Chap này ta kể a!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
- Chủ nhân, cô tính sao?
- Chưa nên động thủ vội để tránh gây ồn ào, bại lộ thân phận vs phàm nhân! Mak cho dù cs đánh đi chăng nữa, ngươi phải nhớ kĩ, ko đc gây ra quá ồn ào để người ta chú ý tới và cx ko đc lm hỏng bất kì thứ j kể cả 1 ngọn cỏ vì như thế sẽ bị nghi ngờ! Nhớ chưa?
- Dạ... Nhớ rồi ạ!
- Các ngươi đang ns j thế? - Lam Ly bước vô
- Ns j là vc của tụi ta!
- Lên sân thượng hóng gió ko? Trong này chật chội khó thở quá!
- Thích thì ngươi nhảy vô chậu ns là hết chứ cs j mak phải lên đến sân thượng chứ?
- Vậy ngươi nhìn rõ rồi à?
- Đừng xem thường tụi ta như những đám bình thường khác!
- À... phải, ngươi cs 1 dòng máu đang chảy trong người là của 1 gđ cao sang tột bậc ko ai sánh đc cơ mà! Sao cs thể giống chúng ta và những ng khác chứ!
- Ý ta ko phải về dòng dõi! Mak cho dù thế nào, xét về dòng dõi, xuất thân,... ta cx đều vượt ngươi
- Tuổi tác thì sao?
- Cái đó so sánh lm j?
- Ta nghĩ ngươi ns cái j ngươi cx hơn ta, ta muốn bt tuổi của chúng ta ai hơn thôi!
- Đừng lắm lời, tính vs số tuổi của nhân gian, ta đây đã sống vài nghìn năm rồi. ((Lời quá dell tính coi cụ thể là bao nhiu, cứ cho vài nghìn năm vậy, mà 1 ngày trên zời = 1 năm zới đất, tỷ tỷ sống 17 năm theo thời gian trên zời, mọi người tánh hộ ta coi ))
- Ồ, dưới Thâm Hải, thời gian 1 ngày ở đó = 10 năm trên zời đó! Mà ta ở đây cx đã là sinh viên đại học rồi! ((Ta hư cấu đó nhak))
- ^%$%#I*^
- %^))**^$%(+_)
... ((Ns chung là chí chóe còn chán))...
- Thôi, rút cục 2 người cs lên sân thượng ko đây? - Hao Thiên ngăn cản
- CÓ! - Đồng thanh
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
- Nào để coi... - Lam Ly chần chừ
- Khỏi coi j hết, động thủ đi
- Đc!
Ns rồi, 1 màn sương che kín mọi nơi, rất nhanh, chúng tan ra, trên đầu Tiễn và Hao Thiên đã cs 1 bông hoa mak đc trồng ở góc sân thượng
- Thế nào? Nhị Lang Thần, cô thích đóa hoa đó chứ?
- Cái j thế này!!!!!!!!
- Đó, cô thấy chưa? Cho dù nếu ta yếu hơn cô về thực lực sức thì ta lại ăn đứt cô trong tốc độ, mak tốc độ lại là chủ chốt, tuy thực lực yếu nhưng nhanh nhẹn đánh đc khi đối thủ chưa nhận ra thì yếu cx sẽ là mạnh!
- Đồ chó vô dụng, hắn đến gần cx ko ngửi thấy sao? - Tiễn đập vô đầu Hao Thiên lm nó ôm đầu ngồi rên rỉ
- Tất nhiên ko thể ngửi thấy! 1là do tốc độ của ta, 2 là màn sương kia cx đã gây ra 1 vấn đề cho khứu giác của nó.
- Ngươi chơi xấu
- Đánh thế này đâu cs ai cho ra luật phải chơi quang minh chánh đại đâu?
- Hừ!
- Nhưng đừng nóng, ta cs 1 đề nghị thế này, cô xem cs đc ko ha!
- Ns!
- Ta hứa sẽ ko lm hại bất kì con người vô tội hay thần thành nào hết, ko những thế còn giúp cô giết những tên yêu quái xấu xa. Vs điều kiện cô đừng lm hại bất kì yêu quái tốt nào và chúng ta hãy sống hòa thuận. Ok?
