Hách Liên Tầm Tuyết vừa cho nhi tử ăn, vừa thầm nghĩ, nếu như cả ngày ở cùng một chỗ với Lăng Hàn, có thể bị người này chọc tức chết hay không?
- Ồ, bọn họ đuổi tới rồi.
Lăng Hàn đột nhiên nói.
- Ngươi trước chờ ở đây, ta mang những người khác vào.
Hắn lắc mình ra Hắc Tháp, Hổ Nữu và con thỏ đã đuổi tới.
- Lăng Hàn!
Hổ Nữu lập tức nhảy lại, nhào vào trong lồng ngực Lăng Hàn.
Lăng Hàn gật gù nói:
- Toàn Nhi đâu?
Hổ Nữu nhún vai nói:
- Nàng không cần Lăng Hàn, nên chạy mất rồi! Đi đi, chúng ta đi thôi, không cần nữ nhân không có tim không có phổi kia nữa!
Nàng từ sáng đến tối đều đang suy nghĩ làm sao đánh đuổi Chư Toàn Nhi.
Lăng Hàn cười ha ha, phát động Chân Thị Chi Nhãn, chỉ thấy Chư Toàn Nhi đang nhanh chóng tiếp cận, hắn tiến lên nghênh tiếp, mà Chư Toàn Nhi nhìn thấy Lăng Hàn, phương tâm nhẹ nhõm, lộ ra vẻ như trút được gánh nặng.
- Ai, thật chán!
Hổ Nữu cắn cắn ngón tay, thầm trách mình lại không nhân cơ hội ra tay làm thịt Chư Toàn Nhi.
- Hách Liên cô nương đâu?
Chư Toàn Nhi hỏi.
- Ở trong Hắc Tháp, ta mang các ngươi đi gặp nàng, còn có... con trai của ta.
Lăng Hàn nói.
Cái gì!
Chư Toàn Nhi, Hổ Nữu đều há to miệng, lúc nào hắn có thêm một đứa con trai, sao các nàng không biết? Con thỏ thì căn bản không biết sự tình của Hách Liên Tầm Tuyết, nói:
- Chúc mừng chúc mừng, đem tiền lì xì ra.
Lăng Hàn không biết nên giải thích thế nào, hắn cũng vừa mới biết, vung tay lên, tất cả mọi người tiến vào trong Hắc Tháp.
Thần niệm của hắn đảo qua, phát hiện Hách Liên Tầm Tuyết đã cho nhi tử ăn xong, liền dẫn mọi người tới.
- Cô gái ngốc!
Hổ Nữu tàn bạo nhìn Hách Liên Tầm Tuyết, thực sự là quá đáng ghét, cô gái ngốc này lại lén lút sinh hài tử với Lăng Hàn.
Hách Liên Tầm Tuyết tự nhiên biết Hổ Nữu chua ngoa, chỉ cười nhạt nói:
- Tiểu nha đầu!
Coi như là đối chọi gay gắt.
- Bảo bảo thật đáng yêu.
Mẫu tính của Chư Toàn Nhi tự nhiên không phải Hổ Nữu có thể so sánh.
- Ta có thể ôm một cái không?
- Ân!
Hách Liên Tầm Tuyết đưa nhi tử cho Chư Toàn Nhi.
Tiểu tử trở mình, mở miệng nhỏ cắn tới ngực của Chư Toàn Nhi.
Chư Toàn Nhi xấu hổ, vội ôm xa một ít, tiểu tử không có cắn trúng, nhất thời oa oa khóc lớn.
Lăng Hàn cười ha ha nói:
- Hải Nữu, ngươi xem ngay cả nhi tử cũng ghét bỏ ngực bằng của ngươi! Ai, thực sự là đáng thương con trai của ta, bình thường đều không có ăn no đi?
- Lăng Hàn, ngươi muốn chết phải không?
Hách Liên Tầm Tuyết không nhịn được cả giận, hết chuyện để nói rồi sao.
Lăng Hàn ôm lấy nhi tử nói:
- Đã đặt tên chưa?
- Chưa.
Hách Liên Tầm Tuyết lắc đầu.
- Coi như ngươi thông minh, bằng không đánh cái mông của ngươi!
Lăng Hàn nói, hắn suy nghĩ một chút.
