Vương Tôn Phủ.
Sau khi Lục Nhân ăn vào Băng Cơ Linh Tủy, vết sưng đỏ trên mặt liền nhanh chóng tiêu tán đi, ba cái răng bị đánh gãy cũng một lần nữa mọc trở lại.
Thương thế của hắn đã khỏi hẳn, nhưng mà hôm nay mặt mũi thật sự bị ném đi quá lớn, bị người khác ở bên đường đánh cho giống như chó qua đường vậy! Hắn làm sao nhịn được cơn tức này?
Phành...
Lục Nhân hung hăng vỗ mạnh lên mặt bàn, đem mặt bàn bằng ngọc thạch đánh ra một cái cái hố nhỏ hình dạng như bàn tay thật sâu, ánh mắt quả thật như muốn ăn thịt người vậy:
- Quá ghê tởm! Một tên tiện chủng không ngờ lại dám ra tay với ta! Nếu như không diệt toàn tộc hắn, không cách nào nuốt trôi cơn tức này!
Sắc mặt Kim Vũ Hồn cũng trở nên âm trầm.
Hôm nay, mặt mũi hắn cũng bị ném đi rất lớn. Vốn dĩ hắn đã phóng lời nói muốn giết Ninh Tiểu Xuyên, lại bởi vì Lạc Vũ xuất hiện, khiến cho hắn không thể không rút lại lời nói.
Hắn tự nhiên không dám tìm Lạc Vũ báo thù, nhưng lại đem khoản sổ sách này tính toán trên người Ninh Tiểu Xuyên.
- Nếu không phải Lạc Vũ che chở hắn, ta đã đem hắn bầm thây vạn đoạn rồi! Tỷ tỷ, hay là ngươi đi cầu Thiên Hoàng Thái tử, trước hết đem ả tiện nhân Lạc Vũ kia diệt trừ đi?
Sắc mặt Kim Vũ Hồn có chút dữ tợn nói.
- Giết Lạc Vũ? Như vậy mà ngươi cũng nghĩ được?
- Lạc Vũ chính là Đệ nhất thiên kiêu Lạc Tộc, cũng sớm đã tiến vào trong tầm mắt của cao tầng Lạc Tộc cùng Thiên Đế Sơn, được chỉ định là một trong những Tu sĩ trẻ tuổi trọng điểm bồi dưỡng. Không nói đến chuyện giết được nàng hay không, cho dù giết được nàng, ngươi cho rằng bằng vào thế lực cường đại của Lạc Tộc sẽ không tra được là ai ra tay sao? Ngươi đã lớn như vậy rồi, làm việc có thể nhúc nhích đầu óc một chút hay không?
Một nữ tử ăn mặc đạo bào, dáng vẻ xinh đẹp đang đứng bên cạnh cửa sổ. Bên hông nàng quấn lấy một sợi đai lưng màu tím, buộc vòng quanh cái eo thon mảnh khảnh, khiến trước ngực nàng căng phồng lên tròn trịa, tạo thành một đường cong đầy đặn.
Không ngờ lại là một nữ Tu sĩ Đạo Môn, nhưng hết lần này tới lần khác lại tạo ra một loại cảm giác yêu mị diễm lệ.
Nàng ta tên là Kim Lăng, chính là tỷ tỷ cùng cha khác mẹ của Kim Vũ Hồn, tu vi so Kim Vũ Hồn còn cao hơn một bậc, đã đạt tới cảnh giới Ngũ Bộ Thiên Thê. Vương Tôn Phủ tổng cộng có tám Đệ tử Ngoại môn Nhị đẳng, nàng chính là một trong số đó.
Những Tu sĩ khác, cho dù bước vào Ngũ Bộ Thiên Thê, cũng chưa chắc đã có tư cách trở thành Đệ tử Ngoại môn Nhị đẳng. Chỉ có người nổi bật trong Ngũ Bộ Thiên Thê mới có tư cách trở thành Đệ tử Ngoại môn Nhị đẳng.
Kim Lăng thở hắt ra một hơi, cặp môi đỏ mọng nhỏ nhắn xinh xắn mê người, hàm răng trắng noãn không tỳ vết, bộ dạng có chút ngạo nghễ nói:
- Chẳng qua, gã Ninh Tiểu Xuyên kia quả thật quá cuồng vọng rồi! Cần cho hắn một chút giáo huấn mới được, bằng không tương lai ai cũng dám đối nghịch với Vương Tôn Phủ chúng ta!
Lục Nhân cắn chặt hàm răng, nói:
- Đúng vậy! Nếu như người này không chết, uy nghiêm Vương Tôn Phủ chúng ta sẽ bị quét sạch!
Kim Lăng nhìn về phía Lục Nhân, trong cặp mắt lạnh buốt mang theo vài phần vui vẻ, nói:
- Ninh Tiểu Xuyên chính là Dưỡng Tâm Sư thiên tài, lại là thiên tài Ba ngàn năm khó gặp, chỉ sợ người muốn diệt trừ hắn nhất phải là Lục Đại thiếu gia a? Uy hiếp của hắn đối với ngươi, cũng không phải lớn bình thường đâu!
