Tạp Đồ

Chương 195: Chỉ điểm của Weah

/611


Mấy hôm nay Trần Mộ rốt cuộc từ trong trong tĩnh phòng đi ra, tình huống có vẻ đã tốt hơn nhiều, hắn đã bắt đầu quen với trạng thái linh mẫn này. Cũng không phải hắn tìm được phương pháp mà là thân thể của hắn bắt đầu tự động điều chỉnh, điều này làm hắn cảm thấy rất ngạc nhiên, thân thể con người quả là kỳ diệu.

Một lần nữa trở lại quỹ đạo, Trần Mộ cảm thấy cao hứng từ đáy lòng. Hành hạ mấy ngày trước làm hắn thiếu chút nữa phát điên, hơn nữa nếu không thoát khỏi ảnh hưởng xấu này, mình muốn làm gì cũng không được.

Bặc Cường Đông nộp báo cáo, nghiệp vụ bọn họ nhận được bắt đầu tăng trưởng với tốc độ cao nhưng hiện này doanh thu vẫn còn rất ít. Bất quá Trần Mộ đã tương đối hài lòng, ít nhất tiền lương trả cho đám thợ cũng đủ. Trong thời gian ngắn có thành tích như vậy, hắn còn có gì không hài lòng chứ?

Trong số các nghiệp vụ đó, có vài hạng là Clio cung cấp, tâm tư của Clio, Trần Mộ cũng mơ hồ đoán được, bất quá hắn không muốn cuốn vào việc này nên lấy lý do huấn luyện, dứt khoát đem tất cả mọi chuyện đổ lên đầu Bặc Cường Đông.

Mà sau khi bị dọa chạy, không còn ai dám tới gây sự nữa, Clover đối với chuyện này cũng giữ im lặng.

Sau đó Trần Mộ lại làm vài bản mẫu, khi giao cho Bặc Cường Đông, người này vẻ mặt như bắt được chí bảo, hắn không nghĩ tới Bặc Cường Đông phát triển một cái triển lãm ở cửa vào công ty, trong đó đều là bày các tác phẩm của Trần Mộ.

Tác phẩm của Trần Mộ, chất lượng đương nhiên khỏi cần nói, chế tạo (Không hẹn mà gặp) và (Sư sĩ truyền thuyết) đem đến cho hắn rất nhiều kinh nghiệm, hơn nữa kinh nghiệm chế tạo tạp tăng cao, chuẩn mực của hắn cũng ngày phát triển. Tại phương diện nhất tinh, nhị tinh huyễn tạp hiện giờ hắn có thể nói đã ngang với cấp đại sư.

Không nghĩ tới sáng kiến của Bặc Cường Đông lại mang tới hiệu quả vô cùng xuất sắc, rất nhiều mối hàng vốn chỉ định tới tư vấn, bị những huyễn tạp chân thật đó chinh phục ngay tại chỗ. Trong thời gian ngắn đơn đặt hàng Bặc Cường Đông nhận được tăng với tốc độ chóng mặt. Tên thích vuốt mông ngựa này mỗi ngày đều cười ha hả mà đám thợ trong tập đoàn ai cũng tinh thần sung mãn, tràn ngập nhiệt tình.

Bọn họ hiểu rõ, nghiệp vụ của công ty nhiều hơn thì tình hình kinh tế mới có chuyển biến tốt, cuộc sống của bọn họ mới trở nên khấm khá hơn. Hiện giờ từ trên xuống dưới đều rất vâng lời Trần Mộ. Bất tri bất giác bọn họ đã coi ông chủ mới tuy tuổi còn trẻ mà đầy bản lĩnh và bạo lực này là thần tượng.

Mỗi kiện tác phẩm được bầy ở triển lãm của Trần Mộ đều là đối tượng để đám thợ bắt chước, nhưng cho dù là nhất tinh huyễn tạp, Trần Mộ cũng không tự chủ được sử dụng một số kỹ xảo cao cấp, thậm chí một số tri thức trù nguyên thủy. Mấy thứ này đối với hắn mà nói chẳng qua là một ít tri thức cơ bản nhất, đơn giản nhất nhưng đối với đám thợ ở Thiên Dực đã khá khó khăn.

