Tà Đế Cuồng Phi: Phế Tài Nghịch Thiên Tam Tiểu Thư
Chương 271: Bạch nhược kỳ và hoàng nguyệt ly (4)
/548
|
“Trời ạ, ngươi đừng nói nữa, ta chỉ mới nghĩ thôi, ta đã thấy toàn thân đau đớn rồi, Bạch Nhược Kỳ này tại sao lại lợi hại như vậy chứ! Vị tam muội này của nàng ta há không phải là gặp đại họa rồi sao? Bạch Nhược Ly vừa rồi thực không có một chút kinh nghiệm chiến đấu nào.”
“Đúng vậy, Bạch Nhược Ly này sẽ sớm bị bại thôi!”
“Ây da, thật là quá đáng tiếc mà.”
Mọi người một hồi đều than ngắn thở dài.
Từ lúc bắt đầu khai chiến cho đến giờ, Hoàng Nguyệt Ly vẫn luôn né tránh đòn tấn công của Bạch Nhược Kỳ, trước sau vẫn chưa hề ra tay.
Khí thế của Bạch Nhược Kỳ lúc này như cầu vồng, toàn bộ những bông hoa tuyết đã ngưng động thành băng trong tay ả, khi ánh sáng mặt trời chiếu xuống lại rọi ra những tia hào quang rực rỡ chói mắt, trông vô cùng sắc nhọn lại mang sát khí bừng bừng.
Ả ta liên tục ra từng chiêu từng chiêu trong chớp mắt đã tung ra mười chiêu!
Hiện tại phiến băng truy kích như cơn cuồng phong xối xả đổ xuống, Hoàng Nguyệt Ly hình dáng nhỏ nhắn gầy yếu như vậy, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể bị đâm thủng thành cái dạng một tổ ong.
Mỗi lần nàng tránh đi, dường như ngay lập tức sẽ bị phiến băng đâm thẳng tới, nếu chỉ dựa vào một chút vận may mới có thể tránh khỏi thì xem ra vạn phần gặp mạo hiểm rồi.
Trận đấu hiện giờ chỉ còn lại toàn là tiếng kêu la thất thanh.
Nhưng mà cho dù là mạo hiểm như vậy nhưng từ đầu đến giờ nàng lại chưa hề bị đâm trúng. Thậm chí ngay cả tà váy dài tinh khôi của nàng của chưa hề bị đâm thủng dù là một vết.
Sau một thời gian dài, có nhiều người nhận ra có đều gì đó không đúng!
“Bạch gia tam tiểu thư này thân thủ thật không tệ à!”
“Thân pháp vừa rồi không phải rất giống Huyền kỹ sao? Động tác né tránh của nàng ta phạm vi không quá lớn, không hơn không kém vừa đúng một bộ pháp. Thật không hổ danh là nữ nhi của Bạch hầu gia, ngay cả cái này cũng biết. Loại thân pháp Huyền kỹ này cũng đã là loại rất hiếm gặp rồi!”
“Như vậy xem ra, hai cô nương này khó phân thắng bại rồi, không lẽ sẽ hòa nhau sao?”
“Sao có thể như thế chứ? Ta xem Bạch Nhược Ly này, cũng chỉ có biết trốn tránh mỗi lần phiến băng kia đâm tới, sớm muộn thì cũng bại thôi!”
Đa phần người xem đều cho rằng Bạch Nhược Kỳ sẽ giành được chiến thắng. Chỉ có Bạch Nhược Kỳ mới biết rõ hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan của bản thân.
Bởi vì bất kể ả tấn công dữ dội như thế nào, thậm chí còn phong tỏa hết toàn bộ đường lui nhưng Hoàng Nguyệt Ly vẫn còn chưa nhấc cả mũi chân lên mà lại dễ dàng trốn thoát.
Người khác chỉ nhìn thấy nàng trốn tránh khỏi sự công kích, nhưng những người ở cự ly gần mới có thể phát hiện thân pháp của nàng kinh ngạc đến nhường nào!
