Thần Hoàng

Chương 297: Uống rượu tái chiến. (2)

/1700


Ở tiền thế hắn đã cải thiện võ đạo của mình là như thế, ngày hôm nay tự nghĩ ra Hám Thế Linh Quyết cũng đồng dạng là lấy loại tư tưởng này làm cơ sở.

Ngụy Húc là thánh cảnh cường giả, có thể nhìn ra căn cơ kiếm đạo của hắn cũng không kỳ quái. Chỉ là vị sư huynh này cũng không quá chỉ là một bộ phận của hắn mà thôi.

Lửa giận trong lòng Tông Thủ không tán đang muốn nói chuyện thì chợt nghe ngữ khí Ngụy Húc lại biến đổi nói:

- Nghe người này mới rồi, tựa hồ Huyền Sơn Thành bên kia cũng rất không tốt. Sư đệ muốn đi Huyền Sơn Thành một chuyến? Không biết ngươi là muốn một đường đi về phía đông hay là nhờ ta mang tới bên kia?

Tông Thủ trừng mắt nhìn, lập tức khí phách toàn bộ tiêu tán, uy hiếp lớn như vậy trong tay trong tay đối phương, hắn có muốn phát tác cũng không nổi.

Càn Thiên Sơn cách Huyền Sơn Thành hơn hai ngàn dặm. Ngoại trừ này Ngụy Húc na di tới thì hắn muốn tự đi cũng phải mấy ngày.

- Sư đệ không tức giận nữa hả? Đây mới là hài tử ngoan, ta hiện tại phát thiện tâm mang ngươi đi.

Ngụy Húc cười nhạt một tiếng bỗng nhiên lấy tay treo một tấm phù lục trước người.

Từng đoàn từng đoàn linh quang phía trên tấm phù lục tràn ra, không gian nơi này cũng bỗng nhiên vặn vẹo biến ảo.

Tông Thủ liếc qua thì trong lòng biết Ngụy Húc thực sự không phải là mượn nhờ phù lục chi lực na di không gian mà áp chế không gian biến hóa dẫn dắt chấn động.

Dùng cảnh giới của Ngụy Húc, ở trong giới này che lấp bản thân khí tức, ngược lại hao phí pháp lực hơn cả đạp phá thời không mấy lần và còn khó khăn vô số.

Chợt nhớ tới một chuyện, Tông Thủ hiếu kỳ nói:

- Sư huynh, Thương Sinh Đạo chúng ta không nói danh dự như thế? Không nói đạo lý, luôn tính toán người sao?

Trong lòng Tông Thủ thầm nghĩ nếu thực là như thế, Thương Sinh Đạo đời sau chỉ có tử tôn khinh thường. Không nói tam tông sáu môn, chính là gần như bổn tông Thương Sinh Đạo tan hoang cũng cơ bản đều có tên xấu.

Chính mình ngày sau cũng là đầu sỏ gây nên bại hoại nề nếp gia phong.

- Đương nhiên! Đây chính là biển chữ vàng!

Ngụy Húc nghe vậy thì cười ha ha, lộ vẻ đắc ý:

- Chúng ta nói chuyện không tính toán người ta, không sai biệt đã chết nhiều lần rồi. Thương Sinh Đạo chúng ta tự nhiên là cũng không khinh người. Thí dụ như Quỳ Khí, ta nói không đụng vào một ngón tay nhưng Thất Linh Tông nhiều đồ tử đồ tôn như vậy đều là bộ hạ của ta. Để cho bọn họ xuất thủ có thể nói là không tính vi phạm lời thề.

Tông Thủ lập tức 'Ờ' một tiếng ngầm hiểu, trong chốc lát, bốn phía quanh người hắn nổi lên cuồng phong, cảnh tượng tứ phương lần nữa biến đổi.

Nơi xuất hiện là phụ cận Huyền Sơn Thành khoảng cách ba mươi dặm.

Tông Thủ một bên âm thầm sợ hãi thán phục cường giả tiên cảnh nắm giữ không gian tinh diệu mà một bên là cau mày nhìn thành trì.

Đại thành lúc này dị thường áp lực trầm mặc, đồng dạng Càn Thiên Sơn thành mấy ngày trước lộ ra khí tức giương cung bạt kiếm.

- Đỉnh núi đằng kia hình như là đang chiến đấu.

Tông Thủ nghe vậy, lập tức dõi mắt trông về phía xa. Quả nhiên ở trên đỉnh núi đằng kia chấn động từng đoàn từng đoàn cương khí cùng Linh Năng tản ra bốn phía.

Còn chưa kịp nhìn kỹ, Ngụy Húc đã nắm vai của hắn:

- ùng tu vi của ngươi, ước chừng vẫn không thể quan sát ngàn dặm. Đi, ta dẫn ngươi đi lên xem một chút.

Vừa sải bước ra đã tới đỉnh Huyền Sơn, chỉ thấy trên đỉnh núi là một đống bừa bộn, cự nỏ đã bji phá hủy.

