Aizaaaaaaaaaaaa! Là ta! Ta là Dương Liễn á! Quên! Kaya Minamoto chớ! Nhớ hăm? Ko nhớ lục đọc Siêu Quậy Vocaloid đi cho nhớ! Đau lòng á! Ms từ hồi chiều ta full truyện đó xong mak! Do Tam Nhãn Hao Thiên Lục là truyện Trung nên ta lấy tên thật của ta để viết luôn ((Dù sao nó cx la lá tên ng Trung mak ))
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Hoi nào! Đây là truyện ms của ta!
Như chap cuối cùng của Siêu Quậy Vocaloid đã ns. Ta giữ đúng lời hứa ròi hén!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Ba hoa đủ chưa? Đủ ròi phỏng? Vậy vô chap hén!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Mak quên! Ta khuyên mọi ng nên đọc lại cái giới thiệu đi đã ròi hãng đọc truyện chứ ko lại kêu ta chế nhảm á!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Ròi, vô chap!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Năm X, tháng Y, ngày Z
Trên đường lên kinh thành trời lại bắt đầu có tuyết rơi, Dương Thiên Hựu ( Một thư sinh nghèo ) vì thích thú nên đã làm 1 bài thơ khen ngợi tuyết. Ngay lúc đó, Dao Cơ tiên tử ( Em gái Ngọc Hoàng ) đang ở trên trời gieo tuyết xuống trần gian nghe được liền chú ý đến ông và quyết định xuống trần giả làm 1 người hầu đang tìm 1 cây trâm vàng để thử lòng ông. Nào ngờ ông chấp nhận đưa hết lộ phí của mình để giúp cô người hầu mua lại 1 cây trâm vàng khác về cho chủ nhân. Không những vậy, ông còn nhường lại áo choàng cho Dao Cơ để cô không bị lạnh.
Sau đó, ông tiếp tục lên kinh dự thi, nhưng vì không chịu được giá rét, ông đã ngất đi giữa trời tuyết. Trên trời thấy vậy, Dao Cơ liền hạ trần để giúp đỡ ông. Khi tỉnh dậy, Dương Thiên Hựu bất ngờ khi thấy bên cạnh mình có đống lửa sưởi ấm, và trên người thì khoác 1 chiếc áo choàng. Cũng vì giúp đỡ ông nên Dao Cơ đã làm trái ý trời, cho tuyết ngừng rơi trước thời gian quy định nên đã bị phạt giam mình trong 1 ngọn núi dưới trần gian.
Thời gian sau đó, Dương Thiên Hựu đã trở thành trạng nguyên và đang trên đường về quê làm quan phụ mẫu. Vô tình đi ngang qua ngọn núi mà Dao Cơ đang sám hối ở đó, ông nhớ lại chuyện trước kia. Đúng lúc, đoàn người của ông bị sơn tặc bao vây là cướp giết. Ông thì bị lăn xuống dốc, không may va đầu vào đá, định là sẽ chết ngay lúc đó. Dao Cơ nhìn thấy và không cầm lòng được, bèn trốn ra khỏi ngọn núi để cứu ông. Khi hồi phục, ông nhận ra người cứu mình chính là cô người hầu ông đã từng gặp năm xưa. Ông ngỏ ý muốn chung sống với Dao Cơ. Họ kết hôn và chung sống với nhau và sinh hạ được 3 người con: Dương Giao, Dương Tiễn và Dương Thiền (Dương Liên tức Tam Thánh Mẫu).
>
Thực thế, Tam Thánh Mẫu là Dương Tiễn; Nhị Lang Thần là Dương Thiền. 2 người họ huynh muội giống nhau như 2 giọt nước. Sau này, Tam Thánh Mẫu thích với người phàm tên là Lưu Ngạn Xương. Tuy là tình yêu mới chớm của tuổi trẻ mới lớn nhưng vì chuyện này mà Dương Liên bị giam dưới Hoa Sơn . Không đành lòng thấy muội muội bị chịu tội, Nhị Lang Thần đã thay Tam Thánh Mẫu chịu tội, 2 người họ đổi chỗ cho nhau. Lưu Ngạn Xương vì đau buồn nên sanh bệnh mất.
>
Thời gian trôi đi. Dương Tiễn sống dưới cái danh Nhị Lang Thần của anh cô chờ ngày anh cô được thoát ra ngoài. Rồi ngày đó cx đã tới. Thiên quy thay đổi, cô đc xuống cứu anh cô nhưng do bị giam hãm quá lâu nên Dương Thiền đành trở thành người phàm đi tìm cha.
