Thần Thâu Quýnh Phi, Đêm Động Phòng Hưu Phu

Q.2 - Chương 51 - Chương 27

/191


Thủy Khanh Y tựa vào đầu giường, vừa trông thấy gương mặt trở nên trắng bệch của Bách Lý Ngọc, nàng cụp mí mắt, chống mạnh cơ thể bủn rủn vô lực đứng lên, kéo nhẹ tay áo bào của hắn, lo lắng hỏi: Đã xảy ra chuyện gì?

Hôm qua Phó Thiển Hà và Phó Hằng thất thủ, suýt nữa bỏ mạng tại chỗ, vụ bê bối như thế, làm cho những người trông thấy đều chê cười, làm sao Phó Thành có thể cam tâm?

Sợ là kế này không thành, lại tính toán kế khác.

Lần này, lại giở trò gì?

Bách Lý Ngọc hơi mím môi, ánh sáng trong con ngươi đột nhiên trở nên tối tăm, lạnh lùng nói: Hoàng thượng đồng ý lời đề nghị của Phó Thành và Lục bộ Thượng thư (1), xây dựng tượng vàng, ra lệnh cho nàng đích thân tới giám sát.

(1) Lục bộ Thượng thư: Sáu vị quan đứng đầu của mỗi bộ (bộ Lại, bộ Lễ, bộ Hộ, bộ Binh, bộ Hình, bộ Công- sáu cơ quan chức năng cao cấp trong tổ chức triều đình quân chủ).

Giờ phút này, Bách Lý Ngọc cũng không đoán được tâm tư của Thủy Triệt, biết rõ chuyện này không thể làm, vì sao còn đồng ý?

Phái Thủy Khanh Y đi, chẳng phải là đẩy nàng lên nơi đầu ngọn sóng gió sao?

Thành Mẫu Đan bị lũ quét, nghiễm nhiên trở thành một vùng biển mênh mông, dân chạy nạn thành đoàn, dân chúng lầm than, lo lắng về kế sinh nhai, xây tượng vàng vào lúc này, chẳng phải là thực sự đã bị gán danh hiệu hôn quân vô đạo hay sao.

Thủy Khanh Y cả kinh, đúng là sợ điều gì thì sẽ gặp điều đó, sắp tới lễ tế thần, hồng thủy ngập thành, không nói đến việc rất khó để xây dựng tượng vàng, ngay cả vàng cũng không có, vậy thì nhất định sẽ vơ vét từ trên người dân chúng, tiếng dân oán than khắp nơi, thành toàn cho Phó Thành sao?

Quả nhiên là phụ hoàng hồ đồ, tại sao mẫu hậu lại không khuyên can? Thủy Khanh Y xoa thái dương đau nhức, thật là một phút cũng không yên.

Trong con ngươi của Bách Lý Ngọc thoáng hiện lên suy nghĩ sâu xa, tính tình Thủy Triệt thô bạo, nhưng cũng có tài trị quốc, không giống như là mê tín thờ phụng, xây tượng vàng trấn hà bá.

Thiển Thiển, chắc chắn Hoàng thượng có dự tính khác về chuyện này, đừng kết luận bừa, cho dù ngài ấy thực sự đồng ý, nàng cứ làm theo là được. Mặc dù Bách Lý Ngọc nói như thế, nhưng trong lòng không hề buông lỏng chút nào, sắc mặt vẫn nặng nề như cũ.

Phó Thành tâm địa độc ác, vì muốn có một nhi tử, liên tiếp âm thầm bắt nhốt những cô nương chưa gả, cưỡng ép sinh con, những người sinh ra nữ nhi, sẽ ném ra khỏi phủ để mặc cho tự sinh tự diệt, chỉ giữ lại nữ nhi của chính thất, nếu không phải bên cạnh ông chỉ còn lại nhi tử Phó Hằng khó khăn lắm mới có được, và Phó Thiển Hà, sợ là trải qua chuyện hôm qua, lão đã bí mật xử tử họ.

Làm sao Thủy Khanh Y lại không nghĩ như vậy? Nhưng mà, vì sao muốn nàng tới giám sát?

Bách Lý Ngọc, ta có chút không yên tâm về Phó Thành, sợ rằng mấy ngày nay sẽ có chuyện xảy ra. Trái tim Thủy Khanh Y dâng lên nỗi bất an mãnh liệt, nghĩ đến lời nói của Quốc sư Quán Phú, chẳng lẽ Phó Thành chính là kiếp nạn của nàng?

Nàng thở dài trong lòng, nếu như Quán Phú còn sống, thì tốt biết bao?

Không cần đa nghi, có ta ở đây, đừng sợ. Bách Lý Ngọc đột nhiên cười một tiếng, vỗ nhẹ bả vai của Thủy Khanh Y.

