Tạp Đồ

Chương 318: Sơn cốc tuyết tia trùng

/611


- Sơn cốc này thế nào?

Ba Cách Nội Nhĩ chỉ vào một tòa sơn cốc rất u thâm trước mặt. Lối vào chỉ chừng mười thước. Chỉ cần đem chung quanh hơi tu chỉnh. Liền có thể hình thành căn cứ có sức phòng ngự phi thường xuất sắc.

trước mặt Trần Mộ bắn ra bản đồ tư khách nhĩ sơn khu. Dấu hiệu chỉ ra vị trí bọn họ hiện tại.

Hề Bình cũng nhìn vào bản đồ:

Gần đây có ba cái tiểu bảo. Cách chúng ta ước chừng sáu trăm km. Không xa cũng không gần, ba cái tiểu bảo này phân chia thế lực bất đồng, đối với chúng ta tương đương có lợi."

Trần Mộ trầm ngâm chốc lát, gật đầu:

- Chúng ta đóng quân ở đây đi.

Thấy ông chủ đã xác định, Ba Cách Nội Nhĩ liền nhanh chóng ra lệnh:

- Tiếu Ba. Ngươi đi dò xét sơn cốc này một chút. Sơn cốc tốt đẹp như vậy. lại không ai sử dụng, phỏng chừng bên trong có cái gì đặc biệt.

Vẻ mặt Tiếu Ba bất đắc dĩ. Trong miệng vô cùng ai oán lầm bầm:

- Tại sao. Bị thương luôn luôn ta? Ta là điện, ta là quang......

Mặc dù trên mặt có vài phần không tình nguyện, nhưng vẫn phi thân lên. Rất là lưu loát chấp hành mệnh lệnh.

Không quá bao lâu. Đột nhiên thông tin Tạp truyền đến tiếng Tiếu Ba kinh hô:

- Trời ạ! Bên trong có trùng. Thiệt nhiều trùng!

Từ hình ảnh thông tin tạp truyền đến, có thể thấy, phía sau Tiếu Ba rậm rạp. Mạn sơn khắp nơi trên tuyết trắng tiểu trùng lúc nhúc.

Bồ Luân Đốn sắc mặt đại biến, run giọng nói:

- Là tuyết tia trùng! Trách sao nơi này không người nào ở, tuyết tia trùng nhiều như vậy, ai dám đến?

- Tuyết tia trùng?

Trần Mộ quay đầu hỏi.

- Tất nhiên. Đây là một loại trùng sinh sống tại khu băng tuyết. Chúng nó cỏ thể phung ra năng lượng thể lạnh như băng. Uy lực không phải rất lớn, nhưng là số lượng nhiều đến phiền toái, hơn nữa chúng nó không có giá trị hữu dụng. Cũng không ai nguyện ý tốn hao khí lực đi liệp sát chúng nó.

Bồ Luân Đốn mặc dù tuổi còn trẻ, kinh nghiệm còn thấp, nhưng tri thức lý luận vẫn khá phong phú.

Hắn đột nhiên kêu lên kinh ngạc.

Nhắm mắt lại. Sau một lúc lâu, hắn mở mắt, trên mặt có chút nghi hoặc:

- Trong sơn cốc hẳn là có đồ vật gì đó, trong không khí nơi này kim loại hóa hợp vật độ dày rất cao.

Mọi người lúc này mới nhớ tới Bồ Luân Đốn lĩnh vực sở trường là cảm giác khứu giác, cái này đến bây giờ mọi người vẫn cảm thấy rất là lạ lùng.

- Tuyết tia trùng có tính chất gì đặc biệt?

Trần Mộ chăm chú hỏi. Sơn cốc này hắn khá hài lòng. Nếu dễ dàng buông tha, thật sự là đáng tiếc.

Bố Luân Đốn cau mày suy nghĩ một chút:

- Chúng nó sống thành đàn. Số lượng rất nhiều. Trừ bỏ khả năng phóng ra năng lượng lạnh như băng. Không có phương diện năng lực nào khác.

