Nếu chuẩn bị bồi Huân nhi đi Tây Diệp La học viện, Tây Lam Thương Khung tự nhiên phải an bài mọi chuyện trong tay. Vì thế sau khi trở về hoàng cung, đưa Huân nhi về Thương Lam điện, Tây Lam Thương Khung liền rời đi.
Nếu mấy năm này Đông Lăng vô cùng rối loạn, thì Tây Lam chính là bình lặng, dị thường bình lặng. Thật giống như một con kim long ngủ say, ai cũng không biết khi nào nó sẽ hồi tỉnh, nhấc lên một trận sóng to ở Thương Lam đại lục.
Đối với sự nguy hiểm ẩn dấu dưới biểu tình lạnh nhạt của Lam đế, chỉ sợ hiểu rõ nhất cũng chỉ có Đông Lăng Tam hoàng tử từng gặp qua Lam đế, hơn nữa còn tự mình cảm thụ cảm giác hoảng sợ tới cùng cực. Bất quá thực đáng tiếc, Đông Lăng Tam hoàng tử hiện giờ bận tới sứt đầu mẻ trán, vì tranh đoạt ngôi vị hoàng đế Đông Lăng, hắn đã không còn dư thừa tâm tư chú ý tới việc khác.
Mặc dù có Đế Luyện Tà, tộc trưởng bộ tộc Đế Luyện, Quốc sư hiện tại của Đông Lăng quốc ám trợ, tạm thời ổn định địa vị của mình. Chính là cổ thế lực âm trầm ở Đông Lăng quốc thế nhưng vẫn không bị tiêu diệt hoàn toàn, thậm chí chỉ bị tổn thương chút da lông mà thôi.
Điểm này làm Đông Lăng Tam hoàng tử rất không hài lòng. Tổ chức thần bí ẩn dấu trong bóng tối chuyên đối nghịch kia hệt như một thanh kiếm sắc bén treo sát bên cổ, bất cứ lúc nào cũng có thể làm hắn thảm bại. Đây là điều Đông Lăng Quân Nghiêu tuyệt đối không cho phép.
Mà hai cường quốc Nam Khê cùng Bắc Tang, bị bộ tộc thượng cổ Đế Luyện hấp dẫn toàn bộ lực chú ý, âm thầm như hổ rình mồi với Đông Lăng; về phương diện khác tự nhiên vì Lam đế quá mạnh, làm bọn họ không dám trêu chọc Tây Lam. Về phần các tiểu quốc khác ở Thương Lam đại lục thì không cần để ý tới.
Vì thế mấy năm qua, Tây Lam Thương Khung trừ bỏ âm thầm thúc đẩy tình hình hỗn loạn ở Đông Lăng, ngồi xem màn tranh đấu hoàng thất tàn khốc đầy huyết tinh thì hiển nhiên vô cùng nhàn nhã làm bạn với Huân nhi bảo bối của mình, nhìn Huân nhi từ một đứa bé đáng yêu trở thành thiếu niên tuyệt mỹ yêu dị.
Tuy gần nhất vì Đế Luyện Tà đột nhiên gia nhập, tình thế Đông Lăng quốc tựa hồ chậm rãi khống chế được, bất quá chuyện này cũng nằm trong dự kiến. Dù sao một nam nhân có dã tâm như Đế Luyện Tà, làm sao chấp nhận để Đông Lăng quốc mình nương ngờ bị người khác tùy ý đùa giỡn trong tay mà uy hiếp tới lợi ích của mình cơ chứ.
Nhìn hắn dẫn dắt nhóm tộc nhân ẩn thế mấy ngàn năm đột nhiên xuất hiện, nhảy lên làm Quốc sư địa vị cao cao tại thượng ở Đông Lăng thì có thể biết nam nhân này không chỉ thủ đoạn, còn có thực lực, hơn nữa trí tuệ cũng hơn người. Điểm này có thể nhìn ra từ chuyện hắn có thể bảo trì trầm mặc, nhẫn nại thẳng tới lúc Đông Lăng bắt đầu hỗn loạn, ngươi này, không đơn giản.
