....
Hai người nhìn nhau hồi lâu....
Rồi Moo từ từ tiến sát lại gần nó....
Mắt nó chớp chớp....
Moo khoác áo choàng của mình lên đôi vai mỏng manh của nó.... che khuất đôi chân trần...
Hai đứa nhẹ cười với nhau rồi bước về phía cánh gà...
****
Lớp nào đạt giải
Chắc mọi người cũng đã đoán ra....
*****
Quay trở lại với vết thương của Yan...
Sáng nay Yan đi từ rất sớm hướng đến nhà Jun bằng xe mô tô....
Đang đi giữa đường cậu để ý thấy 1 đám du côn đang bao vây và ăn hiếp 1 cô bé có phong cách rất giống Jun thường ngày.... Áo quần đồng phục... Tóc ngắn đầu nấm, người nhỏ nhắn...
...
Cậu dừng xe và lên tiếng:
-Này, lại đây tao bảo....
Bọn du côn chẳng thèm để ý... Vẫn xông vào để tóm con nhỏ không rõ
mặt này....
-Chết tiệt .... Đừng đụng đến cô ấy!!!!
-Thằng thần kinh này!
Bọn du côn gồm 6 thằng... 2 thằng kia lại đánh con nhỏ.. 4 thằng còn lại đánh Yan....
Chúng xô Yan ngã xuống, xước hết tay... Trong khi người giống Jun vẫn bị đánh...
Yan đứng dậy cố gắng xông vào và đánh trả... Cô gái kia bị đánh cho máu toe tua khắp mặt...
-Nhìn kìa, có thằng nào cứu mày đấy, ông đánh cho nó đau lòng.. Ai bảo lấy đồ của ông, chết nè... Nát mặt nè!!!
-Aaaa... Đừng... đừng đánh cô ấy... Nếu người đó xẩy ra chuyện gì, tôi sẽ giết các người... Đánh tôi đi, tôi chết cũng được.. xe tôi, cho các người lấy....
-Chậc... Mày làm thế này khiến bọn anh cảm thấy tội lỗi quá.. Thôi, anh đây cũng chỉ muốn đòi lại số tiền đã mất. Lấy xe của chú em dùng tạm vậy... Tha cho 2 người. hahaha...
...
Nói xong bọn nó lấy xe Yan bỏ đi...
...
-Jun à... Jun à.. Tỉnh lại cậu ơi...
Yan ôm người kia vào lòng... Rất thảm thiết...
-Tôi... tôi xin lỗi... tôi không phải...
-... không phải... ?
Yan gọi người xung quanh đưa người kia vào bệnh viện...
Đi bộ quãng đường khá xa.... Người đau nhức... Điện thoại, ví để cốp xe...
Đến rồi...
...
Cô gái kia là.... Jun ư...?
Jun... luôn đẹp nhưng...
bây giờ hơn cả tưởng tượng....
Jun à...
Tôi không biết tôi bị gì nữa....
Nhưng có lẽ tôi thực sự mến cậu....
Tôi không muốn cậu tổn thương...
Nếu người lúc nãy là cậu... Tôi sẽ chết mất..
....
.
******
Màn đêm buông xuống....
*****
Hôm nay tim nó đập loạn nhịp lung tung.....
Chắc đau tim mà chết thôi...
Nếu nói thích, chẳng nhẽ nó thích cả 2 người....???
*****
Thứ 2, ngày.... tháng .... năm...
Tại lớp 11A1....
-Ôi Jun lớp mình xinh bất ngờ....
- Sao không để tóc dài nhỉ, tiếc quá cơ...
-Hê. hê... Đeo kính áp tròng phong cách tomboy cũng xinh thôi rồi...
.....
-Ôi. ôi... Moo kìa... Học với nhau lâu giờ mới biết ông đẹp trai..... Tôi kết rồi đấy. Cả mái tóc mới nữa... haha...
....
.....
Hôm nay đến trường, lượng fan của Yan, Jun, Moo đột nhiên tăng cao... Nhiều người không ngại tỏ tình với họ...
..... Jun cũng như ngôi sao lấp lánh phút chốc rồi lại trở về như thường....
Chỉ mặc váy 1 ngày trong đời vì mọi người thôi...
*****
-Chán Jun thật đấy, sao không mặc váy đồng phục...
