Tả Đăng Phong cất hộp sắt cẩn thận, mới xoay người đi theo ra ngoài, trở về mặt đất, ba người lập tức thu dọn khởi hành, lần này đi thẳng về hướng đông bắc, vị trí đó có thể càng nhanh hơn rời đi sa mạc.
Hoàn thành nhiệm vụ, Đại Đầu và Vạn Tiểu Đường rất hưng phấn, Tả Đăng Phong lại chẳng thấy có gì kích động, chuyến đi này quá đơn giản với hắn, hoàn thành chẳng có gì lạ.
Trên đường vẫn có tử thi và dã thú đuổi theo và công kích, nhưng chẳng tạo ra chút trở ngại nào với hai kẻ tu đạo đã vượt qua thiên kiếp, ba người vừa đi vừa tìm nước uống, trở về sân bay Cairo, máy bay đã được đổ đầy xăng, Vạn Tiểu Đường khởi động máy bay, bay lên không.
Đường về không gặp gì bất ngờ, trước khi hết xăng, máy bay đã an toàn hạ xuống sân bay Trịnh Châu, vào giờ tý nửa đêm.
"Hai người đi về trước đi, tôi có chút việc phải làm." Tả Đăng Phong đưa hai người tới một thôn cách Tử Dương quan mười dặm.
"Tả chân nhân, chừng nào ngài quay lại?" Đại Đầu hỏi.
"Sáng sớm mai, hai người đi đi." Tả Đăng Phong xua tay.
"Tả chân nhân, ngài cẩn thận, chúng tôi đi về trước." Vạn Tiểu Đường chào từ biệt.
Tả Đăng Phong nhìn hai người đi rồi, mới tóm lấy một thi thể đi vào một căn nhà. Đây là thi thể một phụ nữ trẻ tuổi, bị trúng độc rất sâu, không ngừng gào thét muốn cắn hắn.
Tả Đăng Phong không đóng băng thi thể, mà tìm dây cột chặt hai tay nó lại, móc thân hóa nhân ra, bỏ vào nước ngâm, hắn muốn làm một thí nghiệm, xem thân hóa nhân có tác dụng gì.
Đạo nhân áo tím từng nói những tử thi này bị thiếu hụt tam hồn, còn Đại Đầu lại bảo tử thi này ba hồn bảy vía đều còn hoàn chỉnh, đây là điều đáng ngờ thứ nhất, điều đáng ngờ thứ hai là nước đen Kim tự tháp trong lòng đất xảy ra chiến tranh hạt nhân đã bị mất tính ăn mòn vốn có, cho thấy bệnh độc do người Nhật nghiên cứu chế tạo ra và thân hóa nhân có tác dụng trung hòa nhất định, tổng hợp hai điều lại, Tả Đăng Phong sinh ra nghi ngờ với động cơ Đạo nhân áo tím muốn đi tìm ba món đồ kia.
Sau một nén nhang, Tả Đăng Phong lấy nước ngâm thân hóa nhân đổ vào miệng Nữ Thi, rồi lùi lại xem kết quả.
Nữ Thi có biến đổi rất nhanh, chỉ trong nháy mắt, đôi mắt đỏ sậm đã chuyển dần sang trắng đen rõ ràng, răng nanh nhanh chóng biến mất, mười ngón tay trở lại bình thường, màu da cũng trắng trở lại.
"Cứu mạng." Nữ Thi mờ mịt nhìn quanh, vô thức bật thốt.
Tả Đăng Phong cau mày, Nữ Thi mờ mịt nhìn quanh cho thấy nó đã mất đi năng lực nhìn ban đêm, có thể nói chuyện, cho thấy nó đã không còn là tử thi, mà là người sống.
Tả Đăng Phong chưa kịp nói gì, Nữ Thi đã bị thất khiếu phun máu, máu tươi phun ra, Tả Đăng Phong chưa kịp làm gì, Nữ Thi đã đổ ập xuống đất.
