Hấp huyết ma đằng, loại thực vật ma đằng ma lực này là một sinh quần quần cư ở ma giới, chúng sinh hoạt trong u cốc u ám sâu nhất ở ma giới, bản thân cực nguy hiểm.
Đặc tính là thích quần thể lại quần ẩu, rất hiếm khi thấy nó xuất hiện một mình. Bởi thế nó có thể xem là một thứ mà ngay cả các cường giả ma tộc cũng cảm thấy thực đau đầu, không muốn trêu chọc.
Huân nhi nhìn hấp huyết ma đằng rõ ràng có chút uể oải không phấn chấn bên trong kết giới, thầm nghĩ nguyên nhân nó đột nhiên xuất hiện ở Thương Lam đại lục. Theo lý mà nói, loại thực vật mạn đằng ma giới này cực kì chán ghét chuyển chổ, chúng tuyệt đối sẽ không dễ dàng rời khỏi quần cư ở u cốc mà lựa chọn ra ngoài một mình.
Lúc này, Tây Lam Thương Khung cùng Huân nhi đã từ Vân Thương cung về tới Thương Lam điện, đồng thời cũng mang về gốc mạn đằng gây họa làm tối nay bọn họ không ngủ yên giấc kia.
Về phần Bát hoàng tử Tây Lam Mặc Nhiên gặp chuyện không may thì bị Tây Lam Thương Khung an bài ở lại thiên điện Thương Lam điện, cũng lệnh Tang Đạt tới chỗ hoàng hậu Y Tô Na tìm Lục công chúa Y Liên hiện giờ chính là thánh nữ, để hàng vì Bát hoàng tử hảo hảo trị liệu một phen.
Bởi vì mất quá nhiều máu, Bát hoàng tử Tây Lam Mặc Nhiên vốn đã dị thường gầy yếu hiện giờ lại càng suy yếu hơn. Sắc mặt vì dạo này được chăm sóc mà dần khỏe mạnh hồng hào cũng trắng bệch, làm người ta cảm thấy thực lo lắng.
Từ thiên điện đi ra, Huân nhi không khỏi có chút trầm mặc. Đợi đến khi cùng phụ hoàng trở lại Thương Lam điện, thiếu niên mới cẩn thận suy tư nguyên nhân thực vật ma giới đột nhiên xuất hiện ở hoàng cung Tây Lam.
“Phụ hoàng, chẳng lẽ kết giới không gian giữa ma giới với Thương Lam đại lục đã bị đánh vỡ sao? Bằng không, hấp huyết ma đằng chỉ sinh trưởng ở u cốc ma giới sao lại xuất hiện ở đại lục nhân loại?”
Hơn nữa, lại còn tìm tới Bát hoàng tử Tây Lam Mặc Nhiên?
“Không có khả năng. Nếu kết giới không gian bị đánh vỡ, chúng ta nhất định sẽ cảm nhận được. Chính là hiện tại, Thương Lam đại lục không hề xuất hiện chấn động ma lực quá lớn, bởi vậy có thể khẳng định kết giới phong ấn vẫn tồn tại, chẳng qua hiệu lực có thể đã chậm rãi suy yếu.”
Điểm này, vô luận là Tây Lam Thương Khung thực lực cường hãn hay Huân nhi có cảm giác nhạy bén đều có thể cảm nhận rõ ràng.
Về phần mạn đằng vốn sinh trưởng ở u cốc ma giới lại đột nhiên xuất hiện, kì thật đã thức tỉnh Tây Lam Thương Khung.
Ngăn cách giữa ma giới cùng Thương Lam đại lục có thể chấm dứt ở tương lai không xa. Mà Tây Lam Thương Khung hiện giờ có thể lựa chọn chính là gia cố phong ấn hoặc làm nó suy yếu hơn?
Hay là, cái gì cũng không làm, cứ để mặc sự tình phát triển?
