Nghe được Phi Linh rằng không phải ý định chính là trở thành Campione khi giết Tà Thần, như vậy khiến cô vài phần tò mò hơn.
“Về phần ý định của ta thì cô bé có thể không cần biết.” Phi Linh nhấn mạnh việc này không phải chuyện của Alice và cả Witenagemot
“V…Vậy sao. Đáng tiếc quá!” Nói vài câu mà trà đã nhanh hết, Ericson nâng ấm trà và rót trà thêm cho bốn người.
Alice có phần tò mò về Phi Linh, Eriserine thì không thể nói được, cảm giác khiến cho cô không muốn hiểu và không muốn gặp. lllyasviel thậm chí còn mạnh hơn cả cô về mặt tâm linh sở trường của mình nữa. Và về Phi Linh, cô cũng không thể nào đọc được suy nghĩ của cậu. Thông thường không phải vu nữ hay phù thủy nào cũng có khả năng tâm linh hơn nữa là biến thể của khả năng tâm linh.
Mà cũng đúng thôi, Alice không thể đọc được bởi vì cô chưa hiểu rõ về Phi Linh, một người tài năng như cô cũng không thể nào hiểu rõ một người khi mới gặp lần đầu được.
“Đáng tiếc hay không không quan trọng bằng việc ta có giết bao nhiêu Tà Thần để giúp Nhân Loại hay không?” Phi Linh cười. Nghe được điều này không mấy làm Alice bất ngờ vì cô đã chứng kiến sức mạnh của cậu vừa lúc nãy rồi.
“Nyu-----” Alice khựng người lại khi Phi Linh đề cập đến điều này. Thấy Alice bị bắt trúng bài, Phi Linh nói tiếp.
“Miễn là cô có thông tin liên tục về Tà Thần, liền cứ giao cho tôi. Việc xử lý chúng tôi sẽ chịu trách nhiệm. Được chứ? Còn muốn trao đổi gì không?” Phi Linh cười nói.
“Thứ lỗi cho tôi, Phi-san. Anh không thấy thật không phải khi bắt tôi phải lao lực như vậy để tìm Tà Thần sao?” Alice đáp trả.
(Vậy thì xem anh sẽ trả lời thế nào đây? Ít nhất có thể kéo người này về cũng làm cho chi nhánh Witenagmot có được một Campione nói riêng và cả Anh Quốc sẽ có hai Campione nói chung rồi….)
Trong đầu Alice thầm nghĩ về kế hoạch này.
“Ý cô nói là sức khỏe không bảo đảm sao?” Phi Linh híp mắt lại tỏ ra mình đang tập trung suy nghĩ đánh lừa Alice.
“Đúng vậy, anh thừa biết cơ thể tôi không được khỏe cơ mà.” Alice nhấn mạnh.
Vì trong cuộc nói chuyện này đã lên đến việc tranh luận hợp tác rồi, nên Illyasviel không tiện xen vào, Eriserine từ lúc đầu không có ý định tham gia trận đấu võ miệng này.
“…” Phi Linh yên lặng chưa đưa ra quyết định, Alice tâm cơ cũng không hề yếu. Cô kiên nhẫn đợi lựa chọn tiếp theo của Phi Linh.
Vì là đang cạnh tranh nên kiên trì là cần thiết, nên không ai nóng nảy cả.
Mọi người trong lúc suy nghĩ ai cũng lần lượt nâng tách trà lên và nhâm nhi món trà hảo hạng của công chúa Alice.
*Zabuun Zabuun*------
Âm thanh yên lặng chỉ có tiếng rót trà của Ericson vang lên và luồng gió thổi quá làm dịu không khí đến yên bình.
Illyasviel có phần khẩn trương khi trông thấy mọi người đều bình thản đến thế, cô bé liếc tới liếc lui cả hai phía, Phi Linh và Alice như hai đối thủ vậy.
*Ko*-
Phi Linh đặt tách trà xuống và nhìn Alice.
“Vậy….”
Phi Linh dự định đưa ra quyết định.
“…vậy ta sẽ giúp cô chữa.” Phi Linh nói ra, Alice đơ người, cô tưởng rằng Phi Linh quyết định cái gì đó khó khăn, bởi vì cơ thể bẩm sinh đã yếu không thể nào chữa lành được, trừ khi có một loại Quyền Năng nào đó có khả năng chữa trị mọi vết thương dù bẩm sinh hay không. Không lẽ Phi Linh cũng có loại này năng lực, thế giới bên ngoài khiến cô càng tò mò.
