"Ý của cấp trên là cuộc đàm phán lần này do ngươi phụ trách, vợ chồng các ngươi hợp tác". Người trung niên đang nói bỗng trầm ngâm một lát rồi bổ sung thêm: "Gia tộc cũng đã lưu ý đến những cống hiến của ngươi trong mấy năm nay. Gia chủ lần này chấp thuận rằng nếu ngươi có thể đạt được đủ lợi ích cho gia tộc ở thành Thiên Hồ, gia tộc sẽ chính thức thu nạp hai ngươi làm thành viên chủ chốt.".
Đứng trước mặt người trung niên là một thanh niên ước chừng hơn hai mươi tuổi. Hắn đứng rất tùy tiện, nhưng lại thấy hết sức hòa hợp, không có vẻ uể oải chậm chạp nào mà ngược lại vẫn khiến cho người khác có cảm giác khí chất tương đối đặc thù. Tướng mạo của hắn cũng không được coi là anh tuấn, ánh mắt linh động dị thường, nếu nhìn kĩ, có thể thấy trên đôi tai có dấu vết như đã từng xỏ lỗ tai.
"Thế nào mới tính là đủ lợi ích?" Thanh niên cười hì hì và hỏi, cho thấy rằng hắn cũng không sợ hãi người trung niên.
Người trung niên giơ một ngón tay lên, vẻ mặt trịnh trọng đáp: "Một phiếu!".
Thanh niên trầm ngâm một lát, lắc đầu: "Cái này thì ta không thể cam đoan. Tại thành Thiên Hồ, chúng ta cũng không có ưu thế quá lớn, đó là địa bàn của Sương Nguyệt Hàn Châu và La gia. Hơn nữa mấy năm nay, quan hệ của chúng ta với Sương Nguyệt Hàn Châu cũng không thân thiết, đó sẽ là một trở ngại lớn đối với chúng ta.".
Người trung niên gật đầu: "Ngươi nói không sai. Tuy nhiên, đây cũng là ưu thế. Mặc dù Sương Nguyệt Hàn Châu có thể chiếm được địa vị chủ đạo, nhưng sẽ không ai nguyện ý để liên minh này trở thành của riêng các nàng ta, đại khái là ngay cả chính các nàng ta cũng không nguyện ý. Hãy nghĩ xem, chúng ta là một dạng thế lực trung lập, đối với các nàng, đối người khác mà nói, là lựa chọn tốt nhất. Mấu chốt vẫn là phải xem vận số của ngươi.".
"Ta hiểu." Người trẻ tuổi gật đầu.
"Chúng ta cũng sẽ tham gia cuộc thi đấu tinh anh lần này, ở đây có thể biểu dương lực lượng của mình. Gia chủ đã quyết định, ông ấy sẽ phái những tạp tu mạnh nhất của gia tộc đến hỗ trợ ngươi. Tuy nhiên, ngươi cũng phải nhân nhượng các tạp tu này một chút, ngay cả ta thấy họ cũng phải thận trọng, dọc đường không nên phát sinh xung đột với bọn họ." Người trung niên căn dặn. Nguồn tại http://truyenyy[.c]om
"Hắc hắc, xem chừng còn phải giả bộ làm con cháu a." Thanh niên nhún vai, giang tay tỏ vẻ khá là bất đắc dĩ.
"Yên tâm, gia chủ đã nói rằng, hành động lần này do ngươi chủ đạo, bọn họ đều nghe theo lời ngươi." Người trung niên vội vàng an ủi.
"Muốn ta chỉ huy là động đến bọn họ rồi." Thanh niên lầm bầm trong miệng.
@xxx&*
Một chiếc xe đường dài dừng lại trên đường ở một nơi gần địa giới của khu Thiên Đông Lý. Có rất nhiều lữ khách xuống xe. Những lữ khách này ai nấy đều mang trên mặt vài phần chờ mong, vài phần kinh hoàng.
"Các vị, mặc dù các vị đã trả xong tiền, nhưng ta vẫn muốn nhắc nhở các vị vài câu. Đằng trước chính là khu Thiên Đông Lý.
Các ngươi không có giấy thông hành, nếu như bị tạp tu của khu Thiên Đông Lý bắt được thì sẽ bị bắn chết ngay lập tức! Bởi vì hành vi nhập cư trái phép gần đây diễn ra quá mức thường xuyên nên số lượng tạp tu tuần tra đông hơn nhiều so với trước kia. Hơn nữa khu Thiên Đông Lý cũng không phải là thiên đường như các vị tưởng tượng đâu. Tuy vậy, vẫn chúc mọi người may mắn!".