Nếu lựa chọn gia cố, như vậy nói cách khác y lựa chọn tiếp tục ở lại Thương Lam đại lục. Nếu chọn suy yếu thì biểu thị quyết định quay về thần giới. Vô luận cái nào, Tây Lam Thương Khung cũng đều không để ý.
Y chỉ để ý tới Huân nhi, chỉ Huân nhi mà thôi.
Nghe thấy âm thanh ôn nhu đầy trầm ổn cùng tự tin của phụ hoàng, nỗi lo lắng trong lòng thiếu niên cũng đột nhiên biến mất, nhìn nam nhân bá đạo cường thế lại bễ nghễ bên người, trái tim Huân nhi không khỏi chậm rãi thả lỏng. Tuy mình từng là hoàng thái tử ma tộc Già Lâu La, bất quá hiện giờ đã không phải, không phải sao?
Nếu phụ hoàng có thể vì mình từ bỏ nhiều như vậy, vô luận là vương tọa quyền thế, thậm chí là sinh mệnh dài lâu, lựa chọn cùng mình luân hồi, như vậy mình còn cái gì không thể buông nữa chứ.
Nếu đã từng kiên định hứa hẹn, như vậy liền không hề hối hận tuân thủ đi, vâng theo nội tâm, cho dù từng là thân nhân bằng hữu thì hiện giờ cũng là kẻ địch.
Hiện tại, phụ hoàng mới là người có ràng buộc sâu sắc nhất với mình a!
Chờ thiếu niên nghĩ thông suốt, chậm rãi buông tha tích tụ trong lòng quay người nhìn nam nhân bá đạo bên người, Huân nhi không khỏi hắc tuyến nhìn kết giới bên kia. Nơi đó, khế ước thú Nguyệt Bán đang chơi đùa tới quên cả trời đất, dùng miệng cùng móng vuốt của mình xé toạt mạn đằng trong kết giới.
“Nguyệt Bán!” Nguyệt Bán chui vào trong kết giới từ lúc nào? Thế nhưng cắn xé ma đằng vốn đã uể oải thành bộ dáng bị chà đạp thê thảm như vậy?
“Ngao ô…”
Nghe thấy âm thanh chủ nhân, Nguyệt Bán không khỏi quay đầu liếc mắt nhìn vẻ mặt chủ nhân một cái, sau đó giống như còn chưa thõa mãn hung hăng giẫm đạp vài cái rồi mới chịu bỏ qua cho mạn đằng đang liều mạng giãy dụa kia, chạy tới lấy lòng mà không ngừng xoay vòng bên chân thiếu niên.
“Huân nhi, Mạn La cùng Bảo Bảo đâu? Bọn chúng đang ở nơi nào? Để Bảo Bảo ra xem thử xem. Cùng là thực vật họ mạn đằng, có lẽ có thể trao đối với loại ma đằng này.”
Thấy Nguyệt Bán xuất hiện, Tây Lam Thương Khung cũng đột nhiên nhớ ra, Huân nhi không khỏi gật đầu hiểu ý phụ hoàng.
Nếu là thực vật họ mạn đằng, Bảo Bảo trao đổi hẳn không thành vấn đề.
Về phần Mạn La, thiếu niên hắc sắc xiunh đẹp tuyệt thế đến từ bờ vong xuyên kia có thể xem vương giả trong tất cả các loài thực vật, có bản năng làm tất cả thực vật sợ hãi cùng thần phục. Về phần loại ma đằng thuộc về ma giới này thì có lẽ để Mạn La sẽ càng thích hợp hơn.
Trầm tư nghĩ nghĩ, Huân nhi không khỏi gọi ra thiếu niên Mạn La xinh đẹp vẫn luôn ẩn giấu bên cạnh mình, để hắn tiếp cận loại thực vật ma giới trong kết giới kia.