Sau cái ngày mẹ họ bị giam ở vách núi thì pháp lực ngày càng cạn kiệt, dần thành người phàm và trải qua sinh, lão, bệnh và tử. Còn cha họ thì biệt tăm, ko bt sống chết thế nào nên Dương Thiền vẫn 1 lòng đi tìm.
---------- Hết chương 1 ----------
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Hoi nào! Đây là truyện ms của ta!
Như chap cuối cùng của Siêu Quậy Vocaloid đã ns. Ta giữ đúng lời hứa ròi hén!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Ba hoa đủ chưa? Đủ ròi phỏng? Vậy vô chap hén!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Mak quên! Ta khuyên mọi ng nên đọc lại cái giới thiệu đi đã ròi hãng đọc truyện chứ ko lại kêu ta chế nhảm á!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Ròi, vô chap!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Năm X, tháng Y, ngày Z
Trên đường lên kinh thành trời lại bắt đầu có tuyết rơi, Dương Thiên Hựu ( Một thư sinh nghèo ) vì thích thú nên đã làm 1 bài thơ khen ngợi tuyết. Ngay lúc đó, Dao Cơ tiên tử ( Em gái Ngọc Hoàng ) đang ở trên trời gieo tuyết xuống trần gian nghe được liền chú ý đến ông và quyết định xuống trần giả làm 1 người hầu đang tìm 1 cây trâm vàng để thử lòng ông. Nào ngờ ông chấp nhận đưa hết lộ phí của mình để giúp cô người hầu mua lại 1 cây trâm vàng khác về cho chủ nhân. Không những vậy, ông còn nhường lại áo choàng cho Dao Cơ để cô không bị lạnh.
Sau đó, ông tiếp tục lên kinh dự thi, nhưng vì không chịu được giá rét, ông đã ngất đi giữa trời tuyết. Trên trời thấy vậy, Dao Cơ liền hạ trần để giúp đỡ ông. Khi tỉnh dậy, Dương Thiên Hựu bất ngờ khi thấy bên cạnh mình có đống lửa sưởi ấm, và trên người thì khoác 1 chiếc áo choàng. Cũng vì giúp đỡ ông nên Dao Cơ đã làm trái ý trời, cho tuyết ngừng rơi trước thời gian quy định nên đã bị phạt giam mình trong 1 ngọn núi dưới trần gian.
Thời gian sau đó, Dương Thiên Hựu đã trở thành trạng nguyên và đang trên đường về quê làm quan phụ mẫu. Vô tình đi ngang qua ngọn núi mà Dao Cơ đang sám hối ở đó, ông nhớ lại chuyện trước kia. Đúng lúc, đoàn người của ông bị sơn tặc bao vây là cướp giết. Ông thì bị lăn xuống dốc, không may va đầu vào đá, định là sẽ chết ngay lúc đó. Dao Cơ nhìn thấy và không cầm lòng được, bèn trốn ra khỏi ngọn núi để cứu ông. Khi hồi phục, ông nhận ra người cứu mình chính là cô người hầu ông đã từng gặp năm xưa. Ông ngỏ ý muốn chung sống với Dao Cơ. Họ kết hôn và chung sống với nhau và sinh hạ được 3 người con: Dương Giao, Dương Tiễn và Dương Thiền (Dương Liên tức Tam Thánh Mẫu).
>
Thực thế, Tam Thánh Mẫu là Dương Tiễn; Nhị Lang Thần là Dương Thiền. 2 người họ huynh muội giống nhau như 2 giọt nước. Sau này, Tam Thánh Mẫu thích với người phàm tên là Lưu Ngạn Xương. Tuy là tình yêu mới chớm của tuổi trẻ mới lớn nhưng vì chuyện này mà Dương Liên bị giam dưới Hoa Sơn . Không đành lòng thấy muội muội bị chịu tội, Nhị Lang Thần đã thay Tam Thánh Mẫu chịu tội, 2 người họ đổi chỗ cho nhau. Lưu Ngạn Xương vì đau buồn nên sanh bệnh mất.
>
Thời gian trôi đi. Dương Tiễn sống dưới cái danh Nhị Lang Thần của anh cô chờ ngày anh cô được thoát ra ngoài. Rồi ngày đó cx đã tới. Thiên quy thay đổi, cô đc xuống cứu anh cô nhưng do bị giam hãm quá lâu nên Dương Thiền đành trở thành người phàm đi tìm cha.
Sau cái ngày mẹ họ bị giam ở vách núi thì pháp lực ngày càng cạn kiệt, dần thành người phàm và trải qua sinh, lão, bệnh và tử. Còn cha họ thì biệt tăm, ko bt sống chết thế nào nên Dương Thiền vẫn 1 lòng đi tìm.
---------- Hết chương 1 ----------
/39
|