- Cho ta 1 ngày suy nghĩ..... Nhưng nếu ngươi dám thay lòng thì sao?
- Thì chỉ cần là cô, ta nguyện đứng im cho cô hạ đao vô cổ ta!
- Chắc chứ?
- Ta 1 khi đã ns sẽ quyết ko thay đổi
- ừm... Ngày mai cx h này, ta sẽ trả lời ngươi, ở ngay nơi này
- Đc, ta chờ tin tốt của cô!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Từ lúc đó, Dương Tiễn lúc nào cx chật vật lo lắng
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
*Dinner
- Dương Tiễn, con sao thế? Ko khỏe à? - Bạch lão gia lo lắng hỏi
- Hay cậu cs chuyện j? - Tiểu Đình
- Chị à, chị ns j đi chứ - Hao Thiên lay lay tay Tiễn ((Đã bảo Tiễn tỷ chém là Hao Thiên là em troai chỉ rồi mak))
- Chắc đang lo lắng, suy nghĩ cái j hệ trọng hả? - Lam Ly ns nhưng cái vẻ mặt như ko wan tâm
- Ko cs j, tại.... ta.... àm.... hơi nhớ nhà thôi mak - Tiễn cười nhẹ
- Ra là thế, mak từ hồi đó đến giờ tớ để ý cậu chưa hề cs đc 1 cuộc điện nào của cha mẹ hết đó, cậu cx ko gọi cho họ sao?
- À.... Ừ.... Tối nay tớ sẽ gọi....
- Ừ! - Tiểu Đình cười vui vẻ.
Ns thể chứ thực ra... Tỷ ấy nào còn mẹ... Sau khi Thiên Cung thay đổi Thiên Quy, cx là cái ngày tỷ đi nhận xác mẹ, xác đại ca. Vì bị giam hãm ít hơn 2 người kia, nhị ca của tỷ cx đã thành phàm nhân, đang lưu lạc đi tìm cha. Cha tỷ cx bặt vô âm tín... Vậy thì... Gọi cho ai cơ chứ?
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tứ cố vô thân, bây h chỉ còn lại Hao Thiên bên Tiễn... Ns thế chứ còn Hoàng bá bá, là Ngọc Đế đó thôi! Nhưng từ khi tỷ phạm Thiên Quy thích phàm nhân, Ngọc Đế đã ko còn lo lắng, yêu thương tỷ như trc nữa, mỗi tháng chỉ thảy cho thêm 1 số tiền mak thôi. Gặp tỷ, thì chỉ đối xử như vs những cận thần chứ ko phải vs cô cháu gái mak ông hằng yêu mến như trc.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
(( Ta đã bảo là dị truyện mak! Phải khác chứ. Nhưng thực tình ta thích cái phần từ khi Tam giới sụp đổ, Huyền U xuất hiện hơn nên ta chế 1 vài đoạn đầu cho mọi người hiểu về cái kịch bản của ta thôi chứ hết cái phần này là vô đó nhak))
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Ngồi trên 1 tảng đá ở phía sau nhà, nc mắt của Dương Tiễn rơi lã chã xuống đất. Cho dù miệng cs ns ko đc khóc nhưng nc mắt vẫn chảy, ko kìm lại đc. Đành chịu, cô ngồi khóc như mưa nhưng cố ko phát ra tiếng. Đột nhiên cs người tiến đến, nhẹ nhàng ngồi bên cô nhưng cô ko nhận ra, cứ ngồi bó gối, gục mặt xuống mà khóc. Khóc rất thảm thương.
- Ban nãy trong bữa... ngươi ns ngươi nhớ nhà... là thật hả? - 1 giọng ns nam nhưng thật ấm áp vang lên bên tai cô
- Khỏi cần ngươi quan tâm, nhớ hay ko là vc của ta!
- Nhưng này... ngươi họ Dương... Mẹ ngươi là Dao Cơ... Cha ngươi tên j?
- Sao ngươi bt mẹ ta?