Đế Luyện Tà quả thật là một người không đơn giản, bằng không sao hắn có thể giết chết lão tộc trưởng bộ tộc Đế Luyện, hơn nữa từ tay Huân nhi cướp đi vị trí tộc trưởng để trở thành tân nhiệm tộc trưởng mà không làm bất cứ tộc nhân nào hoài nghi cùng phản đối.
Đương nhiên, này thuộc về tình huống Đông Lăng hiện tại, tạm thời không đề cập tới.
Tẩm cung Thương Lam điện trong hoàng cung Tây Lam có một ma trận pháp truyền tống tới một rừng cây rậm rạp hiếm người lui tới phía sau Tây Diệp La học viện. Tự nhiên, lúc ngày vừa lên, một nam nhân diện mạo tuấn mỹ mang theo một thiếu niên tuyệt mĩ yêu dị đột nhiên xuất hiện trong khu rừng yên tĩnh này.
Buổi sáng không khí trong rừng vô cùng tươi mát, cứ việc xung quanh quá mức yên tĩnh.
Tây Lam Thương Khung cũng không dừng lại quá lâu trong rừng. Nắm bàn tay non mịn của Huân nhi, chậm rãi đi ra ngoài, tiến vào Tây Diệp La học viện bắt đầu chào đón nhóm học trò.
Hôm nay là ngày nhập học cuối cùng của tân sinh, vì thế Tây Diệp La học viện vẫn là hình ảnh người đến người đi náo nhiệt như cũ. Mà Tây Lam Thương Khung cùng Huân nhi tới cũng không phải quá sớm, vì thế trong học viện tự nhiên có rất nhiều đệ tử, thậm chí còn nhiều hơn lúc bọn họ tới hai hôm trước.
Đương nhiên, trừ bỏ những người tới sớm từ hai ngày trước, nhóm tân sinh vô cùng kích động dạo quanh Tây Diệp La học viện, thưởng thức ma vũ học viện nổi tiếng nhất Thương Lam đại lục, ngoài ra còn có một nguyên nhân quan trọng. Tây Lam Thương Khung cùng Huân nhi tự nhiên không biết, hai ngày trước bọn họ đã gây ra một trận sóng to trong Tây Diệp La học viện.
Dù sao mỹ nhân luôn làm người ta chú ý, hơn nữa lại còn là thiếu niên xinh đẹp tuyệt luân cùng nam nhân tuấn mỹ bất phàm, tôn quý khí khái như vậy. Vì thế sau khi bọn họ xuất hiện ở Tây Diệp La học viện không lâu, tin tức hai người khí chất cao quý thân phận thần bí nhanh chóng lan truyền khắp học viện. Mà đối với tin bọn họ rời đi, mọi người tự nhiên thất vọng vô cùng.
Vì thế mấy ngày nay, đám người không thấy Tây Lam Thương Khung tao nhã tuấn mỹ cùng Huân nhi yêu dị tuyệt luân trog lời đồn bị đám người kích động hưng phấn hoa tay múa chân không ngừng ca ngợi làm ngứa tâm ngứa gan hiếu kì vô cùng.
Vì thế lúc Tây Lam Thương Khung cùng Huân nhi xuất hiện, bọn họ mới kì quái phát hiện, học viện hôm nay đông người một cách bất thường, có thể coi là toàn bộ đều có mặt. Bất quá Tây Lam Thương Khung cùng Huân nhi tự nhiên sẽ không để ý. Hai người đều là người cao ngạo lạnh lùng bễ nghễ thiên hạ, người thường hoàn toàn không lọt vào mắt bọn họ.
Mang theo Huân nhi tiến vào đại lâu viện trưởng Tây Diệp La học viện, lưu lại một đám người dại ra vì bóng dáng tiêu sái tôn quý của nam nhân cùng thiếu nhiên tinh thuần lại mong manh dễ vỡ như ngọc lưu ly ở phía sau.