- Độc có tác dụng với chúng hay không?

Trần Mộ phản ứng rất nhanh. Hắn trước tiên nghĩ đến biện pháp này. Hắn cũng không phải một vị tạp tu thuần túy, cho nên lối suy nghĩ cũng không bị trói buộc.

- Độc?

Bố Luân Đốn có chút mất tự nhiên, cái từ này đối với tạp tu luyện, có chút xa xôi, hắn suy nghĩ một chút, mới nói:

- Ta cũng không biết. Các ngươi có thể thử xem.

Trần Mộ gật đầu. Nói đến dùng độc, trong đội ngũ có không ít cao nhân, Duy A là cao thủ trong đó, bất quá am hiểu nhất là sử dụng các loại thực vật cùng thể dịch động vật trong rừng cây để phối chế, Trần Mộ chính mình cũng có thể động thủ, nhưng trình độ hắn kém hơn Duy A rất nhiều.

Bất quá, trong đội ngũ trung cũng có một nhân viên chuyên nghiệp -- Tô Lưu Triệt Nhu, là cao cấp y vụ tạp tu. Giải độc là chương trình nhất định các nàng phải học, mà làm nghiên cứu đối tượng. Như thế nào phối độc cũng là việc nàng phải nắm giữ.

Trần Mộ đem yêu cầu nói với Tô Lưu Triệt Nhu. Tô Lưu Triệt Nhu trên mặt có chút mất tự nhiên. Đối với chất độc. Trừ bỏ một ít thiếu nữ tính tình tương đối đặc thù. Bình thường sẽ không ai thích.

Nhưng Tô Lưu Triệt Nhu hiểu đại cuộc. Mặc dù ánh mắt có chút mất tự nhiên, vẫn gật đầu:

- Ta thử xem.

Độc dược rất nhanh phối chế ra. đựng trong bình thí nghiệm đặc biệt.

Nhìn trong sơn cốc phân bố lúc nhúc tuyết trùng, sàn sạt âm thanh làm người khác phát lạnh, tuyết tia trùng không khác lắm ngón tay. So với ngón cái hơi thô, Trần Mộ thật sâu hít một hơi, dùng sức ném bình chất độc trên tay vẽ ra một hình vòng cung. Rơi vào trong đám tuyết trùng.

Rắc một tiếng bình chất độc vỡ tan. Một màn khói màu xanh biếc dâng lên.

Hí hí hí!

Bầy Tuyết tia trùng lập tức tao động hẳn lên, khói xanh dần bao phủ toàn khu vực, tuyết tia trùng thống khổ địa giãy dụa vặn vẹo. độc khí uy lực quả nhiên hết sức khả quan, trong vài giây, bị khói xanh bao phủ tuyết tia trùng đã trở nên cứng ngắc. Thân trùng màu trắng hiện lên một màu xanh nhạt.

Ngoài sơn cốc giá rét gào thét. Bên trong sơn cốc, không có một tia gió.

Nhìn khói bay nhanh khuếch tán, bọn người Trần Mộ không khỏi lộ ra sắc mặt vui mừng, phương pháp này quả nhiên hữu hiệu. Bầy tuyết trùng thật sự quá nhiều. Hiện đầy sơn cốc to như vậy. Làm người khác kinh hoàng dựng tóc gáy.

Các tạp tu nhìn Trần Mộ ánh mắt không khỏi vài phần sợ hãi, về dụng độc. tạp tu thật sự rất ngu ngơ, bọn họ đã quen sử dụng tạp phiến trên tay giải quyết hết thảy vấn đề. Chỉ có Tiếu Ba. Ánh mắt không có gì biến hóa, hắn ở chỗ sâu trong rừng cây, phải cùng các loại dã thú đấu tranh, đối vơi thủ đoạn như vậy cũng không xa lạ.