- Trên trời dưới đất, Long Thần của chúng ta bt hết mọi vc, ông ấy cx hay ns cho ta nghe. Mấy ngàn năm trc, ta còn là 1 đứa trẻ, thấy Long Thần thở dài, ta cs hỏi, ông ấy ns là lại cs chuyện lớn xảy ra, ổng ngồi kể cho ta nghe
- Kể những j? Như thế nào?
- Ngươi muốn bt?
- Ns nói thì ta nghe, ko ns ta cx ko cần bt, dù j đó cx là chuyện nhà ta, cho dù bt thiên hạ ns sao, ta bt cx đc, ko bt cx chả wan tâm! - Đứng dậy phủi phủi tấm váy trắng
- Đc, người ngồi xuống đã, ta kể cho nghe. - Kéo tay Tiễn ngồi xuống - Long thần kể: Dao Cơ tiên tử là em gái cưng của Ngọc Đế, 1 ngày nọ lm tuyết rơi đã cho tuyết ngưng trc hạn, bị trách phạt. Sau đó bà xuống nhân gian, ko bt lm j để rồi 1 ngày, Ngọc hoàng bt bà đã lấy 1 người phàm và cs 3 đứa con. Hồi ấy, bà còn mang thai đứa thứ 3. Yêu thương muội muội, Ngọc Đế đã để bà sinh xong người đó. Để bà nuôi nấng, dạy dỗ, phát triển pháp lực cho 2 đứa con cs tiên khí rồi ms chịu phạt. Các thần khác bt nhưng cx lm lơ đi. Đến 1 ngày, đứa con thứ 3 của bà vs sức mạnh quá lớn. Các đại thần đã ép Ngọc Đế phải đưa 2 đứa nhỏ về. Để kìm nén sức mạnh tột độ của đứa nhỏ nhất phải cho nó thấy đau thương.
- Ngươi..... ngươi ns thật ko?
- Long Thần ko bao h ns dối ta!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Hơi dài rồi nhỉ, vậy sang chương 6 đi!
---------- Hết chương 5 ----------
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
- Chủ nhân, cô tính sao?
- Chưa nên động thủ vội để tránh gây ồn ào, bại lộ thân phận vs phàm nhân! Mak cho dù cs đánh đi chăng nữa, ngươi phải nhớ kĩ, ko đc gây ra quá ồn ào để người ta chú ý tới và cx ko đc lm hỏng bất kì thứ j kể cả 1 ngọn cỏ vì như thế sẽ bị nghi ngờ! Nhớ chưa?
- Dạ... Nhớ rồi ạ!
- Các ngươi đang ns j thế? - Lam Ly bước vô
- Ns j là vc của tụi ta!
- Lên sân thượng hóng gió ko? Trong này chật chội khó thở quá!
- Thích thì ngươi nhảy vô chậu ns là hết chứ cs j mak phải lên đến sân thượng chứ?
- Vậy ngươi nhìn rõ rồi à?
- Đừng xem thường tụi ta như những đám bình thường khác!
- À... phải, ngươi cs 1 dòng máu đang chảy trong người là của 1 gđ cao sang tột bậc ko ai sánh đc cơ mà! Sao cs thể giống chúng ta và những ng khác chứ!
- Ý ta ko phải về dòng dõi! Mak cho dù thế nào, xét về dòng dõi, xuất thân,... ta cx đều vượt ngươi
- Tuổi tác thì sao?
- Cái đó so sánh lm j?
- Ta nghĩ ngươi ns cái j ngươi cx hơn ta, ta muốn bt tuổi của chúng ta ai hơn thôi!
- Đừng lắm lời, tính vs số tuổi của nhân gian, ta đây đã sống vài nghìn năm rồi. ((Lời quá dell tính coi cụ thể là bao nhiu, cứ cho vài nghìn năm vậy, mà 1 ngày trên zời = 1 năm zới đất, tỷ tỷ sống 17 năm theo thời gian trên zời, mọi người tánh hộ ta coi ))
- Ồ, dưới Thâm Hải, thời gian 1 ngày ở đó = 10 năm trên zời đó! Mà ta ở đây cx đã là sinh viên đại học rồi! ((Ta hư cấu đó nhak))
- ^%$%#I*^
- %^))**^$%(+_)
... ((Ns chung là chí chóe còn chán))...