Thay vì nói Hoàng Nguyệt Ly đang chạy trốn dưới sự công kích thì không bằng nói là nàng quá lười để di chuyển mà thôi. Vì vậy nàng cứ qua loa di chuyển một chút, đây là một ý hay mà!
Càng đánh về sau, Bạch Nhược Kỳ càng thấy tim mình lạnh buốt.
Nếu cứ như thế này, huyền lực của ả sớm muộn gì cũng bị Hoàng Nguyệt Ly làm cho tiêu tốn hết, đợi đến khi ả không còn khí lực lúc đó Hoàng Nguyệt Ly lại ra tay, dễ dàng chuyển bại thành thắng rồi sao?
Bạch Nhược Kỳ cắn nhẹ môi, la lên: “Bạch Nhược Ly lẽ nào muội chỉ biết trốn thôi sao? Nữ nhi của Bạch Lưu Phong lẽ nào chỉ biết trốn tránh như lũ chuột, không dám đường đường chính chính cùng ta tỷ thí sao?”
Hoàng Nguyệt Ly cười khúc khích: “Có cái gì mà không dám chứ, chỉ là muội đang muốn nhìn thử Hàn Băng Chi Thích của tỷ mà thôi.”
Không chờ nàng nói hết lời, những phiến bằng sắc nhọn trong tay Bạch Nhược Kỳ đột nhiên tăng tốc, bay tới tấp mạnh mẽ hướng về nàng mà tập kích.
“Đi chết đi!”
Khi một người mở miệng nói chuyện, nội lực trong cơ thể sẽ bị ảnh hưởng, nhịp điệu xuất chiêu cũng sẽ bị phá hỏng.
Bạch Nhược Kỳ là cố ý dụ dỗ Hoàng Nguyệt Ly nói chuyện, sau đó nhân lúc bộ pháp của nàng dừng lại liền bất thình lình xuất chiêu, muốn dùng một chiêu liền đưa Hoàng Nguyệt Ly vào con đường chết!
“Trời ơi!”
“Bạch Nhược Kỳ lại tập kích bất ngờ kìa!”
“Cẩn thận!”
Bạch Nhược Kỳ tập trung toàn bộ huyền lực của cơ thể ra chiêu vào chính giữa, tốc độ của phiến băng cũng đã tăng lên gấp bội. Ánh mặt trời chiếu xuống trông nó giống như một tia chớp di chuyển, chợt một tiếng nổ dữ dội vang lên.
“Đúng vậy, Bạch Nhược Ly này sẽ sớm bị bại thôi!”
“Ây da, thật là quá đáng tiếc mà.”
Mọi người một hồi đều than ngắn thở dài.
Từ lúc bắt đầu khai chiến cho đến giờ, Hoàng Nguyệt Ly vẫn luôn né tránh đòn tấn công của Bạch Nhược Kỳ, trước sau vẫn chưa hề ra tay.
Khí thế của Bạch Nhược Kỳ lúc này như cầu vồng, toàn bộ những bông hoa tuyết đã ngưng động thành băng trong tay ả, khi ánh sáng mặt trời chiếu xuống lại rọi ra những tia hào quang rực rỡ chói mắt, trông vô cùng sắc nhọn lại mang sát khí bừng bừng.
Ả ta liên tục ra từng chiêu từng chiêu trong chớp mắt đã tung ra mười chiêu!
Hiện tại phiến băng truy kích như cơn cuồng phong xối xả đổ xuống, Hoàng Nguyệt Ly hình dáng nhỏ nhắn gầy yếu như vậy, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể bị đâm thủng thành cái dạng một tổ ong.
Mỗi lần nàng tránh đi, dường như ngay lập tức sẽ bị phiến băng đâm thẳng tới, nếu chỉ dựa vào một chút vận may mới có thể tránh khỏi thì xem ra vạn phần gặp mạo hiểm rồi.
Trận đấu hiện giờ chỉ còn lại toàn là tiếng kêu la thất thanh.
Nhưng mà cho dù là mạo hiểm như vậy nhưng từ đầu đến giờ nàng lại chưa hề bị đâm trúng. Thậm chí ngay cả tà váy dài tinh khôi của nàng của chưa hề bị đâm thủng dù là một vết.
