Nguy rồi!Hôm nay là thứ hai ,cô phải đi làm ! Thật vất vả mới xin được công việc ở tập đoàn Doãn Thị , nhất định không thể đánh mất !
Tốc độ nhanh nhất có thể , cô vọt lên cầu thang thay quần áo .
Chiếc váy màu trắng lung linh tôn lên dáng của cô , vừa nhã nhặn đường hoàng lại phù hợp với công việc , nhưng là… trên cổ làm sao có thể trong một đêm lúc đó có thể để lại nhiều sắc ấn đến vậy ?
Tối hôm qua một màn mây mưa cùng nam nhân kia tái hiện trong đầu cô, cô bất giác đỏ mặt đến ngăn tủ tìm chiếc khăn quấn lên cổ .
“Phu nhân muốn ra ngoài sao? Có cần lái xe đưa đi ?” Vú Từng thấy nàng mặc chỉnh tề xuống lầu, tiến lên hỏi.
Duy Nhất nghĩ nghĩ rồi gật gật đầu, nơi này, cô vốn không biết gọi xe thế nào .
Nhưng là cô cũng không tính sẽ tài xế đến tận cửa Doãn Thị , cô bất quá chỉ là một thu phát viên bình thường , như vậy mà ngồi xe đi làm thật không xứng .
Vì thế, cách Doãn Thị 500 m, cô yêu cầu xuống xe.
“Phu nhân, có cần tôi tới đón không ?” Tài xế cực lễ phép hỏi.
Duy Nhất đồng ý , “Buổi chiều 5 giờ rưỡi, anh đợi tôi ở đây .”
Nơi làm việc của cô là ở các văn phòng truyền tống thư tín, sách báo hoặc là văn kiện. Tập đoàn nhiều mỹ nữ như mây ,lần trước ,cô mặc giản dị đi tới đi lui , chạy khắp nơi nhưng cũng không ai chú ý đến cô, hôm nay lại kỳ quái , mới đến một chỗ, liền có người nhìn chằm chằm cô, hơn nữa đều là mỹ nhân của công ty .
Chẳng lẽ là chính mình quần áo có vấn đề? Cô suy nghĩ nửa ngày, phỏng chừng là thế, chính mình cho tới bây giờ đều là “ngưu tử thể tuất” ( chỉ người hết sức bình thường ) đột nhiên mặc một bộ như vậy thực sự có điểm khác thường.
Cô lơ đễnh, tiếp tục làm công việc của mình.
Tiếp theo mang phân văn kiện đưa đi tổng tài văn phòng , việc này với cô cũng coi như quen thuộc , bởi vì bạn tốt Phương Mỹ Mỹ của cô là thư ký giám đốc , công việc của cô cũng là Mỹ Mỹ giúp cô tìm .
Kết quả Mỹ Mỹ vừa thấy cô liên miệng chữ O, mấp máy nói , “Duy Nhất! Cậu… Cậu thật sự là Duy Nhất sao?”
Bộ dạng Mỹ Mỹ làm cô liên tưởng đến mấy người khác ở phòng khác cũng như vậy , cô không biết phải làm sao , “Làm sao vậy? Hôm nay mọi người đều thật kỳ quái !”
“Duy Nhất, cậu là thật không biết hay là giả không biết?” Mỹ Mỹ kinh ngạc trừng mắt nhìn cô , “Quần áo cậu mặc a! GabrielleChanel, cô phát tài ?”
Duy Nhất không được tự nhiên kéo kéo góc áo, “Nào có a! Mình cũng không biết là cái gì, người khác không cần nên cho mình !”
Mỹ Mỹ mếu máo, “Mình cũng muốn ai không cần thì cho mình “
Duy Nhất trong lòng bối rối, cầm trong tay văn kiện đưa cho Mỹ Mỹ “Đừng nhiều lời! Đưa cho tổng giám đốc ! Ngươi cầm đi!”
Mỹ Mỹ bỗng nhiên nở nụ cười, “Duy Nhất, cậu mặc bộ này đẹp quá, công ty không ai so được với cậu , không bằng tự đưa vào đi, nói không chừng tổng giám đốc sẽ coi trọng đó !”
