biến thành không đội trời chung.
Lão gia, ngài không thể bỏ mặc cô nhi quả phụ chúng ta mà đi, Lạc gia không thể bại —— Lạc phu nhân khóc ròng nói.
Lạc gia chủ sắc mặt bi thương, nếu có thể hắn đương nhiên cũng không muốn chết, nhưng mà hắn cũng là người tu luyện, tương đối rõ ràng tình huống cơ thể của mình. Mà cho dù độc đã giải nhưng những kinh mạch đã bị phế bỏ cũng sẽ không khôi phục, như vậy hắn có khác gì một phế nhân, còn không bằng đã chết......
Nên để ta thử xem đi, nếu đã biết sống không quá hai ngày này, còn có cái gì không thể thử. Vân Chỉ Tịch đối với những người có thảm kịch thế này cũng không có quá nhiều tâm tư, chỉ là nhàn nhạt nói.
Cha —— cầu xin ngươi —— Lạc Phong đau khổ cầu xin, Lạc phu nhân cũng là như thế.
Lạc gia chủ cười khổ một tiếng nói: Thôi thôi, tiểu đại phu, vậy phiền toái ngươi.
Ừ.
Vân Chỉ Tịch gật gật đầu, để Lạc Phong cùng Lạc phu nhân nhường chỗ, nàng mới ngồi xuống.
Vân Thất phối hợp, lập tức dâng lên ngân châm Vân Chỉ Tịch mới mua, trong lòng lại nói thầm, Thất tiểu thư giả dạng như thật nha, chỉ là nàng làm thế nào nhìn ra đối phương ăn Hỏa Linh Quả?
Nhưng lúc Vân Chỉ Tịch thể hiện ra bản lĩnh thuật châm cứu, khiến Vân Thất thiếu chút nữa rớt tròng mắt! Không chỉ có hắn, mà Vân Bát và người của Lạc gia, đều là khiếp sợ choáng váng!
Chỉ thấy tay Vân Chỉ Tịch cầm lấy ngân châm, chậm rãi biến ảo! Ngay sau đó, đôi tay trắng như ngọc tựa như hồ điệp xuyên hoa, bắt đầu nhẹ nhàng lặp đi lặp lại di chuyển trên Lạc gia chủ! Từ đùi đi lên đan điền, lại đi tới tâm mạch, quá trình cứ như nước chảy mây trôi khiến người hoa cả mắt, chỉ cảm thấy có vô số bàn tay trong suốt lên lên xuống xuống trên người Lạc gia chủ!
Thần y! Lạc phu nhân ngơ ngẩn nói, nàng chưa từng thấy qua đại phu nào có thuật châm cứu thuật như thế! Thủ pháp thật thần kỳ!
Nếu chỉ là như thế thì chỉ làm người ta khiếp sợ mà thôi. Nhưng sau khi Vân Chỉ Tịch châm cứu, lần thứ hai lộ ra một đôi bàn tay trắng nửa trong suốt, bên trên còn lập loè nhàn nhạt ánh huỳnh quang, giống như là một đôi tay của tiên nhân!
Chỉ thấy đôi tay chậm rãi di chuyển trên người Lạc gia chủ! Mỗi tấc chấn ra một cây ngân châm, Lạc gia chủ đồng thời phun ra một ngụm máu đen! Lặp đi lặp lại như thế, Lạc gia chủ trên người ngân châm đã rút ra hết, giường hắn nằm đã bị máu đen thấm ướt, tỏa ra mùi tanh hôi nồng đậm làm người buồn nôn!
Nhưng Vân Chỉ Tịch lại ngồi yên không động, lúc này trên gương mặt xinh đẹp của nàng đã lấm tấm những giọt mồ hôi, hiển nhiên làm việc này rất tiêu hao sức lực! Nhưng nàng biểu tình nghiêm túc, bàn tay thần kỳ tay lúc này dừng ở trên đan điền Lạc gia chủ, hai tay đan chéo mạnh mẽ nhấn một cái!