-Tớ không thích!
-Từ lúc nào vậy?
-Mẫu giáo...
-Hả???
-Buồn cười thật... Ngày xưa bị thằng nhỏ tớ thích chê mặc váy xấu nên từ đó đến giờ chẳng mặc nữa... Giờ thì cá tính lẫn con người tớ thích như vậy... Mặc đồ giống con trai cảm giác mình mạnh mẽ... Con gái hình như thích kiểu hâm hâm vậy đó cậu à...
-Mẫu giáo??? Ngày xưa tớ cũng từng chê 1 cô bé tớ thích mặc váy xấu, nhưng kỳ thực nó rất xinh... Xinh nhất trong các cô bé học mẫu giáo mà tớ gặp... Haha... Không hiểu sao khi bị nó đánh tớ lại khóc và nặng nề chê như vậy...
-Trùng hợp nhỉ... Tớ cũng đánh thằng nhỏ đó...
-Hả??? Hồi đó cậu học trường nào?
-Mầm non A....
-Ờ...ờ...
-Sao thế?
-Không có gì. Cậu còn thích thằng nhỏ đó không?
-Haha. Chắc là có... Nếu quay trở lại tớ sẽ không đánh nó như thế nữa..
-Vậy nếu bây giờ gặp nó, cậu có thích nó nữa không?
-Haha.. Đùa à...??? Thích chết đi được .. Nó mà khen tớ mặc váy xinh không khéo lại suy nghĩ lại.... hahahA...
-Cậu...! O.O
-Sao nữa???
- Cậu à....! Tớ là Cún... Bạn cậu ngày xưa đây. cậu mặc váy nhé... Xinh cậu à!
- Haizzz... Thằng nhóc này!!!
Boong, boong, boong... RẦM!!!
-Phù! Đùa thôi. Chứ nếu gặp thằng nhóc đó bà đây vẫn sẽ đánh nó toe tua như thường!
-Oimeoi!!! Rầm!!!
(Hihi. Nhưng có thật bây giờ Jun vẫn thích mình không???)
*****
Thứ 7 ngày ..... tháng..... năm
-Lớp ta đã đạt giải nhất văn nghệ... Phần thưởng này có sự đóng góp rất lớn của các bạn Yan, Jun, Moo, Mi.... Cả lớp cho các bạn tràng pháo tay!
-Rào... Rào.... Rào!!!
****
-Jun.... Cậu đi từ từ thôi...Đợi tớ!!!
-Yan à... Sao hôm nay đi xe đạp...
- Cậu cũng thế mà. Thích thì đi thôi...
-Dạo này ít khi nói chuyện với cậu. Từ lúc đến lớp tới giờ, thấy cậu có nghỉ học đâu. Sao mọi người lại bảo trước đó cậu hay nghỉ nhỉ???
-(Tại vì có cậu..)
-Hả cái gì.. Bây giờ lại nói chẳng nghe rõ được???
- Hề hề. À... à... (Cậu không nghe..) Tớ luôn ngoan mà... Thanh niên nghiêm túc đấy cậu!
-Ôi.. sặc!!!
Mà Yan à... Hôm đó cậu sao thế?
-Mãi ngắm gái nên bị vấp ngã...haha
-Haha.. Tớ biết mà...
- Hic... Không phải đâu...
-Haha. Thôi bạn bè cả mà... Không phải ngại...
-Tớ nói là không phải...
-Haha.... Tớ hiểu mà ( ánh mắt gian xảo)
-Anh Yan... Anh nhận cái này của em được không.. Cảm ơn anh ngày hôm đó
...
(Một cô bé rất xinh từ đâu chạy ra đưa một hộp quà trước xe Yan)
-Ơ.. ờ...(Yan ngạc nhiên)
-Haha... Hóa ra cậu với cô gái xinh xắn này à... :)))))
-Dạ... Anh Yan rất tốt chị ạ...
-Ơ... tôi không phải...
-Còn chối à... hihi
-Tôi đã nói không phải.... thôi tôi đi trước đây...
(Yan không cầm quà mà đạp xe đi trước luôn)
-Ê. Yan đừng ngại mà... Đợi tớ với...
Jun định đạp xe theo nói thì cô bé kia kéo lại....
-Chị là Jun
-Ừm... Sao em biết vậy?
