-Ừm.. khó nghỉ quá – Nam gãi đầu gãi tai
-Thôi thì mua đại đi.! Được cái gì hay cái đấy – Minh nói rồi cả ba đi một vòng. Dừng lại ở hàng thịt.
-Cái này bán sao á cô – Phong chỉ vô miếng thịt heo^^
-Sao lại gọi cô! Chị chứ - bà ta “liếc mắt đưa tình với 3 thằng con trai. Rồi xong gặp phải hàng khủng rồi.
-Hả? ơ.. – Phong lúng túng không biết xử chí thế nào
-Rồi! cưng mua gì đây chị lấy rẻ cho – Bà ta sờ tay Phong. Mình thì k giám nói gì sợ “dính miểng”. còn Nam thì cứ cười khúc khích.
-Dạ! cái này ạ - Phong sợ quá chỉ đại vô cái miếng toàn xương như “chó gặm” á
-Rồi! ok cưng – B2 ta gói lại rồi đạt lên tay Phong còn vuốt ve nữa (nổi da gà)
-B..bao nhiêu ạ - Phong lắp bắp
-Không tính tiền đâu cưng. Chỉ cần.. – bà ta vuốt tay Phong, sờ sờ mó mó – Chỉ cần nhớ alô cho chị nha – bà ta nhét tờ giấy vô tay Phong. Còn nháy mắt nữa
-D..dạ - Phong gật đầu lia lịa rồi 3 chân bốn cẳng kéo 2 tên “vô tích sự” kia chạy k ngoảnh đầu lại.
-Ha ha ha – Nam cứ cười sằng sặc
-Mày cười gì? Bạn bè gặp hoạn nạn mà không thèm giúp đỡ nhau là s?
-Thì ..cũng nhờ đẹp trai mà không phải tốn tiền còn gì? – Minh cũng Phì cười
-Hai người..2 người được lắm – Phong đỏ mặt tức giận (ôi! Đáng yêu quá à>.<)
Lever 4: NHIỆM VỤ HOÀN THÀNH
Sau một hồi vất vả vật vã, mua cái này, chém cái kia thì 3 thằng cũng lết được cái xác te tua tơi tả về tới nhà an toàn.
-Đi chợ mà cứ như đi đánh lộn về vậy? – 3 đứa con gái ngạc nhiên
-Có khác gì nhau đâu? – Nam đưa đồ cho tụi nó rồi lăn đùng ra ghế
-Ủa? mua gia vị chi z? Nhà có đủ rồi mà – Ánh lôi mọi thứ ra rồi hỏi
-Cái đó để trưng thôi. Trong chẳng có gì đâu – Nam tiếp
Thôi dù gì cũng đầy đủ nguyên liệu. bắt tay vô làm thôi
Và thế là Thu thì được nghỉ ngơi. Đám con trai thì chơi game. Còn 2 đứa con gái đang phá bếp vẫn hì hục nấu nướng
Sau khi thêm cái này bớt cái kia thì món ăn cũng được hoàn thành trong sự chờ đợi của những cái bụng đang kêu gào^^
-Woa! Nhìn ngon quá ta – Thu sau khi nghỉ ngơi đã đỡ hẳn
-Nè! Món này! Món này! Tao làm á – Nó tự hào khoe
-Đói quá! Ăn thôi – Nam bay vô bàn gắp đồ ăn nó nấu
1s…2s…3s..”Không hẹn mà gặp” hắn chạy thẳng vào WC nôn thốc nôn tháo. Rồi chạy ra tu nước ừng ực
-Nè! Sao thế nhóc? – Ánh hỏi
-Khụ..pà nấu..Khụ Cái món này là món gì? – Nam nói không thành tiếng
-Sườn xào chua ngọt! – Nó cười típ mắt
-Haha – Nam cười theo
-Chua? – Nam cười nhìn nó. Nó gật đầu
-Mặn? k có ngọt – Nam nhíu mày.
