Trong sơn cốc, Mạc Ly Quán…
Nữ quỷ cùng Nhiếp Lan Tâm đấu pháp càng ngày càng kịch liệt lên. Nếu không phải trong Mạc Ly Quán bao phủ đầy trận pháp, hóa giải bớt nhiều thần thông cường đại trùng kích, bằng không mà nói, toàn bộ sơn cốc cũng sớm đã sụp đổ rồi.
Cánh tay Nữ quỷ vung lên, một gian Đạo quán bằng ngọc trúc liền bay lên, bị một tầng quang mang bạch sắc bao phủ, lưu động một tầng quang mang kim chúc sáng bóng, hướng về phía Nhiếp Lan Tâm nện qua.
Soạt!
Nhiếp Lan Tâm ngồi xếp bằng trên hư không, bàn tay đẩy ra, hóa thành một cái thủ ấn khổng lồ, đánh nát gian Đạo quán kia, hóa thành từng khối trúc phiến tung bay lả tả.
Sau đó Nhiếp Lan Tâm lui nhanh về phía sau, ánh mắt hướng về phía Ninh Tiểu Xuyên nhìn lại, trong lòng có chút bất an. Nàng cảm giác uy hiếp của Ninh Tiểu Xuyên so Nữ quỷ còn lớn hơn một chút.
- Hắn khẳng định là đang chờ ta cùng Nữ quỷ đánh nhau đến lưỡng bại câu thương, sau đó mới làm ngư ông đắc lợi!
Lần trước, Nhiếp Lan Tâm cùng Bạch Ly lão tổ chính là chiến đấu đến lưỡng bại câu thương, cho nên mới bị tổn thất nặng trong tay Ninh Tiểu Xuyên.
Giờ phút này, nàng đang cùng Nữ quỷ đấu pháp, Ninh Tiểu Xuyên lại cũng không ly khai, đứng ở một bên quan chiến. Nhưng mà, ai cũng không biết lúc nào hắn sẽ ra tay!
Nhiếp Lan Tâm cố tình muốn kéo Ninh Tiểu Xuyên vào trong vòng chiến, cho nên nàng hóa thành một đạo thân ảnh yểu điệu, từ trong Đạo quán bay thẳng lên, quả thật giống như một nàng Xà mỹ nữ mảnh khảnh hướng về phía Ninh Tiểu Xuyên nhanh chóng bay qua.
Thanh âm gió lạnh gào thét vang lên, Nữ quỷ cũng hóa thành một mảnh mây đen, nhanh chóng đuổi theo.
Ninh Tiểu Xuyên làm sao không đoán được cách nghĩ của Nhiếp Lan Tâm, khóe miệng khẽ nhếch lên, thi triển thần thông Thải Hồng Na Di, bước về phía trước một bước, ở trên hư không lưu lại một đạo thải hồng kiều cực lớn!
Đến khi cước bộ của hắn hạ xuống, thân thể cũng đã vượt qua khoảng cách mấy ngàn thước, đến bên kia đầu của thải hồng kiều, một lần nữa hạ xuống trong Đạo quán.
Nhiếp Lan Tâm tự nhiên là bắt hụt, một lần nữa bị Nữ quỷ quấn lấy, ở trên đỉnh dãy núi tiếp tục đấu pháp.
Nhiếp Lan Chi từ đầu vẫn luôn đứng dưới rừng trúc trong Đạo quán, vốn là đang cẩn thận quan chiến, nghĩ muốn tìm cách giúp tỷ tỷ một tay. Nhưng đột nhiên tỷ tỷ cùng Nữ quỷ đều bay ra khỏi sơn cốc. Ngay tại thời điểm nàng cũng muốn đuổi theo ra, một đạo lưu quang thất thải đã rơi xuống sau lưng nàng.
- Lan Chi!
Ninh Tiểu Xuyên gọi một tiếng.
Mặc dù Ninh Tiểu Xuyên rất không ưa thích Nhiếp Lan Tâm, nhưng đối với Nhiếp Lan Chi, hắn lại rất có hảo cảm.
Nhiếp Lan Chi tự nhiên đã không còn là tiểu nha đầu như năm xưa nữa, sớm đã lớn lên duyên dáng yêu kiều, tú lệ xuất trần. So với tỷ tỷ Nhiếp Lan Tâm của nàng càng có thêm vài phần nữ tử nhu tình, quả thật giống như là một gốc bạch lan hoa nở rộ tại trong rừng trúc vậy.
- A! Tiểu Hầu gia…
Trong lòng Nhiếp Lan Chi có chút khẩn trương, thiếu chút nữa té ngã trên mặt đất. Một cái đại thủ đã nắm lấy eo thon của nàng, ôm chặt nàng.
Eo của nữ tử mẫn cảm đến thế nào a!
