-Tiểu Điềm muội muội, chạy chậm một chút, cẩn thận kẻo ngã.
-Cẩm Lan tỉ, nhanh lên nào, tỉ thật chậm nha.
-Muội chạy chậm lại một chút, chúng ta ra ngoài mua dược liệu và đồ ăn ngon có được không?
Được a~ muội muốn ăn kẹo hồ lô.
-Vậy được, lại đây tỉ cầm tay.
-Ân, Cẩm Lan tỉ tỉ thật xinh đẹp.
-Cái miệng nhỏ này...
Hai bóng người một lớn một nhỏ, người lớn vận một bộ hồng y thêu những cánh đào, người nhỏ vận lam y với những đóa thủy tiên nho nhỏ cùng nắm tay nhau rời đi. Họ không biết rằng có một người rất hận họ ẩn sau bụi cây đi ra.
-Tam tiểu thư Tô Cẩm Lan, luyện dược sư nhất phẩm mới 14 tuổi. Cửu tiểu thư Tô Tiểu Điềm, bảo bối của Tô gia, khi sinh ra trời sinh dị tượng, 7 tháng biết đi, 1 tuổi biết nói, 2 tuổi biết viết chữ, 4 tuổi biết là thơ, cầm kì thi họa tinh thông. Hừ gia tộc thiên tài sao? Ta sẽ khiến cho gia tộc thiên tài các ngươi có một phế tài. Cứ từ từ mà tận hưởng vui vẻ đi, đến lúc đó sẽ cười không nổi đâu!
Nói rồi y cất bước xoay người rời khỏi nơi đó theo hướng ngược lại.
~ ta là đường phân cắt sự thù hận~
-Tên tiểu thâu to gan kia, đứng lại cho bổn cô nương!
Một bóng dáng màu lam đuổi theo một tên trộm theo sau đó là một cô nương hồng y, bóng dáng ba người thoắt ẩn thoắt hiện. Tên trộm vừa chạy vừa xô đông đẩy tây các vật cản trên đường. Tiểu cô nương chạy theo thì tận lực né tránh những chướng ngại vật mà tên trộm đã tạo ra. Hai người tạo nên một phường thị gà bay chó sủa. Tiểu cô nương sắp té ngã thì có một cánh tay hữu lực kéo lại.
- Tiểu muội muội cẩn thận chứ, tại sao lại đuổi theo hắn như vậy?
-Đại ca ca, hắn...hức...hắn giật kẹo... hức...kẹo hồ lô của ta... hức...
-Ta bắt hắn lại cho muội có được không? Ngoan nín nào!Nói rồi y đưa cho cô một cái khăn tay trắng tinh, sau đó y đứng lên huy động nguyên tố trong đan điền của mình, một pháp trận mộc nguyên tố có ba hành tinh cùng sáu mộc thạch xuất hiện. Y đưa tay chỉ vào tên trộm, lập tức năm sợi dây leo vọt lên uốn éo né tránh người ở phường thị, các dây leo vừa chạm vào tên trộm liền lập tức quấn lấy cả người hắn. Tiểu Điềm nhìn vị công tử đã giúp đỡ mình, y tầm 15-16 tuổi là một đại vũ sư cấp sáu mộc nguyên tố. Được tính là một mỹ nam. Hai người đến trước tên trộm, Tiểu Điềm liền giật lại hồng bao của mình, tức giận đạp chân tên trộm là hắn kêu gào thảm thiết. Xong cô liền xoay người nở nụ cười điềm đạm với nam tử.
-Đa tạ đại ca ca, huynh có thể cho muội biết tên của huynh được không?
-Ta là Lăng Vũ, không cần cảm tạ ta, ta chỉ là tiện tay giúp đỡ thôi. Muội ra ngoài một mình à?
-Lăng đại ca ca, muội tên là Tô Tiểu Điềm, hôm nay muội cùng tỉ tỉ dạo phường thị thì gặp tên đó, hắn giật hồng bao của muội, muội đuổi theo thì lại lạc mất tỉ tỉ rồi. Phường thị này đông quá muội không biết tìm tỉ tỉ ở đâu cả, Lăng ca ca có thể giúp muội tìm tỉ tỉ được không?