-Ông mất vị giác à! Cho tới 4 muỗng đường mà biểu mặn hả?– Nó giãy nảy.Nó trưng nguyên cái hộp đường trước mặt hắn.
-Con lạy má! Đó là muối mà – Nam chắp tay chịu thua với nhỏ này luôn
-Ủa? tưởng đường chứ! Hê hê – Nó nhìn hộp muối gãi đầu cười. Đến chịu thua với con nhỏ ngốc này mất thôi
-Thôi thì ăn đồ Ánh vậy. Ngồi xuống đi Nhi – Phong nói với nó
-Nhưng..Nhưng món kia tui nếm rồi mà – Nó chu mỏ giận dỗi
-Tao lạy mày tha cho tao – Thu kéo nó ngồi xuống.
Nó k cam tâm gắp đồ ăn của mình ăn thì đồng nghĩa Phong cũng gắp đồ ăn của nó ăn
-Ưmm..cũng được – Phong cười
-Nó nhìn Phong với ánh mắt long lanh
-Coi chừng chết bất đắc kì tử k ai thấy đó – Nam chen vô. Nó quay ngoắt qua lườm hắn
-“Grr.tên đáng ghét.. chẳng biết cái cái gì gọi là đỉnh cao của nghệ thuật - Nó cứ mơ mộng thì hắn – Hoàng Thành Nam đã “xơi” hết cái món ăn được của nó. Làm nó tức xịt máu mũi đấm hắn túi bụi..
-Mà nhà rộng thế này mà ở có 1 mình thôi hả? hay cho a Minh ở ké. Ảnh nấu ăn cho – Ánh chọ Phong
-Cũng được đằng nào ở 1 mình cũng chán – Phong cười
-Thật ha? – Ánh ngạc nhiên rồi quay qua Minh
-Anh qua ở với Phong đi. Đỡ tiền thuê Phòng
-Gì..gì vậy? sao tự nhiên
-Không có gì đâu a qua đây ở đi. Chẳng có ai đâu – Phong nói
-Ừm..vậy làm phiền nhé
Một câu nói đùa của nhỏ Ánh mà đã đỡ được tiền cho “ck tương lai” của mình^^
Một buổi chiều không mưa cũng chẳng nắng..nói chung là rất bình xường. nó lại tản bộ đến tiệm bánh yêu thích và thấy Phong bước ra ôm 1 chiếc bánh
-Her! Phong – Nó vẫy tay chạy lại
-Đi đâu á? – Nó nhìn Phong
-Đi lang thang
-Sao nhìn chán đời vậy?
-Ừm
Nó nhìn Phong rồi mỉm cười kéo Phong đi
-Đi đâu vậy? – Phong hỏi nó
-Đi thì biết – Nó nháy mắt
Nó kéo Phong vô khu vui chơi. Hết đập muỗi đập ruồi thì bóng rổ còn bắn súng^^. Chơi rất vui Phong cười rất nhiều
-Vui rồi ha – Nó cười nhìn Phong
-Hả? – Phong ngac nhiên
-Cười vầy đẹp hơn khi Phong lúc nào cũng mặt lạnh đó – Nó típ mắt cười sẳng khoái
Phong tròn mắt nhìn nó rồi mỉm cười.
Buổi đi chơi kết thúc như vậy đó.
