[Tản Mạn] Tuổi Thanh Xuân

Chương 12 - Nhớ

/54


Tôi nhớ quãng thời gian ấy, thời gian có cậu và những người bạn bên cạnh những kỉ niệm đẹp.

Thật hạnh phúc làm sao. Nhưng rồi quá khứ chỉ là quá khứ, nó không là hiện tại và cũng không là tương lai.

Tôi với những người bạn đó bây giờ có thể được gọi là những người dưng với nhau, lạnh lùng hay tảng lờ nhau để mà sống.

Tôi thật không hiểu, chẳng lẽ tôi khác thế sao mà các cậu ai cũng đều lựa chọn cách rời xa tôi và lảng lờ nhau như vậy.

Có những thứ khi nghĩ lại cảm thấy mình hạnh phúc biết bao nhiêu nhưng cũng có nhiều thứ khi nhớ lại mà thấy con tim mình đau nhói.

Thời gian là liều thuốc độc, nó cho ta thử nghiệm, cho ta hạnh phúc, thoải mái rồi sau đó đạp ta một cách đau điếng và rồi có thể để lại vết sẹo lớn mà ta cần thuốc giải, không thể phủ nhận thời gian cũng chính là nó.

Đau thật đấy nhưng rồi sẽ ổn mà.

Cứ nhớ rồi để khi nghĩ lại cảm thấy dường như bản thân mình chưa từng bỏ qua kỉ niệm đó.

Trong đắng luôn có ngọt, trong ngọt luôn có đắng.

Riết rồi thành quen được mà.

Chỉ vậy thôi.

Biên Hoà

Ngày nắng, 05/06/2014

/54

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status