Nhiếp Lan Chi thiếu chút nữa đã thét lên. Nhưng sau khi nhìn thấy chủ nhân của bàn tay kia, trên lưng nàng lại truyền tới một cỗ tê dại cảm giác, quả thật giống như là có từng đạo dòng điện truyền vào thân thể, khiến toàn thân dâng lên không nổi một tia khí lực, thiếu chút nữa đã mềm nhũn ngã vào trong ngực Ninh Tiểu Xuyên.
Nàng giống như là người say vậy, trên khuôn mặt trắng noãn nhỏ nhắn xinh xắn hiện lên một vầng đỏ ửng, ngượng ngùng cúi đầu xuống.
- Tại sao ta lại như vậy? Tiểu Hầu gia thế nhưng chính là tỷ phu của ta, ta sao có thể sinh ra loại cách nghĩ này với hắn? Không được! Tuyệt đối không được! Nhiếp Lan Chi, ngươi phải tỉnh lại đi!
Trong lòng Nhiếp Lan Chi cố gắng la lên, nhưng rồi lại kềm lòng không được hướng về phía lồng ngực Ninh Tiểu Xuyên khẽ ngã vào một chút, rất muốn được Ninh Tiểu Xuyên một mực ôm chặt lấy không buông ra nữa.
Ninh Tiểu Xuyên buông tay ra, đưa tay sờ cằm, trêu chọc nói:
- Này! Lan Chi, với tu vi Tứ Bộ Thiên Thê của ngươi hiên tại, sao lại có thể đi đường cũng không vững được? Sau khi nhìn thấy ta, lại khẩn trương đến như vậy sao?
Tu vi võ đạo của Nhiếp Lan Chi quả thật đã bước vào Tứ Bộ Thiên Thê, tốc độ tu luyện cực nhanh, khiến cho Ninh Tiểu Xuyên cũng cảm thấy rất giật mình.
- Nàng khẳng định cũng có được kỳ ngộ a! Trên con đường tu luyện, Nhiếp Lan Tâm nhất định cũng đã giúp nàng không ít, bằng không cảnh giới của nàng không có khả năng đột phá nhanh như vậy!
Ninh Tiểu Xuyên thầm nghĩ.
Nhiếp Lan Chi nhẹ nhàng cắn cắn hàm răng, nói:
- Tỷ phu… Không! Không! Tiểu Hầu gia, ai bảo ngươi vừa rồi đột nhiên xuất hiện sau lưng người ta, dĩ nhiên khiến ta giật mình. Tiểu Hầu gia, ngươi mau ngăn cản tỷ tỷ cùng Nữ quỷ đấu pháp đi!
- Căn bản không ngăn cản được!
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu nói.
Nhiếp Lan Chi một lòng muốn để cho tỷ tỷ cùng Tiểu Hầu gia hòa hảo, vì vậy đắn đo thật lâu, mới thấp giọng nói:
- Kỳ thật, trong lòng tỷ tỷ một mực vẫn luôn có Tiểu Hầu gia, chỉ là yêu càng sâu, hận lại càng đậm. Cho nên, nàng vô cùng ghen ghét những nữ tử có quan hệ thân thiết với Tiểu Hầu gia kia! Tiểu Hầu gia, ngươi kỳ thật không nên trách nàng, nàng cũng chỉ là bởi vì quá yêu ngươi mà thôi!
- Hả? Ngươi… nói cái gì? Tỷ tỷ ngươi yêu ta?
Ninh Tiểu Xuyên tự nhiên là không tin, thiếu chút nữa đã bật cười thành tiếng.
Nếu như Nhiếp Lan Tâm thật sự yêu mến một nam nhân, chuyện này khẳng định giống như là mặt trời mọc lên từ phía Tây a.
Ninh Tiểu Xuyên chưa từng thấy qua Nhiếp Lan Tâm có hảo cảm với bất cứ một nam tử nào, quả thật giống như trời sinh chán ghét nam nhân vậy!
Nhiếp Lan Chi dùng sức gật đầu, hết sức nghiêm túc, nói:
- Thật sự a! Tỷ tỷ thật sự rất yêu ngươi! Trong rất nhiều đêm dài không người, ta đều nhìn thấy nàng một mình ngồi dưới ánh trăng, ở trên bàn đá không ngừng viết tên của ngươi, trong mắt yên lặng rơi lệ!
- Ngươi xác định người đó chính là Nhiếp Lan Tâm? Là tỷ tỷ của ngươi sao?
Ninh Tiểu Xuyên kinh ngạc nói.
Nhiếp Lan Chi nói:
- Đương nhiên! Ngươi đừng thấy nàng bình thường lạnh lùng như băng, thế nhưng, rất nhiều lần ta đã nhìn thấy nàng một mình ưu thương, trong miệng lẩm bẩm: Tự thân đa tình một mình hận, bao lần cơ đơn ngắm chiều tà! Ngươi có phải đã từng tổn thương nàng rồi không?
