Tào Tặc

Chương 100: Quỷ tài

/731


Sau một hồi im lặng cuối cùng việc đánh nhau ở Tây lý đã hạ màn.

Có người đoán Tào Tháo sẽ dùng thủ đoạn cứng rắn để trấn áp. Không một ai có khả năng phản bác Tào Tháo, nếu theo Tiểu đỗ luật để giải quyết vấn đề, nguyên nhân là Phục Quân sai trước, nếu có người dám chỉ trích thì hắn không chết cũng khó tránh khỏi bị lột da.

Giữ được thể diện của Hán đế, mọi người đều không ý kiến, Tào Tháo cũng không bị mất mặt. Mà tất cả mọi người người đã đoán ra thái độ của Tào Tháo, các gia tộc cũng không bị mất thể diện.

Phục Quân, Tào Chân cùng mấy người bị giam hai tháng rồi sau đó bị đánh hai mươi trượng?

Chuyện này về tình về lý Phục Hoàn chính là người bị đen đủi nhất.

Con bị đánh không nói, gia tướng bị đánh rồi xung quân làm khổ dịch, còn mất trắng một con ngựa quý, ngoài ra bị phạt ba mươi lượng vàng.

Dù vậy Phục Hoàn vẫn phải ngậm bồ hòn làm ngọt.

Qua chuyện này hắn rõ một điều, thời điểm này, Tào Tháo không kinh động triều đường, không âm thanh phản đối, ai dám đứng ra chắc chắn sẽ gặp vận đen đủi. Cũng may Tào Tháo chỉ dùng một con ngựa để cảnh cáo mà thôi.

Tào Tháo không muốn chuyện trở lên rắc rối.

Dù chỉ giết gà dọa khỉ, Phục Hoàn chính là đối tượng tốt.

Mặc hắn là hoàng thân quốc thích, ngay cả Đổng Thừa còn bị hắn liên lụy, sau lưng có chỗ dựa là Hán đế bất quá cũng chỉ là bù nhìn.

Thêm nữa Tào Tháo cũng không có dư tinh lực để tranh đấu với hắn, bây giờ chuyện quan trọng nhất trong mắt Tào Tháo chính là: chinh phạt Viên Thuật.

Nếu nghênh phụng Thiên tử thì Tào Tháo cũng phải có trách nhiệm thảo trừ phản nghịch.

Hành động xưng đế của Viên Thuật trong lòng Tào Tháo chính là đầu óc bị hỏng nặng. Có điều nếu cố đánh Viên Thuật thì tổn thất là rất lớn. Vì vậy Tào Tháo sẽ không tự mình đánh Viên Thuật mà là liên kết chư hầu. Như Tôn Sách vừa chiếm đóng Lư Giang, đánh chạy Lưu Huân, như Lữ Bố trấn thủ Hạ Bi, còn có Lưu Bị, lúc này sẽ không tự nhiên chạy tới.

Tin tức của Thiên cương đao còn chưa truyền ra ngoài.

Nhưng với Hứa Chử mà nói, lần này chính là một cái gai trong trong tâm lý, nguyên nhân rất đơn giản, câu nói của Tào Tháo với Điển Vi đã nói rõ tất cả.

Tào Tháo tặng Thiên cương đao cho Điển Vi chính cần Điển Vi là một cô thần.

Nói cách khác, dù diễn vũ thắng hay thua, cuộc chiến giữa Hứa Chử và Điển Vi đã phân thắng bại.

Kết quả là: Điển Vi thắng!

Một đêm Hứa Chử ngủ không yên.

Ngày hôm sau, Điển Vi cùng hắn trao đổi Túc vệ, tinh thần Hứa Chử rất kém.

- Trọng Khang!

Hai người trao đổi xong, Hứa Chử chuẩn bị rời đi, thì đột nhiên Điển Vi mở miệng gọi Hứa Chử một tiếng.

