Như thông lệ, việc đầu tiên sau khi đăng nhập vào trò chơi chính là xem Nam Cung Tòng Tâm có đang online không, đến khi nhìn thấy cái tên ấy mang màu xám, gương mặt của Tô Hướng Vãn rõ ràng ghi đầy sự lạc lõng, song bờ môi khẽ bặm lại kia lại như có hơi… bất mãn?
Đột nhiên nhớ ra sáng nay ngay khi vừa phụt ra lời nói trẻ con kia thì Nam Cung Tòng Tâm tức thì online một cách thần kỳ, Tô Hướng Vãn liền đưa ngón tay sờ lên cái tên ấy, chưa kịp tuôn ra câu nói ấu trĩ kia thì tên của Phó Quân Quân đã chớp nháy liên hồi.
Nhướng mắt, Tô Hướng Vãn thu lại ngón tay và rê chuột vào tên của Phó Quân Quân, vừa đọc xong tin nhắn của đối phương, cặp mày liễu của cô đã lại dán sát vào nhau.
Phó Quân Quân: “Đại sư tỷ, Tiểu Tủng nhà tỷ bị ăn hiếp rồi.”
Tô Mạc Lấp: “Chuyện gì vậy?”
Phó Quân Quân: “Trưa nay tỷ vừa thoát thì Tiểu Tủng đã bị tên đáng ghét La Khắc Địch giết.”
Tô Mạc Lấp: “La Khắc Địch? Sao hắn lại giết Tòng Tâm? Tòng Tâm đâu có quen hắn.”
Tô Hướng Vãn biết La Khắc Địch, đó là một tay chơi rất có tiếng trong server này, trang bị và võ học trong game bị treo với giá cao ngất ngưỡng như thế là hậu quả của hành vi đấu giá cạnh tranh của La Khắc Địch với một người đẹp sang chảnh – Tây Giang Nguyệt cùng vài người chơi giàu có khác. La Khắc Địch là chỉ huy của phái Thiếu Lâm, họ từng chat thoại với nhau vì phải thảo luận một số việc…. còn ngày thường, họ tuyệt đối không giao tiếp với nhau. Trong “Giang Hồ” này, Nam Cung Tòng Tâm có chuyện gì cũng sẽ nói với cô, không lý nào kết thù với La Khắc Địch lại không cho cô biết.
Tô Hướng Vãn vừa cố nhớ xem trước đây Nam Cung Tòng Tâm có từng nhắc với cô về La Khắc Địch hay không, vừa suy nghĩ cách giải quyết, cô chỉ không ngờ mọi chuyện lại là vì cô.
Phó Quân Quân: “Vì tỷ đó đại sư tỷ, sao chưa từng nghe nói tỷ và La Khắc Địch có quan hệ gì vậy…. hắn giết Tiểu Tủng xong còn nói Tiểu Tủng là đồ tồi, không xứng lấy tỷ.”
Sắc mặt lập tức trở nên khó coi, bờ môi vốn chỉ khẽ bặm vào nhau đã thành một đường thẳng không có kẽ hở, mu bàn tay đang giữ chuột cũng nổi lên gân xanh, Tô Hướng Vãn cố kiềm nén cơn giận, vừa định hỏi rõ trưa nay đã xảy ra chuyện gì thì tin nhắn tiếp theo của Phó Quân Quân đã tới.
Phó Quân Quân: “Đáng ghét nhất là tên xấu xa đó còn ‘mua’ màn hình, hắn đăng hết mấy chục lần, tất cả đều là mắng Tiểu Tủng đồ tồi, không có tư cách lấy tỷ. Tiểu Tủng cũng thật là, nhất mực không chịu cho tụi này ra tay, cũng không cho cãi nhau, nói là không muốn tạo ân oán giữa hai bang, sao lại có người cố chấp như vậy chứ, thật không hiểu nổi.”
Cặp chân mày dần giãn ra, Tô Hướng Vãn đọc câu nói của Phó Quân Quân rất lâu, ánh mắt dán vào tên của Nam Cung Tòng Tâm, bàn tay lại bất giác sờ lên đó, khẽ thở dài.
