“Các ngươi… các ngươi…” Nhìn bức tường còn dấu vết hỗn độn, Phí La Nhĩ • A Luân Đức cùng Cáp Lý Tư • Phỉ Nhĩ Phất Đức biết bọn họ vẫn tới chậm một bước.
“Chẳng lẽ Thánh Linh Chi Hoa thực sự không còn? Đóa hoa xinh đẹp có tác dụng làm người bình thường nắm giữ ma pháp cứ vậy mà biến mất hay sao? Không có khả năng, không có khả năng, nếu chúng nó đột nhiên xuất hiện ở hoàng cung Tây Lam thì chính là Thần ban ân cho Tây Lam, sao có thể bị đám người ngu muội này làm hỏng chứ?
Hai lão viện trưởng rõ ràng không thể tiếp nhận sự thực này, nhất là nhìn đám nữ nhân bày ra bộ dáng ngây thơ không biết mình đã phạm phải chuyện gì cùng một đống tro bụi còn sót lại sau trận hỏa thiêu, sắc mặt lại khó coi.
“Thánh Linh Chi Hoa? Thần ban ân? Là Thánh Linh Chi Hoa làm người bình thường cũng có thể nắm giữ ma pháp nguyên tố? Trời ạ, các nàng phạm phải sai lầm gì thế này, thế nhưng diệt trừ hết thực vật ma lực quý giá này, hơn nữa ngay cả chút đường lui cũng không lưu lại?
Nhìn cung tường có chút hỗn độn, là kết quả mình sai người nhổ tận gốc đám mạn đằng mà ra. Ý thức được mình sắp tiêu rồi, sắc mặt nhóm cung phi không khỏi kích động.
Nhóm cung phi vốn hoảng loạn vì tẩm cung mình đột ngột xuất hiện một thứ không biết là gì, lại còn nghe Viện phi nói đủ lời quỷ dị ở chỗ Hoàng hậu Y Tô Na, các nàng e ngại chuyện mạn đằng này làm Nhược phi điên cuồng nên sao có thể để nhóm mạn đằng này tồn tại.
Nhất là sáng đó các nàng kinh hoảng phát hiện tẩm cung mình leo đầy mạn đằng, lúc chạy tới tẩm cung Viện phi còn tận mắt nhìn thấy nó quấn Viện phi, giống như có ý thức vậy, làm người ra nhìn mà rợn tóc gáy.
Ngày đó sau khi trở về từ tẩm cung Hoàng hậu, các nàng cứ nhớ mãi lời Viện phi nói, cho dù về tới tẩm cung của mình vẫn cứ bất an, một khắc cũng không chịu được, vì thế liền bảo người trong cung diệt trừ đám mạn đằng.
Tuy không biết vì sao đám mạn đằng mấy hôm trước còn ương ngạnh tới mức ngay cả một cái lá cũng không diệt được, hôm nay lại đột nhiên dễ dàng giải quyết, nếu sự tình đã có thể xử lý, các nàng đương nhiên không truy cứu nguyên do. Chính là hiện tại, hai vị Ma Pháp Sư được tôn sùng bật nhất Tây Lam lại nói thứ các nàng hủy diệt là Thần ban ân? Là Thánh Linh Chi Hoa có thể giúp người thường nắm giữ ma pháp nguyên tố?
“Cáp Lý Tư, lão gia hỏa nhà ngươi, đều tại ngươi chạy chậm chúng ta mới tới trễ, bỏ lỡ mất cơ hội cứu sống Thánh Linh Chi Hoa. Ta bóp chết ngươi bóp chết ngươi bóp chết ngươi…”
“Phí La Nhĩ, sao lại trách ta? Ngươi không phải cũng có trách nhiệm sao. Nếu không phải tại ngươi bảo phải quan sát vài ngày, cẩn thận xác định công hiệu của đóa hoa hồng nhạt kia, chúng ta mới đến muộn sao? Muốn nói tới trách nhiệm, ngươi cũng không thoát đâu, ta mới phải bóp chết ngươi, bóp chết ngươi bóp chết ngươi bóp chết ngươi…”
Lễ bộ đại thần Lê Tạ đã được Phí La Nhĩ buông cổ ra, khiếp đảm vuốt ve cái cổ xui xẻo bị tai bay vạ gió của mình, đang ai oán lão viện trưởng tuy già nhưng sức lực không nhỏ chút nào thì lại thấy hai người kia bóp cổ lẫn nhau.
