Mây trắng lững lờ trôi, Á long cấp tốc phi hành phía Thập Vạn Đại Sơn, thanh phong thúy cốc phía dưới nhanh chóng lùi dần, trên lưng rồng, cả mười đại cao thủ đều có tâm sự, tất cả đều trầm mặc không nói.
Trước lúc xuất phát, mười người cũng đã được giải thích rõ, mỗi người cũng đã nhận thức được, nhưng lúc này đây chúng nhân đều trầm mặc tĩnh lặng. Tất cả đều đang tự nghĩ xem tại tử vong tuyệt địa có khả năng sẽ gặp những biến cố gì.
Trong những người này, tuổi tác của Tiêu Phong lớn nhất, đã gần ba mươi tuổi. Hắn toàn thân cao lớn, bề ngoài thô hào, rất có vẻ nam nhân. Vương Thiên và Khải Thụy Lạp cùng tuổi, đại khái khoảng hai bảy, hai tám. Vương Thiên mặt râu quai nón, là một đại hán oai hùm, vẻ bề ngoài có nét giống thổ phỉ, lại có điểm giống đại ca hắc đạo lục lâm. Khải Thụy Lạp, ánh mắt ngập tràn ưu tư, tuy là thanh niên mới hai mươi mấy tuổi, nhưng lại làm cho người ta có một thứ cảm giác tang thương.
Ngoài ra bảy người còn lại tuổi tác chênh nhau không nhiều, đều ở trong khoảng hai mươi đến hai mươi lăm tuổi. Nữ bạo long kị sĩ Lị Toa không giống với những nữ tử nhỏ nhắn xinh đẹp bình thường mà nàng ta cao lớn phi thường, không hề thấp hơn đệ đệ Tác Ân. Hai tỉ đệ ngồi cùng một chỗ, ở gần cổ Á long, chiếu theo lời Thần Nam chỉ dẫn phương hướng cho Á long.
Trong bảy nam nhân, Tiềm Long và Lăng Vân không nghi ngờ gì là hai người anh tuấn nhất, dung mạo có thể so với Phan An, Tống Ngọc, có điều khí chất của hai người tuyệt nhiên bất đồng.
Tiềm Long lười nhác nằm dài trên lưng rồng, rất tùy ý, có vẻ giống một tên tiểu tử hư hỏng, nhưng làm cho người ta có cảm giác thân thiết dễ gần. Lăng Vân xuất thân từ Lăng gia trong Thập đại tu luyện thế gia của đông đại lục, vì là nhi tử duy nhất của Lăng gia đương đại gia chủ, trên người luôn tỏa ra khí chất quý phái, gương mặt luôn điểm nụ cười, thể hiện sự tu dưỡng cực tốt của thế gia công tử.
Trong mười người nữ ma pháp sư Ngải Lệ Ti của Ảo Ma học viện không nghi ngờ gì là thần bí nhất. Cho tới lúc này, nàng ta vẫn che mặt bằng diện sa, không một ai thấy qua khuôn mặt thật của nàng. Nữ tử này đúng là làm người khác cảm thấy khó hiểu.
Như đã nói, trong số thập đại cao thủ, người hấp dẫn chú mục của mọi người nhất, không còn nghi ngờ gì đó là truyền nhân tối kiệt xuất của Đạm Thai cổ thánh địa, Mộng Khả Nhi. Trên người nàng dường như bao phủ bởi một vầng hào quang bảy màu, vô luận đi đến bất cứ đâu cũng trở thành tiêu điểm chú mục của mọi người. Quả đúng như vậy. Mộng Khả Nhi thật quá mỹ lệ, nàng đẹp siêu trần thoát tục, tựa hồ không vướng bụi trần thế, tựa như tiên tử từ trời cao giáng xuống hồng trần, cả người đều phát một cỗ linh khí, có thể coi là đứng trên tất cả các vẻ đẹp khác trong trời đất.
