Editor: Tiêu Tương
"Hi Nhi, không phải bọn họ đã nói dõng dạc rằng sẽ đưa nàng đến Thiên Linh làm Thái tử phi gì đó sao? Để cho bọn họ nhìn một chút, nữ nhân Bổn vương, có phải thái tử Thiên Linh của bọn họ có đủ khả năng hay không đi!" Quân Mặc Hiên phách lối nói.
Thiên Linh nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ, sao không nhân cơ hội này để Dạ Hi lập uy, cứ như vậy, đề cao uy danh của Hi Nhi ở trong lòng bách quan. Nếu ngày khác Thiên Thần với giao chiến Thiên Linh, Hi Nhi cũng sẽ không trở thành hồng nhan họa thủy, bị người nhục mạ.
Nhưng mà, Quân Mặc Hiên có lẽ đã suy nghĩ quá đơn giản, chuyện sau này, liệu có ai biết được đây.
Chỉ có điều, Dạ Hi cũng hiểu được suy nghĩ của Quân Mặc Hiên, cho dù hắn không làm như vậy, Dạ Hi cũng sẽ ra tay. Hừ, dám đánh chủ ý lên người nàng chưa chịu chút giáo huấn nào đã muốn rời đi, không có cửa đâu!
Vì vậy, Dạ Hi nhanh chóng tiến lên, chặn đường đi của năm người, khó hiểu nói: "Mặc, hình như chàng quá coi thường thiếp."
"Giảm nguy hiểm xuống đến mức thấp nhất, không phải là điều vi phu nên làm sao?" Quân Mặc Hiên bình tĩnh nói. Nói xong, nhanh chóng đi xuống võ đài, nhường chiến trường lại cho Dạ Hi.
Một mình Hi Nhi đối chiến với năm cao thủ nội gia, hắn không yên tâm, chỉ khi phế bỏ cánh tay của bọn họ, như vậy, Dạ Hi mới có thể giành được chiến thắng mà không nguy hiểm đến tánh mạng dưới mọi tình huống.
Mặc dù, Hi Nhi có thực lực đối phó với năm người này, thế nhưng, hắn vẫn không muốn mạo hiểm như vậy.
Có Quân Mặc Hiên giúp đỡ, Dạ Hi đối phó với năm người này quả thật còn đơn giản hơn so với bóp chết con kiến. Chỉ một lát so chiêu, năm người đã bị Dạ Hi đánh ngã trên mặt đất.
Dạ Hi không có nội lực, không thể một chưởng đánh chết, nhưng mà, một trăm lẻ tám miếng vải rách treo trên người Sứ giả Thiên Linh, đây chính là một bạt tai cứng rắn quét trên Thiên Linh.
Năm người, áo quần từng người đều rách nát, mơ hồ có thể nhìn thấy vết máu trên da thịt, bộ dáng kia thật giống như là bị người ngược đãi. Nhưng mà, đối với một võ giả mà nói, sỉ nhục như vậy, còn nghiêm trọng hơn so với giết bọn họ.
Vì vậy, từng người đều tức giận nhìn Dạ Hi, trong lòng không phục nhưng cũng không thể làm gì, ai bảo bọn hắn khinh thường, bị kẻ địch ám toán chứ? Binh Bất Yếm Trá, là bọn hắn đánh giá thấp trình độ giảo hoạt của Thiên Thần. Rơi vào kết cục như thế, bọn họ coi như đáng đời.
~~>>Chú thích: Binh bất yếm trá = chiến tranh không ngại dối lừa; việc quân cơ không nề dối trá
"Hi Nhi, không phải bọn họ đã nói dõng dạc rằng sẽ đưa nàng đến Thiên Linh làm Thái tử phi gì đó sao? Để cho bọn họ nhìn một chút, nữ nhân Bổn vương, có phải thái tử Thiên Linh của bọn họ có đủ khả năng hay không đi!" Quân Mặc Hiên phách lối nói.
Thiên Linh nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ, sao không nhân cơ hội này để Dạ Hi lập uy, cứ như vậy, đề cao uy danh của Hi Nhi ở trong lòng bách quan. Nếu ngày khác Thiên Thần với giao chiến Thiên Linh, Hi Nhi cũng sẽ không trở thành hồng nhan họa thủy, bị người nhục mạ.
Nhưng mà, Quân Mặc Hiên có lẽ đã suy nghĩ quá đơn giản, chuyện sau này, liệu có ai biết được đây.
Chỉ có điều, Dạ Hi cũng hiểu được suy nghĩ của Quân Mặc Hiên, cho dù hắn không làm như vậy, Dạ Hi cũng sẽ ra tay. Hừ, dám đánh chủ ý lên người nàng chưa chịu chút giáo huấn nào đã muốn rời đi, không có cửa đâu!
Vì vậy, Dạ Hi nhanh chóng tiến lên, chặn đường đi của năm người, khó hiểu nói: "Mặc, hình như chàng quá coi thường thiếp."
"Giảm nguy hiểm xuống đến mức thấp nhất, không phải là điều vi phu nên làm sao?" Quân Mặc Hiên bình tĩnh nói. Nói xong, nhanh chóng đi xuống võ đài, nhường chiến trường lại cho Dạ Hi.
Một mình Hi Nhi đối chiến với năm cao thủ nội gia, hắn không yên tâm, chỉ khi phế bỏ cánh tay của bọn họ, như vậy, Dạ Hi mới có thể giành được chiến thắng mà không nguy hiểm đến tánh mạng dưới mọi tình huống.
Mặc dù, Hi Nhi có thực lực đối phó với năm người này, thế nhưng, hắn vẫn không muốn mạo hiểm như vậy.
Có Quân Mặc Hiên giúp đỡ, Dạ Hi đối phó với năm người này quả thật còn đơn giản hơn so với bóp chết con kiến. Chỉ một lát so chiêu, năm người đã bị Dạ Hi đánh ngã trên mặt đất.
Dạ Hi không có nội lực, không thể một chưởng đánh chết, nhưng mà, một trăm lẻ tám miếng vải rách treo trên người Sứ giả Thiên Linh, đây chính là một bạt tai cứng rắn quét trên Thiên Linh.
Năm người, áo quần từng người đều rách nát, mơ hồ có thể nhìn thấy vết máu trên da thịt, bộ dáng kia thật giống như là bị người ngược đãi. Nhưng mà, đối với một võ giả mà nói, sỉ nhục như vậy, còn nghiêm trọng hơn so với giết bọn họ.
Vì vậy, từng người đều tức giận nhìn Dạ Hi, trong lòng không phục nhưng cũng không thể làm gì, ai bảo bọn hắn khinh thường, bị kẻ địch ám toán chứ? Binh Bất Yếm Trá, là bọn hắn đánh giá thấp trình độ giảo hoạt của Thiên Thần. Rơi vào kết cục như thế, bọn họ coi như đáng đời.
~~>>Chú thích: Binh bất yếm trá = chiến tranh không ngại dối lừa; việc quân cơ không nề dối trá
/118
|