Về phần Bảo Bảo, đứa nhỏ dị thường đáng yêu kia hiện giờ càng chờ mong được cùng Nguyệt Bán chạy tới chà đạp món đồ chơi thật vất vả mới tới kia, giờ phút này đang mở to ánh mắt nóng rực nhìn kết giới, rục rịch.
Sau khi được Huân nhi triệu hồi, không khí phía sau thiếu niên biến ảo vặn vẹo, cuối cùng một thiếu niên lạnh lùng mặc hoa phục phức tạp cổ xưa xuất hiện trước mắt mọi người. Sau khi tiếp nhận chỉ thị của Huân nhi, Mạn La không hề có chút do dự cùng tự hỏi, liền đi về phía hấp huyết ma đằng.
Mạn La quả thực có năng lực trao đổi với thực vật, thậm chí là chi phối hành động của chúng. Mà thực vật ma lực đến từ ma giới ở trước mắt tuy thoạt nhìn cũng không yếu, thậm chí đã chậm rãi hình thành ý thức ngây thơ của riêng mình, hơn nữa nhận thức với thế giới bên ngoài cũng dần rõ ràng hơn.
Bất quá đối với Mạn La hiện giờ mà nói nó vẫn không thể nào phản kháng được uy áp từ trên người Mạn La truyền tới.
Huống chi, lúc nó mẫn cảm cảm giác được ở đây còn có hai nhân vật cường đại đến mức làm nó không dám nhúc nhích, ma đằng vốn đã thực uể oải lại càng không dám có chút ý niệm nào trong đầu.
Bởi vậy, lúc một khắc sau Mạn La trở lại bên người tuyệt mỹ thiếu niên, kể lại lai lịch của gốc ma đằng này với Huân nhi cùng Tây Lam Thương Khung thì cũng không có gì đáng kinh ngạc. Dù sao, Mạn La cũng là cổ hoặc chi hoa bên bờ vong xuyên minh giới a!
Nhưng thật ra với lai lịch của ma đằng vốn nên sinh hoạt ở u cốc ma giới lại đột nhiên xuất hiện ở hoàng cung Tây Lam này, Tây Lam Thương Khung cùng Huân nhi không khỏi tràn ngập tò mò.
Hóa ra, hấp huyết ma đằng này có thể xem là ngoại tộc trong quần thể.
Ở ma giới nồng đậm ma khí dực dụng, một gốc hấp huyết ma đằng trong y cốc không biết từ khi nào thế nhưng chậm rãi có được ý thức của chính mình, hơn nữa cũng không còn muốn đứng mãi trong u cốc cái gì cũng không có kia nữa.
Vì thế, gốc hấp huyết ma đằng vẫn chưa đạt tới cấp bật vương giả này đã một mình rời khỏi u cốc, cũng vào khoảnh khắc thông đạo thông tới ma giới mở ra từ luyện ngục huyết trì của bộ tộc đế Luyện, nó đang nhàn nhã dạo chơi ở một nơi nào đó ở ma giới vô tình bị hút vào.
Chờ thông đạo hai giới đóng lại, sau khi Tây Lam Thương Khung cùng bọn Huân nhi rời khỏi bộ tộc đế luyện, lúc đầu óc nó vẫn còn choáng váng không biết đã xảy ra chuyện gì thì đã bị đế Luyện Tà bị nhốt trong địa cung suốt ba năm phát hiện, sau đó đưa nó tới đế đô Tây Lam.
Mà không lâu trước đó, nam nhân kia giao nó cho một nữ nhân, một người có vẻ mặt cùng lòng ghen tị thực dữ tợn.
Ý thức vẫn chưa thành hình hoàn toàn, đối với thứ gì cũng thực hiếu kì nên nó không rời đi mà quyết định thành thành thật thật theo nữ nhân kia tới cung điện phi thường hùng vĩ đồ sộ. Sau đó, một ngày nọ nó bị nữ nhân kia ném tới một cung điện vắng vẻ.