- Ta tổn thương nàng? Chẳng lẽ… chẳng lẽ là bởi vì lần trước… Phi! Phi! Ta với tỷ tỷ ngươi căn bản cũng không có tình cảm sâu sắc như vậy, nhiều lắm là trải qua mấy lần sinh tử. Hơn nữa, đều không phải là nàng giết ta, thì chính là ta giết nàng!
Ninh Tiểu Xuyên lập tức lắc đầu nói.
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên cũng có chút ít xoắn xuýt. Chẳng lẽ Nhiếp Lan Tâm thật sự vì ta mà chảy xuống giọt lệ tình yêu?
Ý nghĩ này vừa mới xuất hiện trong đầu, liền lập tức bị Ninh Tiểu Xuyên gạt bỏ. Làm sao có thể? Nhiếp Lan Tâm chảy xuống giọt lệ tình yêu, đó là chuyện tuyệt đối không có khả năng!
Nhiếp Lan Chi nói:
- Ta không biết rõ giữa ngươi cùng tỷ tỷ ta đến cùng đã xảy ra chuyện gì? Nhưng mà, ta dám khẳng định tỷ tỷ ta thật sự rất yêu ngươi! Bằng không mà nói, nàng cũng sẽ không ra tay độc ác với Ngọc cô nương như vậy, cũng sẽ không ngăn cản ta và ngươi quan hệ quá thân thiết. Kỳ thật, nàng căn bản không chịu được có bất kỳ nữ tử nào kết giao cùng ngươi! Bằng không, nàng sẽ đau lòng vô cùng a. Tiểu Hầu gia, ngươi cùng tỷ tỷ ta hòa hảo đi a! Các ngươi đều là kỳ tài trời sinh, thiên phú tuyệt đỉnh, nếu như có thể dùng võ song tu, quan hệ hòa thuận, tất nhiên sẽ trở thành một đoạn giai thoại của giới tu luyện a!
Ninh Tiểu Xuyên cười cười nói:
- Lan Chi, trừ phi là tỷ tỷ của ngươi trước buông bỏ sát niệm với ta và bằng hữu của ta, bằng không, ta cùng nàng chỉ có thể tiếp tục đấu tiếp mà thôi!
Trong lòng Nhiếp Lan Chi khẽ thở dài, thầm nghĩ, xem ra còn phải hảo hảo nói chuyện cùng tỷ tỷ một phen a. Nàng cùng Tiểu Hầu gia nhất định phải hòa hảo với nhau, không thể tiếp tục đấu nhau như vậy nữa!
Soạt!
Bên trên sơn cốc, một đạo bóng dáng nữ tử đỏ thẫm yểu điệu bay xuống, đáp xuống trong Đạo quán.
Trước một khắc khi nàng đáp xuống, Ninh Tiểu Xuyên đã lập tức bỏ chạy, không muốn bị cuốn vào tranh đấu giữa nàng cùng Nữ quỷ.
Nhiếp Lan Tâm đáp xuống bên cạnh Nhiếp Lan Chi, ánh mắt hướng về phía Ninh Tiểu Xuyên đã đào tẩu nhìn thoáng qua, cặp mắt khẽ co rụt lại:
- Ninh Tiểu Xuyên quả nhiên là đang đợi ta cùng Nữ quỷ lưỡng bại câu thương! Không thể rơi vào trong bẫy của hắn!
Nếu như tiếp tục chiến đấu tiếp, cho dù có thể trấn áp được Nữ quỷ, chính mình cũng nhất định sẽ nguyên khí đại thương.
- Lan Chi, chúng ta đi!
Nhiếp Lan Tâm bắt lấy bả vai Nhiếp Lan Chi, hóa thành một đạo lưu quang thâm hồng sắc, lao ra sơn cốc, hướng về phía màn đêm đen kịt bay đi.
Ninh Tiểu Xuyên đứng trên vách đá dựng đứng ở cửa sơn cốc, nhìn chằm chằm phương hướng Nhiếp Lan Tâm đào tẩu, cũng không có đuổi theo. Dù sao Nhiếp Lan Tâm chính là cường giả Thiên Nhân Cảnh, nếu như thật sự đấu lên, chính mình khẳng định chiếm không được chút tiện nghi nào.
Soạt!
Quỷ khí ngưng tụ lại sau lưng Ninh Tiểu Xuyên, hóa thành một đầu Nữ quỷ áo trắng tóc tai bù xù!
Nàng cũng không có đuổi theo, trước đây trong lúc đấu pháp, nàng cũng bị một chút thương tổn, quỷ khí trên người cũng trở nên hư nhược hơn không ít.