Vì cảm thấy uất ức rồi ư? Nên đã không online.
“Tòng Tâm….” Khẽ bật ra tên gọi ấy, ánh mắt của Tô Hướng Vãn từ từ thay đổi, bên kia Phó Quân Quân không đợi được câu trả lời của cô, bèn nhắn qua “?”
Tô Mạc Lấp: “Việc này tôi sẽ xử lý.”
Nhắn cho Phó Quân Quân xong, đưa mắt nhìn xuống danh sách bạn bè, thấy La Khắc Địch đang online, Tô Hướng Vãn rê chuột xuống góc phải màn hình thoát khỏi trò chơi, ngay sau đó cô cầm điện thoại lên, giọng nói không nghe ra được cảm xúc, “Tôi mượn nick của cô.”
“Hửm?” Giọng nói ở đầu dây bên kia có hơi nhếch nhác, rõ ràng là đã say rượu, “Cứ lấy đi, tên và mật khẩu đều biết rồi mà không phải sao?”
“Ừm.” Vẫn là giọng nhàn nhạt, vừa định cúp máy, nghĩ ngợi gì đó, Tô Hướng Vãn nói, “Đừng uống quá nhiều rượu.”
Không chờ đối phương đáp lại, cô đã cúp máy.
Hít sâu một hơi, cô đặt điện thoại xuống bàn và đăng nhập bằng một tài khoản khác, chờ khi đã vào trò chơi thì hình ảnh xuất hiện trước mặt cô không còn là Tô Mạc Lấp áo trắng mang cầm của ngày thường nữa, mà là thiếu nữ ăn diện sặc sỡ, tay cầm roi dài, mang tên Tây Giang Nguyệt.
Tô Hướng Vãn lắc đầu không chịu nổi cách ăn mặc của thiếu nữ này, dời mắt nhìn xuống bảng kỹ năng của Tây Giang Nguyệt, cô tìm vài con quái luyện tay trước, khi xác định mình đã thành thạo các thao tác của nhân vật này, cô gửi ra một tin nhắn tính phí.
Tây Giang Nguyệt: 【LA KHẮC ĐỊCH, TÔI LÀ TÔ MẠC LẤP, CHỜ ANH TẠI LÔI ĐÀI THÀNH HÀNG CHÂU.】
Tin này vừa ra, cả Giang Hồ lại rộn ràng lên, đây là thời điểm người tụ tập trên đây đông nhất, dân văn phòng và học sinh cơ bản đều online vào giờ này, Tây Giang Nguyệt là cô gái đẹp sang chảnh nổi tiếng trong server này, La Khắc Địch thì đại diện cho ngầu sang chảnh, Tô Mạc Lấp là đại sư tỷ của Tiêu Dao Môn, ba cái tên này cùng lúc hiện ra trên màn hình, lại còn xuất hiện với một thông tin sốt dẻo như thế, chỉ trong tích tắc người không nhiều chuyện cũng bị khơi dậy thần kinh nhiều chuyện.
Hơn một nửa người đang có mặt hiện giờ đã chứng kiến quá trình từ cầu hôn đến nhận lời của Nam Cung Tòng Tâm và Tô Mạc Lấp, thậm chí là sự sỉ nhục của La Khắc Địch đối với Nam Cung Tòng Tâm, vì vậy mà ngay lập tức họ đã hiểu cuộc đấu võ đài này mang ý nghĩa gì, không ít người còn gọi điện cho những người bạn đã có mặt vào trưa nay mau chóng lên mạng. Bởi thế giờ đây, đầu người đã đổ dồn hết về lôi đài của thành Hàng Châu, hệ thống dường như cũng trở nên không ổn định.
Đứng ngay chính giữa lôi đài, phớt lờ mọi ánh nhìn của quần chúng, càng không để tâm những lời bàn tán trong các kênh, Tô Hướng Vãn một lần nữa nhìn sang bảng kỹ năng của Tây Giang Nguyệt, vung vung roi, lặng lẽ đứng đấy, phảng phất cả đất trời chỉ còn một mình cô.