Trong mắt nhân loại, thậm chí là trong mắt đại đa số ma tộc, bản năng của hấp huyết ma đằng chính là hút máu tươi, vì thế nghĩ rằng chỉ cần vứt chúng tới một nơi nào đó, chúng sẽ theo bản năng mà công kích người gần nhất.
Sự thực thì quả thực là vậy, hấp huyết ma đằng là một loại thực vật không có ý thức nên chúng hoàn toàn hành động theo bản năng. Chính là, gốc hấp huyết ma đằng này lại là ngoại tộc, là một ngoại tộc cơ hồ chưa từng nghe nói qua.
Xuất phát từ sợ hãi đối với cường giả cùng bản năng cảm nhận được sinh mệnh bị uy hiếp, trực giác mách bảo nó phải thoát khỏi Thương Lam điện, càng xa càng tốt.
Nhất là lúc nó chậm rãi tiếp cận Thương Lam điện, đột nhiên cảm giác bên trong có hai hơi thở cường đại cùng nguy hiểm làm nó theo bản năng run rẩy cùng sợ hãi cùng cực.
Cho nên, nó sợ sệt chạy trối chết.
Một đoạn thời gian sau đó, nó vẫn núp trong một bụi cây rậm trên con đường mòn yên tĩnh không một bóng người.
Thẳng đến một ngày nọ, một tuyệt mỹ thiếu niên đi ngang qua, xuất hiện ngay trước mắt làm nó không khỏi lú đầu lên mặt đất nhìn lén một chút. Nhưng không ngờ, chỉ vừa vươn một chi thể lên đã bị một con dã thú không biết từ đâu nhảy ra cắn đứt luôn cái tay.
Nó khóc không ra nước mắt a! Nó thật sự không muốn công kích thiếu niên kia a!
Cho dù muốn công kích, nó cũng phải chọn lựa đối tượng dễ dàng mà ra tay, chứ không ngốc tới mức chọn một người mạnh hơn mình mà đánh! Thiếu niên cả người tràn ngập hơi thở yêu dị mị hoặc kia làm nó có cảm giác dị thường quen thuộc, rõ ràng chính là một trong hai hơi thở làm nó chạy trối chết ngày đó, nó không muốn bị đốt rụi đến thi thể cũng không còn a.
Sau đó bởi vì tứ chi bị cắt đứt một cái, bản năng làm nó cảm thấy đói khát, muốn bổ sung năng lượng mất đi. Vì thế, nam hài gầy yếu trên người có dính hơi thở của tuyệt mỹ thiếu niên ở Vân Thường cung trở thành mục tiêu công kích của nó.
Đương nhiên, nó chỉ đói bụng thôi chứ cũng không muốn giết người.
Trong hoàn cung này có hai vị đại phật cường đại trấn thủ, nó không dám hành động thiếu suy nghĩ. Nào ngờ, nó vừa mới ăn no nê thì liền bị tóm ngay đương trường. Ô ô, hiện giờ thế nhưng lại biến thành bộ dáng thê thảm thế này.
Ô ô ô, nó phải về ma giới, nó phải về u cốc, nhân loại nơi này khi dễ nó thì thôi đi, ngay cả sủng vật của nhân loại cũng khi dễ nó.
Bên này, ma đằng uể oải cả người đầy oán niệm tố cáo; bên kia, sau khi nghe Mạn La kể lại, Huân nhi dị thường kinh ngạc cùng Tây Lam Thương Khung lãnh liệt nghiêm mặt không khỏi nhướng mi.
Nói vậy, gốc hấp huyết ma đằng ma giới vô tình xuất hiện ở đại lục nhân loại này bị một nữ nhân mang tiến cung, mà nam nhân đưa nó cho nữ nhân kia không thể nghi ngờ chính là tộc trưởng tiền nhiệm đã đào thoát của bộ tộc đế luyện, đế Luyện Tà?