Lục Nhân ngượng ngùng cười nói:
- Với tu vi của ta, căn bản giết không nổi hắn, còn phải thỉnh Kim sư tỷ ra tay mới được a!
Kim Lăng thu hồi ánh mắt, nói:
- Ninh Tiểu Xuyên hiện tại dù sao cũng là đệ tử kiệt xuất của Vạn Kiếm Cung, chúng ta tốt nhất không nên tự mình ra tay với hắn! Mời ngoại nhân động thủ đi!
- Mời ai? Ai lại dám giết thiên tài của Vạn Kiếm Cung?
Lục Nhân hỏi.
Trong mắt Kim Lăng lộ ra vài phần vui vẻ, nói:
- Tự nhiên là đối thủ một mất một còn của Vạn Kiếm Cung, Phần Kiếm Tông! Nếu như Lục Đại thiếu gia chịu xuất ra một phần đại lễ, tin tưởng Phần Kiếm Tông khẳng định sẽ có người nguyện ý ra tay!
- Vậy cần bao nhiêu lễ mới được?
Lục Nhân hỏi.
Kim Lăng nói:
- Nghe nói qua Phương Kiệt của Phần Kiếm Tông chưa?
- Phương Kiệt, một vị cường giả Ngũ Bộ Thiên Thê của Phần Kiếm Tông! Ta đã từng giao thủ qua với hắn, người này tu vi tương đối cường đại!
Kim Vũ Hồn dừng một chút, khẽ cười nói:
- Đương nhiên, hắn so với tỷ tỷ thì thua kém quá xa, cho dù ba cái Phương Kiệt cũng không phải đối thủ của tỷ tỷ!
Lời này của Kim Vũ Hồn thật cũng không nói ngoa, với tu vi Đạo pháp của Kim Lăng, muốn giết ba cường giả Ngũ Bộ Thiên Thê quả thật không phải việc khó!
Kim Lăng nói:
- Phương Kiệt tu luyện đã đạt tới bình cảnh, vẫn muốn luyện chế ra một viên Kiếm Hoàn Đan, trợ giúp tu vi của mình càng tiến vào một bậc, tại thời điểm Khảo hạch Thiên Môn trùng kích lên Đệ tử Hạch tâm!
- Ta có một viên Kiếm Hoàn Đan!
Lục Nhân mỉm cười nói.
Kim Lăng cũng cười:
- Nếu như ngươi đem phần đại lễ này tặng cho hắn, tin tưởng hắn rất nguyện ý đi giết một tên Dưỡng Tâm Sư Nhất Bộ Thiên Thê tay trói gà không chặt! Thậm chí cũng không cần hắn đích thân xuất động, một đạo Ý niệm thể nói không chừng đã có thể khiến cho Ninh Tiểu Xuyên đầu thân hai chỗ rồi!
Theo Kim Lăng nghĩ, chiến lực của Dưỡng Tâm Sư thật sự rất yếu, cùng một tên thư sinh tay trói gà không chặt cũng không có gì khác nhau.
- Ha ha… để cho một cường giả Ngũ Bộ Thiên Thê đi giết Ninh Tiểu Xuyên, hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Chỉ là có chút tiện nghi cho hắn! Nếu như ta tự mình ra tay, nhất định sẽ khiến cho hắn muốn sống không được muốn chết không xong! Cùng ta đối nghịch, tuyệt đối không có kết cục tốt!
Lục Nhân cuồng tiếu nói.
Thiên tư của Ninh Tiểu Xuyên cao hơn hắn, hắn tự nhiên hận không thể dùng hết thảy mọi biện pháp mà giết chết Ninh Tiểu Xuyên.
o0o
Tài nguyên tu luyện của Thiên Đế Sơn thập phần phong phú, các lại kỳ dược cùng bảo tài khó có thể tìm được tại các Văn minh nhân loại khác, tại Thiên Đế Sơn lại không tính quá trân quý.
Cũng chính bởi vì nguyên nhân này, Đệ tử Ngoại môn thường trú tại Thiên Đế Sơn, cho dù thiên phú không cao bằng các Tu sĩ trẻ tuổi tại các Văn minh khác, nhưng tu vi so với những Tu sĩ trẻ tuổi kia thì càng cường đại hơn nhiều.
Nếu như loại thiên tài cấp bậc như Tư Đồ Cảnh cùng Tử Hàn Yên, từ nhỏ có thể tu luyện tại Thiên Đế Sơn hoặc là Thiên Xu Đại Đế quốc, hiện tại cho dù chưa đột phá Thiên Nhân Cảnh, cũng có thể đạt tới cấp độ như Kim Lăng vậy, trở thành nhân vật đỉnh cao nhất dưới Thiên Nhân Cảnh.
Tại các Văn minh nhân loại khác, muốn tìm được tài liệu đoán tạo Huyền khí Cửu phẩm, quả thật khó như lên trời. Nhưng trong Thiên Môn Thành, cơ hồ chỉ tốn hao thời gian một ngày, Ninh Tiểu Xuyên đã tìm được hai loại tài liệu có thể dùng để đoán tạo Huyền khí Cửu phẩm.
Tuyết Linh Thang, Hư Thạch!
