Sáng sớm trời quang đãng ghê ta!
(( - 10h sáng mak tỷ kêu sớm? =.=''
- Cứ ko phải đi học là muội dậy từ 12 h trưa còn ns ta!
- Đó là ngủ bù cả tuần phải dậy sớm. Ngày nào tỷ cx dậy từ 10h coi chừng thành heo á!
- Mặc ta! ))
Ăn sáng xong xuôi, ta kéo Hao Thiên đi dạo phố. Đang vui vẻ thì chúng ta cảm nhận cs yêu khí phát ra từ 1 con hẻm vắng ko người tới. Chúng ta liền đi vô.
Đột nhiên, 1 đàn chim kéo tới, kết thành 1 con yêu điểu.
- CHỦ NHÂN, CẨN THẬN - Hao Thiên la lên khi ta ko để ý, suýt thì bị con yêu điểu đó đánh. May là tránh kịp thời. - Chủ nhân, cô ko sao chứ?
- Ta ko sao! Ngươi dụ nó để ý ra chỗ khác, ta sẽ xử nó!
- Vâng - Ngay sau đó Hao Thiên ném 1 hòn đá vô điểu yêu, nó liền quay lại đánh Hao Thiên. Từ đằng sau, ta rút Tam Kích Lương Nhận Đao đâm 1 nhát chí mạng vô con điểu yêu đó.
- A ~ Chủ nhân, ban nãy ta thấy cô yếu đi nhìu lắm á! Nhưng lại rất nhanh.
- Ưm... Có lẽ là do đã qua đầu thai nên ms như vậy.
- Ừ.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
- Chủ nhân, hay ta vô đây kiếm sách đọc coi coi thời nay nhân gian nó ra sao đi - Hao Thiên kéo tay áo ta và chỉ vô thư viện
- Ừm! Ngươi ns cx đúng. Vô đi!
Kiếm sách xong. quay người ra định kiếm chỗ ngồi thì ta bị 1 ai đó ôm 1 chồng sách cao quá mặt y đâm vô. Ngẩng lên nhìn, ta thấy đó là 1 cô gái rất đỗi dễ thương: Mái tóc nâu dài xõa ra vs 1 cọng tóc cong cong dựng lên.... ((Thông cảm, ta ngu văn, bt ai rồi thì khỏi tả tiếp nhak )). Cô ấy rối rít xin lỗi ta và lượm sách, tất nhiên ta cx nhặt giùm cổ. Ta để ý, thấy cổ lấy toàn sách khoa học. hỏi thì bt đc cổ là con gái 1 nhà khoa học. Cha cổ mê khoa học lắm nên chắc cổ cx lây cha.
Thấy ns chuyện cx hợp, ta vs cổ kết thành bn bè. Tất nhiên mọi lời ăn tiếng ns đều phải cẩn thận:
- Cậu tên j? Bao nhiêu tuổi?
- Tôi là Dương Tiễn. 17 tuổi.
- Ừ, tớ là Bạch Tiểu Đình, cx 17 tuổi. Cậu đang học ở đâu?
- Tôi... Ko đi học!
- Hả? Sao lại vậy đc chứ!
- À..... Tại..... Tôi vs em trai mới về nc nên chưa cs nhập học ở đâu hết á.
- Thế 2 chị em các cậu đang sống ở đâu?
- Àm.... 1 căn nhà trọ ở đầu phố đó.
- Tớ mún tới coi, đc ko?
- Cx đc!
Thế là ta dẫn cổ tới căn nhà trọ của chúng ta. Phòng khách chỉ cs mỗi 1 bộ bàn ghế, 2 phòng ngủ thì mỗi phòng 1 cái giường. Bếp thì cs 1 vài cái bát đĩa, bồn rửa bát và bếp gas.... Ns chung thiếu thốn đủ thứ. Mak hôm qua ta còn chả thèm thu dọn nên rất bừa bộn.
- Um... Vậy... Hay 2 cậu tới nhà tớ ở đi, sống vậy là cực lắm đó. Nếu hết tiền, 2 cậu sẽ sống ở đâu chứ!
- Ơ.... Cs đc ko?
- Chủ nhân, cô đồng ý đi, ta đỡ tiền trọ! - Hao Thiên ns nhỏ
- Vậy cx đc, cảm phiền cậu vậy!
- Ko cx j! Tớ là con 1, mẹ tớ cx mất từ khi tớ còn nhỏ, cs 2 pa con sống cx buồn, tớ luôn muốn cs 1 người chị em.
- Ừ
Vậy là ta đi kiếm chủ nhà, trả lại chìa khóa. Thu dọn đồ xong chúng ta liền theo Tiểu Đình tới nhà cổ.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
*Bạch gia
- Cha, con đã về
- Tiều Đình, con về đúng lúc lắm! Ta đói chết mất thôi... Mak... Bạn con à?
- Cha, chúng ta cho họ sống nhờ nha?
- Sao thế?
- Chị em họ là người nc ngoài ms về đây, cha mẹ ko có, thật đáng thương mak! - Tiểu Đình sụt sùi
- Thật tội quá đi! Đc! Gọi họ vô đây
Chúng ta bước vô.
- Mấy đứa tên j?
- Dương Tiễn/Hao Thiên ạ.
- Chuyện của mấy đứa ta đã nghe rồi! Cứ an tâm ở đây, coi đây như nhà, coi ta như cha nha!
- Dạ! Cám ơn Bạch Thúc!