“Ta nói này Đa Lý Tư đại nhân, ngươi không đi khuyên nhủ Cáp Lý Tư viện trưởng cùng Phí La Nhĩ viện trưởng sao? Ít nhất cũng tách bọn họ ra đi a!” Lê Tạ lặng lẽ đi tới sau lưng Tài vụ đại thần Đa Lý Tư • Y Nặc đang đờ mặt ra, dùng giọng điệu mê hoặc mềm nhẹ nói.
Về phần vì sao hắn chọn Tài vụ đại thần Đa Lý Tư • Y Nặc chứ không phải lấy thân mình thí nghiệm, lí do đơn giản là Lê Tạ vẫn còn kinh hoảng xoa xoa cổ mình.
Nghe thấy âm thanh từ phía sau, cơ thể Đa Lý Tư • Y Nặc lạnh run một trận, sau đó xoay người dùng ánh mắt điềm đạm đáng yêu vô cùng thê thảm nhìn chăm chăm Lê Tạ, sau đó chỉ thấy hắn há mồm, kiên định nói: “Ta không đi!”
“Ách?” Đa Lý Tư đại nhân từ khi nào trở nên thông minh như vậy a? Chẳng lẽ bị mình ảnh hưởng? Xem ra trừ bỏ tiền Đa Lý Tư đại nhân sẽ trở nên tích cực, những mặt khác vẫn thực bình thường.
Nếu Đa Lý Tư đại nhân không muốn làm vật hi sinh, Lễ bộ đại thần Lê Tạ phi thường bất hạnh nhìn thấy hai vị lão viện trưởng có năng lực phá hoại siêu cường đang bóp cổ nhau dần dần thăng cấp, nhưng không muốn tái hiện sự chênh lệch ma pháp nguyên tố rành rành như lúc nãy ở ngự hoa viên, Lê Tạ xấu hổ sờ sờ mũi, cũng cố gắng ly thật xa khỏi hai vị viện trưởng tính tình nóng nảy này.
“Không phải nghe nói trong hoàng cung còn một vài tẩm cung nương nương xuất hiện loại Thánh Linh Chi Hoa sao? Lão viện trưởng không đi nhìn thử xem.” Dù sao cũng đã được bệ hạ đáp ứng.
“Đúng vậy!” Nghe thấy lời này, Cáp Lý Tư • Phỉ Nhĩ Phất Đức cùng Phí La Nhĩ • A Luân Đức không khỏi thu lại ma pháp vừa xuất ra trong lòng bàn tay, nhìn nhau bừng tỉnh đại ngộ. Bọn họ ở đây đánh đấm gì a, hiện tại tìm được Thánh Linh Chi Hoa còn sống mới là chuyện quan trọng. Món nợ này tạm thời để đó, sau này mới tính.
Hai vị lão viện trưởng sau khi hung tợn trừng đám nữ nhân đang hối hận muốn chết đứng bên kia, chỉ kém không tiến tới bức cung mà thôi. Có lẽ vì ánh mắt lão viện trưởng quá kinh khủng nên nhóm cung phi bình thường sống an nhàn sung sướng không thể không lùi về sau, để kéo dãn một khoảng cách an toàn với lão nhân đang kích động.“Cái kia, những cung khác có thể chỉ sợ cũng không còn, cơ hồ đều bị chúng ta nhổ tận gốc… rồi…” Nhìn chút tro bụi còn sót lại, gương mặt nhóm cung phi thực phức tạp. Thần ban ân a, cứ vậy bị các nàng làm hỏng?
“Đều tại Viện phi cả, nếu không phải nàng ta nói lung tung, chúng ta cũng không hủy Thần ban ân. Đây là Thần ban cho chúng ta a, nếu không…”
“Đúng vậy, đều là lỗi của Viện phi. Đều tại nàng ta oán hận Nhược phi, ghen tỵ nhi tử Nhược phi được sủng ái nên mới bịa chuyện, bây giờ còn làm liên lụy tới chúng ta.”
“Đúng vậy, Viện phi lần nào nói tới Nhược phi cũng hận tới nghiến răng nghiến lợi, nhất là lúc nghe tới chuyện Cửu điện hạ, Viện phi lại tức tối, ngày đó lúc ở cùng chúng ta Viện phi còn hờn dỗi đủ thứ. Kết quả hôm sau liền xảy ra chuyện, Viện phi tự nhiên đổ hết tội lỗi lên đầu Nhược phi. Huống chi Nhược phi hiện tại không có trong cung, Viện phi muốn nói thế nào mà chả được a.”
