Cả hai cứ như chó với mèo, luyên thuyên suốt nhưng thật chất ở Thiên giới ai cũng biết cả hai là cặp đôi ăn ý nhất. Xong chuyện ở đây, Trích Tâm và Đế tôn cáo từ để xuống hạ giới. Quận chúa Tú Anh vừa nhìn là hiểu ra ngay, cô cười và chúc phúc cho cả hai. Trích Tâm nhẹ nhàng đi lại nắm lấy tay của quận chúa Tú Anh gọi cô một tiếng cô cô khiến Đế tôn và bản thân cô ấy cũng cảm thấy thích thú. Tuy nhiên quận chúa vẫn tôn trọng gọi Trích Tâm một tiếng Ma tôn. Trích Tâm tâm sự chuyện cô biến thành Ma tôn không phải là chủ đích của cô, lần đó rút hết nguyên thần của Lăng Phong cũng là làm theo đạo lý. Quận chúa Tú Anh cũng đồng cảm: "Cô không lấy mạng của huynh ấy là ta đã cảm kích lắm rồi." Cũng nhờ vậy mà Lăng Phong tìm lại được vợ của mình ở trần gian này, nhìn xem bây giờ hắn hạnh phúc biết bao, đâu cần phải làm Ma tôn để làm gì. Năm đó hắn muốn có cả thiên hạ để rồi lại đánh mất đi người hắn yêu. Trích Tâm muốn sống một cuộc đời bình yên chốn hồng trần giống với quận chúa An Minh lúc còn tại thế.
Cô biến ra lệnh bài Ma điện nằm trên tay rồi nhẹ nhàng trao lại vào tay của quận chúa Tú Anh. Như Ma đế từng nói chỉ có người cùng huyết mạch mới kế thừa Ma tôn được, Trích Tâm chẳng qua chỉ là một nửa hoa sen hai màu thôi, người thích hợp làm Ma tôn nhất vẫn là quận chúa Tú Anh.
"Cô cô nên thay phụ thân trông coi Ma giới, chuyện chăm sóc cho hai người họ cứ để Tâm Nhi và Đế tôn làm." Trích Tâm muốn cùng với Đế tôn sống gần bên cạnh ngôi nhà tranh, cùng với chồng của mình chăm sóc cho Lăng Phong và Minh Anh, cô gái bất đắc dĩ trở thành phu nhân của Lăng Phong do có tiềm thức của quận chúa An Minh để lại. Tuy không tranh giành với đời nhưng nếu Ma tôn phó thác thì quận chúa Tú Anh xin chấp hành mệnh lệnh: "Ta nhất định sẽ biến Ma giới thành một nơi tốt đẹp." Nói rồi quận chúa liền biến về Ma giới để nhận chức, cô ngồi chễm chệ trên chiếc ghế quyền lực ở Ma điện và diện trên mình bộ y phục rất giống với Ma hậu năm đó.
"Huyết mạch của Ma đế đã quay trở về rồi." Lão già sống lâu nhất ở Ma giới lên tiếng.
Tất cả đều quỳ xuống bái kiến Ma tôn. Quận chúa Tú Anh bây giờ đã trở thành Ma tôn Tú Anh, cô dõng dạc tuyên bố: "Ma giới vẫn sẽ giữ nguyên những quy tắc mà Trích Tâm đã đưa ra, bất cứ kẻ nào làm trái lệnh, giết không tha."
Lăng Phong nghe có tiếng người thì ra ngoài xem đó là ai. Trích Tâm đột nhiên quỳ xuống hành lễ với hắn khiến hắn hơi bất ngờ. Hắn chạy lại đỡ cô, cả hai vừa đi dạo vừa trò chuyện.
"Nghĩ lại cũng lạ thật, một đứa là Ma tôn, một đứa là Đế tôn vậy mà lại chọn sống hết ở hạ giới." Lăng Phong cười.
"Ta cũng không bao giờ nghĩ sẽ đồng hành cùng ngài ấy đến hết đời đâu." Trích Tâm nói.
Lăng Phong cho rằng là cô hận anh vì việc anh không tin lời cô nói hay là vì cha của anh từng là kẻ thù của nơi cô sinh ra. Cho dù nguyên nhân có là gì đi chăng nữa, cô cũng không thắng nỗi cảm xúc của mình.
"Ông nghĩ quận chúa An Minh sẽ hồi sinh chứ?" Trích Tâm vô tình hỏi. Cũng đã hơn ngàn năm rồi, tiềm thức của cô ấy đã được tìm thấy, có khi nào cô ấy sẽ quay trở lại hay không.
Lăng Phong lắc đầu, bởi vì nếu quận chúa quay trở lại thì năm đó cô ấy đã không phải đau khổ vì sự ra đi của sư phụ cô ấy. Mà cho dù quận chúa An Minh có quay trở lại, Lăng Phong sẽ không dám đối diện với cô ấy, hắn chính là nguyên nhân khiến cô phải hy sinh nguyên thần của mình. Bây giờ hắn cũng đã bị phế, sống một cuộc đời bình thường với cô vợ Minh Anh đã khiến hắn hạnh phúc không thể tả rồi, hắn không cầu mong gì hơn.