Hai loại tài liệu này đều trân quý không gì sánh được, đặc biệt là Hư Thạch. Đây là tài liệu trọng yếu dùng để tạo thành Hư Thế giới trong Huyền khí Cửu phẩm, trân quý dị thường, tài liệu tất yếu để đoán tạo Huyền khí Cửu phẩm.
Dù chỉ là một khối nhỏ Hư Thạch lớn cỡ nắm tay vậy, giá trị còn muốn đắt đỏ hơn so với một khối Huyền thạch Địa phẩm.
Ninh Tiểu Xuyên đem Huyền thạch trên người cơ hồ tiêu sạch hết, mới mua được một khối Tuyết Linh Thang nặng tám trăm cân cùng chín khối Hư Thạch.
Trình độ đắt đỏ của tài liệu đoán tạo Huyền khí Cửu phẩm hoàn toàn vượt quá tưởng tượng của Ninh Tiểu Xuyên.
Huống hồ, Ninh Tiểu Xuyên mua sắm cũng không phải tài liệu để đoán tạo một kiện Huyền khí Cửu phẩm, mà là ba kiện Huyền khí Cửu phẩm, tốn hao lại càng lớn hơn.
- Trong danh sách mà Nhạc Minh Tùng liệt ra, tổng cộng có mười bốn loại tài liệu. Hiện tại ta mới thu thập được bốn loại mà thôi, ngày mai tiếp tục đến Thiên Môn Thành tìm kiếm, khẳng định còn có thể tìm được một bộ phận!
Huyền thạch trên người Ninh Tiểu Xuyên mặc dù đã tốn hao không còn, nhưng mà, trên người hắn cũng không thiếu Huyền dược cùng tài liệu. Nếu đem những vật kia đều bán đi, rất có thể sẽ đổi được một lượng lớn Huyền thạch.
Ngọc Tinh Băng Phách lấy được từ trong Huyền Băng Tinh Quan, đó chính là bảo dược khiến cho ngay cả Thiên Nhân cũng sẽ tâm động. Nếu như xuất ra bán đấu giá, đủ để bán được một cái giá trên trời.
Còn có Thứ Thần Cốt nữa!
Thật sự không đủ, Đan Luân Tinh Thần Cầu cũng có thể bán đi được.
Ninh Tiểu Xuyên nếu muốn Huyền thạch, cũng không phải một chuyện khó khăn cho lắm, vì đoán tạo ba thanh chiến kiếm Huyền khí Cửu phẩm, tốn hao nhiều tiền tài hơn nữa cũng đều đáng giá.
Sắc trời dần tối đi, Ninh Tiểu Xuyên cùng Tử Hàn Yên quay trở lại trang viên. Đêm nay, bọn họ tạm thời ở lại đây.
Đám tài tuấn trẻ tuổi Cửu Việt Cương đều đã đi Vạn Kiếm Cung, toàn trang viên lộ ra thập phần quạnh quẽ, chỉ có trong phòng Tử Hàn Yên lóe lên một ngọn đèn sáng mà thôi.
Tu vi Tử Hàn Yên cũng không thấp lắm, tuổi còn trẻ cũng đã bước vào cảnh giới Nhị Bộ Thiên Thê, hơn nữa có được Dị chủng Tâm cung Hàn Băng Tâm Cung, chiến lực trong các Võ giả cùng cảnh giới cũng coi như là nổi tiếng.
Ninh Tiểu Xuyên dùng một cây kim đồng nhẹ nhàng khều lên tim đèn, để cho vầng sáng ngọn đèn trở nên sáng rọi hơn một chút, nhìn về phía Tử Hàn Yên, ngắm nhìn chằm chằm khuôn mặt ưu nhã và xinh đẹp kia, cười nói:
- Ta một mực có một câu muốn hỏi thăm Tử cô nương, chỉ là không biết có nên nói hay không?
Tử Hàn Yên sinh ra ở Đại tộc, khí chất cao quý ưu nhã, tại Cửu Việt Cương tuyệt đối thuộc về mỹ nhân đỉnh tiêm, chỉ có Yến Minh Châu mới có thể so sánh với nàng.
Có đôi khi Ninh Tiểu Xuyên thầm nghĩ, chính mình có tài đức gì, vì sao lại có nhiều nữ tử ưu tú như vậy hâm mộ chính mình?
Nghe được Ninh Tiểu Xuyên nói, ánh mắt Tử Hàn Yên khẽ mở to một chút, chợt như là đã minh bạch cái gì, nhẹ nhàng cúi đầu xuống, lộ ra vài phần thần sắc ngượng ngùng, nói:
- Ngươi hỏi đi!
Trong lòng nàng thoáng khẩn trương lên. Hiện tại trong trang viên chỉ có hai người nàng cùng Ninh Tiểu Xuyên, ngồi trong cùng một căn phòng, ngọn đèn lù mù, quan hệ mập mờ. Dưới tình huống như vậy, hắn rốt cuộc là muốn hỏi cái gì đây?
Ninh Tiểu Xuyên hẳn không phải là người trực tiếp như vậy a?
Nhưng mà… Nhưng mà, vạn nhất nếu như hắn trực tiếp hỏi, ta nên trả lời như thế nào? Chấp nhận sao?