Đám đệ tử Tây Diệp La học viện từng nhìn thấy hai người hôm trước liền nhớ mãi không quên cảm, không khỏi có chút kì quái, nam nhân bên cạnh thiếu niên xinh đẹp tuyệt luân kia tuy vẫn cao quý tuấn mỹ như cũ, nhưng hoàn toàn không giống nam nhân bọn họ thấy hôm trước. Cứ việc khí chất bọn họ đều thuộc loại hình đánh sâu vào linh hồn làm người ta run rẩy.
Lúc đi vào công thất của Cáp Lý Tư viện trưởng cùng Phí La Nhĩ viện trưởng, Tây Lam Thương Khung tự nhiên thấy ánh mắt kinh ngạc của hai vị viện trưởng.
Đương nhiên, Cáp Lý Tư viện trưởng cùng Phí La Nhĩ viện trưởng khi thấy bệ hạ cùng Cửu điện hạ tới lần nữa, dù sao Cửu điện hạ cũng sắp trở thành học trò Tây Diệp La học viện, đệ tử của mình. Làm hai lão viện trưởng giật mình chính là, đứng bên cạnh Cửu điện hạ, cùng Cửu điện hạ vô cùng thân thiết là một nam tử xa lạ.
“Cửu điện hạ! Bệ hạ?” Cáp Lý Tư viện trưởng cùng Phí La Nhĩ viện trưởng có thể nói mình hoàn toàn không biết nam tử đột nhiên xuất hiện bên cạnh Cửu điện hạ. Nhưng hơi thở trên người người này lại rất quen thuộc, quen thuộc đến mức chỉ vừa nhìn thấy đã đoán ra người nọ là ai.
Huống chi, từ sáu năm trước nhìn thấy Cửu điện hạ vẫn còn là một đứa nhỏ bảy tuổi, hai vị lão viện trưởng đã biết đứa nhỏ này cao ngạo nhưng lạnh lùng tới mức nào. Mà người có thể làm đứa nhỏ này thả lỏng nội tâm chấp nhận thân cận cũng chỉ có một Lam đế bệ hạ tuấn mỹ bất phàm của bọn họ mà thôi.
Vì thế đương nhiên, lúc nhìn thấy Cửu điện hạ thế nhưng lại biểu hiện thân cận với một người xa lạ mà không hề thấy bóng dáng bệ hạ đâu, hai vị lão viện trưởng cũng chỉ kinh ngạc trong nháy mắt, sau đó lập tức bình thường trở lại.
Dù sao, vài năm nay bọn họ đều nhìn thấy, trong lòng cũng biết rõ với sự để ý không tầm thường của bệ hạ đối với Cửu điện hạ, không có khả năng để Cửu điện hạ có cơ hội thân thiết ở cùng người khác như vậy. Huống chi, Cửu điện hạ vẫn luôn ở trong hoàng cung, sao có thể quen biết nam nhân xa lạ này.
Mà hiện tại, sự tình đã xảy ra. Nhưng vậy chỉ có một khả năng, nam nhân xa lạ này chính là bệ hạ. Tuy hai lão nhân có thể khẳng định như vậy cũng vì bệ hạ không hề che dấu hơi thở quen thuộc trên người mình.
Bất quá, với tu vi của Cáp Lý Tư viện trường cùng Phí La Nhĩ viện trưởng lại không hề nhìn ra chút khác thường nào, này không thể không nói, thực lực của bệ hạ đã sớm vượt qua phạm vi năng lực của bọn họ a!
“Cáp Lý Tư gia gia, Phí La Nhĩ gia gia!” Huân nhi ngọt ngào mỉm cười với hai vị lão viện trưởng đang kinh ngạc. Nháy mắt, phòng làm việc vốn có chút ảm đạm lập tức sáng ngời, tuy đây chỉ là ảo giác của mọi người nhưng cũng không thể công nhận là cảnh đẹp ý vui. Ngay cả tiểu ly miêu đáng yêu bị nhốt trong kết giới sốt sắng cào vuốt muốn đi ra cũng ngừng lại hành động vô ích của mình, ngây ngốc nhìn nụ cười xinh đẹp vô song của thiếu niên.
