CHƯƠNG 7
Vòng tay mềm mại của bạn thân khiến Vu Thiển Vân cảm giác được một luồng ấm áp, khóe mắt cô đỏ lên, cũng ôm chặt Lấy Tô Mạn Chi.
"Đi thôi, chúng ta đi vào trước." Tô Mạn Chi nắm lấy tay cô, dẫn cô đi vào cửa biệt thự.
Vu Thiển Vân ổn định tâm trạng, mặc cho Tô Mạn Chi dắt đi vào bên trong.
Trên sườn núi này, chung quanh có hơi quá yên tĩnh, tựa như chỉ có một tòa biệt thự này, bãi đỗ xe bên ngoài biệt thự đậu hơn mười chiếc xe sang, có thể thấy được có không ít khách quý đến thăm.
Cửa sổ biệt thự đóng chặt, còn dán lên màng thủy tinh thần sắc, làm cho người ta hoàn toàn không nhìn thấy bên trong, thêm một cảm giác thần bí.
Vu Thiển Vân nhịn không được nghi hoặc hỏi "Đây là chỗ nào thế?”
Tô Mạn Chi cười thần bí "Đi vào cậu sẽ biết, tớ cam đoan, đây là một nơi rất tốt để cậu quên đi mọi phiền não.”
Quên đi mọi phiền não? Nói dễ dàng vậy sao Vu Thiển Vân sao cũng được cười cười "Nơi này có rượu không?”
"Đương nhiên có, tiểu thư đây muốn uống cái gì? Rượu à?" Người nói chuyện là cún con có đôi mắt đào hoa.
"Rượu gì cũng được, tốt nhất là mạnh một chút." Tối nay cô chỉ muốn say một lần.
Tô Mạn Chi và cún con của cô ấy một trái một phải kẹp lấy cô, đẩy cánh cửa vừa dày vừa nặng ra.
Khác với bề ngoài mộc mạc giản dị, nội thất bên trong căn biệt thự lại làm cho người ta khó có thể tưởng tượng được độ xa hoa, mỗi một chi tiết đều hết sức tinh xảo, trên tường treo tranh sơn dầu đều là tác phẩm nổi tiếng.
Âm nhạc nhẹ nhàng dễ nghe vang vọng trong phòng khách, chóp mũi quanh quẩn thoang thoảng hương thơm như có như không, ánh sáng nhu hòa của đèn chùm thủy tinh chiếu lên thảm nhung dài hoa mỹ, đi trên thảm có một loại cảm giác như đang giẫm lên mây.
Kẻ hầu người hạ đứng ở một góc, cũng đều là tuấn nam mỹ nữ, quần áo lộng lẫy, khí chất bất phàm, khóe miệng mang theo nụ cười mỉm.
Xem ra nơi này chắc là một câu lạc bộ cao cấp, Vu Thiển Vân suy đoán.
Tô Mạn Chi hiển nhiên rất quen thuộc với nơi này, nói với bồi bàn nghênh đón "Xin dẫn chúng tôi đi Tịch Nhan. ”
Người hầu tựa hồ hơi kinh ngạc một chút, chợt lộ ra nụ cười hoàn mỹ, hướng cô ấy cung kính cúi đầu "Được, mời đi theo tôi.”
Cấu trúc của căn biệt thự này rất kỳ lạ, cầu thang có hình vòng cung, tay vịn uốn cong, uốn lượn theo các bậc thang, đi qua một căn phòng khác.
Vu Thiển Vân phát hiện những căn phòng này đều được đặt tên theo những bông hoa xinh đẹp, dùng chữ Hoa viết lên Hải Đường, Diên Vĩ, Đồ Mi, Huyên Thảo, Túy Điệp, Lạc Thần, Lam Doanh, Vãn Hương Ngọc,...
Tịch Nhan, là một căn phòng ở chỗ cao nhất, nhìn ra toàn bộ đại sảnh.
Trong phòng trang trí ấm áp mà tinh xảo, màu trắng cùng màu hồng phối hợp vừa vặn, tràn đầy trái tim thiếu nữ, giường mềm mại thoải mái nhìn vào liền làm cho người ta có du͙c vọng muốn nằm lên.
Cún con có đôi mắt đào hoa đi tới trước tủ lạnh, mở cửa ra, hỏi "Tiểu thư muốn uống gì, Champagne có được không?"
Vu Thiển Vân gật đầu một cái, dù sao cô cũng không am hiểu về rượu, Champagne nghe có vẻ uống không tệ.
Tô Mạn Chi nhẹ nhàng đẩy Vu Thiển Vân một cái "Nếu không cậu đi tắm trước thư giãn một chút? Champagne chờ lát nữa đưa vào cho cậụ”
Vu Thiển Vân ở trên đường lang thang nửa ngày, lớp trang điểm trên mặt đều trôi hết, quần áo dính đầy bụi bặm, chật vật không chịu nổi, quả thật cần phải tắm rửa sạch sẽ.
Phòng tắm cũng xa hoa đến kỳ lạ, là một căn phòng rộng chừng ba mươi mét vuông, một bên là khu vực nghỉ ngơi, đặt bàn trang điểm và ghế sofa mềm, một bên là khu vực tắm, có một bồn tắm khổng lồ, bên trong đã được thêm nước ấm, còn thả vào sữa bò và tinh dầu, tản mát ra mùi thơm nhàn nhạt.
Vu Thiển Vân cởi quần áo, thoải mái ngâm mình trong bồn tắm, trên kệ đặt rượu Champagne đã ướp lạnh, sau khi trải qua một ngày bị đả kích tình cảm, có thể nằm như vậy, vừa uống rượu vừa tắm rửa, thật sự là quá tốt.
Rượu Champagne ướp lạnh bất ngờ uống thật là ngon, Vu Thiển Vân vốn muốn tự chuốc say mình, liền phóng túng uống thêm vài chén, từ tử, nửa chai Champagne đều được uống vào bụng.
Trong hơi nước mông lung, cảm giác ngà ngà dần xâm lấn, khuôn mặt xinh đẹp của cô đỏ ửng, ngửa mặt gối lên mép bồn tắm, mệt đến mức hai mắt cũng không mở ra được.
Trong lúc nửa say nửa mộng, bên tai cô vang lên một trận thanh âm cổ quái mà ái muội, phảng phất như có người đang nằm bên cạnh cô, rên ɾỉ dâm đãng thở dốc.
/344
|