Tốt a! Nếu như hắn trực tiếp hỏi, ta đây cũng trực tiếp trả lời!
Ninh Tiểu Xuyên dùng ánh mắt thập phần nghiêm túc nhìn chằm chằm nàng, nói:
- Với thiên phú của Tử cô nương, cộng thêm tài nguyên tu luyện của Tử Tộc, vốn dĩ không nên chỉ mới tu vi Nhị Bộ Thiên Thê mới đúng. Trong mắt ta, ngươi cùng Tư Đồ huynh hẳn là cùng một cấp bậc a! Cảnh giới Tư Đồ huynh sở dĩ không tăng lên, đó là bởi vì hắn bị người khác ám toán, lãng phí mất ba năm thời gian tu luyện. Còn ngươi thì sao? Mặc dù ta nhìn không ra thiên tư của ngươi rốt cuộc là cao đến mức nào, nhưng mà, đẳng cấp thiên phú ít nhất cũng là Ba ngàn năm khó gặp trở lên, đúng không?
Ninh Tiểu Xuyên một mực đều cảm thấy thiên phú của Tử Hàn Yên tương đối cao, trên người mang theo vài phần khí chất giống với Linh Hư Tôn Giả. Hơn nữa, nàng cũng không đi Vạn Kiếm Cung, mà chủ động yêu cầu lưu lại, dường như đang muốn cố ý che giấu cái gì.
Chẳng qua, cái này dù sao cũng là chuyện riêng của người khác, cho nên Ninh Tiểu Xuyên cũng phải châm chước thật lâu mới hỏi một câu. Nếu như nàng không nói, hắn cũng sẽ không hỏi lại nữa.
Tử Hàn Yên biết rõ chính mình đã hiểu sai ý, hóa ra Ninh Tiểu Xuyên cũng không phải muốn cùng nàng nói chuyện yêu đương, khiến cho nàng có chút thất vọng.
Hiển nhiên, nàng cũng không đem loại thất vọng này biểu hiện ra ngoài, lập tức điều chỉnh lại tâm tình của mình, khẽ ngồi ngay ngắn lên, nói:
- Kỳ thật, Võ kinh mà Tử Tộc tu luyện chúng ta, cũng không phải là Võ kinh nguyên vẹn!
- Võ kinh không nguyên vẹn cũng có thể tu luyện đến Thiên Nhân Cảnh? Nếu như là Võ kinh nguyên vẹn thì đến mức nào đây? Lai lịch Võ kinh của Tử Tộc các ngươi, chỉ sợ cũng không đơn giản a?
Ninh Tiểu Xuyên hỏi.
Tử Hàn Yên trầm mặc hồi lâu, mới nói:
- Ta cũng không biết nên nói cho ngươi biết hay không! Đây chính là bí mật lớn nhất của Tử Tộc chúng ta, đó là… Người nào?
Một cơn gió mát đột nhiên thổi tới.
Trong mắt Tử Hàn Yên lộ ra thần sắc kinh hãi, hướng về sau lưng Ninh Tiểu Xuyên nhìn lại, vậy mà nhìn thấy phía sau Ninh Tiểu Xuyên đang đứng một Nữ quỷ tóc tai bù xù, toàn thân tái nhợt, ánh mắt ngốc trệ, giống như là oan hồn đến đòi mạng vậy.
Nữ quỷ kia vô thanh vô tức xuất hiện, đứng lặng trong góc, khiến cho người có cảm giác sởn hết gai ốc.
Ninh Tiểu Xuyên cũng thở dài một hơi. Trời vừa chợp tối, nàng liền xuất hiện. Âm hồn bất tán, lúc nào cũng khiến cho người lo lắng hãi hùng.
Ngữ khí Ninh Tiểu Xuyên trấn định, nói:
- Tử cô nương, nếu như là bí mật của Tử Tộc các ngươi, vậy thì không cần nói với ta!
Tử Hàn Yên vẫn như trước nhìn chằm chằm vào đầu Nữ quỷ kia, rất nhanh đã bình tĩnh trở lại, nói:
- Nàng rốt cuộc là quỷ vật gì? Trên người nàng dường như mang theo oán khí rất mạnh! Sẽ không có quan hệ gì với ngươi đó chứ?
- Ngươi là đang hoài nghi bởi vì ta giết nàng, cho nên Quỷ hồn của nàng mới quấn quít lấy ta phải không?
Ninh Tiểu Xuyên thấy ánh mắt Tử Hàn Yên có chút dị thường, cười khổ lắc đầu. Đột nhiên, cặp mắt hắn khẽ co rụt lại, trong miệng phát ra một tiếng ồ khẽ.
- Đã tìm được… Ta tìm được thân thể… Tìm được nàng rồi…
Nữ quỷ kia hình như có chút không bình thường, trong miệng không ngừng lẩm bẩm. Quỷ thân biến thành càng ngày càng ngưng thực, hóa thành một tầng làn da ngọc bạch, sau đầu hình thành một vòng quầng sáng, không ngừng lóe ra hào quang xanh ngọc.
Nàng cũng không quấn quít lấy Ninh Tiểu Xuyên, mà hướng ra bên ngoài trang viên bay đi. Một đôi quỷ nhãn trở nên càng ngày càng sáng ngời.