- Ta nói Quỷ tỷ a, ngươi còn đi theo ta làm gì? Ngươi đuổi theo nàng đi! Ta với ngươi cũng không phải rất quen thuộc a!
Ninh Tiểu Xuyên không biết nói gì, cuối cùng cũng chỉ đành chạy trở về Thiên Môn Thành. Nữ quỷ kia vẫn như trước đi theo hắn, cũng không có ý tứ sẽ ly khai.
Trên người nàng tràn ngập quỷ khí, băng lãnh dị thường, khiến cho Ninh Tiểu Xuyên luôn cảm thấy sau lưng lạnh lẽo vô cùng, bất cứ lúc nào cũng phải phân tâm đề phòng nàng. Xem ra chính mình thật là đã bị oan hồn quấn lấy rồi!
o0o
Nhiếp Lan Tâm mang theo Nhiếp Lan Chi ly khai. Sau khi bay đi hơn ba trăm dặm, nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên cùng Nữ quỷ cũng không đuổi theo, liền từ không trung hạ xuống, đáp xuống bên cạnh một con sông lớn đang chậm rãi chảy xuôi.
Nước sông cuồn cuộn, sóng lớn vỗ lên bờ đá.
- Vừa rồi, ngươi cùng Ninh Tiểu Xuyên đàm luận cái gì vậy? Có phải hắn lại muốn dây dưa ngươi phải không?
Ánh mắt Nhiếp Lan Tâm băng lãnh, nhìn nhìn chằm chằm Nhiếp Lan Chi, bức cho Nhiếp Lan Chi khẽ lui về phía sau hai bước.
- Tỷ tỷ quả nhiên đã tức giận!
Lòng chiếm hữu của nàng mạnh đến như vậy, không chỉ không cho phép các nữ tử khác thích nam nhân của nàng, cho dù là muội muội của mình cũng không thể cùng nàng tranh giành.
Nhiếp Lan Chi cẩn thận từng chút một nói:
- Tỷ tỷ, ngươi cùng Tiểu Hầu gia thật sự từng có…
- Như thế nào? Người trong lòng của ngươi bị tỷ tỷ của mình ngủ qua trước, ngươi đau lòng rồi sao? Ngươi hận ta ư? Đúng vậy! Ta cùng Ninh Tiểu Xuyên quả thật từng có một đoạn tình cảm, quan hệ giữa hai chúng ta, ngươi cũng cần phải biết rõ rồi! Hiện tại ngươi nên hết hy vọng rồi chứ?
Bộ dáng Nhiếp Lan Tâm lộ ra rất bình tĩnh, nhưng trong mắt thì lại lộ ra một tia lãnh ngạo nhàn nhạt.
Trong lòng vừa nghĩ đến, nàng đã từng bị Ninh Tiểu Xuyên đè dưới thân thể, bị Ninh Tiểu Xuyên sờ soạng qua mỗi một tấc da thịt trên người, liền khiến cho nàng cảm thấy thập phần buồn nôn. Nhưng mà, chính mình lúc ấy trúng Thú Độc, khi đó làm sao mà không cố tình phối hợp hắn cho được? Làm sao không sờ mó mỗi một chỗ khắp toàn thân hắn? Nghĩ đến bộ dạng khó coi của chính mình lúc ấy, nàng liền càng thêm cảm giác buồn nôn vô cùng.
Cho dù hiện tại đã thay đổi một cỗ thân thể khác, nhưng mà đoạn trí nhớ cùng cảm giác kia lại vĩnh viễn không cách nào quên được.
Nhiếp Lan Chi khẽ cúi mặt xuống, nói:
- Kỳ thật, vừa rồi Tiểu Hầu gia nói với ta, hắn vẫn như trước rất yêu tỷ tỷ, hy vọng tỷ tỷ có thể một lần nữa cho hắn thêm một cơ hội! Hắn sẽ dùng toàn bộ khả năng của mình để đền bù lại những tổn thương đã từng gây ra đối với tỷ tỷ!
- Cái gì? Hắn yêu ta?
Nhiếp Lan Tâm nghe vậy cũng sững sờ, chợt lộ ra vẻ khinh thường:
- Ninh Tiểu Xuyên không có khả năng yêu ta, trừ phi đầu hắn chỉ dùng để cho lừa đá!
- Thế nhưng mà, đây đều là sự thật a! Hắn nói… hắn nói, tỷ tỷ là nữ nhân đầu tiên của hắn, cũng là nữ nhân hắn yêu nhất! Nếu như có thể vãn hồi lại quan hệ cùng tỷ tỷ, hắn nguyện ý vì tỷ tỷ làm bất cứ chuyện gì!
Nhiếp Lan Chi nói.
- Hắn thật nói như vậy sao?
Cặp mắt Nhiếp Lan Tâm khẽ ngưng tụ, lộ ra một tia ánh sáng kỳ dị.