Nam Hướng Bắc đang đăng nhập dưới tên của Nam Cung Tiểu Tủng để luyện level, vừa nãy nhìn thấy dòng chữ ấy cô sững cả người, chờ khi nhận ra gì đó thì kênh của Tiêu Dao Môn đã sục sôi bong bóng.
【Môn phái】Đới Ỷ Tơ: WOW~ Đại sư tỷ muốn làm gì vậy?
【Môn phái】Ngô Kiệt Tào: Ôi mèn ơi ta nói sao đại sư tỷ mới lên chưa được bao lâu thì đã thoát, hóa ra là đi báo thù cho Tiểu Tủng a!!!
【Môn phái】Đới Yên Nhiên: Không hổ danh là đại sư tỷ, hâm mộ tỷ quá đi!!!!
【Môn phái】Cố Gu Gu: Tiểu Tủng có đây không?? Mau xuất hiện mau xuất hiện, đại sư tỷ sắp trả thù cho cậu rồi kìa!!
【Môn phái】Đới Ỷ Tơ: Rốt cuộc là vụ gì vậy?
…….
Ngồi ngơ ra đọc những lời bàn tán và giải thích trong môn phái một hồi lâu, Nam Hướng Bắc mới thật sự hiểu chuyện gì đang diễn ra, vội vàng dẫn Nam Cung Tiểu Tủng đến thành Hàng Châu, chạy một mạch đến lôi đài, lúc này Tây Giang Nguyệt và La Khắc Địch đã mặt đối mặt nhau đứng trên đó.
La Khắc Địch: “Tô Mạc Lấp?”
Tây Giang Nguyệt: “Đúng. Ra tay đi.”
La Khắc Địch: “…..?”
Nhìn đối phương gõ ra một dấu chấm hỏi, Tô Hướng Vãn cười lạnh, bàn tay thao tác trên bàn phím một cách thuần thục, bên trong trò chơi, roi của Tây Giang Nguyệt đã chủ động công kích La Khắc Địch.
Chủ trương của cô dành cho game online là thú tiêu khiển, tốt nhất không nên quá đam mê. Không phải không nỡ chi tiền vào đó mà chỉ đơn giản vì cảm thấy không cần thiết, huống hồ chi giờ đây thứ có giá trị nhất đối với cô trong trò chơi này chính là Nam Cung Tòng Tâm khờ khạo kia, vậy nên một khi để cô biết được Tòng Tâm bị hiếp đáp, lại còn là vì mình…. thì thù này không thể không trả, cho dù Tô Mạc Lấp không thể giết La Khắc Địch thì cũng còn nhân vật khác làm được việc này.
La Khắc Địch vừa bị đánh trúng thì đã nhanh chóng xẹt qua một bên rồi trả đòn.
Trang bị võ học của Tây Giang Nguyệt không hề thua kém La Khắc Địch, vậy nên trong tình trạng này, kỹ xảo PK hiển nhiên trở thành mấu chốt duy nhất để phân thắng thua.
La Khắc Địch nổi tiếng là giàu có, song cũng chỉ là một tên giàu có gà mờ, ngược lại, Tô Mạc Lấp là cao thủ được biết đến với kỹ thuật chiến đấu xuất quỷ nhập thần, vậy nên, kết quả đã rất rõ ràng.
Không phải lần đầu tiên điều khiển Tây Giang Nguyệt, nhưng lần trước đó là khi nào, hình như là lần cô được con người kia nhờ diệt một con quái. Khá lâu rồi, lúc nãy khi tiếp xúc lại với kỹ năng của nhân vật cô còn có hơi lạ tay, nhưng bây giờ thì khác, từng chiêu thức một được vận dụng vô cùng thuần thục, mỗi một cú đánh của cô gái ăn vận sặc sỡ trên lôi đài đều toát lên vẻ đẹp quyến rũ, và từng cái roi ấy, đều vô cùng chí mạng.