- Gọi tên gì tốt đây? Nếu là nhi tử của Lăng Hàn ta, tương lai khẳng định là nhân vật trâu bò nhất thiên hạ.
- Vậy thì gọi Lăng Ngưu Bức đi!
Hổ Nữu đề nghị.
- Ặc, tuy rất trâu bò, nhưng kiêu căng như thế thì không nên.
Lăng Hàn lắc đầu.
- Vậy gọi là Lăng Cao Thủ.
Hổ Nữu vô căn cứ nói.
Chư Toàn Nhi chen lời:
- Gọi Lăng Kiến Tuyết được không?
Hách Liên Tầm Tuyết hừ một tiếng, Lăng Kiến Tuyết đúng là có ý nghĩa đặc thù, Lăng đại biểu Lăng Hàn, Tuyết đại biểu nàng, chữ Kiến đưa đến tác dụng điểm tình. Chỉ là nàng thèm gặp Lăng Hàn sao?
- Không bằng gọi Lăng Đại Bảo đi.
Con thỏ nói.
Hách Liên Tầm Tuyết trợn tròn mắt, những người này làm sao một cái so với một cái vô căn cứ thế nhỉ? Nàng nói:
- Vẫn là gọi Lăng Kiến Tuyết đi.
Chí ít cái tên này vẫn là một cái tên bình thường.
Lăng Hàn rất khó chịu, đây chính là con trai thứ nhất của mình, sao hỏi cũng không hỏi ý kiến hắn liền định ra tên của nhi tử chứ?
- Vậy ngươi có ý kiến gì?
Hách Liên Tầm Tuyết theo dõi hắn nói.
- Lấy ngươi đặt những cái tên kia, cái gì Hổ Nữu, Tiểu Thạch, Hải Nữu… thì đàng hoàng tránh qua một bên!
Lúc này Hổ Nữu liền bất mãn:
- Tên của Nữu rất êm tai!
- Ha ha!
Hách Liên Tầm Tuyết và Chư Toàn Nhi đều ngoài cười nhưng trong không cười, tự nhiên là không tán thành.
Hổ Nữu nhếch miệng, lộ ra hai hàng răng trắng uy hiếp nói:
- Các ngươi cười cái gì, cảm thấy tên Nữu không êm tai sao?
- Êm tai, đương nhiên êm tai!
Lăng Hàn ôm Hổ Nữu lên.
- Hổ Nữu của chúng ta không chỉ tên êm tai, tương lai cũng khẳng định là đại mỹ nhân, người gặp người thích, hoa gặp hoa nở!
Hổ Nữu nhất thời đắc ý cười, ôm cổ của Lăng Hàn nói:
- Lăng Hàn tốt nhất!
Trong lòng Lăng Hàn hơi động, hỏi Hách Liên Tầm Tuyết:
- Sao ngươi qua được đây? Không phải có giới vực tồn tại sao?
Hách Liên Tầm Tuyết khinh thường nói:
- Đó chỉ là Phá Hư Cảnh bố trí cản trở, chỉ cần cầm Linh khí cấp mười trong tay tự nhiên có thể ung dung vượt qua.
- Há, ngươi có Linh khí cấp mười?
- Gốc gác của Hải tộc, căn bản không phải ngươi có thể tưởng tượng.
Hách Liên Tầm Tuyết ngạo nghễ nói.
Lăng Hàn cười nói:
- Vậy Hải tộc có ghi chép vạn năm thanh toán không?
- Ồ, làm sao ngươi biết?
Hách Liên Tầm Tuyết cả kinh nói.
- Ta là nam nhân của ngươi, có thể không lợi hại sao?
Lăng Hàn nói.
Hách Liên Tầm Tuyết không có để ý điểm ấy, nói:
- Ta tìm Chú bình, cũng là muốn lấy nó thống nhất Bắc Hải, tập hợp lực lượng của một hải vực, đối kháng thanh toán ngày sau.
Lăng Hàn lắc đầu nói:
- Xem ra, ngươi còn không biết mục đích thực sự của thanh toán.
- Là cái gì?
Hách Liên Tầm Tuyết hỏi.
Lăng Hàn nói ra sự tình Nhất Giới Đan, Hách Liên Tầm Tuyết không khỏi chấn kinh đến im lặng.
