Bảy cái hồn hoàn hiện lên, một cái màu trắng bạch kim huyễn lệ, sáu cái còn lại là màu đỏ thẩm, màu đỏ hồn hoàn tô đậm nét đẹp cho bạch sắc hồn hoàn duy nhất trong bảy cái hồn hoàn. Trong đám sương màu đỏ không ai thấy được hồn hoàn hình thái của Phi Linh duy chỉ có Diễm Nhi nàng một người. Lần đầu tiên thấy được chân chính hồn hoàn của Phi Linh, hai mắt Diễm Nhi vốn đã có căng tròn giờ lại thêm muốn lồi ra như thể. Làm sao có khả năng? Không phải mười vạn năm hồn hoàn chỉ là giả sao? Không phải trên người tên Hoắc Vũ Hạo làm ra sao?
-Tiểu muội muội, ngươi thấy được chân chính hồn hoàn của ta rồi. Phải làm sao đây? Vốn định cho các ngươi một kích thoải mái nhưng nghĩ lại các ngươi trận trước xém tí nữa tổn thương đến Tiêu Tiêu dễ thương nhà ta rồi.
Phi Linh sắc mặt vô cùng ta mị nói. Liệu có phải hay không tên này bị S đây, chứ ta thấy hắn có chút máu a.
Nghe tới đây Diễm Nhi nhưng là hiểu ra thứ gì đó.
-Là ngươi! Ngươi đỡ một chiêu kia của Tiêu Lệ.
Giọng điệu run rẩy, Diễm Nhi nhưng là nhảy ra khỏi cánh tay của Phi Linh, ngón tay run run chỉ vào Phi Linh nói.
-A! Rất thông minh a. Nhưng phần thưởng thì không có. Chỉ có hình phạt thôi.
Phi Linh hai tay vỗ vỗ tán thưởng cho đầu óc không thiếu muối của Diễm Nhi, nói thật thì nói đến đây người thông minh có khi không đoán được ấy chứ. Nhưng mà cô nàng này vẫn giữ được một tia bình tĩnh mà suy nghĩ ra được.
Nói xong, hồn hoàn bạch sắc kim sí của Phi Linh sáng lên, mắt Phi Linh lúc này lại chuyển sang một màu khác, một vàng một trắng hai bên con ngươi. Kèm theo đó, Phi Linh phát động hồn kỹ thứ ba của Thiên Mộng, Mê Huyễn.
Dưới ảnh hưởng của hồn kỹ Mê Huyễn, Diễm Nhi nay đã đờ ra, hai mắt đã không có thần nữa, cứ như một con rối vậy. Thần chí của nàng giờ đã rơi vào một không gian đen tối, trong đó có vô số những hình ảnh khác nhau, quá khứ, nổi sợ cùng những thứ nàng không muốn. Ở nơi đó, Diễm Nhi chỉ ôm tai cuối đấu nhắm mắt khóc, van xin tha thứ, kêu gào thảm thiết.
Mà bên ngoài đài thi đấu, giọng của Diễm Nhi được khuếch trương, lan tràn ra ngoài thảm thiết. Khiến nhiều người rùng mình, lo sợ. Các học viện khác bắt đầu ngưng trọng sắc mặt. Sử Lai Khắc nghe thế cũng chảy mồ hôi. Trời ạ! Phi Linh có phải hay không làm quá lên đây? Thậm chí không chỉ có tiếng của Diễm Nhi mà vị trọng tài hồn thánh cùng Diệp Vô Tình cũng có trong đó.
Sau một lúc la hét om sòm, sương mù đỏ dần tan đi, bốn thân ảnh cũng dần hiện ra, mà chỉ có một người đứng, và đó chính là Phi Linh. Còn lại ba người khác thì đều nằm yên dưới đất, vẻ mặt vô cùng sợ hãi.