Thần Nam là kẻ biết nhiều nhất về tử vong tuyệt địa trong số mười người. Lúc này hắn vừa mới cùng Tiểu Thần Hi ly biệt nên còn thẫn thẫn thờ thờ. Hắn và Mộng Khả Nhi ngồi rất gần, khoảng cách bất quá nửa trượng, tuy gió trên không trung rất lớn, nhưng vẫn có thể ngửi được mùi hương thanh khiết trên người nàng. Mục quang của hắn từ trên người Mộng Khả Nhi dời đi nhìn những thứ khác ở xung quanh, tựa như không muốn nhìn tiên tử đến từ cổ thánh địa.
Trong lòng hắn đối với Đạm Thai phái thành kiến rất sâu. Từ khi biết được Mộng Khả Nhi là truyền nhân Đạm Thai phái, trong tâm hắn đã khó có thể bình tĩnh, bắt đầu nghĩ cách như thế nào để đối phó với phái này. Thần Nam tự bản thân ngẫm lại cũng có chút kì quái, không biết tại sao mình lại có thể biến thành một kẻ tà ác, không ngờ lại có thể đem ân oán phẫn nộ đối với Đạm Thai Tuyền chuyển lên người truyền nhân của nàng.
Có lẽ là oán niệm đối với Đạm Thai Tuyền quá sâu, là nàng đã làm tu vi của hắn đại thoái, từ đó từ bỏ mọi ham muốn, mọi ý chí. Nếu như không phải vì nàng, hắn đã giống như phụ thân hắn thuận lợi tiến vào cảnh giới vô thượng của vũ đạo, căn bản không phải gặp nhiều trắc trở như vậy.
Sống lại sau vạn năm, trải qua nhiều sóng gió, giữa chốn huyên náo phồn hoa, sâu trong nội tâm Thần Nam vẫn đầy rẫy những nỗi cô độc, bi ai, những thứ đó lúc nào cũng phảng phất bên người. Có điều, tất cả chỉ là hư vô ảo ảnh, tùy thời rồi sẽ tiêu tán như yên hoa. Trông thấy hành vi tựa hồ như bát nháo, chẳng qua là muốn bản thân quên đi kí ức xa xưa và sự cô độc mà thôi...
Hắn có lẽ chủ yếu là muốn đáp trả Đạm Thai Tuyền. Tất cả hành vi báo phục lần này đều bắt nguồn từ nàng ta mà ra.
Thần Nam càng lúc càng khôi phục cảm giác được là chính mình vạn năm trước rõ ràng hơn. Cũng có lẽ là bởi vì phong ấn tình cảm mà phụ thân hắn đặt vào trong não hắn đã được khai phá. Cũng có lẽ là chuyến đi đến Cổ tiên di địa làm xúc động thâm sâu trong linh hồn của hắn. Cũng có lẽ là huyền công gia truyền không ngừng nghịch chuyển, kích phát tâm tính hắc ám trong tâm hắn, thế giới nội tâm của hắn đang trỗi dậy những con sóng cự đại...
Mộng Khả Nhi hiển nhiên nhận ra Thần Nam đang trơ tráo dùng ánh mắt dò xét nàng. Pháp môn tu luyện đạo vũ của nàng chính thực là tu tâm, nàng cũng đoán được Thần Nam cố ý quấy nhiễu nàng tu hành. Nàng ta trong mắt thoáng qua một tia lạnh lẽo, nhưng ngay lập tức tiêu biến. Nét mặt đeo vẻ tươi cười giả tạo, quay đầu nhìn Thần Nam một cái, sau đó nhìn đi nơi khác.
Á long phi hành tốc độ nhanh như thiểm điện, vài trăm dặm đối với nó mà nói căn bản chẳng là gì cả. Một đám mây đen xuất hiện tại khoảng không xa xa, tầng tầng lớp lớp mây đen bao phủ trên đại sơn, làm người ta cảm giác như có một áp lực trầm trọng, tựa như đám mây khói đang ẩn chứa yêu ma quỉ quái.
Thần Nam cảm giác Cổ thần di bảo bắt đầu phát nhiệt, ngọc Như ý cảm ứng được ma khí ngút trời ở nơi xa. Hắn trong lòng thất kinh, nếu như một khi ngọc Như ý tán phát ra những luồng hỏa khí nóng bỏng thì hỏng bét, nhất định là sẽ bị chín đại cao thủ kia phát hiện bí mật.
