Không cưới được con cưng của trời Bạch Nhược Kỳ, tam hoàng tử cảm thấy bản thân đã đủ xui xẻo rồi.
Không ngờ còn có thể xui xẻo hơn, đó là phải cưới một phế vật vào nhà!
Tam hoàng tử cau mày, nhìn sang nhị ca đẹp trai không giống người thường đứng bên cạnh, đột nhiên có một ý tưởng.
Hắn vỗ nhẹ vai Lê Mặc Ảnh nói:
“Nhị ca, huynh còn không mau cầu hôn Bạch tam tiểu thư? Với thân phận, sắc đẹp, của hồi môn này của Bạch tam tiểu thư, đúng là hiếm có mà! Nhị huynh lại khôi ngô như vậy, còn là thân vương duy nhất trong số anh em chúng ta, hai người chính là trời sinh một cặp!”
Tam hoàng tử đến bên cạnh Lê Mặc Ảnh, có vẻ như đang nói chuyện thì thầm, thực ra âm thanh lại không hề nhỏ, dù sao tất cả mọi người có mặt đều nghe thấy rõ ràng.
Lời nói của hắn, thật là vô cùng hiểm ác.
Thực ra là đang nhắc nhở hoàng đế và hoàng hậu, nơi này có người thích hợp nhất với Hoàng Nguyệt Ly, nhanh chóng đem Hoàng Nguyệt Ly nhét cho Lê Mặc Ảnh, đừng gây tai họa cho người khác nữa!
Những lời nói đó, bề ngoài là ca ngợi hai người, thực ra đang nói rằng hai người chỉ có một khuôn mặt và xuất thân là có thể xem được, ngoài ra cái gì cũng tồi tệ, do đó, đến với nhau là thích hợp nhất!
Lê Mặc Ảnh là nhân vật như thế nào, sao có thể không nghe ra thâm ý sâu xa trong đó chứ.
Đôi mắt sắc nét của hắn không dấu vết quét qua tam hoàng tử, trong lòng cười lạnh.
Thật không biết tốt xấu!
Nhưng tam hoàng đệ nói đúng một điểm, tiểu hồ ly và hắn là trời sinh một cặp!
Dựa vào điểm này, hôm nay tha chết cho hắn!
Lê Mặc Ảnh nhếch môi mỏng xinh đẹp, những ngón tay dài nhẹ nhàng gõ mặt bàn, giọng điệu bình thản nói:
“Tam đệ nói sai rồi, ngay cả khi ta đồng ý lấy, Bạch tam tiểu thư người ta… cũng chưa chắc chịu gả!”
Hắn bề ngoài tỏ vẻ không để ý, thực ra, trong lòng vẫn có chút mong đợi.
Nếu như hai người thực sự có thể định hôn ước này…
Đương nhiên, đây chắc chắn là hắn đã nghĩ nhiều rồi…
Quả nhiên, Hoàng Nguyệt Ly nghe hắn nói như vậy, lập tức cắt ngang lời hắn.
“Ta tất nhiên không đồng ý! Cha ta đã nói, có hôn ước với ta chính là thái tử điện hạ!”
Nha đầu không có lương tâm này!
Lê Mặc Ảnh chút nữa bẻ gảy đôi đũa trong tay!
Mặc dù hắn cũng biết rằng Hoàng Nguyệt Ly không phải chống đối hắn, mà là có mục đích khác.
Tuy nhiên, nghe thấy thái độ nàng chẳng ngó ngàng tới hắn, thẳng thừng từ chối xem xét khả năng kết hôn cùng hắn, còn công khai nói muốn cưới người đàn ông khác!
Cảm giác này, thực sự hóng bét không nói lên lời!
Có trời mới biết lúc nãy trong nháy mắt, hắn thực sự có loại ảo giác kiều diễm, âm thầm nín thở, hy vọng tiểu hồ ly có thể cười e thẹn, gật đầu chịu gả cho hắn...
Thái tử vô cùng thỏa mãn, trong lòng cũng rất vui mừng, còn cố tình cười nói với Lê Mặc Ảnh:
“Nhị đệ, thật xin lỗi, đại ca không có ý giành với đệ, cô (1) cũng không ngờ, Bạch tam tiểu thư lại cố chấp như vậy...”
Một tiểu mỹ nhân xinh đẹp như vậy, nhất quyết muốn gả cho hắn, hắn cũng không thể phụ lòng giai nhân được, có thể cho nàng vị trí trắc phi thứ nhất, nhất định nàng sẽ được sủng ái mà lo sợ, mừng rơi nước mắt...
Lê Mặc Ảnh siết chặt nắm đấm, đáy mắt dày đặc sự lãnh lẽo, cố gắng kiềm chế xúc động muốn đánh bay thái tử tại chỗ.
Tiểu hồ ly của hắn là để đồ ngu Lê Mặc Quân tơ tưởng tới hay sao?