“Anh có năng lực đó sao? Khó tin quá đấy, ngay cả khi anh là người từ bên ngoài cũng khó có được khả năng…” Alice suy luận một chút.
“Không cần biết nhiều, chỉ cần ta giúp cô chữa khỏi đồng thời cô đưa ta thông tin, chỉ nhiêu đó thì cả cô và Nhân Loại đã được cái giá hời rồi, phải không?”
Phi Linh nói không sai, Tà Thần hóa thân thành thiên tai khiến cho Nhân Loại phải hứng chịu, nếu không có các Campione đứng ra bảo vệ thì sẽ còn ra sao? Và nếu chữa trị cho Alice tức là Phi Linh lấy hợp tác với Alice và cũng như tiêu diệt Tà Thần để cứu lấy Nhân Loại, một công như hai việc. Như vậy là quá tiện nghi cho thế giới này rồi. Nhưng mà Alice lại nghĩ khác----
“Như vậy không lẽ anh muốn lấy hết toàn bộ Quyền Năng sao? Như thế sẽ gây huyên náo đến các chi hội đồng khác…” Alice nói.
“Yên tâm, thế giới này đã ở bờ vực hủy diệt rồi. Hơn nữa, ta sẽ không để nó cứ thế mà hủy diệt như vậy. Nếu ta hoàn thành mục đích của mình, thế giới này ta sẽ giúp nó vận hành tốt đẹp như bao thế giới khác.” Phi Linh giơ tay lên can ngăn Alice nói tiếp.
“Xạo!” Alice không tin, dù có Tà Thần cũng không thể, huống chi Phi Linh là một cái Nhân Loại, làm sao có thể tái tạo lại Quy Luật của một thế giới.
“…Ma~ được hay không tại sao cô không thử đặt cược một chút? Lời ta nói nhất định ta sẽ làm dù sao đây cũng là có lợi cho thế giới này rồi. Nếu kéo dài thời gian, có khi không biết tương lai sẽ trở thành cái gì.” Phi Linh nói.“…Được. Nhưng ít nhất anh trở thành Campione thì phải theo phe của Anh Quốc chúng tôi.” Alice chỉ có thể nói được nhiêu đó và chỉ tay về phía Phi Linh đồng thời đó cũng là dấu hiệu cho biết cô chưa chịu thua, bởi vì chưa có thông tin rõ ràng về Phi Linh nên cô vẫn chưa thể phát huy hết tài năng phản biện của mình.
“Cái tùy cô thôi. Chuyện đó không quan trọng với ta. Cứ gọi ta khi nào có thông tin mới về Tà Thần….À, có thể cho ta biết thêm thông tin về các Campione khác chứ?” Phi Linh nhúng vai sau đó chợt nhớ ra một chuyện và nói thẳng với Alice.
“Các Campione khác sao? Cũng được thời gian gần đây không có gì để suy nghĩ cả, nói chuyện với 3 người một chút cũng được.” Dù sao cô cũng cất công để đối diện ba vị khách này thì cô cũng nên trò chuyện lâu một chút. Thông thường cô không hề ra ngoài nhiều, bởi vì sức khỏe không được tốt nên cô chỉ dùng năng lực tâm linh của mình để giao tiếp và tương tác với mọi người.
Tổng cộng có bảy Campione, tính luôn anh chàng Kusanagi Godou vừa mới trở thành Campione ngày hôm qua. Sáu người khác là, Châu Á ba người, một người Trung Quốc, một người Ấn Độ. Ở Bắc Mỹ cũng có một người và Châu Âu có 4 người, một người Hungary, một người Italy, một người Hung và cuối cùng là Anh Quốc.
“Hou~ thì ra cô bé kéo tôi về Anh Quốc là tạo thế mạnh cho đất nước của mình sao? Quả là một người yêu nước!” Phi Linh cười. Thiết nghĩ, Phi Linh đã không bận tâm mình là người nước gì nữa rồi, cơ bản cậu chỉ lấy quốc tịch là người Nhật mà thôi.
“Chúng ta phải tránh gây sự với các Campione khác, mỗi một nước có Campione chống lưng là đã có thể coi là một đất nước mạnh về quân sự rồi. Sức mạnh của Campione chính là Quyền Năng của Thần Linh.” Alice nói.