Nữ quỷ cùng Nhiếp Lan Tâm đấu pháp càng ngày càng kịch liệt lên. Nếu không phải trong Mạc Ly Quán bao phủ đầy trận pháp, hóa giải bớt nhiều thần thông cường đại trùng kích, bằng không mà nói, toàn bộ sơn cốc cũng sớm đã sụp đổ rồi.
Cánh tay Nữ quỷ vung lên, một gian Đạo quán bằng ngọc trúc liền bay lên, bị một tầng quang mang bạch sắc bao phủ, lưu động một tầng quang mang kim chúc sáng bóng, hướng về phía Nhiếp Lan Tâm nện qua.
Soạt!
Nhiếp Lan Tâm ngồi xếp bằng trên hư không, bàn tay đẩy ra, hóa thành một cái thủ ấn khổng lồ, đánh nát gian Đạo quán kia, hóa thành từng khối trúc phiến tung bay lả tả.
Sau đó Nhiếp Lan Tâm lui nhanh về phía sau, ánh mắt hướng về phía Ninh Tiểu Xuyên nhìn lại, trong lòng có chút bất an. Nàng cảm giác uy hiếp của Ninh Tiểu Xuyên so Nữ quỷ còn lớn hơn một chút.
- Hắn khẳng định là đang chờ ta cùng Nữ quỷ đánh nhau đến lưỡng bại câu thương, sau đó mới làm ngư ông đắc lợi!
Lần trước, Nhiếp Lan Tâm cùng Bạch Ly lão tổ chính là chiến đấu đến lưỡng bại câu thương, cho nên mới bị tổn thất nặng trong tay Ninh Tiểu Xuyên.
Giờ phút này, nàng đang cùng Nữ quỷ đấu pháp, Ninh Tiểu Xuyên lại cũng không ly khai, đứng ở một bên quan chiến. Nhưng mà, ai cũng không biết lúc nào hắn sẽ ra tay!
Nhiếp Lan Tâm cố tình muốn kéo Ninh Tiểu Xuyên vào trong vòng chiến, cho nên nàng hóa thành một đạo thân ảnh yểu điệu, từ trong Đạo quán bay thẳng lên, quả thật giống như một nàng Xà mỹ nữ mảnh khảnh hướng về phía Ninh Tiểu Xuyên nhanh chóng bay qua.
Thanh âm gió lạnh gào thét vang lên, Nữ quỷ cũng hóa thành một mảnh mây đen, nhanh chóng đuổi theo.
Ninh Tiểu Xuyên làm sao không đoán được cách nghĩ của Nhiếp Lan Tâm, khóe miệng khẽ nhếch lên, thi triển thần thông Thải Hồng Na Di, bước về phía trước một bước, ở trên hư không lưu lại một đạo thải hồng kiều cực lớn!
Đến khi cước bộ của hắn hạ xuống, thân thể cũng đã vượt qua khoảng cách mấy ngàn thước, đến bên kia đầu của thải hồng kiều, một lần nữa hạ xuống trong Đạo quán.
Nhiếp Lan Tâm tự nhiên là bắt hụt, một lần nữa bị Nữ quỷ quấn lấy, ở trên đỉnh dãy núi tiếp tục đấu pháp.
Nhiếp Lan Chi từ đầu vẫn luôn đứng dưới rừng trúc trong Đạo quán, vốn là đang cẩn thận quan chiến, nghĩ muốn tìm cách giúp tỷ tỷ một tay. Nhưng đột nhiên tỷ tỷ cùng Nữ quỷ đều bay ra khỏi sơn cốc. Ngay tại thời điểm nàng cũng muốn đuổi theo ra, một đạo lưu quang thất thải đã rơi xuống sau lưng nàng.
- Lan Chi!
Ninh Tiểu Xuyên gọi một tiếng.
Mặc dù Ninh Tiểu Xuyên rất không ưa thích Nhiếp Lan Tâm, nhưng đối với Nhiếp Lan Chi, hắn lại rất có hảo cảm.
Nhiếp Lan Chi tự nhiên đã không còn là tiểu nha đầu như năm xưa nữa, sớm đã lớn lên duyên dáng yêu kiều, tú lệ xuất trần. So với tỷ tỷ Nhiếp Lan Tâm của nàng càng có thêm vài phần nữ tử nhu tình, quả thật giống như là một gốc bạch lan hoa nở rộ tại trong rừng trúc vậy.
- A! Tiểu Hầu gia…
Trong lòng Nhiếp Lan Chi có chút khẩn trương, thiếu chút nữa té ngã trên mặt đất. Một cái đại thủ đã nắm lấy eo thon của nàng, ôm chặt nàng.
Eo của nữ tử mẫn cảm đến thế nào a!