Toàn bộ quảng trường đều đứng lên, quan sát bên trong đài mà chấn kinh, khiếp sợ. Ngay cả hồn thánh trọng tài cũng bị một chiêu làm cho đánh bại nữa thì còn đấu gì nữa, Sử Lai Khắc lần này lại dành quán quân nữa a.
Mà sau đó một trọng tài khác lại được cử lên, cùng sau đó là một dàn nhân viên y tế, vị trong tài cũng có hồn thánh cấp bậc. Mọi chuẩn đoán đều được đưa ra, ba người đều bị ảnh hưởng về tinh thần nhưng không có quá nặng, may mắn là không mất trí hay trở thành ngu muội.
Phi Linh thì đi xuống đài sau khi đã được tuyên bố Sử Lai Khắc chiến thắng trận này, và cũng chiến thắng vòng này. Thẳng tới khu chờ chiến của Sử Lai Khắc.
-Phi Linh, ngươi vừa rồi… vừa rồi đã làm cái gì?
Vương Ngôn vẫn còn kinh ngạc lắp ba lắp bắp hỏi Phi Linh. Đùa a. Hắn còn không biết Phi Linh cái gì trong đám sương mù đó nữa là.
-Có gì đâu. Cho chúng một trận a. Tên nào dám động đến các học muội học đệ đáng yêu của ta thì phải nhận hình phạt chứ.
Nói nói, tay thi nhẹ xoa xoa đầu của Tiêu Tiêu. Tiêu Tiêu thì hưởng thụ một chút, như cô em gái được cưng chiều như vậy. Nghe như vậy, mọi người cũng chỉ thở dài mà cười khổ. Được thương kiểu này thì có vẻ khá là tốt nhưng mà nếu vì vậy mà tàn sát người khác thì không tốt a. May mắn thay là không có ai thiệt mạng.
Sau đó, Sử Lai Khắc chọn lựa không quan chiến và quay về khách sạn, dù sao thì chỉ còn mỗi Hoắc Vũ Hạo, Vương Đông cùng Bối Bối là chưa phải dốc toàn lực chiến đấu cũng coi như chưa vượt qua khảo sát lần này, còn lại thì Phi Linh đã quyết định cho đậu toàn bộ. Khi về đến Tinh Hoàng khách sạn, Vương Ngôn cùng Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông ở cùng, sớm thì Phi Linh đã nói cho Vương Ngôn biết một chút rằng Vương Đông có thêm một võ hồn nữa, vừa rồi trận đấu cậu ra trận, cũng đã làm trễ nải việc phát triển một chút việc phát triển Hoắc Vũ Hạo cùng Vương Đông, nên cậu muốn cả hai cùng nhau cùng Vương Ngôn tìm hiểu về võ hồn thứ hai của Vương Đông.
-----------
Nhật Nguyệt đế quốc hoàng gia hồn đạo sư học viện phòng họp.
Trong đây không khí im lặng đến lạnh cả sóng lưng. Sau khi quan sát trận đấu vừa rồi của Sử Lai Khắc, nhất là trận cuối cùng, trận mà Phi Linh lên đài, đối với Phi Linh toàn bộ ấn tượng sâu không thể tả. Hoắc Vũ Hạo thần bí nhưng đã bị bọn họ phán đoán gần bảy tám phần, nhưng là, Phi Linh thì họ hoàn toàn không có cách nào đoán được, không lẽ tên này đã đạt thất hoàn hồn thánh, lần đầu tiên trong lịch sử đại tái xuất hiện thất hoàn hồn thánh thực lực a. Đây là điều đầu tiên họ có thể nghĩ ra được, còn lại thì thông tin quá mỏng manh, thiếu thốn, không đủ để đưa ra kết luận.
-Giờ chúng ta phải đối phó với hắn thế nào?
Mộng Hồng Trần nhưng là có một chút lo lắng nhưng có chút ngưỡng mộ Phi Linh, con gái mươi tuổi đầu thấy con trai tuấn tú, mạnh mẽ thế làm sao không động lòng đây?