Trích Tâm mỉm cười, hít một hơi thật sâu rồi thở một hơi thật dài, cô cảm nhận không khí trong lành nơi này: "Thật tốt khi tam giới bình yên như thế này, ta đã trả chức vị Ma tôn lại cho quận chúa Tú Anh, cô cô cũng đã quay trở về Ma giới rồi."
"Đây chính là điều mà nàng ấy muốn, cuối cùng ta cũng hiểu rồi." Lăng Phong nhìn lên bầu trời trong xanh, nắng gắt sau đó nhìn Trích Tâm nở một nụ cười đầy mãn nguyện.
Hắn đưa cô về ra mắt với vợ của hắn. Trong lúc cả hai nói chuyện thì Đế tôn đã quay về Thiên giới, anh đến Y cung tìm Chấn Vương để làm một chuyện to lớn.
"Bái kiến điện hạ." Đế tôn cầm lệnh bài Trường An điện trên tay.
Chấn Vương hơi khó hiểu trước hành động của chàng trai trẻ: "Đế tôn làm vậy là có ý gì?"
Đế tôn cho hay anh và Trích Tâm sẽ sống ở dưới hạ giới và cô ấy đã giao lại chức vị Ma tôn cho quận chúa Tú Anh rồi. Còn anh sẽ giao chức vị Thiên đế lại cho Chấn Vương Thượng thần.
Lão từ chối: "Không được, ngài chính là máu mủ, là huyết mạch của Tiên đế sao nói giao lại cho ta là giao chứ?"
Đế tôn lý giải: "Ngài được Tiên đế ban cho chức danh điện hạ, chắc chắn Tiên đế cũng đã xem ngài như anh em trong nhà rồi." Y tộc có công lớn nhất ở Thiên giới, Chấn Vương còn là người điều chế ra bách dược cho hoàng tộc. Nếu năm đó Đế tôn không được may mắn ra đời thì người giữ chức vị cao nhất vẫn là Chấn Vương Thượng thần thôi.
"Ta sẽ giúp ngài trông coi Thiên giới, ta sống ở Y cung quen rồi, Trường An điện cũng từng là nơi ở của quận chúa An Minh, ngài cứ giữ lại lệnh bài bên mình đi, bất cứ khi nào ngài muốn trở lại ta sẽ lập tức trả lại cho ngài." Chấn Vương nói.
Quận chúa An Minh hy sinh vì trận pháp diệt thế, tưởng chừng đâu hồn siêu phách tán, ấy vậy mà ngàn năm sau vẫn có thể tìm thấy tiềm thức trong một cô gái người phàm. Đế tôn hy vọng không lâu sau nữa Sở Hoàng sẽ quay trở lại.
Nói rồi Đế tôn từ biệt trở về đoàn tụ với vị hôn phu của mình. Đế tôn và Trích Tâm làm một đám cưới nhỏ, cả hai lấy trời đất làm chứng giám, lạy đấng sinh thành và hành lễ với đối phương. Cuối cùng cả hai đã chính thức trở thành vợ chồng.
Cô biến ra lệnh bài Ma điện nằm trên tay rồi nhẹ nhàng trao lại vào tay của quận chúa Tú Anh. Như Ma đế từng nói chỉ có người cùng huyết mạch mới kế thừa Ma tôn được, Trích Tâm chẳng qua chỉ là một nửa hoa sen hai màu thôi, người thích hợp làm Ma tôn nhất vẫn là quận chúa Tú Anh.
"Cô cô nên thay phụ thân trông coi Ma giới, chuyện chăm sóc cho hai người họ cứ để Tâm Nhi và Đế tôn làm." Trích Tâm muốn cùng với Đế tôn sống gần bên cạnh ngôi nhà tranh, cùng với chồng của mình chăm sóc cho Lăng Phong và Minh Anh, cô gái bất đắc dĩ trở thành phu nhân của Lăng Phong do có tiềm thức của quận chúa An Minh để lại. Tuy không tranh giành với đời nhưng nếu Ma tôn phó thác thì quận chúa Tú Anh xin chấp hành mệnh lệnh: "Ta nhất định sẽ biến Ma giới thành một nơi tốt đẹp." Nói rồi quận chúa liền biến về Ma giới để nhận chức, cô ngồi chễm chệ trên chiếc ghế quyền lực ở Ma điện và diện trên mình bộ y phục rất giống với Ma hậu năm đó.
"Huyết mạch của Ma đế đã quay trở về rồi." Lão già sống lâu nhất ở Ma giới lên tiếng.
Tất cả đều quỳ xuống bái kiến Ma tôn. Quận chúa Tú Anh bây giờ đã trở thành Ma tôn Tú Anh, cô dõng dạc tuyên bố: "Ma giới vẫn sẽ giữ nguyên những quy tắc mà Trích Tâm đã đưa ra, bất cứ kẻ nào làm trái lệnh, giết không tha."
