Quận chúa Tú Anh biến một cái đã trở về Ma giới, xoay người một cái đã xuất hiện ngay trước mặt Hắc Du. Hắn luống cuống bái kiến quận chúa, cô liền đỡ hắn dậy: "Không cần đa lễ, đi theo ta." Quận chúa kéo lấy tay hắn nhún người đã lập tức xuất hiện ở Trường An điện.
Hắc Du bối rối: "Sao quận chúa lại đưa tôi đến đây?"
Tú Anh đưa tay về phía Đế tôn giới thiệu cho hắn biết đây chính là người đứng đầu của Thiên giới, hắn cũng hiểu lễ nghi bèn quỳ xuống bái kiến Đế tôn.
Thì ra người chinh chiến với hắn bấy lâu lại chính là Đế tôn của Thiên giới, hèn gì lần nào cũng bại trận. Ở Thiên giới, Đế tôn còn là một Chiến thần, là người nổi tiếng nghiêm khắc khiến ai cũng phải sợ bởi vì Huyền Khương trong truyền thuyết rồi cũng sẽ chọn ngài làm chủ nhân. Đúng thật như vậy, Huyền Khương đã sắp trở thành thần khí của Đế tôn rồi chỉ có điều anh chưa để lộ cho mọi người biết thôi ngoại trừ Trình Đan.
Đế tôn khen Hắc Du rất có nghĩa khí, binh pháp của hắn cũng không phải dạng vừa. Nhưng tại sao lại cầm quân đi khiêu chiến như vậy. Nghe đến đây Hắc Du không thèm nhìn Đế tôn đến lấy nửa con mắt, quận chúa nhận ra hắn dường như có một mối thù sâu đậm với Thiên giới thì phải.
Thấy quận chúa Tú Anh không có sự phòng bị, Hắc Du đột nhiên cầm kiếm lao thẳng vào người cô trước sự ngỡ ngàng của Đế tôn. May là anh nhanh tay kịp thời bay đến, mũi kiếm của anh cũng vì thế mà đâm thẳng vào người Hắc Du khiến hắn hồn siêu phách tán. Sự việc xảy ra quá nhanh làm quận chúa trố mắt không dám tin được những gì vừa rồi xảy ra với mình, nếu không có Đế tôn ở đây chắc cô cũng sống không nỗi. Tú Anh khuỵ gối xuống đất thở mạnh: "Sao hắn dám làm vậy với ta?"
Đế tôn bình tĩnh thu kiếm của mình lại và cất đi. Sau đó đỡ quận chúa lại bàn ngồi, anh rót một tách trà cho cô từ tốn nói: "Không ngờ ở Ma giới mà cũng có kẻ dám làm phản như vậy, cô vẫn ổn chứ?"
Hắc Du đó không phải ghét Thiên giới lắm sao? Sao lại đi tấn công quận chúa Tú Anh thế kia, làm vậy chắc khác nào tự đẩy mình vào con đường chết. Ngay cả quận chúa cũng không hiểu tại sao hắn lại làm như vậy nhưng cả hai cũng chỉ cho rằng đó chẳng qua là một hành động tạo phản mà thôi. Vu Hoàn năm đó cũng nhiều lần muốn cãi lại lệnh của Ma tôn, đúng là cha nào con nấy nhưng mà đến lượt Hắc Du thì chẳng xem ai ra gì. Đế tôn định tiễn quận chúa ra về thì đột nhiên một binh tướng đến thông báo Ma giới đang muốn khiêu chiến, lần này là Ma tôn đem quân đứng đầy ở biên giới Vong Xuyên rồi. Quận chúa bất ngờ tột độ liền cáo từ Đế tôn để đến đó xem tình hình là thế nào. Đế tôn ngay sau đó cũng đã biến ra bộ giáp mặc trên người cùng lúc triệu hồi Huyền Khương trong truyền thuyết đến, anh nhìn Trường An điện một hồi lâu rồi nói: "Không ngờ ngày này lại đến nhanh như vậy." Và rồi bay đến hội ngộ cùng với các tướng sĩ Thiên giới.
