Diễm Nhi ra tay rồi, Thượng Quan Tàn cũng không nhàn rỗi, trong tay Nhiếp Hồn Linh nhẹ nhàng lay động, liên tiếp đinh linh linh âm thanh âm vang lên. Có vẻ hắn cố tình dùng một kĩ năng nào đó loại quấy rối tinh thần, nhưng Phi Linh há có dễ dàng bị ảnh hưởng. Một đòn phản xạ lại bằng lá chắn vectơ của Phi Linh. Xoạt. Đòn quấy rối kia bị phản ngược lại ngay chủ nhân của nó. Thượng Quan Tàn không thể nghi ngờ là bị đòn sở trường của mình dội lại mà chịu dưới sự ảnh hưởng, hơi bị đình trệ một chút. Ngay lúc đó quả cầu lửa của Diễm Nhi cũng tới chỗ Phi Linh. Phi Linh vẫn đứng đấy, không động đậy, hứng chịu toàn bộ đòn đánh.
Ầm.
Quả cầu lửa kia chạm đến Phi Linh, âm thanh nổ lớn vang lên, khói lửa tung tóe mà phóng ra ngoài. Kèm theo đó là một luồng gió khá lớn tạo thành xung lực oanh ra làm rung rẩy lồng phòng hộ gần đó. Điều này chứng tỏ rằng đòn công kích của Diểm Nhi sức không kích cũng khá uy chấn a.
Làm mọi người thấy là, Phi Linh cho tới thời điểm bị đánh tới nhưng vẫn không làm ra một chút động tác. Diễm Nhi cùng Diệp Vô Tình thì lại không biết Thượng Quan Tâm bị phản phệ tinh thần quấy nhiểu mà đứng yên trong giây lát. Cũng không biết Phi Linh kế tiếp sẽ làm ra hành đọng gì.
Không xem xét bên mình, Diệp Vô Tình hắn nhưng là có một loại cảm giác Phi Linh vô cùng nguy hiểm. Mặc dù ăn một đòn kia, nhưng mà ai mà biết được tên này chưa từng xuất hiện từ đầu đến giờ, làm sao biết hắn có cái gì tu vi đây? Với lại ai lại dại gì đứng hứng cả đòn công kích dù là công kích của một tứ hoàn hồn tông thực lực cấp bậc. Cũng không chừng chừ nữa, Diệp Vô cũng ra tay rồi, công kích phương thức của hắn, ngoài dự liệu của mọi người. Mảnh lá mỏng manh kẹp trong ngón tay bị hắn vứt ra. Vứt ra song hồn hoàn thứ hai của hắn liền thiểm sáng lên. Thế nhưng, Hoàng Kim Diệp của hắn vứt ra nhìn như rất huyễn lệ, không ngờ lại chút nào không có uy thế, quỷ dị nhất chính là, lại như là không không sát khí, dường như tự hướng vào kẻ địch, bay thẳng vào dám khói chưa tan hết kia. Một đòn tổ hợp công kích dồn dập. Vốn trong đám lửa kẻ địch thì song phương sẽ không có khả năng quan sát lẫn nhau, mà bên Chính Thiên, người vừa cho đối thủ của mình ăn một đòn trực diện sẽ là bên có lợi thế chủ động, phát động công kích chiếm tiên cơ là điều hiển nhiên.
Nhưng có vẻ không như dự liệu cho lắm. Vốn Diệp Vô Tình cũng muốn cùng Thượng Quan Tàn, cùng nhau phát động hồn kỹ đồng thời nhằm tăng thêm khống chế địch, nhưng là, hắn lại không có một tín hiệu phản ứng nào từ Thượng Quan Tàn vào thời khắc đó. Nên cũng từ bỏ việc phối hợp, tự mình công kích. Lúc bấy giờ Thượng Quan Tàn mới từ tinh thần quấy rối của chính mình khôi phục lại.