- Ko cs j! Tiểu Đình, chuẩn bị phòng cho họ đi
- Vâng
---------- Hết chương 3 ----------
(( - 10h sáng mak tỷ kêu sớm? =.=''
- Cứ ko phải đi học là muội dậy từ 12 h trưa còn ns ta!
- Đó là ngủ bù cả tuần phải dậy sớm. Ngày nào tỷ cx dậy từ 10h coi chừng thành heo á!
- Mặc ta! ))
Ăn sáng xong xuôi, ta kéo Hao Thiên đi dạo phố. Đang vui vẻ thì chúng ta cảm nhận cs yêu khí phát ra từ 1 con hẻm vắng ko người tới. Chúng ta liền đi vô.
Đột nhiên, 1 đàn chim kéo tới, kết thành 1 con yêu điểu.
- CHỦ NHÂN, CẨN THẬN - Hao Thiên la lên khi ta ko để ý, suýt thì bị con yêu điểu đó đánh. May là tránh kịp thời. - Chủ nhân, cô ko sao chứ?
- Ta ko sao! Ngươi dụ nó để ý ra chỗ khác, ta sẽ xử nó!
- Vâng - Ngay sau đó Hao Thiên ném 1 hòn đá vô điểu yêu, nó liền quay lại đánh Hao Thiên. Từ đằng sau, ta rút Tam Kích Lương Nhận Đao đâm 1 nhát chí mạng vô con điểu yêu đó.
- A ~ Chủ nhân, ban nãy ta thấy cô yếu đi nhìu lắm á! Nhưng lại rất nhanh.
- Ưm... Có lẽ là do đã qua đầu thai nên ms như vậy.
- Ừ.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
- Chủ nhân, hay ta vô đây kiếm sách đọc coi coi thời nay nhân gian nó ra sao đi - Hao Thiên kéo tay áo ta và chỉ vô thư viện
- Ừm! Ngươi ns cx đúng. Vô đi!
Kiếm sách xong. quay người ra định kiếm chỗ ngồi thì ta bị 1 ai đó ôm 1 chồng sách cao quá mặt y đâm vô. Ngẩng lên nhìn, ta thấy đó là 1 cô gái rất đỗi dễ thương: Mái tóc nâu dài xõa ra vs 1 cọng tóc cong cong dựng lên.... ((Thông cảm, ta ngu văn, bt ai rồi thì khỏi tả tiếp nhak )). Cô ấy rối rít xin lỗi ta và lượm sách, tất nhiên ta cx nhặt giùm cổ. Ta để ý, thấy cổ lấy toàn sách khoa học. hỏi thì bt đc cổ là con gái 1 nhà khoa học. Cha cổ mê khoa học lắm nên chắc cổ cx lây cha.
Thấy ns chuyện cx hợp, ta vs cổ kết thành bn bè. Tất nhiên mọi lời ăn tiếng ns đều phải cẩn thận:
- Cậu tên j? Bao nhiêu tuổi?
- Tôi là Dương Tiễn. 17 tuổi.
- Ừ, tớ là Bạch Tiểu Đình, cx 17 tuổi. Cậu đang học ở đâu?
- Tôi... Ko đi học!
- Hả? Sao lại vậy đc chứ!
- À..... Tại..... Tôi vs em trai mới về nc nên chưa cs nhập học ở đâu hết á.
- Thế 2 chị em các cậu đang sống ở đâu?
- Àm.... 1 căn nhà trọ ở đầu phố đó.
- Tớ mún tới coi, đc ko?
- Cx đc!
Thế là ta dẫn cổ tới căn nhà trọ của chúng ta. Phòng khách chỉ cs mỗi 1 bộ bàn ghế, 2 phòng ngủ thì mỗi phòng 1 cái giường. Bếp thì cs 1 vài cái bát đĩa, bồn rửa bát và bếp gas.... Ns chung thiếu thốn đủ thứ. Mak hôm qua ta còn chả thèm thu dọn nên rất bừa bộn.
- Um... Vậy... Hay 2 cậu tới nhà tớ ở đi, sống vậy là cực lắm đó. Nếu hết tiền, 2 cậu sẽ sống ở đâu chứ!
- Ơ.... Cs đc ko?
- Chủ nhân, cô đồng ý đi, ta đỡ tiền trọ! - Hao Thiên ns nhỏ
- Vậy cx đc, cảm phiền cậu vậy!
- Ko cx j! Tớ là con 1, mẹ tớ cx mất từ khi tớ còn nhỏ, cs 2 pa con sống cx buồn, tớ luôn muốn cs 1 người chị em.
- Ừ
Vậy là ta đi kiếm chủ nhà, trả lại chìa khóa. Thu dọn đồ xong chúng ta liền theo Tiểu Đình tới nhà cổ.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
*Bạch gia
- Cha, con đã về
- Tiều Đình, con về đúng lúc lắm! Ta đói chết mất thôi... Mak... Bạn con à?
- Cha, chúng ta cho họ sống nhờ nha?
- Sao thế?
- Chị em họ là người nc ngoài ms về đây, cha mẹ ko có, thật đáng thương mak! - Tiểu Đình sụt sùi
- Thật tội quá đi! Đc! Gọi họ vô đây
Chúng ta bước vô.
- Mấy đứa tên j?
- Dương Tiễn/Hao Thiên ạ.
- Chuyện của mấy đứa ta đã nghe rồi! Cứ an tâm ở đây, coi đây như nhà, coi ta như cha nha!
- Dạ! Cám ơn Bạch Thúc!
- Ko cs j! Tiểu Đình, chuẩn bị phòng cho họ đi
- Vâng
---------- Hết chương 3 ----------
/39
|