Sau khi Lục Nhân ăn vào Băng Cơ Linh Tủy, vết sưng đỏ trên mặt liền nhanh chóng tiêu tán đi, ba cái răng bị đánh gãy cũng một lần nữa mọc trở lại.
Thương thế của hắn đã khỏi hẳn, nhưng mà hôm nay mặt mũi thật sự bị ném đi quá lớn, bị người khác ở bên đường đánh cho giống như chó qua đường vậy! Hắn làm sao nhịn được cơn tức này?
Phành...
Lục Nhân hung hăng vỗ mạnh lên mặt bàn, đem mặt bàn bằng ngọc thạch đánh ra một cái cái hố nhỏ hình dạng như bàn tay thật sâu, ánh mắt quả thật như muốn ăn thịt người vậy:
- Quá ghê tởm! Một tên tiện chủng không ngờ lại dám ra tay với ta! Nếu như không diệt toàn tộc hắn, không cách nào nuốt trôi cơn tức này!
Sắc mặt Kim Vũ Hồn cũng trở nên âm trầm.
Hôm nay, mặt mũi hắn cũng bị ném đi rất lớn. Vốn dĩ hắn đã phóng lời nói muốn giết Ninh Tiểu Xuyên, lại bởi vì Lạc Vũ xuất hiện, khiến cho hắn không thể không rút lại lời nói.
Hắn tự nhiên không dám tìm Lạc Vũ báo thù, nhưng lại đem khoản sổ sách này tính toán trên người Ninh Tiểu Xuyên.
- Nếu không phải Lạc Vũ che chở hắn, ta đã đem hắn bầm thây vạn đoạn rồi! Tỷ tỷ, hay là ngươi đi cầu Thiên Hoàng Thái tử, trước hết đem ả tiện nhân Lạc Vũ kia diệt trừ đi?
Sắc mặt Kim Vũ Hồn có chút dữ tợn nói.
- Giết Lạc Vũ? Như vậy mà ngươi cũng nghĩ được?
- Lạc Vũ chính là Đệ nhất thiên kiêu Lạc Tộc, cũng sớm đã tiến vào trong tầm mắt của cao tầng Lạc Tộc cùng Thiên Đế Sơn, được chỉ định là một trong những Tu sĩ trẻ tuổi trọng điểm bồi dưỡng. Không nói đến chuyện giết được nàng hay không, cho dù giết được nàng, ngươi cho rằng bằng vào thế lực cường đại của Lạc Tộc sẽ không tra được là ai ra tay sao? Ngươi đã lớn như vậy rồi, làm việc có thể nhúc nhích đầu óc một chút hay không?
Một nữ tử ăn mặc đạo bào, dáng vẻ xinh đẹp đang đứng bên cạnh cửa sổ. Bên hông nàng quấn lấy một sợi đai lưng màu tím, buộc vòng quanh cái eo thon mảnh khảnh, khiến trước ngực nàng căng phồng lên tròn trịa, tạo thành một đường cong đầy đặn.
Không ngờ lại là một nữ Tu sĩ Đạo Môn, nhưng hết lần này tới lần khác lại tạo ra một loại cảm giác yêu mị diễm lệ.
Nàng ta tên là Kim Lăng, chính là tỷ tỷ cùng cha khác mẹ của Kim Vũ Hồn, tu vi so Kim Vũ Hồn còn cao hơn một bậc, đã đạt tới cảnh giới Ngũ Bộ Thiên Thê. Vương Tôn Phủ tổng cộng có tám Đệ tử Ngoại môn Nhị đẳng, nàng chính là một trong số đó.
Những Tu sĩ khác, cho dù bước vào Ngũ Bộ Thiên Thê, cũng chưa chắc đã có tư cách trở thành Đệ tử Ngoại môn Nhị đẳng. Chỉ có người nổi bật trong Ngũ Bộ Thiên Thê mới có tư cách trở thành Đệ tử Ngoại môn Nhị đẳng.
Kim Lăng thở hắt ra một hơi, cặp môi đỏ mọng nhỏ nhắn xinh xắn mê người, hàm răng trắng noãn không tỳ vết, bộ dạng có chút ngạo nghễ nói:
- Chẳng qua, gã Ninh Tiểu Xuyên kia quả thật quá cuồng vọng rồi! Cần cho hắn một chút giáo huấn mới được, bằng không tương lai ai cũng dám đối nghịch với Vương Tôn Phủ chúng ta!
Lục Nhân cắn chặt hàm răng, nói:
- Đúng vậy! Nếu như người này không chết, uy nghiêm Vương Tôn Phủ chúng ta sẽ bị quét sạch!
Kim Lăng nhìn về phía Lục Nhân, trong cặp mắt lạnh buốt mang theo vài phần vui vẻ, nói:
- Ninh Tiểu Xuyên chính là Dưỡng Tâm Sư thiên tài, lại là thiên tài Ba ngàn năm khó gặp, chỉ sợ người muốn diệt trừ hắn nhất phải là Lục Đại thiếu gia a? Uy hiếp của hắn đối với ngươi, cũng không phải lớn bình thường đâu!