….TẠI TRƯỜNG…
-Ê! Ngày mốt sinh nhật tên nhóc đó? Mày tặng gì á – Ánh thúc vai nó
-Đau – nó nhăn mặt – tao củng chưa biết
-Vậy chứ 2 đứa mày tính mặc gì tới – atahu nhìn Ánh với nó
-Thì bình thường thôi – 2 đứa đồng thanh đáp
-Ngốc! Mày nên nhớ bữa tiệc này không chỉ có tụi mình không đâu – Thu khoanh tay
-Chẳng lẻ có cả xã hôi đen – Nó run run
-Tên đó giám giao lưu với mấy tên côn đồ đầu đường xó chợ ư??? – Ánh thì thầm với nó
-2 đứa ngốc này – Thu gõ đầu 2 đứa
-Sao đánh tụi tao – 2 đứa nhăn mặt nói
-Đây là một bữa tiệc khiêu vũ nữa đó! Ba tao cũng được mời đó
Ba Thu là tổng giám đốc công ty xây dựng lớn
-Oáp! Gê vậy á? – A1nh kinh ngạc
-Vậy chứ tao biết mặc gì bây giờ? – nó rưng rưng nước mắt nhìn Thu
-Tụi mày cứ để tao lo – Thu cười cười nhìn 2 đứa
……Nhà Nam………
-Mai Chuẩn bị sớm nha! Không thì không kịp đâu – Ông Hoàng lên tiếng
-Tôi biết! Ông cũng cư xử Phải phép chút. Bạn tôi cũng về nước đó
Hai người đó lâu lắm mới không cãi nhau một bữa vậy mà lại nói những chuyện không đâu hết
-“Sinh nhật mình hay sinh nhật họ vậy trời” – Nam bước lên phòng đóng cửa lại
-mai..là sinh nhật mình ư? – Nam cầm điện thoại lên quay quay
..
Nó nằm suy nghĩ mãi mà không biết nên tặng gì cho hắn mà trong khi mai là sinh nhật hắn rồi. chợt nó nảy ra ý tưởng
0h..tít tít..tin nhắn tới
Hắn uể oải với lấy cái điện thoại. là tin nhắn của nó. Hắn mỉm cười mở hộp thư
“SN vui vẻ nha nhóc. Vậy là ông được 17t rồi á. Nhưng vẫn thua tui. Hehe. Đáng lý ông phải gọi tui bằng chị mới phải, nhưng thôi bỏ qua..ô! àm tui chúc sn ông mà. Hihichuc1 1 ngày sn thật ý nghĩa nha^^”
Hắn bật cười thành tiếng vỉ đây là lần đầu tiên cũng như duy nhất nhận được một tin nhắn đáng yêu như vậy…
-Thôi thì mua đại đi.! Được cái gì hay cái đấy – Minh nói rồi cả ba đi một vòng. Dừng lại ở hàng thịt.
-Cái này bán sao á cô – Phong chỉ vô miếng thịt heo^^
-Sao lại gọi cô! Chị chứ - bà ta “liếc mắt đưa tình với 3 thằng con trai. Rồi xong gặp phải hàng khủng rồi.
-Hả? ơ.. – Phong lúng túng không biết xử chí thế nào
-Rồi! cưng mua gì đây chị lấy rẻ cho – Bà ta sờ tay Phong. Mình thì k giám nói gì sợ “dính miểng”. còn Nam thì cứ cười khúc khích.
-Dạ! cái này ạ - Phong sợ quá chỉ đại vô cái miếng toàn xương như “chó gặm” á
-Rồi! ok cưng – B2 ta gói lại rồi đạt lên tay Phong còn vuốt ve nữa (nổi da gà)
-B..bao nhiêu ạ - Phong lắp bắp
-Không tính tiền đâu cưng. Chỉ cần.. – bà ta vuốt tay Phong, sờ sờ mó mó – Chỉ cần nhớ alô cho chị nha – bà ta nhét tờ giấy vô tay Phong. Còn nháy mắt nữa
-D..dạ - Phong gật đầu lia lịa rồi 3 chân bốn cẳng kéo 2 tên “vô tích sự” kia chạy k ngoảnh đầu lại.
-Ha ha ha – Nam cứ cười sằng sặc
-Mày cười gì? Bạn bè gặp hoạn nạn mà không thèm giúp đỡ nhau là s?
-Thì ..cũng nhờ đẹp trai mà không phải tốn tiền còn gì? – Minh cũng Phì cười
-Hai người..2 người được lắm – Phong đỏ mặt tức giận (ôi! Đáng yêu quá à>.<)
Lever 4: NHIỆM VỤ HOÀN THÀNH
Sau một hồi vất vả vật vã, mua cái này, chém cái kia thì 3 thằng cũng lết được cái xác te tua tơi tả về tới nhà an toàn.