Nhiếp Lan Chi thiếu chút nữa đã thét lên. Nhưng sau khi nhìn thấy chủ nhân của bàn tay kia, trên lưng nàng lại truyền tới một cỗ tê dại cảm giác, quả thật giống như là có từng đạo dòng điện truyền vào thân thể, khiến toàn thân dâng lên không nổi một tia khí lực, thiếu chút nữa đã mềm nhũn ngã vào trong ngực Ninh Tiểu Xuyên.
Nàng giống như là người say vậy, trên khuôn mặt trắng noãn nhỏ nhắn xinh xắn hiện lên một vầng đỏ ửng, ngượng ngùng cúi đầu xuống.
- Tại sao ta lại như vậy? Tiểu Hầu gia thế nhưng chính là tỷ phu của ta, ta sao có thể sinh ra loại cách nghĩ này với hắn? Không được! Tuyệt đối không được! Nhiếp Lan Chi, ngươi phải tỉnh lại đi!
Trong lòng Nhiếp Lan Chi cố gắng la lên, nhưng rồi lại kềm lòng không được hướng về phía lồng ngực Ninh Tiểu Xuyên khẽ ngã vào một chút, rất muốn được Ninh Tiểu Xuyên một mực ôm chặt lấy không buông ra nữa.
Ninh Tiểu Xuyên buông tay ra, đưa tay sờ cằm, trêu chọc nói:
- Này! Lan Chi, với tu vi Tứ Bộ Thiên Thê của ngươi hiên tại, sao lại có thể đi đường cũng không vững được? Sau khi nhìn thấy ta, lại khẩn trương đến như vậy sao?
Tu vi võ đạo của Nhiếp Lan Chi quả thật đã bước vào Tứ Bộ Thiên Thê, tốc độ tu luyện cực nhanh, khiến cho Ninh Tiểu Xuyên cũng cảm thấy rất giật mình.
- Nàng khẳng định cũng có được kỳ ngộ a! Trên con đường tu luyện, Nhiếp Lan Tâm nhất định cũng đã giúp nàng không ít, bằng không cảnh giới của nàng không có khả năng đột phá nhanh như vậy!
Ninh Tiểu Xuyên thầm nghĩ.
Nhiếp Lan Chi nhẹ nhàng cắn cắn hàm răng, nói:
- Tỷ phu… Không! Không! Tiểu Hầu gia, ai bảo ngươi vừa rồi đột nhiên xuất hiện sau lưng người ta, dĩ nhiên khiến ta giật mình. Tiểu Hầu gia, ngươi mau ngăn cản tỷ tỷ cùng Nữ quỷ đấu pháp đi!
- Căn bản không ngăn cản được!
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu nói.
Nhiếp Lan Chi một lòng muốn để cho tỷ tỷ cùng Tiểu Hầu gia hòa hảo, vì vậy đắn đo thật lâu, mới thấp giọng nói:
- Kỳ thật, trong lòng tỷ tỷ một mực vẫn luôn có Tiểu Hầu gia, chỉ là yêu càng sâu, hận lại càng đậm. Cho nên, nàng vô cùng ghen ghét những nữ tử có quan hệ thân thiết với Tiểu Hầu gia kia! Tiểu Hầu gia, ngươi kỳ thật không nên trách nàng, nàng cũng chỉ là bởi vì quá yêu ngươi mà thôi!
- Hả? Ngươi… nói cái gì? Tỷ tỷ ngươi yêu ta?
Ninh Tiểu Xuyên tự nhiên là không tin, thiếu chút nữa đã bật cười thành tiếng.
Nếu như Nhiếp Lan Tâm thật sự yêu mến một nam nhân, chuyện này khẳng định giống như là mặt trời mọc lên từ phía Tây a.
Ninh Tiểu Xuyên chưa từng thấy qua Nhiếp Lan Tâm có hảo cảm với bất cứ một nam tử nào, quả thật giống như trời sinh chán ghét nam nhân vậy!
Nhiếp Lan Chi dùng sức gật đầu, hết sức nghiêm túc, nói:
- Thật sự a! Tỷ tỷ thật sự rất yêu ngươi! Trong rất nhiều đêm dài không người, ta đều nhìn thấy nàng một mình ngồi dưới ánh trăng, ở trên bàn đá không ngừng viết tên của ngươi, trong mắt yên lặng rơi lệ!
- Ngươi xác định người đó chính là Nhiếp Lan Tâm? Là tỷ tỷ của ngươi sao?
Ninh Tiểu Xuyên kinh ngạc nói.
Nhiếp Lan Chi nói:
- Đương nhiên! Ngươi đừng thấy nàng bình thường lạnh lùng như băng, thế nhưng, rất nhiều lần ta đã nhìn thấy nàng một mình ưu thương, trong miệng lẩm bẩm: Tự thân đa tình một mình hận, bao lần cơ đơn ngắm chiều tà! Ngươi có phải đã từng tổn thương nàng rồi không?