Nói xong, chiếc xe này liền quay đầu trở về.
Mấy năm nay, bởi vì các thế lực địa phương không ngừng đánh nhau, cuộc sống của cư dân khu phổ thông trở nên càng ngày càng gian nan. Hoa khu lại tương đối yên tĩnh, liền trở thành thiên đường trong mắt mọi người. Nhưng giấy thông hành tiến vào hoa khu thì người bình thường còn lâu mới có thể đụng tới, hành vi nhập cư trái phép kiểu này bắt đầu lan tràn với quy mô lớn. Số lượng lớn cư dân khu phổ thông bất chấp mối nguy hiểm bị giết chết, từ một số vị trí tương đối hẻo lánh trên đường biên giới lẻn vào khu Thiên Đông Lý.
Có rất nhiều công ty vận tải âm thầm lặng lẽ khai triển loại công việc vận chuyển này.
Đám lữ khách chỉ do dự một chút rồi dứt khoát hướng khu Thiên Đông Lý đi tới. Không phải đến bước đường cùng, ai lựa chọn nhập cư trái phép?
Trong đám người có một nữ tử vẻ mặt cứng ngắc, lặng lẽ chuyển mình tiến vào rừng cây, động tác như quỷ mị.
@xxx&*
Ngoại vi thành phố Tây Đức Lý trồng một lượng lớn hoa Lam Tinh Điệp, từ xa nhìn lại chỉ thấy một khoảng xanh thắm, trông như một biển hoa. Hơn nữa, hiện thời màu lam của cánh hoa và màu trắng tinh của bông tuyết bay múa trong gió, đẹp đến cực điểm.
Nhưng cảnh đẹp này, rốt cuộc cũng không nhận thấy một chút lãng mạn nào, mà ngược lại, chỉ có một thứ khí tức khắc nghiệt lan tỏa ngập tràn. Màu lam của cánh hoa và màu trắng của bông tuyết cũng mất đi vẻ xinh đẹp êm đềm ngày thường, trở nên bén nhọn lạnh lẽo.
Mà những điều này, tất cả đều bởi vì có một đội ngũ đang hành quân!
Một đội ngũ khổng lồ chậm rãi đi về hướng thành phố Tây Đức Lý. Đội hình chiến đấu nghiêm chỉnh, đi thong thả hoàn toàn không gây ra một tiếng động, cứ như một đám mây lướt qua bầu trời. Không một ai nói chuyện, mỗi vị tạp tu đều có vẻ mặt nghiêm túc, một luồng uy áp khó tả lặng lẽ vô hình khuếch tán khắp nơi.
Những tạp tu vốn đang chuẩn bị ra khỏi thành, đột nhiên nhìn thấy đội ngũ này, không ai ngoại lệ, đều bị dọa đến biến sắc!
Tiếng cảnh báo trước hết kêu vang!
Đội trưởng đội cảnh vệ của thành phố Tây Đức Lý khó nhọc nuốt nước miếng, hỏi với giọng mang theo vài phần run rẩy: "Đây...... Đây là đội ngũ nào? Bọn họ muốn làm cái gì? Tấn công chúng ta sao?".
Phụ tá của hắn cũng trợn tròn mắt, lắp bắp nói: "Không thể nào, chưa từng nghe nói có lực lượng nào như vậy ở vùng phụ cận của chúng ta!".
Các tạp tu vốn đang chuẩn bị phòng thủ, nhìn thấy đội ngũ này, tức thì bỏ chạy tán loạn. Bọn họ vốn là lính đánh thuê, đời nào lại nguyện ý đánh cược bằng tính mạng của mình? Đội ngũ trước mắt này, thoáng nhìn cũng thấy đằng đằng sát khí! Chống cự? Nói đùa sao? Ai lại đùa giỡn với tính mạng của mình!
Đội trưởng đội cảnh vệ mặc dù như bị thịt, nhưng có thể đảm nhiệm chức vụ đội trưởng đội cảnh vệ của một thành phố, bản thân hắn vẫn là một vị tạp tu có thực lực không tồi.
Mặt hắn thần sắc biến ảo, cuối cùng không cam lòng bị thua thiệt, hắn suy nghĩ một chút rồi phóng xuất ra cảm giác của mình!