Như vậy, nữ nhân trong hoàng cung muốn hại Huân nhi kia là ai?
Đặc tính là thích quần thể lại quần ẩu, rất hiếm khi thấy nó xuất hiện một mình. Bởi thế nó có thể xem là một thứ mà ngay cả các cường giả ma tộc cũng cảm thấy thực đau đầu, không muốn trêu chọc.
Huân nhi nhìn hấp huyết ma đằng rõ ràng có chút uể oải không phấn chấn bên trong kết giới, thầm nghĩ nguyên nhân nó đột nhiên xuất hiện ở Thương Lam đại lục. Theo lý mà nói, loại thực vật mạn đằng ma giới này cực kì chán ghét chuyển chổ, chúng tuyệt đối sẽ không dễ dàng rời khỏi quần cư ở u cốc mà lựa chọn ra ngoài một mình.
Lúc này, Tây Lam Thương Khung cùng Huân nhi đã từ Vân Thương cung về tới Thương Lam điện, đồng thời cũng mang về gốc mạn đằng gây họa làm tối nay bọn họ không ngủ yên giấc kia.
Về phần Bát hoàng tử Tây Lam Mặc Nhiên gặp chuyện không may thì bị Tây Lam Thương Khung an bài ở lại thiên điện Thương Lam điện, cũng lệnh Tang Đạt tới chỗ hoàng hậu Y Tô Na tìm Lục công chúa Y Liên hiện giờ chính là thánh nữ, để hàng vì Bát hoàng tử hảo hảo trị liệu một phen.
Bởi vì mất quá nhiều máu, Bát hoàng tử Tây Lam Mặc Nhiên vốn đã dị thường gầy yếu hiện giờ lại càng suy yếu hơn. Sắc mặt vì dạo này được chăm sóc mà dần khỏe mạnh hồng hào cũng trắng bệch, làm người ta cảm thấy thực lo lắng.
Từ thiên điện đi ra, Huân nhi không khỏi có chút trầm mặc. Đợi đến khi cùng phụ hoàng trở lại Thương Lam điện, thiếu niên mới cẩn thận suy tư nguyên nhân thực vật ma giới đột nhiên xuất hiện ở hoàng cung Tây Lam.
“Phụ hoàng, chẳng lẽ kết giới không gian giữa ma giới với Thương Lam đại lục đã bị đánh vỡ sao? Bằng không, hấp huyết ma đằng chỉ sinh trưởng ở u cốc ma giới sao lại xuất hiện ở đại lục nhân loại?”
Hơn nữa, lại còn tìm tới Bát hoàng tử Tây Lam Mặc Nhiên?
“Không có khả năng. Nếu kết giới không gian bị đánh vỡ, chúng ta nhất định sẽ cảm nhận được. Chính là hiện tại, Thương Lam đại lục không hề xuất hiện chấn động ma lực quá lớn, bởi vậy có thể khẳng định kết giới phong ấn vẫn tồn tại, chẳng qua hiệu lực có thể đã chậm rãi suy yếu.”
Điểm này, vô luận là Tây Lam Thương Khung thực lực cường hãn hay Huân nhi có cảm giác nhạy bén đều có thể cảm nhận rõ ràng.
Về phần mạn đằng vốn sinh trưởng ở u cốc ma giới lại đột nhiên xuất hiện, kì thật đã thức tỉnh Tây Lam Thương Khung.
Ngăn cách giữa ma giới cùng Thương Lam đại lục có thể chấm dứt ở tương lai không xa. Mà Tây Lam Thương Khung hiện giờ có thể lựa chọn chính là gia cố phong ấn hoặc làm nó suy yếu hơn?
Hay là, cái gì cũng không làm, cứ để mặc sự tình phát triển?
