Trần Quần cũng không ngại ngôi nhà tranh đơn sơ, cùng Tào Bằng ngồi xuống.
Bộ Loan bèn đi nấu nước.
Bộ Loan vừa định đi, chợt nghe Tào Bằng nói:
-Quách Hoàn, ngươi đi giúp nàng một chút.
-Dạ.
Quách Hoàn dạ một tiếng, bước tới định giúp. Bộ Loan liên tục lắc đầu, nói khách quý đến nhà sao có thể làm việc được nhưng không ngăn nổi Quách Hoàn. Cuối cùng, Bộ Chất phải mở miệng nói, nàng mới chịu đưa Quách Hoàn tới sát vách nhà tranh, nấu nước. Lão thái thái nói giọng Hoài Nam rất nặng, từng lời nói xúc động của bà vừa ngập tràn niềm vui, vừa hơi lộn xộn. Thật ra, Tào Bằng không hiểu nhiều, chỉ nhìn lão bà lúc khóc lúc cười, còn Bộ Chất luôn ở bên cạnh, nắm chặt tay bà, cũng hết sức xúc động.
-Ngươi nghe hiểu lão thái thái nói gì không?
Tào Bằng quay qua Trần Quần, mỉm cười hỏi.
-Ta nghe chỉ biết bà đang nói giọng của vùng Hu Thai, chứ không hiểu rõ lắm.
-Vậy ngươi có nghe được cái gì hay hay không?
Bộ Loan bèn đi nấu nước.
Bộ Loan vừa định đi, chợt nghe Tào Bằng nói:
-Quách Hoàn, ngươi đi giúp nàng một chút.
-Dạ.
Quách Hoàn dạ một tiếng, bước tới định giúp. Bộ Loan liên tục lắc đầu, nói khách quý đến nhà sao có thể làm việc được nhưng không ngăn nổi Quách Hoàn. Cuối cùng, Bộ Chất phải mở miệng nói, nàng mới chịu đưa Quách Hoàn tới sát vách nhà tranh, nấu nước. Lão thái thái nói giọng Hoài Nam rất nặng, từng lời nói xúc động của bà vừa ngập tràn niềm vui, vừa hơi lộn xộn. Thật ra, Tào Bằng không hiểu nhiều, chỉ nhìn lão bà lúc khóc lúc cười, còn Bộ Chất luôn ở bên cạnh, nắm chặt tay bà, cũng hết sức xúc động.
-Ngươi nghe hiểu lão thái thái nói gì không?
Tào Bằng quay qua Trần Quần, mỉm cười hỏi.
-Ta nghe chỉ biết bà đang nói giọng của vùng Hu Thai, chứ không hiểu rõ lắm.
-Vậy ngươi có nghe được cái gì hay hay không?
/731
|