Cũng may bọn họ có biện pháp giải quyết, mỗi khi có tác phẩm mới của Trần Mộ, tấm huyễn tạp được đánh dấu chữ "C" này lập tức trở thành đề tài nghiên cứu của đám thợ, 25 người tạo thành một tổ nghiên cứu, bọn họ cùng toàn lực tiến hành khắc phục khó khăn.

Mỗi kiện tác phẩm của ông chủ đều khiến cho bọn họ kinh hãi than thầm, trong mắt bọn họ nội dung này quá thâm ảo. Mỗi khi "phá giải" được bọn họ như thắng một trận chiến, tất cả đều nhảy nhót hoan hô, bất tri bất giác đám hạ cấp chế tạp sư này đều tiến bộ với tốc độ kinh người, bất quá chỉ vì tất cả đồng thời tiến bộ nên hầu hết không ai phát hiện.

Song luôn có người thanh tỉnh phát hiện điểm này, Bặc Cường Đông là một trong số đó.

Trong lòng hắn luôn tràn ngập xúc động. Nếu không có ông chủ chỉ bảo bọn họ sẽ cả đời sống cuộc sống không ý tưởng chờ chết như trước đây, nào được như bây giờ tràn ngập ý chí chiến đấu, tràn ngập khao khát học tập. Hắn dám khẳng định giờ tùy ý chọn một người thợ bình thường nhất trong công ty chuyển tới công ty huyễn tạp khác nhất định có thể có được chức vị không tồi, nhưng hắn càng khẳng định chỉ cần ông chủ một ngày không rời khỏi tập đoàn nơi này cũng sẽ không có một người chủ động rời khỏi công ty có thể mang tới cho họ tình cảm, ý chí mãnh liệt, có thể học được tri thức tiên tiến này.

Hắn nhiều lúc thắc mắc ông chủ tuổi còn trẻ như vậy sao lại học được nhiều kỹ xảo cao cấp như thế, kỳ lạ nhất là mỗi lần đứng trước mặt ông chủ hắn luôn có cảm giác sau lưng lành lạnh. Ánh mắt ông chủ bình thản như thực chất, loại cảm giác này càng ngày Bặc Cường Đông càng cảm thấy rõ, số lần hắn thấy ông chủ cũng ngày càng ít, mỗi lần ông chủ cũng rất ít nói.

Hắn làm việc vô cùng tận chức, chỉ cần ông chủ phân phó bất kể mất bao nhiêu khí lực hắn đều đem nó hoàn thành, không dám chiết khấu một chút.

Trần Mộ lấy ra tấm thần bí tạp, cấu vân mặt trên như những ngôi áo, thâm thúy mê ly, tựa như nó tràn ngập khí tức bí ẩn. Hắn đã lâu không tiến vào thần bí tạp. Nhìn tấm tạp phiến luôn theo bên mình này, hắn cảm thấy một tia thân thiết.

Cảnh tượng tiến vào giống như lần trước, hắn vừa vào, điểm kiểm tra chỉ số linh mẫn đã hiện ra.

Lúc này hắn có được điểm số cao chưa từng thấy - 65.

Có thể có được thành tích này hoàn toàn là do cảm giác của hắn được đề cao hai thành, điều này khiến cho cảm giác linh mẫn của hắn tăng lên vài bậc mà trước đó hắn nhiều nhất chỉ có thể đạt tới 45 điểm.

Điểm số này lập tức khiến cho Trần Mộ trở nên hưng phấn, hắn nhớ rất rõ có thể đạt được phương pháp chế tạo Chiết Hình Yến Ba tạp. Đây là tạp phiến chiến đấu thứ hai mà thần bí tạp ghi lại, mà cái trước đó chính là Thoát Vĩ Toa tạp.