Tú Anh cuối cùng cũng gặp được Ma tôn, cô bấn loạn: "Đại huynh đang làm gì vậy? Sao tự nhiên lại khởi binh?"
Ma tôn trách cô tại sao lại không tự bảo vệ bản thân của mình, tại sao lại đẩy bản thân vào chỗ nguy hiểm. Thì ra trong lúc cô và Đế tôn nói chuyện với nhau, tin tức Hắc Du bị Đế tôn giết đã truyền về Ma giới khiến Ma tôn nổi trận lôi đình, bởi vì hắn cho rằng Thiên giới đang ép người quá đáng, Hắc Du chẳng qua chỉ là một tiểu yêu ma. Ma tôn còn nghe nói đến muội muội của mình cũng đang ở đó cho nên hắn càng tức giận hơn: "Ta đang bảo vệ cho muội mà muội lại đi bảo vệ bọn họ? Là bọn họ đã giết người của Ma giới đó nếu bọn họ làm gì muội thì sao hả?"
Quận chúa lắc đầu: "Không phải như những gì huynh nghĩ đâu, là Hắc Du đã ra tay với muội trước, Đế tôn làm vậy là để bảo vệ muội."
Ma tôn cho rằng quận chúa vì kẻ đứng đầu Thiên giới kia mà ăn nói hồ đồ. Hắn một mực không nghe, lệnh cho các binh ma chiến đấu hết mình, đòi lại công bằng cho quận chúa. Tưởng quận chúa của mình bị Thiên giới có ý đồ xấu, các tiểu yêu như có thêm động lực để đuổi cùng giết tận các tướng sĩ Thiên binh.
Quận chúa ngăn cản thế nào cũng không được, Ma tôn đứng trên cao giơ tay một cái, nguồn sức mạnh lo lớn làm tất cả ngả nghiêng.
"Đại huynh, đừng giết người vô tội mà." Tú Anh van xin.
"Vô tội? Giết người của ta mà muội bảo là vô tội à?" Ma tôn trừng mắt.
Đột nhiên Huyền Khương từ trên cao bay đến đánh bay hết đám binh ma cùng với đó là sự xuất hiện của Đế tôn. Đây là lần đầu tiên hai kẻ mạnh nhất đứng đầu hai giới gặp nhau, Ma tôn biến ra một mảnh sắt nhỏ làm mặt nạ che đi nửa gương mặt của mình.
"Làm Ma tôn nhưng không biết phân biệt rõ đúng sai như vậy sao xứng đáng được người đời tôn trọng." Đế tôn từ tốn nói.
Chưa kịp để ý xem người đó nói gì, điều làm Ma tôn ngạc nhiên nhất là Đế tôn có gương mặt y hệt mình. Ở Ma giới chưa ai thấy được gương mặt thật của Ma tôn ngay cả quận chúa Tú Anh cũng chưa được nhìn thấy gương mặt thật ấy. Từ lúc Tam giới lập lại, Ma tôn chẳng tha thiết gì đến thế giới ngoài kia, suốt ngày hắn tự nhốt mình trong phòng, ngay cả gương mặt cũng thay đổi đi để không phải nhớ lại quá khứ đau buồn nữa.
"Vừa rồi là Huyền Khương? Ta đã tìm nó bấy lâu thì ra Đế tôn đang giữ nó à?" Ma tôn đột nhiên thay đổi thái độ hẳn, hắn vui vẻ trong lời nói chứ không còn cọc cằn như lúc nãy nữa.
Đế tôn thừa biết thứ mà Ma tôn sẽ nhắm đến đó là Huyền Khương, sớm muộn gì hắn cũng sẽ tìm đến mình. Cho nên anh không muốn để lộ ra thần khí là như vậy vì khi giao chiến thế nào Huyền Khương cũng sẽ bị nhuốm ma khí nhưng nếu chiến đấu với Ma tôn mà lại không cầm theo Huyền Khương chẳng khác nào lấy trứng đi chọi với đá.