“Đúng rồi, nói tới Viện phi, các ngươi có nhớ ngày đó trong tẩm cung của Viện phi cũng có loại mạn đằng này không? Hơn nữa trong tẩm cung chúng ta bất quá chỉ có một gốc, mà cung Viện phi có thiệt nhiều. Không biết bây giờ còn không nữa, Viện phi so còn cố kỵ đám thực vật ma lực này hơn chúng ta.”
“Nói cũng đúng, chúng ta có cần tới chỗ Viện phi nhìn một cái không?” Nếu cung Viện phi còn loại thực vật ma lực này, vậy mang nó về, dù sao đó cũng là Thần ban cho mình không phải sao?
“Viện phi?” Nghe nhóm cung phi thì thầm nén giận, hai lão viện trưởng tự dưng gạt bỏ những lời vô nghĩa, đặt trọng tâm lên hai từ làm bọn họ chú ý. Nhất là lúc nghe tới đoạn trong cung Viện phi có thể còn rất nhiều gốc mạn đằng, ánh mắt hai lão viện trưởng lập tức lóe sáng.
“Cáp Lý Tư…”
“Phí La Nhĩ…”
Hai lão viện trưởng đồng thời liếc mắt nhìn đối phương, rõ ràng nhìn thấy ánh sáng lấp lánh trong mắt đối phương. Ánh mắt dường như nhắn nhủ tâm tình tràn ngập mong chờ kích động rồi lại có chút không xác định.
Đi tìm nữ nhân kia, sau đó nhổ hết mạn đằng Thánh Linh Chi Hoa. Bất quá không đợi bọn họ hành động, nữ nhân bọn họ muốn tìm đã vội vã từ bên ngoài đi vào.
Viện phi vừa nghe nói hai vị lão viện trưởng đức cao vọng trọng của học viện Ma Vũ hoàng gia vào cung yết kiến bệ hạ, nàng lập tức vội vã chạy tới. Phải biết sự kiện xảy ra ở ngự hoa viên hoàng cung quan hệ rất lớn tới lợi ích của nàng a, nhất là còn có thể liên quan tới Nhược phi và nhi tử của nàng ta, Viện phi sao có thể không nóng nảy.
Ngày đó nghe nói bệ hạ phái người tìm Cáp Lý Tư viện trưởng cùng Phí Nhĩ La viện trưởng vào hoàng cung điều tra loại mạn đằng quỷ dị này, vì thế mấy ngày nay Viện phi đều lo lắng chờ đợi kết quả.
Đến tột cùng có phải do Nhược phi trả thù không? Hay là nó là nguyên nhân làm Nhược phi phát điên? Mặc kệ là loại nào cũng làm cuộc sống của Viện phi không yên. Nếu nói là Nhược phi trả thù thì còn may, dù sao Nhược phi hiện tại đã không còn trong cung, nếu là vế sau thì sao? Nghĩ đến đây, Viện phi không thể không vội.
Bất quá chờ Viện phi đi tới bên cạnh hai vị lão viện trưởng học viện Ma Vũ, nàng lập tức cảm giác không khí có gì đó không đúng? Vì sao nàng cảm thấy ánh mắt của tất cả mọi người ở đây đều tràn ngập oán khí? Thậm chí ngay cả nhóm cung phi luôn dựa dẫm vào nàng cũng không khúm núm như bình thường.
“Cáp Lý Tư viện trưởng, Phí La Nhĩ viện trưởng, bản cung muốn hỏi kết quả điều tra đám mạn đằng này, có phải…” Bất quá không đợi Viện phi nói xong đã bị giọng điệu vừa lo lắng vừa hung tợn của hai lão viện trưởng đánh gãy.
“Viện phi nương nương, thực vật ma lực ở tẩm cung của ngươi đâu rồi?”
“Ách? Cái kia đã bị bản cung sai người diệt hết rồi. Viện trưởng làm sao vậy, có chuyện gì đáng sợ sao? Chẳng lẽ thực sự có quan hệ với gốc mạn đằng quỷ dị ở lãnh cung?” Chú ý tới sắc mặt khó coi của hai lão viện trưởng, mặt Viện phi cũng không khỏi tái nhợt.