Mặc dù không biết Chiết Hình Yến Ba tạp rốt cuộc là dạng tạp phiến gì nhưng điều này cũng không ngăn được Trần Mộ đối với nó tràn ngập mong chờ. Thoát Vĩ Toa tạp lúc đầu hắn chỉ thấy bình thường, mà tới khi hắn chính thức chế tạo được tam tinh tạp, hơn nữa còn biết không ít hắn mới hiểu được Thoát Vĩ Toa tạp rốt cuộc là tiên tiến tới cỡ nào, hắn căn cứ theo nguyên lý của Thoát Vĩ Toa tạp mà chế tạo Vũ Toa tạp. Tất cả mạnh tới rung động vượt xa tưởng tượng của hắn, hắn thiếu chút nữa vì loại tạp phiến này mà bị vây hãm ở trụ sở Trữ gia.

Uy lực của Vũ Toa không thể bằng Thoát Vĩ Toa. Chiết Hình Yến Ba tạp có thể đem tới cho hắn ngạc nhiên và sợ hãi tới mức nào đây?

Kỳ thật khiến cho Trần Mộ thòm thèm vẫn là các mức thưởng cao nhất: tri thức trung cấp trù tạp lý luận nhưng nó yêu cầu 70 điểm, Trần Mộ còn kém một chút nhưng cũng đừng coi thường 5 điểm này, hai cái đã cách nhau một trời một vực, Trần Mộ biết hắn đạt tới mức hơn 60 hoàn toàn là bởi cảm giác của hắn điên cuồng tăng lên. Nói trắng ra là bởi cảm giác của hắn tăng lên, về phần kỹ xảo hắn chẳng có thay đổi gì.

Còn thiếu 5 điểm nữa phải do hắn tự đề cao, mà tới tình trạng này mỗi điểm đều rất khó tăng lên. Vì vậy 5 điểm nhìn không nhiều nhưng thực tế nó như một cái hào sâu, muốn vượt qua cũng không dễ.

Chiết Hình Yến Ba tạp là một loại tạp phiến khá kì lạ, nó có thể phóng ra năng lượng hình cong, hoặc nói đơn giản là hình cánh chim én, so với năng lượng thể mà huyễn tạp khác phát ra, nó chỉ có thể coi là thô sơ. Nó chỉ có một hình dáng chung chung, năng lượng thể của nó giống như một hình trụ không theo tiêu chuẩn, ngoài ra nó còn có hai cánh năng lượng hình cung phát ra từ giữa. Hình thành một năng lượng thể tương tự hình "chim én".

Chiết Hình Yến Ba tạp lại một lần nữa ngoài dự liệu của Trần Mộ, trong nhận thức của hắn, cao cấp huyễn tạp thường có ngoại hình rất quy tắc. Nếu ước lượng ra, hình thái càng giống thật càng lợi hại. Nhưng hình thái năng lượng của Chiết Hình Yến Ba tạp thể lại "Thô ráp" như thế khiến Trần Mộ suýt nữa hoài nghi nó có phải là tam tinh huyễn tạp không. Từ cấu vân hắn căn bản không cách nào phán đoán Chiết Hình Yến Ba tạp rốt cuộc có bao nhiêu uy lực.

Chiết Hình Yến Ba tạp chế tạo khó khăn hơn Thoát Vĩ Toa tạp rất nhiều, không chỉ ở mặt yêu cầu cảm giác mà cả tài liệu cũng trân quý hơn. Trần Mộ hiện giờ cũng chẳng dư giả, cái này đối với hắn mà nói cũng là một chuyện đau đầu.

Thiên Dực mặc dù đã bắt đầu sinh lợi, nhưng chút tiền này mua mấy thử linh tinh còn không đủ. Trần Mộ than thầm, sao tạp phiến do thần bí tạp ghi lại không cái nào không dùng tài liệu hiếm thấy?