Tả Đăng Phong cảm thấy trời đất quay cuồng, thí nghiệm đã xác nhận suy đoán của hắn. Thân hóa nhân có thể chữa trị, cứu tử thi bị trúng bệnh độc, nhưng chưa thể cứu sống là vì thân hóa nhân phải kết hợp với những thứ khác nữa mới phát huy được hiệu quả. Như vậy, Đạo nhân áo tím đã lừa hắn, họ sưu tầm ba món đồ kia không phải để chế tạo máy thời gian, mà là để phối chế thuốc giải tiêu diệt bệnh độc, cứu vớt con người trên Địa cầu.
Tả Đăng Phong nghiêng người dựa vào góc tường thở mạnh, hắn Đạo nhân áo tím đi tìm đồ là vì Đạo nhân áo tím đã hứa chuyện thành công, sẽ đưa hắn về thời kỳ Dân quốc, nhưng bây giờ xem ra Đạo nhân áo tím đã nói dối, Tử Dương quan căn bản không có máy thời gian, hắn sẽ không thể về lại thời Thời kì Dân quốc, sẽ không còn được gặp lại Vu Tâm Ngữ.
Tả Đăng Phong không thấy giận dữ vì bị lừa dối, mà chỉ cảm thấy bi ai. Trên đời này, hai người phụ nữ đối xử thật tâm với hắn đều đã rời đi, hắn chỉ còn lại chưa tới nửa năm tuổi thọ, người của Tử Dương quan biết mệnh hắn không còn dài, vậy mà vẫn lợi dụng hắn.
“Tôi đã sắp chết, sao các người còn nhẫn tâm gạt tôi!" Tả Đăng Phong ôm Thập Tam khóc rống, hi vọng đã mất, mất hết cả niềm tin.
Hắn khóc chưa được bao lâu, đã bị tiếng tử thi nghe âm thanh mà tới cắt đứt, Tả Đăng Phong chảy nước mắt đứng lên, đánh bay tất cả tử thi xông vào, rồi lăng không bay bắc. Thân hóa nhân là do hắn tìm tới, hắn sẽ không để nó lại cho kẻ đã lừa dối hắn, hắn muốn đoạt lại thân hóa nhân, để người của toàn thế giới phải chôn cùng hắn.
Tả Đăng Phong ẩn giấu hơi thở, nhanh chóng tìm thấy chiếc xe chở Đại Đầu và Vạn Tiểu Đường.
Tả Đăng Phong đột nhiên dừng lại, hắn nhớ ra Vạn Tiểu Đường đã từng nói thân hóa nhân là được dùng trong lĩnh vực laser và hàng không, Vạn Tiểu Đường là Tử Dương quan mượn từ nơi khác đến để giúp đỡ, trước giờ chưa hề tiếp xúc với người của Tử Dương quan, lời nói của cô tin tưởng được, nếu cô đã nói thân hóa nhân là dùng trong lĩnh vực laser và hàng không, thì có nghĩa thân hóa nhân quả thật có thể dùng được để chế tạo máy thời gian.
Nghĩ vậy, Tả Đăng Phong không đuổi theo nữa, hắn không xác định được Tử Dương quan rốt cuộc tìm thân hóa nhân là để cứu người hay để chế tạo máy thời gian, nhất định phải xác nhận cho chính xác xong rồi mới tính tiếp.
Tuy đã lại nảy sinh lòng hi vọng, Tả Đăng Phong vẫn không thấy vui. Đạo nhân áo tím tu vi tinh thâm, ông ta không thể không nhìn ra ba hồn bảy vía vẫn còn trong người tử thi, nhưng ông ta lại nói dối hắn để hắn không nghĩ những người này còn có thể cứu sống được, để hắn khỏi sinh ra nghi ngờ.
Tả Đăng Phong quay trở vào trong thành phố, hắn phải tìm thư viện xác định công dụng cụ thể của thân hóa nhân.
Trong thành phố người chết khắp nơi, chẳng khác gì Địa ngục, Tả Đăng Phong tìm bản đồ thành phố trước, dò theo bản đồ tìm ra thư viện, đến canh năm thì tìm được thư tịch tương quan, xác định được công dụng của thân hóa nhân. Đây là một dạng vật chất được làm từ si-lic, bản thân có chứa kịch độc, có tính phóng xạ nhất định, vì tinh luyện nó cực kỳ khó khăn, nên chỉ được dùng một ít trong lĩnh vực hàng không cao cấp và lĩnh vực laser mà thôi.