Với sức mạnh như vậy, đều có thể khơi mào cho chiến tranh.
---------
Vài ngày sau, thời gian vào khoảng một tuần. Alice đã sử dụng năng lực tiên đoán tương lai của mình nhằm dự đoán trước những chuyện mà Tà Thần sẽ làm.
Vì Alice không thể kết nối đến Phi Linh thông qua thần giao cách cảm, cô đành phải bảo Ericson mời Phi Linh đến.
“Thật đấy! Tại sao tôi lại không thể liên hệ với anh được cơ chứ?!” Alice nâng tách trà lên, địa điểm vẫn tại khu vườn tại dinh thự của Alice.
“Thứ lỗi, ta vẫn quen đề phòng xung quanh nên đã tạo lớp kết giới ngăn cách mọi thứ. Thế, cô có tin tức gì sao? Cũng được 1 tuần rồi đấy nhỉ.” Phi Linh nói, Eriserine và Illyasviel lần này không tham gia, ba người tuy là được Alice cho ở tại dinh thự của mình nhưng hai người kia lại đi chơi ở bên ngoài rồi.
“Ừm, không sao. Thế này tôi cũng tiện nói chuyện hơn.” Alice gật đầu.
“Vậy…” Cả hai người cùng nói, nhận ra đối phương muốn nói gì đó nên hai người đều nhường nhau.
“Anh cứ nói đi.”
“Không, cô cứ nói đi. Lady First.” Phi Linh nhường lại quyền nói trước cho Alice. Cô gật đầu và nói.
“Vừa nãy tôi đã sử dụng tiên đoán tương lai để tìm hành tung của Tà Thần. Có vẻ Tà Thần Athena đang muốn tìm lại Gorgoneion của bà ta để khôi phục sức mạnh của mình. Tôi nói nhiêu đó thôi. Tới lượt anh.” Alice nhắm hờ đôi mắt và nói.
“Ừ, vậy cô bé có thể đưa ta đến phòng cô được chứ?”
“Hể? Anh đang nói cái vậy?! Tại sao lại muốn đến phòng của tôi? Tôi nói chuyện với anh ở đây là được rồi.” Alice liền đáp lại và không nhún nhường.
“Không đến được phòng cô thế làm sao chữa bệnh cho cô đây?” Phi Linh cười, Alice lông mày mỏng chau lại. Thấy vậy, Phi Linh nói tiếp.
“Cô bé nghĩ có thể qua mắt được ta sao? Thế thân tạo ra nhờ ma lực không phải chuyện khó. Cơ thể cô bé đã yếu đuối như lời của cô khiến ta nghĩ ngợi lâu rồi. Bẩm sinh yếu ớt làm sao có thể di chuyển dễ dàng mà ra được khu vườn này, dinh thự của cô cũng khá rộng đấy cô biết chứ?”
Phi Linh mỉm cười nhẹ. Dường như cậu nói đúng, Alice im lặng một chút, sau đó cô nói.
“Quả thật không qua mắt được anh, có lẽ hai người kia cũng biết rồi nhỉ, vì thế mới để cuộc nói chuyện này chỉ riêng tôi và anh.” Alice mỉm cười nói thay vì tức giận hay buồn bả.
“Không, vợ con ta tuy biết được nhưng không hề có ý định đó, chỉ đơn họ muốn đi chơi thôi, tính khí khá thất thường mà.” Phi Linh nói.
“Là công chúa, cô bé nên thể hiện một chút việc tôn trọng đối tác chứ.” Phi Linh nhẹ cười một cái cho thấy cậu đang nói đùa, Alice nhận ra đó là trò đùa nên cười nhẹ theo.
“Không ngờ tính cách của anh khá khác so với anh ta nhưng lại có cái nhìn quan tâm đến tôi như nhau vậy đấy.” Alice nói.
“Ai cơ?” Phi Linh tò mò.
“Một người bạn thân thiết đồng thời cũng là đối thủ của tôi. Sau này anh sẽ gặp được anh ta thôi.” Alice nâng tách trà và nhìn vào làn sóng lay động liên tục khi cô tác dụng nhẹ một lực lên tách trà khiến nước bên trong bị tác dụng lực.
“Nào, đưa ta đến phòng cô đi. Ta sẽ giúp đi ra ngoài căn phòng của mình bằng chính đôi chân vốn có của mình…” Phi Linh nói.