Mà Huân nhi, từ lúc tiến vào công thất của viện trưởng, ánh mắt tự nhiên bị tiểu thú đáng yêu không ngừng giãy dụa trong quả cầu thủy tinh hấp dẫn.
Đi qua, Huân nhi thử vươn ngón tay tinh tế thon dài chạm thử một chút, kết quả phát hiện kết giới này giống như vật thật có thể chạm tới, hơn nữa còn rất cứng rắn.
Vì thế, thiếu niên tò mò không khỏi nhẹ nhàng nâng kết giới như quả cầu thủy tinh lên, sau đó hiếu kì nhìn tiểu ly miêu sốt sắng xòe vuốt cào cào, hiện giờ thấy mình lại làm bộ điềm đạm đáng yêu.
Cơ thể tiểu ly miêu rất nhỏ nhắn đáng yêu, lông tơ xù xù mềm mại. Bởi vậy cho dù ở trong kết giới vẫn không chiếm bao nhiêu thể tích. Mà cho dù bị Huân nhi nâng vẫn cách tay bé một khoảng, vì thế cũng không nặng.
Mà ngay lúc Huân nhi bị tiểu thú đáng yêu trong kết giới hấp dẫn, ánh mắt Cáp Lý Tư viện trưởng cùng Phí La Nhĩ viện trưởng lại đặt trên người Tây Lam Thương Khung tới cùng Cửu điện hạ. Hiển nhiên, Tây Lam Thương Khung biết hai vị lão viện trưởng đang chờ mình mở miệng.
“Hai vị lão sư, trẫm giả dạng thế nào? Không có sơ hở đi!” Bật cười sang sảng với Cáp Lý Tư viện trưởng cùng Phí La Nhĩ viện trưởng. Tây Lam Thương Khung rất tự nhiên, chỉ cần y thay đổi hơi thở của mình, người khác không có khả năng biết y là ai. Đương nhiên, sự tự tin này không phải không có căn cứ.
Từ lúc Tây Lam Thương Khung khôi phục trí nhớ viễn cổ chi thần, huyết mạch tổ tiên từng chảy xuôi trong bộ tộc huyễn thuật viễn cổ Bách Lý Khê thế nhưng đã thức tỉnh. Tuy huyết mạch thuộc về bộ tộc Bách Lý Khê rất hiếm hoi, bất quá nếu có thể trở thành Thần, năng lực lĩnh ngộ của Tây Lam Thương Khung há có thể bình thường.
Vì bồi Huân nhi cùng ở lại Tây Diệp La học viện, Tây Lam Thương Khung đã suy nghĩ không ít. Vận dụng huyễn thuật thay đổi dung mạo chính mình, sau đó lại tạo ra một thân phận, cùng Huân nhi trở thành đệ tử Tây Diệp La học viện. Tây Lam Thương Khung rất an tâm về sự sắp xếp của mình, dù sao hiện giờ có mấy ai nhìn thấu được huyễn thuật của y.
“Bệ hạ, người…” Nhìn gương mặt xa lạ nhưng ánh mắt lại có vài phần giống với Cửu điện hạ của nam tử tuấn mỹ trước mặt, Cáp Lý Tư viện trưởng cùng Phí La Nhĩ viện trưởng nghẹn lời. Bệ hạ cải trang tự nhiên thành công, chính là hai vị lão viện trưởng có chút không nói nên lời. Dù sao hai ngày trước bệ hạ đã nói y sẽ cùng Cửu điện hạ tới Tây Diệp La học viện, chỉ là không ngờ lại lấy thân phận này.
Cuối cùng thở dài một tiếng, Cáp Lý Tư viện trưởng cùng Phí La Nhĩ viện trưởng không thể không nhận mệnh, nếu không để nam nhân thân phận tôn quý thế này tiến vào Tây Diệp La. Không biết sau này người đứng đầu Tây Lam trước mặt sẽ gây sức ép cho học viện nhỏ bé của bọn họ thế nào nữa.