Hắc Du bối rối: "Sao quận chúa lại đưa tôi đến đây?"
Tú Anh đưa tay về phía Đế tôn giới thiệu cho hắn biết đây chính là người đứng đầu của Thiên giới, hắn cũng hiểu lễ nghi bèn quỳ xuống bái kiến Đế tôn.
Thì ra người chinh chiến với hắn bấy lâu lại chính là Đế tôn của Thiên giới, hèn gì lần nào cũng bại trận. Ở Thiên giới, Đế tôn còn là một Chiến thần, là người nổi tiếng nghiêm khắc khiến ai cũng phải sợ bởi vì Huyền Khương trong truyền thuyết rồi cũng sẽ chọn ngài làm chủ nhân. Đúng thật như vậy, Huyền Khương đã sắp trở thành thần khí của Đế tôn rồi chỉ có điều anh chưa để lộ cho mọi người biết thôi ngoại trừ Trình Đan.
Đế tôn khen Hắc Du rất có nghĩa khí, binh pháp của hắn cũng không phải dạng vừa. Nhưng tại sao lại cầm quân đi khiêu chiến như vậy. Nghe đến đây Hắc Du không thèm nhìn Đế tôn đến lấy nửa con mắt, quận chúa nhận ra hắn dường như có một mối thù sâu đậm với Thiên giới thì phải.
Thấy quận chúa Tú Anh không có sự phòng bị, Hắc Du đột nhiên cầm kiếm lao thẳng vào người cô trước sự ngỡ ngàng của Đế tôn. May là anh nhanh tay kịp thời bay đến, mũi kiếm của anh cũng vì thế mà đâm thẳng vào người Hắc Du khiến hắn hồn siêu phách tán. Sự việc xảy ra quá nhanh làm quận chúa trố mắt không dám tin được những gì vừa rồi xảy ra với mình, nếu không có Đế tôn ở đây chắc cô cũng sống không nỗi. Tú Anh khuỵ gối xuống đất thở mạnh: "Sao hắn dám làm vậy với ta?"
Đế tôn bình tĩnh thu kiếm của mình lại và cất đi. Sau đó đỡ quận chúa lại bàn ngồi, anh rót một tách trà cho cô từ tốn nói: "Không ngờ ở Ma giới mà cũng có kẻ dám làm phản như vậy, cô vẫn ổn chứ?"
Hắc Du đó không phải ghét Thiên giới lắm sao? Sao lại đi tấn công quận chúa Tú Anh thế kia, làm vậy chắc khác nào tự đẩy mình vào con đường chết. Ngay cả quận chúa cũng không hiểu tại sao hắn lại làm như vậy nhưng cả hai cũng chỉ cho rằng đó chẳng qua là một hành động tạo phản mà thôi. Vu Hoàn năm đó cũng nhiều lần muốn cãi lại lệnh của Ma tôn, đúng là cha nào con nấy nhưng mà đến lượt Hắc Du thì chẳng xem ai ra gì. Đế tôn định tiễn quận chúa ra về thì đột nhiên một binh tướng đến thông báo Ma giới đang muốn khiêu chiến, lần này là Ma tôn đem quân đứng đầy ở biên giới Vong Xuyên rồi. Quận chúa bất ngờ tột độ liền cáo từ Đế tôn để đến đó xem tình hình là thế nào. Đế tôn ngay sau đó cũng đã biến ra bộ giáp mặc trên người cùng lúc triệu hồi Huyền Khương trong truyền thuyết đến, anh nhìn Trường An điện một hồi lâu rồi nói: "Không ngờ ngày này lại đến nhanh như vậy." Và rồi bay đến hội ngộ cùng với các tướng sĩ Thiên giới.