Hắn cấp tốc nắm chặt ngọc Như ý trong tay, trầm giọng nói thật nhỏ: "Tuy ta không biết ngươi có cái chi cổ quái, nhưng thật sự sớm biết ngươi có linh thức, khẳng định hiểu những lời ta nói. Bắt đầu từ hiện tại, ngươi không được xuất hiện bất cứ dị thường nào, nếu không có thể bị người khác phát giác. Đương nhiên như quả ma khí xâm nhập, mà ta lại không thể hóa giải, ngươi phải giống như trước đó, dùng thánh quang bảo hộ ta. Nếu như ta có làm sao, ngươi cũng sẽ bị chôn sâu lần nữa thôi."
Thần Nam cảm giác có chút hơi thẹn, ngang nhiên uy hiếp một khối thần ngọc cổ quái. Hắn liếc nhìn quanh, phát hiện không một ai chú ý đến hắn, liền thở hắt ra một hơi.
Một tiếng u u thở dài, thanh âm của một nữ tử trẻ tuổi đột nhiên vang lên tại tâm trung hắn: "Bảo hộ... ngươi! Ngươi... là ai? Ta... cũng là ai? Ta... là... ai... ngủ say..." Thanh âm im bặt.
Thần Nam thật sự sợ đến nhảy dựng lên. Đây là lần đầu hắn nghe rõ được tiếng nói nhỏ trong ngọc Như ý. Hắn tập trung toàn bộ tinh thần chăm chú lắng nghe, nhưng không nghe thêm được bất kỳ thanh âm nào nữa, dường như chưa có gì phát sinh.
Tiếng gió rít vù vù, Á long xuyên mây vượt núi, cự ly với đỉnh núi lớn có mây đen che phủ càng lúc càng gần. Lúc này thập đại cao thủ đều đã cảm giác được vô số những tia ba động dị thường.
Sau một lúc, cự ly của chúng nhân với đại sơn bao bọc bởi ma khí cuồn cuộn đó còn khoảng mười dặm, đã có thể thấy rõ được hình dạng của dải ma vân tại phụ cận đại sơn bao trùm, dũng động.
Đến lúc này thì Á long bắt đầu trở nên lo lắng bất an, trên không trung kêu hống liên hồi, tựa hồ muốn nói với Lị Toa điều gì. Nó tựa hồ rất không muốn tiến lên phía trước.
Lúc này, cự ly ngày càng gần, chúng nhân cảm nhận rõ ràng những ba động dị thường lúc trước đó đang trỗi dậy mạnh mẽ. Mỗi cá nhân trong lòng tràn ngập một cảm giác cực kỳ bất an, trong lòng mọi người ai cũng phát lạnh.
Lị Toa không ngừng vỗ về Á long, để nó tiếp tục tiến lên, khi tiến được thêm vài dặm, cự ly với đại sơn phía trước không quá năm dặm, Á long không muốn tiến tiếp, dừng không trung không ngừng quay tròn.
Khi này, chúng nhân trên không, đã có thể nhìn rõ cảnh tượng khủng bố phía trước. Địa phương phía dưới chân núi của ngọn đại sơn ma vân bao phủ dày đặc có một sơn cốc. Ma khí cuồn cuộn từ nơi này không ngừng bay lên, cảnh tượng khủng bố làm người ta dựng tóc gáy.
Thấy cảnh Á long đã bắt đầu sợ đến run lên, không muốn đi tiếp, Lị Toa bất đắc dị phải lệnh cho nó hạ xuống mặt đất. Mười người quyết định tiếp tục đi bộ.
Trên đường bộ hành, chúng nhân ngửi thấy một mùi hương thanh khiết như lan xạ, từng đợt từng đợt hương vị thấm sâu vào tận trong tâm tủy. Mọi người đã được Thần Nam cho biết đó là hương vị kỳ lạ của loài hoa tử vong, tịnh không lấy làm kỳ quái.
Vượt qua hai tòa tiểu sơn bao quanh, xuyên qua tầng tầng gai góc, mười người cuối cùng cũng đến được cốc khẩu của tử vong tuyệt địa. Bên trong cốc ảm đạm vô quang, một màu đen thui, ma khí không ngừng bay lên từ sơn cốc, bao phủ cả ngọn núi. Trên đại sơn, ma khí cuồn cuộn ngập trời. Ma khí trầm trọng sôi sục bay lượn trên không trung, tựa như có một yêu ma dữ tợn đang khấy động sóng gió.