Qua một lúc sau, nàng mới nói:
- Chẳng trách lịch sử đều xuất hiện đứt gãy, ta là thông qua manh mối, lật xem vô số cổ tịch mới hiểu đại khái, hóa ra là như vậy!
Nàng đột nhiên kinh biến nói:
- Hoàng tộc! Hoàng tộc trải qua vô số vạn năm mà trường tồn! Lẽ nào bọn họ… bọn họ cũng tham dự sao?
Lăng Hàn hơi nhướng mày nói:
- Nếu như có thể vạn cổ trường tồn, này không phải đồng bọn của Thần Giới, chính là địa vị cao cả, có thể né qua thanh toán.
Hách Liên Tầm Tuyết lắc đầu:
- Sợ là khả năng đồng bọn cao hơn, ta đã từng mấy lần đưa ra ý kiến muốn đối kháng thanh toán, nhưng đều bị hoàng tộc hời hợt ép xuống, hiển nhiên là không muốn rắc rối.
- Nói cách khác, kẻ địch của chúng ta không chỉ là Ngũ Đại Tông, còn có một Hải tộc Hoàng tộc!
Lăng Hàn sờ sờ cằm.
- Thực lực của Hoàng tộc ra sao?
- Phi thường mạnh!
Hách Liên Tầm Tuyết gật gù.
- Có người nói, Phá Hư Cảnh của Hoàng tộc lấy trăm tính, hơn nữa, chiếm cứ vị trí chính thống, tứ hải hành lễ, có thể điều động toàn bộ lực lượng của Hải vực.
Đại Hải là kết cấu lập thể bốn chiều, lại thêm diện tích càng bao la hơn, kỳ thực sinh linh càng nhiều, trong biển cũng không thiếu các loại linh dược, bởi vậy thực lực tổng hợp còn trên Nhân tộc. Nếu không phải Hải tộc thích hoàn cảnh trong nước, mạnh mẽ tấn công đại lục, nói không chắc địa vị chính thống của Nhân tộc rất khó giữ được.
Sắc mặt của Lăng Hàn không khỏi nghiêm nghị, nguyên bản Tử Nguyệt Hoàng Triều chỉ cần đối mặt Ngũ Đại Tông Môn, hiện tại có khả năng còn phải tính cả Hải tộc.
Thế lực càng mạnh hơn!
---------------
- Ồ, bọn họ đuổi tới rồi.
Lăng Hàn đột nhiên nói.
- Ngươi trước chờ ở đây, ta mang những người khác vào.
Hắn lắc mình ra Hắc Tháp, Hổ Nữu và con thỏ đã đuổi tới.
- Lăng Hàn!
Hổ Nữu lập tức nhảy lại, nhào vào trong lồng ngực Lăng Hàn.
Lăng Hàn gật gù nói:
- Toàn Nhi đâu?
Hổ Nữu nhún vai nói:
- Nàng không cần Lăng Hàn, nên chạy mất rồi! Đi đi, chúng ta đi thôi, không cần nữ nhân không có tim không có phổi kia nữa!
Nàng từ sáng đến tối đều đang suy nghĩ làm sao đánh đuổi Chư Toàn Nhi.
Lăng Hàn cười ha ha, phát động Chân Thị Chi Nhãn, chỉ thấy Chư Toàn Nhi đang nhanh chóng tiếp cận, hắn tiến lên nghênh tiếp, mà Chư Toàn Nhi nhìn thấy Lăng Hàn, phương tâm nhẹ nhõm, lộ ra vẻ như trút được gánh nặng.
- Ai, thật chán!
Hổ Nữu cắn cắn ngón tay, thầm trách mình lại không nhân cơ hội ra tay làm thịt Chư Toàn Nhi.
- Hách Liên cô nương đâu?
Chư Toàn Nhi hỏi.
- Ở trong Hắc Tháp, ta mang các ngươi đi gặp nàng, còn có... con trai của ta.
Lăng Hàn nói.
Cái gì!
Chư Toàn Nhi, Hổ Nữu đều há to miệng, lúc nào hắn có thêm một đứa con trai, sao các nàng không biết? Con thỏ thì căn bản không biết sự tình của Hách Liên Tầm Tuyết, nói:
- Chúc mừng chúc mừng, đem tiền lì xì ra.
Lăng Hàn không biết nên giải thích thế nào, hắn cũng vừa mới biết, vung tay lên, tất cả mọi người tiến vào trong Hắc Tháp.