Lườm lên điểm máu chẳng còn bao nhiêu của La Khắc Địch, Tô Hướng Vãn nhoẻn miệng, đấy là nét mặt khinh thường và trêu ngươi, tay trái của cô lại ấn thêm vài phím, roi của Tây Giang Nguyệt lập tức quất thẳng vào mặt của La Khắc Địch, tiếp đó, cổ tay xoay một cái, người mới hồi trưa còn nói Nam Cung Tòng Tâm là “Đồ tồi” đã bị cuốn lên hất xuống lôi đài. Tây Giang Nguyệt trượt qua đó, lại một roi nữa, điểm máu vốn đã thuộc dạng hấp hối liền rất thành thật mà tuột thẳng xuống mức rỗng, khán giả bên dưới lại một phen xôn xao.
【Môn phái】Hạ Lưu: Không hổ danh là đại sư tỷ, kỹ thuật này thiệt là….. Thần a~
【Môn phái】Ngô Kiệt Tào: Nếu không phải từng nghe thấy giọng của đại sư tỷ, tôi thật sự sẽ tưởng tỷ ấy là một lão móc chân.
…..
Cái được gọi là “móc chân” thật chất là một biệt danh dành cho những người chơi nam dùng thân phận nữ, ý nói nhân vật nữ bên trong game thật ra đang được điều khiển bởi một người đàn ông đang ngồi ngoáy chân. Khi lần đầu tiên nghe thấy biệt danh này Nam Hướng Bắc còn đơ ra một lúc, lát sau lại cảm thấy cách diễn tả này thật là hình tượng hóa vô cùng, và Tô Hướng Vãn – người cũng mới nghe từ này lần đầu tiên, lúc ấy đã phát ra tiếng cười khiến Nam Hướng Bắc mỗi lần nghĩ lại đều thấy xao động.
Giờ đây, Nam Hướng Bắc đã không còn tâm trạng tức cười vì từ “móc chân” ấy nữa, cô chỉ biết nhìn vào cô gái khác với ngày thường trên khán đài, sống mũi cay cay, bàn tay giữ chuột cũng tự nhiên run rẩy.
Tây Giang Nguyệt: “Tòng Tâm cưới tôi, tôi lấy Tòng Tâm, đó là chuyện của hai chúng tôi. Nếu anh còn dám gây sự với Tòng Tâm, tôi nhất định sẽ không nương tay, đến lúc đó, người giết anh nhất định sẽ là Tô Mạc Lấp.”
Nói xong, không chờ La Khắc Địch có phản ứng gì hoặc có gì muốn phát biểu thì Tô Hướng Vãn đã thoát khỏi trò chơi và đăng nhập lại bằng tài khoản của mình, trực tiếp bấm vào chức năng mà mới trưa nay cô còn nói Nam Cung Tòng Tâm thật phá sản – gửi tin tính phí.
Tô Mạc Lấp: 【NHẬN TRANG BỊ LỤC PHẨM, INBOX ĐỂ THƯƠNG THẢO GIÁ CẢ, CÁM ƠN.】
Trang bị trong trò chơi này là có phân cấp bậc, hiện giờ cấp bậc siêu nhất chính là lục phẩm, cũng là cấp có giá thị trường cao nhất, người chơi thường chỉ dùng loại tứ phẩm, khá hơn một chút dùng ngũ phẩm, Tô Mạc Lấp và Nam Cung Tòng Tâm chính là đang dùng trang bị ngũ phẩm.
Rõ ràng trưa nay Tô Hướng Vãn còn bảo không được phung phí tiền, rõ ràng trước đây Tô Hướng Vãn nói chỉ là game thôi không cần phải dùng trang bị cao cấp, vậy mà bây giờ bản thân cô lại làm trái nguyên tắc của mình, Nam Hướng Bắc sao lại không hiểu hành động như vậy mang một ý nghĩa như thế nào.
Sống mũi càng cay hơn, Nam Hướng Bắc dụi nhẹ đôi mắt hoe đỏ của mình, siết chặt nấm tay.
