Với thông tin mà Alice cung cấp, Phi Linh một mình đến Lư Sơn, Giang Tây, Trung Quốc.
Mặc dù Luo Hao hiện tại đang sống trong một tu viện sâu trong những ngọn núi, không bao giờ rời khỏi trừ khi có những vấn đề quan trọng phải đích thân xử lý nhưng việc Phi Linh tìm được nơi đó không hề khó khăn.
Hiện tại Phi Linh đã đứng trước một khuôn viên của một tu viện với cây và núi bao quanh, dù là vậy, nó vẫn là một mĩ cảnh có một không hai ở Trung Quốc.
“Cô nàng này chọn địa điểm để sống ẩn dật cũng khá tốt nhỉ.” Phi Linh lẩm bẩm, ngắm nhìn cảnh đẹp làm cậu không thấy chán chút nào.
Tu viện phía trước là cả một khuôn viên để tập luyện, xem ra Luo Hao luôn rèn luyện kỹ năng của mình để nó không hề thuyên giảm đi.
Phi Linh chưa từng gặp qua Luo Hao vị Giáo chủ Ngũ Nhạc Thần Giáo, nhưng thông tin chung nhất mà Alice đưa vẫn có thể hình dung. Luo Hao là một người đề cao sức mạnh lên đỉnh điểm hơn nữa còn có tư tưởng như hoàng đế anh minh, suy nghĩ chính nghĩa bảo về hòa bình Trái Đất.
“…Đi đâu cũng phải gặp một nhân vật như thế này…” Phi Linh lục lọi thông tin trong đầu mình và chùn vai chán nản. Những thứ tư tưởng như thế đúng như Alexander đã từng miêu tả, suy nghĩ của học sinh cấp 2.
Sau đó không chừng chừ nữa, Phi Linh bước vào bên trong lối vào của tu viện, tiến vào khuôn viên bên trong.
Tại khuôn viên, có rất nhiều chỗ là nơi nghỉ ngơi và tập luyện cho các kỹ năng nâng cao nhằm thúc tiến trình độ của mỗi võ sư, làm Phi Linh không khỏi nhớ đến quá khứ của bản thân, dù sao cũng là người từng trải, nhìn thấy những thứ này cũng nên hoài niệm một chút.
Dù là Giáo chủ của Ngũ Nhạc Thần Giáo nhưng có vẻ nơi này chỉ có cùng lắm hai người sống mà thôi, chỉ cần cảm nhận thôi Phi Linh cũng nói ra được điều này.
Phi Linh dừng chân trước tu viện khi đi thẳng một đường mà không quan tâm nhiều xung quanh mà nhìn vào tu viện và cảm nhận sự hiện diện.
“Hừm…. Không có chủ ở nhà sao…” Phi Linh dường như giả vờ liếc nhìn xung quanh mà bỏ qua sự hiện diện của một người đang quan sát cậu từ phía trên đỉnh của tu viện.
(Người này rốt cuộc là ai? Ta không cảm nhận được gì từ người này…)
Người phía trên là cô gái mặc hán phục với gương mặt thanh tú và mái tóc màu đen với một đóa hoa cài trên mái tóc. Cô ngồi trên đây khá bình thường vì nó là thói quen. Từ trên này có thể quan sát mọi thứ và cho cô cảm giác thoải mái hơn. Và Luo Hao là tên của cô.
Khi nhìn Phi Linh đang quanh quẩn phía trước tu viện, Luo Hao nhíu mày và nghĩ.
Thật ra Phi Linh không hề nổi danh lắm bởi vì thành tựu sát Dị thần của cậu vô cùng mơ hồ, Alice đã dùng lý do che giấu thực lực của Bát Vương để thay thế cho việc này, nhưng lý do này ngày càng không ổn khi không ai nghĩ đến Dị Thần đã bị giết cả, thực tế là tồn tại đã không còn thì ai có thể nhớ được?
Tóm lại, thông tin về Campione thứ 8 là rất mơ hồ và hầu hết mọi người đều không tin là thật cả. Vì thế Luo Hao là Campione sống trong núi đã 200 năm và không phải chuyện thế sự nào cũng quan tâm và biết nên không biết cũng là lẽ thường.
(Nếu tên này đã đến đây chắc hẳn phải có gì đó liên quan đến pháp sư rồi…)
Luo Hao suy nghĩ sau đó nhếch mép lên.