Hắn rất nghi ngờ người chế tạo tạp phiến thần bí nhất định có rất nhiều tài liệu trân quý, số tài liệu này nhiều tới mức hắn không ngừng hoang phí, chuyên chế tạo một số tạp phiến cổ quái. Ừm, có lẽ Chiết Hình Yến Ba tạp cũng là một loại như vậy, chỉ là vị đại sư này nhất định không tưởng tượng được người nhặt được tấm tạp phiến này lại là một kẻ nghèo rớt mùng tơi.

Trần Mộ trong lòng phân nửa là tự giễu, nửa là cười khổ giải quyết.

Khi Trần Mộ từ trong tạp phiến thần bí đi ra liền thấy Weah đang huấn luyện trong nước.

Trần Mộ có phần kinh ngạc.

Cách luấn luyện này là Weah nói ra, nhưng Weah ngoại trừ đi vào làm mẫu vài lần, còn lại đều không xuống, giờ Trần Mộ lại thấy hắn cố gắng huấn luyện trong nước.

Vậy làm sao kêu hắn bảo trì bình tĩnh?

Trong bể nước, tốc độ nước đạt tới mức cao nhất, tiếng nước chảy mãnh liệt át hết các âm thanh khác, tốc độ nước này Trần Mộ xác định mình ngay cả đứng cũng không vững nhưng Weah lại rất dễ dàng đi nhanh, cả quá trình nhìn không ra nửa điểm cố sức, thong dong tựa như uống nước ăn cơm vậy.

Khó có thể chứng kiến huấn luyện của Weah, Trần Mộ mở to hai mắt, chỉ sợ bỏ qua một chi tiết.

Thân ảnh Weah rất mơ hồ, như là hình trải qua vô số thấu kính không quy tắc, nhưng Trần Mộ vẫn nhìn ra một chút mánh khóe, thân thể Weah lay động với tần suất kinh người, giống như con cá lay cái đuôi của nó. Chỉ là tần suất của Weah cao hơn nhiều, vì tần suất dao động của hắn rất cao, chung quanh thân thể của hắn tạo thành từng gợn sóng nước, ánh sáng chiết xạ qua các gợn sóng không quy tắc đó khiến thân hình hắn trở nên mơ hồ.

Trần Mộ càng xem càng nhập thần, hắn không tự chủ được bắt đầu bắt chước, nhưng hắn cũng nhanh chóng nhận ra rằng đây không phải kỹ xảo mà giờ hắn có thể làm được. Sử dụng loại kỹ xảo này yêu cầu đối với thân thể rất cao, đại khái chỉ có quái vật như Weah mới có thể làm ra.

Không, có lẽ nữ ma quỷ cũng có thể làm! Đoạn cuộc sống ở cùng nữ ma quỷ quả không khác gì một cơn ác mộng, mà điểm sáng nhất trong cơn ác mộng đó là thực lực của nữ ma quỷ. Ở điểm này, Weah và nữ ma quỷ cực kỳ giống nhau, hơn nữa hai người lạnh lùng không khác gì nhau. Nếu không phải bề ngoài hai người dù thế nào cũng không liên quan, Trần Mộ cũng không thể không hoài nghi hai người này có phải anh em hay không.

Weah từ trong bể nước đi ra, cả người ẩm ướt ngượng ngùng. Có thể thấy rõ hình dáng cơ thể hắn, khổ người hắn cũng không rõ ràng, nhưng Trần Mộ lại cảm giác được trong đó ẩn chứa lực lượng bạo phát.

Trong thôn, Weah không phải người có thân thể cường tráng nhất, nhưng là người có lực lượng lớn nhất, thể lực tốt nhất, thực lực mạnh nhất. Nghĩ tới đây, Trần Mộ cúi đầu nhìn lại mình, chỉ xét về hình thể, mình và Weah thật ra có chút tương tự.

- Hôm nay phải huấn luyện ra sao?

Trần Mộ hơi ngạc nhiên hỏi.

Weah hơi cúi đầu một chút rồi mới nói:

- Cảm giác rất quen thuộc.