Đọc đã đời mà Tả Đăng Phong vẫn không tài nào xác định được mục đích thật sự của người Tử Dương quan, bây giờ chỉ có biết bước kế tiếp cần tìm kim loại gì mới có thể suy đoán ra động cơ thật sự của đối phương.
Tả Đăng Phong cất mấy quyển sách kia vào trong rương gỗ, rồi đi tìm nước, hắn phải chuẩn bị cho mình, nếu đối phương thật sự lừa hắn, hắn sẽ làm cho cá chết lưới rách, ngọc đá cùng vỡ.
Sáng sớm, Tả Đăng Phong quay lại Tử Dương quan.
Người Tử Dương quan thấy hắn trở về, lập tức bước ra đón tiếp.
"Tả chân nhân cực khổ rồi, mời vào chính điện dâng trà." Đạo nhân áo tím mỉm cười.
"Không cần, xin chưởng giáo nói cho tôi biết bước kế tiếp phải tìm gì, tôi muốn đi tới Bắc cực ngay." Tả Đăng Phong bình tĩnh nói, hắn không cần phải điều chỉnh nét mặt, vì mặt hắn vốn lúc nào cũng đã sa sầm.
"Không vội, dù sao cũng phải nghỉ ngơi mấy ngày, lên đi, để tôi giới thiệu gia quyến của tôi cho ngài quen." Đạo nhân áo tím mời khách.
Tả Đăng Phong ngẩng đầu nhìn Đạo nhân áo tím, rồi ngồi xuống cạnh phòng gác cổng.
"Các người đi lên trước đi, bưng điểm tâm cho Tả chân nhân xuống đây." Đạo nhân áo tím phất tay nói với người ban nãy ra đón tiếp Tả Đăng Phong.
"Chưởng giáo, món đồ tiếp theo là gì?" Tả Đăng Phong hỏi.
"Một thứ kim loại màu đen, nói chính xác là một khối thiên thạch màu đen." Đạo nhân áo tím đốt một điếu thuốc-.
"Theo Vạn Tiểu Đường nói, thân hóa nhân vừa tìm được là dùng trong lĩnh vực laser và hàng không, có liên quan tới lý luận thuyết gia tốc tương đối, còn khối thiên thạch này thành phần chủ yếu là gì, có cái nào khác thay thế được không?" Tả Đăng Phong hỏi, hắn lôi Vạn Tiểu Đường ra cốt chỉ để đối phương khỏi nghi ngờ.
"Tới giờ chúng tôi cũng chưa biết khối thiên thạch này cụ thể có thành phần gì." Đạo nhân áo tím lắc đầu trả lời.
"Không biết nó có thành phần gì, làm sao ngài biết nó có tác dụng gì?" Tả Đăng Phong cau mày.
"Việc này nói ra rất dài. Đội khảo sát khoa học của quốc gia từng Bắc cực nhìn thấy một khúc gỗ, khúc gỗ này có chất liệu vô cùng kỳ lạ, họ đã cẩn thận nghiên cứu nó, thấy nó khi nhận độ phóng xạ mạnh đến một mức độ nhất định sẽ sinh ra biến đổi lý tính. Chúng tôi là dựa vào mức độ chịu đựng phóng xạ của khúc gỗ đó, suy đoán ra hòn đảo gần nơi nó lúc trước có loại thiên thạch này. Thiên thạch này là vật liệu chúng tôi nhất định phải có để chế tạo hạt gia tốc cơ bản, hiện giờ chúng tôi đã nhờ vào vệ tinh, xác định được mấy vị trí." Đạo nhân áo tím giải thích.
“Tôi có thể xem khúc gỗ đó được không?" Tả Đăng Phong lấy bình rượu ra uống một hớp.
"Khúc gỗ không có đây, chúng tôi chỉ có tư liệu, tôi đi lấy tư liệu cho cậu, cậu vào trong nhà ngồi trước đi." Đạo nhân áo tím xoay người bước đi.