“…Người có mạnh không nhỉ, nhìn các cơ và ‘khí’ trong người cũng quá bình thường nhưng lại cho ta cảm giác hào hứng…”
“Nhìn tôi với ánh mắt như vậy. Cô bé muốn chiến đấu lắm sao, Luo Hao?” Phi Linh không hề nhìn bằng mắt của mình nhưng cậu vẫn biết chiến ý của Luo Hao, cô gái này quả nhiên rất quan tâm đến sức mạnh.
Luo Hao điềm nhiên nhảy xuống từ trên tu viện và đáp xuống trước tu viện và trước mặt Phi Linh một cách nhẹ nhàng.
“Ngươi, ngươi là ai? Làm sao ngươi biết được tu viện của ta mà tới đây? Mục đích là gì?” Luo Hao nhận ra rằng Phi Linh cũng có bản lĩnh để phát hiện sự hiện diện của cô và bắt đầu nhíu mày hỏi vô số câu hỏi.
“Thứ lỗi vì đã xâm nhập bất hợp pháp như thế này, Giáo chủ Luo Hao. Tôi tên Phi Linh, là Campione thứ hai của Anh Quốc, hôm nay đến đây lĩnh giáo Campione tự xưng mạnh nhất ở đây.” Phi Linh bắt đầu khích tướng, cậu không định nói ý định của mình ban đầu là gì, và cậu cảm thấy khi đi theo hướng đi của Alice sẽ giúp cậu tiến gần với mục đích chính của cậu hơn nên cậu mới đến đây.
“Campione thứ hai của Anh Quốc? Sao ta không biết điều này nhỉ?” Luo Hao nhếch miệng cười như đang nói rằng “nói dối không biết ngượng”.
“Cô bé thật nghĩ tôi nói giỡn à?” Phi Linh gãi đầu.
“Ngừng gọi ta là cô bé đi. Đã xâm nhập vào nơi ở của ta lại còn bất kính như vậy nữa. Luo Hao ta tuyệt đối sẽ giáo huấn ngươi, không, phải trừng trị ngươi mới dúng.”
“Uwa, có cần phản ứng đến thế không? Không phải hậu bối đến chào hỏi một chút các tiền bối sao?” Phi Linh cười, cậu có vẻ khá trêu chọc những người như thế này.
“Ngươi thật không nói dối sao?” Luo Hao nhíu mày, sau đó cô lại nói.
“….được, vậy nếu đã là một thân hậu bối, ngươi chắc phải có chút bản lãnh. Nghe đây, nếu ngươi tiếp được của ta một chiêu, vậy coi như chuyện lần này ta sẽ bỏ qua và tên của ngươi ta sẽ nhớ nó, như vậy là được rồi phải không nào?”
(Oiya… cô nàng đúng cao không thấy đỉnh rồi…nên dạy dỗ cô nàng này một chút mới được)
Phi Linh trong lòng cười thầm, sắp được 1 trò vui lâu ngày không có rồi.
“Cái này có chút không đúng rồi, Giáo chủ đại nhân. Thân là hậu bối như tôi làm sao có khả năng đánh lại ngài đây?” Phi Linh mặt dày biện hộ.
“Không phải ngươi tự xưng là tiểu bối của ta và muốn lĩnh giáo sao? Giờ lại mặt dày muốn công bằng? Rốt cuộc ngươi là ai?” Luo Hao chau đôi mày thanh tú của mình xuống một cái sâu.
“Ta chưa có nói muốn đánh nhau. Cô quá hiếu chiến rồi cô bé ạ.” Phi Linh không giả vờ nữa.
“Hừ, cuối cùng cũng lộ bộ mặt thật ra. Nói! Ngươi rốt cuộc là ai, dám cả gan đến quấy rầy ta.” Luo Hao hắng giọng nói, cô chỉ tay về phía Phi Linh. Nhận thấy Phi Linh thay đổi ngay thái độ và xưng hô đã làm cô biết Phi Linh để lộ rồi.
“Như ta đã nói, ta đến đây làm quen với cô thôi. Còn nữa, không biết âm mưu của cô với Thánh Tổ Guineverse là gì tôi cũng tò mò nhưng tốt nhất đừng chơi với lửa kẻo lửa bén đấy.” Phi Linh nhúng vai.