Cảm giác của tạp tu thất cấp, giống như một cơn gió, quét ngang qua hơn một nửa thành phố Tây Đức Lý. Lúc này, trong lòng hắn ngập tràn kiêu ngạo. Cảm giác vừa phóng xuất, sự sợ hãi trong lòng biến mất vô tung vô ảnh. Trở thành một tạp tu xuất sắc, mỗi một cấp hắn đều phải trải qua vô cùng gian khổ mới đạt được. Mặc dù mấy năm nay cuộc sống an nhàn xa hoa đã dần dần làm cho hắn mất đi chí tiến thủ, nhưng khi hắn phóng xuất ra cảm giác, phần tự tin lúc chiến đấu ngày xưa lại một lần nữa làm cho hắn ưỡn ngực.
Đang bay trên biển hoa, tựa hồ phát hiện luồng dao động cảm giác này, đội ngũ liền đáp xuống.
Song, sự dừng lại này không những không làm cho những người đang quan sát yên tâm, mà ngược lại khiến cho sắc mặt bọn họ càng thêm khó coi, tựa như những sợi dây thần kinh đột nhiên thít lại, cực kỳ hoảng sợ.
"Cái tên điên này! Con mẹ nó điên rồi sao?" Thủ lĩnh các thế lực nhỏ khác đang âm thầm quan sát, có người không nhịn được mắng chửi.
Thành phố Tây Đức Lý cũng không có thế lực lớn nào, những thế lực địa phương này cũng luôn luôn biết mình biết người, chưa bao giờ trêu chọc vào những thế lực lớn. Mà khu này cũng không có tài nguyên gì đặc thù, các thế lực lớn ở chung quanh không ai thèm vùng đất cằn cỗi này.
Đội ngũ bên ngoài thành kia mang đến cho bọn họ sự rung động trước nay chưa từng có. Những thế lực nhỏ này mặc dù thực lực của bản thân không ra cái gì, nhưng mỗi người đều là sống lâu thành tinh, nhãn quang cực kỳ sắc bén. Đội ngũ có lai lịch không rõ này, chỉ cần qua luồng uy áp kia liền khiến cho bọn họ ý thức được rõ ràng về sự chênh lệch giữa song phương.
Ty cảnh vệ là thế lực lớn nhất thành phố Tây Đức Lý. Dưới tình huống hiện nay chính phủ liên bang hoàn toàn không có năng lực khống chế, đạt được điểm này chính là dựa vào bọn họ có được một vị tạp tu có cảm giác thất cấp!
Tiếng nói còn chưa dứt, có người đã biến sắc mặt!
Nếu như nói, sắc mặt bọn họ vừa rồi mới hơi hơi tái đi thì bây giờ đã nhợt nhạt như tờ giấy trắng, không còn một tia huyết sắc. Bọn họ kinh hãi tuyệt vọng nhìn đội ngũ này, bởi vì quá kinh hãi, ánh mắt của bọn họ thậm chí còn có chút trống rỗng vô thần.
Dao động cảm giác! Hơn mười luồng dao động cảm giác so với đội trưởng đội cảnh vệ còn mãnh liệt hơn!
Những dao động cảm giác vô cùng cường đại và đầy up áp này, tập hợp vào cùng một chỗ, giống như trận gió lốc liên miên không ngừng quần đảo, hết lần này đến lần khác tàn phá bừa bãi phòng tuyến tâm linh yếu ớt của các tạp tu này!
Tạp tu thất cấp!
Đối phương dĩ nhiên có số lượng đông đảo tạp tu thất cấp như thế!
Đội trưởng đội cảnh vệ ngồi bệt xuống co quắp tê liệt trên mặt đất. Hắn hoảng sợ nhìn đội ngũ đối diện kia, khuôn mặt tái nhợt, mồ hôi hột toát ra to như hạt đậu. Đối phương dĩ nhiên có từ mười hai vị thất cấp tạp tu trở lên!
Đáng chết! Tại sao mình lại có hành vi ngu xuẩn như thế chứ? Mình tự nhiên lại đi khiêu khích với một đội ngũ có tận hơn mười hai vị thất cấp tạp tu!
Trời ạ! Chẳng lẽ tim mình bị phủ bằng mỡ heo ư?
Hắn run rẩy, hối hận không ngừng. Lòng tự tin vừa rồi, trước thực lực cường đại của đối phương, tựa như một món đồ sứ mỏng manh, vừa chạm nhẹ đã vỡ nát.