Nếu mấy năm này Đông Lăng vô cùng rối loạn, thì Tây Lam chính là bình lặng, dị thường bình lặng. Thật giống như một con kim long ngủ say, ai cũng không biết khi nào nó sẽ hồi tỉnh, nhấc lên một trận sóng to ở Thương Lam đại lục.
Đối với sự nguy hiểm ẩn dấu dưới biểu tình lạnh nhạt của Lam đế, chỉ sợ hiểu rõ nhất cũng chỉ có Đông Lăng Tam hoàng tử từng gặp qua Lam đế, hơn nữa còn tự mình cảm thụ cảm giác hoảng sợ tới cùng cực. Bất quá thực đáng tiếc, Đông Lăng Tam hoàng tử hiện giờ bận tới sứt đầu mẻ trán, vì tranh đoạt ngôi vị hoàng đế Đông Lăng, hắn đã không còn dư thừa tâm tư chú ý tới việc khác.
Mặc dù có Đế Luyện Tà, tộc trưởng bộ tộc Đế Luyện, Quốc sư hiện tại của Đông Lăng quốc ám trợ, tạm thời ổn định địa vị của mình. Chính là cổ thế lực âm trầm ở Đông Lăng quốc thế nhưng vẫn không bị tiêu diệt hoàn toàn, thậm chí chỉ bị tổn thương chút da lông mà thôi.
Điểm này làm Đông Lăng Tam hoàng tử rất không hài lòng. Tổ chức thần bí ẩn dấu trong bóng tối chuyên đối nghịch kia hệt như một thanh kiếm sắc bén treo sát bên cổ, bất cứ lúc nào cũng có thể làm hắn thảm bại. Đây là điều Đông Lăng Quân Nghiêu tuyệt đối không cho phép.
Mà hai cường quốc Nam Khê cùng Bắc Tang, bị bộ tộc thượng cổ Đế Luyện hấp dẫn toàn bộ lực chú ý, âm thầm như hổ rình mồi với Đông Lăng; về phương diện khác tự nhiên vì Lam đế quá mạnh, làm bọn họ không dám trêu chọc Tây Lam. Về phần các tiểu quốc khác ở Thương Lam đại lục thì không cần để ý tới.
Vì thế mấy năm qua, Tây Lam Thương Khung trừ bỏ âm thầm thúc đẩy tình hình hỗn loạn ở Đông Lăng, ngồi xem màn tranh đấu hoàng thất tàn khốc đầy huyết tinh thì hiển nhiên vô cùng nhàn nhã làm bạn với Huân nhi bảo bối của mình, nhìn Huân nhi từ một đứa bé đáng yêu trở thành thiếu niên tuyệt mỹ yêu dị.
Tuy gần nhất vì Đế Luyện Tà đột nhiên gia nhập, tình thế Đông Lăng quốc tựa hồ chậm rãi khống chế được, bất quá chuyện này cũng nằm trong dự kiến. Dù sao một nam nhân có dã tâm như Đế Luyện Tà, làm sao chấp nhận để Đông Lăng quốc mình nương ngờ bị người khác tùy ý đùa giỡn trong tay mà uy hiếp tới lợi ích của mình cơ chứ.
Nhìn hắn dẫn dắt nhóm tộc nhân ẩn thế mấy ngàn năm đột nhiên xuất hiện, nhảy lên làm Quốc sư địa vị cao cao tại thượng ở Đông Lăng thì có thể biết nam nhân này không chỉ thủ đoạn, còn có thực lực, hơn nữa trí tuệ cũng hơn người. Điểm này có thể nhìn ra từ chuyện hắn có thể bảo trì trầm mặc, nhẫn nại thẳng tới lúc Đông Lăng bắt đầu hỗn loạn, ngươi này, không đơn giản.