“Ý của ngươi là gì?” Luo Hao hầm hầm vẻ mặt nói với giọng khá bình thường.
“Thôi, ta không có ý định đấu với cô lần đầu gặp mặt này. Sau này sẽ nhờ cô nhiều đấy. Nhớ lời ta, đừng bất cẩn…” Sau khi nói thì thân ảnh của Phi Linh dần biến mất cứ như khả năng thế thân ngoại khí của Alice hay thế thân của Luo Hao.
“Rốt cuộc hắn là ai? Không lẽ là Vương thứ 8 thật sao…” Luo Hao vẻ mặt đăm chiêu và lời nói của Phi Linh về mình-----
Phi Linh quay về và không có thông tin gì từ Luo Hao về cuộc gặp mặt của Guineverse và cô khiến cho Alice vài phần thất vọng nhưng cô không nói đến chỉ biểu hiện trên mặt thôi, còn Eriserine thì mắng mỏ Phi Linh một chập. Chuyện này làm sao khác được, Phi Linh vốn không có ý định giao chiến với Quỷ Vương khác và tổn hao lực lượng của Nhân Loại cả.
“Xem ta lần này phải nhờ anh đến Nhật Bản một chuyến và theo dõi hành tung của Luo Hao và Thánh Tổ rồi.” Eriserine mắng một chập, Alice chỉ có thể cười và đưa ra đề xuất mới.
Hiện tại đã là mùa thu và gió thì thổi khá mát nhưng có chút gì đó khô hoạch….
“Có lẽ mọi chuyện vẫn chưa đến mức phải lo lắng, nên xem tình hình đã…” Dù rằng lúc này không có chuyện gì ngoài việc hai người kia mờ mờ ám ám với kế hoạch của họ nhưng cũng không thể phán xét Luo Hao và Guineverse có ý đồ xấu được.
Vốn dĩ Luo Hao không hề sống một mình mà còn có một người đệ tử của cô nữa, nhưng mà lúc này người đó đã theo lệnh của Luo Hao đã dẫn Thánh Tổ Asherah đến Nhật Bản để tiến hành kế hoạch mà Guineverse đề ra, triệu hồi một vị Dị Thần để Luo Hao có thể thỏa sức thực hiện mong muốn của mình là đánh với những kẻ mạnh và lấy được sức mạnh.
Nhưng không thể không nói Thánh Tổ Guineverse tìm đến Luo Hao với âm mưu mơ hồ khác nữa.
Và đồng thời việc Campione thứ bảy Kusanagi Godou có mặt ở thánh địa, nơi là Luo Hao và Guineverse sẽ thực hiện kế hoạch ở đó.
Chỉ sau vài ngày tại Nhật Bản, nhóm người hầu và Vương Godou đã có một chuyến đi đến núi Nikkou thuộc tỉnh Tochigi, có vẻ như bọn họ đang thực hiện việc nào đó tại đền Saitenguu để hỗ trợ Hikari Mariya, em gái Yuri Mariya trở thành Hime-Miko của ngôi đền này.
Saitenguu là nơi thờ phụng của một vị Thần của nơi này, một thánh địa độc lập, trung hợp thay đặc biệt. Nó là nơi dẫn đến Trung Giới (Netherworld), nơi mà các Dị Thần nghỉ ngơi, một nơi vô cùng nguy hiểm đối với con người bởi việc nơi này liên tục hút lấy sức lực và ma lực khiến không ai có thể chịu đựng được đứng trong nơi này quá lâu.
Và vì Hikari phải đi vào nơi này để thực hiện nghi thức nhậm chức Hime-Miko ở nơi này nên Godou mới ở đây để đảm nhận sự an toàn cho mọi người đề phòng Dị Thần bị phong ấn dhlGAPMb phía dưới Saitenguu thoát ra và gây náo loạn.
Dị Thần này có vẻ đã bị phong ấn rất nhiều lần trong quá khứ, Luo Hao đã từng giao chiến với Dị Thần rất nhiều lần và vẫn chưa đánh thắng được Dị Thần này.