- Cũng được thôi, đi, ta dẫn muội tìm tỉ tỉ.
Hai người đi sắp hết phường thị thì gặp hồng y nữ tử Tô Cẩm Lan.
-Cẩm Lan tỉ, muội ở đây- cô vừa nói vừa vẫy tay.
Tô Cẩm Lan bị lạc Tiểu Điềm, tìm đến sốt ruột đã bắt đầu rối lên thì thấy Tiểu Điềm một thân vô khuyết vẫy tay với mình, tâm rốt cuộc thả lỏng, nàng chạy đến cốc nhẹ vào đầu Tiểu Điềm.
-Muội thật là làm ta lo chết đi được, nếu muội có mệnh hệ gì thì chắc gia gia chôn ta mất thôi.
-Hì hì làm sao mà chôn thiên tài luyện dược sư Cẩm Lan tỉ được. À giới thiệu tỉ đây là Lăng Vũ đại ca ca, là người bắt tên trộm đáng hận đó. Muội nói tỉ biết nha, huynh ấy là một đại vũ sư mộc nguyên tố a~
Lúc này nàng(TCL) mới để ý đến vị nam tử đứng kế bên nàng ấy(TTĐ), nàng(TCL) thoáng ngẩn người trong một sát na, rồi nàng mỉm cười với y.
-Đa tạ Lăng công tử đã đưa muội muội ta trở về an toàn, chẳng hay công tử có rảnh đến Tô gia của chúng tôi để hậu tạ?
- Đa tạ thành ý của Tô cô nương, Lăng Vũ có hẹn với một người ở Vạn An lâu, xin thứ lỗi.
-Không sao đâu, công tử có việc bận thì cứ đi, sau này nếu công tử cần giúp gì thì cứ nói với Cẩm Lan, Cẩm Lan sẽ giúp đỡ hết sức có thể. Tạm biệt Lăng công tử.
Lăng Vũ nhìn hai bóng người rời đi, chính mình cũng xoay người đi, y sẽ chẳng ngờ mình giúp đỡ một tiểu cô nương, sau này sẽ cứu mình một mạng. Nhưng đó là chuyện của sau này.
-Cẩm Lan tỉ, nhanh lên nào, tỉ thật chậm nha.
-Muội chạy chậm lại một chút, chúng ta ra ngoài mua dược liệu và đồ ăn ngon có được không?
Được a~ muội muốn ăn kẹo hồ lô.
-Vậy được, lại đây tỉ cầm tay.
-Ân, Cẩm Lan tỉ tỉ thật xinh đẹp.
-Cái miệng nhỏ này...
Hai bóng người một lớn một nhỏ, người lớn vận một bộ hồng y thêu những cánh đào, người nhỏ vận lam y với những đóa thủy tiên nho nhỏ cùng nắm tay nhau rời đi. Họ không biết rằng có một người rất hận họ ẩn sau bụi cây đi ra.
-Tam tiểu thư Tô Cẩm Lan, luyện dược sư nhất phẩm mới 14 tuổi. Cửu tiểu thư Tô Tiểu Điềm, bảo bối của Tô gia, khi sinh ra trời sinh dị tượng, 7 tháng biết đi, 1 tuổi biết nói, 2 tuổi biết viết chữ, 4 tuổi biết là thơ, cầm kì thi họa tinh thông. Hừ gia tộc thiên tài sao? Ta sẽ khiến cho gia tộc thiên tài các ngươi có một phế tài. Cứ từ từ mà tận hưởng vui vẻ đi, đến lúc đó sẽ cười không nổi đâu!
Nói rồi y cất bước xoay người rời khỏi nơi đó theo hướng ngược lại.
~ ta là đường phân cắt sự thù hận~
-Tên tiểu thâu to gan kia, đứng lại cho bổn cô nương!
Một bóng dáng màu lam đuổi theo một tên trộm theo sau đó là một cô nương hồng y, bóng dáng ba người thoắt ẩn thoắt hiện. Tên trộm vừa chạy vừa xô đông đẩy tây các vật cản trên đường. Tiểu cô nương chạy theo thì tận lực né tránh những chướng ngại vật mà tên trộm đã tạo ra. Hai người tạo nên một phường thị gà bay chó sủa. Tiểu cô nương sắp té ngã thì có một cánh tay hữu lực kéo lại.