Bất quá nơi này không thấy được binh lính tự nhiên cũng không thương vong. Chỉ có mười mấy thân ảnh đứng bên cạnh Thiết Cương Điện, tu vi đều không kém.

Mà Hiên Viên Thông vững như sơn nhạc, sắc mặt có chút xám ngoét đứng ở giữa võ đài. Trước người hắn là một lão nhân áo đen phiêu phù trên không. Tuổi tác của lão chừng sáu bảy chục tuổi, thần sắc tự tin, ánh mắt trêu tức lại mang theo vài phần cẩn thận nhìn phía dưới.

Khi hai người tới ra, Hiên Viên Thông đánh ra một giản. Khí kình sóng động như sấm chấn động cả ngọn núi.

Sau đó lại chỉ nghe 'BOANG...' một tiếng vang nhỏ, giản phong xoắn kích bị cự lực của thanh kiếm màu đen cường hành chấn khai. Bất quá chỉ bay ngược ba trượng lại lơ lửng trên không trung.

Một kích phảng phất có thể đem đánh nát mấy chục Huyền Võ tông sư mà vẫn chưa đủ.

Mà lão giả kia khí định thần nhàn nói:

- Đây chính là Huyền Sơn Thập Bát Pháp Hiên Viên gia các ngươi? Quả là có chút tương tự Ma Sơn tông chúng ta. Bất quá cũng không hơn, không đáng để tâm.

- Trong mắt các hạ đúng là như thế.

Hiên Viên Thông nửa mở nửa khép đôi mắt, giờ phút này cũng không thấy dao động:

- Nhưng ít nhất tại đỉnh huyền Sơn, trong thành này, các hạ không làm gì được ta! Tà ma yêu túy cũng dám xuất thế tác loạn, tử kỳ của ngươi đã không xa.

- Tà ma yêu túy? Ha ha, vậy phu nhân của vậy các hạ là cái vẹo gì? Luận đến chữ tà thì ta còn không theo nổi.

Lão giả mặc áo đen bật cười một tiếng mà lệ mang trong mắt không giảm:

- Ngày hôm nay thật là ta xem thường Hiên Viên Thông ngươi. Bất quá giờ phút này ta cố nhiên không làm gì được ngươi, chưa hẳn không làm gì được Huyền Sơn Thành. Dám ép ta thì chuyện gì đều làm được. Ta khuyên thành chủ thúc thủ chịu trói, đem con gái của ngươi giao ra đây cho nhanh. Ta không tổn thương tính mạng nàng, chỉ muốn đi Càn Thiên Sơn làm một ít chuyện!

Hiên Viên Thông trợn mắt hừ lạnh một tiếng, đang muốn nói chuyện chợt nghe Hiên Viên Y Nhân trước Thiết Cương Điện bỗng nhiên kinh hỉ reo lên:

- Tông Thủ!

Hai người đang đối chiến đều hơi kinh hãi quay đầu nhìn lại, chỉ thấy vậy cách đó không xa hai người một cao một thấp, đồng dạng thon gầy khiến tất cả mọi người giật mình, không ai biết hai người đã đến từ lúc nào.

Khi trông thấy đúng là Tông Thủ thì Hiên Viên Thông mới nhẹ nhàng thở ra. Thần sắc lão giả mặc áo đen âm trầm.

Tông Thủ nhìn Ngụy Húc, thấy đối phương không có nửa phần ý xuất thủ mới khe khẽ thở dài:

- Nói như vậy, lại dựa vào chính mình xuất thủ sao?

Ngụy Húc cũng không đáp lời nói, lại quăng qua một ánh mắt tán thưởng như muốn nói:

- Sư đệ ngươi quả nhiên thông minh, trẻ nhỏ dễ dạy!

Tông Thủ lại hận không thể tát cho hắn một cái, Thiên Vị Võ Tông thì không nói. Đây là cường giả Võ Tôn, dù là hắn mượn xu thế cường giả thánh cũng mười phần thất bại tuyệt không có cơ hội thắng.

Bất quá Tông Thủ cũng không do dự, hắn rút kiếm đi lên phía trước nói:

- Bá phụ, trận chiến này có thể nhường cho ta? Tông Thủ ta sẽ tự tay xử trí mối họa mà mình đưa tới.

Hiên Viên Thông vốn là vô thức muốn cự tuyệt, lập tức chỉ cảm giác một thân khí tức của Tông Thủ bỗng nhiên trở nên nóng bức rừng rực cường hoành không kém hắn, mà tinh thần càng mạnh mẽ vượt qua hắn. Ánh mắt kia càng kiên định vô cùng.

Vốn Hiên Viên Thông cả kinh nhưng lại như có điều suy nghĩ nhìn Ngụy Húc không biết sâu cạn, suy ngẫm một lát thì nhẹ gật đầu:

- Có thể, bất quá cần phải uống chút rượu rồi mới nói tiếp.


/1700

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status