-Khốn kiếp! Vốn nghĩ đã có thể dành chức quán quân đại tái lần này, không ngờ lại có tồn tại ghê gớm như thế. Sử Lai Khắc, thật đúng là làm ta lạnh cả sóng lưng, vốn đã biết tinh thần Sử Lai Khắc rất kinh khủng nhưng mà bây giờ tận mắt chứng kiến thì phải nói rằng rất mạnh mẽ.
Tiếu Hồng Trần cau mày thở dài.
-
Sáng sớm hôm sau.
Sử Lai Khắc mọi người cùng nhau ăn điểm tâm. Mã Tiểu Đào có vẻ khá uất ức với Phi Linh ngày hôm qua không cho mình ra tham chiến, Phi Linh cũng an ủi dỗ dành lấy, nên hôm nay cậu quyết làm gà rán cho dại gia. Món ăn Phi Linh làm ai cũng không cưỡng lại được, thậm chí ngay cả cá nướng Hoắc Vũ Hạo làm cũng gần như bị lãng quên mất rồi. Mã Tiểu Đào nhưng rất thích ăn gà rán, làm trúng món này, cô nàng cũng dịu lại. Mà dường như có một không khí lạ lùng giữa Tiêu Tiêu cùng Hòa Thái Đầu. Cả hai trong tràng đấu trước có vẻ nảy sinh một số tình cảm với nhau, tuy có chút nho nhỏ nhưng Phi Linh tin rằng nó không ảnh hưởng gì đến tình yêu của cả hai sau này.
Bầu trời hôm nay có chút u ám so với ngày thường, các trận đấu của cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái vẫn tiếp tục diễn ra. Hết hôm nay thì xem như vòng đấu vòng tròn đã qua ba lượt đấu. Số học viện có thể giữ thành tích toàn thắng trong mỗi tổ chỉ có một hoặc hai học viện mà thôi.
Có ba trận thắng liên tục dĩ nhiên thế cục cũng sáng sủa hơn. Các học viện nổi tiếng vẫn bước đều về trước, mà hiện nay, đối tượng được nhắc đến nhiều nhất vẫn như cũ, học viện đệ nhất đại lục, Sử Lai Khắc.
Hôm nay là ngày học viện Sử Lai Khắc đấu trận thứ tư.
--
Mai chắc từ từ ta bạo chương. AE đừng gấp. Mai ta còn công chuyện đi phỏng vấn nữa. :v Lo chết lun. First time :3
Số từ: 1624
-Tiểu muội muội, ngươi thấy được chân chính hồn hoàn của ta rồi. Phải làm sao đây? Vốn định cho các ngươi một kích thoải mái nhưng nghĩ lại các ngươi trận trước xém tí nữa tổn thương đến Tiêu Tiêu dễ thương nhà ta rồi.
Phi Linh sắc mặt vô cùng ta mị nói. Liệu có phải hay không tên này bị S đây, chứ ta thấy hắn có chút máu a.
Nghe tới đây Diễm Nhi nhưng là hiểu ra thứ gì đó.
-Là ngươi! Ngươi đỡ một chiêu kia của Tiêu Lệ.
Giọng điệu run rẩy, Diễm Nhi nhưng là nhảy ra khỏi cánh tay của Phi Linh, ngón tay run run chỉ vào Phi Linh nói.
-A! Rất thông minh a. Nhưng phần thưởng thì không có. Chỉ có hình phạt thôi.
Phi Linh hai tay vỗ vỗ tán thưởng cho đầu óc không thiếu muối của Diễm Nhi, nói thật thì nói đến đây người thông minh có khi không đoán được ấy chứ. Nhưng mà cô nàng này vẫn giữ được một tia bình tĩnh mà suy nghĩ ra được.
Nói xong, hồn hoàn bạch sắc kim sí của Phi Linh sáng lên, mắt Phi Linh lúc này lại chuyển sang một màu khác, một vàng một trắng hai bên con ngươi. Kèm theo đó, Phi Linh phát động hồn kỹ thứ ba của Thiên Mộng, Mê Huyễn.
