Tân Nương Nóng Bỏng

Chương 20 - Chương 6.3

/31


Tức giận khác thường, thực sự sẽ làm cho người ta đánh mất lý trí sao?

Bão cát đi qua, sa mạc lại có vẻ hoàn toàn yên tĩnh, trời xanh mây trắng, gió êm sóng lặng, nếu không phải cơ thể trải qua kỳ cảnh, ai có thể liên tưởng gió lớn kinh người muốn phá hủy cả vùng đất với cảnh tượng trước mắt, một giây kém thôi mà khác xa nhau như thế, đây tất cả đều là ý chỉ của thượng đế sao?

Abraham chở Thiên Uy cùng Vũ Tiệp đi về thành, tốc độ của nó rất chậm chạp, có lẽ là băn khoăn đến thương thế của cô!

Lửa giận của Thiên Uy chưa tiêu, cho nên anh nằm ở trên lưng Abraham , tư thế như vậy sẽ hút vào nhiều cát vàng hơn khi ngựa chạy, mà cô bị thương rất nặng cũng căn bản không thể ngồi!

Toàn bộ phần lưng của Vũ Tiệp sưng đỏ đầy vết máu, Thiên Uy cố ý để cho cô nằm, khiến ánh mặt trời nóng bỏng chiếu lên, tiếp tục phơi nướng lưng, cùi chỏ, cổ ngọc. . . . . . của cô. Trừng phạt có thể kết thúc lúc nào?

Tòa thành đứng sững ở phía trước, người làm nhìn thấy tộc trưởng bình an trở về, mọi người vỗ tay trầm trồ khen ngợi, cũng rối rít chạy đến nghênh đón tộc trưởng.

Thiên Uy ngồi ở trên lưng ngựa, uy phong lẫm liệt nhìn chăm chú mọi người từ trên cao, tiếp nhận lời khen ngợi của mọi người đối với sự anh dũng hơn người, cơ trí phi phàm, tránh thoát một kiếp này của anh.

Mà Vũ Tiệp nằm ở trên lưng ngựa thì vết thương chồng chất. Dĩ nhiên mọi người chẳng quan tâm tới cô, bất luận xảy ra ra chuyện gì, cô đều bị trừng phạt đúng tội. Lỗ Lạp, ôm cô ấy đến trong phòng ngủ, không có lệnh của tôi, không cho phép cô ấy thấy bất luận kẻ nào.

Vâng! Lộ Lạp lập tức làm theo, ôm Vũ Tiệp xuống lưng ngựa, ngay sau đó phát hiện toàn thân Vũ Tiệp trừ đất cát vừa dầy vừa nặng bên ngoài ra, còn có vết máu loang lổ cùng vết roi.

Thấy được ánh mắt đồng tình của Lỗ Lạp, giọng nói Thiên Uy lạnh lùng vang lên: Không cho phép rửa sạch cho cô ấy, không cho phép chữa trị cho cô ấy, đây là cô ấy gieo gió gặt bão, biết không? Lỗ Lạp! Anh nhất định phải làm cho Vũ Tiệp nhớ kỹ lần Dạy dỗ này.

Đã biết. Lỗ Lạp lên tiếng, nhanh chóng ôm cô lên lầu.

Tiếp đó, đang lúc mọi người ở dưới trợn mắt hốc mồm, nghẹn họng nhìn trân trối, tộc trưởng lại quất con ngựa Abraham anh yêu mến nhất.

Ở sa mạc trong những năm này, thành thật mà nói, tộc trưởng không yêu ai, cũng không thương ai, hoàn toàn cô đơn chung tình với con tuấn mã “Arabham” này. Abraham là thứ mà Đông Vương Thiên Uy thích nhất, mà sức mạnh cùng sự nhạy bén của nó, cũng quả thật đáng giá để chủ nhân yêu tha thiết. Nó đi theo Thiên Uy gần bảy năm, bình thường Thiên Uy chăm sóc nó có thể nói là cẩn thận, không muốn để cho nó chịu một chút thương tích nào, mà nay —— anh lại muốn đích thân xử phạt con ngựa Trung thành với anh nhất?

Mày phản bội ta! Mày lại dám phản bội ta! Hai mắt Thiên Uy lóe ra tia máu cùng hận ý nồng đậm, anh khẽ cắn răng, căm hận nói: ‘ Abraham ’, lần này mày thật quá đáng, lúc trước ta đã tha


/31

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status