Đinh ——
Hoàng Kim Diệp rơi xuống đất, phát ra một tiếng lanh lảnh, ngay sau đó, nó không ngờ lại đàn hồi, hơn nữa nguyên bản màu hoàng kim đột nhiên đã biến thành màu vàng kim, tốc độ cũng đột nhiên tăng hơn tốc độ lúc vứt ra gấp ba, thẳng đến đám lửa bên trong.
Đây là một đòn nhử địch. Diệp Vô Tình không phải kẻ ngu, hắn cảnh giác với Phi Linh là đúng. Hắn nào biết Phi Linh nhưng vẫn ở tại vị trí từ đầu đến giờ không di chuyển lấy một bước. Hoàng Kim Diệp thẳng tiến đến Phi Linh, sau đó chưa chạm đến cậu thì bị hoàn toàn thiêu đốt, lúc này Phi Linh mở mắt, ánh mắt có phần khá lạnh lùng kèm theo một chút sát khí, há nói là công kích hắn, cơ hội chớp mắt cho kẻ thù, hắn cũng chưa từng làm a, nhưng mà đây là đại tái a. Làm quái nào mà người khác lại thấy hứng thú khi đánh nhanh đây?
Trong nháy mắt, Một loại nguyên tố pháp tắc kì lạ lưu động xung quanh Phi Linh, loại này nguyên tố có vẻ như là loại khác xa hoàn toàn so với những lần Phi Linh thi triển, nó cho người khác loại cảm giác lạnh đến sởn gai ốc, như ở một vùng đất toàn bao bộc bởi băng tuyết. Bên ngoài Diễm Nhi, hữu hình nguyên tố võ hồn quả cầu lửa, có vẻ lại mẫn cảm vô cùng với nguyên tố tương khắc với chính mình, rùng mình chậm lại nửa nhịp mà cảm nhận loại sức mạnh kì lạ đang dao động trong đám khói kia. Mà đám khói kia, kế tiếp đó bắt đầu toát ra khí lạnh, lửa dưới đất đã đóng băng, băng nhưng là loại dày đặc khó mà công phá bởi loại công kích bình thường. Hơi lạnh dần dần lấn áp khói xám bạc, thân ảnh Phi Linh dần dần hiện ra cùng hơi lạnh kia. Tuy nói là lạnh nhưng thực tế phạm vi ảnh hưởng chỉ lan ra trong đài thi đấu, Phi Linh đã tinh tế điều khiển phạm vi không ảnh hưởng đến lồng phòng hộ. Không nói là ảnh hưởng gì, nếu loại này pháp tắc chạm ngay vào hồn lực thôi thì ngay cả cực hạn đấu la như Mục lão cũng không còn manh xác gì để hứng chịu hoàn toàn loại pháp tắc này. Đúng, đây là lạnh, đây là đóng băng, cũng chính là băng pháp tắc, Phi Linh lãnh ngộ từ võ hồn chức năng. Sau khi thành tiên cấp 120, sức mạnh thi triển pháp tắc, từng loại pháp tắc há có như tưởng tượng của nhiều người là dễ dàng hứng chịu dù là sức mạnh của Phi Linh bị phong ấn ở hồn thánh cấp bậc. Xét về phạm vi thi triển thì có thể bao trùm cả một vùng đất rộng khoảng chừng hai mươi kilômét có thừa, tuy chưa đủ để phá tan gì một đất nước nhưng đây không phải sức mạnh đáng kể gì so với sau này tu vi đạt hơn cấp 200, đến lúc đó, xét cả mặt chất thì có thể nói là một cái kỹ năng pháp tắc cũng hủy diệt một hành tinh. Nhưng từ giờ cho đến lúc ấy thì còn lâu a.
Hơi lạnh tồn động dưới chân, nhưng Phi Linh thân ảnh thì đã xuất hiện trong mắt toàn bộ người xem cùng đối thủ. Diệp Vô Tình, nhìn thấy thể không khỏi cau mày, một đòn hồn kỹ trực diện của tứ hoàn hồn tông không an thua tuy là chỉ có trăm năm hồn kỹ, thêm vào Hoàng Kim Diệp đã bị hóa tan trong lúc tiếp cận Phi Linh. Tên này tột cùng là thế nào thực lực.