Ta muốn vào cung một chuyến, trước tiên huynh hãy chờ ở đây. Thủy Khanh Y vén chăn lên, cầm quần lụa mỏng trên đầu giường mặc vào, cố nén sự khó chịu giữa hai chân, đeo giày thêu, giậm chân chạy xuống lầu.

Bách Lý Ngọc cầm khăn ở trong tay, đặt ở trên chậu nước rửa mặt, đi theo sau Thủy Khanh Y, cùng nhau vào cung.

Thủy Khanh Y không thông báo, giơ lệnh bài, chạy thẳng tới Ngự Thư Phòng, không chờ Tiểu Đức Tử thông báo, ‘rầm’ một tiếng, nàng nhấc chân đá tung cửa, phát ra lửa giận xông vào bên trong Ngự Thư Phòng.

Thấy Vinh Thừa tướng, Ngự sử đại phu, Phó Thành, Lục bộ Thượng thư đều ở đây, nàng hơi dừng lại, thầm mắng mình nóng vội, nhưng bọn họ ở đây cũng tốt, đúng lúc xem bọn họ có ý kiến gì.

Y Nhi, ngươi càng ngày càng không có phép tắc. Thủy Triệt làm bộ trách cứ Thủy Khanh Y, nhưng đáy mắt lại hàm chứa nụ cười thản nhiên.

Thủy Khanh Y tức giận trợn trắng mắt, hùng hổ sải bước lớn lên trên bậc thềm bạch ngọc, ngồi ở bên cạnh Thủy Triệt, đang định mở miệng, thì trông thấy mọi người phía dưới giống như gặp ma.

Chư vị có chuyện gì? Thủy Khanh Y hỏi xong, sau đó mới phát hiện, chắc chắn là vì nàng ngồi ở trên ghế rồng, phải không?

Thủy Khanh Y nhếch môi cười, như vậy cũng tốt, để cho bọn họ thấy rõ mình không phải là công chúa bình thường, mà là báu vật trong tay Thủy Triệt.

Công chúa, mau mau đứng dậy, ngài đang làm chuyện đại nghịch bất đạo. Sắc mặt Vinh Thừa tướng trắng bệch chỉ vào ghế rồng, giọng nói run run: Đây chính là tội lớn mất đầu.

Thủy Khanh Y nhìn vẻ mặt của mọi người là có thể phân rõ những người nào thuộc phái nào. Tỉ mỉ đánh giá Vinh Tín, trắng trẻo nõn nà, giống như thư sinh nho nhã yếu đuối, từ những tư liệu tìm hiểu được, hắn là tiến sĩ thi đỗ khoa khảo mấy năm trước, tài hoa đầy bụng, rất được phụ hoàng coi trọng, tuổi còn trẻ, chính là Học sĩ của Viện Hàn Lâm, bởi vì tính tình mềm yếu, nên luôn bị chèn ép, cuộc sống trôi qua cũng không dễ dàng.

Cổ hủ. Thủy Khanh Y không thèm để ý, vung tay áo, không để ý đến vẻ mặt quái dị của mọi người, giọng thanh thúy, mở miệng nói: Nghe nói Phó Thái phó đề nghị phụ hoàng xây dựng tượng vàng trấn áp hà bá, có thể nói rõ kế hoạch cho Bổn cung nghe một chút hay không.

Thủy Khanh Y nở nụ cười nhàn nhạt nhìn đáy mắt Phó Thành chợt lóe lên vẻ nham hiểm rồi biến mất, sự khó chịu kìm nén trong lòng nàng, rốt cuộc cũng tiêu tan.

Công chúa, luật lệ quốc gia của các triều đại đều nghiêm minh, hậu cung không được tham gia vào chính sự, chuyện này, công chúa đừng nên xen vào. Khóe mắt Phó Thành treo ngược, thu lại sát ý trong đáy mắt. Nếu không phải tiểu tiện nhân này động tay vào, Phó Thành thề tự chặt đầu mình, chỉ có nhi tử ngốc nghếch kia mới tin tưởng lời nói của nàng ta, nếu không phải ông chỉ có người nhi tử độc nhất này, thì đã sớm hạ độc nó, hại ông không thể ngẩng đầu ở trước mặt người của Phó gia, phần lớn những người bằng lòng dốc sức giúp ông, đều là vì tự vệ.

Mắt phượng của Thủy Khanh Y cười thành hình trăng rằm, nhàn nhạt cười nói: Có điều Thái phó không biết, mặc dù Bổn cung là công chúa cao quý, nhưng cũng là Thái úy, một trong tam công, ngài nói, có quyền được biết hay không? Hơn nữa, cho

/191

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status