Nếu lựa chọn gia cố, như vậy nói cách khác y lựa chọn tiếp tục ở lại Thương Lam đại lục. Nếu chọn suy yếu thì biểu thị quyết định quay về thần giới. Vô luận cái nào, Tây Lam Thương Khung cũng đều không để ý.
Y chỉ để ý tới Huân nhi, chỉ Huân nhi mà thôi.
Nghe thấy âm thanh ôn nhu đầy trầm ổn cùng tự tin của phụ hoàng, nỗi lo lắng trong lòng thiếu niên cũng đột nhiên biến mất, nhìn nam nhân bá đạo cường thế lại bễ nghễ bên người, trái tim Huân nhi không khỏi chậm rãi thả lỏng. Tuy mình từng là hoàng thái tử ma tộc Già Lâu La, bất quá hiện giờ đã không phải, không phải sao?
Nếu phụ hoàng có thể vì mình từ bỏ nhiều như vậy, vô luận là vương tọa quyền thế, thậm chí là sinh mệnh dài lâu, lựa chọn cùng mình luân hồi, như vậy mình còn cái gì không thể buông nữa chứ.
Nếu đã từng kiên định hứa hẹn, như vậy liền không hề hối hận tuân thủ đi, vâng theo nội tâm, cho dù từng là thân nhân bằng hữu thì hiện giờ cũng là kẻ địch.
Hiện tại, phụ hoàng mới là người có ràng buộc sâu sắc nhất với mình a!
Chờ thiếu niên nghĩ thông suốt, chậm rãi buông tha tích tụ trong lòng quay người nhìn nam nhân bá đạo bên người, Huân nhi không khỏi hắc tuyến nhìn kết giới bên kia. Nơi đó, khế ước thú Nguyệt Bán đang chơi đùa tới quên cả trời đất, dùng miệng cùng móng vuốt của mình xé toạt mạn đằng trong kết giới.
“Nguyệt Bán!” Nguyệt Bán chui vào trong kết giới từ lúc nào? Thế nhưng cắn xé ma đằng vốn đã uể oải thành bộ dáng bị chà đạp thê thảm như vậy?
“Ngao ô…”
Nghe thấy âm thanh chủ nhân, Nguyệt Bán không khỏi quay đầu liếc mắt nhìn vẻ mặt chủ nhân một cái, sau đó giống như còn chưa thõa mãn hung hăng giẫm đạp vài cái rồi mới chịu bỏ qua cho mạn đằng đang liều mạng giãy dụa kia, chạy tới lấy lòng mà không ngừng xoay vòng bên chân thiếu niên.
“Huân nhi, Mạn La cùng Bảo Bảo đâu? Bọn chúng đang ở nơi nào? Để Bảo Bảo ra xem thử xem. Cùng là thực vật họ mạn đằng, có lẽ có thể trao đối với loại ma đằng này.”
Thấy Nguyệt Bán xuất hiện, Tây Lam Thương Khung cũng đột nhiên nhớ ra, Huân nhi không khỏi gật đầu hiểu ý phụ hoàng.
Nếu là thực vật họ mạn đằng, Bảo Bảo trao đổi hẳn không thành vấn đề.
Về phần Mạn La, thiếu niên hắc sắc xiunh đẹp tuyệt thế đến từ bờ vong xuyên kia có thể xem vương giả trong tất cả các loài thực vật, có bản năng làm tất cả thực vật sợ hãi cùng thần phục. Về phần loại ma đằng thuộc về ma giới này thì có lẽ để Mạn La sẽ càng thích hợp hơn.
Trầm tư nghĩ nghĩ, Huân nhi không khỏi gọi ra thiếu niên Mạn La xinh đẹp vẫn luôn ẩn giấu bên cạnh mình, để hắn tiếp cận loại thực vật ma giới trong kết giới kia.
Về phần Bảo Bảo, đứa nhỏ dị thường đáng yêu kia hiện giờ càng chờ mong được cùng Nguyệt Bán chạy tới chà đạp món đồ chơi thật vất vả mới tới kia, giờ phút này đang mở to ánh mắt nóng rực nhìn kết giới, rục rịch.