- Tiểu muội muội cẩn thận chứ, tại sao lại đuổi theo hắn như vậy?
-Đại ca ca, hắn...hức...hắn giật kẹo... hức...kẹo hồ lô của ta... hức...
-Ta bắt hắn lại cho muội có được không? Ngoan nín nào!Nói rồi y đưa cho cô một cái khăn tay trắng tinh, sau đó y đứng lên huy động nguyên tố trong đan điền của mình, một pháp trận mộc nguyên tố có ba hành tinh cùng sáu mộc thạch xuất hiện. Y đưa tay chỉ vào tên trộm, lập tức năm sợi dây leo vọt lên uốn éo né tránh người ở phường thị, các dây leo vừa chạm vào tên trộm liền lập tức quấn lấy cả người hắn. Tiểu Điềm nhìn vị công tử đã giúp đỡ mình, y tầm 15-16 tuổi là một đại vũ sư cấp sáu mộc nguyên tố. Được tính là một mỹ nam. Hai người đến trước tên trộm, Tiểu Điềm liền giật lại hồng bao của mình, tức giận đạp chân tên trộm là hắn kêu gào thảm thiết. Xong cô liền xoay người nở nụ cười điềm đạm với nam tử.
-Đa tạ đại ca ca, huynh có thể cho muội biết tên của huynh được không?
-Ta là Lăng Vũ, không cần cảm tạ ta, ta chỉ là tiện tay giúp đỡ thôi. Muội ra ngoài một mình à?
-Lăng đại ca ca, muội tên là Tô Tiểu Điềm, hôm nay muội cùng tỉ tỉ dạo phường thị thì gặp tên đó, hắn giật hồng bao của muội, muội đuổi theo thì lại lạc mất tỉ tỉ rồi. Phường thị này đông quá muội không biết tìm tỉ tỉ ở đâu cả, Lăng ca ca có thể giúp muội tìm tỉ tỉ được không?
- Cũng được thôi, đi, ta dẫn muội tìm tỉ tỉ.
Hai người đi sắp hết phường thị thì gặp hồng y nữ tử Tô Cẩm Lan.
-Cẩm Lan tỉ, muội ở đây- cô vừa nói vừa vẫy tay.
Tô Cẩm Lan bị lạc Tiểu Điềm, tìm đến sốt ruột đã bắt đầu rối lên thì thấy Tiểu Điềm một thân vô khuyết vẫy tay với mình, tâm rốt cuộc thả lỏng, nàng chạy đến cốc nhẹ vào đầu Tiểu Điềm.
-Muội thật là làm ta lo chết đi được, nếu muội có mệnh hệ gì thì chắc gia gia chôn ta mất thôi.
-Hì hì làm sao mà chôn thiên tài luyện dược sư Cẩm Lan tỉ được. À giới thiệu tỉ đây là Lăng Vũ đại ca ca, là người bắt tên trộm đáng hận đó. Muội nói tỉ biết nha, huynh ấy là một đại vũ sư mộc nguyên tố a~
Lúc này nàng(TCL) mới để ý đến vị nam tử đứng kế bên nàng ấy(TTĐ), nàng(TCL) thoáng ngẩn người trong một sát na, rồi nàng mỉm cười với y.
-Đa tạ Lăng công tử đã đưa muội muội ta trở về an toàn, chẳng hay công tử có rảnh đến Tô gia của chúng tôi để hậu tạ?
- Đa tạ thành ý của Tô cô nương, Lăng Vũ có hẹn với một người ở Vạn An lâu, xin thứ lỗi.
-Không sao đâu, công tử có việc bận thì cứ đi, sau này nếu công tử cần giúp gì thì cứ nói với Cẩm Lan, Cẩm Lan sẽ giúp đỡ hết sức có thể. Tạm biệt Lăng công tử.
Lăng Vũ nhìn hai bóng người rời đi, chính mình cũng xoay người đi, y sẽ chẳng ngờ mình giúp đỡ một tiểu cô nương, sau này sẽ cứu mình một mạng. Nhưng đó là chuyện của sau này.
/9
|