“Về phần ý định của ta thì cô bé có thể không cần biết.” Phi Linh nhấn mạnh việc này không phải chuyện của Alice và cả Witenagemot
“V…Vậy sao. Đáng tiếc quá!” Nói vài câu mà trà đã nhanh hết, Ericson nâng ấm trà và rót trà thêm cho bốn người.
Alice có phần tò mò về Phi Linh, Eriserine thì không thể nói được, cảm giác khiến cho cô không muốn hiểu và không muốn gặp. lllyasviel thậm chí còn mạnh hơn cả cô về mặt tâm linh sở trường của mình nữa. Và về Phi Linh, cô cũng không thể nào đọc được suy nghĩ của cậu. Thông thường không phải vu nữ hay phù thủy nào cũng có khả năng tâm linh hơn nữa là biến thể của khả năng tâm linh.
Mà cũng đúng thôi, Alice không thể đọc được bởi vì cô chưa hiểu rõ về Phi Linh, một người tài năng như cô cũng không thể nào hiểu rõ một người khi mới gặp lần đầu được.
“Đáng tiếc hay không không quan trọng bằng việc ta có giết bao nhiêu Tà Thần để giúp Nhân Loại hay không?” Phi Linh cười. Nghe được điều này không mấy làm Alice bất ngờ vì cô đã chứng kiến sức mạnh của cậu vừa lúc nãy rồi.
“Nyu-----” Alice khựng người lại khi Phi Linh đề cập đến điều này. Thấy Alice bị bắt trúng bài, Phi Linh nói tiếp.
“Miễn là cô có thông tin liên tục về Tà Thần, liền cứ giao cho tôi. Việc xử lý chúng tôi sẽ chịu trách nhiệm. Được chứ? Còn muốn trao đổi gì không?” Phi Linh cười nói.
“Thứ lỗi cho tôi, Phi-san. Anh không thấy thật không phải khi bắt tôi phải lao lực như vậy để tìm Tà Thần sao?” Alice đáp trả.
(Vậy thì xem anh sẽ trả lời thế nào đây? Ít nhất có thể kéo người này về cũng làm cho chi nhánh Witenagmot có được một Campione nói riêng và cả Anh Quốc sẽ có hai Campione nói chung rồi….)
Trong đầu Alice thầm nghĩ về kế hoạch này.
“Ý cô nói là sức khỏe không bảo đảm sao?” Phi Linh híp mắt lại tỏ ra mình đang tập trung suy nghĩ đánh lừa Alice.
“Đúng vậy, anh thừa biết cơ thể tôi không được khỏe cơ mà.” Alice nhấn mạnh.
Vì trong cuộc nói chuyện này đã lên đến việc tranh luận hợp tác rồi, nên Illyasviel không tiện xen vào, Eriserine từ lúc đầu không có ý định tham gia trận đấu võ miệng này.
“…” Phi Linh yên lặng chưa đưa ra quyết định, Alice tâm cơ cũng không hề yếu. Cô kiên nhẫn đợi lựa chọn tiếp theo của Phi Linh.
Vì là đang cạnh tranh nên kiên trì là cần thiết, nên không ai nóng nảy cả.
Mọi người trong lúc suy nghĩ ai cũng lần lượt nâng tách trà lên và nhâm nhi món trà hảo hạng của công chúa Alice.
*Zabuun Zabuun*------
Âm thanh yên lặng chỉ có tiếng rót trà của Ericson vang lên và luồng gió thổi quá làm dịu không khí đến yên bình.
Illyasviel có phần khẩn trương khi trông thấy mọi người đều bình thản đến thế, cô bé liếc tới liếc lui cả hai phía, Phi Linh và Alice như hai đối thủ vậy.
*Ko*-
Phi Linh đặt tách trà xuống và nhìn Alice.
“Vậy….”
Phi Linh dự định đưa ra quyết định.
“…vậy ta sẽ giúp cô chữa.” Phi Linh nói ra, Alice đơ người, cô tưởng rằng Phi Linh quyết định cái gì đó khó khăn, bởi vì cơ thể bẩm sinh đã yếu không thể nào chữa lành được, trừ khi có một loại Quyền Năng nào đó có khả năng chữa trị mọi vết thương dù bẩm sinh hay không. Không lẽ Phi Linh cũng có loại này năng lực, thế giới bên ngoài khiến cô càng tò mò.