Mất một lúc lâu Trần Mộ mới hiểu được ý của Weah, lập tức hứng thú:

- Có phát hiện gì không?

Trí nhớ của Weah vẫn trống không, hắn không nhớ được những chuyện trước kia, Trần Mộ phỏng đoán có thể trước kia hắn huấn luyện tương tự như vậy, khi hắn ôn lại các nội dung huấn luyện đã quen thuộc không chừng có thể nhớ lại điều gì.

- Ta trước kia đã từng luyện qua.

Ngữ khí Weah rất quả quyết, hắn lại nói tiếp:

- Ta gần đây đều suy nghĩ chuyện này, lần trước, ta đột nhiên nói mười tuổi đã học phát lực ở trong nước.

Trần Mộ gật đầu, Weah nói câu đó hắn vẫn còn nhớ rõ, lúc đấy hắn còn lấy làm lạ, chẳng lẽ Weah nhớ lại những chuyện trước kia? Bất quá sau đó xảy ra nhiều chuyện, hắn đã quên việc này.

- Ta không biết vì sao lúc đấy lại nói những lời này, mấy ngày nay ta đều nghĩ lại nhưng vẫn không nhớ được cái gì, thế nên ta muốn thử xem.

Weah nói.

Vẻ mặt Weah lúc này làm người khác cảm thấy ôn hòa hơn rất nhiều.

Đại khái mỗi người đều có chuyện mà mình lưu ý, muốn tìm điều đó sao? Trần Mộ trong lòng thầm than.

- Kết quả ra sao?

Weah lại khôi phục lạnh lùng, lắc đầu:

- Không có!

Ngay sau đó hắn bổ xung:

- Ngươi chuẩn bị bắt đầu huấn luyện.

Huấn luyện vẫn vô cùng gian khổ, Trần Mộ trong bể nước không có một chút dễ dàng thoải mái của Weah khi huấn luyện. Hắn chật vật không chịu nổi, thường xuyên té ngã, hắn cũng từng thử bắt chước động tác của Weah, bất quá hiển nhiên giờ hắn còn chưa có điều kiện làm vậy. Số lần hắn ngã trong nước hôm nay so với trước kia đều nhiều hơn.

Hoàn thành huấn luyện Trần Mộ co quắp nằm dưới đất, cả người mềm nhũn.

- Weah, nói cho ta chuyện chiến đấu được không?

Trần Mộ khó khăn lắm mới mở miệng nói, cổ họng hắn bỏng rát, đây là do hít thở dồn dập quá mức.

Weah liếc mắt nhìn Trần Mộ một cái, ngồi xuống trước mặt hắn hỏi lại:

- Ngươi muốn biết chuyện gì?

Trần Mộ cẩn thận sửa sang lại suy nghĩ trong đầu, ngữ khí cân nhắc nói:

- Ừm, ta nghĩ, những thứ ta học này có phần hỗn tạp, ta không biết phải làm sao dể dung hợp chúng lại. Ta phải sử dụng chúng như thế nào? Ta nên phát triển theo hướng nào.

Cẩn thận suy nghĩ lại một chút, Trần Mộ mới thấy mình học hỗn tạp tới mức nào. Hắn tiếp xúc đầu tiên là Thoát Vĩ Toa và kỹ xảo phát lực trong nước, sau đó học được từ nữ ma quỷ một ít kỹ xảo ẩn nấp né tránh cơ bản, còn có một chút kỹ xảo tay không giết địch. Hắn lại theo Mark Witt học tập một chút phương thức chiến đấu của tạp tu cận chiến. (Phương pháp sử dụng cảm giác trong cận chiến) được ghi lại trong tạp phiến thần bí cũng có trợ giúp rất lớn cho hắn. Trên tay hắn còn có một tấm Song Cực Lôi Cầu tạp, tấm tạp phiến này không biết do ai làm nhưng có năng lực công, phòng nhất thể rất đặc biệt, hơn nữa từ giáo trình ở phòng huấn luyện học được các kỹ xảo phi hành và các loại động tác chiến thuật nhiều không đếm xuể, còn có Liễm Tức pháp như con dao hai lưỡi nữa.