Trước lúc xuất phát, mười người cũng đã được giải thích rõ, mỗi người cũng đã nhận thức được, nhưng lúc này đây chúng nhân đều trầm mặc tĩnh lặng. Tất cả đều đang tự nghĩ xem tại tử vong tuyệt địa có khả năng sẽ gặp những biến cố gì.
Trong những người này, tuổi tác của Tiêu Phong lớn nhất, đã gần ba mươi tuổi. Hắn toàn thân cao lớn, bề ngoài thô hào, rất có vẻ nam nhân. Vương Thiên và Khải Thụy Lạp cùng tuổi, đại khái khoảng hai bảy, hai tám. Vương Thiên mặt râu quai nón, là một đại hán oai hùm, vẻ bề ngoài có nét giống thổ phỉ, lại có điểm giống đại ca hắc đạo lục lâm. Khải Thụy Lạp, ánh mắt ngập tràn ưu tư, tuy là thanh niên mới hai mươi mấy tuổi, nhưng lại làm cho người ta có một thứ cảm giác tang thương.
Ngoài ra bảy người còn lại tuổi tác chênh nhau không nhiều, đều ở trong khoảng hai mươi đến hai mươi lăm tuổi. Nữ bạo long kị sĩ Lị Toa không giống với những nữ tử nhỏ nhắn xinh đẹp bình thường mà nàng ta cao lớn phi thường, không hề thấp hơn đệ đệ Tác Ân. Hai tỉ đệ ngồi cùng một chỗ, ở gần cổ Á long, chiếu theo lời Thần Nam chỉ dẫn phương hướng cho Á long.
Trong bảy nam nhân, Tiềm Long và Lăng Vân không nghi ngờ gì là hai người anh tuấn nhất, dung mạo có thể so với Phan An, Tống Ngọc, có điều khí chất của hai người tuyệt nhiên bất đồng.
Tiềm Long lười nhác nằm dài trên lưng rồng, rất tùy ý, có vẻ giống một tên tiểu tử hư hỏng, nhưng làm cho người ta có cảm giác thân thiết dễ gần. Lăng Vân xuất thân từ Lăng gia trong Thập đại tu luyện thế gia của đông đại lục, vì là nhi tử duy nhất của Lăng gia đương đại gia chủ, trên người luôn tỏa ra khí chất quý phái, gương mặt luôn điểm nụ cười, thể hiện sự tu dưỡng cực tốt của thế gia công tử.
Trong mười người nữ ma pháp sư Ngải Lệ Ti của Ảo Ma học viện không nghi ngờ gì là thần bí nhất. Cho tới lúc này, nàng ta vẫn che mặt bằng diện sa, không một ai thấy qua khuôn mặt thật của nàng. Nữ tử này đúng là làm người khác cảm thấy khó hiểu.
Như đã nói, trong số thập đại cao thủ, người hấp dẫn chú mục của mọi người nhất, không còn nghi ngờ gì đó là truyền nhân tối kiệt xuất của Đạm Thai cổ thánh địa, Mộng Khả Nhi. Trên người nàng dường như bao phủ bởi một vầng hào quang bảy màu, vô luận đi đến bất cứ đâu cũng trở thành tiêu điểm chú mục của mọi người. Quả đúng như vậy. Mộng Khả Nhi thật quá mỹ lệ, nàng đẹp siêu trần thoát tục, tựa hồ không vướng bụi trần thế, tựa như tiên tử từ trời cao giáng xuống hồng trần, cả người đều phát một cỗ linh khí, có thể coi là đứng trên tất cả các vẻ đẹp khác trong trời đất.
Thần Nam là kẻ biết nhiều nhất về tử vong tuyệt địa trong số mười người. Lúc này hắn vừa mới cùng Tiểu Thần Hi ly biệt nên còn thẫn thẫn thờ thờ. Hắn và Mộng Khả Nhi ngồi rất gần, khoảng cách bất quá nửa trượng, tuy gió trên không trung rất lớn, nhưng vẫn có thể ngửi được mùi hương thanh khiết trên người nàng. Mục quang của hắn từ trên người Mộng Khả Nhi dời đi nhìn những thứ khác ở xung quanh, tựa như không muốn nhìn tiên tử đến từ cổ thánh địa.