Tô Lưu Triệt Nhu phối chế khói độc có độc tính mãnh liệt. Hơn nữa khuếch tán thật tốt. Thế cho nên Trần Mộ cũng đang suy nghĩ. Có nên bắt nó làm một loại thường quy vũ khí.

Đột nhiên, bầy tuyết tia trùng đột nhiên phun ra rất nhiều cột nước màu lam nhạt, năng lượng ba động rất nhỏ lập tức nhắc nhở mọi người. thứ nhìn như cột nước này kì thật là năng lượng thể.

Quả nhiên. những tia nước màu lam nhạt vừa tiếp xúc với khói xanh, liền hóa thành một màn sương mù màu lam nhạt. những con tuyết tia trùng khác cũng sôi nổi phun ra cột nước màu lam nhạt địa, nơi này địa tuyết tia trùng số lượng nhiều lắm. Trong chớp mắt, khói xanh liền hoàn toàn bị loại sương mù màu lam nhạt bao phủ.

Sàn sạt sa!

Khói xanh nhanh chóng biến mất, song Trần Mộ nhãn lực kinh người lại có thể rõ ràng chứng kiến. tất cả khói xanh đều ngưng kết thành như tinh thể như hạt cát, Đám cát xanh này rơi trên mặt đất tạo ra thanh âm như một trận mưa nhỏ.

Trần Mộ giật mình. bầy tuyết tia trùng phun ra năng lượng thể màu lam nhạt dĩ nhiên lạnh như băng. Ngay cả khói độc cũng bị đông lạnh!

Trần Mộ nhìn Duy A. Duy A lắc đầu:

- Ta cũng không còn biện pháp. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: t.r.u.y.e.n.y.y chấm c.o.m

Nhưng. Địa lý sơn cốc tuyệt hảo như thế. Trần Mộ lại không muốn buông tha. Mà nếu không buông tha thì phải dẹp bầy tuyết tia trùng, Trần Mộ tin tưởng. Có thể đem khói độc đông lạnh thì năng lượng thể màu lam nhạt nếu như phun trúng thân thể. Trừ bỏ bị đông lạnh thành băng nhân. Hắn không thể tưởng tượng ra kết quả thứ hai.

Hắn nhìn bầy tuyết tia trùng lúc nhúc. Mới vừa rồi luồng khói độc đã tiêu diệt ít nhất một phần năm tuyết tia trùng. Trần Mộ tại trong đầu phân tích rất nhanh.

Năng lượng thể màu lam nhạt có tính nguy hiểm nhất định. Nhưng phiền toái là chúng nó số lượng qua nhiều. Đưa mắt nhìn lại, rậm rạp một mảng. Khó tránh người ta không khỏi sinh ra vài phần cảm giác không thể thắng.

Tuyết tia trùng nhược điểm cũng rất rõ ràng. Tốc độ không nhanh, so với đàn kiến trong rừng cây ít nguy hiểm hơn nhiều.

Suy nghĩ một chút, Trần Mộ nói:

- Những người khác đều tản ra, có phạm vi công kích theo ta đi tới.

Nói xong. Trần Mộ dẫn đầu bay lên phía trên bầy tuyết tia trùng. Tiếu Ba lập tức đi theo và cũng chỉ có Lô Tiểu Như cùng Hách Tháp hai người đuổi theo, những người khác đều là đơn thể công kích.

Bởi vì lo lắng bị năng lượng thể của tuyết tia trùng phun ra đánh trúng, bọn Trần Mộ phi đến độ rất cao, cách phía dưới ít nhất có một trăm thước, lúc này bọn họ mới phát hiện, chung quanh sơn cốc vách núi dựng đứng thần kỳ rất cao, bọn họ vẫn chỉ bay tới đoạn ngắn nhất.

- Bắt đầu đi.

Trần Mộ đơn giản ra lệnh.