“Anh có năng lực đó sao? Khó tin quá đấy, ngay cả khi anh là người từ bên ngoài cũng khó có được khả năng…” Alice suy luận một chút.
“Không cần biết nhiều, chỉ cần ta giúp cô chữa khỏi đồng thời cô đưa ta thông tin, chỉ nhiêu đó thì cả cô và Nhân Loại đã được cái giá hời rồi, phải không?”
Phi Linh nói không sai, Tà Thần hóa thân thành thiên tai khiến cho Nhân Loại phải hứng chịu, nếu không có các Campione đứng ra bảo vệ thì sẽ còn ra sao? Và nếu chữa trị cho Alice tức là Phi Linh lấy hợp tác với Alice và cũng như tiêu diệt Tà Thần để cứu lấy Nhân Loại, một công như hai việc. Như vậy là quá tiện nghi cho thế giới này rồi. Nhưng mà Alice lại nghĩ khác----
“Như vậy không lẽ anh muốn lấy hết toàn bộ Quyền Năng sao? Như thế sẽ gây huyên náo đến các chi hội đồng khác…” Alice nói.
“Yên tâm, thế giới này đã ở bờ vực hủy diệt rồi. Hơn nữa, ta sẽ không để nó cứ thế mà hủy diệt như vậy. Nếu ta hoàn thành mục đích của mình, thế giới này ta sẽ giúp nó vận hành tốt đẹp như bao thế giới khác.” Phi Linh giơ tay lên can ngăn Alice nói tiếp.
“Xạo!” Alice không tin, dù có Tà Thần cũng không thể, huống chi Phi Linh là một cái Nhân Loại, làm sao có thể tái tạo lại Quy Luật của một thế giới.
“…Ma~ được hay không tại sao cô không thử đặt cược một chút? Lời ta nói nhất định ta sẽ làm dù sao đây cũng là có lợi cho thế giới này rồi. Nếu kéo dài thời gian, có khi không biết tương lai sẽ trở thành cái gì.” Phi Linh nói.“…Được. Nhưng ít nhất anh trở thành Campione thì phải theo phe của Anh Quốc chúng tôi.” Alice chỉ có thể nói được nhiêu đó và chỉ tay về phía Phi Linh đồng thời đó cũng là dấu hiệu cho biết cô chưa chịu thua, bởi vì chưa có thông tin rõ ràng về Phi Linh nên cô vẫn chưa thể phát huy hết tài năng phản biện của mình.
“Cái tùy cô thôi. Chuyện đó không quan trọng với ta. Cứ gọi ta khi nào có thông tin mới về Tà Thần….À, có thể cho ta biết thêm thông tin về các Campione khác chứ?” Phi Linh nhúng vai sau đó chợt nhớ ra một chuyện và nói thẳng với Alice.
“Các Campione khác sao? Cũng được thời gian gần đây không có gì để suy nghĩ cả, nói chuyện với 3 người một chút cũng được.” Dù sao cô cũng cất công để đối diện ba vị khách này thì cô cũng nên trò chuyện lâu một chút. Thông thường cô không hề ra ngoài nhiều, bởi vì sức khỏe không được tốt nên cô chỉ dùng năng lực tâm linh của mình để giao tiếp và tương tác với mọi người.
Tổng cộng có bảy Campione, tính luôn anh chàng Kusanagi Godou vừa mới trở thành Campione ngày hôm qua. Sáu người khác là, Châu Á ba người, một người Trung Quốc, một người Ấn Độ. Ở Bắc Mỹ cũng có một người và Châu Âu có 4 người, một người Hungary, một người Italy, một người Hung và cuối cùng là Anh Quốc.
“Hou~ thì ra cô bé kéo tôi về Anh Quốc là tạo thế mạnh cho đất nước của mình sao? Quả là một người yêu nước!” Phi Linh cười. Thiết nghĩ, Phi Linh đã không bận tâm mình là người nước gì nữa rồi, cơ bản cậu chỉ lấy quốc tịch là người Nhật mà thôi.
“Chúng ta phải tránh gây sự với các Campione khác, mỗi một nước có Campione chống lưng là đã có thể coi là một đất nước mạnh về quân sự rồi. Sức mạnh của Campione chính là Quyền Năng của Thần Linh.” Alice nói.
