Thần Vương Độc Phi: Thiên Tài Luyện Đan Sư

Chương 186 - Mạch Nước Ngầm Bắt Đầu Khởi Động

/192


Bầu trời đầy những vì sao, trời xanh vô biên vẫn lạnh tanh như vậy, chỉ là, tổng bộ Thiên Hoa Cung không còn xanh vàng rực rỡ như trước kia nữa, khắp nơi đều đầy đống đổ nát bị san bằng sau đại chiến.

Thật xin lỗi chủ tử! Năm thuộc hạ Nguyên Tổ vô cùng chán nản, ở trong giay phút sống chết, bọn họ đánh không lại kẻ địch, Thiên Hoa Cung thiếu chút nữa thì bị phá hủy.

Không có việc gì, các ngươi đi xuống trước đi. Đông Phương Linh Thiên phất tay nói, chỉ mấy chỗ nhà nhỏ vắng vẻ ở Thiên Hoa Cung vẫn không bị hủy diệt.

Đợi đã nào...! Lăng Kỳ Tuyết từ trong Hỗn Độn Thế Giới lấy ra mấy bình Phục Nguyên Đan cấp bậc Nguyên Tôn, chia ra đưa cho bọn họ mỗi người một bình.

Nhìn Tiểu Tỏa thấy thèm chỉ còn kém nhào qua giành bình thuốc!

Tỷ tỷ, ta cũng vậy muốn nha!

Chỉ là, nó không phải cần Phục Nguyên Đan, mà là Nguyên Khí Đan có thể trợ giúp nó lớn lên.

Môn nhân khác trong Thiên Hoa Cung rối rít từ trong đống hoang tàn bò ra ngoài, đi đến trước mặt Đông Phương Linh Thiên, cúi đầu, không dám lên tiếng.

Mới vừa đại chiến bọn họ còn không làm rõ đã xảy ra chuyện gì, đã bị chôn ở trong ngói vụn, làm môn nhân của Thiên Hoa Cung, Thiên Hoa Cung ở trong lúc sống còn, một chút tác dụng cũng không có đưa đến.

Trong lòng hoàn toàn khổ sở, rối rít chạy đến đây chờ xử lý.

Lục Sa từ trong phế tích bò ra ngoài, mắng thầm: Đồ con rùa con kia, lại dám chạy đến Thiên Hoa Cung gây chuyện, ngày mai cần phải cho bọn họ một chút giáo huấn mới được.

Hắn vẫn còn đang chôn vùi ở trong mộng đẹp, trên mặt bị ngói vụn rơi xuống gây sát thương, nhưng vừa ra ngoài đã trợn tròn mắt, Thiên Hoa Cung lại không còn nữa rồi!

Chủ tử! Lục Sa tiểu ra quần bò đến dưới chân Đông Phương Linh Thiên.

Ngày mai rồi hãy nói! Đông Phương Linh Thiên ném nạp giới cho Lục Sa, ôm lấy Lăng Kỳ Tuyết bay lên trời.

Thỏ khôn có ba hang, Thiên Hoa Cung ở Giáo La Thành cũng không chỉ có chỗ tổng bộ này, nhắc đến cũng rất lâu rồi không đến biệt viện nhỏ trong suối nước nóng rồi!

Gió đêm hơi lạnh, ngược gió, một bóng dáng màu đen ở bầu trời kiến trúc Giáo La Thành xẹt qua thật nhanh.

Không, nếu là nhìn kỹ, đó là hai bóng dáng.

Lăng Kỳ Tuyết ở trong cái ôm của Đông Phương Linh Thiên, vóc người yêu kiều nhỏ nhắn vùi ở trong lồng ngực nở nang của hắn, cộng thêm tốc độ nhanh, nếu không phải nhìn kỹ, còn không nhìn ra Đông Phương Linh Thiên ôm một người.

Cũng không biết là vô tình hay cố ý, Đông Phương Linh Thiên ôm Lăng Kỳ Tuyết ở trên bầu trời tòa phủ đệ của Nam Cung Kình, phá vỡ trời đêm mà qua.

Lúc này Nam Cung kình còn đang trên đường từ hoàng cung chạy về, nhưng một màn này, lại bị một nữ tử y phục trắng ngồi ở bên cửa sổ thấy được.

Ở trong ánh sáng đêm chập chờn, một thân y phục màu trắng, nổi bật lên đôi mắt của nữ tử tràn đầy đố kỵ, càng thêm đỏ ngầu.

Lăng Kỳ Tuyết!

Ta muốn giết ngươi!

Hai tay Văn Oánh Oánh nắm thành quyền, móng tay thật dài cắm vào lòng bàn tay, máu đỏ tươi chảy ra ngoài, nàng lại không cảm thấy đau chút nào, ngược lại, càng thêm kích phát hận ý trong lòng!

Nếu không phải là có Lăng Kỳ Tuyết con tiểu yêu tinh mị hoặc này, sao tứ hoàng tử có thể coi nàng không ra


/192

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status