-Hi... Hôm trước vì nghĩ em là chị mà anh ấy đã cứu em...... Khi em mê man anh ấy không ngừng gọi tên chị... Chị thật may mắn đấy...
-Ơ.. cảm ơn em đã nói.. Mà món quà này chị sẽ tặng cậu ấy thay em...
-Dạ. Em cảm ơn chị. hjhj
****
-Yan có nhà không ạ?
-Cậu chủ không có nhà, sao vậy cháu?
-Dạ... Bác đem món quà này. Bảo là Jun đem cho cậu ấy nhất định phải mở
..
-Uhm... Bác biết rồi...
***
-Cô Jun bảo đem cái này cho cậu rồi về luôn...
-Cậu ấy không nói gì à ?
-Không ạ!
-Chết tiệt!!!
(Yan vứt hộp quà 1 xó )
-À. Cô ấy bảo phải biết quý món quà người khác tặng ạ..
-Cái gì!!! Tức chết đi được... Huhu. Sao lại hiểu lầm đến mức này cơ chứ...
(Yan chạy ra khỏi nhà rồi đuổi theo Jun)
-Cậu xem tôi như vậy à... (Mắt ngân ngấn nước)
Jun tiến lại gần Yan... Nhìn vào mắt Yan.. Rồi thơm nhẹ 1 cái vào má...
-Không... Tôi biết cậu như thế nào mà.. Hôm đó cậu làm rất tốt..
Jun quay mặt đi về... Yan đứng đơ như người trên mây...
-À... Nhớ phải mớ quà của cô bé đó biết chưa!
Jun ngoái lại, còn Yan thì ở trên mây, trên trăng rồi... hihihi...
Đợi đến lúc bóng Jun đi khuất... Cậu ta đi về... Vừa đi vừa cười thầm một mình... Về đến nhà, nằm trên giường vẫn cứ cười cười (như bị bệnh)... quản gia cũng ngạc nhiên chẳng hiểu tại sao...?!
0.o
Đang lúc tâm hồn phơi phới, Yan mở luôn món quà vứt một xó kia ra... Bên trong là một bức tranh chibi nam nữ hình nổi cắt dán rất công phu, có lâu đài, hoa và sặc sỡ trái tim, đính kèm một tờ giấy xinh xắn Chúc anh và chị Jun hạnh phúc... hihi
Đã vui, rồi cậu ta lại vui hơn... Cảm giác như cậu bé nhận được kẹo...
hahaha
*****
Thứ 3, ngày.... tháng... năm. ...
... Tiết văn lớp 11 A1...
- Ngày nay, các phương tiện thông tin đại chúng ngày càng nhiều, những nét đẹp truyền thống của thư tay cũng dần mất đi... Để hiểu được rõ hơn giá trị của chúng, hôm nay tôi sẽ ra một đề văn rất gần gũi Viết một bức thư cho 1 người mà bạn yêu thương ...
-Haha... Thư tình à cô. Cái này cũng được ư???
(Lớp học ở dưới rôm rả)
-Cũng có thể nói là như vậy. Anh chị giỏi nhất khoản này còn gì. Đề bình thường anh chị có học hành gì đâu. Tôi sẽ lấy bài này làm bài 1 tiết... Thứ 6 tuần này nạp bài... Tuần sau sẽ trả bài, và đọc những bài hay nhất...
....
....
...
-Alo. Moo à... Cậu viết chưa ? tớ kém văn lắm...
-Cái này tớ cũng chẳng biết... hì hì...
...
-Alo.. Yan à... Cậu làm bài chưa?
-Học hành mà cậu hỏi tôi à...?
...
@@! Nó gọi điện hỏi quanh... nhưng ai nói cho nó cơ chứ...
...
Chỉ là tò mò thôi mà...
***
Thứ 3... ngày .... tháng .... năm...
-Đọc bài của các bạn có rất nhiều bài hay và chân thật...
Tôi sẽ đọc 2 bài cao nhất... Và đều cầu không nói tên...
Gửi cậu...
Người tớ yêu thương...
Tớ đã nghĩ rất nhiều mới viết ra những điều này. Viết rồi lại xóa, viết rồi xóa... Yêu thương cậu nhiều đến thế mà sao tớ chẳng viết tất cả nên lời...
....