Nếu đã như vậy thì bất luận là trong game hay ngoài đời, cô cũng phải có đủ năng lực bảo vệ đại sư tỷ mới được!
Lần sau…. Nhất định không thể để chuyện như vậy xảy ra nữa.
Đột nhiên nhớ ra sáng nay ngay khi vừa phụt ra lời nói trẻ con kia thì Nam Cung Tòng Tâm tức thì online một cách thần kỳ, Tô Hướng Vãn liền đưa ngón tay sờ lên cái tên ấy, chưa kịp tuôn ra câu nói ấu trĩ kia thì tên của Phó Quân Quân đã chớp nháy liên hồi.
Nhướng mắt, Tô Hướng Vãn thu lại ngón tay và rê chuột vào tên của Phó Quân Quân, vừa đọc xong tin nhắn của đối phương, cặp mày liễu của cô đã lại dán sát vào nhau.
Phó Quân Quân: “Đại sư tỷ, Tiểu Tủng nhà tỷ bị ăn hiếp rồi.”
Tô Mạc Lấp: “Chuyện gì vậy?”
Phó Quân Quân: “Trưa nay tỷ vừa thoát thì Tiểu Tủng đã bị tên đáng ghét La Khắc Địch giết.”
Tô Mạc Lấp: “La Khắc Địch? Sao hắn lại giết Tòng Tâm? Tòng Tâm đâu có quen hắn.”
Tô Hướng Vãn biết La Khắc Địch, đó là một tay chơi rất có tiếng trong server này, trang bị và võ học trong game bị treo với giá cao ngất ngưỡng như thế là hậu quả của hành vi đấu giá cạnh tranh của La Khắc Địch với một người đẹp sang chảnh – Tây Giang Nguyệt cùng vài người chơi giàu có khác. La Khắc Địch là chỉ huy của phái Thiếu Lâm, họ từng chat thoại với nhau vì phải thảo luận một số việc…. còn ngày thường, họ tuyệt đối không giao tiếp với nhau. Trong “Giang Hồ” này, Nam Cung Tòng Tâm có chuyện gì cũng sẽ nói với cô, không lý nào kết thù với La Khắc Địch lại không cho cô biết.
Tô Hướng Vãn vừa cố nhớ xem trước đây Nam Cung Tòng Tâm có từng nhắc với cô về La Khắc Địch hay không, vừa suy nghĩ cách giải quyết, cô chỉ không ngờ mọi chuyện lại là vì cô.
Phó Quân Quân: “Vì tỷ đó đại sư tỷ, sao chưa từng nghe nói tỷ và La Khắc Địch có quan hệ gì vậy…. hắn giết Tiểu Tủng xong còn nói Tiểu Tủng là đồ tồi, không xứng lấy tỷ.”
Sắc mặt lập tức trở nên khó coi, bờ môi vốn chỉ khẽ bặm vào nhau đã thành một đường thẳng không có kẽ hở, mu bàn tay đang giữ chuột cũng nổi lên gân xanh, Tô Hướng Vãn cố kiềm nén cơn giận, vừa định hỏi rõ trưa nay đã xảy ra chuyện gì thì tin nhắn tiếp theo của Phó Quân Quân đã tới.
Phó Quân Quân: “Đáng ghét nhất là tên xấu xa đó còn ‘mua’ màn hình, hắn đăng hết mấy chục lần, tất cả đều là mắng Tiểu Tủng đồ tồi, không có tư cách lấy tỷ. Tiểu Tủng cũng thật là, nhất mực không chịu cho tụi này ra tay, cũng không cho cãi nhau, nói là không muốn tạo ân oán giữa hai bang, sao lại có người cố chấp như vậy chứ, thật không hiểu nổi.”
Cặp chân mày dần giãn ra, Tô Hướng Vãn đọc câu nói của Phó Quân Quân rất lâu, ánh mắt dán vào tên của Nam Cung Tòng Tâm, bàn tay lại bất giác sờ lên đó, khẽ thở dài.
Vì cảm thấy uất ức rồi ư? Nên đã không online.