***
(1) Cô: tiếng tự xưng của vương hầu thời phong kiến.
Không ngờ còn có thể xui xẻo hơn, đó là phải cưới một phế vật vào nhà!
Tam hoàng tử cau mày, nhìn sang nhị ca đẹp trai không giống người thường đứng bên cạnh, đột nhiên có một ý tưởng.
Hắn vỗ nhẹ vai Lê Mặc Ảnh nói:
“Nhị ca, huynh còn không mau cầu hôn Bạch tam tiểu thư? Với thân phận, sắc đẹp, của hồi môn này của Bạch tam tiểu thư, đúng là hiếm có mà! Nhị huynh lại khôi ngô như vậy, còn là thân vương duy nhất trong số anh em chúng ta, hai người chính là trời sinh một cặp!”
Tam hoàng tử đến bên cạnh Lê Mặc Ảnh, có vẻ như đang nói chuyện thì thầm, thực ra âm thanh lại không hề nhỏ, dù sao tất cả mọi người có mặt đều nghe thấy rõ ràng.
Lời nói của hắn, thật là vô cùng hiểm ác.
Thực ra là đang nhắc nhở hoàng đế và hoàng hậu, nơi này có người thích hợp nhất với Hoàng Nguyệt Ly, nhanh chóng đem Hoàng Nguyệt Ly nhét cho Lê Mặc Ảnh, đừng gây tai họa cho người khác nữa!
Những lời nói đó, bề ngoài là ca ngợi hai người, thực ra đang nói rằng hai người chỉ có một khuôn mặt và xuất thân là có thể xem được, ngoài ra cái gì cũng tồi tệ, do đó, đến với nhau là thích hợp nhất!
Lê Mặc Ảnh là nhân vật như thế nào, sao có thể không nghe ra thâm ý sâu xa trong đó chứ.
Đôi mắt sắc nét của hắn không dấu vết quét qua tam hoàng tử, trong lòng cười lạnh.
Thật không biết tốt xấu!
Nhưng tam hoàng đệ nói đúng một điểm, tiểu hồ ly và hắn là trời sinh một cặp!
Dựa vào điểm này, hôm nay tha chết cho hắn!
Lê Mặc Ảnh nhếch môi mỏng xinh đẹp, những ngón tay dài nhẹ nhàng gõ mặt bàn, giọng điệu bình thản nói:
“Tam đệ nói sai rồi, ngay cả khi ta đồng ý lấy, Bạch tam tiểu thư người ta… cũng chưa chắc chịu gả!”
Hắn bề ngoài tỏ vẻ không để ý, thực ra, trong lòng vẫn có chút mong đợi.
Nếu như hai người thực sự có thể định hôn ước này…
Đương nhiên, đây chắc chắn là hắn đã nghĩ nhiều rồi…
Quả nhiên, Hoàng Nguyệt Ly nghe hắn nói như vậy, lập tức cắt ngang lời hắn.
“Ta tất nhiên không đồng ý! Cha ta đã nói, có hôn ước với ta chính là thái tử điện hạ!”
Nha đầu không có lương tâm này!
Lê Mặc Ảnh chút nữa bẻ gảy đôi đũa trong tay!
Mặc dù hắn cũng biết rằng Hoàng Nguyệt Ly không phải chống đối hắn, mà là có mục đích khác.
Tuy nhiên, nghe thấy thái độ nàng chẳng ngó ngàng tới hắn, thẳng thừng từ chối xem xét khả năng kết hôn cùng hắn, còn công khai nói muốn cưới người đàn ông khác!
Cảm giác này, thực sự hóng bét không nói lên lời!
Có trời mới biết lúc nãy trong nháy mắt, hắn thực sự có loại ảo giác kiều diễm, âm thầm nín thở, hy vọng tiểu hồ ly có thể cười e thẹn, gật đầu chịu gả cho hắn...
Thái tử vô cùng thỏa mãn, trong lòng cũng rất vui mừng, còn cố tình cười nói với Lê Mặc Ảnh:
“Nhị đệ, thật xin lỗi, đại ca không có ý giành với đệ, cô (1) cũng không ngờ, Bạch tam tiểu thư lại cố chấp như vậy...”
Một tiểu mỹ nhân xinh đẹp như vậy, nhất quyết muốn gả cho hắn, hắn cũng không thể phụ lòng giai nhân được, có thể cho nàng vị trí trắc phi thứ nhất, nhất định nàng sẽ được sủng ái mà lo sợ, mừng rơi nước mắt...
Lê Mặc Ảnh siết chặt nắm đấm, đáy mắt dày đặc sự lãnh lẽo, cố gắng kiềm chế xúc động muốn đánh bay thái tử tại chỗ.
Tiểu hồ ly của hắn là để đồ ngu Lê Mặc Quân tơ tưởng tới hay sao?
***
(1) Cô: tiếng tự xưng của vương hầu thời phong kiến.
/548
|