Sau khi được Huân nhi triệu hồi, không khí phía sau thiếu niên biến ảo vặn vẹo, cuối cùng một thiếu niên lạnh lùng mặc hoa phục phức tạp cổ xưa xuất hiện trước mắt mọi người. Sau khi tiếp nhận chỉ thị của Huân nhi, Mạn La không hề có chút do dự cùng tự hỏi, liền đi về phía hấp huyết ma đằng.
Mạn La quả thực có năng lực trao đổi với thực vật, thậm chí là chi phối hành động của chúng. Mà thực vật ma lực đến từ ma giới ở trước mắt tuy thoạt nhìn cũng không yếu, thậm chí đã chậm rãi hình thành ý thức ngây thơ của riêng mình, hơn nữa nhận thức với thế giới bên ngoài cũng dần rõ ràng hơn.
Bất quá đối với Mạn La hiện giờ mà nói nó vẫn không thể nào phản kháng được uy áp từ trên người Mạn La truyền tới.
Huống chi, lúc nó mẫn cảm cảm giác được ở đây còn có hai nhân vật cường đại đến mức làm nó không dám nhúc nhích, ma đằng vốn đã thực uể oải lại càng không dám có chút ý niệm nào trong đầu.
Bởi vậy, lúc một khắc sau Mạn La trở lại bên người tuyệt mỹ thiếu niên, kể lại lai lịch của gốc ma đằng này với Huân nhi cùng Tây Lam Thương Khung thì cũng không có gì đáng kinh ngạc. Dù sao, Mạn La cũng là cổ hoặc chi hoa bên bờ vong xuyên minh giới a!
Nhưng thật ra với lai lịch của ma đằng vốn nên sinh hoạt ở u cốc ma giới lại đột nhiên xuất hiện ở hoàng cung Tây Lam này, Tây Lam Thương Khung cùng Huân nhi không khỏi tràn ngập tò mò.
Hóa ra, hấp huyết ma đằng này có thể xem là ngoại tộc trong quần thể.
Ở ma giới nồng đậm ma khí dực dụng, một gốc hấp huyết ma đằng trong y cốc không biết từ khi nào thế nhưng chậm rãi có được ý thức của chính mình, hơn nữa cũng không còn muốn đứng mãi trong u cốc cái gì cũng không có kia nữa.
Vì thế, gốc hấp huyết ma đằng vẫn chưa đạt tới cấp bật vương giả này đã một mình rời khỏi u cốc, cũng vào khoảnh khắc thông đạo thông tới ma giới mở ra từ luyện ngục huyết trì của bộ tộc đế Luyện, nó đang nhàn nhã dạo chơi ở một nơi nào đó ở ma giới vô tình bị hút vào.
Chờ thông đạo hai giới đóng lại, sau khi Tây Lam Thương Khung cùng bọn Huân nhi rời khỏi bộ tộc đế luyện, lúc đầu óc nó vẫn còn choáng váng không biết đã xảy ra chuyện gì thì đã bị đế Luyện Tà bị nhốt trong địa cung suốt ba năm phát hiện, sau đó đưa nó tới đế đô Tây Lam.
Mà không lâu trước đó, nam nhân kia giao nó cho một nữ nhân, một người có vẻ mặt cùng lòng ghen tị thực dữ tợn.
Ý thức vẫn chưa thành hình hoàn toàn, đối với thứ gì cũng thực hiếu kì nên nó không rời đi mà quyết định thành thành thật thật theo nữ nhân kia tới cung điện phi thường hùng vĩ đồ sộ. Sau đó, một ngày nọ nó bị nữ nhân kia ném tới một cung điện vắng vẻ.