Trong lòng hắn đối với Đạm Thai phái thành kiến rất sâu. Từ khi biết được Mộng Khả Nhi là truyền nhân Đạm Thai phái, trong tâm hắn đã khó có thể bình tĩnh, bắt đầu nghĩ cách như thế nào để đối phó với phái này. Thần Nam tự bản thân ngẫm lại cũng có chút kì quái, không biết tại sao mình lại có thể biến thành một kẻ tà ác, không ngờ lại có thể đem ân oán phẫn nộ đối với Đạm Thai Tuyền chuyển lên người truyền nhân của nàng.
Có lẽ là oán niệm đối với Đạm Thai Tuyền quá sâu, là nàng đã làm tu vi của hắn đại thoái, từ đó từ bỏ mọi ham muốn, mọi ý chí. Nếu như không phải vì nàng, hắn đã giống như phụ thân hắn thuận lợi tiến vào cảnh giới vô thượng của vũ đạo, căn bản không phải gặp nhiều trắc trở như vậy.
Sống lại sau vạn năm, trải qua nhiều sóng gió, giữa chốn huyên náo phồn hoa, sâu trong nội tâm Thần Nam vẫn đầy rẫy những nỗi cô độc, bi ai, những thứ đó lúc nào cũng phảng phất bên người. Có điều, tất cả chỉ là hư vô ảo ảnh, tùy thời rồi sẽ tiêu tán như yên hoa. Trông thấy hành vi tựa hồ như bát nháo, chẳng qua là muốn bản thân quên đi kí ức xa xưa và sự cô độc mà thôi...
Hắn có lẽ chủ yếu là muốn đáp trả Đạm Thai Tuyền. Tất cả hành vi báo phục lần này đều bắt nguồn từ nàng ta mà ra.
Thần Nam càng lúc càng khôi phục cảm giác được là chính mình vạn năm trước rõ ràng hơn. Cũng có lẽ là bởi vì phong ấn tình cảm mà phụ thân hắn đặt vào trong não hắn đã được khai phá. Cũng có lẽ là chuyến đi đến Cổ tiên di địa làm xúc động thâm sâu trong linh hồn của hắn. Cũng có lẽ là huyền công gia truyền không ngừng nghịch chuyển, kích phát tâm tính hắc ám trong tâm hắn, thế giới nội tâm của hắn đang trỗi dậy những con sóng cự đại...
Mộng Khả Nhi hiển nhiên nhận ra Thần Nam đang trơ tráo dùng ánh mắt dò xét nàng. Pháp môn tu luyện đạo vũ của nàng chính thực là tu tâm, nàng cũng đoán được Thần Nam cố ý quấy nhiễu nàng tu hành. Nàng ta trong mắt thoáng qua một tia lạnh lẽo, nhưng ngay lập tức tiêu biến. Nét mặt đeo vẻ tươi cười giả tạo, quay đầu nhìn Thần Nam một cái, sau đó nhìn đi nơi khác.
Á long phi hành tốc độ nhanh như thiểm điện, vài trăm dặm đối với nó mà nói căn bản chẳng là gì cả. Một đám mây đen xuất hiện tại khoảng không xa xa, tầng tầng lớp lớp mây đen bao phủ trên đại sơn, làm người ta cảm giác như có một áp lực trầm trọng, tựa như đám mây khói đang ẩn chứa yêu ma quỉ quái.
Thần Nam cảm giác Cổ thần di bảo bắt đầu phát nhiệt, ngọc Như ý cảm ứng được ma khí ngút trời ở nơi xa. Hắn trong lòng thất kinh, nếu như một khi ngọc Như ý tán phát ra những luồng hỏa khí nóng bỏng thì hỏng bét, nhất định là sẽ bị chín đại cao thủ kia phát hiện bí mật.