Với sức mạnh như vậy, đều có thể khơi mào cho chiến tranh.
---------
Vài ngày sau, thời gian vào khoảng một tuần. Alice đã sử dụng năng lực tiên đoán tương lai của mình nhằm dự đoán trước những chuyện mà Tà Thần sẽ làm.
Vì Alice không thể kết nối đến Phi Linh thông qua thần giao cách cảm, cô đành phải bảo Ericson mời Phi Linh đến.
“Thật đấy! Tại sao tôi lại không thể liên hệ với anh được cơ chứ?!” Alice nâng tách trà lên, địa điểm vẫn tại khu vườn tại dinh thự của Alice.
“Thứ lỗi, ta vẫn quen đề phòng xung quanh nên đã tạo lớp kết giới ngăn cách mọi thứ. Thế, cô có tin tức gì sao? Cũng được 1 tuần rồi đấy nhỉ.” Phi Linh nói, Eriserine và Illyasviel lần này không tham gia, ba người tuy là được Alice cho ở tại dinh thự của mình nhưng hai người kia lại đi chơi ở bên ngoài rồi.
“Ừm, không sao. Thế này tôi cũng tiện nói chuyện hơn.” Alice gật đầu.
“Vậy…” Cả hai người cùng nói, nhận ra đối phương muốn nói gì đó nên hai người đều nhường nhau.
“Anh cứ nói đi.”
“Không, cô cứ nói đi. Lady First.” Phi Linh nhường lại quyền nói trước cho Alice. Cô gật đầu và nói.
“Vừa nãy tôi đã sử dụng tiên đoán tương lai để tìm hành tung của Tà Thần. Có vẻ Tà Thần Athena đang muốn tìm lại Gorgoneion của bà ta để khôi phục sức mạnh của mình. Tôi nói nhiêu đó thôi. Tới lượt anh.” Alice nhắm hờ đôi mắt và nói.
“Ừ, vậy cô bé có thể đưa ta đến phòng cô được chứ?”
“Hể? Anh đang nói cái vậy?! Tại sao lại muốn đến phòng của tôi? Tôi nói chuyện với anh ở đây là được rồi.” Alice liền đáp lại và không nhún nhường.
“Không đến được phòng cô thế làm sao chữa bệnh cho cô đây?” Phi Linh cười, Alice lông mày mỏng chau lại. Thấy vậy, Phi Linh nói tiếp.
“Cô bé nghĩ có thể qua mắt được ta sao? Thế thân tạo ra nhờ ma lực không phải chuyện khó. Cơ thể cô bé đã yếu đuối như lời của cô khiến ta nghĩ ngợi lâu rồi. Bẩm sinh yếu ớt làm sao có thể di chuyển dễ dàng mà ra được khu vườn này, dinh thự của cô cũng khá rộng đấy cô biết chứ?”
Phi Linh mỉm cười nhẹ. Dường như cậu nói đúng, Alice im lặng một chút, sau đó cô nói.
“Quả thật không qua mắt được anh, có lẽ hai người kia cũng biết rồi nhỉ, vì thế mới để cuộc nói chuyện này chỉ riêng tôi và anh.” Alice mỉm cười nói thay vì tức giận hay buồn bả.
“Không, vợ con ta tuy biết được nhưng không hề có ý định đó, chỉ đơn họ muốn đi chơi thôi, tính khí khá thất thường mà.” Phi Linh nói.
“Là công chúa, cô bé nên thể hiện một chút việc tôn trọng đối tác chứ.” Phi Linh nhẹ cười một cái cho thấy cậu đang nói đùa, Alice nhận ra đó là trò đùa nên cười nhẹ theo.
“Không ngờ tính cách của anh khá khác so với anh ta nhưng lại có cái nhìn quan tâm đến tôi như nhau vậy đấy.” Alice nói.
“Ai cơ?” Phi Linh tò mò.
“Một người bạn thân thiết đồng thời cũng là đối thủ của tôi. Sau này anh sẽ gặp được anh ta thôi.” Alice nâng tách trà và nhìn vào làn sóng lay động liên tục khi cô tác dụng nhẹ một lực lên tách trà khiến nước bên trong bị tác dụng lực.
“Nào, đưa ta đến phòng cô đi. Ta sẽ giúp đi ra ngoài căn phòng của mình bằng chính đôi chân vốn có của mình…” Phi Linh nói.
/347
|