Lục Nhân ngượng ngùng cười nói:
- Với tu vi của ta, căn bản giết không nổi hắn, còn phải thỉnh Kim sư tỷ ra tay mới được a!
Kim Lăng thu hồi ánh mắt, nói:
- Ninh Tiểu Xuyên hiện tại dù sao cũng là đệ tử kiệt xuất của Vạn Kiếm Cung, chúng ta tốt nhất không nên tự mình ra tay với hắn! Mời ngoại nhân động thủ đi!
- Mời ai? Ai lại dám giết thiên tài của Vạn Kiếm Cung?
Lục Nhân hỏi.
Trong mắt Kim Lăng lộ ra vài phần vui vẻ, nói:
- Tự nhiên là đối thủ một mất một còn của Vạn Kiếm Cung, Phần Kiếm Tông! Nếu như Lục Đại thiếu gia chịu xuất ra một phần đại lễ, tin tưởng Phần Kiếm Tông khẳng định sẽ có người nguyện ý ra tay!
- Vậy cần bao nhiêu lễ mới được?
Lục Nhân hỏi.
Kim Lăng nói:
- Nghe nói qua Phương Kiệt của Phần Kiếm Tông chưa?
- Phương Kiệt, một vị cường giả Ngũ Bộ Thiên Thê của Phần Kiếm Tông! Ta đã từng giao thủ qua với hắn, người này tu vi tương đối cường đại!
Kim Vũ Hồn dừng một chút, khẽ cười nói:
- Đương nhiên, hắn so với tỷ tỷ thì thua kém quá xa, cho dù ba cái Phương Kiệt cũng không phải đối thủ của tỷ tỷ!
Lời này của Kim Vũ Hồn thật cũng không nói ngoa, với tu vi Đạo pháp của Kim Lăng, muốn giết ba cường giả Ngũ Bộ Thiên Thê quả thật không phải việc khó!
Kim Lăng nói:
- Phương Kiệt tu luyện đã đạt tới bình cảnh, vẫn muốn luyện chế ra một viên Kiếm Hoàn Đan, trợ giúp tu vi của mình càng tiến vào một bậc, tại thời điểm Khảo hạch Thiên Môn trùng kích lên Đệ tử Hạch tâm!
- Ta có một viên Kiếm Hoàn Đan!
Lục Nhân mỉm cười nói.
Kim Lăng cũng cười:
- Nếu như ngươi đem phần đại lễ này tặng cho hắn, tin tưởng hắn rất nguyện ý đi giết một tên Dưỡng Tâm Sư Nhất Bộ Thiên Thê tay trói gà không chặt! Thậm chí cũng không cần hắn đích thân xuất động, một đạo Ý niệm thể nói không chừng đã có thể khiến cho Ninh Tiểu Xuyên đầu thân hai chỗ rồi!
Theo Kim Lăng nghĩ, chiến lực của Dưỡng Tâm Sư thật sự rất yếu, cùng một tên thư sinh tay trói gà không chặt cũng không có gì khác nhau.
- Ha ha… để cho một cường giả Ngũ Bộ Thiên Thê đi giết Ninh Tiểu Xuyên, hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Chỉ là có chút tiện nghi cho hắn! Nếu như ta tự mình ra tay, nhất định sẽ khiến cho hắn muốn sống không được muốn chết không xong! Cùng ta đối nghịch, tuyệt đối không có kết cục tốt!
Lục Nhân cuồng tiếu nói.
Thiên tư của Ninh Tiểu Xuyên cao hơn hắn, hắn tự nhiên hận không thể dùng hết thảy mọi biện pháp mà giết chết Ninh Tiểu Xuyên.
o0o
Tài nguyên tu luyện của Thiên Đế Sơn thập phần phong phú, các lại kỳ dược cùng bảo tài khó có thể tìm được tại các Văn minh nhân loại khác, tại Thiên Đế Sơn lại không tính quá trân quý.
Cũng chính bởi vì nguyên nhân này, Đệ tử Ngoại môn thường trú tại Thiên Đế Sơn, cho dù thiên phú không cao bằng các Tu sĩ trẻ tuổi tại các Văn minh khác, nhưng tu vi so với những Tu sĩ trẻ tuổi kia thì càng cường đại hơn nhiều.
Nếu như loại thiên tài cấp bậc như Tư Đồ Cảnh cùng Tử Hàn Yên, từ nhỏ có thể tu luyện tại Thiên Đế Sơn hoặc là Thiên Xu Đại Đế quốc, hiện tại cho dù chưa đột phá Thiên Nhân Cảnh, cũng có thể đạt tới cấp độ như Kim Lăng vậy, trở thành nhân vật đỉnh cao nhất dưới Thiên Nhân Cảnh.
Tại các Văn minh nhân loại khác, muốn tìm được tài liệu đoán tạo Huyền khí Cửu phẩm, quả thật khó như lên trời. Nhưng trong Thiên Môn Thành, cơ hồ chỉ tốn hao thời gian một ngày, Ninh Tiểu Xuyên đã tìm được hai loại tài liệu có thể dùng để đoán tạo Huyền khí Cửu phẩm.
Tuyết Linh Thang, Hư Thạch!