Mà khi hơn mười luồng dao động cảm giác thất cấp có thể nói kinh khủng này được phát ra, tất cả mọi người hiểu rằng đội ngũ kia có thể hết sức dễ dàng phá hủy cả tòa thành thị! Ý thức được điểm này, tất cả các thế lực nhỏ của thành phố Tây Đức Lý đều hiểu rằng, bọn họ nên dùng thái độ như thế nào đối mặt với đám quái thú kinh khủng ở trước mắt!
Trần Mộ từ trong toa xe đi rừng chui ra.
Hắn đối với dao động cảm giác hết sức mẫn cảm. Ngay khi đối phương vừa phát tán ra dao động cảm giác, hắn liền ngừng công việc đang làm. Mà khi hắn từ trong xe chui ra, mười lăm vị tạp tu thất cấp đã không chút do dự phóng xuất cảm giác của bọn họ.
"Gặp chuyện gì vậy?" Trần Mộ hỏi Tiếu Ba.
Tiếu Ba lắc đầu: "Không biết." Hắn cũng cảm thấy không thể giải thích được đối với tình huống này.
Lúc này, Cầu San Ngọc vẫn đang giữ vẻ trầm mặc ở bên cạnh chợt lên tiếng: "Đội ngũ đang dùng chính là đội hình chiến đấu, có thể bởi vì cái này đã làm cho đối phương cảnh giác đi." Kinh nghiệm của nàng ta về phương diện này, so với những người khác phong phú hơn nhiều.
Trần Mộ đưa ánh mắt nhìn về phía Tang Hàn Thủy.
Tang Hàn Thủy toát mồ hôi, vội vàng nói: "Chúng ta vẫn thường hành quân như vậy mà!".
"Trong điều lệ chiến thuật không phải viết như vậy sao?" Tiếu Ba cũng bổ sung một câu.
Cừu San Ngọc ở bên nghe thấy thế thì mắt muốn trợn ngược, hai tên này quả nhiên là dân ngoại đạo. Chạy đến bên ngoài thành phố của người ta, sắp xếp đội hình chiến đấu, bộ dáng hùng hổ, ai mà không nghĩ rằng đây là quân xâm lược! Tuy nhiên, nàng ta cũng khôn khéo, Tiếu Ba và Tang Hàn Thủy hiện tại là phụ tá đắc lực của Trần Mộ, nàng cũng không muốn bởi vì việc nhỏ này mà đắc tội với hai người. Thân phận của nàng ta vốn rất nhạy cảm.
"À, vậy sau này vẫn thế đi." Trần Mộ nói làm cho Cừu San Ngọc xúc động muốn hộc máu.
Nàng ta hiện tại có cảm giác là đầu óc không đủ dùng. Xét đến biểu hiện của Trần Mộ trong thời gian này, có thể nói là kinh diễm đến cực điểm. Xét đến dáng dấp hiện giờ của Mộc Tự Doanh, đã mạnh hơn so với trước kia không biết bao nhiêu lần! Nàng ta dám khẳng định, chỉ cần kinh nghiệm qua vài trận chiến ác liệt, Mộc Tự Doanh tuyệt đối có thể trở thành đội ngũ chiến đấu có thể đếm được trên đầu ngón tay của liên bang!
Hình tượng chói sáng của Trần Mộ trên phương diện chiến thuật đã sớm khắc sâu trong lòng nàng ta, bây giờ lại nghe một câu trả lời kém thông minh, sự tương phản này làm cho vẻ mặt của nàng ta vô cùng quái dị. Cũng may là có chiếc mặt nạ che khuất, người ngoài cũng không nhìn thấy được.
Kỳ thật, ý nghĩ của Trần Mộ rất đơn giản, làm như vậy mặc dù sẽ trêu chọc một số địch nhân, nhưng hắn biết rất rõ tài năng của Tang Hàn Thủy và Tiếu Ba. Hai người bọn họ cũng giống như chính bản thân mình đều là dân ngoại đạo, trông cậy vào bọn họ lâm trận phát huy thì thật sự có chút làm khó, tốt hơn hết là tiện đâu làm đấy lại chưa chắc đã phạm sai lầm.
"Vào thành đi." Trần Mộ ngẩng đầu nhìn thành phố trước mặt.
Các tạp tu phi hành một cách vô thanh vô tức, gây cho người ta một loại ảo giác như là dòng chất lỏng đang lưu động. Mộc Tự Doanh thong thả mà nghiêm trang hướng thành phố Tây Đức Lý tiến tới.
/611
|