Đế Luyện Tà quả thật là một người không đơn giản, bằng không sao hắn có thể giết chết lão tộc trưởng bộ tộc Đế Luyện, hơn nữa từ tay Huân nhi cướp đi vị trí tộc trưởng để trở thành tân nhiệm tộc trưởng mà không làm bất cứ tộc nhân nào hoài nghi cùng phản đối.
Đương nhiên, này thuộc về tình huống Đông Lăng hiện tại, tạm thời không đề cập tới.
Tẩm cung Thương Lam điện trong hoàng cung Tây Lam có một ma trận pháp truyền tống tới một rừng cây rậm rạp hiếm người lui tới phía sau Tây Diệp La học viện. Tự nhiên, lúc ngày vừa lên, một nam nhân diện mạo tuấn mỹ mang theo một thiếu niên tuyệt mĩ yêu dị đột nhiên xuất hiện trong khu rừng yên tĩnh này.
Buổi sáng không khí trong rừng vô cùng tươi mát, cứ việc xung quanh quá mức yên tĩnh.
Tây Lam Thương Khung cũng không dừng lại quá lâu trong rừng. Nắm bàn tay non mịn của Huân nhi, chậm rãi đi ra ngoài, tiến vào Tây Diệp La học viện bắt đầu chào đón nhóm học trò.
Hôm nay là ngày nhập học cuối cùng của tân sinh, vì thế Tây Diệp La học viện vẫn là hình ảnh người đến người đi náo nhiệt như cũ. Mà Tây Lam Thương Khung cùng Huân nhi tới cũng không phải quá sớm, vì thế trong học viện tự nhiên có rất nhiều đệ tử, thậm chí còn nhiều hơn lúc bọn họ tới hai hôm trước.
Đương nhiên, trừ bỏ những người tới sớm từ hai ngày trước, nhóm tân sinh vô cùng kích động dạo quanh Tây Diệp La học viện, thưởng thức ma vũ học viện nổi tiếng nhất Thương Lam đại lục, ngoài ra còn có một nguyên nhân quan trọng. Tây Lam Thương Khung cùng Huân nhi tự nhiên không biết, hai ngày trước bọn họ đã gây ra một trận sóng to trong Tây Diệp La học viện.
Dù sao mỹ nhân luôn làm người ta chú ý, hơn nữa lại còn là thiếu niên xinh đẹp tuyệt luân cùng nam nhân tuấn mỹ bất phàm, tôn quý khí khái như vậy. Vì thế sau khi bọn họ xuất hiện ở Tây Diệp La học viện không lâu, tin tức hai người khí chất cao quý thân phận thần bí nhanh chóng lan truyền khắp học viện. Mà đối với tin bọn họ rời đi, mọi người tự nhiên thất vọng vô cùng.
Vì thế mấy ngày nay, đám người không thấy Tây Lam Thương Khung tao nhã tuấn mỹ cùng Huân nhi yêu dị tuyệt luân trog lời đồn bị đám người kích động hưng phấn hoa tay múa chân không ngừng ca ngợi làm ngứa tâm ngứa gan hiếu kì vô cùng.
Vì thế lúc Tây Lam Thương Khung cùng Huân nhi xuất hiện, bọn họ mới kì quái phát hiện, học viện hôm nay đông người một cách bất thường, có thể coi là toàn bộ đều có mặt. Bất quá Tây Lam Thương Khung cùng Huân nhi tự nhiên sẽ không để ý. Hai người đều là người cao ngạo lạnh lùng bễ nghễ thiên hạ, người thường hoàn toàn không lọt vào mắt bọn họ.
Mang theo Huân nhi tiến vào đại lâu viện trưởng Tây Diệp La học viện, lưu lại một đám người dại ra vì bóng dáng tiêu sái tôn quý của nam nhân cùng thiếu nhiên tinh thuần lại mong manh dễ vỡ như ngọc lưu ly ở phía sau.