Hắn cấp tốc nắm chặt ngọc Như ý trong tay, trầm giọng nói thật nhỏ: "Tuy ta không biết ngươi có cái chi cổ quái, nhưng thật sự sớm biết ngươi có linh thức, khẳng định hiểu những lời ta nói. Bắt đầu từ hiện tại, ngươi không được xuất hiện bất cứ dị thường nào, nếu không có thể bị người khác phát giác. Đương nhiên như quả ma khí xâm nhập, mà ta lại không thể hóa giải, ngươi phải giống như trước đó, dùng thánh quang bảo hộ ta. Nếu như ta có làm sao, ngươi cũng sẽ bị chôn sâu lần nữa thôi."
Thần Nam cảm giác có chút hơi thẹn, ngang nhiên uy hiếp một khối thần ngọc cổ quái. Hắn liếc nhìn quanh, phát hiện không một ai chú ý đến hắn, liền thở hắt ra một hơi.
Một tiếng u u thở dài, thanh âm của một nữ tử trẻ tuổi đột nhiên vang lên tại tâm trung hắn: "Bảo hộ... ngươi! Ngươi... là ai? Ta... cũng là ai? Ta... là... ai... ngủ say..." Thanh âm im bặt.
Thần Nam thật sự sợ đến nhảy dựng lên. Đây là lần đầu hắn nghe rõ được tiếng nói nhỏ trong ngọc Như ý. Hắn tập trung toàn bộ tinh thần chăm chú lắng nghe, nhưng không nghe thêm được bất kỳ thanh âm nào nữa, dường như chưa có gì phát sinh.
Tiếng gió rít vù vù, Á long xuyên mây vượt núi, cự ly với đỉnh núi lớn có mây đen che phủ càng lúc càng gần. Lúc này thập đại cao thủ đều đã cảm giác được vô số những tia ba động dị thường.
Sau một lúc, cự ly của chúng nhân với đại sơn bao bọc bởi ma khí cuồn cuộn đó còn khoảng mười dặm, đã có thể thấy rõ được hình dạng của dải ma vân tại phụ cận đại sơn bao trùm, dũng động.
Đến lúc này thì Á long bắt đầu trở nên lo lắng bất an, trên không trung kêu hống liên hồi, tựa hồ muốn nói với Lị Toa điều gì. Nó tựa hồ rất không muốn tiến lên phía trước.
Lúc này, cự ly ngày càng gần, chúng nhân cảm nhận rõ ràng những ba động dị thường lúc trước đó đang trỗi dậy mạnh mẽ. Mỗi cá nhân trong lòng tràn ngập một cảm giác cực kỳ bất an, trong lòng mọi người ai cũng phát lạnh.
Lị Toa không ngừng vỗ về Á long, để nó tiếp tục tiến lên, khi tiến được thêm vài dặm, cự ly với đại sơn phía trước không quá năm dặm, Á long không muốn tiến tiếp, dừng không trung không ngừng quay tròn.
Khi này, chúng nhân trên không, đã có thể nhìn rõ cảnh tượng khủng bố phía trước. Địa phương phía dưới chân núi của ngọn đại sơn ma vân bao phủ dày đặc có một sơn cốc. Ma khí cuồn cuộn từ nơi này không ngừng bay lên, cảnh tượng khủng bố làm người ta dựng tóc gáy.
Thấy cảnh Á long đã bắt đầu sợ đến run lên, không muốn đi tiếp, Lị Toa bất đắc dị phải lệnh cho nó hạ xuống mặt đất. Mười người quyết định tiếp tục đi bộ.
Trên đường bộ hành, chúng nhân ngửi thấy một mùi hương thanh khiết như lan xạ, từng đợt từng đợt hương vị thấm sâu vào tận trong tâm tủy. Mọi người đã được Thần Nam cho biết đó là hương vị kỳ lạ của loài hoa tử vong, tịnh không lấy làm kỳ quái.
Vượt qua hai tòa tiểu sơn bao quanh, xuyên qua tầng tầng gai góc, mười người cuối cùng cũng đến được cốc khẩu của tử vong tuyệt địa. Bên trong cốc ảm đạm vô quang, một màu đen thui, ma khí không ngừng bay lên từ sơn cốc, bao phủ cả ngọn núi. Trên đại sơn, ma khí cuồn cuộn ngập trời. Ma khí trầm trọng sôi sục bay lượn trên không trung, tựa như có một yêu ma dữ tợn đang khấy động sóng gió.
/286
|