“Tòng Tâm….” Khẽ bật ra tên gọi ấy, ánh mắt của Tô Hướng Vãn từ từ thay đổi, bên kia Phó Quân Quân không đợi được câu trả lời của cô, bèn nhắn qua “?”
Tô Mạc Lấp: “Việc này tôi sẽ xử lý.”
Nhắn cho Phó Quân Quân xong, đưa mắt nhìn xuống danh sách bạn bè, thấy La Khắc Địch đang online, Tô Hướng Vãn rê chuột xuống góc phải màn hình thoát khỏi trò chơi, ngay sau đó cô cầm điện thoại lên, giọng nói không nghe ra được cảm xúc, “Tôi mượn nick của cô.”
“Hửm?” Giọng nói ở đầu dây bên kia có hơi nhếch nhác, rõ ràng là đã say rượu, “Cứ lấy đi, tên và mật khẩu đều biết rồi mà không phải sao?”
“Ừm.” Vẫn là giọng nhàn nhạt, vừa định cúp máy, nghĩ ngợi gì đó, Tô Hướng Vãn nói, “Đừng uống quá nhiều rượu.”
Không chờ đối phương đáp lại, cô đã cúp máy.
Hít sâu một hơi, cô đặt điện thoại xuống bàn và đăng nhập bằng một tài khoản khác, chờ khi đã vào trò chơi thì hình ảnh xuất hiện trước mặt cô không còn là Tô Mạc Lấp áo trắng mang cầm của ngày thường nữa, mà là thiếu nữ ăn diện sặc sỡ, tay cầm roi dài, mang tên Tây Giang Nguyệt.
Tô Hướng Vãn lắc đầu không chịu nổi cách ăn mặc của thiếu nữ này, dời mắt nhìn xuống bảng kỹ năng của Tây Giang Nguyệt, cô tìm vài con quái luyện tay trước, khi xác định mình đã thành thạo các thao tác của nhân vật này, cô gửi ra một tin nhắn tính phí.
Tây Giang Nguyệt: 【LA KHẮC ĐỊCH, TÔI LÀ TÔ MẠC LẤP, CHỜ ANH TẠI LÔI ĐÀI THÀNH HÀNG CHÂU.】
Tin này vừa ra, cả Giang Hồ lại rộn ràng lên, đây là thời điểm người tụ tập trên đây đông nhất, dân văn phòng và học sinh cơ bản đều online vào giờ này, Tây Giang Nguyệt là cô gái đẹp sang chảnh nổi tiếng trong server này, La Khắc Địch thì đại diện cho ngầu sang chảnh, Tô Mạc Lấp là đại sư tỷ của Tiêu Dao Môn, ba cái tên này cùng lúc hiện ra trên màn hình, lại còn xuất hiện với một thông tin sốt dẻo như thế, chỉ trong tích tắc người không nhiều chuyện cũng bị khơi dậy thần kinh nhiều chuyện.
Hơn một nửa người đang có mặt hiện giờ đã chứng kiến quá trình từ cầu hôn đến nhận lời của Nam Cung Tòng Tâm và Tô Mạc Lấp, thậm chí là sự sỉ nhục của La Khắc Địch đối với Nam Cung Tòng Tâm, vì vậy mà ngay lập tức họ đã hiểu cuộc đấu võ đài này mang ý nghĩa gì, không ít người còn gọi điện cho những người bạn đã có mặt vào trưa nay mau chóng lên mạng. Bởi thế giờ đây, đầu người đã đổ dồn hết về lôi đài của thành Hàng Châu, hệ thống dường như cũng trở nên không ổn định.
Đứng ngay chính giữa lôi đài, phớt lờ mọi ánh nhìn của quần chúng, càng không để tâm những lời bàn tán trong các kênh, Tô Hướng Vãn một lần nữa nhìn sang bảng kỹ năng của Tây Giang Nguyệt, vung vung roi, lặng lẽ đứng đấy, phảng phất cả đất trời chỉ còn một mình cô.