Tốc độ nhanh nhất có thể , cô vọt lên cầu thang thay quần áo .
Chiếc váy màu trắng lung linh tôn lên dáng của cô , vừa nhã nhặn đường hoàng lại phù hợp với công việc , nhưng là… trên cổ làm sao có thể trong một đêm lúc đó có thể để lại nhiều sắc ấn đến vậy ?
Tối hôm qua một màn mây mưa cùng nam nhân kia tái hiện trong đầu cô, cô bất giác đỏ mặt đến ngăn tủ tìm chiếc khăn quấn lên cổ .
“Phu nhân muốn ra ngoài sao? Có cần lái xe đưa đi ?” Vú Từng thấy nàng mặc chỉnh tề xuống lầu, tiến lên hỏi.
Duy Nhất nghĩ nghĩ rồi gật gật đầu, nơi này, cô vốn không biết gọi xe thế nào .
Nhưng là cô cũng không tính sẽ tài xế đến tận cửa Doãn Thị , cô bất quá chỉ là một thu phát viên bình thường , như vậy mà ngồi xe đi làm thật không xứng .
Vì thế, cách Doãn Thị 500 m, cô yêu cầu xuống xe.
“Phu nhân, có cần tôi tới đón không ?” Tài xế cực lễ phép hỏi.
Duy Nhất đồng ý , “Buổi chiều 5 giờ rưỡi, anh đợi tôi ở đây .”
Nơi làm việc của cô là ở các văn phòng truyền tống thư tín, sách báo hoặc là văn kiện. Tập đoàn nhiều mỹ nữ như mây ,lần trước ,cô mặc giản dị đi tới đi lui , chạy khắp nơi nhưng cũng không ai chú ý đến cô, hôm nay lại kỳ quái , mới đến một chỗ, liền có người nhìn chằm chằm cô, hơn nữa đều là mỹ nhân của công ty .
Chẳng lẽ là chính mình quần áo có vấn đề? Cô suy nghĩ nửa ngày, phỏng chừng là thế, chính mình cho tới bây giờ đều là “ngưu tử thể tuất” ( chỉ người hết sức bình thường ) đột nhiên mặc một bộ như vậy thực sự có điểm khác thường.
Cô lơ đễnh, tiếp tục làm công việc của mình.
Tiếp theo mang phân văn kiện đưa đi tổng tài văn phòng , việc này với cô cũng coi như quen thuộc , bởi vì bạn tốt Phương Mỹ Mỹ của cô là thư ký giám đốc , công việc của cô cũng là Mỹ Mỹ giúp cô tìm .
Kết quả Mỹ Mỹ vừa thấy cô liên miệng chữ O, mấp máy nói , “Duy Nhất! Cậu… Cậu thật sự là Duy Nhất sao?”
Bộ dạng Mỹ Mỹ làm cô liên tưởng đến mấy người khác ở phòng khác cũng như vậy , cô không biết phải làm sao , “Làm sao vậy? Hôm nay mọi người đều thật kỳ quái !”
“Duy Nhất, cậu là thật không biết hay là giả không biết?” Mỹ Mỹ kinh ngạc trừng mắt nhìn cô , “Quần áo cậu mặc a! GabrielleChanel, cô phát tài ?”
Duy Nhất không được tự nhiên kéo kéo góc áo, “Nào có a! Mình cũng không biết là cái gì, người khác không cần nên cho mình !”
Mỹ Mỹ mếu máo, “Mình cũng muốn ai không cần thì cho mình “
Duy Nhất trong lòng bối rối, cầm trong tay văn kiện đưa cho Mỹ Mỹ “Đừng nhiều lời! Đưa cho tổng giám đốc ! Ngươi cầm đi!”
Mỹ Mỹ bỗng nhiên nở nụ cười, “Duy Nhất, cậu mặc bộ này đẹp quá, công ty không ai so được với cậu , không bằng tự đưa vào đi, nói không chừng tổng giám đốc sẽ coi trọng đó !”
/369
|