Tú Anh cuối cùng cũng gặp được Ma tôn, cô bấn loạn: "Đại huynh đang làm gì vậy? Sao tự nhiên lại khởi binh?"
Ma tôn trách cô tại sao lại không tự bảo vệ bản thân của mình, tại sao lại đẩy bản thân vào chỗ nguy hiểm. Thì ra trong lúc cô và Đế tôn nói chuyện với nhau, tin tức Hắc Du bị Đế tôn giết đã truyền về Ma giới khiến Ma tôn nổi trận lôi đình, bởi vì hắn cho rằng Thiên giới đang ép người quá đáng, Hắc Du chẳng qua chỉ là một tiểu yêu ma. Ma tôn còn nghe nói đến muội muội của mình cũng đang ở đó cho nên hắn càng tức giận hơn: "Ta đang bảo vệ cho muội mà muội lại đi bảo vệ bọn họ? Là bọn họ đã giết người của Ma giới đó nếu bọn họ làm gì muội thì sao hả?"
Quận chúa lắc đầu: "Không phải như những gì huynh nghĩ đâu, là Hắc Du đã ra tay với muội trước, Đế tôn làm vậy là để bảo vệ muội."
Ma tôn cho rằng quận chúa vì kẻ đứng đầu Thiên giới kia mà ăn nói hồ đồ. Hắn một mực không nghe, lệnh cho các binh ma chiến đấu hết mình, đòi lại công bằng cho quận chúa. Tưởng quận chúa của mình bị Thiên giới có ý đồ xấu, các tiểu yêu như có thêm động lực để đuổi cùng giết tận các tướng sĩ Thiên binh.
Quận chúa ngăn cản thế nào cũng không được, Ma tôn đứng trên cao giơ tay một cái, nguồn sức mạnh lo lớn làm tất cả ngả nghiêng.
"Đại huynh, đừng giết người vô tội mà." Tú Anh van xin.
"Vô tội? Giết người của ta mà muội bảo là vô tội à?" Ma tôn trừng mắt.
Đột nhiên Huyền Khương từ trên cao bay đến đánh bay hết đám binh ma cùng với đó là sự xuất hiện của Đế tôn. Đây là lần đầu tiên hai kẻ mạnh nhất đứng đầu hai giới gặp nhau, Ma tôn biến ra một mảnh sắt nhỏ làm mặt nạ che đi nửa gương mặt của mình.
"Làm Ma tôn nhưng không biết phân biệt rõ đúng sai như vậy sao xứng đáng được người đời tôn trọng." Đế tôn từ tốn nói.
Chưa kịp để ý xem người đó nói gì, điều làm Ma tôn ngạc nhiên nhất là Đế tôn có gương mặt y hệt mình. Ở Ma giới chưa ai thấy được gương mặt thật của Ma tôn ngay cả quận chúa Tú Anh cũng chưa được nhìn thấy gương mặt thật ấy. Từ lúc Tam giới lập lại, Ma tôn chẳng tha thiết gì đến thế giới ngoài kia, suốt ngày hắn tự nhốt mình trong phòng, ngay cả gương mặt cũng thay đổi đi để không phải nhớ lại quá khứ đau buồn nữa.
"Vừa rồi là Huyền Khương? Ta đã tìm nó bấy lâu thì ra Đế tôn đang giữ nó à?" Ma tôn đột nhiên thay đổi thái độ hẳn, hắn vui vẻ trong lời nói chứ không còn cọc cằn như lúc nãy nữa.
Đế tôn thừa biết thứ mà Ma tôn sẽ nhắm đến đó là Huyền Khương, sớm muộn gì hắn cũng sẽ tìm đến mình. Cho nên anh không muốn để lộ ra thần khí là như vậy vì khi giao chiến thế nào Huyền Khương cũng sẽ bị nhuốm ma khí nhưng nếu chiến đấu với Ma tôn mà lại không cầm theo Huyền Khương chẳng khác nào lấy trứng đi chọi với đá.
/53
|