Dưới khu chờ chiến, Sử Lai Khắc đám người cũng không quá ngạc nhiên, đây đâu phải lần đầu họ thấy thực lực của Phi Linh. Tin tưởng có Phi Linh trong trận đấu thì ai cũng không phải đối thủ của Sử Lai Khắc.
Bên kia Nhật Nguyệt đế quốc hoàng gia hồn đạo sư học viện, toàn bộ thấy thân ảnh của Phi Linh mà không khỏi ngưng trọng. Đây là cái gì thực lực làm sao ngay cả hồn vương cường công hệ chiến hồn sư Diệp Vô Tình Hoàng Kim Diệp cũng không ảnh hưởng, phải biết Hoàng Kim Diệp tuy nhỏ nhắn nhưng sắc bén vô cùng há có dễ dàng mà hứng đòn dù là đỉnh phong hồn vương hay hồn đế cấp bậc. Chưa kể đến cái tầng tầng băng kính kia là sao. Không lẽ đó là võ hồn của hắn. Thông qua tư duy siêu việt cùng tư liệu điều tra, Nhật Nguyệt đế quốc hoàng gia hồn đạo sư học viện tìm ra được chính thức chiến đội của Sử Lai Khắc có một hồn sư khống chế hệ chiến hồn sư băng hệ cùng Hoắc Vũ Hạo thần thần bí bí chỉ là thuộc tính băng mạnh mẽ khắc chế võ hồn của An Lãnh Dạ của Thiên Linh học viện ở trận trước. Ngay lúc này lại thêm một hồn sư này cũng là băng võ hồn sao? Sử Lai Khắc tìm đâu ra nhiều như vậy hồn sư tài năng?
Nói thì nói, suy nghĩ thì suy nghĩ, nhưng ở dưới đài không hề chờ đợi mấy cái hành động ngớ ngẩn đó. Diễm Nhi mồ hôi nhưng chảy ra không ít, đối thủ chỉ có một, nhưng lại khắc chế nàng võ hồn làm nàng cảm thấy áp lực không hề ít.
-Vô Tình, cẩn thận. Hắn là băng hệ võ hồn, ngược lại khắc chế ta võ hồn. Không nên khinh suất.
Diễm Nhi cũng không phải đầu óc thiếu muối, thông báo một chút cho Diệp Vô Tình. Đáp lại nàng, Diệp Vô Tình im phắc như hến.
Ngừng lại thi triển băng pháp tắc, Phi Linh bắt đầu hít sâu một cái, chỉ là một cái hành động tương đối bình thường nhưng lại tạo một cảm giác khó khăn cho nhiều người.
Phi Linh bước về phía trước, bên kia đối thủ cũng bắt đầu cảnh giác hơn. Từng bước từng bước một, Phi Linh đi vô cùng thông thả, không hề gò bó về mặt thời gian. Khán giả nhìn vào nhưng không hiểu cái này ý tứ. Không phải đang đấu sao? Làm gì lại thông thả như thế? Tinh La hoàng đế cũng ngờ vực mà không có nơi hồi đáp.
Bước được vài bước khỏi nơi băng kính kia, Phi Linh dừng lại. Nhưng động tác tiếp theo lại làm người khác không hiểu, thậm chí hồn lực dao động đều không có. Một đòn vô cùng mạnh bạo phát ra từ chân phải Phi Linh, cậu nhấc chân đá một cú thẳng lên trời, nhưng là, đòn này lại tạo ra một cú trảm không băng băng thẳng tới tên Thượng Quan Tàn kia. Thấy cú trảm không kia hướng tới Thượng Quan Tàn, Diệp Vô Tình là đồng tử co rút, hô hoán Hoàng Kim Diệp tạo thành một lớp là chắn mỏng che chắn cho Thượng Quan Tàn. Đòn thi triển kia là Rankyaku, lâu nay ít khi sử dụng.