Nam Hướng Bắc đang đăng nhập dưới tên của Nam Cung Tiểu Tủng để luyện level, vừa nãy nhìn thấy dòng chữ ấy cô sững cả người, chờ khi nhận ra gì đó thì kênh của Tiêu Dao Môn đã sục sôi bong bóng.
【Môn phái】Đới Ỷ Tơ: WOW~ Đại sư tỷ muốn làm gì vậy?
【Môn phái】Ngô Kiệt Tào: Ôi mèn ơi ta nói sao đại sư tỷ mới lên chưa được bao lâu thì đã thoát, hóa ra là đi báo thù cho Tiểu Tủng a!!!
【Môn phái】Đới Yên Nhiên: Không hổ danh là đại sư tỷ, hâm mộ tỷ quá đi!!!!
【Môn phái】Cố Gu Gu: Tiểu Tủng có đây không?? Mau xuất hiện mau xuất hiện, đại sư tỷ sắp trả thù cho cậu rồi kìa!!
【Môn phái】Đới Ỷ Tơ: Rốt cuộc là vụ gì vậy?
…….
Ngồi ngơ ra đọc những lời bàn tán và giải thích trong môn phái một hồi lâu, Nam Hướng Bắc mới thật sự hiểu chuyện gì đang diễn ra, vội vàng dẫn Nam Cung Tiểu Tủng đến thành Hàng Châu, chạy một mạch đến lôi đài, lúc này Tây Giang Nguyệt và La Khắc Địch đã mặt đối mặt nhau đứng trên đó.
La Khắc Địch: “Tô Mạc Lấp?”
Tây Giang Nguyệt: “Đúng. Ra tay đi.”
La Khắc Địch: “…..?”
Nhìn đối phương gõ ra một dấu chấm hỏi, Tô Hướng Vãn cười lạnh, bàn tay thao tác trên bàn phím một cách thuần thục, bên trong trò chơi, roi của Tây Giang Nguyệt đã chủ động công kích La Khắc Địch.
Chủ trương của cô dành cho game online là thú tiêu khiển, tốt nhất không nên quá đam mê. Không phải không nỡ chi tiền vào đó mà chỉ đơn giản vì cảm thấy không cần thiết, huống hồ chi giờ đây thứ có giá trị nhất đối với cô trong trò chơi này chính là Nam Cung Tòng Tâm khờ khạo kia, vậy nên một khi để cô biết được Tòng Tâm bị hiếp đáp, lại còn là vì mình…. thì thù này không thể không trả, cho dù Tô Mạc Lấp không thể giết La Khắc Địch thì cũng còn nhân vật khác làm được việc này.
La Khắc Địch vừa bị đánh trúng thì đã nhanh chóng xẹt qua một bên rồi trả đòn.
Trang bị võ học của Tây Giang Nguyệt không hề thua kém La Khắc Địch, vậy nên trong tình trạng này, kỹ xảo PK hiển nhiên trở thành mấu chốt duy nhất để phân thắng thua.
La Khắc Địch nổi tiếng là giàu có, song cũng chỉ là một tên giàu có gà mờ, ngược lại, Tô Mạc Lấp là cao thủ được biết đến với kỹ thuật chiến đấu xuất quỷ nhập thần, vậy nên, kết quả đã rất rõ ràng.
Không phải lần đầu tiên điều khiển Tây Giang Nguyệt, nhưng lần trước đó là khi nào, hình như là lần cô được con người kia nhờ diệt một con quái. Khá lâu rồi, lúc nãy khi tiếp xúc lại với kỹ năng của nhân vật cô còn có hơi lạ tay, nhưng bây giờ thì khác, từng chiêu thức một được vận dụng vô cùng thuần thục, mỗi một cú đánh của cô gái ăn vận sặc sỡ trên lôi đài đều toát lên vẻ đẹp quyến rũ, và từng cái roi ấy, đều vô cùng chí mạng.