- Thôi, rút cục 2 người cs lên sân thượng ko đây? - Hao Thiên ngăn cản
- CÓ! - Đồng thanh
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
- Nào để coi... - Lam Ly chần chừ
- Khỏi coi j hết, động thủ đi
- Đc!
Ns rồi, 1 màn sương che kín mọi nơi, rất nhanh, chúng tan ra, trên đầu Tiễn và Hao Thiên đã cs 1 bông hoa mak đc trồng ở góc sân thượng
- Thế nào? Nhị Lang Thần, cô thích đóa hoa đó chứ?
- Cái j thế này!!!!!!!!
- Đó, cô thấy chưa? Cho dù nếu ta yếu hơn cô về thực lực sức thì ta lại ăn đứt cô trong tốc độ, mak tốc độ lại là chủ chốt, tuy thực lực yếu nhưng nhanh nhẹn đánh đc khi đối thủ chưa nhận ra thì yếu cx sẽ là mạnh!
- Đồ chó vô dụng, hắn đến gần cx ko ngửi thấy sao? - Tiễn đập vô đầu Hao Thiên lm nó ôm đầu ngồi rên rỉ
- Tất nhiên ko thể ngửi thấy! 1là do tốc độ của ta, 2 là màn sương kia cx đã gây ra 1 vấn đề cho khứu giác của nó.
- Ngươi chơi xấu
- Đánh thế này đâu cs ai cho ra luật phải chơi quang minh chánh đại đâu?
- Hừ!
- Nhưng đừng nóng, ta cs 1 đề nghị thế này, cô xem cs đc ko ha!
- Ns!
- Ta hứa sẽ ko lm hại bất kì con người vô tội hay thần thành nào hết, ko những thế còn giúp cô giết những tên yêu quái xấu xa. Vs điều kiện cô đừng lm hại bất kì yêu quái tốt nào và chúng ta hãy sống hòa thuận. Ok?
- Cho ta 1 ngày suy nghĩ..... Nhưng nếu ngươi dám thay lòng thì sao?
- Thì chỉ cần là cô, ta nguyện đứng im cho cô hạ đao vô cổ ta!
- Chắc chứ?
- Ta 1 khi đã ns sẽ quyết ko thay đổi
- ừm... Ngày mai cx h này, ta sẽ trả lời ngươi, ở ngay nơi này
- Đc, ta chờ tin tốt của cô!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Từ lúc đó, Dương Tiễn lúc nào cx chật vật lo lắng
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
*Dinner
- Dương Tiễn, con sao thế? Ko khỏe à? - Bạch lão gia lo lắng hỏi
- Hay cậu cs chuyện j? - Tiểu Đình
- Chị à, chị ns j đi chứ - Hao Thiên lay lay tay Tiễn ((Đã bảo Tiễn tỷ chém là Hao Thiên là em troai chỉ rồi mak))
- Chắc đang lo lắng, suy nghĩ cái j hệ trọng hả? - Lam Ly ns nhưng cái vẻ mặt như ko wan tâm
- Ko cs j, tại.... ta.... àm.... hơi nhớ nhà thôi mak - Tiễn cười nhẹ
- Ra là thế, mak từ hồi đó đến giờ tớ để ý cậu chưa hề cs đc 1 cuộc điện nào của cha mẹ hết đó, cậu cx ko gọi cho họ sao?
- À.... Ừ.... Tối nay tớ sẽ gọi....
- Ừ! - Tiểu Đình cười vui vẻ.
Ns thể chứ thực ra... Tỷ ấy nào còn mẹ... Sau khi Thiên Cung thay đổi Thiên Quy, cx là cái ngày tỷ đi nhận xác mẹ, xác đại ca. Vì bị giam hãm ít hơn 2 người kia, nhị ca của tỷ cx đã thành phàm nhân, đang lưu lạc đi tìm cha. Cha tỷ cx bặt vô âm tín... Vậy thì... Gọi cho ai cơ chứ?