Mà lá chắn mỏng manh kia há có làm khó dễ cho trảm không. Roạt. Thuẫn thì rách mà đòn công kích vẫn tiếp tục đạp tới Thượng Quan Tàn, mà hắn thì dùng hồn lực hộ thể, nhưng mà chỉ ngăc được một chút và bị nó trảm một đoạn, thân thể bay thẳng ra sau, đập vào lồng phòng hộ, rớt xuống ngoài đài thi đấu. , dung hợp Phệ Thần Não,kết thừa ý chí viễn cổ! cầm trong tay trọng kiếm, tung hoành Bát Hoang
Ầm.
Quả cầu lửa kia chạm đến Phi Linh, âm thanh nổ lớn vang lên, khói lửa tung tóe mà phóng ra ngoài. Kèm theo đó là một luồng gió khá lớn tạo thành xung lực oanh ra làm rung rẩy lồng phòng hộ gần đó. Điều này chứng tỏ rằng đòn công kích của Diểm Nhi sức không kích cũng khá uy chấn a.
Làm mọi người thấy là, Phi Linh cho tới thời điểm bị đánh tới nhưng vẫn không làm ra một chút động tác. Diễm Nhi cùng Diệp Vô Tình thì lại không biết Thượng Quan Tâm bị phản phệ tinh thần quấy nhiểu mà đứng yên trong giây lát. Cũng không biết Phi Linh kế tiếp sẽ làm ra hành đọng gì.
Không xem xét bên mình, Diệp Vô Tình hắn nhưng là có một loại cảm giác Phi Linh vô cùng nguy hiểm. Mặc dù ăn một đòn kia, nhưng mà ai mà biết được tên này chưa từng xuất hiện từ đầu đến giờ, làm sao biết hắn có cái gì tu vi đây? Với lại ai lại dại gì đứng hứng cả đòn công kích dù là công kích của một tứ hoàn hồn tông thực lực cấp bậc. Cũng không chừng chừ nữa, Diệp Vô cũng ra tay rồi, công kích phương thức của hắn, ngoài dự liệu của mọi người. Mảnh lá mỏng manh kẹp trong ngón tay bị hắn vứt ra. Vứt ra song hồn hoàn thứ hai của hắn liền thiểm sáng lên. Thế nhưng, Hoàng Kim Diệp của hắn vứt ra nhìn như rất huyễn lệ, không ngờ lại chút nào không có uy thế, quỷ dị nhất chính là, lại như là không không sát khí, dường như tự hướng vào kẻ địch, bay thẳng vào dám khói chưa tan hết kia. Một đòn tổ hợp công kích dồn dập. Vốn trong đám lửa kẻ địch thì song phương sẽ không có khả năng quan sát lẫn nhau, mà bên Chính Thiên, người vừa cho đối thủ của mình ăn một đòn trực diện sẽ là bên có lợi thế chủ động, phát động công kích chiếm tiên cơ là điều hiển nhiên.
Nhưng có vẻ không như dự liệu cho lắm. Vốn Diệp Vô Tình cũng muốn cùng Thượng Quan Tàn, cùng nhau phát động hồn kỹ đồng thời nhằm tăng thêm khống chế địch, nhưng là, hắn lại không có một tín hiệu phản ứng nào từ Thượng Quan Tàn vào thời khắc đó. Nên cũng từ bỏ việc phối hợp, tự mình công kích. Lúc bấy giờ Thượng Quan Tàn mới từ tinh thần quấy rối của chính mình khôi phục lại.
Đinh ——
Hoàng Kim Diệp rơi xuống đất, phát ra một tiếng lanh lảnh, ngay sau đó, nó không ngờ lại đàn hồi, hơn nữa nguyên bản màu hoàng kim đột nhiên đã biến thành màu vàng kim, tốc độ cũng đột nhiên tăng hơn tốc độ lúc vứt ra gấp ba, thẳng đến đám lửa bên trong.
