Hắn cầm 1 viên thuốc, rồi nhìn nó e dè cho vào miệng. 1s sau thì mặt hắn nhăn nhúm, tay chỉ chỉ vào miệng, kêu ư ử.
- Kêu cái gì, mau nuốt đi chứ, - nó nhìn hắn quát.
Hắn phi thẳng tới thùng rác nôn ọe 1 bãi. Rồi cầm chai nước xúc miệng mấy lần. Xong mới quay ra nhìn gương mặt đỏ au vì tức giận của nó rồi cười trừ nói.
- Thuốc đắng quá, tôi nuốt không trôi.
- Uống thuốc mà cũng không biết cách. - nó nheo mắt nhìn hắn rồi nói.
- Nói vậy là em biết uống thuốc xao ? - hắn ngờ vực nhìn nó hỏi.
- Đương nhiên....là vậy rồi. - nó ấp úng đáp.
- Tốt quá, em uống làm mẫu thử đi. Được không. - hắn chìa thuốc, chai nước về phía nó đầy thách thức.
- Ơ... Cái này... À, em có bị ốm đâu. Xao lại uống chứ. Thầy buồn cười thật đó. - nó nói, trong lòng đang rối bù.
- Thế cũng nói. Xem đây. - Hắn nhìn nó tay cầm 1 vốc thuốc đưa lên miệng. Mặc dù là rất đắng nhưng vì giữ thể diện nên cũng tu nước ừng ực. " chết tiệt, thuốc gì mà đắng thế này. Lần sau có mưa cũng không thèm cho cô ta mượn áo nữa " hắn suy nghĩ. Nó thì tròn mắt nhìn hắn rồi vỗ tay đôm đốp nói:
- Thầy thật là giỏi quá đi.
- Bình thường thôi. - hắn 2 tay đút vào túi quần rồi đi thẳng.
- Thầy giỏi quá đi à ? - nó chạy theo rồi nói tiếp. - mà thuốc không đắng hả thầy.
- Ừ, không đắng. - hắn lạnh tanh đáp.
- Thầy tuyệt lắm, ..€&%¥£... - nó không ngừng thao thao bất tuyệt.
- Em đừng có lải nhải nữa được không. - nó dừng lại nhìn nó quát ầm lên.
- Ơ...Xao thầy lại quát em. - nó bực tức nói.
Chả là hắn đang thấy đắng trong miệng. Nó thì lải nhải không ngớt nên hắn thấy bực mình.
- Thôi, coi như tôi lỡ lời. - hắn nói.
- Hứ, - nó lườm hắn 1 cái cháy cả mi mắt rồi đi trước.
---
- Đây là trạm xe bus hả ? - hắn đứng trước trạm xe bus rồi quay sang hỏi nó.
- Thế cũng hỏi. Không thấy dòng chữ to tướng bên kia xao ? - nó bực tức quát ầm lên làm mấy cô dì chú bác,...quay sang nhìn nó rồi lắc đầu ngán ngẩm tưởng nó là bệnh nhân trốn từ 3TK ( trung tâm thần kinh )
- Không biết mới hỏi chứ bộ. - hắn nói. Trong lòng đang rất bực bội.
- Kêu cái gì, mau nuốt đi chứ, - nó nhìn hắn quát.
Hắn phi thẳng tới thùng rác nôn ọe 1 bãi. Rồi cầm chai nước xúc miệng mấy lần. Xong mới quay ra nhìn gương mặt đỏ au vì tức giận của nó rồi cười trừ nói.
- Thuốc đắng quá, tôi nuốt không trôi.
- Uống thuốc mà cũng không biết cách. - nó nheo mắt nhìn hắn rồi nói.
- Nói vậy là em biết uống thuốc xao ? - hắn ngờ vực nhìn nó hỏi.
- Đương nhiên....là vậy rồi. - nó ấp úng đáp.
- Tốt quá, em uống làm mẫu thử đi. Được không. - hắn chìa thuốc, chai nước về phía nó đầy thách thức.
- Ơ... Cái này... À, em có bị ốm đâu. Xao lại uống chứ. Thầy buồn cười thật đó. - nó nói, trong lòng đang rối bù.
- Thế cũng nói. Xem đây. - Hắn nhìn nó tay cầm 1 vốc thuốc đưa lên miệng. Mặc dù là rất đắng nhưng vì giữ thể diện nên cũng tu nước ừng ực. " chết tiệt, thuốc gì mà đắng thế này. Lần sau có mưa cũng không thèm cho cô ta mượn áo nữa " hắn suy nghĩ. Nó thì tròn mắt nhìn hắn rồi vỗ tay đôm đốp nói:
- Thầy thật là giỏi quá đi.
- Bình thường thôi. - hắn 2 tay đút vào túi quần rồi đi thẳng.
- Thầy giỏi quá đi à ? - nó chạy theo rồi nói tiếp. - mà thuốc không đắng hả thầy.
- Ừ, không đắng. - hắn lạnh tanh đáp.
- Thầy tuyệt lắm, ..€&%¥£... - nó không ngừng thao thao bất tuyệt.
- Em đừng có lải nhải nữa được không. - nó dừng lại nhìn nó quát ầm lên.
- Ơ...Xao thầy lại quát em. - nó bực tức nói.
Chả là hắn đang thấy đắng trong miệng. Nó thì lải nhải không ngớt nên hắn thấy bực mình.
- Thôi, coi như tôi lỡ lời. - hắn nói.
- Hứ, - nó lườm hắn 1 cái cháy cả mi mắt rồi đi trước.
---
- Đây là trạm xe bus hả ? - hắn đứng trước trạm xe bus rồi quay sang hỏi nó.
- Thế cũng hỏi. Không thấy dòng chữ to tướng bên kia xao ? - nó bực tức quát ầm lên làm mấy cô dì chú bác,...quay sang nhìn nó rồi lắc đầu ngán ngẩm tưởng nó là bệnh nhân trốn từ 3TK ( trung tâm thần kinh )
- Không biết mới hỏi chứ bộ. - hắn nói. Trong lòng đang rất bực bội.
/71
|