Hắn mang ra một hộp trang sức được mở sẵn, bên trong là một chuỗi vòng cổ ngọc bích ,bên cạnh là đôi hoa tai sáng chói . “Đeo thêm cái này vào sẽ thật hoàn mỹ !” Hắn tự tay giúp cô đeo lên .
Duy Nhất vuốt vuốt trước ngực, vui sướng không thôi, “Tử Nhiên, hoa tai thủy tinh này thật xinh đẹp! Ngươi còn có mắt thật tinh a!”
Doãn Tử Nhiên khóe môi hơi hơi co rúm, nhìn bảo bối, chiếc vòng cổ bảo thạch giá năm ngàn cự nhiên biến thành … thủy tinh .
Bất quá như vậy cũng tốt, nếu nói cho cô biết giá trị của chiếc vòng cổ này cô nhất định từ chối …Thôi thì thủy tinh đi…
“Đi thôi!” Hắn tao nhã hướng cô vươn cánh tay ra.
Trong nháy mắt, hội trường vốn nháo mà khi học đi đến liền im lặng , không hẹn mà cùng lễ phục màu xanh, không thể không khiến cho ngừoi khác nghĩ đây là lễ phục tình nhân , cùng một cặp , hơn nữa hai người đều có ngoại hình xuất chúng, không thể nghi ngờ họ trở thành người được chú ý .
Nhưng mà, Duy Nhất lại không hiểu sao bản thân lại thấy rất khó chịu, tựa hồ có trăm ngàn căn kim đâm ở làn da rất khó chịu.
Duy Nhất nhìn xung quanh một lượt , rốt cục tìm được nơi khiến cô khó chịu —— góc sáng sủa, một tuấn nam mặc tây phục đen bưng chén rượu lạnh lùng hướng về phía cô, cặp mắt kia , lãnh liệt, lợi hai…
cô không tự chủ , sợ run cả người, như thế nào lại gặp gỡ khắc tinh này !
Cùng lúc đó, đúng là khắc tinh phát tác, một nhân viên phục vụ bưng khay đi qua người cô, không cẩn va chạm với cô , giày cao gót của cô không giữ được căng bằng liền lảo đảo ….
Cũng may lúc này đây ,Doãn Tử Nhiên nhanh tay đỡ ở thắt lưng cô, nếu không nhất định lại mất mặt trước mọi người…
“Có sao không?” Doãn Tử Nhiên ngồi xổm xuống xem xét mắt cá chân của cô.
Duy Nhất đau đến thiếu chút nữa chảy nước mắt, ngoài miệng lại nói “Không có việc gì”, đồng thời lại nhìn khắc tinh kia , cũng không thấy bóng dáng đâu . Không nghĩ ra là, vì sao mỗi lần gặp gỡ nam nhân này đều xảy ra những việc không hay ho ? Đũng là khắc tinh mà ~.~’
Yến hội bắt đầu, trên đài người chủ trì bắt đầu nói chuyện, “Các vị khách, các vị bằng hữu, buổi tối tốt lành ! Đêm nay là chúng ta tập đoàn Doãn Thị tổ chức yến tiệc , đồng thời cũng là lễ chúc mừng tân tổng giám đốc về nhận chức, cho nên, đầu tiên mời tổng giám đốc lên cùng mọi người nói chuyện”
Doãn Tử Nhiên thần bí cười, đưa Duy Nhất đến ghế trên ngồi, liền hướng trên đài đi đến.
Duy Nhất nhất thời đứng hình ở tại chỗ…
“Mọi người tốt lành , ta là Doãn Tử Nhiên, lúc này đây trở về công ty…” Doãn Tử sau đó còn nói cái gì, Duy Nhất liền vốn nghe không thấy , cô chỉ thấy Doãn Tử Nhiên duyên dáng bạc môi hé ra lại ngậm lại , cô như thế nào cũng không tin, con người c này cùng cô đã quen nhau từ rất lâu ,nay lại trở thành Tốc giám đốc Doãn Thị ?!
