Editor: ChieuNinh
Dạ Thất Thất cố tình trêu chọc cái... heo con giống như linh thú một phen, tránh né quả cầu lửa nó phun ra, đầu ngón tay nhiều thêm một quả bóng nước cùng kích cỡ, cùng nó ngươi tới ta đi bắt đầu 'trận bóng'.
Hí - -
Dạ Thất Thất không cẩn thận bị quả cầu lửa của heo con phun ra bay sát qua mặt, phá mất một chút da của nàng. Một lực lượng hắc ám mang theo cắn nuốt xuyên thấu qua làn da bị thương xâm nhập vào trong cơ thể nàng. Trong nháy mắt Dạ Thất Thất có loại cảm giác thân thể lạnh run!
Đây là... Hắc ám thuộc tính lực thôn phệ (cắn nuốt)?
Mặt mũi Dạ Thất Thất tràn đầy khiếp sợ nhìn heo con trước mắt toàn thân màu hồng, nhìn xem rất là đáng yêu, hoàn toàn không có cách nào liên tưởng nó với cái loại sinh vật hắc ám cùng một chỗ.
Lực cắn nuốt, là một loại công pháp cực kì khủng bố, hoặc là thiên phú.
Phàm là người có được lực cắn nuốt đều làm cho thế nhân tồn tại cảm giác kinh khủng, mặc kệ là ai cũng chẳng muốn đắc tội bao giờ. Một khắc trước vẫn còn đang chuyện trò vui vẻ, sau một khắc liền trực tiếp cắn nuốt linh lực linh hồn của ngươi cho hắn.
Heo con, ngươi thích ăn thịt nướng không? Dạ Thất Thất áp chế đáy lòng mừng như điên, Phệ Hồn roi trực tiếp ra tay trói heo con lại, đưa tay chọt thịt thịt mềm mại trên người nó, cười đến mức gọi là nhộn nhạo.
Ngươi... Ngươi muốn làm cái gì? Heo con hồng phấn trợn to mắt mặt tràn đầy sợ hãi trừng mắt nàng, thở hổn hển thở hổn hển giãy giụa muốn chạy trốn.
Chống lại ánh mắt âm trầm của Dạ Thất Thất, heo con muốn khóc... Nó chỉ là đói bụng tìm gì đó để ăn, nhưng nó không muốn bị người ta nướng ăn mà!
Đi theo tỷ tỷ đi, từ nay về sau ngày ngày cho ngươi ăn thịt, như thế nào? Dạ Thất Thất giống như quái thúc thúc lừa bán tiểu hài tử, cười nhộn nhạo đến mức gọi là một người âm hiểm.
Ngày ngày có thịt ăn...
Heo con liền nhớ kỹ một câu này, trong nháy mắt hai mắt sáng long lanh, nước miếng chảy thành sông.
Thở hổn hển... Thở hổn hển... Người xấu, mau thả ta ra, ta sẽ không bị mật ngọt chết ruồi của ngươi mê hoặc, ta là thú nhỏ có cốt khí, ta muốn phản kháng bạo lực, đấu tranh với ngươi đến cùng... Nhớ tới nó đường đường là thần trư bay trên trời, trong thiên địa này là độc nhất, thân phận là cao quý cỡ nào? Há có thể bị chính thịt nướng mê hoặc?
Heo con hồng phấn ngước đầu, phải gọi là rất ngạo khí, nếu như không nhìn tới nước miếng sáng long lanh treo ở khóe miệng của nó kia, thật là có vài phần khí thế.
Ơ, còn là một tên có cốt khí?
Dạ Thất Thất nhướn mày, lật tay từ trong không gian lấy ra một chai Khải Linh Đan, mở nắp bình ra ở trước mặt nó làm một vòng: Ôi, thơm
Dạ Thất Thất cố tình trêu chọc cái... heo con giống như linh thú một phen, tránh né quả cầu lửa nó phun ra, đầu ngón tay nhiều thêm một quả bóng nước cùng kích cỡ, cùng nó ngươi tới ta đi bắt đầu 'trận bóng'.
Hí - -
Dạ Thất Thất không cẩn thận bị quả cầu lửa của heo con phun ra bay sát qua mặt, phá mất một chút da của nàng. Một lực lượng hắc ám mang theo cắn nuốt xuyên thấu qua làn da bị thương xâm nhập vào trong cơ thể nàng. Trong nháy mắt Dạ Thất Thất có loại cảm giác thân thể lạnh run!
Đây là... Hắc ám thuộc tính lực thôn phệ (cắn nuốt)?
Mặt mũi Dạ Thất Thất tràn đầy khiếp sợ nhìn heo con trước mắt toàn thân màu hồng, nhìn xem rất là đáng yêu, hoàn toàn không có cách nào liên tưởng nó với cái loại sinh vật hắc ám cùng một chỗ.
Lực cắn nuốt, là một loại công pháp cực kì khủng bố, hoặc là thiên phú.
Phàm là người có được lực cắn nuốt đều làm cho thế nhân tồn tại cảm giác kinh khủng, mặc kệ là ai cũng chẳng muốn đắc tội bao giờ. Một khắc trước vẫn còn đang chuyện trò vui vẻ, sau một khắc liền trực tiếp cắn nuốt linh lực linh hồn của ngươi cho hắn.
Heo con, ngươi thích ăn thịt nướng không? Dạ Thất Thất áp chế đáy lòng mừng như điên, Phệ Hồn roi trực tiếp ra tay trói heo con lại, đưa tay chọt thịt thịt mềm mại trên người nó, cười đến mức gọi là nhộn nhạo.
Ngươi... Ngươi muốn làm cái gì? Heo con hồng phấn trợn to mắt mặt tràn đầy sợ hãi trừng mắt nàng, thở hổn hển thở hổn hển giãy giụa muốn chạy trốn.
Chống lại ánh mắt âm trầm của Dạ Thất Thất, heo con muốn khóc... Nó chỉ là đói bụng tìm gì đó để ăn, nhưng nó không muốn bị người ta nướng ăn mà!
Đi theo tỷ tỷ đi, từ nay về sau ngày ngày cho ngươi ăn thịt, như thế nào? Dạ Thất Thất giống như quái thúc thúc lừa bán tiểu hài tử, cười nhộn nhạo đến mức gọi là một người âm hiểm.
Ngày ngày có thịt ăn...
Heo con liền nhớ kỹ một câu này, trong nháy mắt hai mắt sáng long lanh, nước miếng chảy thành sông.
Thở hổn hển... Thở hổn hển... Người xấu, mau thả ta ra, ta sẽ không bị mật ngọt chết ruồi của ngươi mê hoặc, ta là thú nhỏ có cốt khí, ta muốn phản kháng bạo lực, đấu tranh với ngươi đến cùng... Nhớ tới nó đường đường là thần trư bay trên trời, trong thiên địa này là độc nhất, thân phận là cao quý cỡ nào? Há có thể bị chính thịt nướng mê hoặc?
Heo con hồng phấn ngước đầu, phải gọi là rất ngạo khí, nếu như không nhìn tới nước miếng sáng long lanh treo ở khóe miệng của nó kia, thật là có vài phần khí thế.
Ơ, còn là một tên có cốt khí?
Dạ Thất Thất nhướn mày, lật tay từ trong không gian lấy ra một chai Khải Linh Đan, mở nắp bình ra ở trước mặt nó làm một vòng: Ôi, thơm
/375
|