Oa —— Lạc gia chủ lần thứ hai phun ra một búng máu, mà một ngụm đều nhiều hơn bất kỳ lần nào trước! Mà hắn cả người cũng bị chấn đến ngồi dậy, sắc mặt tái nhợt chưa từng thấy!
Cha —— Lạc Phong sắc mặt đại biến, tiến lên.
Lăn! Vân Chỉ Tịch quát lạnh một tiếng, Vân Thất kéo Lạc Phong ra!
Cùng lúc đó, Vân Chỉ Tịch dùng đôi tay tỏa ra ánh sáng nhạt mạnh mẽ vỗ xuống ngực Lạc gia chủ!
Oa oa —— Lạc gia chủ phun ra rất nhiều máu, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy!
Lạc Phong kêu thảm thiết một tiếng, Lạc phu nhân mặt như màu đất, nhưng mà cặp mắt vốn dĩ bị chất độc làm vẩn đục của Lạc gia chủ lại sáng lên!
Lúc này Lạc gia chủ phun ra máu màu đỏ tươi, không có vị tanh hôi nữa!
Beta: tdbbkt
------
Mới vừa đi tới gần cửa phòng, Vân Chỉ Tịch đã ngửi được mùi máu tanh, nàng dạo bước đi vào buồng trong, thấy Lạc gia chủ nằm trên giường không dậy nổi.
Lạc Phong cầm tay mẫu thân của hắn đi theo vào, tuy biết rằng Vân Chỉ Tịch muốn giết người thì hắn không có biện pháp ngăn cản, nhưng mà hắn vẫn không thể từ bỏ.
Khụ khụ —— Lạc gia chủ lại ho khan kịch liệt, Lạc phu nhân vội vàng tiến lên giúp đỡ thuận khí, lại nhịn không được rơi lệ. Thấy Vân Chỉ Tịch đến gần, nàng hoang mang lo sợ nói: Tiểu đại phu, ngươi thật sự có biện pháp sao?
Ta nhìn xem. Vân Chỉ Tịch không có trực tiếp trả lời, mà là mở ra đôi mắt tâm linh. Khi sử dụng đôi mắt tâm linh, nàng lập tức thấy rõ vấn đề của Lạc gia chủ.
Lạc gia chủ không chỉ có thân trúng kịch độc, mà kinh mạch đã bị hủy đi tám chín phần. Hiện tại đã là bán thân bất toại, sống như một phế nhân mà thôi. Mà kinh mạch bị hủy hoại là do bị trúng độc! Nếu không phải đan điền còn có chút Huyền Kính chống cự, chỉ sợ hắn đã quy thiên. Tuy là như thế, hắn có thể sống thêm nhiều nhất là ba ngày!
Bỗng nhiên, Vân Chỉ Tịch nhìn thấy những kinh mạch chưa bị phế bỏ tràn đầy từng sợi hồng ti, ánh mắt vừa động, hỏi: Lạc gia chủ, ngươi ăn Hỏa Linh Quả?
Lời vừa nói ra, Lạc gia ba người đều là ngẩn ra! Bởi vì việc Lạc gia chủ ăn Hỏa Linh Quả, trừ bỏ ba người bọn họ biết thì không có bất luận kẻ nào biết cả! Bởi vì Hỏa Linh Quả là tài sản quý giá của Lạc gia, mà họ không hề muốn người ngoài biết đến. Nếu không phải hắn sắp không cầm cự được, Lạc gia chủ cũng sẽ không ăn linh quả tổ tiên truyền xuống.
Ngươi làm sao mà biết? Người đặt câu hỏi chính là Lạc Phong, hắn bỗng nhiên nghĩ đến khi gặp được vị tỷ tỷ, nàng cho thuộc hạ khiêng hai tấm vải Thần y tái thế, bao trị bách bệnh . Chẳng lẽ không phải cái kẻ lừa đảo mà thật sự là thần y?!