Tả Đăng Phong không vào nhà, mà vẫn ngồi ngoài phòng gác cổng chờ đợi, Đạo nhân áo tím tuy vẻ mặt vẫn bình thường, nhưng trong lời nói lại có chỗ mơ hồ, cuối cùng vẫn không nói ra trong thiên thạch đó rốt cuộc chứa nguyên tố gì.
Tả Đăng Phong vừa uống rượu, vừa vuốt ve Thập Tam, nếu Đạo nhân áo tím không đưa ra được giải thích hợp lý, hắn và Thập Tam sẽ cho tất cả cùng chết ngay hôm nay.
"Đây là báo cáo phân tích của khúc gỗ." một lúc sau, Đạo nhân áo tím cầm mấy trang giấy quay lại.
Tả Đăng Phong cầm xem. Báo cáo tổng cộng có ba trang, tờ thứ nhất là mô tả hình dạng của khúc gỗ, Tả Đăng Phong liếc sơ qua, thấy mặt cắt ngang của khúc gỗ rộng tới ba mét, có nghĩa khúc gỗ này được cắt ra từ một cái cây cực to, sao Bắc cực lại có được cái cây to tới vậy?
Tờ thứ hai và thứ ba là ghi kết quả phân tích, đều sử dụng ký hiệu hóa học. Tả Đăng Phong đọc lướt qua, thấy trong đó có một loại axit có hàm lượng cao hơn bình thường hơn một ngàn lần.
“Tôi muốn ngủ." Tả Đăng Phong trả báo cáo phân tích lại cho Đạo nhân áo tím, đứng lên đi vào phòng gác cổng.
Đạo nhân áo tím lập tức sai người dọn giường chiếu, Tả Đăng Phong đóng cửa, mở rương gỗ, tìm sách dò cái chất axit kia, một lúc sau tìm thấy, đây là một loại chất kích thích, có thể khiến cho thực vật sinh trưởng nhanh chóng.
Đến lúc này Tả Đăng Phong đã tin chắc Đạo nhân áo tím không hề chế tạo máy thời gian, ông ta tìm đồ là để thay đổi hoàn cảnh hiện giờ mà thôi.
Tả Đăng Phong hoàn toàn nổi giận, tháo hết nước dự trữ trong rương gỗ, điều khiển cho chúng chảy quanh mình, rồi đánh bay cửa phòng, chậm rãi bước ra...
Hoàn thành nhiệm vụ, Đại Đầu và Vạn Tiểu Đường rất hưng phấn, Tả Đăng Phong lại chẳng thấy có gì kích động, chuyến đi này quá đơn giản với hắn, hoàn thành chẳng có gì lạ.
Trên đường vẫn có tử thi và dã thú đuổi theo và công kích, nhưng chẳng tạo ra chút trở ngại nào với hai kẻ tu đạo đã vượt qua thiên kiếp, ba người vừa đi vừa tìm nước uống, trở về sân bay Cairo, máy bay đã được đổ đầy xăng, Vạn Tiểu Đường khởi động máy bay, bay lên không.
Đường về không gặp gì bất ngờ, trước khi hết xăng, máy bay đã an toàn hạ xuống sân bay Trịnh Châu, vào giờ tý nửa đêm.
"Hai người đi về trước đi, tôi có chút việc phải làm." Tả Đăng Phong đưa hai người tới một thôn cách Tử Dương quan mười dặm.
"Tả chân nhân, chừng nào ngài quay lại?" Đại Đầu hỏi.
"Sáng sớm mai, hai người đi đi." Tả Đăng Phong xua tay.
"Tả chân nhân, ngài cẩn thận, chúng tôi đi về trước." Vạn Tiểu Đường chào từ biệt.
Tả Đăng Phong nhìn hai người đi rồi, mới tóm lấy một thi thể đi vào một căn nhà. Đây là thi thể một phụ nữ trẻ tuổi, bị trúng độc rất sâu, không ngừng gào thét muốn cắn hắn.
Tả Đăng Phong không đóng băng thi thể, mà tìm dây cột chặt hai tay nó lại, móc thân hóa nhân ra, bỏ vào nước ngâm, hắn muốn làm một thí nghiệm, xem thân hóa nhân có tác dụng gì.