Và xuất thân của Dị Thần này thuộc về Trung Quốc nhưng lại bị phong ấn ở đây có thể là do Luo Hao làm hoặc ai đó nhưng lúc này đã không còn quan trọng, điều cần biết là Godou sắp đối đầu với cả Dị Thần này và Luo Hao đang sắp sửa đến nơi----
Mặc dù Luo Hao hiện tại đang sống trong một tu viện sâu trong những ngọn núi, không bao giờ rời khỏi trừ khi có những vấn đề quan trọng phải đích thân xử lý nhưng việc Phi Linh tìm được nơi đó không hề khó khăn.
Hiện tại Phi Linh đã đứng trước một khuôn viên của một tu viện với cây và núi bao quanh, dù là vậy, nó vẫn là một mĩ cảnh có một không hai ở Trung Quốc.
“Cô nàng này chọn địa điểm để sống ẩn dật cũng khá tốt nhỉ.” Phi Linh lẩm bẩm, ngắm nhìn cảnh đẹp làm cậu không thấy chán chút nào.
Tu viện phía trước là cả một khuôn viên để tập luyện, xem ra Luo Hao luôn rèn luyện kỹ năng của mình để nó không hề thuyên giảm đi.
Phi Linh chưa từng gặp qua Luo Hao vị Giáo chủ Ngũ Nhạc Thần Giáo, nhưng thông tin chung nhất mà Alice đưa vẫn có thể hình dung. Luo Hao là một người đề cao sức mạnh lên đỉnh điểm hơn nữa còn có tư tưởng như hoàng đế anh minh, suy nghĩ chính nghĩa bảo về hòa bình Trái Đất.
“…Đi đâu cũng phải gặp một nhân vật như thế này…” Phi Linh lục lọi thông tin trong đầu mình và chùn vai chán nản. Những thứ tư tưởng như thế đúng như Alexander đã từng miêu tả, suy nghĩ của học sinh cấp 2.
Sau đó không chừng chừ nữa, Phi Linh bước vào bên trong lối vào của tu viện, tiến vào khuôn viên bên trong.
Tại khuôn viên, có rất nhiều chỗ là nơi nghỉ ngơi và tập luyện cho các kỹ năng nâng cao nhằm thúc tiến trình độ của mỗi võ sư, làm Phi Linh không khỏi nhớ đến quá khứ của bản thân, dù sao cũng là người từng trải, nhìn thấy những thứ này cũng nên hoài niệm một chút.
Dù là Giáo chủ của Ngũ Nhạc Thần Giáo nhưng có vẻ nơi này chỉ có cùng lắm hai người sống mà thôi, chỉ cần cảm nhận thôi Phi Linh cũng nói ra được điều này.
Phi Linh dừng chân trước tu viện khi đi thẳng một đường mà không quan tâm nhiều xung quanh mà nhìn vào tu viện và cảm nhận sự hiện diện.
“Hừm…. Không có chủ ở nhà sao…” Phi Linh dường như giả vờ liếc nhìn xung quanh mà bỏ qua sự hiện diện của một người đang quan sát cậu từ phía trên đỉnh của tu viện.
(Người này rốt cuộc là ai? Ta không cảm nhận được gì từ người này…)
Người phía trên là cô gái mặc hán phục với gương mặt thanh tú và mái tóc màu đen với một đóa hoa cài trên mái tóc. Cô ngồi trên đây khá bình thường vì nó là thói quen. Từ trên này có thể quan sát mọi thứ và cho cô cảm giác thoải mái hơn. Và Luo Hao là tên của cô.
Khi nhìn Phi Linh đang quanh quẩn phía trước tu viện, Luo Hao nhíu mày và nghĩ.
Thật ra Phi Linh không hề nổi danh lắm bởi vì thành tựu sát Dị thần của cậu vô cùng mơ hồ, Alice đã dùng lý do che giấu thực lực của Bát Vương để thay thế cho việc này, nhưng lý do này ngày càng không ổn khi không ai nghĩ đến Dị Thần đã bị giết cả, thực tế là tồn tại đã không còn thì ai có thể nhớ được?
Tóm lại, thông tin về Campione thứ 8 là rất mơ hồ và hầu hết mọi người đều không tin là thật cả. Vì thế Luo Hao là Campione sống trong núi đã 200 năm và không phải chuyện thế sự nào cũng quan tâm và biết nên không biết cũng là lẽ thường.
(Nếu tên này đã đến đây chắc hẳn phải có gì đó liên quan đến pháp sư rồi…)
Luo Hao suy nghĩ sau đó nhếch mép lên.