Lăng Phong nghe có tiếng người thì ra ngoài xem đó là ai. Trích Tâm đột nhiên quỳ xuống hành lễ với hắn khiến hắn hơi bất ngờ. Hắn chạy lại đỡ cô, cả hai vừa đi dạo vừa trò chuyện.
"Nghĩ lại cũng lạ thật, một đứa là Ma tôn, một đứa là Đế tôn vậy mà lại chọn sống hết ở hạ giới." Lăng Phong cười.
"Ta cũng không bao giờ nghĩ sẽ đồng hành cùng ngài ấy đến hết đời đâu." Trích Tâm nói.
Lăng Phong cho rằng là cô hận anh vì việc anh không tin lời cô nói hay là vì cha của anh từng là kẻ thù của nơi cô sinh ra. Cho dù nguyên nhân có là gì đi chăng nữa, cô cũng không thắng nỗi cảm xúc của mình.
"Ông nghĩ quận chúa An Minh sẽ hồi sinh chứ?" Trích Tâm vô tình hỏi. Cũng đã hơn ngàn năm rồi, tiềm thức của cô ấy đã được tìm thấy, có khi nào cô ấy sẽ quay trở lại hay không.
Lăng Phong lắc đầu, bởi vì nếu quận chúa quay trở lại thì năm đó cô ấy đã không phải đau khổ vì sự ra đi của sư phụ cô ấy. Mà cho dù quận chúa An Minh có quay trở lại, Lăng Phong sẽ không dám đối diện với cô ấy, hắn chính là nguyên nhân khiến cô phải hy sinh nguyên thần của mình. Bây giờ hắn cũng đã bị phế, sống một cuộc đời bình thường với cô vợ Minh Anh đã khiến hắn hạnh phúc không thể tả rồi, hắn không cầu mong gì hơn.
Trích Tâm mỉm cười, hít một hơi thật sâu rồi thở một hơi thật dài, cô cảm nhận không khí trong lành nơi này: "Thật tốt khi tam giới bình yên như thế này, ta đã trả chức vị Ma tôn lại cho quận chúa Tú Anh, cô cô cũng đã quay trở về Ma giới rồi."
"Đây chính là điều mà nàng ấy muốn, cuối cùng ta cũng hiểu rồi." Lăng Phong nhìn lên bầu trời trong xanh, nắng gắt sau đó nhìn Trích Tâm nở một nụ cười đầy mãn nguyện.
Hắn đưa cô về ra mắt với vợ của hắn. Trong lúc cả hai nói chuyện thì Đế tôn đã quay về Thiên giới, anh đến Y cung tìm Chấn Vương để làm một chuyện to lớn.
"Bái kiến điện hạ." Đế tôn cầm lệnh bài Trường An điện trên tay.
Chấn Vương hơi khó hiểu trước hành động của chàng trai trẻ: "Đế tôn làm vậy là có ý gì?"
Đế tôn cho hay anh và Trích Tâm sẽ sống ở dưới hạ giới và cô ấy đã giao lại chức vị Ma tôn cho quận chúa Tú Anh rồi. Còn anh sẽ giao chức vị Thiên đế lại cho Chấn Vương Thượng thần.
Lão từ chối: "Không được, ngài chính là máu mủ, là huyết mạch của Tiên đế sao nói giao lại cho ta là giao chứ?"
Đế tôn lý giải: "Ngài được Tiên đế ban cho chức danh điện hạ, chắc chắn Tiên đế cũng đã xem ngài như anh em trong nhà rồi." Y tộc có công lớn nhất ở Thiên giới, Chấn Vương còn là người điều chế ra bách dược cho hoàng tộc. Nếu năm đó Đế tôn không được may mắn ra đời thì người giữ chức vị cao nhất vẫn là Chấn Vương Thượng thần thôi.
"Ta sẽ giúp ngài trông coi Thiên giới, ta sống ở Y cung quen rồi, Trường An điện cũng từng là nơi ở của quận chúa An Minh, ngài cứ giữ lại lệnh bài bên mình đi, bất cứ khi nào ngài muốn trở lại ta sẽ lập tức trả lại cho ngài." Chấn Vương nói.
Quận chúa An Minh hy sinh vì trận pháp diệt thế, tưởng chừng đâu hồn siêu phách tán, ấy vậy mà ngàn năm sau vẫn có thể tìm thấy tiềm thức trong một cô gái người phàm. Đế tôn hy vọng không lâu sau nữa Sở Hoàng sẽ quay trở lại.
Nói rồi Đế tôn từ biệt trở về đoàn tụ với vị hôn phu của mình. Đế tôn và Trích Tâm làm một đám cưới nhỏ, cả hai lấy trời đất làm chứng giám, lạy đấng sinh thành và hành lễ với đối phương. Cuối cùng cả hai đã chính thức trở thành vợ chồng.
/53
|