Đây mới chỉ là phương diện chiến đấu, nếu thêm cả chế tạo nữa quả thật khiến người ta điên mất, đây cũng là lý do khiến Trần Mộ cảm thấy thời gian không đủ, hắn muốn học và huấn luyện nhiều thứ lắm.

Trần Mộ biết hỗn tạp không phải chuyện tốt lành gì. Nhìn qua cái gì cũng biết nhưng thật ra cái gì cũng không tinh thông. Nhưng hắn cũng bất đắc dĩ, từ khi bắt đầu tới giò hắn chưa bao giờ học tập hệ thống. Những gì hắn học được đều là đông hợp tây thu, từ mỗi nơi học được một chút, thậm chí có vài thứ còn là bị ép học.

Học được tuy nhiều nhưng mỗi khi gặp nguy hiểm, hắn thường không biết nên dùng loại kỹ xảo nào.

Cho nên hắn muốn hỏi ý kiến của Weah, trong mắt hắn Weah là chuyên gia chiến đấu.

- Ta ở trong thôn phát hiện một hiện tượng kỳ lạ.

Trần Mộ ngưng thần tĩnh khí nghe Weah nói.

- Trong thôn, tất cả chiến sĩ đều phải đi chiến đấu, đi săn bắn, bọn họ từ lúc nhỏ đã bắt đầu tiếp nhận huấn luyện chiến đấu. Pha Phu trưởng lão là một vị sư phụ không tồi, chờ các hài tử đó lớn lên, kỹ xảo chiến đấu của chúng ngày càng thuần thục, bất quá do sở thích cùng các nguyên nhân khác, bọn chúng thường chọn hướng phát triển khác nhau. Đọc Truyện Online mới nhất ở truyen/y/y/com

Nghe tới đó, Trần Mộ càng thêm chuyên chú.

- Nhưng vẫn có người chết, bên ngoài thôn khắp nơi đều là nguy cơ, không ai có thể xác định mình lần sau có thể sống trở về được không. Những người tiếp nhận giáo dục giống nhau mà có người chết, có người còn sống.

Trần Mộ đột nhiên cảm thấy lúc này Weah như một triết nhân. Ách, tất nhiên là phải trừ bỏ đường nét lạnh lùng trên khuôn mặt và biểu tình không hề thay đổi.

- Đám người còn sống đó rõ ràng nhất là hai loại người, một loại trong đó là những người đứng đầu, bọn họ có kỹ năng chiến đấu cực kỳ xuất chúng, bọn họ là người ưu tú nhất trong số các chiến sĩ, được người khác bảo vệ, mà loại kia lại hoàn toàn trái ngược.

Trần Mộ tinh thần rung động, hắn biết đã tới trọng điểm rồi.

- Trong số chiến sĩ, bọn họ cũng không phải xuất sắc, có khi thậm chí không hề tinh thông cái gì, bọn họ tựa hồ mỗi loại chiến đấu đều biết một chút, nhưng các hạng đều chia rất đều, không có chỗ nào xuất sắc, trong số chiến sĩ, bọn họ không làm người khác chú ý, nhưng nhóm người này cũng lại là nhóm sống sót nhiều nhất.

Trần Mộ không kìm nổi hỏi:

- Tại sao?

Điều này khiến hắn cảm thấy khó hiểu, nhưng hắn cũng biết Weah nói nhất định là sự thật.

Weah giải thích:

- Ngoài thôn hoàn cảnh rất phức tạp, đa số chiến sĩ chết ở ngoài thôn không phải trên tay dã thú. Loại người thứ hai ta nói, bọn họ biết rất nhiều kỹ năng, cho nên một khí gặp nguy hiểm bọn họ cũng có rất nhiều đường sống. Nhiều lúc giải quyết vấn đề không cần kỹ xảo cao cấp, trái lại, những vấn đề ngươi gặp phải có tới 70% có thể thông qua một ý kỹ xảo sơ cấp vô cùng đơn giản để giải quyết.