Anh ta không phải xuất thân bần hàn sao? Anh ta không phải xuất ngoại vừa học vừa làm sao? Như thế nào một hồi trở về lại trở thành tân tổng giám đốc?
Duy Nhất vuốt vuốt trước ngực, vui sướng không thôi, “Tử Nhiên, hoa tai thủy tinh này thật xinh đẹp! Ngươi còn có mắt thật tinh a!”
Doãn Tử Nhiên khóe môi hơi hơi co rúm, nhìn bảo bối, chiếc vòng cổ bảo thạch giá năm ngàn cự nhiên biến thành … thủy tinh .
Bất quá như vậy cũng tốt, nếu nói cho cô biết giá trị của chiếc vòng cổ này cô nhất định từ chối …Thôi thì thủy tinh đi…
“Đi thôi!” Hắn tao nhã hướng cô vươn cánh tay ra.
Trong nháy mắt, hội trường vốn nháo mà khi học đi đến liền im lặng , không hẹn mà cùng lễ phục màu xanh, không thể không khiến cho ngừoi khác nghĩ đây là lễ phục tình nhân , cùng một cặp , hơn nữa hai người đều có ngoại hình xuất chúng, không thể nghi ngờ họ trở thành người được chú ý .
Nhưng mà, Duy Nhất lại không hiểu sao bản thân lại thấy rất khó chịu, tựa hồ có trăm ngàn căn kim đâm ở làn da rất khó chịu.
Duy Nhất nhìn xung quanh một lượt , rốt cục tìm được nơi khiến cô khó chịu —— góc sáng sủa, một tuấn nam mặc tây phục đen bưng chén rượu lạnh lùng hướng về phía cô, cặp mắt kia , lãnh liệt, lợi hai…
cô không tự chủ , sợ run cả người, như thế nào lại gặp gỡ khắc tinh này !
Cùng lúc đó, đúng là khắc tinh phát tác, một nhân viên phục vụ bưng khay đi qua người cô, không cẩn va chạm với cô , giày cao gót của cô không giữ được căng bằng liền lảo đảo ….
Cũng may lúc này đây ,Doãn Tử Nhiên nhanh tay đỡ ở thắt lưng cô, nếu không nhất định lại mất mặt trước mọi người…
“Có sao không?” Doãn Tử Nhiên ngồi xổm xuống xem xét mắt cá chân của cô.
Duy Nhất đau đến thiếu chút nữa chảy nước mắt, ngoài miệng lại nói “Không có việc gì”, đồng thời lại nhìn khắc tinh kia , cũng không thấy bóng dáng đâu . Không nghĩ ra là, vì sao mỗi lần gặp gỡ nam nhân này đều xảy ra những việc không hay ho ? Đũng là khắc tinh mà ~.~’
Yến hội bắt đầu, trên đài người chủ trì bắt đầu nói chuyện, “Các vị khách, các vị bằng hữu, buổi tối tốt lành ! Đêm nay là chúng ta tập đoàn Doãn Thị tổ chức yến tiệc , đồng thời cũng là lễ chúc mừng tân tổng giám đốc về nhận chức, cho nên, đầu tiên mời tổng giám đốc lên cùng mọi người nói chuyện”
Doãn Tử Nhiên thần bí cười, đưa Duy Nhất đến ghế trên ngồi, liền hướng trên đài đi đến.
Duy Nhất nhất thời đứng hình ở tại chỗ…
“Mọi người tốt lành , ta là Doãn Tử Nhiên, lúc này đây trở về công ty…” Doãn Tử sau đó còn nói cái gì, Duy Nhất liền vốn nghe không thấy , cô chỉ thấy Doãn Tử Nhiên duyên dáng bạc môi hé ra lại ngậm lại , cô như thế nào cũng không tin, con người c này cùng cô đã quen nhau từ rất lâu ,nay lại trở thành Tốc giám đốc Doãn Thị ?!
Anh ta không phải xuất thân bần hàn sao? Anh ta không phải xuất ngoại vừa học vừa làm sao? Như thế nào một hồi trở về lại trở thành tân tổng giám đốc?
/369
|