Đạo nhân áo tím từng nói những tử thi này bị thiếu hụt tam hồn, còn Đại Đầu lại bảo tử thi này ba hồn bảy vía đều còn hoàn chỉnh, đây là điều đáng ngờ thứ nhất, điều đáng ngờ thứ hai là nước đen Kim tự tháp trong lòng đất xảy ra chiến tranh hạt nhân đã bị mất tính ăn mòn vốn có, cho thấy bệnh độc do người Nhật nghiên cứu chế tạo ra và thân hóa nhân có tác dụng trung hòa nhất định, tổng hợp hai điều lại, Tả Đăng Phong sinh ra nghi ngờ với động cơ Đạo nhân áo tím muốn đi tìm ba món đồ kia.
Sau một nén nhang, Tả Đăng Phong lấy nước ngâm thân hóa nhân đổ vào miệng Nữ Thi, rồi lùi lại xem kết quả.
Nữ Thi có biến đổi rất nhanh, chỉ trong nháy mắt, đôi mắt đỏ sậm đã chuyển dần sang trắng đen rõ ràng, răng nanh nhanh chóng biến mất, mười ngón tay trở lại bình thường, màu da cũng trắng trở lại.
"Cứu mạng." Nữ Thi mờ mịt nhìn quanh, vô thức bật thốt.
Tả Đăng Phong cau mày, Nữ Thi mờ mịt nhìn quanh cho thấy nó đã mất đi năng lực nhìn ban đêm, có thể nói chuyện, cho thấy nó đã không còn là tử thi, mà là người sống.
Tả Đăng Phong chưa kịp nói gì, Nữ Thi đã bị thất khiếu phun máu, máu tươi phun ra, Tả Đăng Phong chưa kịp làm gì, Nữ Thi đã đổ ập xuống đất.
Tả Đăng Phong cảm thấy trời đất quay cuồng, thí nghiệm đã xác nhận suy đoán của hắn. Thân hóa nhân có thể chữa trị, cứu tử thi bị trúng bệnh độc, nhưng chưa thể cứu sống là vì thân hóa nhân phải kết hợp với những thứ khác nữa mới phát huy được hiệu quả. Như vậy, Đạo nhân áo tím đã lừa hắn, họ sưu tầm ba món đồ kia không phải để chế tạo máy thời gian, mà là để phối chế thuốc giải tiêu diệt bệnh độc, cứu vớt con người trên Địa cầu.
Tả Đăng Phong nghiêng người dựa vào góc tường thở mạnh, hắn Đạo nhân áo tím đi tìm đồ là vì Đạo nhân áo tím đã hứa chuyện thành công, sẽ đưa hắn về thời kỳ Dân quốc, nhưng bây giờ xem ra Đạo nhân áo tím đã nói dối, Tử Dương quan căn bản không có máy thời gian, hắn sẽ không thể về lại thời Thời kì Dân quốc, sẽ không còn được gặp lại Vu Tâm Ngữ.
Tả Đăng Phong không thấy giận dữ vì bị lừa dối, mà chỉ cảm thấy bi ai. Trên đời này, hai người phụ nữ đối xử thật tâm với hắn đều đã rời đi, hắn chỉ còn lại chưa tới nửa năm tuổi thọ, người của Tử Dương quan biết mệnh hắn không còn dài, vậy mà vẫn lợi dụng hắn.
“Tôi đã sắp chết, sao các người còn nhẫn tâm gạt tôi!" Tả Đăng Phong ôm Thập Tam khóc rống, hi vọng đã mất, mất hết cả niềm tin.
Hắn khóc chưa được bao lâu, đã bị tiếng tử thi nghe âm thanh mà tới cắt đứt, Tả Đăng Phong chảy nước mắt đứng lên, đánh bay tất cả tử thi xông vào, rồi lăng không bay bắc. Thân hóa nhân là do hắn tìm tới, hắn sẽ không để nó lại cho kẻ đã lừa dối hắn, hắn muốn đoạt lại thân hóa nhân, để người của toàn thế giới phải chôn cùng hắn.
Tả Đăng Phong ẩn giấu hơi thở, nhanh chóng tìm thấy chiếc xe chở Đại Đầu và Vạn Tiểu Đường.