Đám đệ tử Tây Diệp La học viện từng nhìn thấy hai người hôm trước liền nhớ mãi không quên cảm, không khỏi có chút kì quái, nam nhân bên cạnh thiếu niên xinh đẹp tuyệt luân kia tuy vẫn cao quý tuấn mỹ như cũ, nhưng hoàn toàn không giống nam nhân bọn họ thấy hôm trước. Cứ việc khí chất bọn họ đều thuộc loại hình đánh sâu vào linh hồn làm người ta run rẩy.
Lúc đi vào công thất của Cáp Lý Tư viện trưởng cùng Phí La Nhĩ viện trưởng, Tây Lam Thương Khung tự nhiên thấy ánh mắt kinh ngạc của hai vị viện trưởng.
Đương nhiên, Cáp Lý Tư viện trưởng cùng Phí La Nhĩ viện trưởng khi thấy bệ hạ cùng Cửu điện hạ tới lần nữa, dù sao Cửu điện hạ cũng sắp trở thành học trò Tây Diệp La học viện, đệ tử của mình. Làm hai lão viện trưởng giật mình chính là, đứng bên cạnh Cửu điện hạ, cùng Cửu điện hạ vô cùng thân thiết là một nam tử xa lạ.
“Cửu điện hạ! Bệ hạ?” Cáp Lý Tư viện trưởng cùng Phí La Nhĩ viện trưởng có thể nói mình hoàn toàn không biết nam tử đột nhiên xuất hiện bên cạnh Cửu điện hạ. Nhưng hơi thở trên người người này lại rất quen thuộc, quen thuộc đến mức chỉ vừa nhìn thấy đã đoán ra người nọ là ai.
Huống chi, từ sáu năm trước nhìn thấy Cửu điện hạ vẫn còn là một đứa nhỏ bảy tuổi, hai vị lão viện trưởng đã biết đứa nhỏ này cao ngạo nhưng lạnh lùng tới mức nào. Mà người có thể làm đứa nhỏ này thả lỏng nội tâm chấp nhận thân cận cũng chỉ có một Lam đế bệ hạ tuấn mỹ bất phàm của bọn họ mà thôi.
Vì thế đương nhiên, lúc nhìn thấy Cửu điện hạ thế nhưng lại biểu hiện thân cận với một người xa lạ mà không hề thấy bóng dáng bệ hạ đâu, hai vị lão viện trưởng cũng chỉ kinh ngạc trong nháy mắt, sau đó lập tức bình thường trở lại.
Dù sao, vài năm nay bọn họ đều nhìn thấy, trong lòng cũng biết rõ với sự để ý không tầm thường của bệ hạ đối với Cửu điện hạ, không có khả năng để Cửu điện hạ có cơ hội thân thiết ở cùng người khác như vậy. Huống chi, Cửu điện hạ vẫn luôn ở trong hoàng cung, sao có thể quen biết nam nhân xa lạ này.
Mà hiện tại, sự tình đã xảy ra. Nhưng vậy chỉ có một khả năng, nam nhân xa lạ này chính là bệ hạ. Tuy hai lão nhân có thể khẳng định như vậy cũng vì bệ hạ không hề che dấu hơi thở quen thuộc trên người mình.
Bất quá, với tu vi của Cáp Lý Tư viện trường cùng Phí La Nhĩ viện trưởng lại không hề nhìn ra chút khác thường nào, này không thể không nói, thực lực của bệ hạ đã sớm vượt qua phạm vi năng lực của bọn họ a!
“Cáp Lý Tư gia gia, Phí La Nhĩ gia gia!” Huân nhi ngọt ngào mỉm cười với hai vị lão viện trưởng đang kinh ngạc. Nháy mắt, phòng làm việc vốn có chút ảm đạm lập tức sáng ngời, tuy đây chỉ là ảo giác của mọi người nhưng cũng không thể công nhận là cảnh đẹp ý vui. Ngay cả tiểu ly miêu đáng yêu bị nhốt trong kết giới sốt sắng cào vuốt muốn đi ra cũng ngừng lại hành động vô ích của mình, ngây ngốc nhìn nụ cười xinh đẹp vô song của thiếu niên.