- Ta không muốn cùng ngươi bất hòa, cũng không nghĩ phải thật sự phân thắng bại. Ngươi và ta là thân tín của chủ công, lẽ ra chúng ta cần phải chân thành hợp tác.Chuyện của A Mãn và Đại Đầu, mong ngươi đừng trách mắng Đại Đầu. chuyện của hai người chúng ta, chúng ta tự giải quyết. Thắng nhóc Đại đầu rất được, ngươi đừng làm khó hắn.

Hứa Chử dừng một chút, hít một hơi thật sâu. Hắn quay lại, mắt trợn tròn:

- Quân Minh, 14 ngày sau diễn vũ, ta sẽ không lưu tình.

- Ta đây cũng thế!

Hai người nhìn nhau hồi lâu, đột nhiên bật cười lớn.

Không cần phải nói thêm gì, Hứa Chử liền rời đi. Hắn biết, cuộc tranh đấu giữa mình và Điển Vi, bản thân đã thua rồi. Có điều, lần cận vệ chi tranh mới chỉ đang bắt đầu.

Rời khỏi Tào phủ, Hứa Chử về nhà.

Vừa vào cửa, hắn thấy Hứa Nghi đứng ở trong viện, lặp đi lặp lại, đánh ra từng quyền.

Nhưng mà phạm vi quyền của hắn rất nhỏ, chỉ bằng nửa cánh tay, một quyền, hai quyền, động tác thô và tẻ nhạt nhưng Hứa Nghi như chìm đắm trong đó, ngay cả Hứa Chử tiến đến hắn cũng không phát hiện. Có người hầu muốn nhắc hắn thì Hứa Chử lại ra hiệu ngăn lại.

Hắn đứng một bên chăm chú nhìn Hứa Nghi luyện công

Xem hơn 10 phút, Hứa Nghi thu công, lắc đầu cười khổ.

- Phụ thân?

Hứa Nghi nhìn thấy Hứa Chử liền tỏ ra khẩn trương.

Hứa Chử hỏi:

- Ngươi vừa làm gì vậy?

- Luyện công!

- Luyện công?

Hứa Chử đứng một bên cởi giáp trụ, một bên đi tới.

- Ngươi tiến tiến lùi lùi là luyện môn công phu gì?

- Ách!

- Có gì thì nói, ngập ngừng như đàn bà vậy! Còn có, đừng nghĩ cha ngươi bảo thủ, mâu thuẫn của ta và Quân Minh là chuyện của chúng ta, không liên quan tới chuyện của hài tử các ngươi. Lần này ta xuất chinh, tất cả chuyện ngươi làm chủ công đã khen hành động của các ngươi, còn nói Tiểu bát nghĩa các ngươi rất có ý tứ.

- Phụ thân, người không trách con?

Mặt Hứa Chử nghiêm nghị:

- Nói không trách là không trách.

Hứa Nghi thở phào một hơi, tảng đá trong lòng đã đi đâu mất.

- Phụ thân, đây là công phu con học trong nhà lao, nhìn bát đệ luyện rất tốt.

- Bát đệ?

- À. Đó chính là người nhỏ tuổi nhất trong 8 người kết nghĩa. Cha! Đừng coi thường A Phúc nhỏ tuổi, hắn rất có kiến thức, đặc biệt bộ quyền này uy lực cực kỳ mãnh liệt, Lão tứ Chu Tán chịu không được một quyền, bị bát đệ đánh bay ra ngoài.

Hứa Nghi kể chuyện lủng củng, Hứa Chử nghe muốn hồ đồ.

- A Phúc nào?

- Là con của Tào sư phụ, tên là Tào Bằng, năm nay 14 tuổi.

- Con của Tào sư phụ?

Trong mắt của Hứa Chử lộ ra kinh ngạc, khuôn mặt nở một nụ cười.

- Hắn luyện quyền gì?

- Con không biết định hỏi nhưng không quá tiện. Cha, loại quyền pháp này rất thú vị. Loại quyền này một quyền, một bước trong phạm vi rất nhỏ nhưng uy lực rất lớn, ngay cả A Mãn cũng nói A Phúc rất lợi hại.

/731

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status