Dưới ảnh hưởng của hồn kỹ Mê Huyễn, Diễm Nhi nay đã đờ ra, hai mắt đã không có thần nữa, cứ như một con rối vậy. Thần chí của nàng giờ đã rơi vào một không gian đen tối, trong đó có vô số những hình ảnh khác nhau, quá khứ, nổi sợ cùng những thứ nàng không muốn. Ở nơi đó, Diễm Nhi chỉ ôm tai cuối đấu nhắm mắt khóc, van xin tha thứ, kêu gào thảm thiết.
Mà bên ngoài đài thi đấu, giọng của Diễm Nhi được khuếch trương, lan tràn ra ngoài thảm thiết. Khiến nhiều người rùng mình, lo sợ. Các học viện khác bắt đầu ngưng trọng sắc mặt. Sử Lai Khắc nghe thế cũng chảy mồ hôi. Trời ạ! Phi Linh có phải hay không làm quá lên đây? Thậm chí không chỉ có tiếng của Diễm Nhi mà vị trọng tài hồn thánh cùng Diệp Vô Tình cũng có trong đó.
Sau một lúc la hét om sòm, sương mù đỏ dần tan đi, bốn thân ảnh cũng dần hiện ra, mà chỉ có một người đứng, và đó chính là Phi Linh. Còn lại ba người khác thì đều nằm yên dưới đất, vẻ mặt vô cùng sợ hãi.
Toàn bộ quảng trường đều đứng lên, quan sát bên trong đài mà chấn kinh, khiếp sợ. Ngay cả hồn thánh trọng tài cũng bị một chiêu làm cho đánh bại nữa thì còn đấu gì nữa, Sử Lai Khắc lần này lại dành quán quân nữa a.
Mà sau đó một trọng tài khác lại được cử lên, cùng sau đó là một dàn nhân viên y tế, vị trong tài cũng có hồn thánh cấp bậc. Mọi chuẩn đoán đều được đưa ra, ba người đều bị ảnh hưởng về tinh thần nhưng không có quá nặng, may mắn là không mất trí hay trở thành ngu muội.
Phi Linh thì đi xuống đài sau khi đã được tuyên bố Sử Lai Khắc chiến thắng trận này, và cũng chiến thắng vòng này. Thẳng tới khu chờ chiến của Sử Lai Khắc.
-Phi Linh, ngươi vừa rồi… vừa rồi đã làm cái gì?
Vương Ngôn vẫn còn kinh ngạc lắp ba lắp bắp hỏi Phi Linh. Đùa a. Hắn còn không biết Phi Linh cái gì trong đám sương mù đó nữa là.
-Có gì đâu. Cho chúng một trận a. Tên nào dám động đến các học muội học đệ đáng yêu của ta thì phải nhận hình phạt chứ.
Nói nói, tay thi nhẹ xoa xoa đầu của Tiêu Tiêu. Tiêu Tiêu thì hưởng thụ một chút, như cô em gái được cưng chiều như vậy. Nghe như vậy, mọi người cũng chỉ thở dài mà cười khổ. Được thương kiểu này thì có vẻ khá là tốt nhưng mà nếu vì vậy mà tàn sát người khác thì không tốt a. May mắn thay là không có ai thiệt mạng.
Sau đó, Sử Lai Khắc chọn lựa không quan chiến và quay về khách sạn, dù sao thì chỉ còn mỗi Hoắc Vũ Hạo, Vương Đông cùng Bối Bối là chưa phải dốc toàn lực chiến đấu cũng coi như chưa vượt qua khảo sát lần này, còn lại thì Phi Linh đã quyết định cho đậu toàn bộ. Khi về đến Tinh Hoàng khách sạn, Vương Ngôn cùng Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông ở cùng, sớm thì Phi Linh đã nói cho Vương Ngôn biết một chút rằng Vương Đông có thêm một võ hồn nữa, vừa rồi trận đấu cậu ra trận, cũng đã làm trễ nải việc phát triển một chút việc phát triển Hoắc Vũ Hạo cùng Vương Đông, nên cậu muốn cả hai cùng nhau cùng Vương Ngôn tìm hiểu về võ hồn thứ hai của Vương Đông.