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tứ cố vô thân, bây h chỉ còn lại Hao Thiên bên Tiễn... Ns thế chứ còn Hoàng bá bá, là Ngọc Đế đó thôi! Nhưng từ khi tỷ phạm Thiên Quy thích phàm nhân, Ngọc Đế đã ko còn lo lắng, yêu thương tỷ như trc nữa, mỗi tháng chỉ thảy cho thêm 1 số tiền mak thôi. Gặp tỷ, thì chỉ đối xử như vs những cận thần chứ ko phải vs cô cháu gái mak ông hằng yêu mến như trc.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
(( Ta đã bảo là dị truyện mak! Phải khác chứ. Nhưng thực tình ta thích cái phần từ khi Tam giới sụp đổ, Huyền U xuất hiện hơn nên ta chế 1 vài đoạn đầu cho mọi người hiểu về cái kịch bản của ta thôi chứ hết cái phần này là vô đó nhak))
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Ngồi trên 1 tảng đá ở phía sau nhà, nc mắt của Dương Tiễn rơi lã chã xuống đất. Cho dù miệng cs ns ko đc khóc nhưng nc mắt vẫn chảy, ko kìm lại đc. Đành chịu, cô ngồi khóc như mưa nhưng cố ko phát ra tiếng. Đột nhiên cs người tiến đến, nhẹ nhàng ngồi bên cô nhưng cô ko nhận ra, cứ ngồi bó gối, gục mặt xuống mà khóc. Khóc rất thảm thương.
- Ban nãy trong bữa... ngươi ns ngươi nhớ nhà... là thật hả? - 1 giọng ns nam nhưng thật ấm áp vang lên bên tai cô
- Khỏi cần ngươi quan tâm, nhớ hay ko là vc của ta!
- Nhưng này... ngươi họ Dương... Mẹ ngươi là Dao Cơ... Cha ngươi tên j?
- Sao ngươi bt mẹ ta?
- Trên trời dưới đất, Long Thần của chúng ta bt hết mọi vc, ông ấy cx hay ns cho ta nghe. Mấy ngàn năm trc, ta còn là 1 đứa trẻ, thấy Long Thần thở dài, ta cs hỏi, ông ấy ns là lại cs chuyện lớn xảy ra, ổng ngồi kể cho ta nghe
- Kể những j? Như thế nào?
- Ngươi muốn bt?
- Ns nói thì ta nghe, ko ns ta cx ko cần bt, dù j đó cx là chuyện nhà ta, cho dù bt thiên hạ ns sao, ta bt cx đc, ko bt cx chả wan tâm! - Đứng dậy phủi phủi tấm váy trắng
- Đc, người ngồi xuống đã, ta kể cho nghe. - Kéo tay Tiễn ngồi xuống - Long thần kể: Dao Cơ tiên tử là em gái cưng của Ngọc Đế, 1 ngày nọ lm tuyết rơi đã cho tuyết ngưng trc hạn, bị trách phạt. Sau đó bà xuống nhân gian, ko bt lm j để rồi 1 ngày, Ngọc hoàng bt bà đã lấy 1 người phàm và cs 3 đứa con. Hồi ấy, bà còn mang thai đứa thứ 3. Yêu thương muội muội, Ngọc Đế đã để bà sinh xong người đó. Để bà nuôi nấng, dạy dỗ, phát triển pháp lực cho 2 đứa con cs tiên khí rồi ms chịu phạt. Các thần khác bt nhưng cx lm lơ đi. Đến 1 ngày, đứa con thứ 3 của bà vs sức mạnh quá lớn. Các đại thần đã ép Ngọc Đế phải đưa 2 đứa nhỏ về. Để kìm nén sức mạnh tột độ của đứa nhỏ nhất phải cho nó thấy đau thương.
- Ngươi..... ngươi ns thật ko?
- Long Thần ko bao h ns dối ta!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Hơi dài rồi nhỉ, vậy sang chương 6 đi!
---------- Hết chương 5 ----------
/39
|