Đây là một đòn nhử địch. Diệp Vô Tình không phải kẻ ngu, hắn cảnh giác với Phi Linh là đúng. Hắn nào biết Phi Linh nhưng vẫn ở tại vị trí từ đầu đến giờ không di chuyển lấy một bước. Hoàng Kim Diệp thẳng tiến đến Phi Linh, sau đó chưa chạm đến cậu thì bị hoàn toàn thiêu đốt, lúc này Phi Linh mở mắt, ánh mắt có phần khá lạnh lùng kèm theo một chút sát khí, há nói là công kích hắn, cơ hội chớp mắt cho kẻ thù, hắn cũng chưa từng làm a, nhưng mà đây là đại tái a. Làm quái nào mà người khác lại thấy hứng thú khi đánh nhanh đây?
Trong nháy mắt, Một loại nguyên tố pháp tắc kì lạ lưu động xung quanh Phi Linh, loại này nguyên tố có vẻ như là loại khác xa hoàn toàn so với những lần Phi Linh thi triển, nó cho người khác loại cảm giác lạnh đến sởn gai ốc, như ở một vùng đất toàn bao bộc bởi băng tuyết. Bên ngoài Diễm Nhi, hữu hình nguyên tố võ hồn quả cầu lửa, có vẻ lại mẫn cảm vô cùng với nguyên tố tương khắc với chính mình, rùng mình chậm lại nửa nhịp mà cảm nhận loại sức mạnh kì lạ đang dao động trong đám khói kia. Mà đám khói kia, kế tiếp đó bắt đầu toát ra khí lạnh, lửa dưới đất đã đóng băng, băng nhưng là loại dày đặc khó mà công phá bởi loại công kích bình thường. Hơi lạnh dần dần lấn áp khói xám bạc, thân ảnh Phi Linh dần dần hiện ra cùng hơi lạnh kia. Tuy nói là lạnh nhưng thực tế phạm vi ảnh hưởng chỉ lan ra trong đài thi đấu, Phi Linh đã tinh tế điều khiển phạm vi không ảnh hưởng đến lồng phòng hộ. Không nói là ảnh hưởng gì, nếu loại này pháp tắc chạm ngay vào hồn lực thôi thì ngay cả cực hạn đấu la như Mục lão cũng không còn manh xác gì để hứng chịu hoàn toàn loại pháp tắc này. Đúng, đây là lạnh, đây là đóng băng, cũng chính là băng pháp tắc, Phi Linh lãnh ngộ từ võ hồn chức năng. Sau khi thành tiên cấp 120, sức mạnh thi triển pháp tắc, từng loại pháp tắc há có như tưởng tượng của nhiều người là dễ dàng hứng chịu dù là sức mạnh của Phi Linh bị phong ấn ở hồn thánh cấp bậc. Xét về phạm vi thi triển thì có thể bao trùm cả một vùng đất rộng khoảng chừng hai mươi kilômét có thừa, tuy chưa đủ để phá tan gì một đất nước nhưng đây không phải sức mạnh đáng kể gì so với sau này tu vi đạt hơn cấp 200, đến lúc đó, xét cả mặt chất thì có thể nói là một cái kỹ năng pháp tắc cũng hủy diệt một hành tinh. Nhưng từ giờ cho đến lúc ấy thì còn lâu a.
Hơi lạnh tồn động dưới chân, nhưng Phi Linh thân ảnh thì đã xuất hiện trong mắt toàn bộ người xem cùng đối thủ. Diệp Vô Tình, nhìn thấy thể không khỏi cau mày, một đòn hồn kỹ trực diện của tứ hoàn hồn tông không an thua tuy là chỉ có trăm năm hồn kỹ, thêm vào Hoàng Kim Diệp đã bị hóa tan trong lúc tiếp cận Phi Linh. Tên này tột cùng là thế nào thực lực.
Dưới khu chờ chiến, Sử Lai Khắc đám người cũng không quá ngạc nhiên, đây đâu phải lần đầu họ thấy thực lực của Phi Linh. Tin tưởng có Phi Linh trong trận đấu thì ai cũng không phải đối thủ của Sử Lai Khắc.
