Chương 53: Không đành lòng
Con ngươi Sở Luật càng ngày càng mờ, rõ ràng trong miệng của anh đã không có nước, thế nhưng cô vẫn đang hút, thậm chí, đầu lưỡi còn đang không ngừng đuổi theo môi anh.
"Người phụ nữ, đây chính cô tự tìm, tôi sẽ không quản cô có bị bệnh hay không: " Dục vọng của anh đã bị chống lên, chưa từng có một người phụ nữ nào giống cô, chỉ là răng môi khẽ chạm, liền có thể để anh xúc động như vậy, thậm chí, còn không tính là một cái hôn chân chính.
Tay của anh đặt ở trên đỉnh đầu cô, đưa cô càng thêm ép tiến vào chính mình, đè sâu lại môi cô, bắt đầu công thành đoạt đất, muốn ngừng mà không được.
Môi rất ngọt, thật mềm. Tay của anh cách quần áo dùng sức xoa mềm non của cô, tuy cũng không tính lớn, thậm chí không có lớn bằng một nửa bất kỳ người phụ nữ nào của anh, nhưng lại vô cùng mềm, mềm không thể nghĩ, để gốc rễ của anh liền không bỏ được.
Hạ Nhược Tâm chỉ đáp lại anh theo bản năng, hai môi lưỡi không ngừng quấn cùng nhau, cũng là dây dưa ham muốn sâu nhất chân thật nhất trong nội tâm.
Chỉ là lúc này Hạ Nhược Tâm lại giãy giụa, thỉnh thoảng dãy dụa thâ thể trong ngực anh. Sở Luật ngăn chặn cô thật chặt, muốn cảm giác ngọt ngào của cô lần nữa.
"Không muốn, Sở Luật..." Đôi mắt của cô tuy không mở ra, thế nhưng, anh lại thấy được trong mắt chậm rãi rơi xuống nước mắt, trong suốt như thế, đau khổ như thế.
"Cô không muốn cùng tôi lên giường như thế, xem như cả lúc ý thức không rõ, cô vẫn kháng cự tôi sao?" Ngón tay của anh mơn trớn mặt cô, môi cô bị anh hôn sưng đỏ, mà bộ đồ này, đã cởi một nửa, thân thể trắng nõn mê người ngay trước mắt anh, anh là một người đàn ông bình thường, anh muốn cô, điên cuồng muốn.
Nhưng không biết vì cái gì, lần này anh lại dừng tay lại, ngón tay vuốt nhè nhẹ môi của cô, cứ như vậy không biết mình đang làm cái gì, lại muốn làm gì "Nói cho tôi biết, vì sao không muốn?" Biết rõ, hiện tại ý thức cô không rõ, chỉ là, anh lại hèn hạ muốn biết nguyên nhân.
Bời vì, lúc này, cô không có khả năng nói láo.
"Nói cho tôi biết, cô yêu Sở Luật sao?"
Nước mắt Hạ Nhược Tâm lại rơi càng nhiều, mặc dù vô thức lẩm bẩm, nhưng một loại yêu đau lòng cũng không có giảm bớt, giống như ghi tạc trong linh hồn của cô, có lẽ sẽ cùng cô ngủ say trong quan tài.
"Yêu..." Cô nắm chặt áo trước ngực, cô chỉ cảm giác thân thể mình như có băng lửa cùng lúc, một lúc lạnh, một lúc nóng, nóng lạnh khó nhịn, đúng vậy, cô yêu, cho dù là ý thức không rõ, cô vẫn nhớ, cô yêu người đàn ông này, yêu hèn mọn, cũng yêu không có tôn nghiêm : "Như vậy vì sao không nguyện ý cho tôi?" Tay của anh đặt ở bên hông của cô, trêu chọc giống như vỗ về. Lại để sắc mặt Hạ Nhược Tâm càng đỏ, không có tái nhợt như ban ngày.
"Tôi không muốn anh ấy, không cần anh ấy nữa : "Đầu Hạ Nhược Tâm không ngừng lắc, cũng không ngừng giãy dụa : " Tôi không muốn, anh ấy chạm qua người phụ nữ khác, anh ấy hôn qua người phụ nữ khác, bẩn..."
Cô thống khổ co rụt thân thể của mình, chỉ là người đàn ông này lại cô định cô thật chặt, cô chỉ có thể thỉnh thoảng mở môi của mình, lẩm bẩm từng tiếng thống khổ, lần đầu tiên để Sở Luật có một loại ngột ngạt không nói được.
Tim của anh, vậy mà đau.
Người phụ nữ dưới thân xưa nay sẽ không chủ động nghênh hợp anh, thậm chí cô cự tuyệt anh, thậm chí còn đang khóc.
/2252
|