“…Người có mạnh không nhỉ, nhìn các cơ và ‘khí’ trong người cũng quá bình thường nhưng lại cho ta cảm giác hào hứng…”
“Nhìn tôi với ánh mắt như vậy. Cô bé muốn chiến đấu lắm sao, Luo Hao?” Phi Linh không hề nhìn bằng mắt của mình nhưng cậu vẫn biết chiến ý của Luo Hao, cô gái này quả nhiên rất quan tâm đến sức mạnh.
Luo Hao điềm nhiên nhảy xuống từ trên tu viện và đáp xuống trước tu viện và trước mặt Phi Linh một cách nhẹ nhàng.
“Ngươi, ngươi là ai? Làm sao ngươi biết được tu viện của ta mà tới đây? Mục đích là gì?” Luo Hao nhận ra rằng Phi Linh cũng có bản lĩnh để phát hiện sự hiện diện của cô và bắt đầu nhíu mày hỏi vô số câu hỏi.
“Thứ lỗi vì đã xâm nhập bất hợp pháp như thế này, Giáo chủ Luo Hao. Tôi tên Phi Linh, là Campione thứ hai của Anh Quốc, hôm nay đến đây lĩnh giáo Campione tự xưng mạnh nhất ở đây.” Phi Linh bắt đầu khích tướng, cậu không định nói ý định của mình ban đầu là gì, và cậu cảm thấy khi đi theo hướng đi của Alice sẽ giúp cậu tiến gần với mục đích chính của cậu hơn nên cậu mới đến đây.
“Campione thứ hai của Anh Quốc? Sao ta không biết điều này nhỉ?” Luo Hao nhếch miệng cười như đang nói rằng “nói dối không biết ngượng”.
“Cô bé thật nghĩ tôi nói giỡn à?” Phi Linh gãi đầu.
“Ngừng gọi ta là cô bé đi. Đã xâm nhập vào nơi ở của ta lại còn bất kính như vậy nữa. Luo Hao ta tuyệt đối sẽ giáo huấn ngươi, không, phải trừng trị ngươi mới dúng.”
“Uwa, có cần phản ứng đến thế không? Không phải hậu bối đến chào hỏi một chút các tiền bối sao?” Phi Linh cười, cậu có vẻ khá trêu chọc những người như thế này.
“Ngươi thật không nói dối sao?” Luo Hao nhíu mày, sau đó cô lại nói.
“….được, vậy nếu đã là một thân hậu bối, ngươi chắc phải có chút bản lãnh. Nghe đây, nếu ngươi tiếp được của ta một chiêu, vậy coi như chuyện lần này ta sẽ bỏ qua và tên của ngươi ta sẽ nhớ nó, như vậy là được rồi phải không nào?”
(Oiya… cô nàng đúng cao không thấy đỉnh rồi…nên dạy dỗ cô nàng này một chút mới được)
Phi Linh trong lòng cười thầm, sắp được 1 trò vui lâu ngày không có rồi.
“Cái này có chút không đúng rồi, Giáo chủ đại nhân. Thân là hậu bối như tôi làm sao có khả năng đánh lại ngài đây?” Phi Linh mặt dày biện hộ.
“Không phải ngươi tự xưng là tiểu bối của ta và muốn lĩnh giáo sao? Giờ lại mặt dày muốn công bằng? Rốt cuộc ngươi là ai?” Luo Hao chau đôi mày thanh tú của mình xuống một cái sâu.
“Ta chưa có nói muốn đánh nhau. Cô quá hiếu chiến rồi cô bé ạ.” Phi Linh không giả vờ nữa.
“Hừ, cuối cùng cũng lộ bộ mặt thật ra. Nói! Ngươi rốt cuộc là ai, dám cả gan đến quấy rầy ta.” Luo Hao hắng giọng nói, cô chỉ tay về phía Phi Linh. Nhận thấy Phi Linh thay đổi ngay thái độ và xưng hô đã làm cô biết Phi Linh để lộ rồi.
“Như ta đã nói, ta đến đây làm quen với cô thôi. Còn nữa, không biết âm mưu của cô với Thánh Tổ Guineverse là gì tôi cũng tò mò nhưng tốt nhất đừng chơi với lửa kẻo lửa bén đấy.” Phi Linh nhúng vai.
“Ý của ngươi là gì?” Luo Hao hầm hầm vẻ mặt nói với giọng khá bình thường.