“Lãnh cung? Oa ha ha ha, lãnh cung…”
“Chẳng lẽ Thánh Linh Chi Hoa thực sự không còn? Đóa hoa xinh đẹp có tác dụng làm người bình thường nắm giữ ma pháp cứ vậy mà biến mất hay sao? Không có khả năng, không có khả năng, nếu chúng nó đột nhiên xuất hiện ở hoàng cung Tây Lam thì chính là Thần ban ân cho Tây Lam, sao có thể bị đám người ngu muội này làm hỏng chứ?
Hai lão viện trưởng rõ ràng không thể tiếp nhận sự thực này, nhất là nhìn đám nữ nhân bày ra bộ dáng ngây thơ không biết mình đã phạm phải chuyện gì cùng một đống tro bụi còn sót lại sau trận hỏa thiêu, sắc mặt lại khó coi.
“Thánh Linh Chi Hoa? Thần ban ân? Là Thánh Linh Chi Hoa làm người bình thường cũng có thể nắm giữ ma pháp nguyên tố? Trời ạ, các nàng phạm phải sai lầm gì thế này, thế nhưng diệt trừ hết thực vật ma lực quý giá này, hơn nữa ngay cả chút đường lui cũng không lưu lại?
Nhìn cung tường có chút hỗn độn, là kết quả mình sai người nhổ tận gốc đám mạn đằng mà ra. Ý thức được mình sắp tiêu rồi, sắc mặt nhóm cung phi không khỏi kích động.
Nhóm cung phi vốn hoảng loạn vì tẩm cung mình đột ngột xuất hiện một thứ không biết là gì, lại còn nghe Viện phi nói đủ lời quỷ dị ở chỗ Hoàng hậu Y Tô Na, các nàng e ngại chuyện mạn đằng này làm Nhược phi điên cuồng nên sao có thể để nhóm mạn đằng này tồn tại.
Nhất là sáng đó các nàng kinh hoảng phát hiện tẩm cung mình leo đầy mạn đằng, lúc chạy tới tẩm cung Viện phi còn tận mắt nhìn thấy nó quấn Viện phi, giống như có ý thức vậy, làm người ra nhìn mà rợn tóc gáy.
Ngày đó sau khi trở về từ tẩm cung Hoàng hậu, các nàng cứ nhớ mãi lời Viện phi nói, cho dù về tới tẩm cung của mình vẫn cứ bất an, một khắc cũng không chịu được, vì thế liền bảo người trong cung diệt trừ đám mạn đằng.
Tuy không biết vì sao đám mạn đằng mấy hôm trước còn ương ngạnh tới mức ngay cả một cái lá cũng không diệt được, hôm nay lại đột nhiên dễ dàng giải quyết, nếu sự tình đã có thể xử lý, các nàng đương nhiên không truy cứu nguyên do. Chính là hiện tại, hai vị Ma Pháp Sư được tôn sùng bật nhất Tây Lam lại nói thứ các nàng hủy diệt là Thần ban ân? Là Thánh Linh Chi Hoa có thể giúp người thường nắm giữ ma pháp nguyên tố?
“Cáp Lý Tư, lão gia hỏa nhà ngươi, đều tại ngươi chạy chậm chúng ta mới tới trễ, bỏ lỡ mất cơ hội cứu sống Thánh Linh Chi Hoa. Ta bóp chết ngươi bóp chết ngươi bóp chết ngươi…”
“Phí La Nhĩ, sao lại trách ta? Ngươi không phải cũng có trách nhiệm sao. Nếu không phải tại ngươi bảo phải quan sát vài ngày, cẩn thận xác định công hiệu của đóa hoa hồng nhạt kia, chúng ta mới đến muộn sao? Muốn nói tới trách nhiệm, ngươi cũng không thoát đâu, ta mới phải bóp chết ngươi, bóp chết ngươi bóp chết ngươi bóp chết ngươi…”
Lễ bộ đại thần Lê Tạ đã được Phí La Nhĩ buông cổ ra, khiếp đảm vuốt ve cái cổ xui xẻo bị tai bay vạ gió của mình, đang ai oán lão viện trưởng tuy già nhưng sức lực không nhỏ chút nào thì lại thấy hai người kia bóp cổ lẫn nhau.