-Đi chợ mà cứ như đi đánh lộn về vậy? – 3 đứa con gái ngạc nhiên
-Có khác gì nhau đâu? – Nam đưa đồ cho tụi nó rồi lăn đùng ra ghế
-Ủa? mua gia vị chi z? Nhà có đủ rồi mà – Ánh lôi mọi thứ ra rồi hỏi
-Cái đó để trưng thôi. Trong chẳng có gì đâu – Nam tiếp
Thôi dù gì cũng đầy đủ nguyên liệu. bắt tay vô làm thôi
Và thế là Thu thì được nghỉ ngơi. Đám con trai thì chơi game. Còn 2 đứa con gái đang phá bếp vẫn hì hục nấu nướng
Sau khi thêm cái này bớt cái kia thì món ăn cũng được hoàn thành trong sự chờ đợi của những cái bụng đang kêu gào^^
-Woa! Nhìn ngon quá ta – Thu sau khi nghỉ ngơi đã đỡ hẳn
-Nè! Món này! Món này! Tao làm á – Nó tự hào khoe
-Đói quá! Ăn thôi – Nam bay vô bàn gắp đồ ăn nó nấu
1s…2s…3s..”Không hẹn mà gặp” hắn chạy thẳng vào WC nôn thốc nôn tháo. Rồi chạy ra tu nước ừng ực
-Nè! Sao thế nhóc? – Ánh hỏi
-Khụ..pà nấu..Khụ Cái món này là món gì? – Nam nói không thành tiếng
-Sườn xào chua ngọt! – Nó cười típ mắt
-Haha – Nam cười theo
-Chua? – Nam cười nhìn nó. Nó gật đầu
-Mặn? k có ngọt – Nam nhíu mày.
-Ông mất vị giác à! Cho tới 4 muỗng đường mà biểu mặn hả?– Nó giãy nảy.Nó trưng nguyên cái hộp đường trước mặt hắn.
-Con lạy má! Đó là muối mà – Nam chắp tay chịu thua với nhỏ này luôn
-Ủa? tưởng đường chứ! Hê hê – Nó nhìn hộp muối gãi đầu cười. Đến chịu thua với con nhỏ ngốc này mất thôi
-Thôi thì ăn đồ Ánh vậy. Ngồi xuống đi Nhi – Phong nói với nó
-Nhưng..Nhưng món kia tui nếm rồi mà – Nó chu mỏ giận dỗi
-Tao lạy mày tha cho tao – Thu kéo nó ngồi xuống.
Nó k cam tâm gắp đồ ăn của mình ăn thì đồng nghĩa Phong cũng gắp đồ ăn của nó ăn
-Ưmm..cũng được – Phong cười
-Nó nhìn Phong với ánh mắt long lanh
-Coi chừng chết bất đắc kì tử k ai thấy đó – Nam chen vô. Nó quay ngoắt qua lườm hắn
-“Grr.tên đáng ghét.. chẳng biết cái cái gì gọi là đỉnh cao của nghệ thuật - Nó cứ mơ mộng thì hắn – Hoàng Thành Nam đã “xơi” hết cái món ăn được của nó. Làm nó tức xịt máu mũi đấm hắn túi bụi..
-Mà nhà rộng thế này mà ở có 1 mình thôi hả? hay cho a Minh ở ké. Ảnh nấu ăn cho – Ánh chọ Phong
-Cũng được đằng nào ở 1 mình cũng chán – Phong cười
-Thật ha? – Ánh ngạc nhiên rồi quay qua Minh
-Anh qua ở với Phong đi. Đỡ tiền thuê Phòng
-Gì..gì vậy? sao tự nhiên
-Không có gì đâu a qua đây ở đi. Chẳng có ai đâu – Phong nói
-Ừm..vậy làm phiền nhé
Một câu nói đùa của nhỏ Ánh mà đã đỡ được tiền cho “ck tương lai” của mình^^
Một buổi chiều không mưa cũng chẳng nắng..nói chung là rất bình xường. nó lại tản bộ đến tiệm bánh yêu thích và thấy Phong bước ra ôm 1 chiếc bánh
-Her! Phong – Nó vẫy tay chạy lại
-Đi đâu á? – Nó nhìn Phong
-Đi lang thang
-Sao nhìn chán đời vậy?