“Thôi, ta không có ý định đấu với cô lần đầu gặp mặt này. Sau này sẽ nhờ cô nhiều đấy. Nhớ lời ta, đừng bất cẩn…” Sau khi nói thì thân ảnh của Phi Linh dần biến mất cứ như khả năng thế thân ngoại khí của Alice hay thế thân của Luo Hao.
“Rốt cuộc hắn là ai? Không lẽ là Vương thứ 8 thật sao…” Luo Hao vẻ mặt đăm chiêu và lời nói của Phi Linh về mình-----
Phi Linh quay về và không có thông tin gì từ Luo Hao về cuộc gặp mặt của Guineverse và cô khiến cho Alice vài phần thất vọng nhưng cô không nói đến chỉ biểu hiện trên mặt thôi, còn Eriserine thì mắng mỏ Phi Linh một chập. Chuyện này làm sao khác được, Phi Linh vốn không có ý định giao chiến với Quỷ Vương khác và tổn hao lực lượng của Nhân Loại cả.
“Xem ta lần này phải nhờ anh đến Nhật Bản một chuyến và theo dõi hành tung của Luo Hao và Thánh Tổ rồi.” Eriserine mắng một chập, Alice chỉ có thể cười và đưa ra đề xuất mới.
Hiện tại đã là mùa thu và gió thì thổi khá mát nhưng có chút gì đó khô hoạch….
“Có lẽ mọi chuyện vẫn chưa đến mức phải lo lắng, nên xem tình hình đã…” Dù rằng lúc này không có chuyện gì ngoài việc hai người kia mờ mờ ám ám với kế hoạch của họ nhưng cũng không thể phán xét Luo Hao và Guineverse có ý đồ xấu được.
Vốn dĩ Luo Hao không hề sống một mình mà còn có một người đệ tử của cô nữa, nhưng mà lúc này người đó đã theo lệnh của Luo Hao đã dẫn Thánh Tổ Asherah đến Nhật Bản để tiến hành kế hoạch mà Guineverse đề ra, triệu hồi một vị Dị Thần để Luo Hao có thể thỏa sức thực hiện mong muốn của mình là đánh với những kẻ mạnh và lấy được sức mạnh.
Nhưng không thể không nói Thánh Tổ Guineverse tìm đến Luo Hao với âm mưu mơ hồ khác nữa.
Và đồng thời việc Campione thứ bảy Kusanagi Godou có mặt ở thánh địa, nơi là Luo Hao và Guineverse sẽ thực hiện kế hoạch ở đó.
Chỉ sau vài ngày tại Nhật Bản, nhóm người hầu và Vương Godou đã có một chuyến đi đến núi Nikkou thuộc tỉnh Tochigi, có vẻ như bọn họ đang thực hiện việc nào đó tại đền Saitenguu để hỗ trợ Hikari Mariya, em gái Yuri Mariya trở thành Hime-Miko của ngôi đền này.
Saitenguu là nơi thờ phụng của một vị Thần của nơi này, một thánh địa độc lập, trung hợp thay đặc biệt. Nó là nơi dẫn đến Trung Giới (Netherworld), nơi mà các Dị Thần nghỉ ngơi, một nơi vô cùng nguy hiểm đối với con người bởi việc nơi này liên tục hút lấy sức lực và ma lực khiến không ai có thể chịu đựng được đứng trong nơi này quá lâu.
Và vì Hikari phải đi vào nơi này để thực hiện nghi thức nhậm chức Hime-Miko ở nơi này nên Godou mới ở đây để đảm nhận sự an toàn cho mọi người đề phòng Dị Thần bị phong ấn dhlGAPMb phía dưới Saitenguu thoát ra và gây náo loạn.
Dị Thần này có vẻ đã bị phong ấn rất nhiều lần trong quá khứ, Luo Hao đã từng giao chiến với Dị Thần rất nhiều lần và vẫn chưa đánh thắng được Dị Thần này.
Và xuất thân của Dị Thần này thuộc về Trung Quốc nhưng lại bị phong ấn ở đây có thể là do Luo Hao làm hoặc ai đó nhưng lúc này đã không còn quan trọng, điều cần biết là Godou sắp đối đầu với cả Dị Thần này và Luo Hao đang sắp sửa đến nơi----
/347
|