- Ta tổn thương nàng? Chẳng lẽ… chẳng lẽ là bởi vì lần trước… Phi! Phi! Ta với tỷ tỷ ngươi căn bản cũng không có tình cảm sâu sắc như vậy, nhiều lắm là trải qua mấy lần sinh tử. Hơn nữa, đều không phải là nàng giết ta, thì chính là ta giết nàng!
Ninh Tiểu Xuyên lập tức lắc đầu nói.
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên cũng có chút ít xoắn xuýt. Chẳng lẽ Nhiếp Lan Tâm thật sự vì ta mà chảy xuống giọt lệ tình yêu?
Ý nghĩ này vừa mới xuất hiện trong đầu, liền lập tức bị Ninh Tiểu Xuyên gạt bỏ. Làm sao có thể? Nhiếp Lan Tâm chảy xuống giọt lệ tình yêu, đó là chuyện tuyệt đối không có khả năng!
Nhiếp Lan Chi nói:
- Ta không biết rõ giữa ngươi cùng tỷ tỷ ta đến cùng đã xảy ra chuyện gì? Nhưng mà, ta dám khẳng định tỷ tỷ ta thật sự rất yêu ngươi! Bằng không mà nói, nàng cũng sẽ không ra tay độc ác với Ngọc cô nương như vậy, cũng sẽ không ngăn cản ta và ngươi quan hệ quá thân thiết. Kỳ thật, nàng căn bản không chịu được có bất kỳ nữ tử nào kết giao cùng ngươi! Bằng không, nàng sẽ đau lòng vô cùng a. Tiểu Hầu gia, ngươi cùng tỷ tỷ ta hòa hảo đi a! Các ngươi đều là kỳ tài trời sinh, thiên phú tuyệt đỉnh, nếu như có thể dùng võ song tu, quan hệ hòa thuận, tất nhiên sẽ trở thành một đoạn giai thoại của giới tu luyện a!
Ninh Tiểu Xuyên cười cười nói:
- Lan Chi, trừ phi là tỷ tỷ của ngươi trước buông bỏ sát niệm với ta và bằng hữu của ta, bằng không, ta cùng nàng chỉ có thể tiếp tục đấu tiếp mà thôi!
Trong lòng Nhiếp Lan Chi khẽ thở dài, thầm nghĩ, xem ra còn phải hảo hảo nói chuyện cùng tỷ tỷ một phen a. Nàng cùng Tiểu Hầu gia nhất định phải hòa hảo với nhau, không thể tiếp tục đấu nhau như vậy nữa!
Soạt!
Bên trên sơn cốc, một đạo bóng dáng nữ tử đỏ thẫm yểu điệu bay xuống, đáp xuống trong Đạo quán.
Trước một khắc khi nàng đáp xuống, Ninh Tiểu Xuyên đã lập tức bỏ chạy, không muốn bị cuốn vào tranh đấu giữa nàng cùng Nữ quỷ.
Nhiếp Lan Tâm đáp xuống bên cạnh Nhiếp Lan Chi, ánh mắt hướng về phía Ninh Tiểu Xuyên đã đào tẩu nhìn thoáng qua, cặp mắt khẽ co rụt lại:
- Ninh Tiểu Xuyên quả nhiên là đang đợi ta cùng Nữ quỷ lưỡng bại câu thương! Không thể rơi vào trong bẫy của hắn!
Nếu như tiếp tục chiến đấu tiếp, cho dù có thể trấn áp được Nữ quỷ, chính mình cũng nhất định sẽ nguyên khí đại thương.
- Lan Chi, chúng ta đi!
Nhiếp Lan Tâm bắt lấy bả vai Nhiếp Lan Chi, hóa thành một đạo lưu quang thâm hồng sắc, lao ra sơn cốc, hướng về phía màn đêm đen kịt bay đi.
Ninh Tiểu Xuyên đứng trên vách đá dựng đứng ở cửa sơn cốc, nhìn chằm chằm phương hướng Nhiếp Lan Tâm đào tẩu, cũng không có đuổi theo. Dù sao Nhiếp Lan Tâm chính là cường giả Thiên Nhân Cảnh, nếu như thật sự đấu lên, chính mình khẳng định chiếm không được chút tiện nghi nào.
Soạt!
Quỷ khí ngưng tụ lại sau lưng Ninh Tiểu Xuyên, hóa thành một đầu Nữ quỷ áo trắng tóc tai bù xù!
Nàng cũng không có đuổi theo, trước đây trong lúc đấu pháp, nàng cũng bị một chút thương tổn, quỷ khí trên người cũng trở nên hư nhược hơn không ít.