Trần Mộ ngộ ra được một chút.

- Loại người này cũng chết rất nhiều ở ngoài thôn. Cái chết của họ đại khái lại phân làm hai loại, một cái là bọn họ gặp khó khăn vượt qua năng lực của mình mà tình huống còn lại càng nhiều, chính là bọn họ không lựa chọn đúng phương pháp ứng phó, hay có thể nói bọn họ chọn kỹ năng sai lầm.

- Mấu chốt là lựa chọn?

Trần Mộ lập tức nắm được vấn đề.

- Đúng!

Weah lần này biểu hiện ra kiên nhẫn rất lớn:

- Mỗi loại kỹ năng đều có thể phát huy tác dụng rất lớn, nhưng điều kiện tiên quyết là ngươi phải nắm được thời cơ chính xác để vận dụng nó.

Weah đột nhiên hỏi ngược lại:

- Ngươi có quen thuộc với chúng không?

Trần Mộ ngẩn ra, lập tức trở nên có chút xấu hổ. Nghĩ lại mình đối với kỹ xảo có được không đủ quen thuộc, thậm chí còn chưa từng nghĩ tới nên vận dụng chúng trong trường hợp nào.

Lời nói của Weah đã khiến Trần Mộ hiểu ra, hắn từ trước tới nay đều bị vây ở một vấn đề, mình nên chọn viễn chiến hay cận chiến? Hai loại phương thức chiến đấu bất đồng này hắn đều đã đọc qua, nhưng nên phát triển ra sao hắn vẫn do dự không quyết.

Nghe Weah nói xong hắn mới chính thức nghĩ thông, mình vốn không muốn trở thành một gã tạp tu mà chỉ muốn có lực tự bảo vệ khi gặp nguy hiểm, vậy chỉ cần làm giống như các thôn dân trong lời Weah, chia đều các hạng mục, mình chỉ muốn sống chứ đâu muốn dương danh.

Huống chi nếu chọn chuyên tu vậy cũng đồng nghĩ với việc phải tiến hành học tập hệ thống. Cách chiến đấu của Weah tuy mạnh nhưng trí nhớ của hắn còn chưa hồi phục, mà phương diện cận chiến Mark Witt chỉ mới truyền thụ cho một ít tri thức cơ bản, phần nhiều là tiểu kỹ xảo và thực chiến, còn viễn trình tạp tu thì ngoài Thoát Vĩ Toa tạp mình cái gì cũng không có.

Bản thân mình căn bản không có lựa chọn nào, đâu có cơ hội để học tập hệ thống chính thức? Xem ra chỉ có thể dựa vào bản thân, dùng nhiều tâm tư ở mặt này, bất luận thế nào, trước tiên phải cam đoan mình có thể sống đã.

Quyết định xong, Trần Mộ liền bắt tay vào làm, hắn cẩn thận xem xét lại lý luận của từng hạng mục, hơn nữa không ngừng mô phỏng các loại tình huống xem mình nên chọn loại kỹ năng này.

Mà phương diện này Weah đưa ra rất nhiều đề nghị quý giá, khiến Trần Mộ bội phục là một số kỹ năng vô cùng đơn giản, trong mắt Trần Mộ tác dụng chỉ có hạn vào tay Weah lại phát ra uy lực kinh người.

Đoạn thời gian này sóng yên gió lặng, tình trạng Thiên Dục cũng cải thiện rất nhiều, không chỉ có quảng cáo công ích liên tục phát huy tác dụng, càng trọng yếu là Bặc Cường Đông in ấn đại lượng tài liệu giảng dạy huyễn tạp, loại tài liệu này vừa đưa ra lập tức được các trường học điên cuồng thu mua, thậm chí không đủ hàng để bán. Ngoài thị trường không mua được tài liệu của Thiên Dực nữa, các trường học dứt khoát chạy tới đặt hàng, trong khoảng thời gian ngắn đơn đặt hàng chất đống trên bàn.