Trong lúc nhất thời, Lạc Phong tâm tình thay đổi khó lường.
Hỏa Linh Quả tuy là linh dược, nhưng cũng không công hiệu giải độc, ngươi ăn vào sẽ khiến tình huống càng tệ. Vân Chỉ Tịch nhíu nhíu mày, cảm thấy Hỏa Linh Quả bị phá hư, thật sự quá đáng tiếc. Phải biết rằng ở huyện Thanh Thành, dược liệu phần lớn đều là hàng bình thường, có thể đạt tới cấp bậc linh dược rất ít. Mà Hỏa Linh Quả xem như linh dược có chất lượng khá tốt, nay bị lãng phí như vậy, bán luyện dược sư như nàng thật đau lòng.
Vậy phải làm sao đây, xin tiểu đại phu hãy giúp đỡ! Lạc phu nhân nghiễm nhiên đem sự hoài nghi đối với Vân Chỉ Tịch hoàn toàn ném sau đầu, chỉ cảm thấy vị tiểu mỹ nhân đại phu này giống như thần! Ngay cả bắt mạch đều không làm cũng đã nhìn ra vấn đề của phu quân!
Ta thử xem đi. Vân Chỉ Tịch dù sao cũng là lần đầu tiên thí nghiệm, trong lòng cũng không nắm chắc lắm.
Lạc Phong bỗng nhiên ôm lấy chân nàng quỳ trên mặt đất, thanh âm nghẹn ngào nói: Thần y tỷ tỷ, lúc trước đều là ta không tốt, ta rất xin lỗi người. Chỉ cần ngươi cứu cha ta, sau này ta sẽ làm trâu làm ngựa báo đáp, sẽ không có nửa câu oán hận!
Vân Chỉ Tịch nhíu nhíu mày, cúi đầu nhìn một đôi mắt sáng ngời của Lạc Phong có một phần kiên nghị quyết tuyệt, nàng chậm rãi rút chân về: Ta không thiếu trâu ngựa.
Dứt lời, Vân Chỉ Tịch đã muốn đi tới mép giường. Lạc gia chủ hơi thở thoi thóp, nhìn Vân Chỉ Tịch suy yếu nói: Tiểu đại phu, ta biết tình huống của chính mình, sợ là sống không quá hai ngày nữa. Ngươi cũng đừng cố sức, đi thôi.
Cha —— không cần như vậy, để đại phu nhìn xem đi. Lạc Phong quỳ sát mép giường, cầm tay phụ thân đau đớn nói. Hận thù của hắn đối với Quỷ Phủ Bang đã biến thành không đội trời chung.
Lão gia, ngài không thể bỏ mặc cô nhi quả phụ chúng ta mà đi, Lạc gia không thể bại —— Lạc phu nhân khóc ròng nói.
Lạc gia chủ sắc mặt bi thương, nếu có thể hắn đương nhiên cũng không muốn chết, nhưng mà hắn cũng là người tu luyện, tương đối rõ ràng tình huống cơ thể của mình. Mà cho dù độc đã giải nhưng những kinh mạch đã bị phế bỏ cũng sẽ không khôi phục, như vậy hắn có khác gì một phế nhân, còn không bằng đã chết......
Nên để ta thử xem đi, nếu đã biết sống không quá hai ngày này, còn có cái gì không thể thử. Vân Chỉ Tịch đối với những người có thảm kịch thế này cũng không có quá nhiều tâm tư, chỉ là nhàn nhạt nói.
Cha —— cầu xin ngươi —— Lạc Phong đau khổ cầu xin, Lạc phu nhân cũng là như thế.
Lạc gia chủ cười khổ một tiếng nói: Thôi thôi, tiểu đại phu, vậy phiền toái ngươi.
Ừ.