Tả Đăng Phong đột nhiên dừng lại, hắn nhớ ra Vạn Tiểu Đường đã từng nói thân hóa nhân là được dùng trong lĩnh vực laser và hàng không, Vạn Tiểu Đường là Tử Dương quan mượn từ nơi khác đến để giúp đỡ, trước giờ chưa hề tiếp xúc với người của Tử Dương quan, lời nói của cô tin tưởng được, nếu cô đã nói thân hóa nhân là dùng trong lĩnh vực laser và hàng không, thì có nghĩa thân hóa nhân quả thật có thể dùng được để chế tạo máy thời gian.
Nghĩ vậy, Tả Đăng Phong không đuổi theo nữa, hắn không xác định được Tử Dương quan rốt cuộc tìm thân hóa nhân là để cứu người hay để chế tạo máy thời gian, nhất định phải xác nhận cho chính xác xong rồi mới tính tiếp.
Tuy đã lại nảy sinh lòng hi vọng, Tả Đăng Phong vẫn không thấy vui. Đạo nhân áo tím tu vi tinh thâm, ông ta không thể không nhìn ra ba hồn bảy vía vẫn còn trong người tử thi, nhưng ông ta lại nói dối hắn để hắn không nghĩ những người này còn có thể cứu sống được, để hắn khỏi sinh ra nghi ngờ.
Tả Đăng Phong quay trở vào trong thành phố, hắn phải tìm thư viện xác định công dụng cụ thể của thân hóa nhân.
Trong thành phố người chết khắp nơi, chẳng khác gì Địa ngục, Tả Đăng Phong tìm bản đồ thành phố trước, dò theo bản đồ tìm ra thư viện, đến canh năm thì tìm được thư tịch tương quan, xác định được công dụng của thân hóa nhân. Đây là một dạng vật chất được làm từ si-lic, bản thân có chứa kịch độc, có tính phóng xạ nhất định, vì tinh luyện nó cực kỳ khó khăn, nên chỉ được dùng một ít trong lĩnh vực hàng không cao cấp và lĩnh vực laser mà thôi.
Đọc đã đời mà Tả Đăng Phong vẫn không tài nào xác định được mục đích thật sự của người Tử Dương quan, bây giờ chỉ có biết bước kế tiếp cần tìm kim loại gì mới có thể suy đoán ra động cơ thật sự của đối phương.
Tả Đăng Phong cất mấy quyển sách kia vào trong rương gỗ, rồi đi tìm nước, hắn phải chuẩn bị cho mình, nếu đối phương thật sự lừa hắn, hắn sẽ làm cho cá chết lưới rách, ngọc đá cùng vỡ.
Sáng sớm, Tả Đăng Phong quay lại Tử Dương quan.
Người Tử Dương quan thấy hắn trở về, lập tức bước ra đón tiếp.
"Tả chân nhân cực khổ rồi, mời vào chính điện dâng trà." Đạo nhân áo tím mỉm cười.
"Không cần, xin chưởng giáo nói cho tôi biết bước kế tiếp phải tìm gì, tôi muốn đi tới Bắc cực ngay." Tả Đăng Phong bình tĩnh nói, hắn không cần phải điều chỉnh nét mặt, vì mặt hắn vốn lúc nào cũng đã sa sầm.
"Không vội, dù sao cũng phải nghỉ ngơi mấy ngày, lên đi, để tôi giới thiệu gia quyến của tôi cho ngài quen." Đạo nhân áo tím mời khách.
Tả Đăng Phong ngẩng đầu nhìn Đạo nhân áo tím, rồi ngồi xuống cạnh phòng gác cổng.
"Các người đi lên trước đi, bưng điểm tâm cho Tả chân nhân xuống đây." Đạo nhân áo tím phất tay nói với người ban nãy ra đón tiếp Tả Đăng Phong.
"Chưởng giáo, món đồ tiếp theo là gì?" Tả Đăng Phong hỏi.
"Một thứ kim loại màu đen, nói chính xác là một khối thiên thạch màu đen." Đạo nhân áo tím đốt một điếu thuốc-.