-Ừm
Nó nhìn Phong rồi mỉm cười kéo Phong đi
-Đi đâu vậy? – Phong hỏi nó
-Đi thì biết – Nó nháy mắt
Nó kéo Phong vô khu vui chơi. Hết đập muỗi đập ruồi thì bóng rổ còn bắn súng^^. Chơi rất vui Phong cười rất nhiều
-Vui rồi ha – Nó cười nhìn Phong
-Hả? – Phong ngac nhiên
-Cười vầy đẹp hơn khi Phong lúc nào cũng mặt lạnh đó – Nó típ mắt cười sẳng khoái
Phong tròn mắt nhìn nó rồi mỉm cười.
Buổi đi chơi kết thúc như vậy đó.
….TẠI TRƯỜNG…
-Ê! Ngày mốt sinh nhật tên nhóc đó? Mày tặng gì á – Ánh thúc vai nó
-Đau – nó nhăn mặt – tao củng chưa biết
-Vậy chứ 2 đứa mày tính mặc gì tới – atahu nhìn Ánh với nó
-Thì bình thường thôi – 2 đứa đồng thanh đáp
-Ngốc! Mày nên nhớ bữa tiệc này không chỉ có tụi mình không đâu – Thu khoanh tay
-Chẳng lẻ có cả xã hôi đen – Nó run run
-Tên đó giám giao lưu với mấy tên côn đồ đầu đường xó chợ ư??? – Ánh thì thầm với nó
-2 đứa ngốc này – Thu gõ đầu 2 đứa
-Sao đánh tụi tao – 2 đứa nhăn mặt nói
-Đây là một bữa tiệc khiêu vũ nữa đó! Ba tao cũng được mời đó
Ba Thu là tổng giám đốc công ty xây dựng lớn
-Oáp! Gê vậy á? – A1nh kinh ngạc
-Vậy chứ tao biết mặc gì bây giờ? – nó rưng rưng nước mắt nhìn Thu
-Tụi mày cứ để tao lo – Thu cười cười nhìn 2 đứa
……Nhà Nam………
-Mai Chuẩn bị sớm nha! Không thì không kịp đâu – Ông Hoàng lên tiếng
-Tôi biết! Ông cũng cư xử Phải phép chút. Bạn tôi cũng về nước đó
Hai người đó lâu lắm mới không cãi nhau một bữa vậy mà lại nói những chuyện không đâu hết
-“Sinh nhật mình hay sinh nhật họ vậy trời” – Nam bước lên phòng đóng cửa lại
-mai..là sinh nhật mình ư? – Nam cầm điện thoại lên quay quay
..
Nó nằm suy nghĩ mãi mà không biết nên tặng gì cho hắn mà trong khi mai là sinh nhật hắn rồi. chợt nó nảy ra ý tưởng
0h..tít tít..tin nhắn tới
Hắn uể oải với lấy cái điện thoại. là tin nhắn của nó. Hắn mỉm cười mở hộp thư
“SN vui vẻ nha nhóc. Vậy là ông được 17t rồi á. Nhưng vẫn thua tui. Hehe. Đáng lý ông phải gọi tui bằng chị mới phải, nhưng thôi bỏ qua..ô! àm tui chúc sn ông mà. Hihichuc1 1 ngày sn thật ý nghĩa nha^^”
Hắn bật cười thành tiếng vỉ đây là lần đầu tiên cũng như duy nhất nhận được một tin nhắn đáng yêu như vậy…
/28
|