Bặc Cường Đông vừa vui vừa lo. Vui là số lượng đơn đặt hàng kinh người này cũng đồng nghĩa với đại lượng kim tiền, lo là vì trong công ty hiện nay chỉ có 25 thợ, về phần nhân lực đúng là ít tới thảm thương, cho dù hiện tại tính tới thu nhận số lượng lớn chế tạp sư cũng không có bao nhiêu tác dụng.

Hiện giờ các chế tạp sư bình thường không lọt vào được mắt của hắn. Chế tạp sư bình thường cùng các thợ của Thiên Dực chênh lệch rất xa, hắn hiện tại càng thấy rõ điểm này.

Xem ra giờ chỉ có thể nhận thêm người rồi chậm rãi bồi dưỡng. Hắn thầm suy nghĩ.

Vì vậy hắn đặc biệt viết báo cáo lên, ông chủ lại rất nhanh chóng phản hồi, báo cáo lại về tay hắn, ông chủ phê chuẩn. Điều này làm cho Bặc Cường Đông vốn có chút lo lắng đề phòng rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm, đây là lần đầu hắn hỏi ý kiến ông chủ.

Động tác của Bặc Cường Đông rất nhanh, tin tức công ty Thiên Dực nhận người nhanh chóng truyền ra ngoài với tốc độ cực lớn. Hắn cơ hồ không tốn chút công sức lập tức nhận được một đống đơn xin việc. Bặc Cường Đông cả ngày bận rộn với công việc, cũng không biết danh tiếng của công ty Thiên Dực trong giới huyễn tạp quảng cáo đang lên nhanh như hỏa tiễn, có thể nói như mặt trời giữa trưa.

Công ty Thiên Dực là công ty huyễn tạp quảng cáo nổi tiếng nhất trong khoảng thời gian này, nhưng trong mắt mọi người bọn họ vô danh mà thần bí, ngoại trừ huyễn tạp quảng cáo công ích có thể dễ dàng thấy được. Hoàn hảo là trên giao lưu bình thai thường chiếu quảng cáo công ích, còn có tài liệu dạy về huyễn tạp bán rất đắt hàng. Cho tới giờ công ty Thiên Dực nổi tiếng nhất là ba thứ đó, ngươi không thể thấy được tin tức khác về công ty Thiên Dực, thậm chí bọn họ không chủ động nhận việc, chỉ có ngươi tự tìm tới nhà của họ ngươi mới có thể thấy bọn họ.

Người hữu tâm sẽ điều tra và phát hiện được nơi đó vốn thuộc về Raven gia tộc, giờ đã đổi chủ. Trải qua một lần cải cách thành viên cực lớn, mà hậu thuẫn của nó là ông chủ Tào Đông lai lịch lại càng thần bí, có người nói là tạp tu cao cấp, lại có người nói là một vị chế tạp sư thâm niên, mọi người liên tiếp phỏng đoán khiến cho công ty Thiên Dục càng thêm thần bí.

Thần kỳ nhất là triển lãm ở trước cửa công ty Thiên Dực, nghe nói tất cả các tác phẩm bên trong đều là của ông chủ Tạp Đông. Mỗi khách hàng vào xem triển lãm này đều khen không dứt lời, thậm chí còn có không ít hạ cấp chế tạp sư nghe danh mà tới, khi bọn họ chứng kiến tấm huyễn tạp lớn, nguy nga mà lại tinh xảo tuyệt luân đó lập tức bị chinh phục.

Đây cũng là lý do vì sao Bặc Cường Đông vừa đưa tin đã thu được vô số đơn xin việc, những người đó thậm chí nguyện ý bỏ qua mức lương cao để tới đây.

Nói thật, điều này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của Bặc Cường Đông.


/611

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status