Sau một thời gian dài, có nhiều người nhận ra có đều gì đó không đúng!
“Bạch gia tam tiểu thư này thân thủ thật không tệ à!”
“Thân pháp vừa rồi không phải rất giống Huyền kỹ sao? Động tác né tránh của nàng ta phạm vi không quá lớn, không hơn không kém vừa đúng một bộ pháp. Thật không hổ danh là nữ nhi của Bạch hầu gia, ngay cả cái này cũng biết. Loại thân pháp Huyền kỹ này cũng đã là loại rất hiếm gặp rồi!”
“Như vậy xem ra, hai cô nương này khó phân thắng bại rồi, không lẽ sẽ hòa nhau sao?”
“Sao có thể như thế chứ? Ta xem Bạch Nhược Ly này, cũng chỉ có biết trốn tránh mỗi lần phiến băng kia đâm tới, sớm muộn thì cũng bại thôi!”
Đa phần người xem đều cho rằng Bạch Nhược Kỳ sẽ giành được chiến thắng. Chỉ có Bạch Nhược Kỳ mới biết rõ hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan của bản thân.
Bởi vì bất kể ả tấn công dữ dội như thế nào, thậm chí còn phong tỏa hết toàn bộ đường lui nhưng Hoàng Nguyệt Ly vẫn còn chưa nhấc cả mũi chân lên mà lại dễ dàng trốn thoát.
Người khác chỉ nhìn thấy nàng trốn tránh khỏi sự công kích, nhưng những người ở cự ly gần mới có thể phát hiện thân pháp của nàng kinh ngạc đến nhường nào!
Thay vì nói Hoàng Nguyệt Ly đang chạy trốn dưới sự công kích thì không bằng nói là nàng quá lười để di chuyển mà thôi. Vì vậy nàng cứ qua loa di chuyển một chút, đây là một ý hay mà!
Càng đánh về sau, Bạch Nhược Kỳ càng thấy tim mình lạnh buốt.
Nếu cứ như thế này, huyền lực của ả sớm muộn gì cũng bị Hoàng Nguyệt Ly làm cho tiêu tốn hết, đợi đến khi ả không còn khí lực lúc đó Hoàng Nguyệt Ly lại ra tay, dễ dàng chuyển bại thành thắng rồi sao?
Bạch Nhược Kỳ cắn nhẹ môi, la lên: “Bạch Nhược Ly lẽ nào muội chỉ biết trốn thôi sao? Nữ nhi của Bạch Lưu Phong lẽ nào chỉ biết trốn tránh như lũ chuột, không dám đường đường chính chính cùng ta tỷ thí sao?”
Hoàng Nguyệt Ly cười khúc khích: “Có cái gì mà không dám chứ, chỉ là muội đang muốn nhìn thử Hàn Băng Chi Thích của tỷ mà thôi.”
Không chờ nàng nói hết lời, những phiến bằng sắc nhọn trong tay Bạch Nhược Kỳ đột nhiên tăng tốc, bay tới tấp mạnh mẽ hướng về nàng mà tập kích.
“Đi chết đi!”
Khi một người mở miệng nói chuyện, nội lực trong cơ thể sẽ bị ảnh hưởng, nhịp điệu xuất chiêu cũng sẽ bị phá hỏng.
Bạch Nhược Kỳ là cố ý dụ dỗ Hoàng Nguyệt Ly nói chuyện, sau đó nhân lúc bộ pháp của nàng dừng lại liền bất thình lình xuất chiêu, muốn dùng một chiêu liền đưa Hoàng Nguyệt Ly vào con đường chết!
“Trời ơi!”
“Bạch Nhược Kỳ lại tập kích bất ngờ kìa!”
“Cẩn thận!”
Bạch Nhược Kỳ tập trung toàn bộ huyền lực của cơ thể ra chiêu vào chính giữa, tốc độ của phiến băng cũng đã tăng lên gấp bội. Ánh mặt trời chiếu xuống trông nó giống như một tia chớp di chuyển, chợt một tiếng nổ dữ dội vang lên.
/548
|