Thần niệm của hắn đảo qua, phát hiện Hách Liên Tầm Tuyết đã cho nhi tử ăn xong, liền dẫn mọi người tới.
- Cô gái ngốc!
Hổ Nữu tàn bạo nhìn Hách Liên Tầm Tuyết, thực sự là quá đáng ghét, cô gái ngốc này lại lén lút sinh hài tử với Lăng Hàn.
Hách Liên Tầm Tuyết tự nhiên biết Hổ Nữu chua ngoa, chỉ cười nhạt nói:
- Tiểu nha đầu!
Coi như là đối chọi gay gắt.
- Bảo bảo thật đáng yêu.
Mẫu tính của Chư Toàn Nhi tự nhiên không phải Hổ Nữu có thể so sánh.
- Ta có thể ôm một cái không?
- Ân!
Hách Liên Tầm Tuyết đưa nhi tử cho Chư Toàn Nhi.
Tiểu tử trở mình, mở miệng nhỏ cắn tới ngực của Chư Toàn Nhi.
Chư Toàn Nhi xấu hổ, vội ôm xa một ít, tiểu tử không có cắn trúng, nhất thời oa oa khóc lớn.
Lăng Hàn cười ha ha nói:
- Hải Nữu, ngươi xem ngay cả nhi tử cũng ghét bỏ ngực bằng của ngươi! Ai, thực sự là đáng thương con trai của ta, bình thường đều không có ăn no đi?
- Lăng Hàn, ngươi muốn chết phải không?
Hách Liên Tầm Tuyết không nhịn được cả giận, hết chuyện để nói rồi sao.
Lăng Hàn ôm lấy nhi tử nói:
- Đã đặt tên chưa?
- Chưa.
Hách Liên Tầm Tuyết lắc đầu.
- Coi như ngươi thông minh, bằng không đánh cái mông của ngươi!
Lăng Hàn nói, hắn suy nghĩ một chút.
- Gọi tên gì tốt đây? Nếu là nhi tử của Lăng Hàn ta, tương lai khẳng định là nhân vật trâu bò nhất thiên hạ.
- Vậy thì gọi Lăng Ngưu Bức đi!
Hổ Nữu đề nghị.
- Ặc, tuy rất trâu bò, nhưng kiêu căng như thế thì không nên.
Lăng Hàn lắc đầu.
- Vậy gọi là Lăng Cao Thủ.
Hổ Nữu vô căn cứ nói.
Chư Toàn Nhi chen lời:
- Gọi Lăng Kiến Tuyết được không?
Hách Liên Tầm Tuyết hừ một tiếng, Lăng Kiến Tuyết đúng là có ý nghĩa đặc thù, Lăng đại biểu Lăng Hàn, Tuyết đại biểu nàng, chữ Kiến đưa đến tác dụng điểm tình. Chỉ là nàng thèm gặp Lăng Hàn sao?
- Không bằng gọi Lăng Đại Bảo đi.
Con thỏ nói.
Hách Liên Tầm Tuyết trợn tròn mắt, những người này làm sao một cái so với một cái vô căn cứ thế nhỉ? Nàng nói:
- Vẫn là gọi Lăng Kiến Tuyết đi.
Chí ít cái tên này vẫn là một cái tên bình thường.
Lăng Hàn rất khó chịu, đây chính là con trai thứ nhất của mình, sao hỏi cũng không hỏi ý kiến hắn liền định ra tên của nhi tử chứ?
- Vậy ngươi có ý kiến gì?
Hách Liên Tầm Tuyết theo dõi hắn nói.
- Lấy ngươi đặt những cái tên kia, cái gì Hổ Nữu, Tiểu Thạch, Hải Nữu… thì đàng hoàng tránh qua một bên!
Lúc này Hổ Nữu liền bất mãn:
- Tên của Nữu rất êm tai!
- Ha ha!
Hách Liên Tầm Tuyết và Chư Toàn Nhi đều ngoài cười nhưng trong không cười, tự nhiên là không tán thành.
Hổ Nữu nhếch miệng, lộ ra hai hàng răng trắng uy hiếp nói:
- Các ngươi cười cái gì, cảm thấy tên Nữu không êm tai sao?
- Êm tai, đương nhiên êm tai!