- Ta nói Quỷ tỷ a, ngươi còn đi theo ta làm gì? Ngươi đuổi theo nàng đi! Ta với ngươi cũng không phải rất quen thuộc a!
Ninh Tiểu Xuyên không biết nói gì, cuối cùng cũng chỉ đành chạy trở về Thiên Môn Thành. Nữ quỷ kia vẫn như trước đi theo hắn, cũng không có ý tứ sẽ ly khai.
Trên người nàng tràn ngập quỷ khí, băng lãnh dị thường, khiến cho Ninh Tiểu Xuyên luôn cảm thấy sau lưng lạnh lẽo vô cùng, bất cứ lúc nào cũng phải phân tâm đề phòng nàng. Xem ra chính mình thật là đã bị oan hồn quấn lấy rồi!
o0o
Nhiếp Lan Tâm mang theo Nhiếp Lan Chi ly khai. Sau khi bay đi hơn ba trăm dặm, nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên cùng Nữ quỷ cũng không đuổi theo, liền từ không trung hạ xuống, đáp xuống bên cạnh một con sông lớn đang chậm rãi chảy xuôi.
Nước sông cuồn cuộn, sóng lớn vỗ lên bờ đá.
- Vừa rồi, ngươi cùng Ninh Tiểu Xuyên đàm luận cái gì vậy? Có phải hắn lại muốn dây dưa ngươi phải không?
Ánh mắt Nhiếp Lan Tâm băng lãnh, nhìn nhìn chằm chằm Nhiếp Lan Chi, bức cho Nhiếp Lan Chi khẽ lui về phía sau hai bước.
- Tỷ tỷ quả nhiên đã tức giận!
Lòng chiếm hữu của nàng mạnh đến như vậy, không chỉ không cho phép các nữ tử khác thích nam nhân của nàng, cho dù là muội muội của mình cũng không thể cùng nàng tranh giành.
Nhiếp Lan Chi cẩn thận từng chút một nói:
- Tỷ tỷ, ngươi cùng Tiểu Hầu gia thật sự từng có…
- Như thế nào? Người trong lòng của ngươi bị tỷ tỷ của mình ngủ qua trước, ngươi đau lòng rồi sao? Ngươi hận ta ư? Đúng vậy! Ta cùng Ninh Tiểu Xuyên quả thật từng có một đoạn tình cảm, quan hệ giữa hai chúng ta, ngươi cũng cần phải biết rõ rồi! Hiện tại ngươi nên hết hy vọng rồi chứ?
Bộ dáng Nhiếp Lan Tâm lộ ra rất bình tĩnh, nhưng trong mắt thì lại lộ ra một tia lãnh ngạo nhàn nhạt.
Trong lòng vừa nghĩ đến, nàng đã từng bị Ninh Tiểu Xuyên đè dưới thân thể, bị Ninh Tiểu Xuyên sờ soạng qua mỗi một tấc da thịt trên người, liền khiến cho nàng cảm thấy thập phần buồn nôn. Nhưng mà, chính mình lúc ấy trúng Thú Độc, khi đó làm sao mà không cố tình phối hợp hắn cho được? Làm sao không sờ mó mỗi một chỗ khắp toàn thân hắn? Nghĩ đến bộ dạng khó coi của chính mình lúc ấy, nàng liền càng thêm cảm giác buồn nôn vô cùng.
Cho dù hiện tại đã thay đổi một cỗ thân thể khác, nhưng mà đoạn trí nhớ cùng cảm giác kia lại vĩnh viễn không cách nào quên được.
Nhiếp Lan Chi khẽ cúi mặt xuống, nói:
- Kỳ thật, vừa rồi Tiểu Hầu gia nói với ta, hắn vẫn như trước rất yêu tỷ tỷ, hy vọng tỷ tỷ có thể một lần nữa cho hắn thêm một cơ hội! Hắn sẽ dùng toàn bộ khả năng của mình để đền bù lại những tổn thương đã từng gây ra đối với tỷ tỷ!
- Cái gì? Hắn yêu ta?
Nhiếp Lan Tâm nghe vậy cũng sững sờ, chợt lộ ra vẻ khinh thường:
- Ninh Tiểu Xuyên không có khả năng yêu ta, trừ phi đầu hắn chỉ dùng để cho lừa đá!
- Thế nhưng mà, đây đều là sự thật a! Hắn nói… hắn nói, tỷ tỷ là nữ nhân đầu tiên của hắn, cũng là nữ nhân hắn yêu nhất! Nếu như có thể vãn hồi lại quan hệ cùng tỷ tỷ, hắn nguyện ý vì tỷ tỷ làm bất cứ chuyện gì!
Nhiếp Lan Chi nói.
- Hắn thật nói như vậy sao?
Cặp mắt Nhiếp Lan Tâm khẽ ngưng tụ, lộ ra một tia ánh sáng kỳ dị.
/1434
|