Hai loại tài liệu này đều trân quý không gì sánh được, đặc biệt là Hư Thạch. Đây là tài liệu trọng yếu dùng để tạo thành Hư Thế giới trong Huyền khí Cửu phẩm, trân quý dị thường, tài liệu tất yếu để đoán tạo Huyền khí Cửu phẩm.
Dù chỉ là một khối nhỏ Hư Thạch lớn cỡ nắm tay vậy, giá trị còn muốn đắt đỏ hơn so với một khối Huyền thạch Địa phẩm.
Ninh Tiểu Xuyên đem Huyền thạch trên người cơ hồ tiêu sạch hết, mới mua được một khối Tuyết Linh Thang nặng tám trăm cân cùng chín khối Hư Thạch.
Trình độ đắt đỏ của tài liệu đoán tạo Huyền khí Cửu phẩm hoàn toàn vượt quá tưởng tượng của Ninh Tiểu Xuyên.
Huống hồ, Ninh Tiểu Xuyên mua sắm cũng không phải tài liệu để đoán tạo một kiện Huyền khí Cửu phẩm, mà là ba kiện Huyền khí Cửu phẩm, tốn hao lại càng lớn hơn.
- Trong danh sách mà Nhạc Minh Tùng liệt ra, tổng cộng có mười bốn loại tài liệu. Hiện tại ta mới thu thập được bốn loại mà thôi, ngày mai tiếp tục đến Thiên Môn Thành tìm kiếm, khẳng định còn có thể tìm được một bộ phận!
Huyền thạch trên người Ninh Tiểu Xuyên mặc dù đã tốn hao không còn, nhưng mà, trên người hắn cũng không thiếu Huyền dược cùng tài liệu. Nếu đem những vật kia đều bán đi, rất có thể sẽ đổi được một lượng lớn Huyền thạch.
Ngọc Tinh Băng Phách lấy được từ trong Huyền Băng Tinh Quan, đó chính là bảo dược khiến cho ngay cả Thiên Nhân cũng sẽ tâm động. Nếu như xuất ra bán đấu giá, đủ để bán được một cái giá trên trời.
Còn có Thứ Thần Cốt nữa!
Thật sự không đủ, Đan Luân Tinh Thần Cầu cũng có thể bán đi được.
Ninh Tiểu Xuyên nếu muốn Huyền thạch, cũng không phải một chuyện khó khăn cho lắm, vì đoán tạo ba thanh chiến kiếm Huyền khí Cửu phẩm, tốn hao nhiều tiền tài hơn nữa cũng đều đáng giá.
Sắc trời dần tối đi, Ninh Tiểu Xuyên cùng Tử Hàn Yên quay trở lại trang viên. Đêm nay, bọn họ tạm thời ở lại đây.
Đám tài tuấn trẻ tuổi Cửu Việt Cương đều đã đi Vạn Kiếm Cung, toàn trang viên lộ ra thập phần quạnh quẽ, chỉ có trong phòng Tử Hàn Yên lóe lên một ngọn đèn sáng mà thôi.
Tu vi Tử Hàn Yên cũng không thấp lắm, tuổi còn trẻ cũng đã bước vào cảnh giới Nhị Bộ Thiên Thê, hơn nữa có được Dị chủng Tâm cung Hàn Băng Tâm Cung, chiến lực trong các Võ giả cùng cảnh giới cũng coi như là nổi tiếng.
Ninh Tiểu Xuyên dùng một cây kim đồng nhẹ nhàng khều lên tim đèn, để cho vầng sáng ngọn đèn trở nên sáng rọi hơn một chút, nhìn về phía Tử Hàn Yên, ngắm nhìn chằm chằm khuôn mặt ưu nhã và xinh đẹp kia, cười nói:
- Ta một mực có một câu muốn hỏi thăm Tử cô nương, chỉ là không biết có nên nói hay không?
Tử Hàn Yên sinh ra ở Đại tộc, khí chất cao quý ưu nhã, tại Cửu Việt Cương tuyệt đối thuộc về mỹ nhân đỉnh tiêm, chỉ có Yến Minh Châu mới có thể so sánh với nàng.
Có đôi khi Ninh Tiểu Xuyên thầm nghĩ, chính mình có tài đức gì, vì sao lại có nhiều nữ tử ưu tú như vậy hâm mộ chính mình?
Nghe được Ninh Tiểu Xuyên nói, ánh mắt Tử Hàn Yên khẽ mở to một chút, chợt như là đã minh bạch cái gì, nhẹ nhàng cúi đầu xuống, lộ ra vài phần thần sắc ngượng ngùng, nói:
- Ngươi hỏi đi!
Trong lòng nàng thoáng khẩn trương lên. Hiện tại trong trang viên chỉ có hai người nàng cùng Ninh Tiểu Xuyên, ngồi trong cùng một căn phòng, ngọn đèn lù mù, quan hệ mập mờ. Dưới tình huống như vậy, hắn rốt cuộc là muốn hỏi cái gì đây?
Ninh Tiểu Xuyên hẳn không phải là người trực tiếp như vậy a?
Nhưng mà… Nhưng mà, vạn nhất nếu như hắn trực tiếp hỏi, ta nên trả lời như thế nào? Chấp nhận sao?
Tốt a! Nếu như hắn trực tiếp hỏi, ta đây cũng trực tiếp trả lời!