Mà Huân nhi, từ lúc tiến vào công thất của viện trưởng, ánh mắt tự nhiên bị tiểu thú đáng yêu không ngừng giãy dụa trong quả cầu thủy tinh hấp dẫn.
Đi qua, Huân nhi thử vươn ngón tay tinh tế thon dài chạm thử một chút, kết quả phát hiện kết giới này giống như vật thật có thể chạm tới, hơn nữa còn rất cứng rắn.
Vì thế, thiếu niên tò mò không khỏi nhẹ nhàng nâng kết giới như quả cầu thủy tinh lên, sau đó hiếu kì nhìn tiểu ly miêu sốt sắng xòe vuốt cào cào, hiện giờ thấy mình lại làm bộ điềm đạm đáng yêu.
Cơ thể tiểu ly miêu rất nhỏ nhắn đáng yêu, lông tơ xù xù mềm mại. Bởi vậy cho dù ở trong kết giới vẫn không chiếm bao nhiêu thể tích. Mà cho dù bị Huân nhi nâng vẫn cách tay bé một khoảng, vì thế cũng không nặng.
Mà ngay lúc Huân nhi bị tiểu thú đáng yêu trong kết giới hấp dẫn, ánh mắt Cáp Lý Tư viện trưởng cùng Phí La Nhĩ viện trưởng lại đặt trên người Tây Lam Thương Khung tới cùng Cửu điện hạ. Hiển nhiên, Tây Lam Thương Khung biết hai vị lão viện trưởng đang chờ mình mở miệng.
“Hai vị lão sư, trẫm giả dạng thế nào? Không có sơ hở đi!” Bật cười sang sảng với Cáp Lý Tư viện trưởng cùng Phí La Nhĩ viện trưởng. Tây Lam Thương Khung rất tự nhiên, chỉ cần y thay đổi hơi thở của mình, người khác không có khả năng biết y là ai. Đương nhiên, sự tự tin này không phải không có căn cứ.
Từ lúc Tây Lam Thương Khung khôi phục trí nhớ viễn cổ chi thần, huyết mạch tổ tiên từng chảy xuôi trong bộ tộc huyễn thuật viễn cổ Bách Lý Khê thế nhưng đã thức tỉnh. Tuy huyết mạch thuộc về bộ tộc Bách Lý Khê rất hiếm hoi, bất quá nếu có thể trở thành Thần, năng lực lĩnh ngộ của Tây Lam Thương Khung há có thể bình thường.
Vì bồi Huân nhi cùng ở lại Tây Diệp La học viện, Tây Lam Thương Khung đã suy nghĩ không ít. Vận dụng huyễn thuật thay đổi dung mạo chính mình, sau đó lại tạo ra một thân phận, cùng Huân nhi trở thành đệ tử Tây Diệp La học viện. Tây Lam Thương Khung rất an tâm về sự sắp xếp của mình, dù sao hiện giờ có mấy ai nhìn thấu được huyễn thuật của y.
“Bệ hạ, người…” Nhìn gương mặt xa lạ nhưng ánh mắt lại có vài phần giống với Cửu điện hạ của nam tử tuấn mỹ trước mặt, Cáp Lý Tư viện trưởng cùng Phí La Nhĩ viện trưởng nghẹn lời. Bệ hạ cải trang tự nhiên thành công, chính là hai vị lão viện trưởng có chút không nói nên lời. Dù sao hai ngày trước bệ hạ đã nói y sẽ cùng Cửu điện hạ tới Tây Diệp La học viện, chỉ là không ngờ lại lấy thân phận này.
Cuối cùng thở dài một tiếng, Cáp Lý Tư viện trưởng cùng Phí La Nhĩ viện trưởng không thể không nhận mệnh, nếu không để nam nhân thân phận tôn quý thế này tiến vào Tây Diệp La. Không biết sau này người đứng đầu Tây Lam trước mặt sẽ gây sức ép cho học viện nhỏ bé của bọn họ thế nào nữa.
/280
|