“Ta nói này Đa Lý Tư đại nhân, ngươi không đi khuyên nhủ Cáp Lý Tư viện trưởng cùng Phí La Nhĩ viện trưởng sao? Ít nhất cũng tách bọn họ ra đi a!” Lê Tạ lặng lẽ đi tới sau lưng Tài vụ đại thần Đa Lý Tư • Y Nặc đang đờ mặt ra, dùng giọng điệu mê hoặc mềm nhẹ nói.
Về phần vì sao hắn chọn Tài vụ đại thần Đa Lý Tư • Y Nặc chứ không phải lấy thân mình thí nghiệm, lí do đơn giản là Lê Tạ vẫn còn kinh hoảng xoa xoa cổ mình.
Nghe thấy âm thanh từ phía sau, cơ thể Đa Lý Tư • Y Nặc lạnh run một trận, sau đó xoay người dùng ánh mắt điềm đạm đáng yêu vô cùng thê thảm nhìn chăm chăm Lê Tạ, sau đó chỉ thấy hắn há mồm, kiên định nói: “Ta không đi!”
“Ách?” Đa Lý Tư đại nhân từ khi nào trở nên thông minh như vậy a? Chẳng lẽ bị mình ảnh hưởng? Xem ra trừ bỏ tiền Đa Lý Tư đại nhân sẽ trở nên tích cực, những mặt khác vẫn thực bình thường.
Nếu Đa Lý Tư đại nhân không muốn làm vật hi sinh, Lễ bộ đại thần Lê Tạ phi thường bất hạnh nhìn thấy hai vị lão viện trưởng có năng lực phá hoại siêu cường đang bóp cổ nhau dần dần thăng cấp, nhưng không muốn tái hiện sự chênh lệch ma pháp nguyên tố rành rành như lúc nãy ở ngự hoa viên, Lê Tạ xấu hổ sờ sờ mũi, cũng cố gắng ly thật xa khỏi hai vị viện trưởng tính tình nóng nảy này.
“Không phải nghe nói trong hoàng cung còn một vài tẩm cung nương nương xuất hiện loại Thánh Linh Chi Hoa sao? Lão viện trưởng không đi nhìn thử xem.” Dù sao cũng đã được bệ hạ đáp ứng.
“Đúng vậy!” Nghe thấy lời này, Cáp Lý Tư • Phỉ Nhĩ Phất Đức cùng Phí La Nhĩ • A Luân Đức không khỏi thu lại ma pháp vừa xuất ra trong lòng bàn tay, nhìn nhau bừng tỉnh đại ngộ. Bọn họ ở đây đánh đấm gì a, hiện tại tìm được Thánh Linh Chi Hoa còn sống mới là chuyện quan trọng. Món nợ này tạm thời để đó, sau này mới tính.
Hai vị lão viện trưởng sau khi hung tợn trừng đám nữ nhân đang hối hận muốn chết đứng bên kia, chỉ kém không tiến tới bức cung mà thôi. Có lẽ vì ánh mắt lão viện trưởng quá kinh khủng nên nhóm cung phi bình thường sống an nhàn sung sướng không thể không lùi về sau, để kéo dãn một khoảng cách an toàn với lão nhân đang kích động.“Cái kia, những cung khác có thể chỉ sợ cũng không còn, cơ hồ đều bị chúng ta nhổ tận gốc… rồi…” Nhìn chút tro bụi còn sót lại, gương mặt nhóm cung phi thực phức tạp. Thần ban ân a, cứ vậy bị các nàng làm hỏng?
“Đều tại Viện phi cả, nếu không phải nàng ta nói lung tung, chúng ta cũng không hủy Thần ban ân. Đây là Thần ban cho chúng ta a, nếu không…”
“Đúng vậy, đều là lỗi của Viện phi. Đều tại nàng ta oán hận Nhược phi, ghen tỵ nhi tử Nhược phi được sủng ái nên mới bịa chuyện, bây giờ còn làm liên lụy tới chúng ta.”
“Đúng vậy, Viện phi lần nào nói tới Nhược phi cũng hận tới nghiến răng nghiến lợi, nhất là lúc nghe tới chuyện Cửu điện hạ, Viện phi lại tức tối, ngày đó lúc ở cùng chúng ta Viện phi còn hờn dỗi đủ thứ. Kết quả hôm sau liền xảy ra chuyện, Viện phi tự nhiên đổ hết tội lỗi lên đầu Nhược phi. Huống chi Nhược phi hiện tại không có trong cung, Viện phi muốn nói thế nào mà chả được a.”