"Theo Vạn Tiểu Đường nói, thân hóa nhân vừa tìm được là dùng trong lĩnh vực laser và hàng không, có liên quan tới lý luận thuyết gia tốc tương đối, còn khối thiên thạch này thành phần chủ yếu là gì, có cái nào khác thay thế được không?" Tả Đăng Phong hỏi, hắn lôi Vạn Tiểu Đường ra cốt chỉ để đối phương khỏi nghi ngờ.
"Tới giờ chúng tôi cũng chưa biết khối thiên thạch này cụ thể có thành phần gì." Đạo nhân áo tím lắc đầu trả lời.
"Không biết nó có thành phần gì, làm sao ngài biết nó có tác dụng gì?" Tả Đăng Phong cau mày.
"Việc này nói ra rất dài. Đội khảo sát khoa học của quốc gia từng Bắc cực nhìn thấy một khúc gỗ, khúc gỗ này có chất liệu vô cùng kỳ lạ, họ đã cẩn thận nghiên cứu nó, thấy nó khi nhận độ phóng xạ mạnh đến một mức độ nhất định sẽ sinh ra biến đổi lý tính. Chúng tôi là dựa vào mức độ chịu đựng phóng xạ của khúc gỗ đó, suy đoán ra hòn đảo gần nơi nó lúc trước có loại thiên thạch này. Thiên thạch này là vật liệu chúng tôi nhất định phải có để chế tạo hạt gia tốc cơ bản, hiện giờ chúng tôi đã nhờ vào vệ tinh, xác định được mấy vị trí." Đạo nhân áo tím giải thích.
“Tôi có thể xem khúc gỗ đó được không?" Tả Đăng Phong lấy bình rượu ra uống một hớp.
"Khúc gỗ không có đây, chúng tôi chỉ có tư liệu, tôi đi lấy tư liệu cho cậu, cậu vào trong nhà ngồi trước đi." Đạo nhân áo tím xoay người bước đi.
Tả Đăng Phong không vào nhà, mà vẫn ngồi ngoài phòng gác cổng chờ đợi, Đạo nhân áo tím tuy vẻ mặt vẫn bình thường, nhưng trong lời nói lại có chỗ mơ hồ, cuối cùng vẫn không nói ra trong thiên thạch đó rốt cuộc chứa nguyên tố gì.
Tả Đăng Phong vừa uống rượu, vừa vuốt ve Thập Tam, nếu Đạo nhân áo tím không đưa ra được giải thích hợp lý, hắn và Thập Tam sẽ cho tất cả cùng chết ngay hôm nay.
"Đây là báo cáo phân tích của khúc gỗ." một lúc sau, Đạo nhân áo tím cầm mấy trang giấy quay lại.
Tả Đăng Phong cầm xem. Báo cáo tổng cộng có ba trang, tờ thứ nhất là mô tả hình dạng của khúc gỗ, Tả Đăng Phong liếc sơ qua, thấy mặt cắt ngang của khúc gỗ rộng tới ba mét, có nghĩa khúc gỗ này được cắt ra từ một cái cây cực to, sao Bắc cực lại có được cái cây to tới vậy?
Tờ thứ hai và thứ ba là ghi kết quả phân tích, đều sử dụng ký hiệu hóa học. Tả Đăng Phong đọc lướt qua, thấy trong đó có một loại axit có hàm lượng cao hơn bình thường hơn một ngàn lần.
“Tôi muốn ngủ." Tả Đăng Phong trả báo cáo phân tích lại cho Đạo nhân áo tím, đứng lên đi vào phòng gác cổng.
Đạo nhân áo tím lập tức sai người dọn giường chiếu, Tả Đăng Phong đóng cửa, mở rương gỗ, tìm sách dò cái chất axit kia, một lúc sau tìm thấy, đây là một loại chất kích thích, có thể khiến cho thực vật sinh trưởng nhanh chóng.
Đến lúc này Tả Đăng Phong đã tin chắc Đạo nhân áo tím không hề chế tạo máy thời gian, ông ta tìm đồ là để thay đổi hoàn cảnh hiện giờ mà thôi.
Tả Đăng Phong hoàn toàn nổi giận, tháo hết nước dự trữ trong rương gỗ, điều khiển cho chúng chảy quanh mình, rồi đánh bay cửa phòng, chậm rãi bước ra...
/457
|