Hai người nhìn nhau hồi lâu....
Rồi Moo từ từ tiến sát lại gần nó....
Mắt nó chớp chớp....
Moo khoác áo choàng của mình lên đôi vai mỏng manh của nó.... che khuất đôi chân trần...
Hai đứa nhẹ cười với nhau rồi bước về phía cánh gà...
****
Lớp nào đạt giải
Chắc mọi người cũng đã đoán ra....
*****
Quay trở lại với vết thương của Yan...
Sáng nay Yan đi từ rất sớm hướng đến nhà Jun bằng xe mô tô....
Đang đi giữa đường cậu để ý thấy 1 đám du côn đang bao vây và ăn hiếp 1 cô bé có phong cách rất giống Jun thường ngày.... Áo quần đồng phục... Tóc ngắn đầu nấm, người nhỏ nhắn...
...
Cậu dừng xe và lên tiếng:
-Này, lại đây tao bảo....
Bọn du côn chẳng thèm để ý... Vẫn xông vào để tóm con nhỏ không rõ
mặt này....
-Chết tiệt .... Đừng đụng đến cô ấy!!!!
-Thằng thần kinh này!
Bọn du côn gồm 6 thằng... 2 thằng kia lại đánh con nhỏ.. 4 thằng còn lại đánh Yan....
Chúng xô Yan ngã xuống, xước hết tay... Trong khi người giống Jun vẫn bị đánh...
Yan đứng dậy cố gắng xông vào và đánh trả... Cô gái kia bị đánh cho máu toe tua khắp mặt...
-Nhìn kìa, có thằng nào cứu mày đấy, ông đánh cho nó đau lòng.. Ai bảo lấy đồ của ông, chết nè... Nát mặt nè!!!
-Aaaa... Đừng... đừng đánh cô ấy... Nếu người đó xẩy ra chuyện gì, tôi sẽ giết các người... Đánh tôi đi, tôi chết cũng được.. xe tôi, cho các người lấy....
-Chậc... Mày làm thế này khiến bọn anh cảm thấy tội lỗi quá.. Thôi, anh đây cũng chỉ muốn đòi lại số tiền đã mất. Lấy xe của chú em dùng tạm vậy... Tha cho 2 người. hahaha...
...
Nói xong bọn nó lấy xe Yan bỏ đi...
...
-Jun à... Jun à.. Tỉnh lại cậu ơi...
Yan ôm người kia vào lòng... Rất thảm thiết...
-Tôi... tôi xin lỗi... tôi không phải...
-... không phải... ?
Yan gọi người xung quanh đưa người kia vào bệnh viện...
Đi bộ quãng đường khá xa.... Người đau nhức... Điện thoại, ví để cốp xe...
Đến rồi...
...
Cô gái kia là.... Jun ư...?
Jun... luôn đẹp nhưng...
bây giờ hơn cả tưởng tượng....
Jun à...
Tôi không biết tôi bị gì nữa....
Nhưng có lẽ tôi thực sự mến cậu....
Tôi không muốn cậu tổn thương...
Nếu người lúc nãy là cậu... Tôi sẽ chết mất..
....
.
******
Màn đêm buông xuống....
*****
Hôm nay tim nó đập loạn nhịp lung tung.....
Chắc đau tim mà chết thôi...
Nếu nói thích, chẳng nhẽ nó thích cả 2 người....???
*****
Thứ 2, ngày.... tháng .... năm...
Tại lớp 11A1....
-Ôi Jun lớp mình xinh bất ngờ....
- Sao không để tóc dài nhỉ, tiếc quá cơ...
-Hê. hê... Đeo kính áp tròng phong cách tomboy cũng xinh thôi rồi...
.....
-Ôi. ôi... Moo kìa... Học với nhau lâu giờ mới biết ông đẹp trai..... Tôi kết rồi đấy. Cả mái tóc mới nữa... haha...
....
.....
Hôm nay đến trường, lượng fan của Yan, Jun, Moo đột nhiên tăng cao... Nhiều người không ngại tỏ tình với họ...
..... Jun cũng như ngôi sao lấp lánh phút chốc rồi lại trở về như thường....
Chỉ mặc váy 1 ngày trong đời vì mọi người thôi...
*****
-Chán Jun thật đấy, sao không mặc váy đồng phục...