-----------
Nhật Nguyệt đế quốc hoàng gia hồn đạo sư học viện phòng họp.
Trong đây không khí im lặng đến lạnh cả sóng lưng. Sau khi quan sát trận đấu vừa rồi của Sử Lai Khắc, nhất là trận cuối cùng, trận mà Phi Linh lên đài, đối với Phi Linh toàn bộ ấn tượng sâu không thể tả. Hoắc Vũ Hạo thần bí nhưng đã bị bọn họ phán đoán gần bảy tám phần, nhưng là, Phi Linh thì họ hoàn toàn không có cách nào đoán được, không lẽ tên này đã đạt thất hoàn hồn thánh, lần đầu tiên trong lịch sử đại tái xuất hiện thất hoàn hồn thánh thực lực a. Đây là điều đầu tiên họ có thể nghĩ ra được, còn lại thì thông tin quá mỏng manh, thiếu thốn, không đủ để đưa ra kết luận.
-Giờ chúng ta phải đối phó với hắn thế nào?
Mộng Hồng Trần nhưng là có một chút lo lắng nhưng có chút ngưỡng mộ Phi Linh, con gái mươi tuổi đầu thấy con trai tuấn tú, mạnh mẽ thế làm sao không động lòng đây?
-Khốn kiếp! Vốn nghĩ đã có thể dành chức quán quân đại tái lần này, không ngờ lại có tồn tại ghê gớm như thế. Sử Lai Khắc, thật đúng là làm ta lạnh cả sóng lưng, vốn đã biết tinh thần Sử Lai Khắc rất kinh khủng nhưng mà bây giờ tận mắt chứng kiến thì phải nói rằng rất mạnh mẽ.
Tiếu Hồng Trần cau mày thở dài.
-
Sáng sớm hôm sau.
Sử Lai Khắc mọi người cùng nhau ăn điểm tâm. Mã Tiểu Đào có vẻ khá uất ức với Phi Linh ngày hôm qua không cho mình ra tham chiến, Phi Linh cũng an ủi dỗ dành lấy, nên hôm nay cậu quyết làm gà rán cho dại gia. Món ăn Phi Linh làm ai cũng không cưỡng lại được, thậm chí ngay cả cá nướng Hoắc Vũ Hạo làm cũng gần như bị lãng quên mất rồi. Mã Tiểu Đào nhưng rất thích ăn gà rán, làm trúng món này, cô nàng cũng dịu lại. Mà dường như có một không khí lạ lùng giữa Tiêu Tiêu cùng Hòa Thái Đầu. Cả hai trong tràng đấu trước có vẻ nảy sinh một số tình cảm với nhau, tuy có chút nho nhỏ nhưng Phi Linh tin rằng nó không ảnh hưởng gì đến tình yêu của cả hai sau này.
Bầu trời hôm nay có chút u ám so với ngày thường, các trận đấu của cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái vẫn tiếp tục diễn ra. Hết hôm nay thì xem như vòng đấu vòng tròn đã qua ba lượt đấu. Số học viện có thể giữ thành tích toàn thắng trong mỗi tổ chỉ có một hoặc hai học viện mà thôi.
Có ba trận thắng liên tục dĩ nhiên thế cục cũng sáng sủa hơn. Các học viện nổi tiếng vẫn bước đều về trước, mà hiện nay, đối tượng được nhắc đến nhiều nhất vẫn như cũ, học viện đệ nhất đại lục, Sử Lai Khắc.
Hôm nay là ngày học viện Sử Lai Khắc đấu trận thứ tư.
--
Mai chắc từ từ ta bạo chương. AE đừng gấp. Mai ta còn công chuyện đi phỏng vấn nữa. :v Lo chết lun. First time :3
Số từ: 1624
/347
|