Bên kia Nhật Nguyệt đế quốc hoàng gia hồn đạo sư học viện, toàn bộ thấy thân ảnh của Phi Linh mà không khỏi ngưng trọng. Đây là cái gì thực lực làm sao ngay cả hồn vương cường công hệ chiến hồn sư Diệp Vô Tình Hoàng Kim Diệp cũng không ảnh hưởng, phải biết Hoàng Kim Diệp tuy nhỏ nhắn nhưng sắc bén vô cùng há có dễ dàng mà hứng đòn dù là đỉnh phong hồn vương hay hồn đế cấp bậc. Chưa kể đến cái tầng tầng băng kính kia là sao. Không lẽ đó là võ hồn của hắn. Thông qua tư duy siêu việt cùng tư liệu điều tra, Nhật Nguyệt đế quốc hoàng gia hồn đạo sư học viện tìm ra được chính thức chiến đội của Sử Lai Khắc có một hồn sư khống chế hệ chiến hồn sư băng hệ cùng Hoắc Vũ Hạo thần thần bí bí chỉ là thuộc tính băng mạnh mẽ khắc chế võ hồn của An Lãnh Dạ của Thiên Linh học viện ở trận trước. Ngay lúc này lại thêm một hồn sư này cũng là băng võ hồn sao? Sử Lai Khắc tìm đâu ra nhiều như vậy hồn sư tài năng?
Nói thì nói, suy nghĩ thì suy nghĩ, nhưng ở dưới đài không hề chờ đợi mấy cái hành động ngớ ngẩn đó. Diễm Nhi mồ hôi nhưng chảy ra không ít, đối thủ chỉ có một, nhưng lại khắc chế nàng võ hồn làm nàng cảm thấy áp lực không hề ít.
-Vô Tình, cẩn thận. Hắn là băng hệ võ hồn, ngược lại khắc chế ta võ hồn. Không nên khinh suất.
Diễm Nhi cũng không phải đầu óc thiếu muối, thông báo một chút cho Diệp Vô Tình. Đáp lại nàng, Diệp Vô Tình im phắc như hến.
Ngừng lại thi triển băng pháp tắc, Phi Linh bắt đầu hít sâu một cái, chỉ là một cái hành động tương đối bình thường nhưng lại tạo một cảm giác khó khăn cho nhiều người.
Phi Linh bước về phía trước, bên kia đối thủ cũng bắt đầu cảnh giác hơn. Từng bước từng bước một, Phi Linh đi vô cùng thông thả, không hề gò bó về mặt thời gian. Khán giả nhìn vào nhưng không hiểu cái này ý tứ. Không phải đang đấu sao? Làm gì lại thông thả như thế? Tinh La hoàng đế cũng ngờ vực mà không có nơi hồi đáp.
Bước được vài bước khỏi nơi băng kính kia, Phi Linh dừng lại. Nhưng động tác tiếp theo lại làm người khác không hiểu, thậm chí hồn lực dao động đều không có. Một đòn vô cùng mạnh bạo phát ra từ chân phải Phi Linh, cậu nhấc chân đá một cú thẳng lên trời, nhưng là, đòn này lại tạo ra một cú trảm không băng băng thẳng tới tên Thượng Quan Tàn kia. Thấy cú trảm không kia hướng tới Thượng Quan Tàn, Diệp Vô Tình là đồng tử co rút, hô hoán Hoàng Kim Diệp tạo thành một lớp là chắn mỏng che chắn cho Thượng Quan Tàn. Đòn thi triển kia là Rankyaku, lâu nay ít khi sử dụng.
Mà lá chắn mỏng manh kia há có làm khó dễ cho trảm không. Roạt. Thuẫn thì rách mà đòn công kích vẫn tiếp tục đạp tới Thượng Quan Tàn, mà hắn thì dùng hồn lực hộ thể, nhưng mà chỉ ngăc được một chút và bị nó trảm một đoạn, thân thể bay thẳng ra sau, đập vào lồng phòng hộ, rớt xuống ngoài đài thi đấu. , dung hợp Phệ Thần Não,kết thừa ý chí viễn cổ! cầm trong tay trọng kiếm, tung hoành Bát Hoang
/347
|