-Tớ không thích!
-Từ lúc nào vậy?
-Mẫu giáo...
-Hả???
-Buồn cười thật... Ngày xưa bị thằng nhỏ tớ thích chê mặc váy xấu nên từ đó đến giờ chẳng mặc nữa... Giờ thì cá tính lẫn con người tớ thích như vậy... Mặc đồ giống con trai cảm giác mình mạnh mẽ... Con gái hình như thích kiểu hâm hâm vậy đó cậu à...
-Mẫu giáo??? Ngày xưa tớ cũng từng chê 1 cô bé tớ thích mặc váy xấu, nhưng kỳ thực nó rất xinh... Xinh nhất trong các cô bé học mẫu giáo mà tớ gặp... Haha... Không hiểu sao khi bị nó đánh tớ lại khóc và nặng nề chê như vậy...
-Trùng hợp nhỉ... Tớ cũng đánh thằng nhỏ đó...
-Hả??? Hồi đó cậu học trường nào?
-Mầm non A....
-Ờ...ờ...
-Sao thế?
-Không có gì. Cậu còn thích thằng nhỏ đó không?
-Haha. Chắc là có... Nếu quay trở lại tớ sẽ không đánh nó như thế nữa..
-Vậy nếu bây giờ gặp nó, cậu có thích nó nữa không?
-Haha.. Đùa à...??? Thích chết đi được .. Nó mà khen tớ mặc váy xinh không khéo lại suy nghĩ lại.... hahahA...
-Cậu...! O.O
-Sao nữa???
- Cậu à....! Tớ là Cún... Bạn cậu ngày xưa đây. cậu mặc váy nhé... Xinh cậu à!
- Haizzz... Thằng nhóc này!!!
Boong, boong, boong... RẦM!!!
-Phù! Đùa thôi. Chứ nếu gặp thằng nhóc đó bà đây vẫn sẽ đánh nó toe tua như thường!
-Oimeoi!!! Rầm!!!
(Hihi. Nhưng có thật bây giờ Jun vẫn thích mình không???)
*****
Thứ 7 ngày ..... tháng..... năm
-Lớp ta đã đạt giải nhất văn nghệ... Phần thưởng này có sự đóng góp rất lớn của các bạn Yan, Jun, Moo, Mi.... Cả lớp cho các bạn tràng pháo tay!
-Rào... Rào.... Rào!!!
****
-Jun.... Cậu đi từ từ thôi...Đợi tớ!!!
-Yan à... Sao hôm nay đi xe đạp...
- Cậu cũng thế mà. Thích thì đi thôi...
-Dạo này ít khi nói chuyện với cậu. Từ lúc đến lớp tới giờ, thấy cậu có nghỉ học đâu. Sao mọi người lại bảo trước đó cậu hay nghỉ nhỉ???
-(Tại vì có cậu..)
-Hả cái gì.. Bây giờ lại nói chẳng nghe rõ được???
- Hề hề. À... à... (Cậu không nghe..) Tớ luôn ngoan mà... Thanh niên nghiêm túc đấy cậu!
-Ôi.. sặc!!!
Mà Yan à... Hôm đó cậu sao thế?
-Mãi ngắm gái nên bị vấp ngã...haha
-Haha.. Tớ biết mà...
- Hic... Không phải đâu...
-Haha. Thôi bạn bè cả mà... Không phải ngại...
-Tớ nói là không phải...
-Haha.... Tớ hiểu mà ( ánh mắt gian xảo)
-Anh Yan... Anh nhận cái này của em được không.. Cảm ơn anh ngày hôm đó
...
(Một cô bé rất xinh từ đâu chạy ra đưa một hộp quà trước xe Yan)
-Ơ.. ờ...(Yan ngạc nhiên)
-Haha... Hóa ra cậu với cô gái xinh xắn này à... :)))))
-Dạ... Anh Yan rất tốt chị ạ...
-Ơ... tôi không phải...
-Còn chối à... hihi
-Tôi đã nói không phải.... thôi tôi đi trước đây...
(Yan không cầm quà mà đạp xe đi trước luôn)
-Ê. Yan đừng ngại mà... Đợi tớ với...
Jun định đạp xe theo nói thì cô bé kia kéo lại....
-Chị là Jun
-Ừm... Sao em biết vậy?