“Đúng rồi, nói tới Viện phi, các ngươi có nhớ ngày đó trong tẩm cung của Viện phi cũng có loại mạn đằng này không? Hơn nữa trong tẩm cung chúng ta bất quá chỉ có một gốc, mà cung Viện phi có thiệt nhiều. Không biết bây giờ còn không nữa, Viện phi so còn cố kỵ đám thực vật ma lực này hơn chúng ta.”
“Nói cũng đúng, chúng ta có cần tới chỗ Viện phi nhìn một cái không?” Nếu cung Viện phi còn loại thực vật ma lực này, vậy mang nó về, dù sao đó cũng là Thần ban cho mình không phải sao?
“Viện phi?” Nghe nhóm cung phi thì thầm nén giận, hai lão viện trưởng tự dưng gạt bỏ những lời vô nghĩa, đặt trọng tâm lên hai từ làm bọn họ chú ý. Nhất là lúc nghe tới đoạn trong cung Viện phi có thể còn rất nhiều gốc mạn đằng, ánh mắt hai lão viện trưởng lập tức lóe sáng.
“Cáp Lý Tư…”
“Phí La Nhĩ…”
Hai lão viện trưởng đồng thời liếc mắt nhìn đối phương, rõ ràng nhìn thấy ánh sáng lấp lánh trong mắt đối phương. Ánh mắt dường như nhắn nhủ tâm tình tràn ngập mong chờ kích động rồi lại có chút không xác định.
Đi tìm nữ nhân kia, sau đó nhổ hết mạn đằng Thánh Linh Chi Hoa. Bất quá không đợi bọn họ hành động, nữ nhân bọn họ muốn tìm đã vội vã từ bên ngoài đi vào.
Viện phi vừa nghe nói hai vị lão viện trưởng đức cao vọng trọng của học viện Ma Vũ hoàng gia vào cung yết kiến bệ hạ, nàng lập tức vội vã chạy tới. Phải biết sự kiện xảy ra ở ngự hoa viên hoàng cung quan hệ rất lớn tới lợi ích của nàng a, nhất là còn có thể liên quan tới Nhược phi và nhi tử của nàng ta, Viện phi sao có thể không nóng nảy.
Ngày đó nghe nói bệ hạ phái người tìm Cáp Lý Tư viện trưởng cùng Phí Nhĩ La viện trưởng vào hoàng cung điều tra loại mạn đằng quỷ dị này, vì thế mấy ngày nay Viện phi đều lo lắng chờ đợi kết quả.
Đến tột cùng có phải do Nhược phi trả thù không? Hay là nó là nguyên nhân làm Nhược phi phát điên? Mặc kệ là loại nào cũng làm cuộc sống của Viện phi không yên. Nếu nói là Nhược phi trả thù thì còn may, dù sao Nhược phi hiện tại đã không còn trong cung, nếu là vế sau thì sao? Nghĩ đến đây, Viện phi không thể không vội.
Bất quá chờ Viện phi đi tới bên cạnh hai vị lão viện trưởng học viện Ma Vũ, nàng lập tức cảm giác không khí có gì đó không đúng? Vì sao nàng cảm thấy ánh mắt của tất cả mọi người ở đây đều tràn ngập oán khí? Thậm chí ngay cả nhóm cung phi luôn dựa dẫm vào nàng cũng không khúm núm như bình thường.
“Cáp Lý Tư viện trưởng, Phí La Nhĩ viện trưởng, bản cung muốn hỏi kết quả điều tra đám mạn đằng này, có phải…” Bất quá không đợi Viện phi nói xong đã bị giọng điệu vừa lo lắng vừa hung tợn của hai lão viện trưởng đánh gãy.
“Viện phi nương nương, thực vật ma lực ở tẩm cung của ngươi đâu rồi?”
“Ách? Cái kia đã bị bản cung sai người diệt hết rồi. Viện trưởng làm sao vậy, có chuyện gì đáng sợ sao? Chẳng lẽ thực sự có quan hệ với gốc mạn đằng quỷ dị ở lãnh cung?” Chú ý tới sắc mặt khó coi của hai lão viện trưởng, mặt Viện phi cũng không khỏi tái nhợt.
“Lãnh cung? Oa ha ha ha, lãnh cung…”
/280
|