Editor: ChieuNinh
Dạ Thất Thất gánh vác uy áp cường đại, tiến lên hai bước, trông thấy bên cạnh hai chữ 'Cấm địa', còn viết tám chữ nhỏ - - cấm tháp trọng địa, người xông vào chết!
Nhìn xem mười chữ khí thế khoáng đạt, tim Dạ Thất Thất đột nhiên run lên một cái, cái chữ 'Tử' cuối cùng kia, đằng đằng sát ý sung mãn, chỉ với khí thế đã làm cho nàng tùy tâm cuối cùng cảm giác được một nỗi sợ hãi!
Dạ Thất Thất đi năm bước, phát hiện càng chịu đựng uy áp càng đi vào bên trong, linh khí lại càng nồng đậm, thậm chí đã đến nỗi không khí sắp hình thành chất lỏng, Dạ Thất Thất trừng to mắt, thật sự bị rung động.
Xích Hỏa học viện quả thật danh bất hư truyền, bên trong học viện thế nhưng có địa phương có linh khí nồng đậm như thế!
Lúc Dạ Thất Thất đang lo lắng có muốn đánh cuộc một lần, xông vào cái gọi là cấm địa này hay không, thì nghe được tiếng bước chân dồn dập đi tới bên này.
Sau khi nghe thấy tiếng bước chân, Dạ Thất Thất muốn rời khỏi, lại phát hiện không ngờ mình bị định trụ như vậy, linh lực trong thân thể lấy một loại tốc độ cực nhanh bị hút ra, trong nháy mắt sắc mặt Dạ Thất Thất trở nên tái nhợt.
Đáng chết!
Thấp giọng chửi một tiếng, bên ngoài thân thể Dạ Thất Thất hiện ra một trận hồng quang, thân thể của nàng trong nháy mắt rời khỏi vị trí, xuất hiện ở địa phương cách tòa tháp khá xa.
Giờ phút này Dạ Thất Thất có chút chật vật, bị lực lượng kia đánh thẳng vào, té lăn trên mặt đất, sắc mặt tái nhợt, sợi tóc mất trật tự, quần áo trên người nhăn nheo có chút bẩn, thoạt nhìn cảm giác cả người chật vật không chịu nổi.
Ồ, Thất Thất tỷ, tại sao ngươi lại ở chỗ này? Đột nhiên, một giọng nói mềm mại thanh thúy của thiếu nữ vang lên ở bên tai Dạ Thất Thất.
Giọng nói này có cảm giác rất quen tai! Dạ Thất Thất ngẩng đầu, trông thấy khuôn mặt xinh đẹp mắt ngọc mày ngài. Sau khi trông thấy trong mắt đối phương hiện lên vẻ trào phúng và khinh miệt, trong lòng Dạ Thất Thất cảm khái, vì sao nàng tới chỗ nào cũng có thể gặp gỡ người quen chứ? Còn trùng hợp đều là kẻ địch như vậy.
Nàng rất kỳ quái, ngươi nói nàng vừa tới Xích Hỏa đại lục này không bao lâu, làm sao liền kết nhiều cừu địch như vậy?
Hay là nên nói, trời sinh thể chất của nàng chính là cái kéo cừu hận?
Ai da, thật là đúng dịp! Oan gia ngõ hẹp thật náo nhiệt. Dạ Thất Thất trực tiếp xem nhẹ bàn tay trắng noãn như ngọc đưa đến trước mặt mình, thong thả ung dung đứng lên, vẫn không quên vỗ vỗ đất cát trên người mình, trong nháy mắt tro bụi bay khắp nơi.
Dạ Vi cũng không nghĩ tới sẽ nhanh chóng đụng phải Dạ Thất Thất như vậy. Nàng còn tưởng rằng phải đợi Dạ Thất Thất chính thức nhập học vào khóa sau,
Dạ Thất Thất gánh vác uy áp cường đại, tiến lên hai bước, trông thấy bên cạnh hai chữ 'Cấm địa', còn viết tám chữ nhỏ - - cấm tháp trọng địa, người xông vào chết!
Nhìn xem mười chữ khí thế khoáng đạt, tim Dạ Thất Thất đột nhiên run lên một cái, cái chữ 'Tử' cuối cùng kia, đằng đằng sát ý sung mãn, chỉ với khí thế đã làm cho nàng tùy tâm cuối cùng cảm giác được một nỗi sợ hãi!
Dạ Thất Thất đi năm bước, phát hiện càng chịu đựng uy áp càng đi vào bên trong, linh khí lại càng nồng đậm, thậm chí đã đến nỗi không khí sắp hình thành chất lỏng, Dạ Thất Thất trừng to mắt, thật sự bị rung động.
Xích Hỏa học viện quả thật danh bất hư truyền, bên trong học viện thế nhưng có địa phương có linh khí nồng đậm như thế!
Lúc Dạ Thất Thất đang lo lắng có muốn đánh cuộc một lần, xông vào cái gọi là cấm địa này hay không, thì nghe được tiếng bước chân dồn dập đi tới bên này.
Sau khi nghe thấy tiếng bước chân, Dạ Thất Thất muốn rời khỏi, lại phát hiện không ngờ mình bị định trụ như vậy, linh lực trong thân thể lấy một loại tốc độ cực nhanh bị hút ra, trong nháy mắt sắc mặt Dạ Thất Thất trở nên tái nhợt.
Đáng chết!
Thấp giọng chửi một tiếng, bên ngoài thân thể Dạ Thất Thất hiện ra một trận hồng quang, thân thể của nàng trong nháy mắt rời khỏi vị trí, xuất hiện ở địa phương cách tòa tháp khá xa.
Giờ phút này Dạ Thất Thất có chút chật vật, bị lực lượng kia đánh thẳng vào, té lăn trên mặt đất, sắc mặt tái nhợt, sợi tóc mất trật tự, quần áo trên người nhăn nheo có chút bẩn, thoạt nhìn cảm giác cả người chật vật không chịu nổi.
Ồ, Thất Thất tỷ, tại sao ngươi lại ở chỗ này? Đột nhiên, một giọng nói mềm mại thanh thúy của thiếu nữ vang lên ở bên tai Dạ Thất Thất.
Giọng nói này có cảm giác rất quen tai! Dạ Thất Thất ngẩng đầu, trông thấy khuôn mặt xinh đẹp mắt ngọc mày ngài. Sau khi trông thấy trong mắt đối phương hiện lên vẻ trào phúng và khinh miệt, trong lòng Dạ Thất Thất cảm khái, vì sao nàng tới chỗ nào cũng có thể gặp gỡ người quen chứ? Còn trùng hợp đều là kẻ địch như vậy.
Nàng rất kỳ quái, ngươi nói nàng vừa tới Xích Hỏa đại lục này không bao lâu, làm sao liền kết nhiều cừu địch như vậy?
Hay là nên nói, trời sinh thể chất của nàng chính là cái kéo cừu hận?
Ai da, thật là đúng dịp! Oan gia ngõ hẹp thật náo nhiệt. Dạ Thất Thất trực tiếp xem nhẹ bàn tay trắng noãn như ngọc đưa đến trước mặt mình, thong thả ung dung đứng lên, vẫn không quên vỗ vỗ đất cát trên người mình, trong nháy mắt tro bụi bay khắp nơi.
Dạ Vi cũng không nghĩ tới sẽ nhanh chóng đụng phải Dạ Thất Thất như vậy. Nàng còn tưởng rằng phải đợi Dạ Thất Thất chính thức nhập học vào khóa sau,
/375
|