-Hi... Hôm trước vì nghĩ em là chị mà anh ấy đã cứu em...... Khi em mê man anh ấy không ngừng gọi tên chị... Chị thật may mắn đấy...
-Ơ.. cảm ơn em đã nói.. Mà món quà này chị sẽ tặng cậu ấy thay em...
-Dạ. Em cảm ơn chị. hjhj
****
-Yan có nhà không ạ?
-Cậu chủ không có nhà, sao vậy cháu?
-Dạ... Bác đem món quà này. Bảo là Jun đem cho cậu ấy nhất định phải mở
..
-Uhm... Bác biết rồi...
***
-Cô Jun bảo đem cái này cho cậu rồi về luôn...
-Cậu ấy không nói gì à ?
-Không ạ!
-Chết tiệt!!!
(Yan vứt hộp quà 1 xó )
-À. Cô ấy bảo phải biết quý món quà người khác tặng ạ..
-Cái gì!!! Tức chết đi được... Huhu. Sao lại hiểu lầm đến mức này cơ chứ...
(Yan chạy ra khỏi nhà rồi đuổi theo Jun)
-Cậu xem tôi như vậy à... (Mắt ngân ngấn nước)
Jun tiến lại gần Yan... Nhìn vào mắt Yan.. Rồi thơm nhẹ 1 cái vào má...
-Không... Tôi biết cậu như thế nào mà.. Hôm đó cậu làm rất tốt..
Jun quay mặt đi về... Yan đứng đơ như người trên mây...
-À... Nhớ phải mớ quà của cô bé đó biết chưa!
Jun ngoái lại, còn Yan thì ở trên mây, trên trăng rồi... hihihi...
Đợi đến lúc bóng Jun đi khuất... Cậu ta đi về... Vừa đi vừa cười thầm một mình... Về đến nhà, nằm trên giường vẫn cứ cười cười (như bị bệnh)... quản gia cũng ngạc nhiên chẳng hiểu tại sao...?!
0.o
Đang lúc tâm hồn phơi phới, Yan mở luôn món quà vứt một xó kia ra... Bên trong là một bức tranh chibi nam nữ hình nổi cắt dán rất công phu, có lâu đài, hoa và sặc sỡ trái tim, đính kèm một tờ giấy xinh xắn Chúc anh và chị Jun hạnh phúc... hihi
Đã vui, rồi cậu ta lại vui hơn... Cảm giác như cậu bé nhận được kẹo...
hahaha
*****
Thứ 3, ngày.... tháng... năm. ...
... Tiết văn lớp 11 A1...
- Ngày nay, các phương tiện thông tin đại chúng ngày càng nhiều, những nét đẹp truyền thống của thư tay cũng dần mất đi... Để hiểu được rõ hơn giá trị của chúng, hôm nay tôi sẽ ra một đề văn rất gần gũi Viết một bức thư cho 1 người mà bạn yêu thương ...
-Haha... Thư tình à cô. Cái này cũng được ư???
(Lớp học ở dưới rôm rả)
-Cũng có thể nói là như vậy. Anh chị giỏi nhất khoản này còn gì. Đề bình thường anh chị có học hành gì đâu. Tôi sẽ lấy bài này làm bài 1 tiết... Thứ 6 tuần này nạp bài... Tuần sau sẽ trả bài, và đọc những bài hay nhất...
....
....
...
-Alo. Moo à... Cậu viết chưa ? tớ kém văn lắm...
-Cái này tớ cũng chẳng biết... hì hì...
...
-Alo.. Yan à... Cậu làm bài chưa?
-Học hành mà cậu hỏi tôi à...?
...
@@! Nó gọi điện hỏi quanh... nhưng ai nói cho nó cơ chứ...
...
Chỉ là tò mò thôi mà...
***
Thứ 3... ngày .... tháng .... năm...
-Đọc bài của các bạn có rất nhiều bài hay và chân thật...
Tôi sẽ đọc 2 bài cao nhất... Và đều cầu không nói tên...
Gửi cậu...
Người tớ yêu thương...
Tớ đã nghĩ rất nhiều mới viết ra những điều này. Viết rồi lại xóa, viết rồi xóa... Yêu thương cậu nhiều đến thế mà sao tớ chẳng viết tất cả nên lời...
....
/32
|