Nói xong, hắn liền dùng đến Chiết Hình Yến Ba tạp. Loại tính chất nổ mạnh của tạp phiến này dùng ở đây đúng là thích hợp.

Vì vậy, phía dưới mọi người liền chứng kiến. Từng đạo màu đỏ chiết hình ba nhận bất quy tắc từ trên trời giáng xuống, rơi vào trong sơn cốc. tạo ra liên tiếp tiếng nổ mạnh!

Uy lực Chiết Hình Yến Ba tạp làm cho tất cả mọi người ngây dại, Trần Mộ cũng có chút ngoài ý muốn, nói thật. Chiết Hình Yến Ba tạp này tại trên tay hắn, trừ bỏ lần nọ kiểm tra uy lực, chưa có cơ hội khác sử dụng.

Lần này vừa ra tay. Trần Mộ mới phát hiện. Nó so với chính mình tưởng tượng vẫn hết sức cường hãn! Hắn lúc này mới hiểu được, tại sao Tiêu Tư lại bám chặt tạp phiến này.

Trần Mộ không có ý tiết kiệm năng lượng. Không hề cố kị điên cuồng phát ra chiết hình ba nhận. Mỗi một đạo chiết hình ba nhận chính là một viên tạc đạn.

Một hơi, Trần Mộ đem bốn sao năng lượng Tạp tất cả năng lượng đều phóng xuất ra, Lô Tiểu Như lập tức bay tới bên người Trần Mộ. đỡ lấy thân hình hắn. Để cho hắn thay đổi năng lượng tạp.

Bốn sao năng lượng tạp tất cả năng lượng trong mười giây toàn bộ phóng xuất ra, là một tình trạng gì?

Tất cả mọi người tận mắt thấy một màn này.

Oanh oanh oanh oanh!

Từng đoàn lửa đỏ tươi tuyệt mỹ diễm lệ phát ra, tại sơn cốc từng góc nở rộ.

Dày đặc tiếng nổ mạnh bùng nổ đến đau nhức lỗ tai. Mà bên trong sơn cốc, đã là một mảnh biển lửa đỏ đậm, mãnh liệt nổ mạnh làm sụp một khối vách núi lớn. Rầm! vách núi đổ xuống kéo theo đất đá chảy xuống chôn sống không biết bao nhiêu tuyết tia trùng.

Nhữ Thu hoàn toàn bị trận này sợ đến ngây người!

Đó là uy lực của Chiết Hình Yến Ba tạp sao? Khác với hiệu trưởng sử dụng tinh tế. Trần Mộ dùng cách nàng thấy có vài phần man dại. Song, không nghĩ tới loại cách dùng man dại này lại đem tạp phiến cuồng dã phát huy đến vô cùng nhuần nhuyễn!

Ba Cách Nội Nhĩ biến sắc:

- Rút khỏi sơn cốc.

Vừa mới đông lạnh thành băng khói độc đã bị nhiệt độ cao tác dụng, lập tức một lần nữa biến thành hơi. Mà càng thêm trí mạng chính là. Bởi vì nổ mạnh hình thành dòng không khí. Kích động không ngớt. Đem khói độc cơ hồ thổi vào tất cả ngóc ngách của sơn cốc.

Mọi người vừa lui khỏi sơn cốc. Trần Mộ mấy người cũng đã trở về. Bọn họ cũng thấy dưới chân khói độc khuếch tán.

Mọi người thần sắc đều có chút hoảng hốt. Bọn họ bị mới vừa rồi bị vụ nổ mạnh cuồng bạo vô cùng hù dọa tới rồi.

Bọn họ cách miệng sơn cốc xa xa, không người nào dám tới gần, trong sơn cốc dư thanh vụ nổ vang vọng khắp vách núi, nặng nề dị thường. Từ cửa sơn cốc thổi ra một luồng khí xanh nhạt như báo cho bọn họ, lúc này tới gần cũng không phải là tốt.


/611

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status