Vân Chỉ Tịch gật gật đầu, để Lạc Phong cùng Lạc phu nhân nhường chỗ, nàng mới ngồi xuống.
Vân Thất phối hợp, lập tức dâng lên ngân châm Vân Chỉ Tịch mới mua, trong lòng lại nói thầm, Thất tiểu thư giả dạng như thật nha, chỉ là nàng làm thế nào nhìn ra đối phương ăn Hỏa Linh Quả?
Nhưng lúc Vân Chỉ Tịch thể hiện ra bản lĩnh thuật châm cứu, khiến Vân Thất thiếu chút nữa rớt tròng mắt! Không chỉ có hắn, mà Vân Bát và người của Lạc gia, đều là khiếp sợ choáng váng!
Chỉ thấy tay Vân Chỉ Tịch cầm lấy ngân châm, chậm rãi biến ảo! Ngay sau đó, đôi tay trắng như ngọc tựa như hồ điệp xuyên hoa, bắt đầu nhẹ nhàng lặp đi lặp lại di chuyển trên Lạc gia chủ! Từ đùi đi lên đan điền, lại đi tới tâm mạch, quá trình cứ như nước chảy mây trôi khiến người hoa cả mắt, chỉ cảm thấy có vô số bàn tay trong suốt lên lên xuống xuống trên người Lạc gia chủ!
Thần y! Lạc phu nhân ngơ ngẩn nói, nàng chưa từng thấy qua đại phu nào có thuật châm cứu thuật như thế! Thủ pháp thật thần kỳ!
Nếu chỉ là như thế thì chỉ làm người ta khiếp sợ mà thôi. Nhưng sau khi Vân Chỉ Tịch châm cứu, lần thứ hai lộ ra một đôi bàn tay trắng nửa trong suốt, bên trên còn lập loè nhàn nhạt ánh huỳnh quang, giống như là một đôi tay của tiên nhân!
Chỉ thấy đôi tay chậm rãi di chuyển trên người Lạc gia chủ! Mỗi tấc chấn ra một cây ngân châm, Lạc gia chủ đồng thời phun ra một ngụm máu đen! Lặp đi lặp lại như thế, Lạc gia chủ trên người ngân châm đã rút ra hết, giường hắn nằm đã bị máu đen thấm ướt, tỏa ra mùi tanh hôi nồng đậm làm người buồn nôn!
Nhưng Vân Chỉ Tịch lại ngồi yên không động, lúc này trên gương mặt xinh đẹp của nàng đã lấm tấm những giọt mồ hôi, hiển nhiên làm việc này rất tiêu hao sức lực! Nhưng nàng biểu tình nghiêm túc, bàn tay thần kỳ tay lúc này dừng ở trên đan điền Lạc gia chủ, hai tay đan chéo mạnh mẽ nhấn một cái!
Oa —— Lạc gia chủ lần thứ hai phun ra một búng máu, mà một ngụm đều nhiều hơn bất kỳ lần nào trước! Mà hắn cả người cũng bị chấn đến ngồi dậy, sắc mặt tái nhợt chưa từng thấy!
Cha —— Lạc Phong sắc mặt đại biến, tiến lên.
Lăn! Vân Chỉ Tịch quát lạnh một tiếng, Vân Thất kéo Lạc Phong ra!
Cùng lúc đó, Vân Chỉ Tịch dùng đôi tay tỏa ra ánh sáng nhạt mạnh mẽ vỗ xuống ngực Lạc gia chủ!
Oa oa —— Lạc gia chủ phun ra rất nhiều máu, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy!
Lạc Phong kêu thảm thiết một tiếng, Lạc phu nhân mặt như màu đất, nhưng mà cặp mắt vốn dĩ bị chất độc làm vẩn đục của Lạc gia chủ lại sáng lên!
Lúc này Lạc gia chủ phun ra máu màu đỏ tươi, không có vị tanh hôi nữa!
/54
|