Lăng Hàn ôm Hổ Nữu lên.
- Hổ Nữu của chúng ta không chỉ tên êm tai, tương lai cũng khẳng định là đại mỹ nhân, người gặp người thích, hoa gặp hoa nở!
Hổ Nữu nhất thời đắc ý cười, ôm cổ của Lăng Hàn nói:
- Lăng Hàn tốt nhất!
Trong lòng Lăng Hàn hơi động, hỏi Hách Liên Tầm Tuyết:
- Sao ngươi qua được đây? Không phải có giới vực tồn tại sao?
Hách Liên Tầm Tuyết khinh thường nói:
- Đó chỉ là Phá Hư Cảnh bố trí cản trở, chỉ cần cầm Linh khí cấp mười trong tay tự nhiên có thể ung dung vượt qua.
- Há, ngươi có Linh khí cấp mười?
- Gốc gác của Hải tộc, căn bản không phải ngươi có thể tưởng tượng.
Hách Liên Tầm Tuyết ngạo nghễ nói.
Lăng Hàn cười nói:
- Vậy Hải tộc có ghi chép vạn năm thanh toán không?
- Ồ, làm sao ngươi biết?
Hách Liên Tầm Tuyết cả kinh nói.
- Ta là nam nhân của ngươi, có thể không lợi hại sao?
Lăng Hàn nói.
Hách Liên Tầm Tuyết không có để ý điểm ấy, nói:
- Ta tìm Chú bình, cũng là muốn lấy nó thống nhất Bắc Hải, tập hợp lực lượng của một hải vực, đối kháng thanh toán ngày sau.
Lăng Hàn lắc đầu nói:
- Xem ra, ngươi còn không biết mục đích thực sự của thanh toán.
- Là cái gì?
Hách Liên Tầm Tuyết hỏi.
Lăng Hàn nói ra sự tình Nhất Giới Đan, Hách Liên Tầm Tuyết không khỏi chấn kinh đến im lặng.
Qua một lúc sau, nàng mới nói:
- Chẳng trách lịch sử đều xuất hiện đứt gãy, ta là thông qua manh mối, lật xem vô số cổ tịch mới hiểu đại khái, hóa ra là như vậy!
Nàng đột nhiên kinh biến nói:
- Hoàng tộc! Hoàng tộc trải qua vô số vạn năm mà trường tồn! Lẽ nào bọn họ… bọn họ cũng tham dự sao?
Lăng Hàn hơi nhướng mày nói:
- Nếu như có thể vạn cổ trường tồn, này không phải đồng bọn của Thần Giới, chính là địa vị cao cả, có thể né qua thanh toán.
Hách Liên Tầm Tuyết lắc đầu:
- Sợ là khả năng đồng bọn cao hơn, ta đã từng mấy lần đưa ra ý kiến muốn đối kháng thanh toán, nhưng đều bị hoàng tộc hời hợt ép xuống, hiển nhiên là không muốn rắc rối.
- Nói cách khác, kẻ địch của chúng ta không chỉ là Ngũ Đại Tông, còn có một Hải tộc Hoàng tộc!
Lăng Hàn sờ sờ cằm.
- Thực lực của Hoàng tộc ra sao?
- Phi thường mạnh!
Hách Liên Tầm Tuyết gật gù.
- Có người nói, Phá Hư Cảnh của Hoàng tộc lấy trăm tính, hơn nữa, chiếm cứ vị trí chính thống, tứ hải hành lễ, có thể điều động toàn bộ lực lượng của Hải vực.
Đại Hải là kết cấu lập thể bốn chiều, lại thêm diện tích càng bao la hơn, kỳ thực sinh linh càng nhiều, trong biển cũng không thiếu các loại linh dược, bởi vậy thực lực tổng hợp còn trên Nhân tộc. Nếu không phải Hải tộc thích hoàn cảnh trong nước, mạnh mẽ tấn công đại lục, nói không chắc địa vị chính thống của Nhân tộc rất khó giữ được.
Sắc mặt của Lăng Hàn không khỏi nghiêm nghị, nguyên bản Tử Nguyệt Hoàng Triều chỉ cần đối mặt Ngũ Đại Tông Môn, hiện tại có khả năng còn phải tính cả Hải tộc.
Thế lực càng mạnh hơn!
---------------
/5357
|