Trong mắt nhân loại, thậm chí là trong mắt đại đa số ma tộc, bản năng của hấp huyết ma đằng chính là hút máu tươi, vì thế nghĩ rằng chỉ cần vứt chúng tới một nơi nào đó, chúng sẽ theo bản năng mà công kích người gần nhất.
Sự thực thì quả thực là vậy, hấp huyết ma đằng là một loại thực vật không có ý thức nên chúng hoàn toàn hành động theo bản năng. Chính là, gốc hấp huyết ma đằng này lại là ngoại tộc, là một ngoại tộc cơ hồ chưa từng nghe nói qua.
Xuất phát từ sợ hãi đối với cường giả cùng bản năng cảm nhận được sinh mệnh bị uy hiếp, trực giác mách bảo nó phải thoát khỏi Thương Lam điện, càng xa càng tốt.
Nhất là lúc nó chậm rãi tiếp cận Thương Lam điện, đột nhiên cảm giác bên trong có hai hơi thở cường đại cùng nguy hiểm làm nó theo bản năng run rẩy cùng sợ hãi cùng cực.
Cho nên, nó sợ sệt chạy trối chết.
Một đoạn thời gian sau đó, nó vẫn núp trong một bụi cây rậm trên con đường mòn yên tĩnh không một bóng người.
Thẳng đến một ngày nọ, một tuyệt mỹ thiếu niên đi ngang qua, xuất hiện ngay trước mắt làm nó không khỏi lú đầu lên mặt đất nhìn lén một chút. Nhưng không ngờ, chỉ vừa vươn một chi thể lên đã bị một con dã thú không biết từ đâu nhảy ra cắn đứt luôn cái tay.
Nó khóc không ra nước mắt a! Nó thật sự không muốn công kích thiếu niên kia a!
Cho dù muốn công kích, nó cũng phải chọn lựa đối tượng dễ dàng mà ra tay, chứ không ngốc tới mức chọn một người mạnh hơn mình mà đánh! Thiếu niên cả người tràn ngập hơi thở yêu dị mị hoặc kia làm nó có cảm giác dị thường quen thuộc, rõ ràng chính là một trong hai hơi thở làm nó chạy trối chết ngày đó, nó không muốn bị đốt rụi đến thi thể cũng không còn a.
Sau đó bởi vì tứ chi bị cắt đứt một cái, bản năng làm nó cảm thấy đói khát, muốn bổ sung năng lượng mất đi. Vì thế, nam hài gầy yếu trên người có dính hơi thở của tuyệt mỹ thiếu niên ở Vân Thường cung trở thành mục tiêu công kích của nó.
Đương nhiên, nó chỉ đói bụng thôi chứ cũng không muốn giết người.
Trong hoàn cung này có hai vị đại phật cường đại trấn thủ, nó không dám hành động thiếu suy nghĩ. Nào ngờ, nó vừa mới ăn no nê thì liền bị tóm ngay đương trường. Ô ô, hiện giờ thế nhưng lại biến thành bộ dáng thê thảm thế này.
Ô ô ô, nó phải về ma giới, nó phải về u cốc, nhân loại nơi này khi dễ nó thì thôi đi, ngay cả sủng vật của nhân loại cũng khi dễ nó.
Bên này, ma đằng uể oải cả người đầy oán niệm tố cáo; bên kia, sau khi nghe Mạn La kể lại, Huân nhi dị thường kinh ngạc cùng Tây Lam Thương Khung lãnh liệt nghiêm mặt không khỏi nhướng mi.
Nói vậy, gốc hấp huyết ma đằng ma giới vô tình xuất hiện ở đại lục nhân loại này bị một nữ nhân mang tiến cung, mà nam nhân đưa nó cho nữ nhân kia không thể nghi ngờ chính là tộc trưởng tiền nhiệm đã đào thoát của bộ tộc đế luyện, đế Luyện Tà?
Như vậy, nữ nhân trong hoàng cung muốn hại Huân nhi kia là ai?
/280
|