Lườm lên điểm máu chẳng còn bao nhiêu của La Khắc Địch, Tô Hướng Vãn nhoẻn miệng, đấy là nét mặt khinh thường và trêu ngươi, tay trái của cô lại ấn thêm vài phím, roi của Tây Giang Nguyệt lập tức quất thẳng vào mặt của La Khắc Địch, tiếp đó, cổ tay xoay một cái, người mới hồi trưa còn nói Nam Cung Tòng Tâm là “Đồ tồi” đã bị cuốn lên hất xuống lôi đài. Tây Giang Nguyệt trượt qua đó, lại một roi nữa, điểm máu vốn đã thuộc dạng hấp hối liền rất thành thật mà tuột thẳng xuống mức rỗng, khán giả bên dưới lại một phen xôn xao.
【Môn phái】Hạ Lưu: Không hổ danh là đại sư tỷ, kỹ thuật này thiệt là….. Thần a~
【Môn phái】Ngô Kiệt Tào: Nếu không phải từng nghe thấy giọng của đại sư tỷ, tôi thật sự sẽ tưởng tỷ ấy là một lão móc chân.
…..
Cái được gọi là “móc chân” thật chất là một biệt danh dành cho những người chơi nam dùng thân phận nữ, ý nói nhân vật nữ bên trong game thật ra đang được điều khiển bởi một người đàn ông đang ngồi ngoáy chân. Khi lần đầu tiên nghe thấy biệt danh này Nam Hướng Bắc còn đơ ra một lúc, lát sau lại cảm thấy cách diễn tả này thật là hình tượng hóa vô cùng, và Tô Hướng Vãn – người cũng mới nghe từ này lần đầu tiên, lúc ấy đã phát ra tiếng cười khiến Nam Hướng Bắc mỗi lần nghĩ lại đều thấy xao động.
Giờ đây, Nam Hướng Bắc đã không còn tâm trạng tức cười vì từ “móc chân” ấy nữa, cô chỉ biết nhìn vào cô gái khác với ngày thường trên khán đài, sống mũi cay cay, bàn tay giữ chuột cũng tự nhiên run rẩy.
Tây Giang Nguyệt: “Tòng Tâm cưới tôi, tôi lấy Tòng Tâm, đó là chuyện của hai chúng tôi. Nếu anh còn dám gây sự với Tòng Tâm, tôi nhất định sẽ không nương tay, đến lúc đó, người giết anh nhất định sẽ là Tô Mạc Lấp.”
Nói xong, không chờ La Khắc Địch có phản ứng gì hoặc có gì muốn phát biểu thì Tô Hướng Vãn đã thoát khỏi trò chơi và đăng nhập lại bằng tài khoản của mình, trực tiếp bấm vào chức năng mà mới trưa nay cô còn nói Nam Cung Tòng Tâm thật phá sản – gửi tin tính phí.
Tô Mạc Lấp: 【NHẬN TRANG BỊ LỤC PHẨM, INBOX ĐỂ THƯƠNG THẢO GIÁ CẢ, CÁM ƠN.】
Trang bị trong trò chơi này là có phân cấp bậc, hiện giờ cấp bậc siêu nhất chính là lục phẩm, cũng là cấp có giá thị trường cao nhất, người chơi thường chỉ dùng loại tứ phẩm, khá hơn một chút dùng ngũ phẩm, Tô Mạc Lấp và Nam Cung Tòng Tâm chính là đang dùng trang bị ngũ phẩm.
Rõ ràng trưa nay Tô Hướng Vãn còn bảo không được phung phí tiền, rõ ràng trước đây Tô Hướng Vãn nói chỉ là game thôi không cần phải dùng trang bị cao cấp, vậy mà bây giờ bản thân cô lại làm trái nguyên tắc của mình, Nam Hướng Bắc sao lại không hiểu hành động như vậy mang một ý nghĩa như thế nào.
Sống mũi càng cay hơn, Nam Hướng Bắc dụi nhẹ đôi mắt hoe đỏ của mình, siết chặt nấm tay.
Nếu đã như vậy thì bất luận là trong game hay ngoài đời, cô cũng phải có đủ năng lực bảo vệ đại sư tỷ mới được!
Lần sau…. Nhất định không thể để chuyện như vậy xảy ra nữa.
/48
|