Ninh Tiểu Xuyên dùng ánh mắt thập phần nghiêm túc nhìn chằm chằm nàng, nói:
- Với thiên phú của Tử cô nương, cộng thêm tài nguyên tu luyện của Tử Tộc, vốn dĩ không nên chỉ mới tu vi Nhị Bộ Thiên Thê mới đúng. Trong mắt ta, ngươi cùng Tư Đồ huynh hẳn là cùng một cấp bậc a! Cảnh giới Tư Đồ huynh sở dĩ không tăng lên, đó là bởi vì hắn bị người khác ám toán, lãng phí mất ba năm thời gian tu luyện. Còn ngươi thì sao? Mặc dù ta nhìn không ra thiên tư của ngươi rốt cuộc là cao đến mức nào, nhưng mà, đẳng cấp thiên phú ít nhất cũng là Ba ngàn năm khó gặp trở lên, đúng không?
Ninh Tiểu Xuyên một mực đều cảm thấy thiên phú của Tử Hàn Yên tương đối cao, trên người mang theo vài phần khí chất giống với Linh Hư Tôn Giả. Hơn nữa, nàng cũng không đi Vạn Kiếm Cung, mà chủ động yêu cầu lưu lại, dường như đang muốn cố ý che giấu cái gì.
Chẳng qua, cái này dù sao cũng là chuyện riêng của người khác, cho nên Ninh Tiểu Xuyên cũng phải châm chước thật lâu mới hỏi một câu. Nếu như nàng không nói, hắn cũng sẽ không hỏi lại nữa.
Tử Hàn Yên biết rõ chính mình đã hiểu sai ý, hóa ra Ninh Tiểu Xuyên cũng không phải muốn cùng nàng nói chuyện yêu đương, khiến cho nàng có chút thất vọng.
Hiển nhiên, nàng cũng không đem loại thất vọng này biểu hiện ra ngoài, lập tức điều chỉnh lại tâm tình của mình, khẽ ngồi ngay ngắn lên, nói:
- Kỳ thật, Võ kinh mà Tử Tộc tu luyện chúng ta, cũng không phải là Võ kinh nguyên vẹn!
- Võ kinh không nguyên vẹn cũng có thể tu luyện đến Thiên Nhân Cảnh? Nếu như là Võ kinh nguyên vẹn thì đến mức nào đây? Lai lịch Võ kinh của Tử Tộc các ngươi, chỉ sợ cũng không đơn giản a?
Ninh Tiểu Xuyên hỏi.
Tử Hàn Yên trầm mặc hồi lâu, mới nói:
- Ta cũng không biết nên nói cho ngươi biết hay không! Đây chính là bí mật lớn nhất của Tử Tộc chúng ta, đó là… Người nào?
Một cơn gió mát đột nhiên thổi tới.
Trong mắt Tử Hàn Yên lộ ra thần sắc kinh hãi, hướng về sau lưng Ninh Tiểu Xuyên nhìn lại, vậy mà nhìn thấy phía sau Ninh Tiểu Xuyên đang đứng một Nữ quỷ tóc tai bù xù, toàn thân tái nhợt, ánh mắt ngốc trệ, giống như là oan hồn đến đòi mạng vậy.
Nữ quỷ kia vô thanh vô tức xuất hiện, đứng lặng trong góc, khiến cho người có cảm giác sởn hết gai ốc.
Ninh Tiểu Xuyên cũng thở dài một hơi. Trời vừa chợp tối, nàng liền xuất hiện. Âm hồn bất tán, lúc nào cũng khiến cho người lo lắng hãi hùng.
Ngữ khí Ninh Tiểu Xuyên trấn định, nói:
- Tử cô nương, nếu như là bí mật của Tử Tộc các ngươi, vậy thì không cần nói với ta!
Tử Hàn Yên vẫn như trước nhìn chằm chằm vào đầu Nữ quỷ kia, rất nhanh đã bình tĩnh trở lại, nói:
- Nàng rốt cuộc là quỷ vật gì? Trên người nàng dường như mang theo oán khí rất mạnh! Sẽ không có quan hệ gì với ngươi đó chứ?
- Ngươi là đang hoài nghi bởi vì ta giết nàng, cho nên Quỷ hồn của nàng mới quấn quít lấy ta phải không?
Ninh Tiểu Xuyên thấy ánh mắt Tử Hàn Yên có chút dị thường, cười khổ lắc đầu. Đột nhiên, cặp mắt hắn khẽ co rụt lại, trong miệng phát ra một tiếng ồ khẽ.
- Đã tìm được… Ta tìm được thân thể… Tìm được nàng rồi…
Nữ quỷ kia hình như có chút không bình thường, trong miệng không ngừng lẩm bẩm. Quỷ thân biến thành càng ngày càng ngưng thực, hóa thành một tầng làn da ngọc bạch, sau đầu hình thành một vòng quầng sáng, không ngừng lóe ra hào quang xanh ngọc.
Nàng cũng không quấn quít lấy Ninh Tiểu Xuyên, mà hướng ra bên ngoài trang viên bay đi. Một đôi quỷ nhãn trở nên càng ngày càng sáng ngời.
/1434
|